Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 107


“A Tửu, hiện tại cậu có đến ngũ sư huynh rồi á?” Thương Mạt và Dương Thiều Quang đều khiếp sợ nhìn A Tửu. Hai người trong chốc lát nhìn A Tửu, trong chốc lát nhìn Quý Kỳ Tây, trong lòng không ngăn được kinh ngạc cảm thán. Một đám trong sư môn của A Tửu tiêu chuẩn cũng quá cao rồi! Giống người đại diện trước mắt này, ngoại hình xuất sắc đến tuyệt đối có thể ra mắt làm nghệ sĩ!


Sau một lúc lâu, Dương Thiều Quang nhào về phía trước, trong mắt lóe ra ánh sáng bà tám: “A Tửu, cô có lục, thất sư huynh tỷ không?”


Dương Thiều Quang bà tám từ lý do rất đơn giản. Chỉ nhìn một cách đơn thuần mấy người Quý Lâm Xuyên là có thể nhìn ra, sư môn của A Tửu không chỉ ngoại hình xuất sắc, bọn họ cũng cực kỳ xuất sắc trong lĩnh vực của từng người. Cô ta đặc biệt muốn xem các sư huynh sư tỷ khác của A Tửu có khả năng nhảy ra người đứng đầu ngành y học, người đứng đầu ngành nghiên cứu khoa học, hoàng tử một nước giống trong tiểu thuyết viết không.


Errr.


Không đúng! Lúc A Tửu ở tuần lễ thời trang hình như đã uống trà chiều với hoàng thất nước nào đó rồi.


A Tửu đang nghiêm túc ăn quả hạt vụn. Quả hạt thơm ngọt phối với bánh kem nhỏ tinh tế mềm mịn man mát làm A Tửu hạnh phúc đến híp đôi mắt hạnh. Khi cô lên tiếng, giọng điệu cũng như mang theo chút ngọt ngào của mùi bưởi nho: “Có năm, không đúng, có lục sư huynh, thất sư tỷ, bát sư tỷ, cửu sư huynh.”


Nói xong, không đợi Dương Thiều Quang hỏi lại, A Tửu đã duỗi tay lấy ra bánh kem nhỏ vị dâu tây ở trong hộp: “Nhưng bọn tôi chưa nhận ra nhau. Tôi cũng không rõ lắm bọn họ ở đâu.”


Quý Kỳ Tây nghe vậy, không khỏi nghĩ đến buổi sáng anh vừa gặp ba người Trần Thiên ở trong công ty.


Lần trước, sau khi anh lần nữa tra xét số liệu [Tiên Duyên] đã dặn đội làm game nếu xảy ra việc thì trực tiếp nói cho anh. Rất nhanh, anh thấy được phản hồi BUG đến từ Trần Thiên.


Vì Quý Kỳ Tây muốn tự mình xem người chơi bị anh đẩy xuống hạng sáu cho nên đến công ty. Anh đeo khẩu trang, cho nên đám người Trần Thiên cũng không thể nhận ra anh giống như đúc người đại diện của A Tửu.


Đối với Trần Thiên chưa từng nhận ra A Tửu hơn nữa ở đời thật còn làm anti-fan của A Tửu, Quý Kỳ Tây tư tâm cho rằng Trần Thiên không xứng nhận nhau với A Tửu. Nhưng anh cũng nhớ rõ đêm Giao thừa lúc A Tửu được Tịch Ngôn Vãn hỏi, cô đã từng nói muốn gặp bốn người sau đó.


“A Tửu.” Quý Kỳ Tây cầm một cái ghế dựa ngồi xuống bên A Tửu, vẻ mặt tự nhiên hỏi: “Nếu bốn người còn lại, dưới tình huống bọn họ không nhận ra em mà ở trên mạng bôi nhọ em, em còn hy vọng gặp bọn họ không?”


Thương Mạt và Dương Thiều Quang nghe được Quý Kỳ Tây nói cũng không cảm thấy không đúng chỗ nào. Dù sao, Quý Lâm Xuyên đã từng chính miệng thừa nhận bọn họ quen nhau ở trong trò chơi. Tuy rằng đến nay cư dân mạng không thể xác nhận bọn họ chơi trò nào nhưng bạn bè trong trò chơi ở ngoài đời thực không nhận ra nhau cực kỳ bình thường.


A Tửu nuốt miếng bánh kem nhỏ vừa ăn xuống, nghiêng đầu nhìn Quý Kỳ Tây, nhỏ giọng hỏi: “Có khả năng trong số anti-fans em kiện có bọn họ không?”


Thương Mạt và Dương Thiều Quang: Đây là thảm án nhân gian gì chứ!


“Hẳn là không.” Quý Kỳ Tây cố gắng làm lời anh nói có vẻ công bằng: “Anti-fans em kiện đều là người miệng thối, thường xuyên nói lời thô tục trên Weibo. Em ở trong trò chơi vui vẻ với lục, thất, chắc chắn cũng vì bọn họ là người không tồi.”


A Tửu gật gật đầu, trong lòng cảm thấy Quý Kỳ Tây nói có lý.


“Nếu bọn họ ở trên mạng bôi đen em mà nói có sách mách có chứng thì… Không đúng, như vậy cũng không thể tính là bôi đen được. Chỉ có thể nói bọn họ đang giúp em tiến bộ chứ?” A Tửu ngẫm nghĩ: “Như trước kia em vào nhóm anti-fans, bọn họ nói một vài lời thật ra rất đúng. Có vài động tác em làm được không tốt thật. Nếu mấy sư huynh sư tỷ còn lại có thể để lại lời bình có tính chuyên nghiệp, em cảm thấy không có gì cả. Nhưng nếu bọn họ giống anti-fans bị kiện, nói thô tục hoặc là cố ý bôi đen, em sẽ không muốn nhận.”


A Tửu nói xong, thẹn thùng sờ sờ mũi: “Nhưng em cảm thấy bọn họ sẽ không làm anti-fans của em đâu. Từ trước bọn họ luôn khen em đáng yêu, hiện tại cho dù không nhận ra em thì cũng sẽ không làm anti-fans của em!”


A Tửu từ nhỏ khuyết thiếu tự tin, nhưng từ trước đến nay đều cực kỳ có tự tin trên người sư huynh tỷ!


Quý Kỳ Tây: ...


Anh nhìn nụ cười tươi đẹp nở rộ trên mặt A Tửu, tâm tình phức tạp. Anh không thể nói cho A Tửu, vị sư huynh rớt xuống hạng sáu kia không chỉ lên làm anti-fan của cô mà lại còn có đặc biệt có “tiền đồ” lên làm chủ nhóm anti-fans.


Điều đáng được ăn mừng duy nhất là Trần Thiên ở trên Weibo chưa từng nói một câu thô tục, tốt xấu gì cũng đạt tiêu chuẩn ngạch cửa thấp nhất. Về phần bọn họ có thể nhận nhau không, Quý Kỳ Tây không định nhúng tay. Đều xem vị lão lục anti-fan kia có thể tự mình ý thức được không. Chờ đến ngày cậu ta thật sự ý thức được, có lẽ cậu ta sẽ hận không thể đâm đầu vào tường.


Anh nhìn dáng vẻ đầy tự tin của A Tửu, không khỏi duỗi tay xoa xoa đầu A Tửu, cười dịu dàng: “Em nói đúng. Em đáng yêu như vậy, nếu bọn họ anti em thì trừ khi mắt bọn họ mù.”


Thương Mạt ở hiện trường xem toàn bộ quá trình A Tửu và Quý Kỳ Tây nói chuyện phiếm, không nhịn được dùng khuỷu tay huých huých Dương Thiều Quang. Cô đè giọng xuống cực nhỏ, chỉ có hai người có thể nghe thấy: “Cô có cảm thấy bầu không khí giữa A Tửu với vị sư huynh người đại diện kia là lạ không?”


Dương Thiều Quang lặng im, sau một lúc lâu cô ta mới nhỏ giọng trả lời: “Nhìn mặt.”


Thương Mạt: ...


Không thể nào cãi lại.


Trước mắt, ở trong giới, cô thật sự không tìm thấy một người đại diện nào có thể đẹp ngang với người đại diện của A Tửu.


