Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 74
Rất nhanh, đám cư dân mạng đang xem trực tiếp trong phòng livestream phát hiện một hiện tượng rất kỳ quái. Mỹ Mỹ và Kim Bảo ngày thường quậy phá nhất, thế mà đều rất nghiêm túc hái nho. Hơn nữa không làm hỏng, hai người nghiêm túc hái từng quả từng quả, hết một chùm lại chạy đi hái chùm khác.
Mà Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng ngày thường rất ngoan ngoãn nghe lời, hoặc là đọc sách hoặc là tự kỷ, lại không hái nho mà Thang Viên học thổi kèn lá với Tống Dập, Tiểu Nguyệt Lượng học thổi kèn lá với A Tửu.
Có một vài ca khúc A Tửu không biết, Tiểu Nguyệt Lượng từ trước đến nay hướng nội quái gở không dám lớn tiếng nói chuyện, thế mà có thể chủ động ca hát ở trước mặt A Tửu và những người khác.
Mãi đến khi Tiểu Nguyệt Lượng cất tiếng hát, mọi người mới phát hiện hóa ra giọng của Tiểu Nguyệt Lượng lại tốt như vậy. Tiếng hát thanh thúy lảnh lót êm tai giống như chim sơn ca làm người nghe đều không khỏi nở nụ cười.
[Tôi dám cá kịch bản ban đầu của ê-kíp chương trình tuyệt đối là trẻ con chơi đùa hái loạn nho, nhóm người lớn vừa trông đám nhỏ vừa dọn dẹp tàn cục, bận việc hai đầu. Kết quả hiện tại kịch bản hoàn toàn ngược lại.]
[Ha ha ha ha ha, mọi người xem ba người thầy Lâm vui đến cỡ nào kìa. Như người buổi sáng bị bốn đứa nhỏ khóc đến mức muốn sụp đổ, dường như không phải là bọn họ vậy.]
[Tôi chỉ muốn nói Tiểu Nguyệt Lượng bị mai một rồi. Ở số đầu tiên gần như không có được hình ảnh xuất sắc, thường xuyên không nhớ được cô bé. Kết quả số thứ hai này vừa nhìn thấy Tiểu Nguyệt Lượng, lòng tôi lập tức mềm nhũn. Quá đáng yêu!]
[Đúng vậy! Đúng vậy! Tiểu Nguyệt Lượng quả thực là em gái tốt nhất trong mong chờ của tôi! Vừa đáng yêu lại vừa ngoan, làm người ta muốn ôm trong ngực dùng sức xoa.]
[Tôi cần phải nói một câu rất xin lỗi Tang Tửu. Trước đó tôi không nên mắng cô ấy làm ra vẻ. Có đôi khi thủ đoạn tốt nhất đối phó với đứa trẻ hư là càng hư hơn nó. Kim Bảo chính là ví dụ tốt nhất.]
[Ôi! Lúc ấy ê-kíp chương trình tuyên bố Tang Tửu làm khách mời theo kỳ, tôi còn đánh cược với bạn là một người làm ra vẻ như Tang Tửu tới chương trình tuyệt đối có thể làm cho chương trình gà bay chó sủa. Kết quả không nghĩ tới, Tang Tửu làm ra vẻ thì làm ra vẻ, lại có thể thu phục hai đứa nhóc khó nhất.]
“Tôi cũng nghĩ như vậy.” Chị Đổng, đạo diễn chương trình giải trí, nghiêng đầu nhìn số liệu bình luận trên máy tính theo dõi ở cách vách, sâu kín thở dài: “Ai mà ngờ được không chỉ không gà bay chó sủa, ngược lại còn là năm tháng yên bình đây.”
Lúc ấy chị Đổng ôm chờ mong rất lớn với chương trình giải trí "Bé ơi đến đây nào" nhưng sau khi số đầu tiên phát sóng, hiệu quả livestream và hiệu quả bản cắt nối biên tập đều hắt cho chị ta một chậu nước lạnh.
So về cuộc sống tự nhiên nhàn nhã nơi nông thôn, "Bé ơi đến đây nào" kém "Kỳ nghỉ thân yêu". So về giao lưu tương tác dưới một mái hiên, "Bé ơi đến đây nào" kém loại chương trình giải trí chủ đề tình yêu thanh niên nam nữ. So về xung đột mâu thuẫn, khách mời trở mặt o ép nhau, thôi bỏ đi! Các khách mời bận chăm trẻ con còn không kịp rồi, ai mà có thời gian rảnh trở mặt o ép nhau. Huống chi, người mà chị Đổng mời đều thuộc loại nghệ sĩ không thích o ép trở mặt. Cho dù không có đám nhóc, bọn họ cũng không xung đột nổi.
Độ hot livestream không được, chị Đổng tất nhiên bị gọi đi nói chuyện. Nói đến nói đi mục đích chỉ có một, độ hot mà còn không tăng, bọn họ sẽ giảm bớt từ mười ba số dự tính xuống còn sáu số.
Sau khi chị Đổng về nghĩ tới nghĩ lui thì cho người đi hỏi đoàn đội của A Tửu. Ngày thường chị ta cũng có chú ý đến chương trình giải trí trong giới. Chị ta đã sớm phát hiện phàm là chương trình giải trí có A Tửu tham dự thì độ hot đều không thấp hơn nữa thường xuyên xuất hiện phát triển thần kỳ.
Lúc A Tửu vừa tới, chị Đổng nhìn A Tửu và Kim Bảo nhằm vào nhau, nhìn Kim Bảo năm lần bảy lượt khiêu khích A Tửu, trong lòng thầm nói mình đánh cuộc chính xác. Ai ngờ khi đến vườn nho, Kim Bảo không chỉ không đối chọi gay gắt với A Tửu, thậm chí có xu thế từ ác ma nhỏ tiến hóa thành bé ngoan.
Chị Đổng nhìn tháng năm yên bình trên màn hình, trong lúc hoảng hốt chị ta cho rằng mình thấy được số thứ mười ba của "Bé ơi đến đây nào". Trong kịch bản của chị ta, sáu số trước gà bay chó sủa, sáu số sau năm tháng yên bình. Kết quả ngày đầu tiên A Tửu đến đã xé sạch kịch bản gà bay chó sủa.
Tuy rằng kịch bản bị xé đến chân trời, nhưng hình ảnh lại làm lòng người sung sướng. Chị Đổng cảm thấy tình cảnh trong vườn nho thực sự có thể làm người ta bỏ hết mệt nhọc, thả lỏng thể xác và tinh thần. Chị ta vừa thầm ngâm nga theo bài hát A Tửu thổi kèn lá vừa hỏi phó đạo diễn: “Độ hot livestream thế nào? Hơn hay kém số đầu tiên bao nhiêu?”
Phó đạo diễn diễn nghe chị Đổng hỏi thì ho nhẹ hai tiếng, ra vẻ thâm trầm: “Kém không ít.”
“Cũng bình thường, chương trình giải trí về trẻ con trước đó đã có ba chương trình. Chương trình của chúng ta cũng không mới mẻ.” Chị Đổng đã trải qua đả kích số thứ nhất nên tâm thái bình thản hơn nhiều. Chị ta vỗ vỗ vai phó đạo diễn diễn: “Mọi người theo dõi khu bình luận đi. Những tài khoản bình luận ác ý công kích trẻ con thì đều block đi. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng. Yên tâm, lúc ấy chúng ta nói mười ba số thì nhất định có thể làm hết mười ba số.”
Nghe vậy, mấy người ngồi ở phía sau phó đạo diễn không nghiêm mặt được nữa mà ôm bụng cười ha ha. Phó đạo diễn cũng cười, nắm tay vỗ bàn bộp bộp bộp, sang sảng lại kích động: “Chị Đổng, độ hot của số thứ hai cao gấp đôi số thứ nhất! Hơn nữa số lượng theo dõi vẫn luôn tăng lên! Trước mắt chúng ta đã đứng hạng ba độ hot về chương trình giải trí phát sóng trực tiếp hôm nay rồi, có hi vọng đánh sâu vào hạng nhất!!!”
Một câu của phó đạo diễn trực tiếp làm mấy người trong căn nhà nhỏ đều nhỏ giọng hoan hô một tiếng. Bọn họ cực khổ làm chương trình, có ai mà không hy vọng có thể lấy được một cái thành tích tốt chứ!
“Hạng ba?” Chị Đổng bước lên một bước dài, nhìn chằm chằm vào số liệu trên màn hình. Sau một lúc lâu, trên mặt chị ta lộ ra một nụ cười xán lạn, hung hăng vỗ vai phó đạo diễn: “Tôi đã nói chương trình chúng ta rất không tồi mà! Mau! Lại mua hot search treo lên đi. Tôi cũng không tin độ hot chỉ chênh lệch có tý xíu như vậy mà chúng ta không lên nổi!”
Rất nhanh, một cái hotsearch có liên quan đến "Bé ơi đến đây nào" được treo lên Weibo, lại lần nữa đưa tới sự chú ý của rất nhiều cư dân mạng. Không thể không nói, một người lớn có thể hư hơn cả đứa nhỏ, ở loại chương trình giải trí về trẻ em này thật sự không thường thấy. Đặc biệt cái người hư kia, thao tác quen cửa quen nẻo, làm người ta không thể nào phản bác!
Cư dân mạng vừa xem là mê mẩn, không ra khỏi phòng livestream nổi, cũng làm độ hot của livestream "Bé ơi đến đây nào" lại lần nữa xoẹt xoẹt xoẹt tăng lên.
Mà năm giờ chiều hôm đó, Thẩm Thư Triệt vừa kết thúc huấn luyện cũng mở livestream ra. Anh dịu dàng cười với mấy chục triệu người đang xem livestream: “Trước giờ đều cho mọi người xem trực tiếp ăn uống, hôm nay cho mọi người xem một thứ mới mẻ.”
Ngay sau đó, phòng livestream của anh xuất hiện hình ảnh livestream "Bé ơi đến đây nào".
Các fan: ???
Rốt cuộc anh bị ai ám vào thế?! Còn không phải chỉ là một tiểu sư muội thôi à? Anh cần phải vậy à?!! Làm tiểu sư muội, chúng tôi cũng làm được mà!!
Sau sáu giờ tối vốn thuộc về giờ cao điểm, có học sinh tan học, có người lớn tan tầm, có người ở trên đường, có người ở nhà, lúc rảnh quá không biết làm gì thì mở livestream ra xem một cái.
Bởi vậy, vào lúc buổi tối, chương trình giải trí "Bé ơi đến đây nào" thật sự xông lên hạng nhất độ hot các chương trình giải trí phát sóng trực tiếp ngày hôm đó như phó đạo diễn suy đoán, làm cho tất cả nhân viên công tác của chương trình đều được nở mày nở mặt một lần.
Khi độ hot chương trình phát sóng trực tiếp tăng cao, đoàn người A Tửu cũng từ vườn nho về biệt thự ở vùng ngoại thành. So với khi xuất phát, bọn họ bội thu trở về, mang về hai thùng nho. Một thùng trong đó là từng quả nho mà bọn nhỏ hái.
Tống Dập có chút khó xử nhìn từng quả nho trong thùng: “Buổi tối chúng ta rửa cái này trước đi, để qua đêm có lẽ hương vị cũng thay đổi.”
“Nhưng chúng ta cũng không ăn hết được.” Chúc Thanh Vi đánh giá số lượng cũng lo lắng: “Đặt ở tủ lạnh cả đêm chắc là không có việc gì. Ngày mai chúng ta ép nước nho uống.”
A Tửu thấy mọi người khó xử thì chột dạ. Dù sao một thùng nho đều là Kim Bảo, Mỹ Mỹ thậm chí Tiểu Nguyệt Lượng hái đưa tới cho cô.
“Không được.” Trên mặt A Tửu tỏ ra hơi không vui. Cô yếu ớt yêu kiều từ chối đề nghị của Chúc Thanh Vi: “Nho hái rồi để qua đêm, tôi mới không ăn!”
[Chỉ số ra vẻ: 2485/9999]
Lúc A Tửu từ chối ăn, số lượng bình luận trong phòng livestream lại lần nữa lên cao, ý kiến gần gần như nhau bảo A Tửu quá làm ra vẻ. Vốn dĩ vì cô làm ra vẻ mới có một đống quả nho, Chúc Thanh Vi chỉ đưa kiến nghị, cô còn không cho mặt mũi? Quả thực có độc!
Không đợi bọn họ thảo luận xong, A Tửu lại lên tiếng. Cô dùng giọng điệu không cho phản bác: “Tôi chỉ uống nước nho ép trong ngay. Tối nay tôi cần phải ép nước nho, ủ rượu nho. Mọi người muốn mai mới làm thì lấy nho ở thùng kia đi.”
Những người khác: ...
Bọn họ chỉ cảm thấy hôm nay chơi ở vườn nho đã mệt, buổi tối không muốn làm việc. Nếu đã có người chủ động làm thì bọn họ cũng không có khả năng không đồng ý.
Chúc Thanh Vi lo lắng: “A Tửu, nếu không để tôi giúp cô nhé?”
“Được đó.” A Tửu nói xong thì nhìn về phía Kim Bảo đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn cô, khóe môi hơi cong lên: “Kim Bảo, em vẫn luôn nhìn chị, em cũng muốn hỗ trợ à? Chị đồng ý!”
Kim Bảo phùng má, hai bàn tay mập mạp rũ bên người nắm thành nắm đấm. Cậu bé nắm kèn lá trong lòng bàn tay, hô to: “Chị là đồ lừa đảo! Chị nói em giúp chị hái nho thì sẽ đưa Tôn Ngộ Không cho em!”
A Tửu vô tội: “Chị chưa nói mà.”
Kim Bảo phẫn nộ: “Chị nói! Chị nói hái nho, không hắt nước vào chăn chú Lâm, lại đổ nước rửa chân cho Mỹ Mỹ thì sẽ cho em Tôn Ngộ Không!”
Nghe vậy, A Tửu bừng tỉnh, lập tức gật gật đầu: “Đúng vậy, chị nói.”
A Tửu gật đầu xong thì chỉ vào Mỹ Mỹ, rất nghiêm túc nói với Kim Bảo: “Vậy em chờ Mỹ Mỹ ngâm chân trước nhé?” Dứt lời, cô lại giơ tay chỉ vào Lâm Quân Thừa: “Lại chờ thầy Lâm không bị hắt nước vào trong chăn ngủ cả đêm nhé?”
Kim Bảo: Sơ ý rồi!
“Chị đáng giận!” Sau khi Kim Bảo làm một cái mặt quỷ với A Tửu thoạt nhìn như rất tức giận thì chạy bịch bịch bịch về biệt thự: “Em không bao giờ tin chị nữa!”
A Tửu xem Kim Bảo tức giận, vẻ mặt ngây ngốc nhìn về phía những người khác. Cô rất chột dạ hỏi: “Tôi mới quên hứa hẹn với Kim Bảo lúc chiều, có phải quá đáng rồi không?”
Trẻ con không hiểu, người lớn lại dở khóc dở cười, Điền Nam cười gục trên vai A Tửu: “Thật ra, chỗ quá đáng có lẽ không phải ở đó. Kim Bảo chỉ là không bỏ xuống được mặt mũi thôi ha ha ha ha.”
Kim Bảo buột miệng tự tuôn ra một tràn. Từ tối nay có thể lấy được Tôn Ngộ Không hoãn lại đến đêm mai có thể lấy được, đặt trên người ai mà không khó chịu?
A Tửu vẫn không tìm được lí do mà Kim Bảo tức giận nhưng nhìn mọi người đều đang cười, cô cũng cong môi cười theo.
Buổi tối, A Tửu rửa sạch sẽ từng quả nho. Đầu tiên cô làm bánh sữa nho, bánh khoai môn nhân nho, thạch nho, kem nho và các loại đồ ngọt làm từ quả nho cho mọi người làm đồ ăn vặt sau khi ăn xong. Sau đó cô ủ số nho còn lại làm thành rượu nho. Trẻ con không thể uống, nhưng người lớn có thể uống.
Trong lúc chế biến nho, A Tửu chột dạ vì mình mà nhiều thêm một thùng nho cho nên toàn bộ quá trình cô không nhõng nhẽo nữa. Có người hỗ trợ thì để hỗ trợ, không ai hỗ trợ thì tự mình làm, toàn bộ quá trình sạch sẽ lưu loát lại nhanh nhẹn.
Chỉ trong ba mươi phút, A Tửu đã dọn dẹp sạch sẽ một thùng nho không nói, hương vị cũng được mọi người nhất trí khen ngợi. Ngay cả Kim Bảo giận dỗi cũng bị mùi thơm của bánh nho dẫn tới, một tay cầm một cái bánh sữa nho, một tay cầm một cái bánh nho.
Cư dân mạng ở phòng livestream xem đến trợn mắt há mồm. Lần đầu tiên bọn họ nhận thức được A Tửu không giả bộ thật sự rất có khả năng. Đặc biệt khi bọn họ thấy đám trẻ con và người lớn đều ăn với vẻ mặt hưởng thụ. Sau khi đồ tham ăn Tống Dập thiếu chút nữa cướp đoạt một cái bánh sữa nho cuối cùng với Kim Bảo thì không tự giác mà nuốt nuốt nước bọt. Cậu ta duỗi tay mở phần mềm ship đồ ăn, ở bên trong tìm kiếm đồ ăn làm bằng nho để thay thế.
Sau một lúc lâu, có người chậm rì rì bình luận: [Tôi cảm thấy phần mềm ship đồ ăn nên tìm Tang Tửu làm người phát ngôn. Trừ "Đoán đi đoán đi đoán đi" ra, các chương trình còn lại, cô ấy tham gia mấy chương trình thì tôi gọi đồ ăn bên ngoài từng đó lần. Tôi hận!]
Mặc kệ cư dân mạng đã từng xem A Tửu tham gia chương trình giải trí hay chưa thì giờ phút này, một đám đều đã nhận thức được rõ. Không đợi bọn họ tiếp tục phát biểu thì lại thấy trên màn hình A Tửu đi vào trong phòng bếp.
A Tửu xoa bụng nhỏ đã lửng dạ, ở trong phòng bếp nhìn quanh một vòng. Cô thăm dò hỏi bốn người Mỹ Mỹ: “Các em, ai muốn học làm bánh quy nhỏ hoạt hình và bánh kem động vật nhỏ?”
Ánh mắt bốn bạn nhỏ sáng lên. Kim Bảo không rảnh lo cậu bé còn đang giận dỗi với A Tửu, theo mọi người hỏa nhấc tay: “Em em em! Em muốn học!”
Mắt thấy A Tửu chuẩn bị làm, Tống Dập xông lên trước, không khỏi nắm lấy A Tửu cổ tay, ngăn không cho A Tửu mở túi bột mì, giọng điệu tang thương: “A Tửu, bánh quy và bánh kem không ăn hết tối nay, sáng mai không ngon nữa.”
Làm đồ tham ăn, cậu ta sao có thể nhìn đồ ăn ngon bị lãng phí chứ? Cho nên, một khi A Tửu làm, cậu ta nhất định sẽ ăn, hơn nữa sẽ ăn no căng. Như vậy cũng chỉ có một kết quả, kết thúc số thứ hai, người đại diện của cậu ta sẽ lại lần nữa cầm dép lê quất cậu ta mắng cậu ta béo.
A Tửu hiểu sai ý của Tống Dập. Cô nghiêm túc mà nhìn bụng Tống Dập: “Em ăn không nổi nữa à?”
Tống Dập rưng rưng gật đầu: “Đúng vậy, ăn không nổi.” Cậu ta nói xong, lại quay đầu chỉ mấy người ở phía sau: “Bọn họ cũng ăn không nổi nữa!”
Thật ra Chúc Thanh Vi và Điền Văn đều ở nhớ thương bánh quy và bánh kem A Tửu làm. Buổi sáng, bọn họ cũng mới ăn mấy cái, căn bản chưa được đã. Nhưng nhớ đến lượng calo trong bánh quy và bánh kem, bọn họ đành trái lương tâm gật đầu: “Đúng vậy, chúng tôi cũng ăn không nổi nữa.”
“Thật ra, không cần làm bánh quy và bánh kem cũng có thể học.” Lâm Quân Thừa quơ quơ đất nặn mà anh ta vừa tìm được ở phòng đồ chơi: “Trước cứ để bọn nhỏ dùng đất nặn để nặn động vật nhỏ đã.”
Trong mắt anh ta, những người đang ngồi đây, trừ khi có bản lĩnh mỹ thuật, nếu không thì không ai có thể chỉ tốn hai buổi tối là có thể làm bánh quy hoạt hình và bánh kem động vật sống động như thật giống A Tửu được.
Nhưng rất hiển nhiên, A Tửu không nghĩ thế.
Lần đầu tiên A Tửu chơi đất nặn. Sau khi chơi vài lần, trên mặt cô lộ ra vẻ mới lạ, chia đất nặn cho mọi người, rất thản nhiên nói: “Lúc ấy chị chỉ mất không đến hai buổi tối là học được. Nói không chừng các em chỉ cần một lần là có thể thành, cực kỳ đơn giản.”
Vài phút sau, vòng thứ nhất kết thúc, những người khác toàn quân bị diệt. Nhìn thành phẩm bọn họ làm được, con thỏ giống con heo, con hổ giống bánh ngô, A Tửu trầm mặc: “Hẳn là cực kỳ đơn giản.” Vì sao bọn họ làm còn kém cô học lần đầu?
Lại vài phút nữa, đợt thứ hai kết thúc, hơn nửa quân bị diệt. Chỉ có Chúc Thanh Vi nặn con thỏ có chút ít bóng dáng con thỏ, lại vẫn kém con thỏ mà Tiểu Nguyệt Lượng không nhịn được mà ăn mất vào trong bụng kia.
Tiểu Nguyệt Lượng nhìn hình tròn trong tay, vành mắt hồng hồng: “Chị A Tửu, em quá ngu ngốc! Em không làm được thỏ con hu hu hu. Em còn ăn mất nó hu hu hu.”
Mỹ Mỹ được Tiểu Nguyệt Lượng nhắc nhở cũng nghĩ cô bé đã ăn luôn hổ nhỏ. Cô bé nghẹn ngào khóc: “Em cũng ngốc. Em thật xin lỗi hổ nhỏ. Em không làm được hổ nhỏ hu hu hu.”
Vừa thấy hai đứa nhỏ đều khóc, một ít anti-fans vui sướng khi người gặp họa.
[Ha ha ha ha, cho Tang Tửu khoe khoang này. Lại làm mấy đứa nhóc khóc đi, xem cô giải quyết thế nào!]
[Nói thật trước đó Tang Tửu không bảo bọn họ ăn hết bánh quy bánh kem thì cũng không đến mức. Nhưng Tang Tửu làm xong thế nào cũng phải ăn, đến cuối cùng báo ứng rơi lên trên người mình thôi.]
[Đám anti-fans câm miệng đi! Bánh quy và bánh kem để mấy ngày vốn sẽ hỏng. A Tửu không bảo bọn nhỏ ăn, chẳng lẽ chờ bọn họ để bánh quy và bánh kem mốc meo à?]
Nhóm Dâu Tằm đang cãi nhau ầm ĩ với một vài người nói mát ở phòng livestream, đột nhiên, một loạt tiếng khóc xen giữa bọn họ. Một đám người cho rằng Thang Viên và Kim Bảo cũng khóc. Kết quả chờ bọn họ nhìn về phía phòng livestream thì nhìn thấy A Tửu bụm mặt. Cô khóc nấc lên, một đôi mắt hồng như con thỏ, trông vừa tủi thân vừa đáng thương.
“Chị quá ngu ngốc hu hu hu hu. Chị vậy mà không dạy được mọi người. Đều do chị!” Trong lòng A Tửu khó chịu muốn chết. Ở trong ấn tượng của cô, người xung quanh đều biết làm bánh quy hoạt hình và bánh kem động vật. Cho dù là đồ cùi bắp tầng dưới chót cũng không làm đến khó coi như vậy, cho nên những người khác làm không tốt, nguyên nhân chắc chắn là do cô.
A Tửu khóc còn khiếp hơn cả ở "Tốc độ cao lao về đích", trực tiếp từ mít ướt min vượt cấp biến thành mít ước max. Cô khóc làm người ta đột nhiên không kịp phòng ngừa, khóc đến làm mọi người không biết làm sao!
“Đều trách chị, đều do chị. Các em không ngốc chút nào, đều trách chị quá cùi bắp, không biết dạy hu hu hu.” A Tửu vừa nức nở vừa nói: “Chị không xứng dạy ai cả. Chị quá cùi bắp QAQ.”
Cô chỉ là một đồ cùi bắp tầng trung đối với một số ít người thôi. Cô có tư cách gì dạy người chứ? Hiện tại, ông trời nhìn không được cho nên đến dạy dỗ cô đấy!
A Tửu cảm thấy mình quả thực không có mặt mũi nào đối mặt với mọi người. Cô ném đất nặn lên bàn, dùng tay áo lung tung lau nước mắt: “Rất xin lỗi! Thật sự rất xin lỗi!”
Sau khi nói một chuỗi rất xin lỗi, A Tửu cũng không quay đầu lại mà chạy lên lầu.
Cư dân mạng: ...
Tình hình phát triển thế này rất không đúng đâu.
Mỹ Mỹ và Tiểu Nguyệt Lượng vừa mới gào khóc: ...
Hai cô bé bị A Tửu khóc đến ngây ra, thậm chí không nhớ tiếp tục khóc. Chờ sau khi A Tửu lên lầu, trong phòng khách càng là một chút tiếng khóc cũng không có.
Mỹ Mỹ và Tiểu Nguyệt Lượng ngày thường khóc, vẫn luôn bị người lớn dạy dỗ đừng khóc. Hai cô bé vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người lớn khóc còn lớn tiếng, còn thảm hơn cả hai cô bé!
Kim Bảo rất tức giận vo đất nặn lại: “Đều tại hai cậu! Các cậu làm chị ấy khóc rồi!” Ném lại lời này, cậu bé cũng bịch bịch bịch chạy lên lầu, hoàn toàn không nhớ rõ mỗi tối cậu bé đều thích đùa dai trêu đùa người khác.
“Chúng em làm chị A Tửu khóc à?” Tiểu Nguyệt Lượng túm quần áo Tống Dập, thật cẩn thận hỏi.
So sánh với trẻ con, các nghệ sĩ khác ngược lại đã sớm xem hot search về #Tang Tửu giả bộ# trên mạng. Ở trong mắt bọn họ, Tang Tửu thừa nhận cùi bắp là cô đang giả bộ. Đặc biệt Tống Dập, cậu ta A Tửu tin tưởng vô điều kiện. Bởi vậy, khi bị Tiểu Nguyệt Lượng hỏi, Tống Dập cân nhắc một chút rồi trả lời: “Nói đúng ra thì A Tửu bị em và Mỹ Mỹ lây bệnh khóc, hai em không khóc nữa, A Tửu sẽ không khóc nữa.” Nói trắng ra là, A Tửu chỉ đang giả bộ cùi bắp mà thôi.
Cư dân mạng: ...
Không! Cô ấy đang mằm sấp trên giường trong phòng dốc hết sức mà khóc, cao thủ giả làm cùi bắp khóc đến nghiện rồi.
Đến bây giờ bọn họ mới hiểu được ý của A Tửu. Nếu người lớn đứng đắn dỗ Mỹ Mỹ và Tiểu Nguyệt Lượng, chưa biết được phải dỗ đến lúc nào nhưng A Tửu vừa khóc, dựng sào thấy bóng, Mỹ Mỹ và Tiểu Nguyệt Lượng đều không khóc nữa!
Mỹ Mỹ chống người lên, có chút không tin: “Thật à?”
“Thật!” Tống Dập cực kỳ có lòng tin với A Tửu. Cậu ta duỗi tay chỉ lên trên lầu: “Không tin thì chúng ta lên lầu xem. Đương nhiên, các em phải đồng ý sau khi thấy chị A Tửu, các em không được khóc nữa. Các em mà khóc chị A Tửu cũng sẽ bị các em lây bệnh rồi khóc theo.”
Khi Tống Dập trả lời, ba người khác liếc nhau, trong lòng đều dựng ngón tay cái với A Tửu. Đỉnh thật! Lúc ấy sao bọn họ không nghĩ tới lấy hư ngăn hư, lấy khóc ngăn khóc chứ!
Mắt thấy một đám người mênh mông chuẩn bị lên lầu, cư dân mạng bị dọa rồi.
[Móa móa móa! Tống Dập! Cậu đang làm cái quỷ gì thế? Tang Tửu còn diễn ở trong phòng đấy! Hai người có thể thông đồng với nhau trước được không hả?]
[Mé! Mấy người chậm một chút! Chậm một chút! Tang Tửu chưa diễn xong mà! Tang Tửu còn đắm chìm ở trong trạng thái làm cùi bắp kìa!]
Cư dân mạng trong chốc lát xem phòng livestream cá nhân của A Tửu trong chốc lát lại sang phòng livestream chính cách một cái màn hình kêu gọi mấy người Tống Dập chậm một chút. Trong lòng gấp đến độ quá sức, lần đầu tiên bọn họ phát hiện, Tang Tửu thật sự có thể giả bộ nha! Thật có thể làm ra vẻ nha!!
[Chỉ số ra vẻ: 2486/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2487/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2488/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2489/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2490/9999]
A Tửu nhìn một chuỗi chỉ số ra vẻ, trong lòng lại lần nữa tin tưởng vững chắc nguyên tắc càng khóc càng thêm nhiều chỉ số ra vẻ. Lúc cô đang chuẩn bị tiếp tục gào khóc thì di động đột nhiên rung lên vài cái.
Vừa mở ra, A Tửu đã thấy giao diện WeChat có tin nhắn quan tâm đến từ đại sư huynh, nhị sư tỷ và tam sư huynh. Hu hu hu, bọn họ cũng xem phát sóng trực tiếp, bọn họ cũng thấy được cô cùi bắp như vậy. A Tửu càng nghĩ càng khó chịu, hốc mắt tích cóp một chuỗi nước mắt.
[JQX: Bé A Tửu, em còn khóc thì sẽ không mang em đi chơi diều lượn.]
“Hức.” Tiếng khóc còn lại của A Tửu bị một câu không mang theo em đi chơi diều lượn mạnh mẽ dọa quay về, vì nhanh quá mà cô còn nấc một cái.
Không được! Tuy rằng khóc có thể kiếm được chỉ số ra vẻ nhưng không thể chơi diều lượn thì sẽ rất khổ sở.
[Cốc cốc cốc]
A Tửu cân nhắc ở trong lòng xong, vội duỗi tay lau khô nước mắt. Cô quyết định không khóc nữa!
Sau đó, A Tửu xoay người xuống giường đi mở cửa. Cô vừa mở cửa đã bị Mỹ Mỹ và Tiểu Nguyệt Lượng ôm chặt lấy chân: “Chị A Tửu, chị thật sự bị chúng em lây bệnh nha!”
“Chúng em khóc lây bệnh cho chị A Tửu. Bây giờ bọn em không khóc nữa. Có phải chị A Tửu cũng không khóc hay không?”
A Tửu: !!!
Đây là một lý do tuyệt vời đến cỡ nào chứ?
Cô chỉ cần nhận thì có phải không cần lo lắng không được chơi diều lượn à?! Cô cũng không thật sự muốn khóc mà là bị Mỹ Mỹ và Tiểu Nguyệt Lượng lây bệnh khóc!
A Tửu xụ mặt, nghiêm trang nói hươu nói vượn: “Không sai. Chị là bị các em lây bệnh. Về sau các em không được khóc nữa! Ai mà khóc nữa là chị cũng bị lây bệnh khóc!”
Mỹ Mỹ và Tiểu Nguyệt Lượng điên cuồng gật đầu: “Chúng em cũng không khóc nữa đâu!”
Cư dân mạng: ...
Tuy bọn họ cũng cảm thấy Tang Tửu đang giả bộ nhưng vì sao Tang Tửu vừa thừa nhận, bọn họ lại cảm thấy Tang Tửu đang giấu đầu lòi đuôi chứ?
___
Tác giả có lời muốn nói:
A Tửu: Tôi là bị lây bệnh, tôi mới không khóc thật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận