Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 50
“Sinh tồn trong phòng kín” là cuộc thám hiểm căn phòng bí mật, là chương trình giải trí về thể loại vượt ải. Phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình trong thời hạn mười tiếng.
Trong vòng sáu tháng trước tập chung kết, “Sinh tồn trong phòng kín” đã phát trực tiếp mười hai tập rồi, bao gồm các thể loại như biệt thự đêm đầy tuyết, điều quái dị ở sân trường, bệnh viện tâm thần… Chương trình phát sóng trực tiếp đã gây được tiếng vang lớn trên mạng.
Chương trình bắt đầu phát trực tiếp từ khi các nhóm khách mời lên xe đến địa điểm quay trực tiếp. Chính vì vậy, những dân mạng đang chờ đợi buổi quay hình trực tiếp của A Tửu và Cố Ly Nguyệt đều đã nghe thấy lời cảnh báo và hạn chế từ ê-kíp chương trình.
[Không thể hủy hoại bất kỳ đạo cụ nào của ê-kíp chương trình, bao gồm cả cửa, bàn, cửa sổ, khóa, tủ các loại. Hủy hoại bất kỳ một đạo cụ nào thì sau khi người sinh tồn hoàn thành nhiệm vụ, phải vào phòng tối chờ đến hết giờ.]
Nói một cách đơn giản…
Có thể nói A Tửu - một đứa em khác cha khác mẹ của thủy thủ Popeye [1] - có thể đập bàn, có thể khiêng đá, phải chịu sự suy yếu lớn nhất lịch sử.
[1] Popeye là một bộ phim hoạt hình của Mỹ được phát sóng vào năm 1960. Câu chuyện kể về cuộc gặp gỡ kỳ diệu của một thủy thủ tên là Poppy.
Thế nhưng, chính A Tửu lại không hề tự giác, rất ngoan ngoãn đồng ý: “Thật ra, nếu cậu không nói tôi cũng sẽ không hủy hoại đạo cụ của ê-kíp chương trình đâu, phải bồi thường tiền đó, đắt lắm.” Hơn nữa lỡ như bị ê-kíp đòi nợ trên mạng sẽ xấu hổ chết mất thôi QAQ.
Cư dân mạng: ...
Dường như ê-kíp chương trình được A Tửu nhắc nhở: [Bổ sung, một khi người sinh tồn hủy hoại đạo cụ, số tiền bồi thường sẽ tăng gấp ba lần.]
Cố Ly Nguyệt nhìn cô nàng A Tửu ngây thơ kia, đột nhiên chột dạ, bà nó ê-kíp chương trình không biết đối nhân xử thế gì cả, nếu khả năng của A Tửu không được thể hiện, vậy lỡ như hai người bị mắc kẹt mười tiếng thì không phải trên mạng sẽ có người mắng A Tửu sao?
“A Tửu, cậu yên tâm đi, tôi chắc chắn sẽ vùng lên trong tập cuối này.” Cố Ly Nguyệt nắm tay A Tửu, như đang nói cho A Tửu nghe cũng như ám thị bản thân mình: “Tôi! Một King về mật thất bị mai một, bảo đảm có thể đưa theo cậu bay lên!”
Tranh thủ... quá lắm hai đứa mình sẽ bị kẹt khoảng chín tiếng chứ mấy!
Mắt A Tửu sáng rỡ, cô nắm lại Cố Ly Nguyệt, sự tin tưởng gần như trào ra từ trong mắt: “Ừ! Nguyệt Nguyệt, cậu tốt thật đó! Tôi bảo đảm sẽ không chạy lung tung và luôn nghe theo sự phân công của cậu!” Hu hu hu hu, đã là chương trình giải trí thứ tư rồi, ngoài đại sư huynh ra, cuối cùng cũng có người chính miệng nói sẽ cưu mang mình rồi!
[Tui đã hiểu được thế nào là hạng nhất từ dưới lên dạy hạng hai từ dưới đếm lên rồi, quá vỡi luôn. Cố Ly Nguyệt không biết rõ từ khi chương trình ra đời tới nay ai là người bị nhốt lâu nhất tận mười tiếng à? Ha ha ha ha ha!!!]
[Ngoài những mật thất mà cả đoàn đi với nhau, một khi họ tách ra, Cố Ly Nguyệt luôn là người cuối cùng ra ngoài, đúng không? Một thần giữ cửa chót bảng hoàn hảo luôn.]
[Tang Tửu bị Cố Ly Nguyệt nắm được điểm yếu hay gì? Dám đồng ý chung nhóm với Cố Ly Nguyệt cơ đấy???]