Quý Kỳ Tây mang theo bánh kem nhỏ Thất Mang Tinh, lấy danh nghĩa là người đại diện của A Tửu mời đoàn phim, cũng để A Tửu lại lần nữa nâng cảm giác tồn tại ở đoàn phim. Tuy rằng vẫn có vài người nhìn A Tửu không vừa mắt, nhưng phần lớn đều tự thấy ăn ké chột dạ. Huống chi, ấn tượng của bọn họ với A Tửu vốn đã không tồi. Trước mắt, chỉ có thể nói ấn tượng vốn không tồi dưới mỹ vị của bánh kem nhỏ lại lần nữa tăng gấp đôi.


Uông Thần bị đạo diễn Đàm dạy dỗ một trận, vừa đi ra đã thấy mọi người đều đang chia bánh kem nhỏ. Anh ta ra muộn, số lượng bánh kem nhỏ có hạn, sớm không còn phần của anh ta. Anh ta thấy người bốn phía liên tục tâng bốc A Tửu, trong lòng hận muốn chết. Người như Tang Tửu chỉ số thông minh thấp, làm không được đề toán tiểu học, hơn nữa tâm địa rắn rết, chướng mắt ai thì chèn ép người đó, cắt bớt số lần lên hình, xứng với những lời tán dương đó à?!


“Một cái bánh kem nhỏ thôi, mấy người đến mức này à? Không phải Chiêu Dương cũng mời mọi người hai ngày trái cây và cà phê à?” Uông Thần thu lại vẻ mặt, thần sắc thoải mái nói giỡn với mọi người: “Mấy người không thể xem người mà bày thức ăn [1] chứ.”


[1] cách đối xử với người khác tuỳ theo địa vị xã hội, mối quan hệ của người đó. Khá giống "nâng trên đạp dưới" nhưng ở một mức độ nhẹ nhàng hơn.


Nghe vậy, Đinh Chiêu Dương đỏ mặt, câu nệ xoa xoa bơ dính trên ngón tay: “Không giống nhau. Người đại diện của tôi mua là trái cây và cà phê ở tiệm ven đường đều có, mà người đại diện A Tửu là cố ý mang bánh kem nhỏ từ tiệm Thất Mang Tinh đến.”


Đinh Chiêu Dương nói xong, lại cười cười: “Hơn nữa, ngày hôm qua khi tôi mua trái cây, mọi người cũng có khen tôi.”


Uông Thần:...


Chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng người tốt!


Những người khác không nghe được Uông Thần khinh bỉ trong lòng, một đám đều trêu chọc Đinh Chiêu Dương.


“Ha ha ha ha, lúc ấy Chiêu Dương bị khen đến độ đỏ mặt!”


“Chiêu Dương quá hướng nội. Không được, về sau cậu sẽ không theo đuổi được bạn gái đâu!”


“Bây giờ Chiêu Dương còn đi học mà. Chờ đến khi tốt nghiệp có khi lại hướng ngoại!”


Đinh Chiêu Dương bị mọi người thay phiên trêu chọc, mặt càng đỏ hơn. Hơn nữa, khi nghe được chữ bạn gái, cậu ta theo bản năng lập tức nghĩ tới A Tửu, ánh mắt cũng không tự chủ nhìn về phía A Tửu. Ánh mắt đầu tiên cậu ta đã thấy A Tửu ghé vào bàn, cau mày dường như đang phiền não gì đó.


A Tửu ăn xong hai cái bánh kem nhỏ sau đó lấy ra phong thư có đề toán Olympic ra. Cô tiếp tục cân nhắc, cân nhắc nửa ngày, vẫn không có manh mối.


“Làm đề toán à?” Quý Kỳ Tây nghiêng đầu sang nhìn thấy. Ánh mắt anh hơi dừng lại trên mấy cái hàm số biến thiên rồi một lần nữa nhìn về phía A Tửu: “Để Quất Tử mua cho em mua mấy quyển bài tập toán xem trước đã.” Toán Olympic khác với toán bình thường. Huống chi, trong lúc A Tửu đọc sách, anh cũng có thể xung phong nhận việc làm thầy phụ đạo.


Chờ xem xong sách lại làm được đề, A Tửu có thể dán thêm mấy ngôi sao nhỏ lên kim tự tháp. Anh gần như đã đoán trước được dáng vẻ A Tửu cười khanh khách nhìn kim tự tháp.


A Tửu buông tiếng thở dài: “Mấy quyển có lẽ không được.”


Nói xong, cô buồn rầu xoa xoa huyệt Thái Dương, giọng nói luôn thanh thúy lại thêm chút phiền muộn hiếm thấy: “Em cảm thấy toán học quả thực là môn em cùi bắp nhất trong tất cả các môn, còn cùi bắp hơn cả bói toán. Lần trước thi vào khoa dự bị đại học của học viện Hàng Không, em học hết đề trong phạm vi giáo viên cho. Sau đó thành tích cũng không quá tốt, đều dựa vào các môn khác kéo điểm.”


Thương Mạt nghe thấy A Tửu nói, vội xua tay: “A Tửu, cậu bói toán không cùi bắp đâu. Không ít người trên mạng đều muốn tìm cậu bói cho đấy.”


Nói đến, khoảng thời gian trước, Thương Mạt cũng dùng tài khoản phụ nhắn tin cho A Tửu vài lần trên Weibo, đều không ngoại lệ không được trả lời. Nhưng cô cũng không từ bỏ, vẫn từng ngày kiên trì không ngừng lấy tài khoản phụ điểm danh trong siêu topic của A Tửu. Ai bảo cô tận mắt nhìn thấy nửa tháng sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp [Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân], A Tửu chọn một cư dân mạng điểm danh đủ 365 ngày giúp người đó bói Tarot một lần. Hơn nữa từ phản hồi tiếp đó của người kia không khó để nhìn ra kết quả bói toán của A Tửu cực kỳ cực kỳ chuẩn!


Người trong giới thường nói giỡn lúc riêng tư rằng nếu A Tửu có ngày không làm nghệ sĩ nữa thì ở Weibo bày quán bói toán cũng có thể kiếm được đầy tiền.


A Tửu vẫn nhíu đôi lông mày nhỏ: “Nhưng toán học khác cái này.”


Quý Kỳ Tây xem biểu tình A Tửu nói chuyện, không giống dáng vẻ có hứng thú với số học thì không khỏi tò mò hỏi: “Sao em đột nhiên lại làm đề toán?”


“Trong thư có…”


“A Tửu, em/chị gặp phải chuyện gì à?”


Âm thanh của hai người gần như đồng thời vang lên.


A Tửu nghiêng đầu nhìn lại, thấy được Đinh Chiêu Dương và Uông Thần đi theo sau Đinh Chiêu Dương. A Tửu nghe vậy thì gật gật đầu: “Đang tính đề toán nhưng bị làm khó rồi.”


“Hóa ra chị cảm thấy hứng thú với số học?” Vốn dĩ, trước đó Đinh Chiêu Dương vì lời nói của Quý Kỳ Tây mà lòng tin bị mất. Nhưng sau khi cậu ta bị những người khác trêu chọc, thì tạm nhặt được lại lòng tin: “Nếu không em giúp chị xem nhé? Lúc em học cấp ba có thể đạt 120-130 điểm toán đó.”


Lúc học cấp ba, Đinh Chiêu Dương học các môn đều như nhau, chỉ có toán học coi như không tồi. Cho nên, vừa thấy A Tửu có hứng thú với số học, lòng tự tin của cậu ta lại lần nữa tăng lên.


A Tửu đẩy giấy về phía trước: “Được đó. Cậu muốn chụp ảnh giống Mạt Mạt à?”


“Chụp đi.” Đinh Chiêu Dương lấy di động ra, còn chưa thấy rõ đề đã hỏi A Tửu trước: “Đây là đề cấp hai hay cấp ba?”


A Tửu xoa nhẹ mũi: “Lớp ba tiểu học.”


Đinh Chiêu Dương:...


Thương Mạt: ???


Đây không phải đề toán Olympic cấp hai à?! Sao lại là đề của năm ba tiểu học được???


Qua lúc lâu, Đinh Chiêu Dương xấu hổ bổ sung: “Bây giờ... có vài học sinh tiểu học học đề toán đúng là không đơn giản. Như suy nghĩ đột nhiên thay đổi, với bạn nhỏ học tiểu học có lẽ không khó, với người lớn thì lại rất khó.”


A Tửu đồng ý: “Cậu nói đúng, đứa nhóc học lớp ba đã làm ra rồi.”


Đinh Chiêu Dương chụp xong, do dự tại chỗ trong chốc lát: “A Tửu, hai chúng ta thêm Wechat đi, chờ em làm xong lại gửi sang Wechat cho chị.”


Hai người vừa quen nhau mấy ngày, Wechat đúng là chưa thêm.


Quý Kỳ Tây thờ ơ lạnh nhạt nhìn hai người thêm bạn Wechat, trong lòng nhẹ chậc một tiếng. Anh hy vọng A Tửu có thể nói được làm được, thật sự có thể để anh làm tiêu chuẩn thấp nhất.


Giờ này phút này, anh đột nhiên hiểu được nguyên nhân khoảng thời gian trước Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương ngàn phòng vạn phòng với anh. Hiện tại anh nhìn Đinh Chiêu Dương rất có mục đích, lòng bàn tay cũng có chút ngứa, hận không thể trực tiếp quăng người ra ngoài.


Chờ Đinh Chiêu Dương rời đi, Quý Kỳ Tây đặt tay lên bàn nhẹ gõ vài cái. Thấy A Tửu nhìn sang, anh không khỏi cong môi, cười đến giống khoe khoang lại không giống khoe khoang: “Anh vừa tính nhẩm một chút, ba đề đại khái đều giải ra rồi, nói cho em nghe nghe nhé?”


Đôi mắt A Tửu lập tức tỏa sáng: “Thật á?!”


Quý Kỳ Tây nhướn mày: “Anh từng lừa em à?”


A Tửu lắc đầu: “Không có.”


“Sao lại không được.” Quý Kỳ Tây duỗi tay cầm tờ giấy, rồi sau đó lấy bút trong tay A Tửu, giọng rất nhẹ rất có kiên nhẫn như thầy giáo giảng bài cho học sinh trên lớp: “Đầu tiên, chúng ta học trước mấy công thức cơ sở, thuận tiện giảng cho em ý nghĩa của chúng.”


A Tửu chăm chú nghe, không khỏi dịch ghế lại gần Quý Kỳ Tây. Chờ cô nghe được rõ giọng của Quý Kỳ Tây thì mới tiếp tục nghiêm túc nghe.


Thấy động tác của A Tửu, Quý Kỳ Tây viết không chậm lại nhưng khóe môi lại hơi nhếch lên. Khụ, anh cần phải rụt rè.


Thương Mạt nhìn xong, mặt lộ vẻ khó hiểu. Cô kéo tay áo Dương Thiều Quang, nhỏ giọng hỏi: “Nếu người đại diện của A Tửu có thể tính ra thì trước đó cần gì nói mua mấy quyển sách cho A Tửu học? Hơn nữa anh làm gì mà không tính ra trước khi Chiêu Dương chụp ảnh?”


“Có thể là vừa tính ra?” Dương Thiều Quang cũng không hiểu, trả lời xong, cô ta lại nói theo chiều âm mưu: “Cũng có thể người đại diện của A Tửu đã sớm đoán được Chiêu Dương có thể lại đến tìm A Tửu? Cô không cảm thấy dưới tình huống Chiêu Dương chụp xong xem vài lần cũng không tính ra, người đại diện lại ra tay, hình tượng của anh đều cao lên gấp đôi à?”


Thương Mạt bị ngọn lửa bà tám hừng hực thiêu đốt: “Ý cô là…”


Dương Thiều Quang gật đầu: “Vì không cho A Tửu yêu đương vào lúc sự nghiệp tăng tiến, người đại diện của A Tửu tính kế rất nhiều. Thật là nhà tư bản vạn ác.”


Thương Mạt: ...


Cô sai rồi, cô không nên thảo luận loại chuyện này với loại người cô đơn từ trong bụng mẹ.


Bộ phim "Đọ sức trên không" quay rất thuận lợi. Ê-kíp trên trăm người, trong lòng không biết nghĩ gì nhưng ít ra trên mặt đều hài hòa. Kết quả, gần một tháng trước khi "Đọ sức trên không" đóng máy, sau khi "Hành động ưng đen" tung ra trailer thứ hai, khi trên mạng có rất nhiều lời khen với kỹ thuật diễn của A Tửu, một hotsearch bôi nhọ có liên quan đến A Tửu xuất hiện.


[Bằng cấp của Tang Tửu].


Minh tinh bình thường có liên quan đến bằng cấp, hoặc bạn là học sinh giỏi che giấu trong giới, hoặc là bạn làm giả bằng cấp hoặc là trường học thoạt nhìn danh giá thật ra là trường học gà rừng [2], hoặc là năng lực thực tế của bạn không xứng với bằng cấp trước mắt.


[2] Trường học gà rừng: (tiếng Anh: Diploma mill), còn được gọi là xưởng làm bằng , đại học giả , v.v., thường dùng để chỉ các trường cao đẳng và đại học không được bất kỳ tổ chức chính thức nào công nhận. Các trường đại học này thường sử dụng tên tương tự như các trường đại học nổi tiếng, bán văn bằng để gây nhầm lẫn cho công chúng và thường tuyển dụng sinh viên thế hệ thứ hai giàu có ở nước ngoài để họ có thể sử dụng những bằng tốt nghiệp dễ kiếm được này để tìm việc làm.


Tổng thể mà nói, xác suất hai trường hợp sau tuyệt đối lớn hơn so với trường hợp trước.


Khi cư dân mạng mở tiêu đề [Bằng cấp của Tang Tửu] ra, nội dung không kém quá nhiều với suy đoán của bọn họ. Bên trong đang nói năng lực của Tang Tửu không xứng với bằng cấp trước mắt.


Có người tự xưng là nhân viên công tác đã ở "Đọ sức trên không" một thời gian lên tiếng vạch trần, A Tửu ở đoàn phim bị hỏi đề toán lớp ba cũng không biết, thậm chí còn muốn hỏi những người khác ở đoàn phim, uổng phí chín năm giáo dục bắt buộc.


Có lẽ vì mở rộng độ chú ý, trừ bằng cấp của A Tửu, một vài nghệ sĩ bằng cấp thấp trong giới cũng bị lật ra. Đặc biệt những minh tinh ngày thường công khai viết sai, đọc sai, một đám đều bị kéo ra công khai xử tội.


[Bạn tôi học cùng cấp ba với Tang Tửu, nghe nói hồi cấp ba thành tích của Tang Tửu là đội sổ. So ra thì kém cả Bạch Dao, Bạch Dao tốt xấu gì cũng ở trong top 10.]


[Đội sổ đến cả tri thức tiểu học cũng không nhớ rõ, cũng rất đỉnh đó. Đừng hỏi, hỏi chính là đi học quá mệt mỏi. Dù sao Tang Tửu tỏ vẻ nhõng nhẽo, không thể mệt mỏi, cười xỉu.]


[Tôi cảm thấy nghệ sĩ bị kéo vào thì Tang Tửu oan nhất. Cô ấy đã không viết chữ sai cũng không đọc sai. Còn không phải là ở đoàn phim hỏi đề toán tiểu học thôi à? Những người mắng Tang Tửu đó, mấy người đều biết tính tốc độ thuyền và tốc độ nước à?]


[Fans Tang Tửu đừng giả làm người qua đường nói chuyện. Các người dám nói Tang Tửu không tạo hình tượng người hiếu học ở "Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân" à? Dám nói lúc ấy Tang Tửu thi đậu khoa dự bị đại học lớp phi công tạo hình tượng hiếu học?]


[Cho nên nói minh tinh ấy mà đừng tạo nhiều hình tượng quá, nhiều hình tượng sẽ dễ bị lật xe. Trong đống hình tượng của Tang Tửu, chân thật nhất chính là nhõng nhẽo với làm ra vẻ. Được nhóm quan hệ công chúng cho giả bộ cũng có thể gom fan, ai có thể nghĩ đến Tang Tửu tham như vậy, muốn tạo hình tượng có liên quan đến bằng cấp. Tang Tửu, cô tỉnh đi, lấy hình tượng bằng cấp đều lật xe.]


“Ai tung tin vậy? Có độc mà.” Thương Mạt nhìn dư luận trên Weibo, chau mày. Cô lạch tạch gõ chữ trên di động, chuẩn bị đăng Weibo giúp A Tửu nói chuyện: “Rõ ràng cậu hỏi là đề toán Olympic cấp hai. Ai thiếu đạo đức nói cậu hỏi đề lớp ba tiểu học thế?”


A Tửu: ???


A Tửu ngây ra nhìn Thương Mạt, cô hỏi lại như xác nhận: “Mạt Mạt, cậu nói ba đề ban đầu mình hỏi kia là đề toán cấp hai mà không phải đề toán tiểu học à?!”


Oa!


A Tửu không nhịn được hô lên một tiếng trong lòng. Cấp hai là cao hơn lớp ba tiểu học ít nhất ba năm, chứng minh là cô không cùi bắp như vậy!


Thương Mạt nhấn đăng Weibo rồi quay đầu nhìn A Tửu, từng chữ một sửa cho đúng: “Chính xác ra cậu hỏi là đề toán Olympic cấp hai, có chút khác với đề toán bình thường. Đơn giản mà nói, toán Olympic khó hơn toán bình thường. Cậu để một ít học sinh cấp ba đến làm, bọn họ cũng chưa nhất định có thể làm được đề toán Olympic cấp hai.”


Oa oa!


A Tửu không nhịn được hô lên hai tiếng ở trong lòng. Cấp ba cao hơn lớp ba tiểu học ít nhất sáu năm, chứng minh là cô không cùi bắp như vậy!


Thương Mạt đăng Weibo xong, phát hiện không đúng, hồ nghi nhìn A Tửu: “Phòng quan hệ công chúng của Thước Kiều không ra tay à? Bọn họ cứ nhìn cậu bị bôi nhọ à?”


Nghe vậy, A Tửu chớp chớp mắt hạnh ngập nước, vô tội nói: “Lúc người của phòng quan hệ công chúng hỏi mình, mình cho rằng ba đề kia là đề tiểu học. Mình nói mình là một người tốt nghiệp đại học, làm không ra đề lớp ba tiểu học, hẳn nên nằm yên nhận phỉ nhổ.”


A Tửu nói xong, bớt thời giờ nhìn chỉ số ra vẻ. Ngắn ngủn một buổi sáng, chỉ số ra vẻ từ 5111 tăng lên đến 5211, tăng tận 100 chỉ số ra vẻ đó!


Thương Mạt: ...


Thương Mạt không thể tin nổi tiếp tục hỏi: “Cậu nói hẳn nên nằm yên nhận phỉ nhổ, bọn họ cũng để mặc cậu nằm yên nhận phỉ nhổ? Cậu với phòng quan hệ công chúng vừa yêu vừa hận à?”


Nghe vậy, A Tửu nghiêm túc cân nhắc một chút: “Hình như cũng có thể nói như vậy?”


Phòng quan hệ công chúng thường xuyên tịch thu quyền đăng nhập Weibo của cô, cô cũng không đánh bọn họ. Mà bọn họ biết rõ cô thích chơi ở khu bình luận Weibo, có khi vẫn sẽ không chịu nổi cô đòi, một lần nữa đưa quyền đăng nhập Weibo cho cô. Tổng thể mà nói, bọn họ cũng coi như một loại vừa yêu vừa hận nhỉ?


Thương Mạt thấy A Tửu không giống nói dối, thế giới quan của cô như được dựng lại từ trong ra ngoài. Công ty Thước Kiều được coi là đứng đầu ở trong ngành, trong giây phút này, bộ lọc thật dày dường như đang vỡ vụn.


Sự thật chứng minh, công ty Thước Kiều cũng không thật sự mặc kệ A Tửu. Sau khi bọn họ nhìn thấy Thương Mạt lên tiếng thì lại lần nữa liên hệ với A Tửu. Sau khi dò hỏi đúng là đề toán Olympic cấp hai, rốt cuộc phát huy tác dụng mà một phòng quan hệ công chúng đủ tư cách hẳn nên có.


Nhưng mà, cuối cùng xoay chuyển danh tiếng lại không ở trên người bọn họ mà là ở trên người một người ngoài giới.


Hoa Hướng Dương V: Thấy Weibo, thiếu chút nữa cho rằng hoa mắt. Ba đề toán kia là học sinh của tôi nhìn thấy trên sách thấy thú vị mới viết thư gửi qua bưu điện cho @Tang Tửu, hy vọng chị A Tửu của cô bé cũng có thể nhìn thấy.


Tôi nhìn thấy có người nói đó là đề toán lớp ba tiểu học à? Thật ra nói như vậy cũng không sai, tuy rằng độ khó là toán Olympic cấp hai nhưng đứa bé viết bức thư kia năm nay đúng là học lớp ba tiểu học. Cô bé rất thông minh, rất có tài năng trên lĩnh vực toán học. Năng lực tự học của con bé làm đám giáo viên chúng tôi đều kinh ngạc và chua xót. Kinh ngạc vì cô bé quá thông minh, chua xót ở hoàn cảnh học tập của cô bé tụt hậu một khoảng lớn. Nếu không dưới nỗ lực như vậy, cô bé sẽ càng có thành tựu xán lạn.


Phải rồi! Vẫn luôn có người hỏi tôi là minh tinh nữ trước giờ tôi nhắc đến trên Weibo là ai? Hiện tại tôi cũng có thể nói cho mọi người, ngôi sao nữ được bọn nhỏ thích chính là @Tang Tửu. Cô ấy rất thiện lương, ở sau lưng yên lặng làm rất nhiều chuyện. Thật sự không nên bởi vì việc nhỏ như vậy mà bị một đám người không biết chân tướng trào phúng.


Người của phòng quan hệ công chúng Thước Kiều vẫn luôn theo dõi bài đăng trên Weibo, một khi có việc mới trên Weibo, bọn họ cũng sẽ sắp xếp người điều hướng dư luận dẫn dắt. Kết quả có người thấy Weibo của Hoa Hướng Dương.


Nhân viên công tác nhấn vào Weibo của Hoa Hướng Dương. Sau khi xem xong toàn bộ nội dung, vẻ mặt cậu ta đều đờ ra. Rất nhanh, A Tửu đang ở đoàn phim nghỉ ngơi nhận được điện thoại đến từ phòng quan hệ công chúng “vừa yêu vừa hận”.


“Giám đốc Đồng!” A Tửu hớn hở: “Em nói anh nghe hóa ra đề kia không phải đề toán lớp ba tiểu học mà là đề toán Olympic cấp hai! Nghe nói học sinh cấp ba cũng không làm được!”


Đồng Tự Chước mỉm cười: “Tôi cũng nghe nói một chuyện, nghe nói em giúp đỡ ba bé gái đi học?”


A Tửu ngây ra: “Không có.”


Đồng Tự Chước: ???


Không đợi anh ta hỏi tiếp, A Tửu đếm đầu ngón tay rất nghiêm túc sửa cho đúng: “Em tổng cộng giúp đỡ khoảng hai mươi ba bạn nhỏ, trong đó bé gái có mười tám bạn.”


Đồng Tự Chước: ...


Sau này anh ta lại mặc kệ Tang Tửu xử lý xã giao!


Đồng Tự Chước tiếp tục mỉm cười: “Nghe nói em không chỉ giúp đỡ học sinh, còn nói giúp đỡ đến khi bọn họ không đọc sách nữa mới thôi. Hơn nữa cho sửa đường đến trường, quyên góp tiền mua bàn ghế, xây lại trường mới cho bọn họ?”


Mỗi khi nói một câu, lòng anh ta đều nhỏ máu. Cơ hội marketing thật tốt, thế mà khi bị người ta nói không biết làm đề lớp ba tiểu học, A Tửu còn có thể nghẹn lại không nói. Sau đó bảo bọn họ nằm yên nhận trào phúng!


A Tửu không bị nghẹn chết, anh ta sắp bị tức chết rồi!


A Tửu hoàn toàn nhìn không thấy tim Đồng Tự Chước nhỏ máu mà nũng nịu nói: “Có giáo viên hỏi em có muốn đi trường học xem học sinh được giúp không? Em không muốn đi đường lầy lội, cũng không muốn ở phòng đất, đương nhiên phải xây dựng lại hoàn cảnh cho tốt mà.”


Nói xong, A Tửu nâng cằm, vẻ mặt đúng lý hợp tình: “Một khi em đi đến đó bị bọn họ chụp được, bọn họ nói em không nhõng nhẽo thì làm sao bây giờ?! Đây là hình tượng của em, kiên quyết không thể vỡ!”


Đồng Tự Chước: ...


Lần đầu tiên anh ta cảm thấy mấy chữ hình tượng nhân vật không thể vỡ này cực kỳ phiền lòng.


__


Tác giả có lời muốn nói:


Đồng Tự Chước: Xã giao lâu như vậy, lần đầu tiên hy vọng có nghệ sĩ có thể phá vỡ hình tượng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận