Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 2


Trong lòng fan của Bạch Dao ngột ngạt, thấy cô ta đã đi bẻ ngô, bọn họ vội vàng đổ xô vào phòng livestream của Tang Tửu, định xem thử Tang Tửu về rồi muốn bày trò gì, biết đâu cô lại đang nghĩ ra mấy cách độc ác nào đó để chơi Dao Dao thì sao!


Trong lúc chờ đợi, bọn họ điên cuồng gửi bình luận nói Tang Tửu lại ra vẻ trên livestream, nhất định phải để cho ê-kíp chương trình nhận ra mức độ không được yêu thích của Tang Tửu, nhanh đá Tang Tửu ra khỏi đây!


Trong mấy năm trở lại đây, nhờ vào việc đổi mới kỹ thuật quay phim cùng ứng dụng máy bay không người lái (flycam), các chương trình giải trí phát sóng trực tiếp đã mọc lên nhiều vô kể.


Tất cả khu vực đang ghi hình “Kỳ nghỉ thân yêu" đều được gắn camera, mặc dù trên trang livestream chính có phát sóng trực tiếp các hoạt động tập thể, nhưng cư dân mạng cũng có thể chuyển sang góc nhìn của cá nhân, trong thời gian phát trực tiếp từ tám giờ sáng tới tám giờ tối. Trong lúc nghệ sĩ ở trong phòng ngủ hoặc toilet, vì liên quan tới vấn đề riêng tư, màn hình phát sóng sẽ đóng lại.


Fans của Bạch Dao thấy A Tửu chạy bước nhỏ một mạch về, thấy A Tửu cầm một chai nước suối đặt lên bàn, lại thấy A Tửu vào phòng ngủ, rồi lại thấy phòng phát sóng trực tiếp của A Tửu tối đen.


“...”


Đậu mè! Cô chơi bọn tôi đấy à?!


Ô hô.


Trước khi đùa bỡn bọn này, cô còn nhớ chuẩn bị một chai nước cho Dao Dao cơ đấy?!


A Tửu vừa về tới phòng ngủ đã nằm bệt xuống giường rồi vùi mặt vào gối. Cuối cùng cũng không thể kìm nén nổi cảm xúc nữa, cô cất giọng buồn buồn chứa đôi chút tủi thân: “Sư huynh, sư tỷ ơi, mọi người đang ở đâu thế QAQ.”


Mình, một đứa “cùi bắp” thứ thiệt.


Một đứa cùi bắp rút kiếm không nhanh, bói toán không chuẩn, hàng năm toàn xếp hạng chót trong tông môn như mình, có thể tự lực cánh sinh trong thế giới mà mình không quen biết ai này sao?!


Quan trọng nhất là cô vừa bỏ lại mọi người để quay về đây chây lười! Những người khác chắc chắn sẽ ghét cô lắm cho coi...


[Họ đang ở đây, khi nào duyên đến thì cô cậu sẽ gặp lại nhau thôi.]


Một giọng điện tử thình lình vang lên.


A Tửu chợt ngẩng đầu, dù trong lòng nôn nóng muốn lập tức hỏi thăm những chuyện liên quan đến sư huynh và sư tỷ nhưng cô vẫn cố gắng dằn xuống, mà quan tâm đến hệ thống trước tiên: “Hệ thống, cậu chưa đi hả?”


[Đợi cô đọc cốt truyện của Tang Tửu xong, Thống tôi đây phải tiếp tục làm việc.] Nó bận rộn lắm, bận duy trì từng thế giới nhỏ, căn bản không thể luôn ở bên cạnh ký chủ được.


Đối với chương trình tính chỉ số ra vẻ, nó là một hệ thống con của phép tính.


[Cô có thể gặp Hệ thống tôi trước khi chết cũng coi như có duyên, đến khi cô tích lũy đủ đầy chỉ số ra vẻ theo thiết lập nhân vật, có liên kết mật thiết với thế giới hiện tại thì không cần phải tiếp tục giữ thiết lập nhân vật nữa đâu.]


Với sự đồng ý của Tang Tửu, người đã du hành đến thời gian và không gian song song, hệ thống đã sử dụng biện pháp nào đó cho A Tửu chiếm lấy cơ thể Tang Tửu để hồi sinh. Có lẽ vì cơ thể ban đầu của A Tửu thuộc dữ liệu vô hạn nên ngoài việc không thể tu luyện ra, thì năng lực trước đây vẫn còn, thậm chí vô hình trung còn tối ưu hóa cơ thể của Tang Tửu.


Nhưng dẫu thế nào đi chăng nữa, cuối cùng A Tửu cũng là người thuộc thế giới khác. Một khi thiết lập nhân vật của A Tửu sụp đổ, rồi bị thế giới ý chí trong sách phát hiện và bài trừ, thì nó cũng không thể ngăn cản được kết cục A Tửu sẽ bị xóa sổ.


Uầy, ai bảo Thiên đạo lười bận tâm đến đến thế giới nhỏ bé bắt đầu từ trong những cuốn sách, nếu không với nhân quả báo ứng luôn tuần hoàn, nó đã không cần phải bận bịu thế này rồi.


“Ừm! Cảm ơn cậu nha, A Thống.” Cảm ơn xong, A Tửu ngượng ngùng sờ mũi, đôi mắt hạnh trong veo như nai tơ tràn ngập chờ mong và một chút dè dặt: “Tôi thật sự có thể gặp được sư huynh và sư tỷ sao?”


[Được, nhưng ngoại hình và thân phận của họ đều thay đổi, cô gặp cũng chưa chắc sẽ nhận ra được đâu.]


A a a a a a!!!!!


A Tửu vui sướng đỏ cả mặt. Giây lát sau, cô vội lấy tay che miệng lại, sợ tiếng hét lớn của mình sẽ làm ảnh hưởng đến người khác, nhưng đôi mắt đong đầy ý cười lộ ra bên ngoài vụt sáng trông hệt như những ngôi sao băng.


Có thể gặp là được!


“Vậy còn tiểu sư thúc thì sao?”


[Không kiểm tra ra dữ liệu, xin lỗi.]


A Tửu cụp mắt, thoạt trông rất mất mát. Chốc lát sau, cô lại lắc đầu, rồi nói một cách rất nghiêm túc: “A Thống, không cần xin lỗi đâu, cậu có thể nói cho tôi biết về chuyện của sư huynh, sư tỷ đã rất tốt rồi, cảm ơn cậu!” Suy cho cùng, cô mới chỉ gặp tiểu sư thúc một lần thôi, hệ thống không kiểm tra được cũng rất đỗi bình thường.


[Khụ.]


[Không cần cảm ơn.]


[Truyền tải cốt truyện cá nhân…]


A Tửu mau chóng nhắm mắt lại. Một hồi lâu, tay đang xoa bụng của cô đưa lên huyệt Thái Dương. Cô đã hiểu hơn đôi chút vì sao Tang Tửu trong truyện vừa xuất hiện đã bất hòa với Bạch Dao rồi.


Vào năm Tang Tửu mười tuổi, mẹ Tang qua đời vì bệnh. Sang năm thứ hai, bố Tang cưới Lâm Tình. Đồng thời, Lâm Tình cũng dẫn đứa con gái ruột Bạch Dao mười một tuổi tới nhà họ Tang.


Trước khi Tang Tửu bỏ nhà đi, hai người từng sống cùng nhau dưới một mái nhà suốt tám năm. Trong tám năm ấy, bất kể giữa Tang Tửu và Bạch Dao có mâu thuẫn gì thì ba ruột, em trai ruột, bạn thân hay thậm chí là trúc mã mà cô yêu mến từ thuở nhỏ, đều nhất nhất bênh vực Bạch Dao rồi không bao giờ chịu chơi cùng với Tang Tửu nữa. Ở trong mắt họ, trên người Tang Tửu chỉ có hai nhãn mác, đó là không biết điều và kiêu căng.


Sau đó, Tang Tửu lại phát hiện cho dù cô thích ai, chưa đầy một tháng người đó sẽ chuyển qua yêu thích Bạch Dao, đồng thời xa lánh cô, trước sau đủ mọi thể loại. Điều này khiến Tang Tửu ngày càng không ưa Bạch Dao, và thầm cảm thấy hai người quả là tương khắc bẩm sinh!


Tháng trước, vì bị người đại diện chơi khăm nên Tang Tửu mới ký “Kỳ nghỉ thân yêu” trong khi chưa đọc kỹ hợp đồng. Sau khi vào chương trình, Tang Tửu mới phát hiện toàn bộ hành trình “Kỳ nghỉ thân yêu” được ghi hình trực tiếp, hơn nữa trong số khách mời có cả Bạch Dao!


Một Bạch Dao mà cô chán ghét đến tận cùng, chỉ muốn nhắm mắt làm ngơ thôi!


Trong chương trình, Tang Tửu bị Bạch Dao khiêu khích, sự không vui tích tụ lâu ngày bỗng chốc bùng lên. Vốn dĩ Tang Tửu là người đã không ưa ai thì sẽ nói thẳng mặt, mặc kệ những khách mời khác, với suy nghĩ sau này không làm nghệ sĩ và không lăn lộn trong giới này nữa cũng nhất định phải mắng chết Bạch Dao cho thỏa. Từ đầu tới đuôi, cô tận lực chế nhạo Bạch Dao, tuy nhiên bị đè đầu hết lần này đến lần khác, thậm chí còn giúp Bạch Dao đắp nặn hình tượng.


Hiện nay, tình hình hơi không khớp với cốt truyện. Buổi trưa, sau khi bị bố Tang chửi thẳng mặt một trận qua điện thoại, Tang Tửu bỗng chốc thức tỉnh, ngay sau đó cô ấy được hệ thống tìm tới và hỏi liệu cô ấy có muốn đến thế giới song song bắt đầu lại hay không.


Sau khi Tang Tửu nhận ra cục diện hiện tại bản thân gây ra rất khó thu xếp và kết cục tương lai cũng không mấy lạc quan, cô ấy bèn không ngần ngại đồng ý với hệ thống sẽ đến thế giới song song làm lại từ đầu. Suy cho cùng thì thế giới hiện tại cũng không còn ai có thể làm cô ấy tiếp tục lưu luyến nữa, cô ấy lập tức quyết định trao thân phận của mình lại cho A Tửu - người đã suýt chết trong game mobile - mà hệ thống đề cập đến.


Thấy A Tửu nằm im trên gối, hệ thống hơi bận tâm A Tửu bị ký ức ảnh hưởng hoặc sợ hãi trước cái kết trong tương lai: [A Tửu, cô không sao chứ?]


“A Thống, cậu đang lo lắng cho tôi sao.” Hỏi xong, A Tửu nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ chớp mắt rồi nhỏ giọng trả lời: “Tôi không sao hết á.”


Ý thức linh hồn của A Tửu vô cùng mạnh mẽ, cô cưỡi ngựa xem hoa xuyên suốt cốt truyện, hoàn toàn không mảy may bị tác động. Bàn về tác dụng, nó đã giúp A Tửu có thể nhận diện được một số người, đồng thời hiểu rõ nguyên nhân kết quả của những tai tiếng trên mạng.


Vừa nãy cô im lặng, đơn giản vì cô cảm thấy mong muốn được người khác quan tâm của Tang Tửu rất giống với cảm xúc mình từng có, nhưng mình hạnh phúc hơn Tang Tửu nhiều vì đã gặp được sư huynh và sư tỷ.


[Được rồi, nếu cô đã ổn thì tôi đi đây, không có chuyện gì thì không được phép gọi Thống tôi đấy nhá.]


Nghe vậy, A Tửu nhoẻn cười: “Hiểu rồi, cậu bận mà. Khoan đã,” A Tửu nói thêm: “Người bạn đầu tiên ở thế giới khác lạ này ơi, tạm biệt cậu nhé.”


[Tạm biệt.]


Nhận được hồi âm, trong mắt A Tửu đong đầy niềm vui. Giây lát sau, cô trở mình lăn xuống giường, nhìn ra bầu trời bao la ngoài cửa sổ, mắt khép hờ và hai tay tạo thành hình chữ thập: “Tang Tửu, cảm ơn cô đã cho tôi sống lại ở một thế giới mới sau khi chết và có cơ hội gặp lại sư huynh, sư tỷ. Tôi cũng chúc cô hạnh phúc và vui vẻ ở thế giới song song nhé, đồng thời cũng xin lỗi cô, bởi bây giờ tôi phải dùng thân phận của cô tiếp tục làm một đứa chọc người ta mắng chửi. Nhưng tôi xin hứa, đợi khi đủ chỉ số ra vẻ thì tôi nhất định sẽ làm một người tốt, vả lại tôi cũng sẽ tích cực làm việc thiện nữa!”


Nói rồi, A Tửu nhẹ nhàng thở ra một hơi, ngay sau đó, cô quay người chuẩn bị ra khỏi phòng. Vừa ra đến cửa, cô nhìn chăn đệm hơi xộc xệch trên giường, trong mắt thoáng hiện vẻ đấu tranh. Một người vừa cực nhõng nhẽo vừa cực lười, nếu sống một mình thì giường ngủ sẽ không thể sạch sẽ gọn gàng được đúng không? Nếu nó không gọn gàng thì nhìn không phải khó chịu sao?


A Tửu khó xử đến mức nhăn hết cả mặt. Hồi lâu, cô mới do dự sờ lên giường, rồi nhắm mắt lại nặng nề xốc chăn vò cho nó thật lộn xộn.


[Chỉ số ra vẻ: 3/9999]


Ye ye ye!


Lười, trong bảy từ chân ngôn, mình lại làm được rồi!


A Tửu thầm “Ye” xong, rồi không dám nhìn chăn đệm trên giường nữa, bởi cô sợ một giây sau mình sẽ nhào tới gấp lại gọn gàng. Cô hoang mang lật đật chạy ra khỏi phòng ngủ.


Ngay khi A Tửu vừa ra khỏi phòng ngủ, vài bình luận có nội dung na ná nhau lập tức xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp chính và của những nghệ sĩ khác.


[Tang Tửu mất nết đi ra đây!!! Mau đến coi bà Tang Tửu vừa làm gì kìa!]


[Ha ha, chắc có lẽ tỉnh táo lại thấy mình không thể bộc lộ bản chất thật ra trước ống kính phòng live nên mới muốn ra ngoài xoay sở đây mà.]


[Xoay sở cái cù lôi! Dao Dao còn đang bẻ ngô kìa, còn cần cô ta tới xoay sở à?].


Ngoài miệng mọi người mắng Tang Tửu nhưng lại không ảnh hưởng đến chuyện họ đổ xô vào phòng phát sóng trực tiếp của Tang Tửu. Họ cần phải rình xem Tang Tửu định diễn trò gì, muốn khắc phục ra sao!


“Tôi buồn ngủ.” A Tửu liếc nhìn anh quay phim và máy bay không người lái trước mặt, vừa cố đè nén sự xấu hổ vì lười biếng trong lòng xuống, vừa ra sức thể hiện vẻ buồn ngủ giả trân của mình. Ánh mắt lướt qua, quét tới sofa trong phòng khách, cô không nói không rằng lập tức nhào tới.


Vừa mới bảo sợ nắng sợ nóng, cô buộc phải đợi đến lúc mát mẻ rồi mới có thể ra ngoài. Chính mình cuống lên nói bừa, không thể không phụ trách.


Một lát sau, toàn bộ dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp tận mắt thấy A Tửu đang cuộn tròn trên ghế sofa, điều chỉnh một tư thế nằm thật “cá muối”, rồi thoải mái nhắm mắt lại.


[Chỉ số ra vẻ: 4/9999]


Nắng mặt trời chiếu vào từ ngoài cửa sổ, trên người A Tửu phủ lên một tầng ánh sáng lóng lánh làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô, khuôn mặt thanh tú và hoạt bát tựa như một tinh linh rừng rậm đang say ngủ.


Bình luận: Đậu mé!!!


[Tang Tửu, cô ngủ cái mốc xì á! Dậy đi má! Đi ra diễn đi kìa, ra ngoài làm bộ làm tịch coi!]


[Dậy mau! Cô thức dậy nhanh lên coi!!!]


[Có thể ngủ trong phòng ngủ mà, cô có cần phải đến phòng khách livestream ngủ không hả, lòng tôm tim lợn[1] hay gì!]


[1] Lòng tôm tim lợn 虾仁猪心(xia ren zhu xin): Ngôn ngữ mạng, đồng âm với "giết người thọc tim" 杀人诛心 (sha ren zhu xin).


[A a a a a a a! Tui phải đánh thức cô! Mịa nó cô ngủ thật hả!!!]


Thú thực, việc A Tửu nằm xuống ngủ đã khiến dân mạng bối rối hết cả. Chẳng ai ngờ Tang Tửu thật sự có thể vò đã mẻ lại sứt đến nỗi vậy, không màng diễn trò gì nữa.


Ba ngày trước, vừa thấy Bạch Dao, Tang Tửu đã chĩa mũi nhọn và châm chọc ngay, nhưng oái oăm thay hai người cứ liên tục đụng mặt nhau, và Tang Tửu luôn rơi vào thế yếu. Cư dân mạng, đặc biệt là các fan của Bạch Dao, đều tỏ ra phẫn nộ đồng thời trong lòng cũng cực kỳ vui sướng.


Trong mắt họ, Tang Tửu chẳng khác gì con hề nhảy nhót, bởi lẽ vừa làm quần chúng vui vẻ, vừa có thể thu hút người khác thành fan của Bạch Dao, cứ coi như là lợi dụng đồ bỏ đi.


Nhưng bây giờ…


Fans của Bạch Dao chứng kiến Bạch Dao đang chịu cực chịu khổ bẻ ngô, rồi lại thấy Tang Tửu đang ngủ trên ghế sofa hệt như một con heo trắng hồng, thế là trong lòng bức bối, họ đành phải lặng lẽ gào rú một cách giận dữ trên bình luận: Bà mau dậy cho bọn tôi á á á á á!!!


Tại phòng phát sóng trực tiếp, A Tửu ngủ rất say, có lẽ mơ thấy gì đó mà trong lúc ngủ cô cũng có thể cười ngọt ngào. Thỉnh thoảng, đầu xù nhỏ khẽ nhấp nhô trên ghế sofa, dù sao cô... đang vô cùng say giấc!


Cư dân mạng: Cuồng nộ trong bất lực!


Sáu giờ tối, trong khi năm người còn lại bưng đĩa thức ăn từ nhà bếp bên cạnh và đặt chúng lên bàn giữa phòng khách, dân mạng đang trong phòng phát sóng trực tiếp của A Tửu bỗng chốc đứng hình.


Đậu xanh!


Họ đã ngồi xem Tang Tửu ngủ trong phòng phát sóng trực tiếp của mình tận ba bốn tiếng cơ á!


Nơi chương trình được ghi hình là một trang trại, căn nhà có tổng cộng ba tầng. Ba khách mời nữ ở tầng ba, dùng chung một phòng tắm. Ba khách mời nam ở tầng hai, dùng chung một phòng tắm. Tầng một được bố trí phòng khách, nhà bếp, phòng kho,...


Phòng khách không có nhiều đồ đạc mấy, bàn ăn dài đặt chính giữa, bên trái đặt vài chậu cây xanh, bên phải có khu vực giải trí chơi game.


A Tửu nằm trên ghế sofa đưa lưng về phía bàn ăn. Vậy nên, không ai trong năm người nhìn thấy A Tửu.


Bạch Dao cởi tạp dề, thoáng nhìn qua Quý Lâm Xuyên đang mang bộ mặt lạnh lùng ngồi đối diện, mà thầm thấy hơi đáng tiếc. Đã bốn ngày kể từ khi ghi hình chương trình, cô ta vẫn chưa thể làm thân được với Quý Lâm Xuyên.


Tiếc nuối xong xuôi, Bạch Dao lại nhìn sang ba người kia rồi nhẹ giọng nói: “Em sẽ đi gọi Tửu Tửu nhé, trưa nay em ấy chưa ăn cơm, buổi chiều bụng lại khó chịu, đến tối thì không thể bỏ bữa được nữa đâu.” Xem tình trạng chiều nay của Tang Tửu, quả nhiên lọ thuốc dạ dày kia không có tác dụng gì, lát nữa khi gặp cô ta, Tang Tửu - với bệnh bao tử đang phát tác - tính khí chắc chắn là vừa chọc là nổ.


Nghe vậy, Giang Tuấn vừa định buộc lại mớ tóc sau đầu, hừ lạnh: “Không ăn một ngày sẽ không chết đói đâu. Chúng ta làm việc còn cô ta lười biếng, tới đây ba ngày thì cả ba ngày dạ dày đều không khỏe, chẳng phải thấy cô nấu cơm sao? Đoán chừng cô ta đã ăn đồ ăn vặt no nê trong phòng ngủ rồi đấy.”


Giang Tuấn là đạo diễn. Anh ta và Lương Dư Hàng là bạn thời đại học, và luôn mong mỏi có thể tác hợp cho Bạch Dao và Lương Dư Hàng, nhưng ở giữa luôn có Tang Tửu phá bĩnh. Sau khi vào “Kỳ nghỉ thân yêu”, anh ta càng thấy Tang Tửu khó ưa, làm bộ kiểu cách, xấu tính, hoàn toàn không xứng với anh em của anh ta.


“Anh đừng đổ oan cho tôi.”


Trong phòng khách chợt đóng băng bởi câu nói của Giang Tuấn, đột nhiên có tiếng nói như mơ ngủ vang lên. Ngoài Quý Lâm Xuyên - một ca sĩ đang hot - lạnh mặt cả buổi như thể ai nợ anh một triệu tám trăm nghìn ra, thì những người khác đều nương theo tiếng nhìn sang ghế sofa.


Thoạt tiên là một cái đầu xù vì mải ngủ nên tóc dựng thẳng như ăng-ten, một giây sau, gương mặt trắng trẻo và thanh tú của A Tửu hiện ra từ phía sau ghế sofa với đôi mắt vẫn còn nhập nhèm.


A Tửu vừa đưa tay vuốt phần tóc dựng lên như ăng-ten, vừa nhìn Giang Tuấn, vừa cực kỳ nghiêm túc lặp lại: “Tôi không ăn vặt trong phòng ngủ đâu, anh đừng đổ oan cho tôi nha.”


Lời nói nhỏ nhẹ và mềm mỏng khiến người ta nghe mà lòng mềm nhũn, hoàn toàn không còn thấy vẻ hống hách từng có ở cô.


Không đợi những người khác kịp phản ứng, Quý Lâm Xuyên chợt quay đầu lại nhìn A Tửu, mắt chăm chú khóa chặt gương mặt A Tửu, rồi chau mày.


Anh không nhớ rõ cách nói năng của Tang Tửu ban đầu thế nào, nhưng chỉ một câu đã cho thấy giọng nói và ngữ điệu giống hệt tiểu sư muội A Tửu trong game như đúc!


Hơn nữa, có lẽ do hiệu ứng tâm lý, tự dưng anh cảm thấy giọng nói và ngữ điệu này giống hệt như nhân vật tiểu sư muội A Tửu trong game mobile.


A Tửu trông thấy mặt Quý Lâm Xuyên, quả nhiên không nhận ra anh. Cô dụi mắt, ngáp một cái đi tới bàn ăn dài, đồng thời nghiêm túc giải thích với mọi người: “Xin lỗi, ban nãy em đang ngủ, không để ý thấy anh chị đã về, để anh chị phải chờ em rồi ạ.”


Những người khác: ...


[Mịa?!!! Tang Tửu giỏi, mọi người đầm đìa mồ hôi bẻ ngô ở ruộng ngô, cô nằm sofa ngủ đã đành, lại còn dám nói ra?]


[Tang Tửu đúng tài năng luôn ấy, chỉ sợ người khác không ghét cô ta hay sao ấy nhỉ?]


Như trong bình luận đã nói, một câu của A Tửu đúng thật có hiệu quả tìm đường chết.


[Chỉ số ra vẻ: 5/9999]


“?”


A Tửu kinh ngạc ngẩng đầu, mình mới vừa làm được điều gì trong bảy từ chân ngôn vậy ta?


Vài giây sau, trong số mọi người, A Tửu chọn trúng một người hợp mắt mình nhất, rồi mím môi và chân thành hỏi: “Xin hỏi, ban nãy tôi mới gây rối sao?”


Quý Lâm Xuyên được chọn trúng: ...


Cô hỏi câu này đã rất gây rối rồi đấy.


--------------------


Lời tác giả:


Sao bé Chíu Chiu lại làm bậy được cơ chứ
Bạn cần đăng nhập để bình luận