Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 146
Chẳng ai nghĩ tới A Tửu thế mà có thể không nói tiếng nào nhận thầu hai ngọn núi trồng hoa quả. Thảo nào trước khi từ Bắc Kinh đến trường học, A Tửu thần bí nói sẽ cho họ một bất ngờ.
Hai ngọn núi trồng hoa quả trước mặt, vốn trong mắt mấy người bình thường không có gì lạ. Nhưng vừa nghe nói đó là ngọn núi mà A Tửu nhận thầu cho bọn họ, bọn họ nhìn lại đều thấy hai ngọn núi trồng quả của A Tửu đáng yêu hơn những ngọn núi xung quanh.
Nhậm Tương vèo một cái nhảy lên tảng đá, ôm cổ A Tửu: “Cục cưng A Tửu, mau hôn một cái. Lần đầu tiên có người nhận thầu núi trồng quả, không, Hoa Quả Sơn cho chị đó!”
“Nhậm Tương, cô dùng từ đúng một chút.” Thẩm Thư Triệt cười đến dịu dàng: “Nhớ kỹ cộng thêm chúng tôi.”
Nhậm Tương hôn A Tửu xong, khoát khoát tay với Thẩm Thư Triệt: “Được! Được! Được! Cộng thêm mọi người, mà Quý Kỳ Tây làm bạn trai cũng không nhắc nhở, anh chưa gì đã không nhịn được rồi.”
Thẩm Thư Triệt vươn vai: “Ai bảo tôi cũng là lần đầu tiên chứ! Tôi vui vẻ!”
Hai người bọn họ nói một lúc, cũng không có nghe Quý Kỳ Tây trước giờ thích giành trước nói chuyện, không khỏi đồng loạt nhìn về phía Quý Kỳ Tây. Quý Lâm Xuyên và Tịch Ngôn Vãn nhìn sang, sau đó, bọn họ nhìn thấy Quý Kỳ Tây đang vuốt cằm, thoạt nhìn như cân nhắc chuyện gì đó.
“A Tửu.” Quý Kỳ Tây ngước mắt nhìn A Tửu, trưng cầu ý kiến: “Chờ lúc rảnh rỗi, chúng ta mang mấy vò rượu chôn xuống dưới gốc cây ăn quả đi.”
Những người khác: ?
A Tửu mờ mịt chớp chớp mắt: “Em không thể uống rượu.”
“Anh và em đều không uống.” Quý Kỳ Tây miễn cưỡng cười: “Chúng ta chôn giúp mấy người cháu trai lớn.” Nói xong, anh yên lặng bổ sung một câu ở trong lòng: Sớm giúp bốn người họ chôn mấy bình Nữ Nhi Hồng dưới tàng cây.
Những người khác: ??
Giúp bọn họ chôn rượu làm gì?
Bốn người Quý Lâm Xuyên liếc nhìn nhau. Tuy bọn họ không hiểu cách làm của Quý Kỳ Tây, nhưng tất cả đều rất ăn ý cho rằng bên trong chắc chắn có âm mưu.
Cuối tháng Sáu, Thẩm Thư Triệt phải rời đi trước, bay đến thành phố Nam tiếp tục cùng các đội viên khác trong chiến đội huấn luyện, tranh thủ có thể thi đấu giải quốc tế vào tháng Mười, lần thứ hai đoạt được cúp quán quân.
Theo lời Thẩm Thư Triệt nói, giải thi đấu quốc tế năm nay tổ chức ở trong nước, bọn họ không thể thu mất cúp quán quân trên sân nhà được.
Ngày hôm sau, Thẩm Thư Triệt bay về thành phố Nam, đoàn người A Tửu cũng trở về Bắc Kinh. Trước khi rời đi, Quý Lâm Xuyên tặng đàn ghi-ta của anh cho Chiêm Bằng. Mặc kệ tương lai Chiêm Bằng có thể kiên trì theo đuổi giấc mộng âm nhạc hay không, chí ít mấy ngày kế tiếp, A Tửu trời đất xui khiến kiểm tra, Quý Lâm Xuyên đã nhận ra được tài năng của Chiêm Bằng.
Sau khi trở lại Bắc Kinh, mấy người bận rộn vùi đầu vào làm việc, A Tửu thuận lợi lấy được vai nữ chính bộ phim "Trăm vị cuộc sống" mà trước đó cô đã thử vai. Trong phim cô vào vai một người được truyền thừa nghề nấu nướng, từ thanh niên phát triển đến lúc tuổi già, tính khiêu chiến rất lớn.
Trong lán quay chụp.
Nhân viên công tác AGE tìm A Tửu và Tịch Ngôn Vãn đang chơi dây [1], cười nhắc nhở: “Cô Tịch, cô Tang, đã phối cảnh xong, nhiếp ảnh gia cũng chuẩn bị xong rồi.”
[1] Trò chơi dây:
D:\ảnh minh họa\73c9f922102f835911eadb389311e0062ed03678.jpg
Bây giờ giữa tháng Bảy, nửa tháng trước khi vào quay "Trăm vị cuộc sống", A Tửu và Tịch Ngôn Vãn được tạp chí quốc tế AGE mời chụp ảnh bìa đôi.
AGE hoàn toàn khác với năm tạp chí lớn mà các nghệ sĩ thường so sánh, là một tạp chí quốc tế, diện tích phủ sóng rất rộng, ảnh bìa mỗi số liên quan đến lĩnh vực cũng rất nhiều, như ngành tài chính, ngành giáo dục hành nghiệp, ngành khoa học kỹ thuật, ngành điện ảnh và truyền hình… Những nhân tài xuất sắc trong các lĩnh vực đều có cơ hội leo lên làm nhân vật trang bìa của AGE.
Tịch Ngôn Vãn có Tam Kim trong tay, làm nhân vật tiêu biểu dẫn đầu trong giới điện ảnh và truyền hình cùng thời lên trang bìa AGE, mà A Tửu làm người truyền bá nghề thủ công truyền thống lên trang bìa AGE.
Từ sau khi trong nhà có phòng làm việc, A Tửu thường xuyên ở trong phòng làm việc học tập và nghiên cứu nghề truyền thống. Nếu có chỗ không hiểu, A Tửu lại đi thăm hỏi thợ thủ công thế hệ trước, xin bọn họ quay chụp loạt phim tài liệu. Lúc đăng phim phóng sự lên trang web, phía sau video chính cũng các đoạn video ngắn về cá nhân từng thợ thủ công. để cư dân mạng có thể hiểu bọn họ kiên trì đến bây giờ không dễ.
Mới bắt đầu A Tửu không hề nghĩ đến chuyện video ngắn cá nhân từng thợ thủ công. Có một lần cô liên hoan với giáo sư Lan, đạo diễn Đàm Mễ, giáo sư Lan đưa ra kiến nghị tương tự. Sau đó, các video ngắn cá nhân xuất hiện, thợ thủ công tham gia ghi hình từ sáng sớm nhưng không thu video ngắn, A Tửu đến cũng tìm bọn họ để lục tục thu lại.
Qua một thời gian ngắn, video công nghệ truyền thống của A Tửu trên mạng đã có số lượt xem hơn chục triệu, không chỉ nổi tiếng ở trong nước mà ở nước ngoài cũng nhận được vô số lời thán phục sợ hãi.
Trong đó, có vì khí chất người tài của A Tửu, có quy trình cẩn thận lúc quay chụp, chuyển tiếp trôi chảy, hậu kỳ không khô khan, cũng có nguyên nhân một đám nghệ sĩ Tịch Ngôn Vãn thường xuyên làm khách mời hữu nghị trong video cũng tuôn ra lời vàng ngọc.
Một vài dân mạng dù không thích xem công nghệ chế tác truyền thống, cũng hy vọng có thể nhìn chính chủ nhà mình trong video.
Vì vậy, A Tửu rõ ràng là một ngôi sao điện ảnh và truyền hình, lại làm người truyền bá nghề truyền thống leo lên bìa tạp chí AGE.
Tịch Ngôn Vãn thu dây lại, nói một câu cảm ơn với nhân viên. Chờ lúc chị nhìn về phía A Tửu thì cưng chiều cười: “Đến đây nào A Tửu! Lần đầu tiên hai chúng ta chụp với nhau.”
Đôi mắt hạnh của A Tửu cong cong, hai tay nâng cằm, làm ra vẻ đáng yêu với Tịch Ngôn Vãn, sau đó, cô dài giọng ngọt ngào nói: “Siêu - Mong - Đợi - Ạ!”
Nghe vậy, Tịch Ngôn Vãn không nhẹ không nặng véo mũi A Tửu: “Ngoài miệng nói chờ mong, trên thực tế thì sao? Thế mà em để hết nửa tháng rảnh rang ra để đi cùng cái tên Quý Kỳ Tây kia.”
A Tửu bị Tịch Ngôn Vãn trêu chọc, cũng không xấu hổ như trước nữa, cười khanh khách nghiêng đầu: “Hai ngày trước đoán ra một bí mật có liên quan đến bạn trai! Em nghĩ ở bên cạnh anh ấy nhiều vài ngày, anh ấy sẽ rất hổ thẹn.”
“Bí mật gì?” Tịch Ngôn Vãn có thể nghe được lúc A Tửu nói đến bí mật, cả người đều tràn đầy bong bóng vui vẻ, trong lòng không khỏi lấy làm lạ.
“Ừm, tạm thời giữ mật.” A Tửu nghiêng người sang hôn trộm một cái lên má Tịch Ngôn Vãn: “Đợi qua một thời gian nữa sẽ nói với anh chị!”
Tịch Ngôn Vãn nhướn mày: “Được rồi! Em luôn thẳng thắn trung thực, thế mà bây giờ có thể dằn lòng?”
A Tửu kiêu ngạo: “Em trưởng thành rồi! Đạo diễn nói mấy nghệ sĩ trong ê-kíp phim, lúc có em giám sát đốc thúc, mỗi người đều cực kỳ chuyên nghiệp, chứng tỏ bọn họ rất sợ em!”
Thấy mặt mày A Tửu rạng rỡ, Tịch Ngôn Vãn cười lắc đầu. Bọn họ sợ em chỗ nào chứ, rõ ràng cho thấy nhìn trúng kịch bản trong tay em.
Tháng trước, lúc A Tửu ở chỗ Giám đốc sản xuất, nhìn thấy một nghệ sĩ đóng vai nữ chính vẫn luyện kiến thức cơ bản thuật cưỡi ngựa lúc không có ai. Lúc đó, A Tửu có hàn huyên vài câu với nghệ sĩ kia ở trong đoàn phim. Ngày hôm sau, đối phương lấy được cơ hội thử sức vai nữ hai trong bộ phim truyền hình cấp S+ nào đó trong tay A Tửu.
A Tửu đóng vai trò nhà sản xuất ba bộ phim, đều được đánh dấu hồ sơ cấp A, trang phục, bối cảnh cùng với các thứ khác tất nhiên kém kịch bản cấp S+. Bởi vậy, chất lượng của nữ chính phim cấp A phần lớn cũng kém chất lượng của nữ hai trong phim cấp S+.
Huống chi, diễn viên chính ba bộ phim mạng hầu như đều là người mới, chưa quay xong bộ thứ nhất đã quay bộ thứ hai, có người mới nào không ước ao cơ chứ?
Bởi vậy, sau khi nghe nói A Tửu thích nghệ sĩ chuyên nghiệp, nhóm nghệ sĩ trong đoàn phim ngoài sáng ngầm điên cuồng so kè độ chuyên nghiệp. Mặc kệ chuyên nghiệp thật hay chuyên nghiệp giả, dù sao hiệu suất quay chụp và chất lượng đều tăng lên N level.
Tịch Ngôn Vãn nghĩ đến bình luận trên mạng: “A Tửu, em biết không? Em có biệt danh rồi đó.”
“Biệt danh?” A Tửu thật sự không biết: “Biệt danh gì cơ?”
Tịch Ngôn Vãn: “Bà chúa ganh đua.”
A Tửu: ??!
Tịch Ngôn Vãn nói xong, mặc kệ A Tửu làm nũng thế nào cũng không tiếp tục giải thích, chỉ để A Tửu về tự đi tra.
Ganh đua liều mạng, “bị tự nguyện” cạnh tranh.
Có A Tửu ở đoàn phim, những người khác sẽ “bị tự nguyện” học thuộc kịch bản sớm N ngày, sẽ “bị tự nguyện” lúc nào cũng rất chuyên nghiệp. Không thể không nói, khán giả chắc chắn rất thích bọn họ ganh đua trong đoàn phim.
Nhân viên công tác len lén liếc nhìn hai người nói đùa, thầm nói quả nhiên lời trên mạng không thể tin.
Một thời gian trước, "Đọ sức trên không" bằng vào bốn tỷ tám doanh thu phòng vé hoàn mỹ kết thúc. Mặc dù trên thành tích kém "Hành động ưng đen" một chút nhưng là một bộ phim điện ảnh chủ đề nữ giới, thành tích đã cực kỳ tỏa sáng rồi.
Khi các fans của A Tửu đang chúc mừng bộ phim điện ảnh đầu tiên A Tửu đóng vai chính đạt được thành tích tốt, vào một đêm kia, trên mạng đột nhiên xuất hiện không ít bài viết A Tửu giẫm lên Tịch Ngôn Vãn, "Hành động ưng đen" và "Đọ sức trên không" cũng bị lôi ra để so sánh.
Sau khi bị vô số blogger phân tích, vô số người được thuê điều hướng dư luận dẫn dắt, quan hệ của A Tửu và Tịch Ngôn Vãn dường như cực kỳ căng thẳng, đối mặt với rạn nứt. Trong fans của hai người, có vài người nóng tính, bị người cố ý gây xích mích đã mắc câu. Đêm đó, A Tửu và Tịch Ngôn Vãn “bị cắt đứt” quan hệ.
A Tửu: ...
Tịch Ngôn Vãn: ...
Bởi vậy, nhân viên vừa thấy A Tửu có thể thơm má Tịch Ngôn Vãn, lập tức vứt bay mấy lời tẩy não trên mạng. Người nào tin kẻ đó ngốc!
Nhiếp ảnh gia quay đầu lại thấy hai người, mắt lập tức sáng ngời. A Tửu mặc một bộ sườn xám màu trắng thêu hoa, đeo đồ trang sức trân châu, cả người dịu dàng xinh đẹp cũng không che nổi sự tỏa sáng. Tịch Ngôn Vãn mặc váy xếp ly dài phối hợp áo vest đen, tổng thể giỏi giang hào hiệp.
Hai người, một vị tiểu thư đài các thời dân quốc, một vị ngự tỷ thời hiện đại, hết lần này tới lần khác đứng sóng vai lại không hề chênh lệch, đẹp không sao tả xiết.
Ánh mắt nhiếp ảnh gia hơi dừng lại trên người A Tửu, vô cùng ngạc nhiên.
Phải biết rằng Tịch Ngôn Vãn trong giới luôn được xưng là mặt mày tự mang quyến rũ, hành động bộc lộ khí khái. Có cực ít nghệ sĩ thích chụp ảnh chung với Tịch Ngôn Vãn trên thảm đỏ, sợ bị vẻ đẹp của chị lấn át. Mà lúc này, A Tửu lại có thể dễ dàng dung hợp khí thế, không bị đoạt được ánh hào quang vốn có của mình chút nào.
Ông ta chụp ảnh bìa ở AGE gần mười năm, giờ này phút này, nhìn A Tửu và Tịch Ngôn Vãn trước mắt cũng không khỏi nghĩ thầm, ông ta có thể sẽ chụp ra một bộ ảnh hai người với giá trị nhan sắc và khí chất cao nhất trong mười năm công tác của mình.
Cuối tháng Bảy, số tạp chí do AGE do A Tửu hợp tác với Tịch Ngôn Vãn chụp ảnh bìa được đưa ra thị trường. Giá trị nhan sắc quá đẹp, kết cấu tinh xảo, ánh sáng hòa hỗ trợ lẫn nhau, trên mạng đều phải khen ngợi.
Đương nhiên, năm ấy A Tửu mới hai mươi ba tuổi, cũng trở thành nhân vật trang bìa trẻ tuổi nhất của AGE. Nhóm Dâu Tằm nhìn thấy chính chủ không chịu thua kém như vậy, cũng cực kỳ tự hào.
Vào ngày số tạp chí AGE ra mắt công chúng, ê-kíp cũng đăng một đoạn video ngoài lề của A Tửu và Tịch Ngôn Vãn ở sau sân khấu chờ đợi chụp. Nhìn hai người chơi dây trong video, nhìn A Tửu hôn trộm Tịch Ngôn Vãn, nhìn Tịch Ngôn Vãn đầy vẻ cưng chiều cười với A Tửu…
Các fans tính tình nóng vội của hai nhà: ...
A Tửu có lên Weibo giải thích chưa?
Giải thích rồi.
Tịch Ngôn Vãn có lên Weibo giải thích chưa?
Giải thích rồi.
Thế nhưng bọn họ không tin, còn một lòng nghĩ quan hệ của A Tửu và Tịch Ngôn Vãn rạn nứt. Lúc này, nhìn tương tác trong video, các fans không tin, mắt ngân ngấn lệ xóa bình luận trước đó của mình.
Bọn họ sai rồi, còn gây nữa, có khi chính chủ của bọn họ sẽ đuổi bọn họ ra khỏi fandom. Hơn nữa, hiện tại mọi người đều cướp mua AGE, ai mà ngu lãng phí thời gian đi mắng chửi người chứ!
Trong các fans của hai nhà, tốc độ của nhóm Dâu Tằm nhanh nhất. Ai bảo lần trước A Tửu chụp ảnh trang bìa VLLU có sắp đặt một trăm hỏi yêu ở giao diện bán để cho bọn họ bóng ma tâm lý ba ngày ba đêm chứ!
A Tửu và Tịch Ngôn Vãn không quá quan tâm đến chuyện trên mạng. Hai người, không, nói đúng hơn là năm người đang ở một chỗ nhảy bungee cực nổi danh ở Bắc Kinh.
“A Tửu, em thật sự chuẩn bị nhảy bungee à?” Nhậm Tương liếc xuống một cái rồi vội rụt đầu về, vẻ mặt sợ hãi vỗ ngực: “Không nên! Không nên! Quá cao! Em không sợ à?”
Quý Lâm Xuyên vừa đeo trang bị lên, nghe vậy mới bất đắc dĩ hỏi: “Em ở vuốt hai cái trên điện thoại di động là có thể ngự kiếm phi hành, A Tửu thì sao?”
Tịch Ngôn Vãn cũng cười: “Nhậm Tương, cô sợ cao sợ đến hồ đồ rồi, thế mà hỏi A Tửu có sợ độ cao không.” Một người ngự kiếm phi hành mấy năm trong game mobile, có thể sợ cao à?
“Em không sợ nữa.” A Tửu đeo trang bị lên dưới sự hỗ trợ của Quý Kỳ Tây, trên gò má trắng noãn hiện vẻ nóng lòng muốn thử: “Hơn nữa thời gian trước em cũng chơi trượt ván trên tuyết với ngũ sư huynh, cũng bay lên trời thật cao. Tuyệt đối không đáng sợ!”
Nhậm Tương: ...
Xong rồi! A Tửu bị Quý Kỳ Tây dẫn theo mấy ngày đã sắp tinh thông các loại vận động cực hạn rồi.
Tịch Ngôn Vãn thấy Nhậm Tương núp ở trên ghế, cười trêu chọc: “Chơi không? Chúng tôi đều chơi, em không chơi à?”
“Không chơi.” Nhậm Tương lắc đầu như trống bỏi, chỉ hai cái máy bay máy bay không người lái trên không trung: “Tôi làm bạn với tiểu X, tiểu J.”
A Tửu cộp cộp cộp chạy đến chỗ Nhậm Tương: “Tứ sư tỷ, chị hỏi thăm xem bây giờ tam sư huynh cho rảnh không? Em muốn để tam sư huynh cũng xem được livestream.”
Nhậm Tương vừa thấy A Tửu chạy về phía mình, trái tim bị dọa đến văng ra ngoài. Cô rất sợ A Tửu bảo cô nhảy cùng, bây giờ cô mới vội thở phào nhẹ nhõm: “Được, chị sẽ hỏi thăm.”
Quý Kỳ Tây để người khống chế máy bay máy bay không người lái xong, nghe được A Tửu nói với Nhậm Tương thì hơi ngạc nhiên: “A Tửu, anh phát hiện em coi trọng nhảy bungee hơn chơi đùa trên cột nước cao với trượt ván trên tuyết mấy hôm trước?”
Một thời gian trước, chụp xong tạp chí, A Tửu và Quý Kỳ Tây đã đưa thế giới mạo hiểm kích thích lên chương trình trong ngày của hai người. Đi du lịch trọn vẹn một tuần, từ chơi cột nước trên cao ở thành phố Á, rồi đến trượt ván trên tuyết ở nước R, lần sau kích thích hơn lần trước, sau khiêu chiến hơn lần trước.
Sau khi về nước, Quý Kỳ Tây tiếp tục xử lý công việc ở công ty, A Tửu chuẩn bị sắp đến ngày quay "Trăm vị cuộc sống".
Mãi đến một tuần trước, A Tửu nói muốn khiêu chiến nhảy bungee với Quý Kỳ Tây, Quý Kỳ Tây tất nhiên đồng ý. Sau khi anh xác nhận hết lịch trình, A Tửu bèn hỏi bốn người Quý Lâm Xuyên, Tịch Ngôn Vãn, Nhậm Tương, Thẩm Thư Triệt có thể đi không, lúc rảnh rỗi thì cùng đi với nhau.
Trừ Thẩm Thư Triệt bị nhốt trong căn cứ chiến đội, ba người còn lại vừa thấy có cơ hội làm bóng đèn, không nói hai lời đều nghỉ thứ Bảy.
“Khác nhau mà.” Đôi mắt hạnh của A Tửu hơi sáng, cười thật ngọt: “Thuận lợi, hôm nay kết thúc nhảy bungee, em có thể đổi kịch bản nữa!”
Quý Kỳ Tây khẽ run lên: “Đổi... kịch bản?”
Không chỉ Quý Kỳ Tây không giải thích được, ba người còn lại cũng không hiểu. Bọn họ rối rít nhìn A Tửu, chờ A Tửu tiết lộ.
A Tửu cầm dây kéo trên người, trong mắt toát ra chờ mong rõ rệt, hùng hồn nói: “Thay đổi kịch bản làm ra vẻ!”
Lúc những người khác vẫn còn mờ mịt, Quý Kỳ Tây đã hiểu ra hàm ý trong lời A Tửu đầu tiên.
Anh vẫn suy đoán A Tửu thường xuyên giả vờ “làm ra vẻ” trước màn ảnh có thể liên quan đến việc tiếp tục được ở lại thế giới này. Bởi vậy, trước kia anh đã chuẩn bị, trong tương lai luôn phối hợp để A Tửu “làm ra vẻ”, đương nhiên dù là như vậy, anh cũng không thể hoàn toàn yên tâm.
Kết quả...
Bây giờ anh lại bất ngờ nghe được A Tửu nói kịch bản làm ra vẻ có thể thay đổi?
Trong mơ hồ, Quý Kỳ Tây dường như cũng đã hiểu vì sao lúc chơi đùa cột nước trên cao và trượt ván trên tuyết, A Tửu thích xoay người làm các động tác khác nhau.
Rất nhanh, ba người Quý Lâm Xuyên cũng hiểu hàm ý trong lời A Tửu. Thảo nào A Tửu hỏi hôm nay bọn họ có muốn đến không. Hôm nay có thể sẽ rất quan trọng!
Không nói Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương lập tức nở nụ cười, Quý Lâm Xuyên luôn đeo khuôn mặt núi băng cũng khó giấu nổi vui mừng. Anh ôm vài phần không xác định hỏi: “A Tửu, nhảy bungee thuận lợi, sau này em có thể làm chính bản thân mình à?”
Khóe môi A Tửu cong lên: “Đúng rồi!”
Vừa dứt lời, A Tửu dùng tay chống cằm, giả vờ phiền não: “Sau này không tiếp tục làm ra vẻ nữa, em phải thay đổi loại hình kịch bản gì đây nhỉ?”
Quý Lâm Xuyên thấy thế, nghiêng đầu nhìn về phía Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương. Trong giây lát, ba người nhìn nhau cười. Theo bọn họ, A Tửu làm ra vẻ hay không làm ra vẻ cũng không quá khác nhau, dù sao đều đáng yêu.
Quý Kỳ Tây nhớ lại vẻ mặt lúc trước A Tửu nói Hoa Quả Sơn, lười biếng cười: “Đổi thành kịch bản tổng tài bá đạo?”
“Kịch bản tổng tài bá đạo?” A Tửu lặp lại rồi nhìn Quý Kỳ Tây muốn nói lại thôi. Cô do dự nói ra lời trong lòng: “Phần tin nhắn riêng Weibo thường xuyên có cư dân mạng nhắn riêng cho em làm nhân vật chính trong hai tác phẩm, bên trong có một tác phẩm là tổng tài bá đạo Tửu đó.”
A Tửu nhớ trong truyện nói cô lạnh lùng, ngông cuồng, có dòng máu bảy quốc gia, tài sản trăm tỷ, được xưng là người tình trong mộng của ba chục triệu thiếu nam. Lúc trốn ở trong chăn đọc truyện, A Tửu lúng túng dùng ngón chân đẩy chăn thành một cái pháo đài nhỏ.
Quý Kỳ Tây lần đầu tiên nghe A Tửu nói đến viết truyện, hơi hiếm lạ: “Bên trong gọi em là tổng tài bá đạo Tửu, gọi anh là gì?”
“Anh á...” A Tửu ho nhẹ một tiếng, vừa tránh né ánh mắt tìm tòi của Quý Kỳ Tây, vừa thành thật trả lời: “Bọn họ gọi anh là chồng nhỏ yêu kiều.”
Quý Kỳ Tây: ...
“Ha ha ha ha ha!”
“Nhân tài!”
“Ừ.”
Ba người Tịch Ngôn Vãn bị một câu chồng nhỏ yêu kiều làm cho cười đến ngã tới ngã lui, thậm chí xem náo nhiệt không chê chuyện lớn hỏi A Tửu: “Trong truyện, bình thường hai người nói chuyện thế nào?”
A Tửu len lén liếc liếc Quý Kỳ Tây, rõ ràng đang do dự có nên nói hay không.
Quý Kỳ Tây chạm vào ánh mắt A Tửu, bất đắc dĩ cười: “Nói đi, cho anh cũng nghe một chút.” Chờ khi có cơ hội, có khi anh và A Tửu còn có thể chơi cosplay kịch bản tổng tài bá đạo Tửu và chồng nhỏ yêu kiều đó.
Thấy Quý Kỳ Tây không tức giận, A Tửu yên tâm, mặt lập tức diễn giống như đúc: “Ôi, chết tiệt người đàn ông này lại ngọt vậy! Anh xem một chút, thân thể của anh có thể sánh bằng... ưm!”
A Tửu đang phấn chấn nhớ lại nội dung trong truyện, chợt bị Quý Kỳ Tây dùng một tay bụm miệng.
“A?” A Tửu mờ mịt nhìn Quý Kỳ Tây, từ trong lòng bàn tay anh tung ra một âm tiết ‘A’.
Quý Kỳ Tây bị hơi thở của thở A Tửu làm cho lòng bàn tay ngứa, anh xoa xoa huyệt thái dương: “Bé A Tửu, chờ về nhà em nói riêng với anh nhé?”
A Tửu: ?
A Tửu suy nghĩ một chút, hoài nghi Quý Kỳ Tây xấu hổ, vì vậy cô ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm!” Được rồi, đồng ý với anh!
Đối diện, Nhậm Tương vừa gọi video cho Thẩm Thư Triệt, vừa liếc nhìn máy bay không người lái trên bầu trời, trong lòng may mắn livestream còn chưa mở. Cô không nhịn được vỗ vỗ A Tửu vai, thấm thía nói: “A Tửu, có đôi khi ấy, em cũng có thể thích hợp coi bọn chị là người ngoài vài lần.”
A Tửu: ??
Tịch Ngôn Vãn cũng cười: “Chị vốn có cho rằng tổng tài bá đạo đều sẽ nói cái gì mà theo tôi, gia sản mấy trăm triệu mặc cho em dùng. Bây giờ so ra, chị nói câu kia cũng không đủ nhìn.”
“Đủ nhìn.” A Tửu nhỏ giọng nói: “Nhưng gia sản phải nhiều hơn chút nữa, trong truyện em có gia sản mấy chục tỷ cơ.”
Những người khác: ...
Xem số gia sản của A Tửu, có khi tác giả đã ở trong hàng ngũ Dâu Tằm.
A Tửu nói xong, mắt lấp lánh nhìn mọi người: “Mọi người nghĩ sau này em có thể cầm kịch bản tổng tài bá đạo à?”
“Không thể.” Quý Kỳ Tây vừa nhớ lại hai câu lời thoại A Tửu nói, không chút nghĩ ngợi liền bác bỏ. Bình thường nói với anh thì thôi, kiên quyết không thể để cho A Tửu nói với người khác ở bên ngoài được.
A Tửu không giải thích được: “Vì sao không thể?”
Quý Kỳ Tây ra vẻ thản nhiên: “Anh chưa kiếm được cho em mấy chục tỷ vốn lưu động, tạm thời thiếu bối cảnh tổng tài bá đạo.”
A Tửu suy nghĩ một chút lời Quý Kỳ Tây nói, quả nhiên dễ dàng bị thuyết phục.
Thấy A Tửu bị thuyết phục, ba người khác thấy nhưng không thể trách. Dù sao, lý do của Quý Kỳ Tây, nghe vào quả thực không có chút điểm xấu nào.
“Này? Mấy người có nhảy không hả?” Nhậm Tương chỉ chỉ dưới chân: “Tôi ở phía trên ngây ngốc, chân sắp mềm ra rồi. Chờ mọi người nhảy xong là tôi xuống ngay đây.”
A Tửu nhìn bọn họ, đưa tay chỉ vào người mình: “Em và ngũ sư huynh nhảy trước nhé?”
“Nhảy đi.”
Nói xong, Tịch Ngôn Vãn phất tay một cái: “Bọn chị đợi ở trên ăn mấy viên kẹo chanh rồi nhảy.”
Tịch Ngôn Vãn và Quý Lâm Xuyên nhảy bungee một mình, A Tửu và Quý Kỳ Tây lại khác, hai người bọn họ chơi nhảy bungee đôi.
Nhậm Tương chờ bọn họ thương lượng xong, trực tiếp mở livestream ra, đồng thời Thẩm Thư Triệt đang ở trong căn cứ chiến đội cũng từ video thấy được mấy người A Tửu.
Chưa tới vài giây, đám cư dân mạng trước kia ngồi chồm hổm canh giữ ở cũng nhìn thấy năm người trên đài cao.
[Á á á á á á! Quả nhiên có Xuyên Xuyên May mà sáng sớm tôi vừa thấy Weibo của A Tửu là ngựa không ngừng vó vọt đến!]
[Hu hu hu, hâm mộ Tang Tửu! Quan hệ của Tang Tửu và Quý Lâm Xuyên, Thẩm Thư Triệt tốt tôi chưa từng hâm mộ. Đi một vòng lớn, hoá ra bạn trai của Tang Tửu lại là đại thần West! Anh ấy là thầy dạy vỡ lòng của tôi ở bộ môn trượt ván trên tuyết đó!]
[Tôi nhớ rõ trước kia West quay video không hề lộ mặt, không ít người nói anh xấu. Ai mà ngờ có một ngày có thể lần đầu tiên thấy mặt anh trong livestream, thấy hai người A Tửu và Quý Kỳ Tây đây, không hiểu sao lại có loại cảm giác như bức tường không gian bị phá vỡ.]
Lần trước A Tửu chơi trên cột nước cao, chuẩn bị mở livestream, Quý Kỳ Tây dùng luôn tài khoản West của anh mở livestream cùng A Tửu. Giới dân mạng luôn luôn quan tâm thể thao mạo hiểm vốn thấy livestream thì rất hưng phấn, nghĩ thầm bọn họ rốt cục có thể thấy mặt West. Ai ngờ...
Trong livestream xuất hiện A Tửu và Quý Kỳ Tây.
Đã biết, West của bọn họ trong livestream.
Đã biết, West nói mở livestream.
Cư dân mạng: ...
Vòng đi vòng lại, hóa ra bọn họ đã sớm thấy được khuôn mặt thật của West! Đệch!
Trên cột nước cao và trượt ván trên tuyết có các kiểu chơi khác cánh delta, A Tửu trước sau tăng được 300 chỉ số ra vẻ, hiện nay: [Chỉ số ra vẻ: 9879/9999].
Sau khi A Tửu phát hiện khiêu chiến vận động cực hạn rất tốt, đã có thể được chỉ số ra vẻ lại có thể hẹn hò với bạn trai, bởi vậy nhìn 120 chỉ số ra vẻ còn dư lại, cô quả quyết chọn trúng nhảy bungee.
Hai người nhảy bungee, có người nói trong vận động mạo hiểm, nhằm vào tình nhân thì đây là một loại hoạt động lãng mạn nhất!
“Hi~” A Tửu ghé vào trên vai Quý Kỳ Tây, đưa tay vẫy các fans trong livestream, cười với cư dân mạng: “Sắp vào đoàn làm phim, trước khi vào, tôi và bạn trai khiêu chiến nhảy bungee hai người.”
[Được rồi! Được rồi! Đã nhìn ra cô đang khoe ân ái rồi.]
[Cô chờ xem, chờ hai người nhảy xuống, lúc màn ảnh lia đến mặt hai người, tôi chắc chắn sẽ chụp ảnh bêu xấu cô!]
A Tửu không nhìn thấy bình luận trên livestream. Trước khi nhảy xuống, cô ôm chặt Quý Kỳ Tây hơn chút, ngửa đầu hôn lên gò má anh, đè giọng xuống rất nhỏ, dùng âm thanh chỉ hai người có thể nghe nói với Quý Kỳ Tây: “Tiểu sư thúc, chờ nhảy xong về nhà, em muốn ăn bánh đường.”
“Được thôi, sẽ làm cho em...” Quý Kỳ Tây trả lời một nửa, trong lòng lập tức chấn động. Anh cụp mi nhìn A Tửu: “Em...”
A Tửu nháy mắt, nghịch ngợm nói: “Bạn trai, em cũng không đần. Qua sự trùng hợp của mấy người là em đã đoán được.”
Mới nói xong, A Tửu cũng không cho Quý Kỳ Tây tiếp tục có cơ hội đặt câu hỏi. Trong lúc chớp nhoáng, cô trực tiếp ôm người nhảy xuống từ đài cao bốn mươi mấy mét!
[Móa ha ha ha ha! Rất giống A Tử ôm Kiều Phong nhảy vực.]
[Hai người tự tử à?!]
[Má ơi! Chụp màn hình cái rắm! Mấy người xem Tang Tửu đang làm gì thế!]
Cư dân mạng vừa nhìn, chỉ thấy ngay trong màn hình, Quý Kỳ Tây đầy vẻ tự nhiên, hoàn toàn không nhìn ra anh đang từ trên cao rơi thẳng xuống. Anh còn có thời gian rảnh giúp A Tửu chỉnh lại sợi tóc bị gió thổi loạn. Mà A Tửu...
Cô nháy mắt một cái với màn ảnh, sau đó, cười híp mắt gửi một cái hôn gió cho toàn bộ cư dân mạng trên livestream, vừa ngọt vừa trẻ con: “Moahhh!”
Cư dân mạng: !
Rất tức giận, cực kỳ tức giận, thế nhưng hôn gió chỉ có thể thuộc về tôi!
Tuy rằng tiếng gió thổi bên tai vù vù kêu gào, cực kỳ ầm ĩ, nhưng A Tửu vẫn có thể nghe được tiếng tim đập trầm ổn của Quý Kỳ Tây, cũng có thể cảm nhận được độ ấm của vòng ôm quanh mình.
Thậm chí...
Cô còn có thể nghe rõ ràng một câu mang theo tiếng gió thổi dịu dàng “Anh yêu em.”
[Chỉ số ra vẻ: 9999/9999]
[Tinh! Chỉ số ra vẻ đã đầy, nhiệm vụ hoàn thành. Tương lai, kí chủ không cần giữ hình tượng chúa ra vẻ nữa, hệ thống chúa ra vẻ đã mở ràng buộc.]
Dừng khoảng một giây, một tiếng điện tử lần thứ hai truyền đến.
[Chúc cô hạnh phúc.]
Nghe vậy, A Tửu giòn giã đồng ý, đầy tự tin: “Tôi sẽ hạnh phúc!”
- Kết thúc phần chính truyện -
Bạn cần đăng nhập để bình luận