Dân mạng trong phòng sóng trực tiếp, chưa nói đến những người không phải fan, fan của A Tửu và Cố Ly Nguyệt cũng không tin hai người có thể tiến xa đến đâu. Hơn nữa, thấy A Tửu nhìn Cố Ly Nguyệt với vẻ tin tưởng, fan nhà họ Cố hiếm khi chột dạ thế này.
Họ và dân mạng tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình chính chủ nhà mình hố người khác, sao có thể không chột dạ cho được?!
[Ê-kíp mở bảng dự đoán rồi kìa!!! Móa ha ha ha ha ha ha ha, mấy bà mau đi xem thử đi, mé nó hai bảng có tác dụng tấu hề ghê nơi.]
Một khi ê-kíp chương trình “Sinh tồn trong phòng kín” gặp phải những trò không chơi tập thể thì thường sẽ mở bảng dự đoán ở kênh phát sóng chính. So sánh tập cuối với những tập trước, bảng dự đoán từ một biến thành hai.
Bên trái: Hãy đoán xem ai bị nhốt lâu nhất?
Bên phải: Hãy đoán xem ai có thể giành được hạng No.1 của “Sinh tồn trong phòng kín” nào!
Trên bản dự đoán bên trái, Tang Tửu và Cố Ly Nguyệt chễm chệ ngồi ở vị trí đầu tiên, và mức độ được bầu chọn của họ vượt xa ba nhóm còn lại. Trong khi đó, ở bảng dự đoán bên phải, Tang Tửu và Cố Ly Nguyệt đang giữ vị trí cuối bảng, và mức độ được bầu chọn kém ba nhóm còn lại rất nhiều.
Nhóm Dâu Tằm: ...
Nhóm Mận: ...
[Người xem live lần đầu xin phép hỏi một câu, tại sao nhóm bị nhốt trong thời gian ngắn nhất lại không phải là nhóm giành được vị trí No.1? Nhóm ra khỏi mật thất trong thời gian ngắn nhất không được tính là thắng sao?]
[Người chiến thắng sẽ là người tìm được nhiều manh mối hơn, giải được nhiều cửa hơn, khám phá nhiều tình tiết cộng với nhiều phiếu bầu từ tư cư dân mạng trong thời gian phát sóng hơn, chiến thắng chủ yếu phụ thuộc vào điểm phân tích của bạn. Thật ra nó không thực sự liên quan đến thời gian bị nhốt, miễn là bạn có thể đảm bảo thoát ra khỏi mật thất là được.]
[Tang Tửu và Cố Ly Nguyệt chung nhóm rất hiển nhiên có thể chứng minh cho toàn mạng thấy rằng dù ở trong mật thất lâu nhất, có thể bị kẹt ở mức 0% trong việc khám phá cốt truyện và tìm manh mối. Fan muốn bỏ phiếu cũng không thể tìm được cái hốc mà bỏ, cười chết.]
Dưới tình hình toàn mạng không đánh giá cao, A Tửu ngồi xe đi tới địa điểm quay trực tiếp “Sinh tồn trong phòng kín”. A Tửu chưa kịp liếc nhìn ra cửa sổ thăm dò, đã bị nhân viên cầm miếng bịt mắt che mắt lại.
“Sau khi xuống xe sẽ có nhân viên dẫn mọi người đến phòng kín, trước khi chưa nghe thông báo bảo tháo bịt mắt xuống thì mọi người không thể gỡ bịt mắt ra nhé.”
Sau khi đeo bịt mắt, A Tửu không còn nhìn thấy cảnh tượng xung quanh nữa, trước mắt chỉ toàn một màu đen nhánh. Chờ nhân viên nói xong những điều cần chú ý, A Tửu nhỏ nhẹ nói: “Đồ bịt mắt của các anh... chất lượng hơi kém á nha, vải cà vào da nè.”
[Chỉ số ra vẻ: 1425/9999]
“Chắc là bịt mắt không mua quảng cáo trong chương trình hả?” A Tửu giơ hai tay trắng nõn che kín bịt mắt, một đen một trắng tạo nên hiệu quả thị giác vô cùng rõ ràng, dĩ nhiên những gì cô vừa nói không mấy xuôi tai: “Nếu có mua quảng cáo thì tôi sẽ che tên nhãn hàng lại cho mọi người.”
Cố Ly Nguyệt - thường thích ngây người - bất chợt hoàn hồn, vừa duỗi tay vừa hỏi: “Tôi cũng che đi nhé?”
Nhân viên còn chưa kịp nói gì, anh ta và dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ nghe A Tửu trả lời rất nghiêm trang: “Lúc bịt mắt cậu phải nhẹ tay đấy nhé, đừng làm hỏng, phải bồi thường đó.”
“Ờ.” Như bảo vệ một món đồ sứ, Cố Ly Nguyệt cẩn thận che mắt lại, đồng thời nghiêng đầu “nhìn” qua nhân viên và cất giọng vô cùng chân thành: “Anh thấy cách bịt mắt của tôi đúng bài bản chưa?”
Nhân viên: ...
Cư dân mạng: ...
[Chỉ số ra vẻ: 1426/9999]
A Tửu: ???
Ban nãy mình chẳng nói gì cả mà nhỉ? Chỉ số ra vẻ bị tăng lên trễ hay sao vậy ta?
Trong lúc bầu không khí trong xe đang trở nên kỳ quặc và thậm chí hơi đông cứng, tài xế dừng trước ở một tòa nhà dân cư đổ nát. Dừng xe lại, tài xế lập tức vào vai với giọng cười cường điệu như thể đang kể chuyện ma: “Đến nơi rồi, chúc các cô thành công.”
“Ừm...” Cố Ly Nguyệt khoác lên vai A Tửu, đủng đỉnh xuống xe: “A Tửu, với kinh nghiệm của tôi, có lẽ chúng ta sẽ gặp phải cửa ải linh dị, hiện tượng bên trong sẽ hơi phi khoa học, thậm chí họ có thể giở trò quỷ quái đấy.”
Các NPC của “Sinh tồn trong phòng kín” đương nhiên do nhân viên chương trình đóng, nhưng khi nhắc đến hai từ quỷ quái Cố Ly Nguyệt vẫn thấy sờ sợ, tựa như khi còn bé chơi trò ngôi nhà ma, dù thầm tự ám thị hàng trăm lần rằng nó là giả nhưng cô ấy không thể chống lại nỗi sợ hãi trong lòng.
A Tửu đeo bịt mắt “nhìn” xung quanh như đang xác nhận điều gì. Một hồi lâu, hai vai cô hơi trĩu xuống, lại rầu rĩ.
Kể từ khi tới thế giới tương lai, A Tửu chưa từng tận mắt thấy ma quỷ bao giờ, bởi vậy cô nghĩ thế giới hiện tại hẳn khác với thế giới cũ, mãi cho đến lúc này…
A Tửu tin chắc một chuyện hóa ra không phải không có ma quỷ, mà vì mình không nhìn thấy, nếu không sao Nguyệt Nguyệt có thể sử dụng giọng điệu trịnh trọng như vậy để nói ra hai từ quỷ quái kia chứ? Chứng tỏ là thực lực của hầu hết ma quỷ trong thế giới tương lai đã tăng đáng kể khiến cô không nhìn thấy được.
“Hầy.”
“A Tửu, cậu sợ ma hả?” Cố Ly Nguyệt ngoài miệng hỏi A Tửu nhưng thật ra trong lòng đang sợ hãi cực độ. Tuy nhiên, nhớ lại lý do tới chương trình cùng với A Tửu, cô ấy vội vỗ ngực bảo đảm: “A Tửu, cậu yên tâm, tôi sẽ bảo vệ cậu!”
A Tửu nhanh chóng nắm chặt cánh tay Cố Ly Nguyệt và gật đầu như gà con mổ thóc. Vì sợ nên giọng của cô cũng kèm theo chút run rẩy: “Nguyệt Nguyệt, tôi nhờ hết vào cậu nhé, tôi cực kỳ sợ ma á QAQ.”
Ngày xưa khi có thể đụng và thấy được ma quỷ, cô còn có thể giãy dụa một trận. Bây giờ, cô đụng nhưng không nhìn thấy được ma quỷ, sợ chết hu hu hu!
Trong khi hai người nói chuyện, địa điểm ghi hình cũng dần hiện ra trên sóng trực tiếp.
Tòa dân cư cũ kỹ bảy tầng nằm trơ trọi giữa một bãi đất trống, xung quanh là cỏ hoang không một bóng người, và thỉnh thoảng có những tiếng chim tước loáng thoáng vụt ngang qua rừng.
Toàn bộ khu nhà là một màu xám xịt, bức tường bên ngoài loang lổ và đổ nát, vô số dây leo đã chết héo bò lên, dường như cả tòa nhà đều bị xoắn trong đó khiến người ta không thở nổi.
Có lẽ để tô đậm bầu không khí hoặc để thể hiện bối cảnh, trên bãi đất trống trước tòa nhà dân cư, ta có thể thấy một vũng lớn màu đỏ đen đã khô quắt hệt như máu khô lâu năm.
Nhìn thấy bề ngoài của tòa dân cư, cư dân mạng gần như ngầm đồng ý với suy đoán của Cố Ly Nguyệt rằng tập cuối cùng “Sinh tồn trong phòng kín” có lẽ đã thực sự tạo ra một căn phòng kín theo kiểu linh dị.
[Bảng dự đoán chỉ còn lại năm phút, tui không còn phân vân nữa rồi, nhóm Tang Tửu và Cố Ly Nguyệt chắc chắn sẽ giành được hạng bét cho coi.]
[Ngay khi Cố Ly Nguyệt nói sẽ bảo vệ Tang Tửu thì mị cũng đã đặt vào hạng bét rồi á. Nếu quả thật có ma, mị dám bảo đảm tiếng hú của Cố Ly Nguyệt có thể vụt ngang qua cả tòa dân cư đấy.]
[Khi Tang Tửu khoác cánh tay Cố Ly Nguyệt và hết lòng tin tưởng vào cô ấy, tui đã đặt ngay số tinh cầu còn lại vào khoảng thời gian dài nhất Tang Tửu và Cố Ly Nguyệt sẽ bị nhốt, không dám giấu giếm, tui đoán, hai cô này sẽ trốn trong tủ hết mười tiếng luôn ấy.]
[Tang Tửu xui xẻo thật nha, bình thường thua cũng thôi đi, kết quả ai ngờ Quế Qua cũng tới hỗ trợ. Nhóm của Quế Qua hứa hẹn sẽ đứng nhất bảng dự đoán thứ hai đó nha.]
[“Kỳ nghỉ thân yêu” đụng phải Bạch Dao, “Tốc độ cao lao về đích” đụng phải Ngụy Khai Vũ, “Đoán đi đoán đi đoán đi” đụng phải Chương Kiều, “Sinh tồn trong phòng kín” đụng phải Quế Qua, tôi thấy hơi tội Tang Tửu rồi đó, ka ka ka]
[Tội cái cù lôi, năm đó Tang Tửu chèn ép Quế Qua có ai tội cho Quế Qua không hả? Sông có khúc người có lúc, hai năm qua Quế Qua cố vươn lên, nếu không những chuyện xảy ra trong đoàn phim năm đó liệu có ai quan tâm?]
Một câu bình luận như mở van nước, thôi thúc fan của Quế Qua ùa lên, mỗi một người đều trong phòng phát sóng trực tiếp đều công kích Tang Tửu, đồng thời bày tỏ sự đau lòng cho chính chủ.
Cư dân mạng thấy bình luận nhảy lên mà chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm. Họ không còn nghiêng cán cân về một phía như trước nữa, bởi họ sợ sau khi mình chọn phe xong sẽ lại bị A Tửu vả mạnh vào mặt như mấy lần trước mất.
Huống hồ…
Nhìn hai từ Quế Qua, họ thầm cười lạnh. Trước đây không lâu anh ta mới vừa bị chụp được cảnh “sờ mó dê xồm” một nữ diễn viên trong đoàn phim, dù năm đó thật sự bị đuổi ra khỏi đoàn phim thì cũng đáng đời!
A Tửu không hề hay biết hướng gió trong phòng phát sóng trực tiếp. Cô cùng Cố Ly Nguyệt kẻ trước người sau đi tới tòa nhà dân cư, rồi được nhân viên dẫn leo lên từng tầng lầu. Trong lúc A Tửu mải đếm thì họ đã đi tới một căn phòng ở tầng bảy.
Gần như nhân viên mới rời đi không lâu, vừa đóng cửa lại, bốn nhóm khách mời lục tục đến nơi chợt nghe thấy một giọng nói vang lên từ máy bộ đàm.
[Mời mọi người tháo bịt mắt ra.]
[Các bạn vừa đến một tòa nhà dân cư bỏ hoang, vô tình bị nhốt trong tòa nhà, bí mật của tòa nhà dân cư bị bỏ hoang lâu năm là gì? Những cư dân từng sống trong đó đã đi đâu rồi?]
[Mong rằng trong vòng mười tiếng mọi người có thể tìm kiếm chứng cứ, khám phá tình tiết, tranh thủ mau chóng thoát ra khỏi mật thất.]
A Tửu cẩn thận cởi bịt mắt xuống, tỉ mỉ gấp lại rồi cất vào ba lô nhỏ. Dù sao trong ba lô đã có một ít thức ăn, thời gian phát sóng từ chín giờ sáng đến bảy giờ tối, nói gì đi chăng nữa thì cũng phải mang theo cơm trưa và cơm tối đúng chứ.
Đến khi không còn bị bịt mắt, A Tửu mới có tâm tư quan sát cách bài trí trong phòng. Đây là một phòng sách rất đơn giản, vị trí gần góc tường có một giá sách to cao tới tận trần nhà phủ đầy bụi và mạng nhện, bên trên rải rác vài quyển sách đã rách nát.
“Có thể sử dụng máy tính cơ à.” Cố Ly Nguyệt cũng không ngờ ê-kíp chương trình lại chuẩn bị được một chiếc máy tính có thể hoạt động trong một tòa nhà dân cư có vẻ bị bỏ hoang đã vài năm thế này. Nếu có thể sử dụng máy tính chứng tỏ bên trong có gì đó, nhưng ngay khi vừa mở nó ra, Cố Ly Nguyệt lập tức bối rối: “Có mật khẩu.”
A Tửu đáp lại, miêu tả đơn giản tình hình căn phòng mình vừa quan sát được: “Cái hòm trên ghế cũng có mật khẩu, cửa cũng có, không nhập mật khẩu sẽ không mở được.”
Dứt lời, A Tửu lại nhìn Cố Ly Nguyệt với đôi mắt hạnh ngập tràn tin tưởng. Đối diện với đôi đồng tử trong veo kia, Cố Ly Nguyệt nuốt khan, sợ một khi mình nói đầu hàng sẽ làm A Tửu bị đả kích.
Nhưng nếu là trước đây, Cố Ly Nguyệt đã bỏ cuộc lâu rồi. Dù sao cô ấy mời A Tửu đến cũng vì ôm hi vọng có người sẽ đưa cô ấy vươn lên, suy cho cùng cô ấy đang bị ê-kíp chương trình xem là một linh vật, nhưng ai ngờ ê-kíp chương trình khôn ngoan hơn, trực tiếp làm yếu A Tửu luôn.
Đôi mắt phượng của Cố Ly Nguyệt quan sát kỹ phòng sách, lòng vô cùng hồi hộp, đến khi thấy mấy quyển sách trên giá thì cô ấy lập tức tỉnh táo hẳn, nhanh chóng chỉ tay vào giá sách: “Tôi nghĩ trong bốn quyển sách này có thể cất giấu mật mã đấy!”
Nói rồi, Cố Ly Nguyệt chọn một quyển, khẽ thổi bụi bám đến mức đã không còn thấy rõ bìa sách đi, đồng thời âm thầm cầu nguyện: “Mong là không phải kiểu mật mã loạn cào cào gì, cầu xin ê-kíp chương trình có nhân tính chút.”
A Tửu rất tin tưởng Cố Ly Nguyệt, nghe Cố Ly Nguyệt nói có mật mã trong cuốn sách nên cô cũng đưa tay lấy một quyển từ trên giá sách xuống.
Cả bốn cuốn sách đều cũ nát đến mức không thể đọc được tên sách, và nội dung bên trong cũng không còn mấy. Quyển sách trong tay A Tửu, chỉ có thể thấy rõ từ giả dối xuất hiện liên tục trong đó: “Giả dối, không phải giả dối, thật ra chính là giả dối.”
A Tửu ngẫm nghĩ: “Từ không thành có??”
Cuốn sách trong tay Cố Ly Nguyệt cũng chỉ có một câu. Cô ấy đọc xong cảm thấy giống Luận Ngữ, đột nhiên nghe A Tửu lẩm bẩm “từ không thành có”, bèn ngẩng đầu hỏi: “Cái gì từ không thành có?”
“Giả dối, không phải giả dối, thật ra chính là giả dối. Không phải là kế thứ bảy vô trung sinh hữu trong ba mươi sáu kế sao.” A Tửu thấy sách trong tay không còn chữ nào nữa nữa, bèn lật mở cuốn sách thứ hai, rồi ngượng ngùng gãi đầu: “Nhưng tôi cũng chỉ nhớ được thứ tự của mười kế sách đầu tiên, về phần xuất xứ điển cố thì thật sự tôi không nhớ lắm, Nguyệt Nguyệt, cậu đừng kiểm tra tôi thế nha.”
Cố Ly Nguyệt: ...
Cư dân mạng: ...
Giây lát, có dân mạng thấp thỏm đăng một bình luận trên sóng trực tiếp: [Tui hơi lo lắng... lo tui lại dự đoán sai be bét, phải táng gia bại sản vì Tang Tửu nữa nè.]
Những người khác: ...
Thật không dám giấu giếm, họ cũng đang lo lắng lắm đây.
--------------------
Lời tác giả:
Ai nói Tang Tửu đầu óc ngu si tứ chi phát triển, bước ra đây!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận