Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 77
Mắt thấy sự tiến triển của tình hình xuất hiện biến hóa, hướng gió trên bình luận màn hình cũng thay đổi.
[Hmmm, người vừa rồi giúp bọn trẻ bênh vực kẻ yếu bước ra lắc một vòng xem? Đứa trẻ không kén ăn như Kim Bảo cũng nôn ra rồi! May mà A Tửu từ chối!!!]
[Ôi, nghĩ đến con gái tôi lần đầu tiên làm cà chua xào trứng, vừa ngọt vừa chua vừa mặn lại còn cay, tôi sợ con gái tôi mất đi lòng tin nên một mình ăn hết dĩa, kết quả chính là một tháng sau đó tôi không có cách nào nhìn thẳng vào món cà chua xào trứng được nữa.]
[Nói thật, mỗi lần xem phim truyền hình tôi đều cực kỳ tò mò một việc, những nhân vật chính lần đầu tiên nấu cơm cho người yêu ăn, vì sao trước khi bưng lên bàn bọn họ không tự mình nếm thử một miếng chứ? Dù sao Tang Tửu cũng đã hỏi lên tiếng lòng của tôi rồi!]
[Đạo diễn không cho phép ha ha ha ha, đạo diễn nói: Trước khi cô bưng lên bàn thì không được nếm!]
Kim Bảo nôn hồi lâu, vẫn cảm thấy mùi vị trong miệng không đúng, lại chạy lạch bạch tới cầm lấy bình nước vịt vàng của cậu, bưng lấy bình nước nhỏ uống ừng ực hết nửa bình, cuối cùng mới trở lại bình thường: “Thịt nướng khó ăn quá.”
“Cũng có thể chỉ có thịt em nướng khó ăn.” A Tửu rất thích ăn thịt nướng, chờ cô nói với Kim Bảo xong thì lại giương mắt nhìn về phía ba người Chúc Thanh Vi và thịt nướng trong tay bọn họ: “Thịt nướng của Mỹ Mỹ, Thang Viên, Tiểu Nguyệt Lượng có ngon không?”
Nghe vậy, Mỹ Mỹ, Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng đều mang ánh mắt sáng rực nhìn qua người lớn, ý tứ bày tỏ trong ánh mắt rất rõ ràng, anh chị thêm thử đi!
Những người khác: …
Bọn họ cũng không dám nếm đâu.
Điền Nam liếc nhìn Tống Dập ở một bên, lập tức từ bỏ tình đồng đội của bọn họ, một tay lấy xiên thịt do Mỹ Mỹ nướng nhét vào tay Tống Dập: “Vừa rồi Tiểu Dập nói Kim Bảo nướng ngon? Xem ra vị giác của cậu không tầm thường, cậu giúp đỡ nếm thịt nướng của Mỹ Mỹ xem? Cậu cũng không thể coi trọng bên này coi nhẹ bên kia được, nếu không Mỹ Mỹ sẽ tức giận đó!”
“Đúng!” Mỹ Mỹ chống nạnh, cất giọng phụ họa: “Em sẽ rất tức giận! Em tức giận thì sẽ đùa cợt anh! Anh Dập Dập, anh nhanh nếm thử cho em, em không cho phép anh chỉ nếm xiên thịt của Kim Bảo!”
Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng nhìn xiên thịt nướng trong tay bọn nó rồi lại nhìn Tống Dập, mặc dù không nói chuyện nhưng biểu lộ rất rõ ràng, bọn họ cũng hy vọng có thể để Tống Dập nếm thử.
Kim Bảo nướng xiên thịt khó coi như vậy mà anh Dập Dập cũng nói ngon, có lẽ mùi vị của thịt xiên bọn nó nướng cũng không tệ đâu!
Tống Dập: ???
Cậu có thể nói là dạ dày của mình đều đang đau âm ỉ không?!
Tống Dập trượt quỳ một cái, vững vàng quỳ trên bãi cỏ, một tay che dạ dày một tay che miệng, cậu khóc không ra nước mắt: “Em sai rồi, em vô cùng sai rồi, em không nên nói dối, thật ra thịt xiên của Kim Bảo nướng, không chỉ nướng xấu mà mùi vị cũng khó ăn!”
Nói xong, Tống Dập quay đầu nhìn Kim Bảo hô to: “Lần này anh không lừa em đâu!”
Kim Bảo sắp tức chết rồi, ai có thể chịu đựng được việc bị người khác tử hình công khai hai lần chứ? Cậu cảm thấy mình cực kỳ mất mặt trước các bạn, chỉ trách anh Dập Dập: “Anh im miệng! Anh thế mà lại nói dối! Anh là đồ tồi!”
“Đúng thế, em nói dối làm gì chứ.” A Tửu thấy Tống Dập quá đáng thương thì không khỏi đưa tay vuốt vuốt mái tóc hồng của Tống Dập, xúc cảm kém hơn tóc quăn của Kim Bảo, bởi vậy chỉ xoa một cái, A Tửu đã thu tay về, nghiêng đầu hỏi: “Chẳng lẽ em nghĩ đến việc đau khổ một mình không bằng đau khổ tập thể? Để chị cùng ăn thịt nướng khó ăn với em à?”
Tống Dập cực kỳ uất ức: “Em sợ nói thẳng là khó ăn thì sẽ đả kích Kim Bảo, một khi Kim Bảo mà khóc thì sau này cũng sẽ không có tự tin nữa!”
A Tửu từ nhỏ đến lớn bị đả kích quen rồi, trước khi Tống Dập nói, cô hoàn toàn không hiểu được việc nói khó ăn sẽ đả kích đến Kim Bảo từ đó có thể khiến Kim Bảo không còn tự tin nữa, trong ấn tượng của cô, mặc dù sau khi quen biết sư huynh sư tỷ, bọn họ thường xuyên khen cô nhưng mỗi lần chạm mặt ma vật, hoặc là đụng phải cuộc so tài của người ngoại tông, cô đều thua rất thảm, không thể không nhận rõ thực lực của mình được.
Bởi vậy, cho dù sau này sư huynh sư tỷ khen cô, hơn nữa còn khen thật lòng thì cô cũng không dám thả lỏng, sợ một khi thả lỏng thì khi đối mặt với người ngoài ngay cả một chiêu cô cũng không kiên trì nổi.
A Tửu quay đầu nhìn Kim Bảo mang khuôn mặt đỏ đỏ, tựa như còn đang tức giận, rất chân thành hỏi: “Vừa rồi chị nói em nướng ra thịt xiên xấu, không muốn ăn thì có đả kích đến em không? Em có thể mất đi sự tự tin không?”
Không đợi Kim Bảo trả lời, A Tửu lại phối hợp nói ra: “Nhưng mà chị cảm thấy lúc em nhổ phì phì thì khá là bị đả kích đó.”
Tống Dập: …
Kim Bảo: …
Hình như cậu đúng là khá bị đả kích sau khi tự nếm thử thịt xiên mình nướng.
Sau khi Kim Bảo suy nghĩ cẩn thận thì một lần nữa hung dữ trừng mắt nhìn Tống Dập: “Đều tại anh đó! Người lớn không nên nói dối! Anh đang dạy hư tụi em!”
Ba người Mỹ Mỹ cũng hưởng ứng theo: “Đúng, người lớn không nên nói dối!”
“Nói dối —” Tống Dập uất ức bổ sung: “Cũng chia thành lời nói dối có ý tốt mà.”
Hơn nữa trên sách nuôi dạy trẻ cũng có nói, có đôi khi nên áp dụng cách dạy học cổ vũ đối với trẻ, tuyệt đối không thể chèn ép không ngừng, cho nên bố mẹ trong vài gia đình người đóng vai tốt người đóng vai ác.
A Tửu quan sát biểu cảm Kim Bảo và đám Mỹ Mỹ, phát hiện ra so với cô ăn ngay nói thật thì bọn nó càng không thích Tống Dập nói dối, sau khi suy nghĩ ra kết quả thì A Tửu yên tâm rồi.
Mặc dù làm chúa ra vẻ thì nên ăn ngay nói thật, nhưng nếu như trong lúc đó sẽ làm tổn thương đến các bạn nhỏ, đả kích đến bọn nó, khiến bọn nó không có lòng tự tin nữa thì A Tửu cho rằng im lặng cũng là một loại lựa chọn.
Trước đó cô đã lấy được ba chỉ số ra vẻ, tâm tình đang tốt, lại nghĩ tới có nũng nịu và lười thì cũng vô dụng, cô dứt khoát không ngồi yên nữa, vỗ tay đứng dậy từ trên ghế đẩu: “Thấy các em nướng thịt đều rất khó ăn, chị sẽ dạy các em làm ra món thịt nướng ngon nhé!”
Mỹ Mỹ vội vàng bưng tới một dĩa thịt xiên chưa nướng, đôi mắt đen láy sáng long lanh nhìn qua A Tửu: “Chị A Tửu chị biết nướng thịt sao?”
“Đương nhiên là biết rồi.” A Tửu nghĩ đến mục đích cô đến chương trình, nghĩ đến lời nói mạnh mẽ tôi không gà mà cô đăng trên Weibo, cô cong môi cười một tiếng, cực kỳ có tự tin: “Hơn nữa chị nướng thịt cực kỳ ngon!”
Bốn tên nhóc là cùi bắp bé còn cùi hơn cả đồ cùi bắp tầng thấp nhất ngay cả bánh quy và bánh kem cũng không học được, cô là một đồ cùi bắp cấp trung hoàn toàn có thể trổ tài trước mặt bọn nó!
A Tửu cầm mười xiên thịt đặt lên vỉ nướng, một tay trở mặt thuần thục, một tay rắc gia vị có thứ tự, khói trắng lượn lờ mịt mờ bay ra từ trong lửa than, mang theo mùi lửa than nhè nhẹ cũng kèm theo mùi thịt nồng đậm: “Các em nhìn kỹ nha, đơn giản lắm, ai không học được chính là chưa nghiêm túc học!”
Nghe vậy, bốn người Kim Bảo vội vàng hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào động tác của A Tửu, một động tác cũng không dám bỏ qua, ai cũng không muốn thua!
Nhất là ba người Mỹ Mỹ, Thang Viên, Tiểu Nguyệt Lượng, trong mắt bọn nó, Kim Bảo đã học được cách làm bánh quy và bánh kem, hơn nữa còn nhận được sự tán đồng của A Tửu, bọn nó tuyệt đối không thể kém hơn Kim Bảo được!
Không chỉ bọn trẻ bị hấp dẫn, mấy người Tống Dập cũng bị thu hút lấy.
Thật ra trước mặt bọn họ cũng có thịt nướng, nhưng kỳ lạ lắm, thịt giống nhau, gia vị giống nhau, thịt bọn họ nướng ra, trước tiên không nói đến hương vị, chỉ ngửi mùi thôi thì kém hơn thịt xiên trong tay A Tửu.
Tống Dập vừa ngửi mùi vừa ăn xiên thịt bò do cậu nướng, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào thịt xiên trong tay A Tửu: “Kỳ lạ ghê, vì sao cùng một rổ thịt xiên, em thấy thịt xiên trong tay A Tửu có chất lượng thịt tốt hơn thịt xiên trong tay em vậy?”
“Cậu ngậm miệng lại đi.” Điền Nam rất không nể mặt mũi, vừa sốt ruột là khẩu âm quê quán cũng phun ra: “Kỹ thuật đó của cậu cũng chỉ dừng lại ở việc có thể nướng chín thịt, trình độ miễn cưỡng cao hơn Kim Bảo một bậc mà thôi, với trình độ của A Tửu, tôi thấy đầu bếp quầy đồ nướng cũng không nhất định sẽ lợi hại hơn A Tửu, vừa nhìn là biết đã luyện qua rồi.”
Lâm Quân Thừa và Chúc Thanh Vi không hẹn mà cùng gật đầu, ánh mắt không sai lệch dừng lại trên thịt xiên trong tay A Tửu.
Tống Dập: …
Cậu hung hăng ăn hết số thịt còn lại, hừ, ăn no rồi mới có sức, như vậy thì chờ sau đó A Tửu nướng xong, cậu có thể đi một bước dài xông lên cướp lấy một xiên thịt trước!
“Bây giờ chín được một nửa rồi.” Bây giờ gặp phải việc mình am hiểu, A Tửu rất có tự tin, lúc nói chuyện, giọng nói nhẹ nhàng lại lưu loát: “Chúng ta rắc thì là lên, chờ đến khi sắp chín thì lại rắc muối lên, thích ăn cay thì có thể rải ớt lên, đúng rồi, thật ra có đôi khi phủ một lớp mật ong mỏng cũng có một loại hương vị khác, có điều không phải ai cũng có thể chịu được mùi đó.”
Rất nhanh, khi mùi thịt càng ngày càng nồng đậm, thịt xiên trong tay A Tửu cuối cùng cũng được nướng xong, thấy A Tửu cầm mười xiên thịt lên, những người khác đều nuốt nước bọt mấy cái.
Tống Dập vốn muốn làm người đầu tiên xông lên cướp thịt xiên, nhưng khi cậu nhìn thấy A Tửu cầm xiên thịt đi về phía bốn đứa nhóc Kim Bảo trước, cậu lại dừng bước chân, cậu không thể cướp đồ ăn với đám trẻ trước ống kính trực tiếp được!
“Em rất muốn đưa ra yêu cầu với ê-kíp chương trình, để A Tửu làm khách mời thường trú.” Tống Dập than thở, hận không thể ôm chặt lấy A Tửu, chỉ cần A Tửu có thể thường trú thì cho dù cậu có mập lên mười cân cậu cũng chịu!
Lâm Quân Thừa lắc đầu: “Chắc là không được, A Tửu có lịch trình quay phim đấy.”
Mục tiêu của Điền Nam khá là nhỏ, cô ta trông mong mà nhìn chằm chằm vào thịt xiên trong tay A Tửu: “Cũng không biết khi chia cho chúng ta thì có thể còn lại mấy xiên.”
“Các bạn nhỏ mỗi người một xiên, đến lượt chúng ta —” Lời còn lại của Chúc Thanh Vi cứ thế mà bị hành động của A Tửu làm cho nghẹn lại.
A Tửu giao một xiên thịt cho Kim Bảo, sau đó trong ánh mắt mong chờ của ba tên nhóc, cô lấy ra cái chén nhỏ, lại tuốt tất cả xiên thịt vào chén nhỏ trong vẻ mặt kinh ngạc của Kim Bảo.
Thấy bốn tên nhóc đều nhìn mình, A Tửu nghi hoặc chớp chớp mắt: “Các em nhỏ tuổi quá, không thể ăn nhiều đồ nướng được, chị nghĩ, bốn đứa tụi em chia nhau một xiên, tám miếng thịt, mỗi người có thể chia hai miếng thịt đấy!”
Về phần nguyên nhân cô tuốt vào trong chén, đương nhiên là sợ mấy đứa nhỏ bị xiên que đâm trúng, cô thật đúng là quá chu đáo, chờ quay chương trình xong trở về, nhất định sư huynh sư tỷ đều sẽ khen cô!
Yên tĩnh.
Toàn bộ nơi đóng quân đều rất yên tĩnh.
Bao gồm cả bình luận màn hình trong phòng livestream, đều nghẽn lại khi A Tửu chia xiên thịt.
Bọn họ còn chưa kịp chửi bậy thì A Tửu lại lên tiếng: “Vừa rồi tụi em xem nghiêm túc như vậy, học được chưa?”
Mỹ Mỹ vừa nhanh tay cầm cái chén nhỏ trong tay, vinh dự trở thành miếng bánh thơm ngon của cả đoàn đội, có điều bởi vì nóng nên cô bé vẫn chưa ăn, bốn đứa nhóc nghe thấy lời của A Tửu thì ai cũng không muốn nhận thua, tất cả đều hô hào: “Học được rồi ạ!”
“Tốt quá rồi!” A Tửu cầm hết chín xiên thịt còn lại ở trong tay, mang vẻ mặt mong đợi nhìn bốn tên nhóc: “Vậy đợi chút nữa các em nướng thịt cho đám anh Dập Dập! Ai nướng nghiêm túc nhất, vị ngon nhất thì người đó là đứa bé đáng yêu nhất!” Làm một chúa ra vẻ đủ tiêu chuẩn thì nhất định phải đẩy thứ mình không thích đi! A Tửu thật sự bị việc Tống Dập và Kim Bảo nôn ra hù dọa rồi, sợ mình ăn vào cũng nôn mất.
Mặc dù cô rất mong chờ lấy được chỉ số ra vẻ nhưng cũng muốn lấy chỉ số ra vẻ một cách thật xinh đẹp nha.
A Tửu nói xong, vẫn cảm thấy chưa đủ ra vẻ, lại nghiêm túc bổ sung: “Chờ các em nướng ra được thịt nướng vừa ý nhất thì lấy tới cho chị nha, nhất là Kim Bảo đó.”
Mấy người lớn: …
Đám trẻ: …
Thử thách tới rất đột ngột.
Đối với đám trẻ mà nói thì tính là thử thách, đối với người lớn mà nói sao lại không được tính là thử thách chứ? Ít nhất thì dạ dày của bọn họ nhất định phải trải qua thử thách, nghĩ đi nghĩ lại, bốn người lớn không khỏi đưa tay ôm dạ dày.
A Tửu lén quan sát đám người Tống Dập, trong lòng cực kỳ buồn bực, cô đều đã đòi lấy những xiên thịt nướng đạt tiêu chuẩn nhất rồi, bọn họ lại không phát cho cô lấy một chỉ số ra vẻ?
Khi giai đoạn nướng thịt dã ngoại mà ê-kíp chương trình tỉ mỉ sắp đặt phát triển đến đoạn sau, kịch bản quả thật giống như ngựa hoang mất cương không kéo lại được.
Đám Mỹ Mỹ giống như tranh tài, cậu nướng một xiên thì tớ nhất định phải nướng hai xiên, cậu nướng ba xiên thì tớ nhất định phải nướng sáu xiên, kết quả chính là khổ cho nhóm người Tống Dập.
Ngay từ đầu, mấy người lớn vẫn không đành lòng đả kích sự tự tin của đám trẻ, mặc dù bọn nó không khoa trương giống như trước đó Tống Dập khen nhưng lý do thoái thác cũng cực kỳ uyển chuyển, chờ sau khi ăn mấy xiên thịt nướng thì cuối cùng cũng không để ý tới việc uyển chuyển nữa, tất cả đều hận không thể tay nắm tay tự mình dạy đám trẻ.
Thật ra, tay nắm tay dạy trẻ con nướng thịt cũng là một khâu trong kịch bản của ê-kíp chương trình, đương nhiên mặc kệ là ê-kíp chương trình hay là nghệ sĩ thì vốn đều không ôm hy vọng có thể khiến đám trẻ tĩnh tâm học tập, nhất là Kim Bảo và Mỹ Mỹ, kết quả bây giờ, hai người bọn nó học chăm chú nhất, hơn nữa có thể thỉnh thoảng mới sai.
Đúng.
Bọn nó cực kỳ ưu tú mà nhớ kỹ tất cả phương pháp nướng thịt của A Tửu, bất kỳ một quá trình nào cũng nhớ kỹ, chỉ thiếu ở phần độ lửa và liều lượng gia vị.
Sau hai tiếng, Mỹ Mỹ giống như một con chim hỉ thước vui sướng, nhảy nhót chạy về phía A Tửu: “Chị A Tửu! Em nướng chân gà cho chị này!”
Kim Bảo không cam lòng rớt lại phía sau: “Em nướng thịt dê cho chị này! Chị nếm thử thịt dê của em trước đi!”
Thấy thế, Tiểu Nguyệt Lượng và Thang Viên cũng hùng hổ xông lên, trong ty đều cầm tác phẩm đồ nướng bọn nó nướng xong mà cho rằng là đủ tiêu chuẩn nhất.
A Tửu ngồi trên băng ghế nhỏ, bị bốn đứa trẻ vây quanh, trước mắt bày một đống xiên thịt, chân gà, khoai tây lát, tôm bự các thứ, dù sao thì cái gì cần đều có, khiến người ta nhìn đến mức hoa mắt.
Đối với ánh mắt mong chờ của bốn tên nhóc, A Tửu cũng có chút căng thẳng, dù sao thì cô làm thầy, chỉ dạy một lần, bọn nó nói học được rồi thì cô cũng không dạy nữa, hai mươi hai năm qua, lần đầu tiên dạy đồ đệ, lần đầu tiên ăn xiên nướng do đồ đệ làm, có thể không căng thẳng à!
“Chị chuẩn bị thưởng thức đây nha!”
“Vâng vâng!” x4
Tống Dập ôm bụng, ngồi bệt trên đồng cỏ: “Ông trời ơi, ông mau nhìn đi, mấy đứa nó cho con ăn hết thịt xiên không đủ tiêu chuẩn, đưa xiên thịt đủ tiêu chuẩn cho A Tửu, không công bằng!”
“Ai bảo cậu đã có kinh nghiệm, phê bình đúng chỗ như vậy chứ.” Điền Nam và Chúc Thanh Vi ngồi sóng vai, trong tay cầm nấm mà hai người tự nướng ăn miếng nhỏ: “Lời bình của cậu sắc bén lại nghiêm túc, đám Kim Bảo đương nhiên là đều nhét hết thịt nướng cho cậu rồi ha ha ha ha.”
Tống Dập uất ức chết mất: “Trước đó em khích lệ nghiêm túc như vậy thì nhét thịt nướng cho em, sau đó em phê bình sắc bén như vậy, thịt nướng vẫn được nhét cho em, tâm tư của một đứa trẻ cũng khó đoán quá đi.”
“Câu sai rồi, không khó đoán.” Điền Nam lắc đầu: “Tụi nó đều hy vọng có thể nướng ra xiên tốt nhất đưa cho A Tửu nếm thử, so với lời nói uyển chuyển của ba người chúng tôi thì đương nhiên là thích lời sắc bén của cậu hơn, dù sao sắc bén thì bọn nó mới có thể tiến bộ, bọn nó tiến bộ mới có thể nhanh chóng làm ra thịt nướng đủ tiêu chuẩn cho A Tửu.”
Lâm Quân Thừa uống nước khoáng rồi cười phụ họa: “Nói tới nói lui là cậu bại bởi A Tửu, địa vị của cậu trong lòng bọn nó kém hơn A Tửu ha ha ha ha.”
Tống Dập một lần nữa bị đâm giả khóc nằm rạp trên mặt đất: “Thế giới tàn nhẫn với em quá!”
Không chỉ có Tống Dập cảm thấy tàn nhẫn, cư dân mạng vây xem nướng thịt bình thường cũng cảm thấy tàn nhẫn!
[Thế giới cũng tàn nhẫn với tôi quá! Tôi rất muốn gọi thịt nướng! Cảm ơn bọn họ không nướng hến, sò biển gì đó, nếu không một kẻ yêu thích hải sản nặng như tôi không phải tức phát khóc à!]
[May mà xem vào giữa trưa, sau này có chương trình của Tang Tửu, tôi nhất định phải chuẩn bị mấy phần thức ăn ngoài ở trên bàn rồi sau đó xem sau!]
[Góp vốn để Tang Tửu đi tham gia chương trình về ẩm thực món ngon đi! Trên người cô ấy tự mang buff món ngon không tham gia chương trình về ẩm thực thì tiếc lắm đó.]
[Nói thật, tôi không nghĩ tới một tập có Tang Tửu tới thế mà trông lại yên bình hơn tập đầu tiên, hơn nữa mấy người có phát hiện ra không, Tang Tửu ra vẻ quá ngược lại khiến bốn đứa trẻ đều tự lập rồi.]
[Đúng vậy đúng vậy, bây giờ Kim Bảo cũng có thể phân biệt được dụng cụ sấy khô rồi, đoán chừng trong kịch bản của ê-kíp chương trình có đoạn nghệ sĩ dạy mấy đứa trẻ nướng thịt, nhưng phần lớn tâm tư của tụi nó đều là chơi nướng thịt, nói không chừng mãi cho đến khi trở về cũng không nhớ được quá trình nướng thịt, kết quả A Tửu vừa tham gia, kỹ năng nướng thịt của bốn đứa trẻ đều được tu luyện rồi.]
Khi cư dân mạng điên cuồng thảo luận, A Tửu cũng đã ăn hết đồ nướng mà các bạn nhỏ làm ra, sức ăn này khiến đám Mỹ Mỹ giật mình không thôi, bọn nó không thể tin được là A Tửu ăn khỏe như vậy!
Mỹ Mỹ duỗi bàn tay nhỏ trắng nõn ra, sờ về phía bụng của A Tửu, mềm mềm, rất dễ chịu: “Chị A Tửu, chị có thể ăn nhiều như vậy sao?”
“Em biết!” Không đợi A Tửu trả lời, Kim Bảo đã giơ tay lên trước, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, khá là kiêu ngạo mà tiết lộ: “Bụng của chị nhất định là lớn giống Trư Bát Giới! Cho nên chị dùng quần áo che lại rồi!”
Những người khác và đám dân mạng: …
Kim Bảo bất kể lúc nào cũng rất muốn ăn đòn nha.
A Tửu ngồi xổm trên mặt đất thu dọn que nướng thịt, buổi chiều bọn họ có hoạt động bịt mắt trốn tìm, nghe vậy thì cô nghiêng đầu suy nghĩ: “Đúng rồi, vừa rồi chị ăn xong chưa bình luận đạt tiêu chuẩn hay không, đúng không?”
Ở thế giới trước kia, những món ăn mà A Tửu mang đến tiệm cơm đều sẽ nhận được nhận xét cấp bậc từ ông chủ tiệm cơm, mặc dù chỉ luôn đạt được một đánh giá [Rác rưởi] nhưng rác rưởi cũng chia cấp bậc, giống như sau này, bởi vì A Tửu một mực không từ bỏ, cho nên cuối cùng cũng nằm ở giữa [Rác rưởi] và [Bình thường không có gì lạ].
Ánh mắt Tiểu Nguyệt Lượng sáng lên: “Vâng vâng!”
Nhưng vừa đáp lời, Tiểu Nguyệt Lượng lại căng thẳng xoa xoa quần áo, trong lòng có chút lo lắng A Tửu không thích thịt của cô bé, đối với Tiểu Nguyệt Lượng, cô bé thích chị A Tửu, đương nhiên cũng hi vọng chị A Tửu thích thịt do cô bé nướng nhất!
Thang Viên và Mỹ Mỹ cũng mang khuôn mặt căng thẳng chờ mong, chỉ có Kim Bảo là hơi nhíu mày, trực giác nói cho cậu biết là có chỗ nào đó không đúng!
“Chị cảm thấy ngoại trừ Kim Bảo —”
“Chị chờ một chút!” Kim Bảo chạy bạch bạch tới, duỗi bàn tay nhỏ trắng mập ra che ngoài miệng A Tửu, hung dữ cảnh cáo: “Bây giờ chị không được phép nói! Chờ đã, chờ —”
Kim Bảo rất sốt ruột, cậu đã đoán được đợi chút nữa A Tửu chắc chắn sẽ nói cậu làm không đủ tiêu chuẩn, một khắc sau, Kim Bảo có chủ ý, cất giọng hô to: “Chị đợi em làm xong việc rồi nói!”
Vừa dứt lời, Kim Bảo đã lấy đi que trong tay A Tửu, quay đầu chạy bạch bạch về phía chiếc xe RV mà bọn họ lái tới, vừa chạy vừa kêu: “Chú Lâm, mọi người cần dọn dẹp cái gì vậy! Để đó cháu làm cho!”
Kim Bảo bị A Tửu “huấn luyện” hết lần này đến lần khác, trong hai ngày ngắn ngủi, cậu đã từ không phân biệt rõ lễ phép hay không đến bây giờ có thể dễ dàng suy nghĩ ra được lời nói vừa rồi của cậu không đúng, trước sau tiến bộ khiến từng cư dân mạng hóa thành mẹ già, cha già, cực kỳ cảm động!
Bốn người Tống Dập nhìn đến mức vui vẻ, cũng chủ động phối hợp, chia cho Kim Bảo một vài công việc không mệt nhọc, để cậu chậm rãi làm, làm xong rồi coi như là “hối lộ” A Tửu.
Đồng thời, bọn họ cũng đồng đều giơ ngón tay cái với A Tửu, nếu như là lúc trước thì ai sẽ nghĩ đến có một ngày Kim Bảo có thể giúp đỡ dọn dẹp đồ đạc chứ? Mỹ Mỹ thu dọn còn có khả năng lớn hơn Kim Bảo thu dọn.
Đương nhiên, dưới tình huống bình thường nhất, có thể chỉ có Thang Viên thu dọn, Tiểu Nguyệt Lương đợi ở trong góc, mà Mỹ Mỹ và Kim Bảo thì điên cuồng đùa giỡn, mặc kệ bọn họ tưởng tượng thế nào thì cũng không nghĩ ra được cảnh tượng trước mắt.
Trong số những người ở đây, chỉ có A Tửu và ba tên nhóc không hiểu gì.
A Tửu nhìn Kim Bảo đang tập trung dọn đồ, mờ mịt chớp mắt: “Vì sao Kim Bảo phải dọn đồ xong rồi mới nghe đánh giá?”
Cư dân mạng: Nó hy vọng có thể hối lộ cô! Để cô cho mức đạt tiêu chuẩn đó!
Nghe A Tửu hỏi, ba tên nhóc lắc đầu, bọn nó cũng không hiểu, thấy Kim Bảo trong thời gian ngắn thu dọn không xong, Mỹ Mỹ sốt ruột, giật ống tay áo của A Tửu rồi nhỏ giọng nói: “Chị A Tửu, chị lén nói cho tụi em biết đi, không cho Kim Bảo nghe.”
“Được nha.” Vừa rồi A Tửu cũng chưa đồng ý với Kim Bảo là nhất định phải chờ cậu làm xong rồi nói, bây giờ nghe xong đề nghị của Mỹ Mỹ, cô lập tức đồng ý: “Ngoại trừ thịt nướng của Kim Bảo, thịt mà ba đứa tụi em nướng ra có hương vị đều được 70 điểm!”
Nghe vậy, biểu cảm của ba người Mỹ Mỹ rõ ràng rất thất vọng, bọn nó cho rằng có thể được 100 điểm đấy.
Không ngờ rằng 70 điểm đã được tính là số điểm mà A Tửu chấm dễ rồi, sau khi A Tửu ăn xong thì chỉ có một suy nghĩ, cùi bắp bé và cùi bắp cấp thấp quả nhiên là khác nhau, nếu như những xiên thịt nướng kia được cầm đến cho ông chủ tiệm cơm thì nói không chừng cũng không được cho điểm đâu.
Đương nhiên, A Tửu cũng không biết tiêu chuẩn đánh giá của cô không thích hợp để áp dụng trong thế giới tương lai.
Tiểu Nguyệt Lượng có chút để ý, nhỏ giọng hỏi A Tửu: “Vậy Kim Bảo thì sao?”
Tống Dập vừa tới tìm A Tửu cũng dừng bước chân lại chăm chú lắng nghe, cậu dự định nghe xem rốt cuộc A Tửu có thể chấm điểm 0 hay không, vẫn là 0 điểm, vẫn là 0 điểm như cũ.
“Tốt hơn tụi em nướng một chút, 80 điểm đi.”
“Ồ.” Ba tên nhóc thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Kim Bảo không lấy được 100 điểm thì bọn họ sẽ có cơ hội!
Ba tên nhóc thở phào nhẹ nhõm, Tống Dập và đám dân mạng xem trực tiếp thì lại mờ mịt cả đám, nhất là Tống Dập, cậu chỉ vào Kim Bảo rồi lại chỉ vào A Tửu: “Vừa rồi Kim Bảo nói bụng chị giống như Trư Bát Giới, chị không tức giận à?”
Trong mắt A Tửu lộ ra vẻ nghi hoặc: “Ăn được là phúc mà, chị quả thật ăn rất khỏe, dùng Trư Bát Giới để hình dung cũng không khác mấy, đương nhiên là bụng chị không lớn bằng Trư Bát Giới, Kim Bảo không tin thì có thể sờ một cái giống như Mỹ Mỹ là được.”
Cư dân mạng: ???
Tống Dập vẫn không tin: “Vậy tại sao khi Kim Bảo nói Trư Bát Giới thì chị mới nói muốn chấm điểm thịt nướng của bọn nó?!” Cậu thấy, A Tửu rõ ràng chính là đang hù dọa Kim Bảo, mục đích chỉ có một, để Kim Bảo làm việc!
Bị Tống Dập hỏi trực tiếp, A Tửu chột dạ mím môi: “Khi Mỹ Mỹ hỏi chị thì chị mới nhớ là quên cho điểm, sau đó lại bị A Bảo giành trả lời trước.” Nguyên nhân chủ yếu vẫn là cô không thể cướp trả lời trước Kim Bảo được.
Bị Kim Bảo giành trả lời trước.
Bị Kim Bảo giành trước.
Giành trước.
Cả người Tống Dập đều mang vẻ bị sét đánh, cậu kinh ngạc quay đầu nhìn Kim Bảo bận tới bận lui, cực kỳ hiểu chuyện, trong lòng đột nhiên sinh một chút xíu đau lòng.
Tiểu Kim Bảo à, em không chỉ có EQ thấp mà miệng cũng nhanh nữa.
Trong tiếng cười nói vui vẻ, “Bé ơi đến đây nào” hai ngày một đêm kết thúc, mà vào buổi tối kết thúc, mấy hotsearch liên quan đến “Bé ơi đến đây nào” đều vọt lên top 20, đồng thời, video đoạn cắt sau khi Kim Bảo lấy được 80 điểm thì nâng cao cái bụng nhỏ kiêu ngạo nói: ‘Làm việc quả nhiên rất có tác dụng’ cũng được đám cư dân mạng cười ha ha mà điên cuồng lan truyền.
Cư dân mạng: Chúng ta lương thiện một chút, nhanh nói chân tướng cho cậu bé biết đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận