Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 86
Phòng quan sát của “Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân” được bố trí rất đơn giản, trong phòng chỉ có một chiếc bàn dài hình bán nguyệt màu trắng và sáu chiếc ghế, người dẫn chương trình ngồi ở giữa, một bên hai vị khách mời theo kỳ và bên kia ba khách mời cố định.
“A Tửu đến rồi.” Người dẫn chương trình Hàn Giai Lâm vẫy tay với A Tửu, cô ta đưa tay chỉ về ghế ngồi phía bên phải của mình, cười nói: “Nào nào nào, cô và Nguyệt Nguyệt mỗi người ngồi một bên.”
Cố Ly Nguyệt đang ngồi chỉnh gối chữ U, cô ấy nghe xong khẽ “ôi” một tiếng “A Tửu không thể ngồi chung với tôi sao? Tôi còn đặc biệt chuẩn bị sẵn chiếc chăn nhỏ để cả hai trùm chung.”
A Tửu nhìn bốn chỗ trống, đôi mắt cũng hơi sáng lên nhìn Hàn Giai Lâm, tuy cô không lên tiếng nhưng mong đợi trong mắt sắp tràn ra ngoài.
Hàn Giai Lâm: …
Hai người là học sinh tiểu học muốn cùng nhau đi vệ sinh chung sao?
“Chương trình của chúng ta lần đầu mời hai vị khách mời theo kỳ, hi vọng hai người có thể ngồi ở hai bên để làm quen với những người khác. A Tửu, cô…” Hàn Giai Lâm vừa nói được một nửa thì chợt im bặt, ai bảo A Tửu đã ngồi vào chỗ bên trái của Cố Ly Nguyệt vậy!
A Tửu vừa ngồi xuống, lập tức đặt hai túi đồ xuống đất, sau đó cả người ngả lưng lên ghế, yểu xìu làm nũng nói: “Cánh tay tôi mỏi quá, không muốn nhúc nhích tẹo nào.”
Hàn Giai Lâm: …
Dân mạng trong phòng livestream: …
[Điểm ra vẻ: 4174/9999]
A Tửu thấy điểm ra vẻ tăng lên, tiếp tục từ lưng ghế trượt xuống, cẩn thận duy trình hình tượng nhóc con ra vẻ, “Ghế của ê-kíp chương trình sắp xếp cứng quá à, có ghế massage thì thoải mái rồi.”
Sau khi có được điểm ra vẻ khi bay, A Tửu không quá xem trọng điểm ra vẻ +1 +1 như nặn kem đánh răng nữa, nhưng sau đó, A Tửu nghiền ngẫm cả đêm mới hiểu được rằng, muỗi dù nhỏ cũng là thịt, bản thân không thể lơ người ta được, sau khi nghiền ngẫm thông suốt, A Tửu lần nữa thích ra vẻ trước ống kính.
Trước đây ở tông môn, A Tửu vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời, không dám nghi ngờ nhiệm vụ và quy củ của tông môn, bây giờ không chỉ có thể làm chuyện mình thích mà còn được tăng điểm ra vẻ, thật sự quá vui rồi, không cần bị quy củ trói buộc nữa!
Nhân viên công tác của ê-kíp chương trình: …
Đây là lần đầu tiên họ thấy có nghệ sĩ chê ghế cứng ngay trong chương trình.
[Điểm ra vẻ: 4175/9999]
Hàn Giai Lâm nhìn A Tửu quang minh chính đại ra vẻ, thậm chí cô ra vẻ xong còn có thể trưng ra nụ cười thở phào nhẹ nhõm, nhất thời thấy chột dạ, nên cô ta cũng không nói ra câu bảo A Tửu qua bên khác ngồi.
Đồng thời, Hàn Giai Lâm thầm lẩm bẩm trong lòng, chẳng lẽ đoàn đội của A Tửu đoán ra được dự tính của đội Hà Túng? Nếu không sao một nghệ sĩ bình thường trong lúc danh tiếng được tẩy trắng hơn phân nửa lại ở trong phòng livestream, ngay trước mặt tất cả dân mạng mà ra vẻ không chút giả tạo?
Hàn Giai Lâm tự nhận bản thân có thể đoán ra mục đích thật sự của A Tửu, cô ta cũng vì thế mà ánh mắt nhìn A Tửu bất giác trở nên tôn trọng hơn, cũng đúng thôi, người có thể được nhóm người Quý Lâm Xuyên cưng chiều có thể đơn giản sao? Không thể nào!
Trong lòng cô ta nói không thể nhưng lại âm thầm cảm thấy vui vẻ, đây là chỗ mà A Tửu tự chọn, lát nữa đợi kết thúc ghi hình chương trình, đoàn đội của Hà Túng cũng không thể càm ràm với lãnh đạo rằng người dẫn chương trình như cô ta làm việc tắc trách.
Trong lúc Hàn Giai Lâm đang trầm tư, Cố Ly Nguyệt đang nhét chiếc gối chữ U được trang trí thêm ngôi sao vàng tươi cho A Tửu, “A Tửu, tôi mang theo mấy cái gối chữ U và một tấm chăn mỏng đến, chúng ta cần livestream bốn năm giờ đồng hồ, chắc chắn ngồi mỏi cổ, cậu đeo cái này vào xem thử hiệu quả, thoải mái lắm.”
“Thoải mái!” A Tửu yêu không rời tay sờ ngôi sao lớn trên gối chữ U, giọng vui vẻ, “Tôi thích! Có gối chữ U ở đây, ghế cứng tôi cũng có thể ngồi được rồi!”
A Tửu nói xong, vội mở hai chiếc túi lớn mà mình mang theo, lấy mười mấy loại đồ ăn vặt như trà chanh, bánh gạo Vượng Vượng, khoai tây chiên, hạt khô, cá lát, chân gà ngâm ớt,… từ trong túi ra đặt lên bàn, sau đó cô khoát tay hào sảng tuyên bố, “Cô Hàn, Nguyệt Nguyệt, hai người thích gì thì lấy nấy! Tôi mời!”
Cố Ly Nguyệt bất giác nuốt nước bọt vài cái, “Trong đó có rất nhiều đồ ăn vặt tôi thích! A Tửu, cậu cũng quá tốt rồi! Tôi yêu cậu moah moah!”
“Moah moah!”
Hàn Giai Lâm ngồi xem cả quá trình: …
Thấy hai người không hề cảm thấy có chỗ nào không ổn, hơn nữa đã chia đồ ăn vặt, Hàn Giai Lâm không kìm được lên tiếng hỏi: “A Tửu, Nguyệt Nguyệt, tại sao hai người lại mang theo gối chữ U và đồ ăn vặt vậy?”
A Tửu mờ mịt nhìn sang, “Không phải ê-kíp chương trình bảo cần mang theo thứ rất quan trọng trong cuộc sống sao? Con người không ăn không sống được, thức ăn là thứ rất quan trọng trong cuộc sống của tôi.”
Chờ A Tửu trả lời xong, Cố Ly Nguyệt cũng gật gù, “Tôi cũng vậy, lúc tôi không làm việc mọi khi đều phong ấn mình trên giường, nếu dọn cả chiếc giường đến thì quá không đáng tin rồi, thế là tôi mang theo gối chữ U diện tích nhỏ hơn vô số lần đến.”
Hàn Giai Lâm nhìn vẻ thản nhiên của A Tửu và Cố Ly Nguyệt, bất giác nhớ đến thứ trước giờ khách mời mang theo, có sách, có máy ảnh, có mô hình kỹ thuật, dẫu sao thì bất kể thứ nào cũng sẽ có chung một đặc điểm là, chúng có thể tạo ra một sở thích nâng tầm!
“Cô Hàn, hạt khô của nhà này không tệ, hạt tròn đầy đặn lại dễ tách.” A Tửu cách Cố Ly Nguyệt đưa hạt khô cho Hàn Giai Lâm, “Cô có muốn thử chút không?”
Hàn Giai Lâm nhìn đôi mắt hạnh sáng long lanh của A Tửu, lại nhìn túi hạt mắc ca, thành thật đưa tay mình ra, sau đó lại thành thật nói với A Tửu, “Cảm ơn cô nhé, A Tửu.”
Ê-kíp chương trình bủn xỉn, nửa kỳ chương trình rồi cũng không chuẩn bị đồ uống và đồ ăn vặt trong phòng quan sát, thật sự là vắt cổ chày ra nước mà [1] !!!
[1] Nguyên văn: 抠门他爸给抠门开门,抠门到家了/Keo kiệt đến mức ba của anh ta mở cửa bấu cửa, bấu cửa đến nhà rồi: Ý chỉ người cực kỳ keo kiệt bủn xỉn.
Hàn Giai Lâm tách một hạt khô bỏ vào trong miệng, rộp rộp, nhai thật ngon!
A Tửu thấy Hàn Giai Lâm ngồi nghiêm chỉnh, do dự mấy giây, cầm một chiếc gối chữ U hình thiên sứ nhỏ đặt trên bàn đẩy về hướng Hàn Giai Lâm, nhỏ giọng PR: “Cô Hàn, dùng nó dựa lên lưng ghế khá thoải mái đấy, lát nữa lúc ghi hình quan sát, màn hình trước mặt quá lớn, chắc chắn ngước cổ lên nhìn sẽ rất mỏi.”
Thấy thế, Cố Ly Nguyệt cũng vừa gặm que cay vừa phụ họa PR, “Đúng! Cô Hàn, cô đưa tay sờ thử, chất liệu rất mềm mại.”
“Cảm ơn A Tửu, cảm ơn Nguyệt Nguyệt.” Hàn Giai Lâm lần nữa thật thà cầm lấy gối chữ U, đeo lên cổ, mỉm cười với hai người, “Thật thoải mái.”
Haiz.
Chương trình quan sát của họ luôn chú trọng sự thoải mái và tự tại, ai bảo ê-kíp chương trình quá ki bo, bây giờ có thể dính chút hào quang hưởng thụ, cô ta phải nắm bắt cơ hội mới được.
Mười phút sau, ba khách mời cố định như mọi khi đến phòng quan sát, sau đó vừa đẩy cửa, ba người họ xuýt nghi ngờ họ mở nhầm cửa.
Ba người trong phòng quan sát kia, ai nấy đều đeo gối chữ U lười nhác dựa trên ghế, trên bàn đều là các túi đồ ăn vặt, có túi đã mở có túi vẫn chưa, giống hệt như khung cảnh học sinh tiểu học đi du xuân.
A Tửu nâng mắt nhìn thấy ba nghệ sĩ đứng trước cửa, mỉm cười vẫy tay, “Mọi người đến rồi à, ê-kíp chương trình nói rồi, có thể ăn đồ trong phòng quan sát.”
Ba người kia: ...
Ê-kíp chương trình trong phòng livestream bị dân mạng nhằn năm phút về việc ki bo: ...
Ba vị khách mời thường trực gồm ca sĩ Hà Túng, vận động viên đã giải nghệ Đoạn Thời Á và người dẫn chương trình Chử Đồng, trước khi A Tửu đến đây, họ đã ghi hình ba kỳ “Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân” rồi, cũng livestream ba lần trong phòng quan sát.
Mắt thấy phòng quan sát hoàn toàn khác với ba kỳ trước, sắc mặt của ba người đều hơi ngây ra.
Dưới ánh đèn dây tóc màu trắng lạnh lẽo mọi khi, bỗng nhiên trên người ba người hạnh phúc ngồi sau chiếc bàn đầy đồ ăn vặt lại phủ một lớp ánh sáng ấm áp.
Đoạn Thời Á dựa vào dáng người cao lớn, trực tiếp đưa tay chạm vào ống kính trên tường, lên tiếng trách, “Thức ăn vặt và gối của ba kỳ trước đâu? Các người ăn chặn hết rồi à?”
Ê-kíp chương trình mượn mic lên tiếng, “Đoàn phim của chúng ta ki bo, hơn nữa, đồ ăn vặt và gối đều là khách mời mang đến, ai bảo các anh không tự mang, chỉ mang theo xe đạp leo núi, guitar điện và microphone.” Có tác dụng rắm gì.
Hà Túng mang guitar điện: ...
Đoạn Thời Á mang xe đạp leo núi: ...
Chử Đồng mang theo microphone: ...
Cùng một thế giới, cùng một khoảnh khắc hối hận.
Đương nhiên, nếu như thật sự có cơ hội lần nữa, họ có thể cũng sẽ không mang gối và đồ ăn vặt đến, thân là nghệ sĩ, họ cần mặt mũi, đương nhiên không hi vọng người khác cho rằng cuộc sống ngoài đời của họ tham ăn biếng làm!
Hà Túng thấy A Tửu và Cố Ly Nguyệt ngồi cùng nhau, trên gương mặt tuấn tú xuất hiện ngạc nhiên trong khoảng thời gian cực ngắn, sáu năm trước trong chương trình người mẫu anh ta nhận được thành tích trong top 7, cũng từng có một giai đoạn nổi tiếng nhưng rất nhanh anh ta đã bị sóng sau xô sóng trước, bị dập chết trên bãi cát rồi.
