Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 71


Tên đầy đủ của chương trình giải trí mà đội ngũ công ty Thước Kiều nhận cho A Tửu tên là "Bé ơi đến đây nào", đúng như tên gọi, trong đội hình khách mời của chương trình nhất định sẽ có em bé.
"Bé ơi đến đây nào" là một chương trình giải trí về nuôi dạy con cái được tạo ra để các bạn nhỏ trải nghiệm sự vĩ đại của thiên nhiên và tự do vui chơi thỏa thích ở vùng thôn quê ngoại thành, cách xa sự hối hả nhộn nhịp của thành phố.
Khách mời cố định của chương trình có bốn nghệ sĩ và bốn bạn nhỏ từ bốn đến sáu tuổi, họ sẽ sống cùng nhau trong một biệt thự bình dị ở ngoại ô Bắc Kinh. Phát sóng trực tiếp hai ngày gộp thành một tập, tổng cả mùa có cả thảy mười ba tập.
Là khách mời ngắn hạn trong tập thứ hai của chương trình, A Tửu đảm nhiệm vị trí trưởng nhóm tạm thời.
Trong phòng có bốn đứa trẻ đang khóc ầm ĩ không ngừng. Cô bé ngồi chính giữa mặc váy công chúa, đầu đội vương miện, hai tay dụi mắt, thút thít khóc: “Cậu ấy đẩy em! Kim Bảo đẩy em! Cậu ấy thật là đáng ghét hu hu hu hu.”
Kim Bảo bị nói là một cậu bé mũm mĩm trắng trẻo, mặc quần yếm, trên mặt có vết máu, cũng đang khóc oa oa: “Mỹ Mỹ cào em hu hu hu.”
Mỹ Mỹ vừa khóc vừa nấc, tiếp tục mách bằng chất giọng trẻ con: "Kim Bảo kéo rách bé hổ của em rồi, kéo rách bé hổ em mang đến rồi!!”
Đám trẻ rất dễ ảnh hưởng cảm xúc của nhau. Khi Kim Bảo và Mỹ Mỹ đánh nhau, hai đứa bé còn lại cũng không biết phải làm sao cả. Đến khi Kim Bảo và Mỹ Mỹ cùng gào khóc, bọn chúng cũng gào khóc theo. Bốn đứa nhỏ rõ ràng khóc thành bản hòa tấu bốn người.
Miêu Miêu đi cùng với A Tửu, lúc này hai người họ và nhân viên của ê-kíp chương trình đang nhìn vào trong qua cửa sổ.
Bọn họ có thể nhìn thấy bốn khách mời cố định trong phòng đang luống cuống tay chân dỗ dành bọn trẻ. Miêu Miêu thầm thì nói ra những lời trong lòng: "Trời ạ, may mà hồi đó chị không trở thành giáo viên mầm non. Các thầy cô quá ư vĩ đại rồi, người thường chưa giác ngộ đủ thì không thể làm được đâu.”
Miêu Miêu nói xong, anh nhân viên bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, ở tập đầu tiên anh ta cũng đau đầu, ai mà ngờ được rằng bốn bạn nhỏ kia lại gây náo loạn lớn như vậy ngay đúng năm phút trước khi phát sóng tập thứ hai.
Hai người lập tức kết liên minh, kinh ngạc nhận ra nãy giờ A Tửu không hề lên tiếng, nhân viên lo là A Tửu bị dọa, anh ta vội nghiêng đầu nhìn A Tửu, tích tắc sau ——
Anh ta cũng không thốt nên lời.
A Tửu đang ghé sát vào cửa sổ.
Từ bên cạnh, nhân viên công tác có thể nhìn thấy khóe môi hơi nhếch lên và đôi mắt hạnh đang lấp lánh của A Tửu, như thể đám nhóc mà dưới cái nhìn của bọn họ là vô cùng đau đầu nhức óc, trong mắt A Tửu lại trở thành ngọc quý độc nhất vô nhị.
Nhân viên công tác: Bộ mắt cô ấy bị mù à?
Đúng lúc này, phòng livestream được mở, đám cư dân mạng chờ đợi trong phòng livestream từ sáng sớm lại cùng nghe thấy tiếng khóc không ngừng của trẻ con.
Bốn khách mời cố định và những đứa trẻ đều ở trong phòng nên bọn họ cùng nhau xuất hiện trong phòng livestream chính, nhưng cư dân mạng nhìn tới nhìn lui cũng không thấy được khách mời ngắn hạn mà trên blog chính thức công bố — A Tửu.
[Tang Tửu đâu? Không phải Tang Tửu cũng tham gia chương trình sao? Đóng phim lớn của đạo diễn Lâm, cảm thấy bản thân mình rất có giá trị nên không thể đến đúng giờ à?]
[Tang Tửu tham gia chương trình giải trí trong lúc quay phim đã khiến mọi người chê cười rồi, lại còn vừa quay quảng cáo vừa tham gia chương trình giải trí. Tôi có thể tưởng tượng ra màn thể hiện của Tang Tửu trong bộ phim kia luôn đó. Được rồi, bớt được một vé xem phim.]
[Chỉ số ra vẻ: 2460/9999]
A Tửu đang ghé sát vào cửa sổ: ???
Một món quà lớn bất ngờ không kịp chuẩn bị nha!
Có lẽ là thấy đám anti quá kiêu ngạo, các Dâu cũng không để yên nữa, dứt khoát battle trực diện với đám anti trong phòng livestream.
[Phim của Tửu Tửu ra rạp được mấy bộ rồi? Thiếu một cái vé xem phim của ông cũng chẳng sao hết, Lại nói, đạo diễn Lâm chưa từng bảo Tửu Tửu không chuyên nghiệp, ông lo lắng nhiều như vậy có ích lợi gì?]
[A Tửu không phải là nghệ sĩ duy nhất trong đoàn phim có công việc khác trong lúc tạm nghỉ quay đúng không!? Chỉ cần không làm chậm trễ việc quay phim là được. Mấy người xấu tính vãi ấy.]
[Các fans và anti-fans à, mấy người có thể mở to mắt ra không vậy? Bộ phòng livestream cá nhân bên cạnh không mở à? A Tửu đang trong phòng livestream cá nhân ấy.]
Trong tập đầu tiên của "Bé ơi đến đây nào", tất cả mọi người hầu như đều xuất hiện trong phòng livestream chính vì bọn họ có rất nhiều hoạt động tập thể, chỉ trong những tình huống hiếm hoi mới xuất hiện cảnh livestream một người. Vậy nên không ai ngờ được rằng livestream đã bắt đầu mà A Tửu vẫn chưa tham gia với tập thể.
Bị người qua đường đánh thức, một đám có lòng muốn xem A Tửu liền hùng hổ chạy đến phòng phát sóng cá nhân của A Tửu. Bọn họ vừa đến phòng phát sóng cá nhân thì đã thấy hình ảnh A Tửu mặc váy học sinh, đang ghé vào cửa sổ nhìn cảnh trong phòng.
Thoạt nhìn giống như bị dọa bởi cảnh tượng gào khóc trong phòng?
Trước đó A Tửu vừa lấy được một chỉ số ra vẻ nên cô vô cùng vui vẻ, nghĩ rằng mấy bạn nhỏ cứ khóc lóc và phát tiết không ngừng, xem ra thật sự có thể tạo ra chỉ số ra vẻ.
A Tửu dứt khoát quyết định đợi thêm một chút nữa, để bọn nhỏ khóc lâu thêm: “Tụi nhỏ khóc dữ ha.”
[Chỉ số ra vẻ: 2461/9999]
Cư dân mạng: Tang Tửu, cô thế mà lại trốn tránh bình phẩm, quá vô trách nhiệm! Mọi người đều đang dỗ trẻ mỗi cô là đi trốn thôi!
A Tửu cười híp mắt: "Lúc bọn nhỏ khóc trông cũng thật là đáng yêu.”
[Chỉ số ra vẻ: 2462/9999]
Cư dân mạng: Bây giờ cô ngay lập tức, ngay lập tức xuất hiện trong phòng đi, như vậy thì lời cô nói đáng yêu mới đáng tin cậy! Đứng nói không thấy đau eo à!
A Tửu tiếp tục cười, bất giác nói ra lời trong phòng: "Bọn nhỏ cứ tiếp tục đáng yêu như thế thì tốt biết bao.”
Cư dân mạng: ???
Cứ tiếp tục đáng yêu như thế?
Đợi một chút —
Khóc suốt = đáng yêu, tiếp tục đáng yêu chẳng phải là cứ khóc hoài sao?
Đệt đệt đệt! Tang Tửu quá là độc địa xấu xa rồi! Thế mà lại núp bên ngoài nhìn trò cười của những nghệ sĩ khác! Thậm chí còn mắng bọn họ mãi mà không dỗ được đám trẻ!!
[Chỉ số ra vẻ: 2463/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2464/9999]
Oa!
Hai điểm liền!
Lại một lần nữa đám trẻ gào khóc trong phòng, ánh mắt của A Tửu càng lúc càng dịu dàng ấm áp, nóng rực không thể nào che giấu được.
Bọn nhỏ khóc càng dữ, chỉ số ra vẻ càng được nhiều nha.
Mỹ Mỹ và Kim Bảo khóc đến khàn cả giọng, thế rồi bỗng nhiên rùng mình một cái, như thể chúng đang bị một con sói lớn xấu xa theo dõi, một lúc sau, tiếng khóc lại to gấp đôi.
"Hu hu hu hu hu.”
“Hu hu hu hu hu hu hu.”
Hai đứa nhỏ đều cảm thấy ai nín khóc trước thì thua, đứa nào khóc nhỏ tiếng hơn đứa đó là người thua cuộc!
"Đừng khóc đừng khóc mà, em xem, Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng đều đã nín khóc rồi này.” Tống Dập bó tay toàn tập, mái tóc hồng mới nhuộm đã phai màu đi không ít: "Kim Bảo, anh đồng ý dẫn em đi chơi trống, đừng khóc nữa có được không nào?”
Một nghệ sĩ khác là Chúc Thanh Vi cũng tiến đến trước mặt Mỹ Mỹ, thấp giọng dỗ dành: "Chị dẫn em đi chơi búp bê Barbie nha? Trưa nay bọn mình chuẩn bị đi dã ngoại đó, khóc nữa thì sẽ trễ buổi dã ngoại mất thôi.”
Mỹ Mỹ và Kim Bảo vừa khóc vừa lén nhìn đối phương: “Hu hu hu hu!! Sao cậu ấy vẫn còn khóc vậy, em không muốn chịu thua đâu hu hu hu.”
Lúc hai đứa nhỏ lại một lần nữa khóc rống lên, A Tửu đã đi vào phòng, rất không khách khí nói: “Hai đứa khóc đến nỗi nước mũi sắp dây ra quần áo rồi kia kìa.”
Nói xong, A Tửu cũng không hề bảo hai đứa nhỏ đừng khóc nữa: "Hay là hai đứa vào phòng thay quần áo sạch sẽ đi rồi ra ngoài khóc tiếp? Chị bấm giờ cho hai đứa, đứa nào khóc lâu nhất thì chị sẽ tặng quà cho đứa đó nhiều nhất!”
Mỹ Mỹ và Kim Bảo: . . .
Các nghệ sĩ khác: . . .
Cư dân mạng: ...
Tang Tửu, cô thực sự không phải là người.
Có lẽ lời nói của A Tửu quá khác thường, quá ư là bất ngờ và lạ lẫm, Mỹ Mỹ và Kim Bảo bị dọa sợ, nín khóc, cùng nấc cụt nhìn về phía A Tửu.
Thấy hai đứa nhỏ không còn khóc nữa, A Tửu cảm thấy thật là đáng tiếc, cô ngồi xổm xuống nhìn Mỹ Mỹ bên trái một chút rồi lại nhìn Kim Bảo bên phải một chút: "Không khóc nữa à? Khóc đủ rồi sao? Hay là khóc nữa đi? Chị không bảo mấy đứa đi thay quần áo sạch nữa. Hai đứa cứ khóc ngay tại chỗ đi?”
Lúc này, trong mắt Mỹ Mỹ và Kim Bảo, A Tửu trông giống như một con quỷ nhỏ với hàm răng sắc nhọn.
Chúng không thèm khóc nữa đâu! Mắc mớ gì chị ta nói cái gì là phải làm cái đó chứ!
Thấy hai tiểu tổ tông đã ngừng khóc, bốn nghệ sĩ còn lại vội vàng chạy tới dỗ dành, rất sợ bọn chúng lại bị A Tửu dụ khóc nữa.
Tống Dập dỗ dành Kim Bả0 xong thì liền quay người tươi cười chào hỏi A Tửu, A Tửu thấy vậy cũng thu lại sự tiếc nuối trong lòng, mỉm cười với Tống Dập.
A Tửu và Tống Dập quen biết nhau qua chương trình [Kỳ Nghỉ Thân Yêu]. Là một tín đồ ăn uống, Tống Dập nhanh chóng bị tài nấu ăn của A Tửu thu phục, thậm chí trong buổi lễ vinh danh thời gian trước, bọn họ còn tụ tập nấu ăn phía sau sân khấu nữa cơ.
Ngoài Tống Dập ra, ba nghệ sĩ còn lại là lần lượt là diễn viên phim chính kịch Lâm Quân Thừa, diễn viên hài Điền Nam và nghệ sĩ thần tượng Chúc Thanh Vi.
A Tửu lần lượt chào hỏi ba người, đến lượt Chúc Thanh Vi, ánh mắt cô dừng lại hơi lâu một chút. Bẵng đi một lúc, ánh mắt cô đột nhiên sáng lên: "Trước đây tôi và cô từng hợp tác đóng một bộ web drama phải không?"
Thấy A Tửu chủ động nhắc đến chuyện web drama, ánh mắt Chúc Thanh Vi lộ ra vẻ kinh ngạc, dù sao đối với A Tửu hiện tại thì web drama cũng được xem như là lịch sự đen tối.
Huống hồ theo Chúc Thanh Vi thấy, địa vị của hai người khác nhau một trời một vực. A Tửu có thể chủ động chào hỏi, điều này đối với A Tửu chẳng có lợi ích gì nhiều, ngược lại thì lại giúp cô ấy nổi hơn một chút.
Chúc Thanh Vi có thể xuất hiện trong "Bé ơi đến đây nào" hoàn toàn là nhờ vào vai diễn người mẹ trẻ trong bộ phim đô thị hồi đầu năm, từ một vai phụ vô danh, nó giúp cô ấy vươn lên trở thành một vai phụ có thể khiến khán giả nhớ mặt.
"Đúng vậy, lúc đó hai chúng ta còn ở phòng cạnh nhau trong khách sạn nữa đó." Chúc Thanh Vi cũng không câu nệ nữa, hòa nhã cười: "Trong bếp có nước vải, tôi rót cho cô một cốc nhé?”
Không đợi A Tửu đồng ý, Kim Bảo đã trực tiếp nhảy đến, hung dữ chống nạnh với A Tửu, trông rất dễ thương, bộ dáng như một ma vương vậy: “Tôi không thích chị! Hic, không cho chị uống nước vải đâu!”
Đương nhiên là hai mắt của tiểu ma vương đỏ hoe, thút tha thút thít, thoạt nhìn không khí phách chút nào cả, lời nào cũng không có trọng lượng.
Mỹ Mỹ cũng nhảy ra, hơi hếch cằm, nói với dáng vẻ vừa đáng yêu vừa hung dữ: "Tôi cũng không thích chị! Không cho chị uống nước vải đâu!”
Thấy A Tửu vừa tới đã đối đầu với Kim Bảo và Mỹ Mỹ, bốn nghệ sĩ còn lại nhìn nhau với vẻ mặt lo lắng. Bốn đứa trẻ trong phòng có tính cách khác nhau, rõ ràng, tính tình của Mỹ Mỹ và Kim Bảo là thất thường nhất.
[Hahahaha bảo Tang Tửu động não tí đi, cô ta thực sự nghĩ rằng chỉ cần làm cho đứa trẻ nín khóc là xong à? Kim Bảo và Mỹ Mỹ, một đứa là tiểu ma vương nghịch ngợm, một đứa công chúa nhỏ kiêu căng. Bình thường đắc tội một đứa là quá lắm rồi, Tang Tửu đỉnh vãi, mời đến đã trực tiếp đắc tội cả hai đứa luôn.]
[Thảm quá đi, ở tập đầu tiên Tống Dập cũng từng đắc tội Mỹ Mỹ, suýt nữa là bị giựt cả nắm tóc luôn.]
[Thầy Lâm cũng khổ quá chừng, nghiêm khắc dạy dỗ Kim Bảo, kết quả buổi tối đi ngủ lại bị Kim Bảo lấy nước đổ lên chăn, tối muộn mà phải đi chen chúc chung một cái giường với Tống Dập.]
Ê-kíp chương trình có thể là vì muốn tạo mâu thuẫn, hoặc cũng có thể là để bọn trẻ thay đổi sau này, thế nên bọn họ đã đặc biệt tìm đến Kim Bảo và Mỹ Mỹ - hai bạn nhỏ là bá vương ở nhà.
Xét về hiệu quả cũng xem như là có một chút, sau buổi livestream đầu tiên của "Bé ơi đến đây nào", trong số các hot search về chương trình, số lượng cư dân mạng nhắc đến Kim Bảo và Mỹ Mỹ đã vượt xa số lượng cư dân mạng nhắc đến Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng.
Thang Viên ít nói, tính tình cũng tốt. Kim Bảo và Mỹ Mỹ hay tranh giành sự chú ý của Thang Viên. Tiểu Nguyệt Lượng thì lầm lì hướng nội, trừ khi được người lớn dẫn đi, không thì bé sẽ không chơi đùa với ba người bạn khác.
[Nhìn mấy người lầu trên muốn xem trò khôi hài của Tang Tửu mà thấy thú vị ghê. Thật ra mị lại mong Tang Tửu có thể dồn hết sức mà “ra vẻ” trong chương trình kia kìa, để hai đứa nhóc ý thức được cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn!”
[Ôi đệt, chị gái kêu Tang Tửu dồn hết sức “ra vẻ” đã nhắc nhở tôi. Đúng vậy! Tang Tửu còn làm mình làm mẩy hơn hai đứa nhóc nữa! Ai thắng ai thua còn chưa biết chính xác được đâu!]
Trong lúc phòng livestream đang thảo luận, cuộc chiến trong phòng vẫn đang diễn ra, thậm chí còn có dấu hiệu lan rộng.
Mỹ Mỹ chu cái miệng nhỏ, tức giận trừng mắt nhìn Tống Dập: "Anh nói giúp chị ta thì em cũng không thích anh nữa! Hứ!”
Kim Bảo đã chạy vào bếp ôm cái bình thủy tinh đựng đầy nước vải, bộ dáng loạng chà loạng choạng, làm những người khác sợ đến mức vội vàng xúm đến, sợ Kim Bảo làm rơi bình thủy tinh, thủy tinh vỡ ra đâm vào tay không phải là chuyện nhỏ.
"Nước vải không có phần của chị đâu!" Kim Bảo vẫn nhớ lời A Tửu nói, bảo nó đi thay quần áo rồi khóc tiếp. Nó ưỡn ngực nhìn Tống Dập: “Cũng không có phần của anh đâu! Bây giờ em không thích anh nữa!”
Nhìn thấy mắt Kim Bảo đảo qua đảo lại, tim Tống Dập thắt lại, xong rồi, đêm nay anh ấy có thể giữ được cái chăn hay không đây?
Sau khi không còn là thứ đồ ăn ở tầng dưới chót, đối mặt với người lớn A Tửu còn có thể tự tin, huống chi là hai đứa nhỏ: "Hai đứa không thích chị nên không cho chị uống nước vải à?”
Mỹ Mỹ và Kim Bảo đồng thanh nói: "Đúng vậy!”
"Ồ." A Tửu lôi chiếc vali mà cô mang theo ra, lấy ra đồ ăn vặt sáng sớm ở nhà làm: “Chị có làm bánh quy hình thần thoại và bánh ngọt hình con vật ở nhà này.”
Khi thấy A Tửu mở vali ra, Tống Dập - một người đam mê ăn uống đã quên mất vận mệnh chiếc chăn có thể gặp phải. Anh ấy lao về phía trước, đứng khư khư trước vali: “Oa!!! A Tửu, ngửi mùi thơm quá đi!!”
Trông cũng đẹp nữa!
A Tửu đã từng được Tống Dập khen ngợi nên cô không cảm thấy Tống Dập đang diễn, ai bảo cô đã nhận thức được tài nấu ăn của mình cũng được xem là khá ở thế giới tương lai này kia chứ.
Đương nhiên, ý nghĩ của A Tửu và Tống Dập vẫn chưa hoàn toàn khớp nhau, ví dụ như A Tửu không cho rằng tạo hình của nó đẹp mà chỉ đơn thuần cảm thấy mùi vị của nó ngon thôi.
Không riêng gì Tống Dập, đám trẻ và người lớn cũng đều xông tới. Khi nhìn thấy rõ những chiếc bánh quy và bánh ngọt bên trong, bọn họ đều tròn mắt kinh ngạc.
Trong hộp bánh quy nhỏ có thể thấy được bánh quy được tạo hình giống nhiều nhân vật thần thoại khác nhau chẳng hạn như Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Na Tra, thậm chí còn có những nhân vật văn học nổi tiếng như Lâm Đại Ngọc, Tiết Bảo Thoa.
Viền quanh đường nét của các nhân vật là mứt hoa quả, từ mắt đến miệng rồi đến trang sức và quần áo, tất cả mọi thứ đều sống động đến mức khiến người ta không nỡ ăn!
Những chiếc bánh ngọt hình động vật cũng tinh xảo không kém. Thỏ thơm đậm vị sữa, chú hổ nhỏ vị bí ngô, bé heo con thơm nức vị khoai, con vật nào cũng đáng yêu hết!
Những người có mặt đều vô cùng ngạc nhiên, cư dân mạng trong phòng livestream cũng ngỡ ngàng, trực tiếp kêu la.
[A a a a a a!! Trời đất, đáng yêu chết đi được, bánh ngọt hình động vật thật là đáng yêu quá đi!!!]
[Bánh quy tạo hình thần thoại cũng đẹp nữa! Nhất là Lâm muội muội [1], quá đẹp luôn!!! Huhuhu, hồi đầu Tang Tửu nói bánh quy hình thần thoại tui còn nghĩ sẽ là những nhân vật trong truyện cổ tích như cô bé quàng khăn đỏ, cô bé lọ lem hay Bạch Tuyết chứ. Kết quả sau khi thấy những nhân vật thần thoại và nhân vật trong các tác phẩm nổi tiếng của nước ta xong, tui đột nhiên hơi xúc động muốn khóc một tí!!]
[1] Ý nói Lâm Đại Ngọc.
[Tui cũng vậy tui cũng vậy!!]
[Lầu trên đừng quá kích động, còn chưa biết bánh kia là ai làm đâu. Khả năng rất lớn là ê-kíp của Tang Tửu chuẩn bị bánh cho Tang Tửu trước đó.]
[Bất kể là ai làm, mị vẫn tin Tang Tửu với bánh quy thần thoại và bánh ngọt hình động vật sẽ trở thành chị gái mà các bạn nhỏ thích nhất!]
[Chắc chắn rồi, mọi người xem Mỹ Mỹ và Kim Bảo đang nhìn lăm lăm kia kia. Nếu tôi nhớ không nhầm thì Mỹ Mỹ thích hổ con, còn Kim Bảo thích Tôn Ngộ Không.]
[Đệt, vậy là Tang Tửu đã chuẩn bị nghiên cứu trước, tất cả bánh quy và bánh ngọt đều được làm theo sở thích của bọn nhỏ sao?]
[Mọi người mau nhìn đi! Mỹ Mỹ và Kim Bảo đã không kìm được mà đưa tay ra rồi kìa!]
Cư dân mạng vừa dứt lời đã thấy khi những ngón tay mũm mĩm của Kim Bảo chuẩn bị chạm vào chiếc bánh quy hình Tôn Ngộ Không, chiếc vali đựng bánh quy và bánh ngọt đã bị A Tửu đóng sập lại.
Thấy Mỹ Mỹ và Kim Bảo ngơ ngẩn nhìn mình, A Tửu nói một câu vô cùng ngây thơ: "Mấy đứa không thích chị, chị cũng chẳng thích mấy đứa, chị không cho mấy đứa ăn đâu!”
Mỹ Mỹ và Kim Bảo: Mấy lời này nghe quen ghê.
Kim Bảo cúi đầu nhìn chiếc bình thủy tinh trên mặt đất, im lặng ngơ ngẩn, hình như là lời nó nói đúng không.
A Tửu nói xong cũng chẳng thèm quan tâm đến hai đứa nhỏ. Là một bà chúa ra vẻ, cô tuyệt đối sẽ không thể chịu được bất cứ ai nặng lời với mình, cho dù đó là một đứa trẻ!
"Lại đây nào, Thang Viên, Tiểu Nguyệt Lượng." A Tửu xếp bằng ngồi dưới đất, trước mặt là chiếc vali đóng chặt. Đôi mắt hạnh của cô chớp chớp: “Các em có thích chị không?”
Thang Viên ngoan ngoãn gật đầu: “Thích.”
Nói xong, cậu bé lễ phép đưa quyển truyện cổ tích trong lòng cho A Tửu bằng hai tay, nhìn cô không chớp mắt: “Em có thể ngắm Na Tra thêm một chút nữa được không?”
"Được chứ!" Tuy cảm thấy rất tiếc nuối vì mấy đứa nhỏ không khóc, cô không lấy được chỉ số ra vẻ, nhưng A Tửu vẫn rất vui vì bánh quy và bánh ngọt mà sáng sớm mình dậy thật sớm để làm được mọi người thích: “Ừ, cho em này.”
A Tửu lấy từ trong hộp ra cái bánh quy có hình Na Tra: “Ngon lắm đó!”
Thang Viên vừa cầm lấy cái bánh Na Tra là ngay lập tức thu hút được ánh mắt của ba bạn nhỏ khác, đặc biệt là Kim Bảo – cậu bé thích Tôn Ngộ Không nhưng cũng thích Na Tra: “Thang Viên, cho em xem Na Tra của anh với có được không?”
Trong hai ngày quay tập đầu tiên, bất kể Kim Bảo và Mỹ Mỹ muốn gì, Thang Viên đều sẽ cho hết. Một là vì tính tình Thang Viên như thế, hai là Thang Viên sáu tuổi, lớn nhất trong bốn đứa trẻ, cậu bé nghĩ rằng mình phải có trách nhiệm chăm sóc các em.
Thang Viên cầm bánh quy, hơi do dự. Cậu bé rất thích Na Tra, cậu bé đã xem phim hoạt hình và truyện tranh rất rất nhiều lần, nếu đưa bánh quy cho Kim Bảo rồi không lấy lại được thì phải làm sao đây.
“Anh…”
"Mỗi cái bánh là độc nhất vô nhị đó.” Trước đây A Tửu ở trong thôn, thường xuyên bị những đứa trẻ khác bắt nạt vì mồ côi cha mẹ, thế nên cô tự nhận mình khá am hiểu tâm lý trẻ con.
A Tửu luôn kiên trì làm một cô nàng hay ra vẻ và thù dai, cô nghiêm túc lặp lại với Thang Viên: “Chỉ có một thôi đó, em cho người khác rồi sẽ không còn nữa đâu.”
"Xin lỗi, anh không muốn cho em.” Thang Viên cẩn thận cầm bánh quy, lần đầu tiên từ chối yêu cầu của Kim Bảo.
Kim Bảo mím môi òa khóc, thậm chí ngồi bệt xuống đất vung tay đá chân: "Anh là người xấu! Tất cả đều là người xấu! Kim Bảo ghét mấy người!”
Thấy Kim Bảo khóc, Thang Nguyên rất áy náy, nhưng nhìn Na Tra trên tay, cậu bé thật sự không muốn cho QAQ.
Thấy vậy, bốn nghệ sĩ còn lại vội vàng tách Kim Bảo và Thang Viên ra, sợ hai đứa nhỏ lại đánh nhau.
Cư dân mạng thấy bọn họ lại một lần nữa loạn thành một đống thì không nhịn được mà công kích A Tửu trong phần bình luận chạy. Nói A Tửu thế mà lại tính toán chi li với đám nhỏ. Chúng là trẻ con đó, cần làm đến mức như vậy sao?
[Chỉ số ra vẻ: 2465/9999]
A Tửu nhìn Kim Bảo đang gào khóc, sau đó lại nhìn chỉ số ra vẻ một lần nữa tăng lên. Cô vô cùng vui vẻ, nhìn Tiểu Nguyệt Lượng đầy mong đợi: “Em muốn gì? Có muốn thỏ con không?”
Cô nhớ trong phiên bản đã biên tập của tập đầu tiên, Tiểu Nguyệt Lượng mang một chiếc cặp có hình thỏ trắng.
"Em. . . " Tiểu Nguyệt Lượng nói lí nhí, không dám ngẩng đầu nhìn A Tửu, hai tay không ngừng động đậy trước người, chậm chạp không nói là mình có muốn hay không.
Mỹ Mỹ rất chi là thông minh, cô bé vội vàng bưng bình thủy tinh đựng nước vải đến trước mặt A Tửu, cười ngọt ngào nói: "Chị A Tửu, em rất thích hổ con, cho em sờ mấy hổ con được không."
"Chị không thích em.” A Tửu không hề nể mặt.
Mỹ Mỹ tủi thân vô cùng, dù là ở nhà hay ở trường mẫu giáo, cô bé đều là công chúa nhỏ được bao bọc và chiều chuộng, nào có người nào nói không thích nó đâu chứ.
Nhưng mà --
Nhưng mà cái bánh ngọt hình hổ con đó đáng yêu quá đi hu hu hu.
Mỹ Mỹ nghẹn ngào khóc thút thít, nũng nịu đáng thương hỏi: “Chị A Tửu, vậy phải làm sao chị mới thích em.”
Thấy Mỹ Mỹ khóc, A Tửu rất là buồn bực trong lòng.
Cô làm đủ trò để đứa nhỏ khóc, tại sao vẫn chưa lấy được chỉ số ra vẻ?
"Chị. . . " A Tửu quyết định kiên trì nỗ lực. “Chị nóng quá, nếu có người quạt cho chị thì tốt biết bao.”
Những người khác: . . .
Cô đang chê điều hòa hoạt động không tốt đấy à.
"Em sẽ quay lại ngay!" Mỹ Mỹ di chuyển rất nhanh, bình bịch bình bịch chạy lên lầu rồi lại bình bịch bình bịch chạy xuống lầu. Lúc xuống lầu một lần nữa, trên tay cô bé cầm thêm một chiếc quạt màu hồng, ở trên có hình búp bê Barbie: “Em quay lại rồi đây.”
Mỹ Mỹ nói xong thì liếc nhìn Kim Bảo đang nấc lên vì khóc đã mệt, trong lòng rất là ghét bỏ, đồ ngốc chỉ biết khóc.
Mẹ nói khóc không giải quyết được vấn đề, chỉ khi không thể áp đảo người khác bằng khí thế thì mới có thể dùng nước mắt giải quyết thôi.
Bây giờ cô bé không muốn áp đảo chị A Tửu mà chỉ muốn chị A Tửu thích mình thôi.
A Tửu thấy Mỹ Mỹ trở về, mang cả quạt ra rồi mà chỉ số ra vẻ cũng không có, cô rất thất vọng nhưng vẫn đưa cho Mỹ Mỹ chiếc bánh ngọt hình hổ con. Đương nhiên, lúc đưa ra, cô vẫn không quên ra vẻ: “Chị quyết định tạm thời thích em một chút, cho em hổ con này.”
"Cảm ơn chị A Tửu!" Mỹ Mỹ vừa mới bị Kim Bảo làm hỏng món đồ chơi hình hổ con, lúc này cô bé cẩn thận từng li từng tí bảo vệ chiếc bánh hình hổ con trong tay, sau đó hôn lên mặt A Tửu một cái: "Mỹ Mỹ thích chị A Tửu nhất!”
Chúc Thanh Vi giả vờ tức giận: “Thích chị A Tửu nhất, vậy là em không thích chị à?”
"Cũng thích ạ!" Mỹ Mỹ cảm thấy mình không thể đánh mất người chị chơi búp bê Barbie với mình được, vậy nên cô bé cũng hôn một cái lên mặt Chúc Thanh Vi: “Thích chị Thanh Vi.”
Chúc Thanh Vi bất đắc dĩ cười, được rồi, không phải thích nhất nhưng tốt xấu gì cũng có thích.
Tiểu Nguyệt Lượng thấy Mỹ Mỹ và Thang Viên đều đã có quà, trong lòng sốt ruột, những hồi lâu vẫn không mở miệng được, sốt ruột đến suýt nữa bật khóc.
"Em… em cũng…”
Mặc dù A Tửu vô cùng kiên nhẫn, nhưng điều đó không thể cản cô “ra vẻ”, thế nên toàn bộ cư dân mạng trong phòng livestream nhìn thấy A Tửu lấy chiếc bánh ngọt hình thỏ con ra, sau đó cắn một miếng hết nửa chiếc bánh ngay trước mặt Tiểu Nguyệt Lượng.
Tiểu Nguyệt Lượng: !!!
Cư dân mạng: !!!
Đệt đệt đệt! A Tửu cái đồ yêu ma quỷ quái này! Hơi quá đáng rồi đó!!!
[Chỉ số ra vẻ: 2466/9999]
"Hu hu hu hu!" Tiểu Nguyệt Lượng òa khóc, vừa khóc vừa muốn giật lấy nửa chú thỏ con còn lại trong tay A Tửu: "Em muốn, em muốn thỏ con, hu hu hu, em chỉ muốn thỏ con thôi.”
Hai nữ nghệ sĩ khác vô cùng sửng sốt khi thấy Tiểu Nguyệt Lượng thực sự nói một tràng về thứ mình muốn, hơn nữa còn chủ động giơ tay ra lấy. Trong tập đầu tiên, cả hai chọc Tiểu Nguyệt Lượng rất nhiều để cô bé nói, nhưng kết quả lại không tốt mấy. Nghe nói trước đó cô bé bị bắt nạt ở là trẻ, mãi sau gia đình mới phát hiện.
Phụ huynh để Tiểu Nguyệt Lượng xuất hiện trong chương trình cũng là vì hy vọng rằng chương trình có thể giúp Tiểu Nguyệt Lượng hòa đồng với những đứa trẻ khác một lần nữa.
Trên mặt A Tửu không hề có chút áy náy nào: "Ôi, em nói muộn quá, chị đã ăn rồi, đầu thỏ con cũng mất rồi.”
Tiểu Nguyệt Lượng: “Hu hu hu hu!”
[Chỉ số ra vẻ: 2467/9999]
Cư dân mạng: Ác ma! Đồ phụ nữ ác độc! Bắt nạt trẻ con!
Bọn họ còn đang mắng, tích tắc sau liền thấy A Tửu lại lấy từ trong hộp ra một con thỏ trắng thơm đầy mùi sữa.
Tiểu Nguyệt Lượng đang cầm một nửa bé thỏ trắng mà khóc huhu, cô bé ngơ ngác nhìn bé thỏ trắng thứ hai trong tay A Tửu, hai mắt sáng lấp lánh.
A Tửu nhìn Tiểu Nguyệt Lượng, cảm giác như trở về lúc mình còn bé.
Lúc ấy cô được tiểu sư thúc mang trở về tông môn, trên đường đi tiểu sư thúc hỏi cô có muốn ăn bánh đường không, cô rất muốn ăn nhưng lại sợ tiểu sư thúc cũng giống như người trong làng, thấy cô tham ăn thì rất ghét, nên cô cứ lắc đầu bảo không muốn ăn.
Sau đó —
Tiểu sư thúc liền một ngụm ăn hết cái bánh đường.
Hình như lúc đó cô cũng khóc, khóc rất to, cuối cùng vừa khóc nấc vừa ăn bánh đường.
A Tửu đưa bé thỏ trắng cho Tiểu Nguyệt Lượng. Cô – người luôn thích làm nũng trước mặt các sư huynh sư tỷ, lần đầu tiên mang dáng vẻ như một người chị lớn, vô cùng dịu dàng xoa đầu Tiểu Nguyệt Lượng.
Ngay khi những người khác đều tưởng rằng A Tửu sẽ làm một hành động tốt đẹp mang năng lượng tích cực, A Tửu liền giật lấy nửa chiếc bánh hình thỏ con còn lại trong tay Tiểu Nguyệt Lượng, động tác cực nhanh, sau đó nhét thẳng vào miệng mình, õng ẹo hừ một tiếng: “Em nói chậm quá, đây là hình phạt!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận