Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 117
Vào đêm A Tửu đi chợ về, trên Weibo cũng không ngừng nghỉ, có hai hot search liên quan đến A Tửu #Ngũ sư huynh của A Tửu#, #A Tửu hợp duyên với các chủ sạp của cả con phố#, một trước một sau lên bảng xếp hạng, từ ba mươi mấy lên hai mươi mấy, sau đó một cú lên đến vị trí top năm.
Về hot search đầu tiên, phần lớn dân mạng suy đoán liên quan đến buổi sáng livestream, người trong phòng livestream cũng đoán như vậy, nhưng trong số dân mạng cũng có rất nhiều nhân vật đáng gờm, họ làm ra bảng thống kê tổng hợp về tướng mạo, tuổi tác, nghề nghiệp... của bốn sư huynh sư tỷ gồm Quý Lâm Xuyên, Tịch Ngôn Vãn, Thẩm Thư Triệt, Nhậm Tương, làm ra một kết quả làm người khác ngưỡng mộ.
Có thể xuất hiện trong sư môn của A Tửu, đầu tiên, nhan sắc của bạn phải trên chín điểm, ngoài ra tuổi của bạn trong khoảng tầm ba mươi, cuối cùng nghề nghiệp của bạn cũng cần là người đứng đầu trong lĩnh vực.
[... Thường ngày có thể nhìn thấy một người, tôi đã cảm thấy mình gặp được thiên tài rồi, bây giờ có bảng thống kê xong, tôi mới ý thức được rằng sư môn của Tang Tửu có tận bốn thiên tài lận, hơn nữa có thể rất nhanh sẽ có thể thiên tài thứ năm rồi (Tang Tửu Bổn Rượu)]
[Hu hu hu hu, tôi có một người bạn cô ấy muốn hỏi xem rốt cuộc Tang Tửu bọn cô đang chơi game gì, chẳng lẽ cần trước khi họ chơi cũng phải giới thiệu sơ qua sao? Những người quá bình thường thì không cho chơi? Vậy bây giờ tôi cố gắng đứng đầu trong sự nghiệp, có phải sẽ được gia nhập vào trong sư môn cpo không?]
[Ha ha ha ha ha, chị em lầu trên, tuần sau cô có thể xem thử bản cut của “Xin nhờ! Đại sư”, trong đó có một câu nói của Tang Tửu hay cực, người ưu tú sẽ thu hút lẫn nhau, đợi bạn sau khi trở nên ưu tú, nói không chừng, thật sự sẽ vô duyên vô cớ được kết nạp vào trong sư môn của Tang Tửu đấy. [Đầu chó].]
[Tôi cảm thấy thống kê nghề nghiệp còn thiếu một phương diện, nghề nghiệp của họ hoặc ít hoặc nhiều đều đều có hơi liên quan đến ngôi sao, thể thao điện ảnh, thời trang, thường ngày sẽ chung khung hình với ngôi sao, có lẽ chúng ta nên tìm mục tiêu trong những ngành nghề có liên quan đến ngôn sao.]
Sau khi có người thống kê phân tích đủ loại thuộc tính của bốn người Quý Lâm Xuyên, trên mạng đưa ra hoạt động dự đoán phạm vi lớn, có người dự đoán rằng XXX trong lĩnh vực quay phim là ngũ sư huynh, có người lại dự đoán YYY trong lĩnh vực người mẫu là ngũ sư huynh, cũng có người dự đoán ZZZ trong lĩnh vực cao cấp là ngũ sư huynh.
Có rất nhiều nhà dự đoán, mọi người đều hi vọng có paparazzi tài ba có thể chụp được ngũ sư huynh của A Tửu để họ nghiệm chứng xem lời dự đoán của họ có đúng không!
Mà hot search thứ hai là #A Tửu hợp duyên với các chủ sạp của cả con phố# cũng thu hút bình luận nhiệt liệt trên Weibo như thế.
Các dân mạng ai cũng không tin thật sự có người được cả con phố cưng chiều, trừ phi họ đều có quan hệ huyết thống với Tang Tửu!
Trong một đống suy đoán, suy đoán bảo rằng tổ chương trình tìm người tạo thành hình tượng A Tửu được cưng chiều có được like nhiều nhất.
Sáng hôm sau, A Tửu vừa tỉnh dậy ra khỏi nhà đã nhận được tổ chương trình báo cho cô bình luận trên Weibo, xem xong suy đoán trên mạng, A Tửu đột nhiên hiểu ra nguyên nhân tại sao điểm ra vẻ của cô trong một đêm tăng lên.
A Tửu nhớ buổi tối trước khi ngủ chỉ số ra vẻ sẽ ngừng ở 5411, kết quả sáng dậy, điểm ra vẻ đã lên 5511, nhìn chỉ số ra vẻ, A Tửu xoa mắt nửa ngày, xuýt nữa nghi ngờ trí nhớ đêm trước của mình.
Xem ra vì có rất nhiều người tin tổ chương trình giúp tạo hình tượng được nhiều người cưng nên họ đều cảm thấy mình đang ra vẻ?
A Tửu nghiền ngẫm xong, mờ mịt nhìn ống kính, “Tổ chương trình ki bo như vậy sao có tiền để mua chuộc chủ sạp của cả con phố chứ? Hơn nữa không phải các bạn đều bảo rằng người ưu tú sẽ thu hút lẫn nhau sao? Các chủ sạp đều ưu tú như vậy, họ không phải nên cùng ưu tú như tôi thu hút lẫn nhau sao? Đã biết tôi rất ưu tú, các bạn đang nghi ngờ các chủ sạp không ưu tú?”
Tổ chương trình: ... Đệch!
Dân mạng: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!
[Hôm qua lúc livestream đã có người nói, tổ chương trình keo như thế, đã mua ba support ngoài trời rồi, không thể mua cả con phố đâu!]
Trong phòng đạo diễn, nhân viên công tác ất nhìn thấy, thầm xúc động gật đầu, tổ chương trình của họ không chỉ là tìm ba support đâu? Hơn nữa còn đặc biệt tìm support loại rẻ.
[Tổ chương trình không ra tiền nhưng đoàn đội của Tang Tửu có thể ra tiền mà! Họ vì muốn tạo hình tượng Tang Tửu được mọi người cưng chiều!]
[Tôi đồng ý cách nói của chị em bảo đoàn đội của Tang Tửu ra tiền, nếu không người trên phố đều tặng quà cho Tang Tửu mà không tặng quà cho Tịch Ngôn Vãn? Thật sự không khoa học! Khi đó Tang Tửu còn đeo khẩu trang, dù là có gương mặt được người ta yêu thích, đeo khẩu trang cũng không nhìn thấy.]
[Có người sau lúc Tang Tửu và Tịch Ngôn Vãn rời đi, lén hỏi chủ sạp chợ nhưng miệng họ rất kín, gì cũng không nói.]
A Tửu mượn di động của nhân viên công tác, sau khi xem xong bình luận của dân mạng, trong lòng cô bất giác xuất hiện một chút suy đoán.
Tuy rằng đoán được thật sự có người lén thu mua chủ sạp nhưng vẻ mặt của A Tửu lại cực kỳ kiêu ngạo, thậm chí còn cố tình ra vẻ khiêu khích, “Ôi, mình làm cho các chủ sạp đều hợp duyên, có lẽ là làm cho các bạn đều sinh lòng ngưỡng mộ chứ gì? Thật ra các bạn không cần ngưỡng mộ mình đây, nếu như các bạn có ngày có thể ưu tú như mình, họ cũng sẽ hợp duyên với các bạn như vậy thôi!”
Sắp kết thúc, thậm chí A Tửu còn nhớ đến lời thoại quảng cáo thường gặp trong khoảng thời gian trước, âm cuối hơi cao, mang theo vài phần không để ý và khoe khoang, “Hợp duyên mà thôi, chỉ cần bạn ưu tú, so easy~~~”
Dân mạng: ...
[Điểm ra vẻ: 5512/9999]
[Điểm ra vẻ: 5513/9999]
Yeah!
A Tửu mi quá cừ rồi! Sáng sớm tinh mơ đã có hai lần bùng nổ tăng chỉ số ra vẻ!
Hơn nữa!
Mi không chỉ ra vẻ đến mức tinh túy mà còn giục được dân mạng, để họ cố gắng trở nên ưu tú hơn nữa đồng thời thu hút được người ưu tú!
A Tửu cảm thấy mình thật sự là đã cống hiến đáng kiêu ngạo và tự hào cho kế hoạch bồi dưỡng nhân tài cho nước nhà!
Một số anti-fans trà trộn vào, tiếp tục dẫn dắt trong phòng livestream, bất đắc dĩ là dân mạng bị lời của A Tửu khơi dậy ý chí phấn đấu vô hạn, vốn chẳng thèm để ý đến việc đoàn đội của A Tửu có ra tiền hay không.
Dù sao đi nữa những chủ sạp vẫn luôn duy trì tay nghề trong chợ, nhất định vô cùng ưu tú, mà ưu tú thu hút ưu tú cũng được sư môn của A Tửu chứng minh, tóm lại là A Tửu và chủ sạp thu hút lẫn nhau cũng không sai.
[Thật ra, dù đoàn đội của Tang Tửu có ra tiền đi nữa cũng không có chuyện gì quá lớn, lúc ăn cơm Tang Tửu không phải nói đợi ghi hình xong sẽ tìm chủ sạp giúp ghi hình công khai quy trình làm ra những món quà đó sao?]
[Có lý, tôi cảm thấy đoàn đội của A Tửu có thể không ra tiền, đơn giản nói với họ rằng A Tửu tìm người ghi hình, hơn nữa lượng xem lớn, họ hi vọng có thể quảng cáo giúp tay nghề của hàng nhà mình, đương nhiên cũng vui vẻ làm ra đồ vật từ tay nghề lâu năm kia, dùng làm quà tặng cho A Tửu.]
Nếu giá trị ra vẻ đã đến tay, A Tửu cũng không để ý đến hướng gió trên mạng nữa, mượn có vào không gian riêng tư trong nhà vệ sinh, trốn ống kính ghi hình, nhắn tin WeChat cho Quý Kỳ Tây.
[Tiểu A Tửu: Sư huynh, các chủ sạp trên chợ tặng quà cho em, thật ra đều là do anh mua đúng không?]
Quý Kỳ Tây luyện tập buổi sáng về cũng đang ăn sáng, trước bàn ăn của anh có một chiếc laptop, trong màn hình đang phát trực tiếp “Xin nhờ! Đại sư”.
Đồng thời Quý Kỳ Tây cũng nhìn thấy nội dung tin nhắn, người anh vô thức ngồi thẳng, trong lòng thoáng hoảng loạn.
Anh bảo chủ sạp tặng quà cho A Tửu có hai nguyên nhân, nguyên nhân thứ nhất là A Tửu thích những món đó, còn một nguyên nhân là vì anh nhớ trong cốt truyện game [Tiên Duyên], cuộc sống lúc nhỏ của A Tửu không hạnh phúc, cũng không gặp được người tốt bụng, nếu không A Tửu không thể nào nhớ mãi “sư thúc” ban đầu dẫn cô về tông môn, trên đường còn mua bánh cam cho cô.
Anh hi vọng có thể để A Tửu nhìn thấy một thôn khác.
Nhưng…
Một khi thôn và lời đồn móc nối với nhau rồi thì sao.
Động tác của Quý Kỳ Tây phản ứng nhanh hơn não, anh vừa ngồi thẳng người, gọi điện WeChat ngay, “A Tửu, xin lỗi, anh thật sự có mua đồ từ họ, bảo họ mang đến xem như tặng quà cho em nhưng mứt họ tặng thêm và bảo họ thích tác phong thẳng thắn của em, anh cam đoan không hề liên quan chút nào đến anh.”
Em, thật sự có điểm họ nhìn trúng, thật sự thích em thật lòng.
“Hả?” A Tửu khẽ hả một tiếng, “Sư huynh, sao anh nói xin lỗi vậy? Em vốn định cảm ơn anh đấy.”
Quý Kỳ Tây: ???
A Tửu nghiêng đầu, giọng mềm mại, “Ưm, mứt quả, chẳng trách có bạn nhỏ nói rằng 'Cuộc thi chạy của rùa và thỏ', anh cũng cho tiền đội múa rối bóng sao?”
Quý Kỳ Tây: ...
Miệng anh ở trước mặt A Tửu gần như thường xuyên không nghe lời, bây giờ còn học được chiêu tự khai.
A Tửu nghe thấy một tiếng ừ, mắt hơi cong lên, “Cảm ơn anh, 'Cuộc thi chạy của rùa và thỏ' rất hay! Cô chú trong lớp chiếu bóng và một số chủ sạp, họ đối với em có thật lòng hay không, em cũng không ngốc đến mức không cảm nhận được.”
Thấy A Tửu không giận, sống lưng cứng đờ của Quý Kỳ Tây thả lỏng hơn chút, anh lười nhác dựa lên lưng ghế, cười cực khẽ, “Anh không cần xin lỗi, vậy lý do em nói cảm ơn là gì?”
A Tửu đường hoàng đáp, “Em không chỉ nhận được chân tình của người khác hơn nữa còn không tốt một đồng nhận được một đống quà, còn mượn cơ hội này để khuyến khích rất nhiều dân mạng để họ trở thành một người ưu tú, đây có lẽ chính là một mũi tên bắn ba con nhạn mà trong sách nói, em đương nhiên phải cảm ơn anh rồi.”
Hừm.
Nói đúng hơn thì hẳn là một mũi tên bắn trúng bốn con nhạn, dẫu sao thì em ngủ một đêm thức dậy điểm ra vẻ tăng 100 điểm đấy!
Quý Kỳ Tây nghiêm túc nghe đống lý lẽ sai sai kia của A Tửu, suýt cười thành tiếng, chính là Tiểu A Tửu đáng yêu như thế, thật sự rất khó làm người ta không yêu thích.
“Ừ, em nói đúng, một mũi tên bắn ba con nhạn, em thông minh quá.”
A Tửu xoa mũi, “Khụ, em cũng cảm thấy mình thông minh.” Hu hu hu, đến thế giới tương lai có rất nhiều người khen cô thông minh nhỉ QAQ.
Đợi sau khi gác điện thoại, A Tửu ra ngoài tiếp tục cùng ông Ba lên núi thu thập nhựa cây phong hương, lúc chiều cô ở nhà cùng bà Long học vẽ hoa văn lên vải trắng, sau đó cẩn thận nấu dầu cây phong lên màu cho hoa văn vải trắng.
Sau khi trải qua sáu, bảy ngày nhuộm màu trong chảo nhuộm, khử nhựa cây bằng nhiệt độ cao, sau khi rửa sạch và phơi khô, làm ra nhuộm phong hương xem như đã hoàn thành bước đầu.
Mấy hôm sau, kết thúc ghi hình “Xin nhờ! Đại sư”, bình luận tác phẩm của ba nhóm, Tịch Ngôn Vãn bay qua thành phố Nam để tham gia phỏng vấn sáng chế chính trong “Hành động ưng đen”, A Tửu và ba người Quất Tử mang theo vali lớn quà tặng ngồi máy bay về Bắc Kinh.
Kết quả, họ vừa ra khỏi sân bay, A Tửu được fans ngồi chờ sẵn vây quanh chặt kín, mắt thấy phỏng chừng có hơn trăm người.
Có người như mũi tên xông đến, vẻ mặt hưng phấn, “A Tửu, em đã chuẩn bị quà cho chị, em…”
“Chờ đã.” A Tửu nhìn người trong sân bay, sợ tiếp tục vây kín thế này sẽ ảnh hưởng không tốt, vội đanh mặt, “Bạn mấy tuổi?”
Dâu Tằm vừa xông lên ngây ra, “Hai, hai mươi.”
Tang Tửu khẽ gật đầu, sau đó chợt nghiêm túc hỏi ngược lại một cách bất ngờ, “Bạn ở trong trường đại học có phải là một sinh viên ưu tú không? Thường ngày bạn có nghiêm túc nghe giảng không? Hoạt động ngoại khóa có thực hiện nghiêm túc không? Có giành được học bổng không? Có từng tham gia các cuộc thi không?”
Dâu Tằm: ...
Lên lớp toàn ngồi chơi, hoạt động ngoại khóa thì trốn trong ký túc xá ngủ, học bổng ư? Điểm có thể vừa qua môn đã không tệ rồi.
A Tửu lịch sự đẩy quà về, sau đó nhìn về những người khác, kiêu ngạo hất cằm, “Chỉ có nhân tài ưu tú mới có thể thu hút lẫn nhau, đợi các bạn sau này ưu tú rồi lại đến tặng quà cho mình nhé!”
Lúc A Tửu cất bước rời đi, fans vô thức tản ra, mở ra một lối cho A Tửu.
Có một Dâu Tằm trẻ tuổi thậm chí mang theo vẻ mặt thê lương, “Hu hu hu hu, lần trước tôi đồng ý với A Tửu bảo rằng sẽ cố gắng thi đại học, bây giờ lại trốn tiết đến sân bay, tôi không xứng tặng quà cho A Tửu! Một khi thi vào trường loại ba, có phải A Tửu sẽ chính tay loại tôi ra khỏi list fans không!!!”
Các Dâu Tằm khác: ...
Họ cũng sợ đó TAT.
Bạn cần đăng nhập để bình luận