Giờ đây của sáu năm sau, ca khúc đại biểu kia của anh ta cũng nổi tiếng hơn anh ta.
Hà Túng có dã tâm, một lòng muốn leo lên, nhưng anh ta không thể có bài hát khác có thể nổi tiếng hơn bản nhạc một thời, kỹ năng diễn xuất lại chẳng ra làm sao, chỉ có thể học theo các nghệ sĩ chương trình để có thêm fan từ chương trình giải trí.
Từ đó đến giờ, anh ta tham gia trước sau bảy tám chương trình, bởi vì anh ta hiếm khi xuất hiện trong chương trình giải trí nên đến giờ vẫn là một người không có gì nổi gì, các câu ấn tượng nổi tiếng cũng ít đến đáng thương.
Tuần trước, Hà Túng nghe nói khách mời có A Tửu nên cũng tìm người giúp để anh ta và A Tửu ngồi cùng một bên, hi vọng có thể mượn quan hệ cùng đội để tạo ra một số hành động để người xem tự tưởng tượng thấy ngọt ngào, sau đó cho người cắt clip, anh ta có thể mượn việc chèo thuyền CP để tạo độ hot, kết quả...
Sắc mặt của Hà Túng u ám nhìn Hàn Giai Lâm ngồi giữa, ánh mắt bình tĩnh nhưng lại mang theo thúc giục lặng lẽ, rõ ràng là đợi Hàn Giai Lâm dùng thân phận người dẫn chương trình để điều chỉnh chỗ ngồi, anh ta nhớ ê-kíp chương trình đã bảo sớm nói với người dẫn chương trình của họ để sắp xếp rồi.
Bên kia, Hàn Giai Lâm nhìn thấy ánh mắt của Hà Túng, có một hai giây chột dạ, rất nhanh cô ta lại bại dưới một bàn đầy đồ ăn vặt, cô ta lặng lẽ lấy ra một túi quả hồ trăn, lặng lẽ tách từng hạt hồ trăn ra bỏ vào trong miệng, dựa lên gối, hưởng thụ hạt khô giòn giòn, giả vờ không nhìn thấy.
Hà Túng: ...
Ê-kíp chương trình ki bo đến mức làm cho người dẫn chương trình có thể bị một túi hạt khô mua chuộc rồi sao?!
A Tửu đẩy đồ ăn vặt lên trước, nhìn ba người trước mặt, trong mắt lấp lánh mong đợi, “Mọi người đến ăn không? Đồ ăn vặt cần chia sẻ ăn mới ngon, hơn nữa họ cũng không cho tiền, chúng ta không cần giúp họ quảng cáo, chỉ cần ăn là được.”
Lúc A Tửu lấy đồ ăn vặt ra, ê-kíp chương trình đều đã che mờ tất cả đồ ăn vặt, họ tuyệt đối không miễn phí quảng cáo giúp các nhãn hàng, đương nhiên nếu như nhãn hàng lập tức nhét tiền đến, họ cũng có thể cân nhắc đến việc xóa đi phần làm mờ.
“Cảm ơn cô Tang!” Đoạn Thời Á cao ráo, bước đi cũng lớn, chỉ ba bước đã bỏ xa Chử Đồng và Hà Túng, đi đến chỗ của phía A Tửu và Cố Ly Nguyệt, “Ba kỳ trước, tôi luôn cảm thấy phòng quan sát của chúng ta cực kỳ giống với phòng thẩm vấn, vốn cảm thấy ở trước mặt mọi người ghi hình cuộc sống của mình sẽ rất bẽ mặt, kết quả thân thể cũng chịu tội, ánh đèn dây tóc trắng vừa nhoáng lên, nguyên mảng trắng bệch.”
Đoạn Thời Á vừa nói chuyện, vừa gặm chân gà ngâm ớt sớm đã không còn để ý đến hình tượng bản thân. Thấy Hà Túng nhìn chằm chằm mình, anh ta ngẩng người đưa chân gà ngâm ớt qua, “Anh cũng muốn ăn sao?”
Không phải chứ, ba kỳ trước Hà Túng trong chương trình luôn ngồi thẳng người, đó gọi là để ý hình tượng, có thể ở trước mặt dân mạng gặm chân gà sao?
A Tửu ngây người nhìn Đoạn Thời Á gặm chân gà đưa cho Hà Túng, cẩn thận nuốt nước bọt, chẳng trách Hà Túng lại nhìn chằm chằm Đoạn Thời Á, phỏng chừng là đang kiềm chế không đánh người.
“À, tôi có chân gà chưa mở.” A Tửu đưa một gói chân gà mới cho Hà Túng, trong lòng có câu hỏi cực lớn: “Anh có muốn ăn không?”
Hà Túng:...
Đệch!
Anh ta hít một hơi thật sâu, mỉm cười ôn hòa, “Không cần, cảm ơn.”
Cho đến khi Hà Túng rời đi, A Tửu và Đoạn Thời Á cũng không phát hiện ra hành vi của hai người họ có gì không đúng, hai người ai nấy cầm lấy một túi chân gà ngâm ớt, ngây ngốc nhìn nhau,
[Ha ha ha ha ha ha tôi vừa chê Đoạn Thời Á khẩu vị kém, kết quả Tang Tửu cũng không chịu thua kém là bao! Ai ở cùng mấy người trong phòng quan sát cùng một đống xương gà chứ!]
[EQ của hai người họ thấp chỗ nào, Hà Túng không muốn ăn chân gà ngâm ớt thì đứng trước mặt Đoạn Thời Á lâu như vậy làm gì? Anh ta muốn ngồi chung với Đoạn Thời Á sao?]
[Cũng có thể anh ta hi vọng ngồi chung với Tang Tửu? Hà Túng và Tang Tửu chung khung ảnh rất xứng đôi, hi vọng hai người có thể tham gia chung một chương trình yêu đương.]
[A Tửu có nét đẹp riêng, ai chèo CP, người đó flop cả đời!]
[Chị em nói rất xứng kia, bạn có mở mắt ra nhìn xem đại sư huynh, tam sư huynh của Tang Tửu cùng với người dạy Tang Tửu cánh delta chưa? Nhan sắc của ba người đó có thể ném xa Hà Túng tám con phố đấy.]
Trong lúc phòng livestream đang ầm ĩ, chỗ ngồi trong phòng quan sát cũng đã sắp xếp xong, người dẫn chương trình Hàn Giai Lâm ngồi cùng phía với Hà Túng và Chử Đồng, bên còn lại là ba người Cố Ly Nguyệt, A Tửu và Đoạn Thời Á.
Đoạn Thời Á xé túi chân gà ngâm ớt cũng đeo gối chữ U, tuy rằng Chử Đồng và Hà Túng cũng như mọi người đeo gối chữ U nhưng vì để ý đến hình tượng nghệ sĩ nên rõ ràng không thể thoải mái như bọn họ, không thể lười nhác như bốn người kia nằm dài trên ghế.
Về phần đồ ăn vặt, hai người cũng lấy một ít, trong chương trình giải trí vừa ăn đồ ăn vặt vừa lảm nhảm rất thường thấy, cũng là do ê-kíp chương trình này ki bo, trước giờ không chuẩn bị đồ ăn vặt.
Rất nhanh, livestream chính thức bắt đầu.
Trong lúc livestream, màn hình của phòng livestream chia thành hai khu, bên trái để livestream tình hình trong phòng giám sát, bên phải là bản cắt ghép cuộc sống ba ngày của các khách mời.
Như thế dân mạng sẽ xem được ghi chép quan sát cuộc sống của họ.
Hàn Giai Lâm lấy ống thăm mà ê-kíp chương trình đã chuẩn bị, “Nào, phân đoạn thường lệ của ê-kíp chương trình chúng ta, thứ tự phát sóng sẽ quyết định theo bốc thăm của các bạn.”
Nghe xong, A Tửu hà hơi vào lòng bàn tay, hai tay khép lại hướng lên phía trên trời lạy lạy, “Ông trời ơi, nhớ phù hộ con nha, con hi vọng có thể rút được lá thứ nhất.”
Hàn Giai Lâm đưa ống thăm đến trước mặt A Tửu, mắt mang theo tò mò, “Tại sao muốn rút được thứ nhất? Không phải sẽ cảm thấy căng thẳng sao?”
“Đương nhiên căng thẳng.” Tay A Tửu dừng lại một lúc trên không trung, rút ra một chiếc thăm, “Vì căng thẳng nên hi vọng là người đầu tiên, như thế sẽ sớm quay xong phần của tôi, sau đó tôi có thể không chút căng thẳng mà ăn đồ, quan sát cuộc sống của những người khác, nếu không sẽ mang theo tâm trạng căng thẳng, ăn cũng không ngon, để tôi xem thử, tôi rút được…”
Đoạn Thời Á ghé mắt qua, nhìn thăm trong tay A Tửu, lập tức cười ha hả, “Thứ tư ha ha ha, vậy hơn nửa chương trình cô ăn đồ ăn cũng không thấy ngon rồi.”
Những người khác thấy thế cũng phì cười, ngược lại là Chử Đồng, cười xong vẫn hỏi A Tửu, “A Tửu, hay là chúng ta đổi với nhau đi? Tôi còn chưa bốc, cô bốc thêm lần nữa xem?”
A Tửu rưng rưng nhìn Chử Đồng, “Có thể đổi sao?”
Lăn lộn trong giới này ba bốn tháng, làm nhiều việc, gặp nhiều người rồi, A Tửu cũng hiểu hai chữ “khách khí”.
Nếu như A Tửu bây giờ quay về chương trình “Kỳ nghỉ thân yêu”, lần nữa được Bạch Dao hỏi có cần cô ta đến giúp bẻ ngô không, A Tửu sẽ trực tiếp từ chối.
“Có thể.” Chử Đồng cầm lấy thăm trong tay A Tửu, “Cô rút đi, cô xem chúng tôi đều đợi cô rút đấy.”
Ba vị khách mời thường trực sớm đã không còn căng thẳng, mà Cố Ly Nguyệt cũng lười biếng quen rồi, rút thăm đều hi vọng có thể đợi những chiếc còn sót lại.
Chử Đồng quen biết Cao Trục, trước đó cô ta từng mấy lần nghe thấy tên A Tửu trong miệng Cao Trục, nên cũng vì thế mà đối với A Tửu có thiện cảm không tệ, hơn nữa khách mời thường trực chăm sóc khách mời theo kỳ cũng rất bình thường.
“Cảm ơn cô.” A Tửu chà tay, lần nữa hà hơi vào trong tay, mang toàn bộ may mắn châu âu hà vào trong lòng bàn tay, “Thăm đầu tiên, hi vọng mi có thể biết điều một chút, để ta có thể rút được mi!”
Bộp!
Rút được rồi!
A Tửu nhìn số trên thăm, gương mặt đờ ra, giây tiếp theo, cô trực tiếp ngồi xổm xuống, như cây nấm bị dầm mưa tầm tã, uất ức vùi đầu hức hức, “Thứ năm! Tôi rút được thăm thứ năm, thứ nhất từ dưới đếm lên!”
Những người khác cũng không kìm được ôm bụng phì cười, dân mạng trong phòng livestream cũng ha ha cười lớn, ai có thể ngờ được tổng cộng có năm thăm, những người khác đều nhường cho A Tửu rút trước, A Tửu có thể rút được thăm thứ tư và thăm thứ năm, đây là may mắn của châu phi đấy!!!
A Tửu uất ức xong, dùng tay trái đánh vào lòng bàn tay phải, lý lẽ đường hoàng, “Nhất định là tay tôi bị mùi chân gà ám vào! Tôi cần đánh bay mùi này!”
Lúc A Tửu đang đánh tay, Đoạn Thời Á cũng bước lên rút thăm, anh ta vừa nhìn thấy con số trên thăm đã ngoác to miệng, lúc lần nữa cúi đầu nhìn A Tửu, bỗng nhiên mặt lộ ra không đành, “A Tửu, cô đừng trách chân gà, tay tôi cũng có mùi chân gà, tôi rút được thăm thứ nhất.”
A Tửu: …
A Tửu rất muốn ra vẻ phụ họa, ầm ĩ lại làm nũng giật lấy thăm thứ nhất của Đoạn Thời Á nhưng cô lại nghĩ đến, phỏng chừng dù cô có giật, ê-kíp chương trình cũng sẽ không chịu, bỏ đi bỏ đi, bản thân tiếp tục làm cây nấm thôi, ầm ĩ mệt lắm.
Một phút sau, trình tự livestream của năm khách mời là, đầu tiên là Đoạn Thời Á, thứ hai là Hà Túng, thứ ba Cố Ly Nguyệt, thứ tư Chử Đồng, cuối cùng là A Tửu.
Tính cách của các khách mời khác nhau nên cuộc sống độc thân của họ đương nhiên cũng khác nhau, tuy Đoạn Thời Á đã giải nghệ n nhưng thường ngày cũng hay tập luyện, cuộc sống ba ngày này của anh ta đều dành thời gian đi lặn.
A Tửu uống trà chanh nhìn Đoạn Thời Á lặn dưới biển trên màn hình lớn, nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi, “Học lặn kích thích không? Có kích thích bằng lên trời không?”
“Kích thích, cô có thể chụp ảnh cùng với các loại cá lấp lánh đủ màu dưới đáy biển.” Đoạn Thời Á nói xong, anh ta nghĩ ngợi, “Có lẽ sẽ kích thích hơn lên trời, tôi cũng chưa từng bay qua, nên không chắc.”
A Tửu gật đầu, một ngụm uống cạn trà chanh trong hộp giấy, “Kích thích là được.” Cô về sẽ ghi chú lặn nước lên trên lịch, hoạt động kích thích nhất định sẽ tăng thêm rất nhiều điểm ra vẻ.
[Tôi có một suy đoán to gan…]
[Chị em lầu trên tôi cũng có, tôi nghi ngờ Tang Tửu đang chuẩn bị toàn tập hoạt động dưới biển – đất liền – trên không.]
[Nói thật thì tôi rất tò mò cuộc sống ba ngày của A Tửu.]
[Có cái rắm gì cần tò mò, chắc chắn hôm nay gặp Quý Lâm Xuyên, ngày mai gặp Tịch Ngôn Vãn, ngày mốt gặp Thẩm Thư Triệt, tối videocall với Nhậm Tương, mọi người không nhớ cuộc sống trong ba đợt trước của Hà Túng à? Nói thật thì cuộc sống độc thân của anh ta tôi không cảm được.]
[Ha, nói vậy, Tang Tửu rất có khả năng là ver 2.0 của Hà Túng à.]
[Chắc chắn là ver 2.0, nếu không với độ nổi tiếng và địa vị của Tang Tửu như giờ sao lại có thể nhận làm khách mời theo kỳ của chương trình nhỏ rách nát như “Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân”? Không phải hi vọng có thể khoe khoang sư môn sao, lần trước ở show thời trang thu được lợi ích lớn như vậy, Tang Tửu có thể không muốn thêm lần nữa sao?]
Ê-kíp chương trình: …
Tuy họ ki bo nhưng họ không rách nát! Nói nữa sẽ khóa acc!
Lúc bình luận không ngừng xuất hiện, những người khác cũng đưa ra quan điểm của mình về cuộc sống của Đoạn Thời Á, nửa giờ sau, màn hình lớn chuyển đến phần của Hà Túng.
Hà Túng lần nữa tìm các bạn bè trong giới đến nhà tụ tập, ba ngày gặp sáu người bạn, dân mạng xem mãi xem mãi, khó tránh phỉ nhổ, ai tin bạn bè mấy năm không gặp, lại trùng hợp trong thời gian anh ghi hình chương trình đến gặp anh chứ. Nhưng không thể phủ nhận Hà Túng và bạn bè cùng nhau xuất hiện, lượng bình luận xuất hiện thật sự nhiều hơn những người khác.
Đồng thời, có rất nhiều dân mạng ở trên bình luận bảo rằng họ đã dự đoán được cuộc sống ba ngày của A Tửu, bạn bè cũng sẽ là người có địa vị cao hơn bạn bè của Hà Túng, ngoài ra cũng không có gì mới mẻ.
Đợi kết thúc phần của Hà Túng, đến phần của Cố Ly Nguyệt, Cố Ly Nguyệt hoàn toàn diễn giải cho cuộc sống của trạch nữ đương thời, nằm trên giường đến mười hai giờ mới dậy, đặt đồ ăn về bày một chiếc bàn trên giường vừa ăn vừa xem chương trình giải trí.
Đợi ăn cơm xong, Cố Ly Nguyệt lại đi ngủ trưa, thời gian dần trôi, đến tối Cố Ly Nguyệt chìm đắm trong niềm vui lướt điện thoại, lướt đến hai giờ sáng sau đó tắt đèn đi ngủ.
Hàn Giai Lâm xem xong, bất giác càm ràm, “Nguyệt Nguyệt, nếu không phải ba ngày cô đặt đồ ăn không giống nhau, tôi còn nghi ngờ có phải hậu kỳ của ê-kíp chương trình lười biếng, copy cuộc sống một ngày của cô ra ba ngày hay không.”
Hà Túng cũng cười theo, “Copy paste cũng rất thiết thực, cô Cố, thường ngày đi gặp bạn bè cũng không tồi, con người không thể ở trong nhà mãi được, hơn nữa thức khuya thời gian dài không tốt cho sức khỏe.”
Nghe xong những người khác bất giác phân tích về hiện trạng thức khuya của người trẻ giờ đây, A Tửu nghe xong, cô quay đầu hỏi Cố Ly Nguyệt, “Nguyệt Nguyệt, lúc cậu thức khuya có lẽ cũng biết là không tốt cho sức khỏe đúng không?”
Cố Ly Nguyệt gật đầu, “Biết.”
Giây tiếp theo, hai người gần như đồng thanh, “Nhưng cậu/ tôi không sửa được.”
Những người khác:…
Xem ra, họ bàn về khỏe hay không khỏe hình như không có ý nghĩa cho lắm.
So với cuộc sống độc thân nhàn hạ của ba khách mời trước, cuộc sống độc thân của Chử Đồng nặng nề hơn nhiều, nguyên nhân là vì trưởng bối trong điện thoại giục cưới và sắp xếp đi xem mắt.
Năm nay Chử Đồng ba mươi, xinh đẹp có sự nghiệp nhưng vẫn không thoát được khó khăn bị giục cưới, không thể không đi xem mắt, đợi đến khi Chử Đồng xem xong cuộc sống ba ngày của mình còn tự cười mỉa, “Xin lỗi mọi người, đã phơi bày nỗi lo lắng của phụ nữ độc thân lớn tuổi.”
Không thể không nói, cuộc sống ba ngày nay của Chử Đồng làm cho rất nhiều dân mạng có đồng minh, trong phòng quan sát, Cố Ly Nguyệt trước giờ lười nhác như cá khô cũng chia sẻ kinh nghiệm bị giục cưới của mình, đề tài của mọi người cũng chuyển từ lớn tuổi có nên đi xem mắt thành tại sao độc thân lại dễ gây nghiện.
Trong cả quá trình, chỉ có mình A Tửu ngây ngô quan sát, cô không hiểu nguyên nhân cha mẹ giục cưới cũng không hiểu tại sao phụ nữ lớn tuổi lại lo không gả được, có lẽ vì A Tửu ngây ra quá rõ ràng nên bị Hàn Giai Lâm để ý, “A Tửu, năm nay cô cũng hai mươi ba rồi, có muốn yêu đương không?”
“Không.” A Tửu lắc đầu, “Bình thường tôi rất bận, trước khi lấp đầy kim tự tháp, có lẽ không có thời gian đi học thứ vừa nhìn đã không hiểu kia.” Kim tự tháp rỗng tuếch, bản thân vẫn rất cùi, một người rất cùi bắp sap có thời gian yêu đương chứ?
Kim tự tháp?
Bốn người kia mơ màng đưa mắt nhìn nhau, không ai biết kim tự tháp trong miệng A Tửu nói là gì, họ còn chưa kịp hỏi, trên màn hình lớn lần nữa sáng lên, phần cuối của chương trình cũng là cuộc sống ba ngày của A Tửu.
Chương trình quan sát cuộc sống như thế này, phần đầu đều có một đặc điểm, khách mời từ trên giường thức dậy, hoặc chạy bộ trên máy chạy bộ, hoặc đang lái xe mà sau khi xuất hiện khung cảnh của A Tửu, các khách mời trong phòng quan sát và dân mạng trong phòng livestream, bên tai truyền đến một giọng nói cực kỳ rõ ràng, cực kỳ quen thuộc phát thanh.
Đó là tiếng gọi của thời đại, là bài nhảy của thanh xuân.
“Bộ thứ ba bài tập thể dục của “Bài nhảy thanh xuân” học sinh trung học toàn nước bắt đầu!!!”
“Chuẩn bị 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 2, 2…”
Dân mạng: …
Không được, không được rồi, tôi cần tắt máy để nghỉ ngơi chút đã, nỗi sợ thời học sinh bị bài thể dục này ám ảnh quá mức mãnh liệt, nhanh quá đỡ không kịp!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận