Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 120


Ngày Một tháng Năm là ngày Quốc tế Lao động, đồng thời, cũng là ngày đầu công chiếu "Hành động ưng đen" và là ngày bán ra tạp chí VLLU mà A Tửu chụp hình.


Chưa đến sáu giờ, A Tửu đã tỉnh. Cô nằm trong ổ chăn gọi video nói chuyện phiếm với Nhậm Tương ở nước ngoài. Hai người nói chuyện đến khi đầu bên Nhậm Tương sắp rạng sáng, hai người mới lưu luyến không rời tắt video. Rồi sau đó, A Tửu rửa mặt đơn giản xỏ dép lê xuống lầu.


Dù biệt thự sáu người ở lớn, nhưng ngày thường có giúp việc quét tước, liếc mắt nhìn lại không dính bụi trần. Đương nhiên, so với đêm giao thừa, bố trí bên trong cũng thêm không ít đồ khác.


Trên ngăn tủ có tượng gốm con vật A Tửu làm, có chai rượu vang đỏ chưa mở nắp. Trên bàn có đặt một bộ lego mới hoàn thành một nửa cùng với trò chơi ghép hình vừa tinh tế hoàn thành. Trên ghế thái sư rải rác mấy đĩa than [1] và hai máy chơi game cầm tay bản giới hạn.


[1] Đĩa than


D:\ảnh minh họa\trang-thu-da-khuc-01.jpg


Quản gia có hỏi A Tửu muốn dọn không nhưng bị A Tửu lắc đầu từ chối. Bởi vì vừa nhìn thấy những vật nhỏ rải rác đó, A Tửu lập tức có thể nghĩ đến cảnh chủ nhân của mỗi món đồ chơi đùa ở biệt thự. Cho nên dù ngày thường có thể gọi điện thoại với bọn họ, A Tửu cũng không nỡ cho người dọn dẹp.


Chờ A Tửu xuống lầu, thấy Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt từ trước đến nay ngủ nướng đều đã ở dưới lầu. Cô cực kỳ kinh ngạc, duỗi tay dụi dụi mắt, suýt nữa hoài nghi mình hoa mắt.


“Mắt dụi đỏ cả rồi, đừng dụi nữa.” Giọng điệu lười biếng của Quý Kỳ Tây từ phía sau A Tửu truyền đến. Anh một tay đút túi một tay nhẹ đẩy A Tửu xuống lầu: “Lúc sáu giờ anh tỉnh, nghe thấy cách vách có âm thanh rồi.”


A Tửu kinh ngạc: “Sáu giờ?”


Quý Kỳ Tây sáu giờ tỉnh, A Tửu không thấy lạ. Nhưng Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt sáu giờ tỉnh, A Tửu lại thấy rất lạ. Lúc Quý Lâm Xuyên không làm việc đều ngủ đến giữa trưa. Mà Thẩm Thư Triệt, mặc kệ huấn luyện hay không huấn luyện, gần như đều tiếp tục thời gian biểu huấn luyện ở căn cứ. Hai, ba giờ mới đi ngủ ngày hôm sau đến mười một giờ tỉnh. Hiện tại, buổi sáng sớm đồng thời thấy hai người bọn họ, A Tửu có thể không thấy lạ à?


Đương nhiên, nếu để A Tửu biết hai người ngủ ngày thức đêm đều là học trên mạng, có lẽ sẽ càng thấy lạ.


“A Tửu, chào buổi sáng.” Thẩm Thư Triệt ngẩng đầu thấy A Tửu. Anh cười dịu dàng, rồi sau đó, anh nhìn thẳng đưa A Tửu dời khỏi bên cạnh Quý Kỳ Tây: “Dì giúp việc làm cháo sò điệp, chả giò chiên và sữa đậu nành. Nào, anh ăn với em.”


Quý Lâm Xuyên nhìn Quý Kỳ Tây bị vứt tại chỗ, khuôn mặt lạnh lùng băng sơn hơi nở nụ cười. Xứng đáng! Anh khinh bỉ trong lòng xong, đứng dậy đi vào trước bàn ăn với A Tửu.


Quý Kỳ Tây cũng không xấu hổ, tự mình múc cháo rồi ngồi xuống đối diện A Tửu. Bảy giờ anh ra cửa tập thể dục buổi sáng, vừa mới tắm rửa ở trên lầu. Khi xuống lầu vừa lúc thấy A Tửu.


A Tửu kỳ quái trong lòng, vừa thấy người đến thì lên tiếng hỏi: “Đại sư huynh, tam sư huynh hôm nay hai ngươi làm gì mà dậy sớm vậy?”


Thẩm Thư Triệt gắp một miếng chả giò chiên đặt vào bát A Tửu, anh cố nén buồn ngủ: “Không phải VLLU nói tám giờ rưỡi buổi sáng mở bán à? Anh sợ chậm không mở nổi web nên chờ sớm.”


“Anh giống tam sư huynh em.” Quý Lâm Xuyên cũng buồn ngủ. Chờ anh thấy dáng vẻ tỉnh táo của Quý Kỳ Tây thì càng buồn ngủ.


A Tửu chớp chớp đôi mắt hạnh mờ mịt: “Hai người muốn tạp chí thì nói em, trong phòng em có hai trăm quyển đó!”


“Khụ khụ khụ!” Thẩm Thư Triệt mới húp cháo, nghe thấy A Tửu nói, lập tức bị sặc. Trong giọng nói từ trước đến nay ôn hòa đều khàn đi: “Em mua hai trăm quyển làm gì?”


Anh nói xong, nghiêng đầu hỏi Quý Lâm Xuyên và Quý Kỳ Tây: “Hiện tại VLLU không chỉ kéo lông cừu của fans mà còn kéo luôn lông cừu của nghệ sĩ à?”


Quý Kỳ Tây liếc anh: “Kéo hai trăm quyển, bọn họ còn chướng mắt đấy?” Nếu phía sau số hai trăm có thêm một chuỗi số 0 nữa mới gọi là tàm tạm.


A Tửu nhỏ giọng giải thích với Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt: “Em lo lắng có fans không mua được nên chuẩn bị trước. Ngày sau có cơ hội lại tổ chức rút thăm trúng thưởng miễn phí cho mọi người ở trên Weibo.”


Tuy rằng phần hỏi đáp đạt tỷ lệ chính xác 70% là có thể mua sắm, nhưng A Tửu cũng biết thế giới tương lai có một ít cải thảo. Cô sợ bọn họ không đạt nổi 70% chính xác do đó không mua được, bởi vậy mới sớm chuẩn bị hai trăm quyển làm khen thưởng.


Quý Lâm Xuyên nghĩ hoàn toàn khác với A Tửu, anh tự phân tích: “VLLU chỉ phát hành có chín ngàn chín trăm chín mươi chín quyển. Chắc chắn có rất nhiều fans không đoạt được.”


Nói xong, anh ngáp một cái: “A Tửu, em chuẩn bị là việc của em. Anh và tam sư huynh của em cướp trước. Chờ cướp xong tạp chí giới hạn, chúng ta lên lầu ngủ nướng.” Không ngủ đủ giấc, chỉ sợ bọn họ sẽ không có tinh thần lên lớp học bổ túc buổi tối.


Nghe vậy, Quý Kỳ Tây cười một tiếng, ở trong lòng khinh bỉ một câu: “Cháu trai lớn à, có lẽ cháu không lên lầu được đâu.”


Quý Kỳ Tây tốt xấu gì cũng có cái danh người đại diện. Bởi vậy, anh có thể nắm một ít tin tức nội bộ những người khác không biết được, giống như phần hỏi đáp lúc bán, giống như độ khó tăng mạnh của một trăm câu hỏi.


Trước khi nhìn thấy một trăm câu hỏi, Quý Kỳ Tây rất có tự tin. Ai bảo anh không chỉ xem từ đầu đến đuôi mấy chương trình giải trí A Tửu tham dự, từ "Kỳ nghỉ thân yêu" lại đến "Xin nhờ! Đại sư", hơn nữa còn thuộc hết những lời A Tửu nói trong đó. Mãi đến khi…


Anh thấy một câu hỏi.


Q99: Xin hỏi! Tang Tửu bẻ được bao nhiêu bắp ngô ở "Kỳ nghỉ thân yêu"?


Nhấn mạnh.


Hỏi bạn bao nhiêu bắp ngô, mà không phải bao nhiêu cân.


Quý Kỳ Tây: ...


Anh vốn tự tin mình có thể đạt được tỷ lệ chính xác 100%. Hiện tại vừa nhìn thì có thể đạt tiêu chuẩn là được.


Nhưng cũng có thể do anh đen. Một trăm câu hỏi, chín mươi bảy câu lựa chọn, ba câu điền vào chỗ trống. Vừa khéo anh lại chọn ra một câu đấy.


[Reng reng reng…]


“Tám giờ hai mươi!” Đồng hồ báo thức trên di động của Thẩm Thư Triệt reo vang. Anh vội buông đũa, đồng thời vỗ vỗ cánh tay Quý Lâm Xuyên: “Chuẩn bị đi! Còn mười phút, VLLU sẽ mở bán. Với độ nổi và số fans hiện tại của A Tửu, có lẽ vài giây sẽ bán hết.”


A Tửu nuốt sữa đậu nành xuống, mềm mại nhắc nhở: “Đại sư huynh, tam sư huynh, trước khi bán có phần hỏi đáp, cụ thể bao lâu có thể bán hết cũng chưa biết được. Nhưng mấy ngày hôm trước lúc chụp ảnh, người phụ trách VLLU nói, trước nửa tiếng chắc chắn không bán xong. Hai người không cần lo lắng.”


“Phần hỏi đáp?”


Một phần hỏi đáp, lập tức làm Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt nháy mắt mờ mịt. Bọn họ lần đầu tiên nghe nói trước khi bán tạp chí giới hạn có hỏi đáp.


Quý Kỳ Tây nghe A Tửu nói không cần lo lắng, không khỏi cứng họng: “A Tửu, em không lo hai người họ đều không lấy được tỷ lệ chính xác bảy mươi phần trăm à?”


Tuy phần lớn đều là lựa chọn chỉ có ba câu điền vào chỗ trống, nhưng giao diện hỏi đáp liên tục làm mới. Số mà đen thì có lẽ sẽ gặp phải hai lần một câu hỏi lựa chọn.


“Không lo lắng nha.” Hai tay A Tửu nâng mặt. Khi cô nhìn về phía Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt, ánh mắt đầy ngưỡng mộ: “Trước kia ở tông môn, vừa đến đầu tháng, quảng trường tông môn sẽ có buổi thi văn. Đại sư huynh và tam sư huynh lần nào cũng có thể lấy được vị trí đầu bảng!”


Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt: ???


Buổi thi văn trong tông môn? A Tửu đang chỉ buổi thi văn có sẵn đáp án kia à?!


Hai người cách không liếc nhau một cái, dùng ánh mắt xác nhận xong, cùng chua xót mà quay mặt đi. Rồi sau đó, từng người bọn họ giấu A Tửu lấy ra di động, điên cuồng tìm nhân viên VLLU ở vòng bạn bè trong giới.


Amen!


Chúc phúc cho bọn họ.


Quý Kỳ Tây như ám chỉ à một tiếng: “Cháu trai lớn rất giỏi à, lần nào cũng đứng đầu bảng. Chờ chút nữa đến phần hỏi, chắc cháu cũng có thể lấy được tỷ lệ chính xác một trăm phần trăm nhỉ?”


Thấy Quý Kỳ Tây xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, Quý Lâm Xuyên suýt nữa đập điện thoại lên mặt anh.


Tuy Quý Lâm Xuyên không trả lời, nhưng A Tửu là người máy nhỏ tự động tâng bốc sư huynh sư tỷ, đầy tự tin: “Đại sư huynh và tam sư huynh chắc chắn đều có thể lấy được tỷ lệ chính xác một trăm phần trăm!”


Quý Lâm Xuyên: ...


Thẩm Thư Triệt: ...


Hai người vô cùng áy náy, cúi đầu thật sâu. Chờ chút nữa kết thúc phần hỏi đáp, có lẽ bọn họ sẽ phải đối mặt với ánh mắt khiếp sợ thất vọng của tiểu sư muội.


A Tửu nhìn về phía Quý Kỳ Tây: “Ngũ sư huynh, anh thì sao?”


“Anh à….” Quý Kỳ Tây thấy Quý Lâm Xuyên chuẩn bị kéo anh lên thuyền, khẽ cười một tiếng: “Anh tứ chi phát triển đầu óc đơn giản, phàm là việc yêu cầu động não đều không làm được.”


Quý Lâm Xuyên: ???


Chú nói lời đó không sợ bị các giáo viên dạy chú đập chết à?


Quý Kỳ Tây làm bộ nhìn không thấy ánh mắt đầy dục vọng muốn phỉ nhổ của Quý Lâm Xuyên. Anh một tay chống cằm, ra vẻ tủi thân hỏi: “A Tửu, chỉ số thông minh của anh không tốt, em có chê anh không?”


Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt đồng thời ôm cánh tay, bọn họ cảm thấy trên cánh tay không ngừng nổi đầy da gà!


“Không chê!” A Tửu gắp một cái bánh bao nhỏ đặt ở đĩa sứ trước mặt Quý Kỳ Tây, an ủi: “Chỉ số thông minh của em cũng không quá cao, đương nhiên sẽ không chê anh.”


Quý Kỳ Tây chậm rì rì gắp bánh bao nhỏ, cố ý khoe khoang cho hai vị sư huynh cùng bàn xem. Sau đó, anh nhét hết bánh bao vào trong miệng, đuôi mắt đầy ý cười: “Cảm ơn A Tửu.”


Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt:...


Ngứa tay!


Tám giờ hai mươi phút sáng, hai số tạp chí VLLU đồng thời được rao bán trước mười phút. Bởi vì các fan chen chúc vào nên địa chỉ web đã xuất hiện tình trạng treo...


Số tạp chí thứ nhất, chụp Hạ Lai - sao nam mới nổi trong giới. Không giới hạn thời gian và số lượng, để Hạ Lai chụp ảnh bìa tạp chí thuộc năm tạp chí lớn, sau nửa năm ra mắt ở vị trí trung tâm, ý nghĩa không giống bình thường.


Số tạp chí thứ hai, chụp A Tửu - sao nữ đang nổi trong giới. Khi không giới hạn thời gian và số lượng, cũng là A Tửu đồng ý chụp ảnh bìa tạp chí thuộc năm tạp chí lớn, ý nghĩa cao thấp cũng có thể thấy được.


Một tháng trước, tổ D đã có bài đăng về doanh số bán hàng. Anti-fans, fans, người qua đường sôi nổi đoán trước doanh số của hai người ở bên trong. Trong đó, rất nhiều fans Hạ Lai châm chọc A Tửu làm ra mánh lới giới hạn số lượng, hoàn toàn là vì fans A Tửu không mua nổi đủ số lượng. Ê-kíp của A Tửu vì cứu vãn danh dự nên cố ý làm ra cách nói giới hạn số lượng.


A Tửu ở trên Weibo thấy được tin nhắn địa chỉ bài đăng của antifan nào đó, trong lòng tò mò mở ra, khó hiểu nhìn về phía Quý Kỳ Tây: “Sao bọn họ muốn so với em? Hơn nữa... Hạ Lai là ai? Em có hợp tác cùng à?”


Lúc dò hỏi Quý Kỳ Tây, A Tửu cũng cẩn thận nhớ lại. Nhưng cô ngẫm lúc lâu cũng không lấy trong trí nhớ ra được người nào là Hạ Lai.


Không trách A Tửu kinh ngạc, bài đăng của fans Hạ Lai điên cuồng chỉ trích A Tửu thất bại, lăng xê v.v… A Tửu thầm nói cô đều không quen biết cũng có thể lăng xê với cậu ta à?


“Chụp ảnh cùng studio thì có tính là hợp tác không?” Quý Kỳ Tây nói xong, liếc nhìn giao diện WeChat của Quý Lâm Xuyên đang nói chuyện với tổng giám đốc nào đó của VLLU. Ngay sau đó, anh quang minh chính đại kéo ghế dựa ngồi xuống bên cạnh A Tửu trước mặt Quý Lâm Xuyên: “Ngày chụp đó cậu ta đến trễ, bị nội bộ tuồn tin ra. Fans của cậu ta kéo em xuống nước, nói em đến trường quay sớm rồi nhân cơ hội thả tin để giẫm lên cậu ta.”


Đương nhiên, trước đó còn có một ngòi dẫn nổ, Quý Kỳ Tây không nói với A Tửu. Nửa tháng trước, có một người tải lên đoạn video ngắn các đoạn cắt A Tửu x Hạ Lai trên trang web video.


Hiện tại một ít fans CP rất lợi hại, hai người chưa bao giờ hợp tác chưa bao giờ cùng chung một màn ảnh, bọn họ cũng có thể cắt hai người muốn ghép CP vào cùng một video. Người không rõ chân tướng, vừa thấy video sẽ cảm thấy thấy hai người thật sự hợp tác trong bộ phim nào đó.


Không thể không nói, người đăng video kia đã cho Quý Kỳ Tây một ý tưởng.


A Tửu ghé vào trên bàn: “Em cũng không đến sớm mà, vừa đúng mười giờ ba mươi đó.”


“Hơn nữa...” A Tửu dừng một chút, hiển nhiên không hiểu Quý Kỳ Tây nói: “Em làm ra vẻ như vậy. Nếu thật sự muốn giẫm lên cậu ta, căn bản không cần lén lút dựa vào đến sớm hay không đến sớm để giẫm chứ, cứ nói thẳng với mọi người nhiếp ảnh gia chụp cho em chuyên nghiệp hơn nhiếp ảnh gia chụp cho cậu ta, cảnh chụp của em cũng hơn của cậu ta nhiều, đồ em mặc đắt hơn đồ của cậu ta là được mà!”


Quý Kỳ Tây cười khẽ, đồng thời, anh vươn tay: “A Tửu. Nào! Đập tay.”


A Tửu theo bản năng duỗi tay đập tay với Quý Kỳ Tây. Đập xong, cô nghiêng đầu hỏi: “Đập tay làm gì?”


“Hai ta cùng chung suy nghĩ.” Quý Kỳ Tây từ máy tính bảng lấy ra bản thảo phòng quan hệ công chúng công ty Thước Kiều chuẩn bị marketing để A Tửu xem: “Câu chữ bên trong viết đối lập với những gì liên quan đến hai người, trình độ làm ra vẻ có đủ hay không?”


A Tửu vừa thấy nội dung kiêu ngạo đối lập, mắt hạnh hơi sáng, thanh thúy đồng ý: “Đủ!”


Thẩm Thư Triệt hỏi phạm vi hỏi đáp lúc lâu, mới nâng mi thì thấy đầu A Tửu và Quý Kỳ Tây kề sát nhau, cùng cúi đầu xem máy tính bảng ở kia. Mà Quý Lâm Xuyên giống như mù rồi, thế mà không chú ý tới chút nào!


Anh hung hăng đạp cho Quý Lâm Xuyên một cái ở dưới bàn!


“Ái!” Quý Lâm Xuyên hít hà một hơi. Anh che lại cái chân bị đá, vừa muốn chất vấn Thẩm Thư Triệt, kết quả lập tức thấy Quý Kỳ Tây không coi ai ra gì ngồi sát bên A Tửu.


Quý Lâm Xuyên: ...


A Tửu đang không quan tâm gì cả. Cô nhìn mấy hàng chữ, tính toán một chút có thể được bao nhiêu chỉ số ra vẻ thì nghe được Quý Lâm Xuyên kêu đau một tiếng. Cô vội ngẩng đầu nhìn về phía Quý Lâm Xuyên, quan tâm hỏi: “Đại sư huynh, anh làm sao thế?” Nghe có vẻ rất đau.


“Không có gì.” Quý Lâm Xuyên gần như nghiến răng nghiến lợi: “A Tửu, em ngồi dịch sang bên anh, đừng chen sang bên ngũ sư huynh.”


Quý Kỳ Tây duỗi tay đè ghế dựa của A Tửu lại: “Không cần, không cần! Anh gầy, em chen không đến anh, hay là do anh chen sang A Tửu?”


“Em không bị chen đâu.” A Tửu thành thật lắc đầu.


Nhưng nói tới nói lui, A Tửu để nguyên ghế dựa, thân mình vẫn khẽ dịch về bên phía Quý Lâm Xuyên.


A Tửu dịch xong, chột dạ cười với Quý Kỳ Tây. Trước đó, cô ngồi cũng không cảm thấy không đúng chỗ nào. Nhưng vừa rồi mặt đối mặt nói chuyện với ngũ sư huynh, đột nhiên có chút không được tự nhiên. Một loại không được tự nhiên không thể nói ra được, dù sao tim cô đập hơi nhanh, ngồi dịch sang bên đại sư huynh là được rồi.


Quý Kỳ Tây cho rằng A Tửu không muốn đắc tội bên nào, cho nên mới dịch sang bên Quý Lâm Xuyên. Anh tiếc nuối buông tiếng thở dài ở trong lòng. Khi nào anh ở trong lòng A Tửu mới có thể khác với hai sư huynh kia đây, để A Tửu ý thức được hai sư huynh kia thích hợp làm anh trai, còn anh thích hợp làm bạn trai.


“Này, hai người.” Trong lòng Quý Kỳ Tây buồn bực, cũng không muốn để hai người Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt thoải mái: “Còn có một phút nữa, hữu nghị nhắc nhở hai người một câu. Giữa lúc đó nếu rời khỏi giao diện, câu hỏi sẽ đổi mới, hai người tranh thủ.”


Móa?!!


Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt còn chưa hỏi nhân viên công tác đến hình thức câu hỏi thế mà lại là đổi mới!


A Tửu thăm dò nhìn di động của bọn họ, ngây thơ hỏi: “Tranh thủ cái gì thế?”


“Không!” Quý Lâm Xuyên vèo một cái từ bàn ăn chạy đến phòng khách: “A Tửu, chờ anh giật được tạp chí lại đến tìm em!”


Thẩm Thư Triệt theo sát sau đó. Rõ ràng anh rất sốt ruột nhưng giọng điệu vẫn ôn hòa: “A Tửu, anh cũng thế.”


A Tửu: ???


Quý Kỳ Tây nhìn quanh một vòng. Sau khi thấy nhà ăn chỉ có anh và A Tửu thì cảm thấy mỹ mãn cười.


Có đôi khi, quá sĩ diện cũng không phải chuyện xấu, cháu trai lớn và Thẩm Thư Triệt sĩ diện như này rất tốt đó.


Anh thấy A Tửu mờ mịt ngây thơ, lại còn chuẩn bị chạy đi hỏi Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt, vội duỗi tay bắt lấy cổ tay A Tửu. Trong phút chốc, da thịt mềm ấm dán ở trong lòng bàn tay hơi lạnh, làm hai người đều khựng lại một chút.


Quý Kỳ Tây cụp mi nhìn chỗ anh nắm lấy cổ tay A Tửu, anh hoài nghi nơi đó như có dòng điện, thoáng cái tiến vào làm ngón tay anh tê rần.


“Ngũ sư huynh?” A Tửu cũng nhìn cổ tay bị nắm lấy của mình. Cô nghĩ thầm trong lòng, về sau có cơ hội cũng phải đi nắm những người khác một chút, xem cảm giác có giống nhau không.


Quý Kỳ Tây bỗng chốc hoàn hồn. Mặt anh không đổi sắc buông tay: “A Tửu, loại chuyện nắm cổ tay này, dưới hoàn cảnh khác nhau sẽ có cảm giác khác nhau. Em đừng lãng phí thời gian đi bắt hai sư huynh kia đến kiểm tra.”


A Tửu: !!!


A Tửu vô cùng kinh hãi: “Anh... Anh có thuật đọc tâm?”


“Anh cũng hy vọng mình có.” Quý Kỳ Tây cười bất đắc dĩ: “Lúc ấy em...”


Anh nói đến một nửa thì lắc đầu không nói được nữa. Anh không thể nói lúc ấy hình ảnh A Tửu xông lên ôm lấy Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt, làm anh gặp ác mộng cả một đêm được.


Ở trong mộng, rõ ràng là anh và A Tửu đang kết hôn, kết quả, vào lúc mấu chốt người chủ hôn hỏi có đồng ý không, thế mà A Tửu nói đồng ý với hai người Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt!


Quý Kỳ Tây bị dọa tỉnh ngay!


A Tửu thấy Quý Kỳ Tây không nói nữa, cũng không tiếp tục hỏi. Cô tốt bụng đồng ý: “Được rồi, không nắm cổ tay bọn họ. Đúng rồi, vừa rồi anh có việc gì muốn nói à?”


“Có.” Quý Kỳ Tây chỉ máy tính bảng trong tay anh, trên mặt ra vẻ bình tĩnh giải thích: “Có cư dân mạng cắt một video ngắn của em với anh, cốt truyện thoạt nhìn khá hay. Anh muốn cùng xem với em.”


Trên mạng, Quý Kỳ Tây và A Tửu cùng chung khung hình không quá nhiều. Livestream cánh tam giác, chàng trai kẹo hồ lô, lại có bóng dáng Quý Kỳ Tây ở hậu trường "Hành động ưng đen" hai ngày trước.


Rất nhanh.


Nhạc nền ngọt ngào từ máy tính bảng truyền ra.


A Tửu thấy hình ảnh đầu tiên, trong lòng buồn bực: “Ngũ sư huynh, hình ảnh anh bị treo trên cây, bản cắt nối biên tập 'Kỳ nghỉ thân yêu' không có à?”


Quý Kỳ Tây giật giật lông mày, vẻ mặt lại thản nhiên: “Có lẽ người tải lên xem livestream.”


Nghe vậy, A Tửu tiếp tục xem. Chờ khi nhìn thấy bóng dáng Quý Kỳ Tây ở đoàn phim "Đọ sức trên không", cô kinh ngạc che miệng lại: “Thế mà người tải lên lẫn vào được đoàn phim 'Đọ sức trên không' à? Người này lấy được hình ảnh hậu trường từ chỗ nào?” "Hành động ưng đen" cũng thôi, "Đọ sức trên không" mà cũng có?


Quý Kỳ Tây: ...


Anh nhất thời hồ đồ, thuận tay thôi.


Bởi vì toàn bộ quá trình đều A Tửu kinh ngạc không biết về tư liệu của người tải lên giấu tên này, cô thỉnh thoảng lại chọc cánh tay Quý Kỳ Tây, nhỏ giọng suy đoán thân phận của người tải lên. Thế cho nên cô hoàn toàn làm lơ trái tim hồng phấn bay lên trong video ngắn.


Nhìn A Tửu nghiêm túc suy đoán thân phận người tải lên, Quý Kỳ Tây một tay đỡ trán. Ai bảo anh làm bậy chứ, báo ứng mà!


Trong lúc A Tửu và Quý Kỳ Tây xem video ngắn, VLLU đúng giờ mở bán. Sáng sớm các fans và bọn phe vé không ngừng làm mới giao diện nóng lòng muốn thử. Đặc biệt là tạp chí giới hạn số lượng của A Tửu, số lượng phe vé dũng mãnh tràn vào làm người ta kinh ngạc cảm thán.


Mười phút sau, tổ D làm mới doanh số, chủ bài cười ha ha trào phúng A Tửu.


Anh ta chụp hình giao diện bán của hai tạp chí, phía trên đánh dấu lượng tiêu thụ. Trong bức ảnh đầu tiên, Hạ Lai có lượng tiêu thụ hơn 50.000. Trong bức ảnh thứ hai, lượng tiêu thụ của A Tửu hơn 10.


Chủ thớt: Ha ha ha ha ha ha, quả thực là treo lên đánh mà! Fans Tang Tửu ra đây quậy đi. Không phải mấy người nói độ hot của Tang Tửu đủ treo Hạ Lai lên đánh à? Mấy người treo lên đánh trong mơ à? Nào! Nào! Nào! Mở to đôi mắt của mấy người nhìn xem, cái gì gọi là nghiêm túc chân chính treo lên đánh. Hai bức ảnh đối lập số lượng bán trong 10 phút.


781L: Móa móa móa? Treo lên đánh quá rõ ràng còn gì?! Ê-kíp của Tang Tửu làm ra mánh khóe giới hạn số lượng cũng không kích thích được fans tiêu phí? Ngày thường fans giúp Tang Tửu nói chuyện trong phòng livestream không phải là fans giả mà đoàn đội mua đến chứ?


785L: Còn có người không biết rõ đoàn đội của Tang Tửu mua số liệu vô cùng giỏi à? Khách hàng hot search Weibo bao năm, Tang Tửu, một sao nữ nhỏ bị marketing thành nổi tiếng hạng nhất.


Các fans của A Tửu đều vội vàng mua tạp chí, nhất thời chưa kịp trả lời. Mà chủ bài đăng doanh số bán hàng đã sớm có kế hoạch, gần như cùng lúc anh ta tung ra ảnh chụp, hot search Weibo cũng lên ngay rất giống đã chuẩn bị từ sớm rồi.


[Hạ Lai mười phút đột 50.000 quyển]


[Doanh số của Tang Tửu thảm không nỡ nhìn]


Chuyện minh tinh lên tạp chí, trừ các fans chú ý, cư dân mạng rất ít chú ý. Thậm chí bọn họ không biết giao diện mua sắm ở đâu. Vừa nhìn thấy hai bức ảnh đối lập rõ ràng, có người kinh ngạc năng lực mua sắm của fans A Tửu thế mà thấp đến vậy, có người nói đã sớm nhìn ra thực hư độ hot của A Tửu, độ nổi tiếng thật hay do marketing.


[Lúc ấy làm mánh lới giới hạn số lượng là có thể nhìn ra rồi. Có sao nữ đang nổi nào làm mánh lới giới hạn số lượng 9.999 quyển không? Weibo mấy ngàn vạn fans, chỉ bán 9.999 quyển? Khi đó một đống người tâng bốc Tang Tửu không làm tốn tiền fans. Thật ra Tang Tửu căn bản không có fans có tiền để mà mua!]


[Không thể nào! Tang Tửu nhiều người cổ vũ như vậy, hơn nữa số lượt theo dõi Weibo cũng hơn một triệu. Có khi do trang bán hàng bị sập đấy.]


[Người anh em phía trên, cậu tẩy trắng bằng cách đơn giản tí được không? Các tạp chí giới hạn số lượng thường phải dùng tên thật và chứng minh thư thật để mua một quyển. Không ai có thể mua với số lượng lớn. Có lẽ ê-kíp của Tang Tửu cũng không nghĩ độ nổi tiếng của Tang Tửu lại kém như vậy. Chờ lúc nữa bọn họ sẽ phái người mua thôi.]


Đương nhiên, phần lớn cư dân mạng vẫn có đầu óc. Bạn nói mười phút bán ra một ngàn quyển, như vậy bọn họ có thể nói Tang Tửu kém nổi. Nhưng mười phút bán ra mười quyển, căn bản không có khả năng! Cho nên, bọn họ nhất trí tin tưởng vững chắc giao diện mua sắm có lỗi, dừng số lượng bán ra ở mười quyển.


Chỉ chốc lát sau, nhóm Dâu Tằm đến.


[Đổi tới đổi lui ba lần mà không mò trúng lần nào! Để tôi nói câu này, anti-fans, các bạn nói hơi sớm rồi. Mời trước khi hắt nước bẩn cho A Tửu thì vào xem một cái tình hình cụ thể và tỉ mỉ trang tạp chí. Không, các bạn cần phải vào mua sắm, nhìn xem giao diện câu hỏi âm phủ trước khi trả tiền, link đính kèm…]


Cư dân mạng vốn đã tin tưởng vững chắc giao diện mua sắm có lỗi. Hiện tại nhìn thấy link chính quy, ôm lòng tò mò, duỗi tay mở giao diện.


[Tang Tửu có một trăm câu hỏi yêu, phía dưới rút ngẫu nhiên mười câu hỏi từ kho đề. Đáp đúng bảy câu hỏi sẽ có cơ hội mua sắm tạp chí!]


Q15: Xin hỏi! Tang Tửu ở "Tốc độ cao lao về đích" dùng ván trượt bay lên không có độ cao bao nhiêu mét?


A: 3 mét; B: 7 mét; C: 10 mét; D: 12 mét.


Q99: Xin hỏi! Tang Tửu ở "Kỳ nghỉ thân yêu" bẻ bao nhiêu bắp ngô.


Điền vào chỗ trống: ...


Cư dân mạng: ???


Các anti-fans: ???


Trên giao diện hỏi đáp có chạy một dòng thông báo. Trên đó không ngừng chạy nickname của fans đạt được cơ hội mua sắm. Nếu fans đồng ý thì dòng thông báo kia cũng chia sẻ lên Weibo của từng người.


Không thể không nói, có thể đạt được một cơ hội mua sắm, quả thực quá khó. Cho nên, bất kỳ ai đạt được cơ hội mua sắm đều sẽ chia sẻ lên Weibo.


Có cư dân mạng theo Weibo mở ra, một đám ngơ ngẩn.


Trước mắt, có mười lăm người chia sẻ, có mười người là fans cực kỳ trung thành. Ngày thường, phàm là có hot search về A Tửu, khu bình luận sẽ có ID của bọn họ xuất hiện. Cư dân mạng thấy nhiều đã quen. Nhưng ai đến nói cho bọn họ, vì sao trong năm người còn lại có bốn người là anti-fans cũ và một người vẫn còn là anti-fan không???


Quý Lâm Xuyên sau khi thử đến lần thứ tư mới đạt được tỷ lệ chính xác 70%.


Anh thành công mua sắm tạp chí xong cũng chia sẻ cơ hội mua sắm lên Weibo. Rồi sau đó, anh thấy những người khác chia sẻ Weibo của "Hôm nay Tang Ra Vẻ Giải Nghệ Chưa".


Anh nhíu mày nhìn về phía Thẩm Thư Triệt vẫn hăng hái chiến đấu với phần hỏi đáp: “Lão Tam, cậu nhớ chủ nhóm anti-fans A Tửu trước kia tên gì không?”


“Hả?” Thẩm Thư Triệt tranh thủ liếc Quý Lâm Xuyên: “Không phải anh vừa nói ID của anh ta à?”


Chờ đã!


Thẩm Thư Triệt đột nhiên trừng lớn đôi mắt. Anh suýt nữa trượt từ trên ghế xuống. Thế mà anh lại còn kém một chủ nhóm anti-fans!


Anh có tội!


Nhưng ai có thể có lòng tốt nói cho anh, A Tửu ở "Kỳ nghỉ thân yêu" đã bẻ bao nhiêu bắp ngô không?! Ở "Tốc độ cao lao về đích" dùng tốc độ bao nhiêu cắt đuôi máy bay không người lái?! Cùng với ở "Sinh tồn trong phòng kín" dùng sức lực lớn bao nhiêu bóp gãy tay nắm cửa hả?! Vì sao giao diện hỏi đáp của anh thay mới đều gặp phải ba lần điền vào chỗ trống!


___


Tác giả có lời muốn nói:


Thẩm Thư Triệt: Tôi bị giao diện hỏi đáp nhằm vào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận