Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 142


Ngoài cửa sổ biệt thự, thế mưa lớn dần, hạt mưa đập bùm bùm vào cửa kính. Liếc mắt nhìn lại, một màn mưa trắng xoá.


Sáu người trong sư môn ngồi trên sofa trong phòng khách. Bầu không khí rất yên tĩnh, trong lúc nhất thời, không ai lên tiếng nói chuyện.


Vài phút trước, A Tửu uể oải ỉu xìu xuống lầu, khóc lóc nói “Em không phải con người”, làm mấy người Quý Kỳ Tây đều không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, không hiểu vì sao A Tửu mới sáng sớm đã tự mắng mình. So với đám người Quý Lâm Xuyên, Quý Kỳ Tây vẫn khá hiểu A Tửu. Anh khá nhạy với thay đổi cảm xúc của A Tửu. Bởi vậy, anh gần như theo bản năng hỏi A Tửu đã thấy [Tiên Duyên] à.


Vừa nói ra hai chữ [Tiên Duyên], không chỉ Quý Kỳ Tây sửng sốt, những người khác cũng sửng sốt. Dù sao lúc trước khi bọn họ chuẩn bị nói thẳng với A Tửu thì bất kỳ nội dung gì có liên quan đến [Tiên Duyên] đều không thể nói ra. Hiện tại, Quý Kỳ Tây lại nói ra được?


Nếu có thể nói ra chữ [Tiên Duyên], như vậy chuyện cũng đơn giản. Mọi người chỉ lo duy nhất một điều là tâm tình và sức thừa nhận của A Tửu.


Bọn họ để tay lên ngực tự hỏi. Nếu một ngày kia, chuyện tương tự xảy ra ở trên người mình, bọn họ bị cho biết thế giới mình sống hai mươi mấy năm đều không phải là thế giới chân thật, thì có lẽ cũng rất khó bình tĩnh đối mặt.


Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương làm sư tỷ, hai người một phải một trái ngồi hai bên A Tửu, trong lúc đó đều thật cẩn thận để ý vẻ mặt của A Tửu.


Về phần những người khác, khi bọn họ nói ra thế giới giả thuyết trong game mobile cũng điên cuồng tìm từ ở trong đầu, tranh thủ có thể uyển chuyển thì uyển chuyển, sợ làm A Tửu khó chịu.


Thật ra, bọn họ lo lắng cũng không sai. Nếu A Tửu vừa đến hiện thực thế giới không đến mấy ngày đã bị bảo thế giới cô vẫn luôn sống trước đó là thế giới ảo. Quá khứ, cho dù cô nỗ lực giao tranh cỡ nào, học ngày tiếp nối đêm cỡ nào cũng không thắng được những người chơi đến từ thế giới hiện thực chỉ là vì hạn chế cấp bậc. Cả người cô không thể nói là sụp đổ nhưng cũng rất mất mát, thậm chí không dám lại tin tưởng thế giới tương lai rốt cuộc là có thật không.


Nhưng...


A Tửu ở thế giới hiện thực đã gần một năm. Khác với sự không tự tin cực độ khi mới tới, hiện tại sự tự tin của cô đã từ âm vô cùng tăng lên tới một số dương lớn.


Đặc biệt mấy ngày hôm trước cô mới thi đấu thắng được đám người Quý Lâm Xuyên, làm sự tự tin của A Tửu thiếu chút nữa vượt qua cả thước đo tự tin trong lòng cô. Bởi vậy, hồi ức A Tửu đã từng bị người khác đè ở trên mặt đất đánh cũng dần không còn quá quan trọng dưới độ cao tự tin và vô số thắng lợi.


“A Tửu...” Nhậm Tương nói xong một đoạn dài rồi hơi dừng một chút. Trong giây lát, cô bất chấp tất cả nói: “Tựa như em thấy được trong game mobile. Trước kia bọn chị biểu diễn kiếm thuật, nấu nướng, học thuộc, huyền học, vân vân… trước mặt em, trong game mobile đều có thể dựa vào làm nhiệm vụ và nạp tiền để thăng cấp. Luận thực học, em giỏi hơn những người trước đó em đã thấy, cũng giỏi hơn bọn chị.”


Quý Kỳ Tây ngồi đối diện A Tửu, đôi mắt đen nhánh nghiêm túc thành khẩn: “A Tửu, anh không biết em thấy được bao nhiêu trong game mobile [Tiên Duyên]. Nhưng có một việc anh cần phải nói. Cho dù là trước kia, hiện tại hay tương lai, cho dù em có thân phận gì, cho em có nhận mình là người hay không. Anh vẫn luôn yêu em. Cho nên ...”


Anh nói đến một nửa, đột nhiên không màng hình tượng, hóa thân thành đáng thương, trực tiếp tố khổ: “Cho nên, em có thể đừng tước đi thân phận bạn trai của anh không?”


Có trời mới biết, khi anh nghe thấy A Tửu bổ sung một câu “Em và mọi người có cách biệt giống loài” thì có bao nhiêu lo lắng. Lúc ấy, trong lòng Quý Kỳ Tây chỉ có một ý tưởng. Dù anh và A Tửu thực sự có cách biệt giống loài, anh cũng phải giữ được A Tửu. Tuyệt đối không thể để con sói đuôi to bên ngoài được hời. Nếu thật sự không được thì anh sẽ không làm người theo A Tửu.


“Không, không tước.” A Tửu chớp chớp mắt nhìn Quý Kỳ Tây. Cô mím môi, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, nói ra lại là lời cực kỳ khí phách: “Bạn trai, anh nghe đây! Trừ khi anh dán lại cửa sổ giấy, nếu không thân phận bạn trai của anh, không ai lấy được hết!”


Nghe vậy, Quý Kỳ Tây thở phào một hơi, mặt mày đều chứa ý cười: “Không dán! Người đứng đắn ai dán cửa sổ giấy.”


Những người khác: ...


Da mặt của Quý Kỳ Tây, bọn họ học cả đời cũng không được. Tuy rằng bọn họ cũng có thể bỏ mặt mũi tố khổ, nhưng Tịch Ngôn Vãn cầm ảnh hậu Tam Kim cũng không dám bảo đảm, mình có thể tự nhiên đổi hai loại biểu tình tủi thân và khoe khoang như Quý Kỳ Tây.


A Tửu nói với Quý Kỳ Tây xong, lại nhìn về phía Nhậm Tương, thử hỏi: “Tứ sư tỷ, như lời chị vừa nói là từ trước mọi người đều dựa vào hỗ trợ từ bên ngoài để bỏ xa em à?”


Không đợi Nhậm Tương trả lời, Quý Lâm Xuyên đã thừa nhận: “Đúng vậy, thi đấu mấy ngày hôm trước, A Tửu cũng đã nhìn ra. Cho dù bất kỳ kỹ năng gì, bọn anh cũng đều kém em. Trước kia bọn anh là dựa vào hỗ trợ từ bên ngoài để vượt xa em.”


Hơn nữa trình độ như vậy vẫn là thành quả mấy người bọn họ học lớp bổ túc bảy tám tháng. Nếu không học lớp bổ túc, đêm đó trên kiếm thuật, đại khái anh có thể “chết” với nhát kiếm đầu tiên.


“Ồ.” A Tửu gãi gãi đầu, cười thẹn thùng. Thái độ cô đối xử với mấy người Quý Lâm Xuyên vẫn như xưa. Cô không tức giận chút nào: “Thật ra, em có thấy ở game mobile [Tiên Duyên] rồi. Lúc ấy em cũng đã suy đoán.”


Khi A Tửu nhìn thấy thông tin về NPC Kiếm Thương tông ở website Official, cô vẫn không tin. Mãi đến tìm đầy đủ hết tư liệu về tất cả những người cô biết trong sáu tông môn.


Nhìn những nhân vật này, A Tửu tìm mấy từ ngữ mấu chốt ở một mức độ nhất định. Cùng loại trò chơi, xuyên thư, ngay sau đó, một quyển tiểu thuyết nhảy ra: [NPC từ trong game ra!]


A Tửu: ...


Đơn thuần xem tên rất giống tiếng lòng của cô đó.


A Tửu khinh bỉ thì khinh bỉ, [NPC từ trong game ra!] thực sự làm cô bình tĩnh lại, không để cô tiếp tục hoài nghi mình giống quái vật xuất hiện trong thế giới nhân loại. Huống chi, hệ thống đều có thể tồn tại, NPC ra ngoài cũng không coi là chuyện lớn gì đâu!


Bởi vậy, A Tửu tạm thời đè tâm tình phức tạp xuống, một lần nữa đăng nhập [Tiên Duyên]. Cô theo nhiệm vụ bái sư, theo nhiệm vụ thăng cấp. Rất nhanh, cô thấy được kỹ năng kiếm thuật điên cuồng dâng lên, thấy nạp tiền mua tài liệu làm nhiệm vụ nào đó tuần hoàn là có thể tăng cấp nấu nướng, thu thập, bói toán và các kỹ năng sinh hoạt cùng với [Đọc hết một lần] năm đó từng làm cô kinh ngạc đến rớt cằm ở trong trò chơi


Thấy A Tửu không giống đang giận bọn họ, Thẩm Thư Triệt cúi người về phía trước, nhìn vào đôi mắt A Tửu: “A Tửu, xin lỗi! Bọn anh đã làm em khóc. Nhưng em hãy tin tưởng, từ trước đến bây giờ, trừ con sói đuôi to nào đó, bốn người bọn anh đều coi em như người nhà, không liên quan chút gì đến chuyện em ở đâu.”


Thẩm Thư Triệt nói xong, trong lòng vẫn cứ tự trách. Sáng sớm, hành động của bọn họ khiến A Tửu khóc đến đỏ cả mắt.


A Tửu hơi giật mình. Ngay sau đó, cô vội lắc đầu: “Tam sư huynh, buổi sáng em khóc cùng không có chút liên quan nào đến mọi người cả.”


Thẩm Thư Triệt thở dài: “A Tửu, em quá hiểu chuyện. Rõ ràng sai ở trên người bọn anh, em không trách bọn anh thì cũng thôi. Hiện tại khóc cũng sợ bọn anh sẽ tự trách.”


Mặt bốn người khác lộ ra vẻ tán đồng, hiển nhiên bọn họ có chung suy nghĩ với Thẩm Thư Triệt.


“Không! Không! Không.” A Tửu vội vàng xua xua tay. Cô lo lắng mấy sư huynh sư tỷ hiểu lầm nên dùng giọng rất nhanh giải thích: “Không lừa mọi người! Trước lúc xuống lầu, em mua hết sách có thể mua trong tiệm đấu giá [Tiên Duyên]. Dựa vào [Đọc hết một lần] học sạch chúng nó. Ngay lúc đó, cảm giác đại khái... một chữ sảng khoái, hai chữ thoải mái! Có lẽ quá thoải mái, vì thế em thoải mái khóc...”


Về phần khi cô xuống dưới khóc lóc kể lể với đám người Quý Kỳ Tây là mình không được coi là con người, chỉ thuần túy là sau khi A Tửu nhìn thấy người thân thì sự tủi thân nháy mắt bùng nổ trong lòng.


Những người khác: ...


Rất giống chuyện A Tửu có thể làm ra.


Quý Kỳ Tây đẩy một cốc nước ấm đến trước mặt A Tửu: “Vậy em khóc cũng không thoát khỏi quan hệ với bọn họ. Bọn họ vốn dĩ là dựa vào [Đọc hết một lần] mà giả vờ làm thiên tài ở trước mặt em. Nếu không em có thể khêu đèn học đêm cả ngày không ngủ, sợ bị bọn họ bỏ quá xa à?”


A Tửu ngơ ngẩn nắm lấy cái cốc. Cô cân nhắc lời Quý Kỳ Tây nói, thành thật trả lời: “Sẽ không.”


Những người khác: ...


Tên đàn ông khốn tâm cơ, nói bản thân giống một đóa hoa trong sạch lắm.


Trước mắt, mấy người đã nói hết ra rồi. Có một số việc, Quý Kỳ Tây cũng dám hỏi: “A Tửu! Nếu em đã thấy [Tiên Duyên], cũng biết thế giới giả thuyết game mobile và thế giới hiện thực khác nhau, vậy em có bị ảnh hưởng nào khác không? Hiện tại em có cảm thấy bị thế giới bài xích không?”


A Tửu lắc đầu: “Không có chút việc gì hết.”


Đám người Quý Kỳ Tây thấy A Tửu trả lời rất nghiêm túc cũng rất khẳng định, tảng đá lớn trong lòng cũng rơi xuống. Lúc ấy chuyện bọn họ giấu [Tiên Duyên], có một phần nguyên nhân vì không nói ra lời được cũng có vì sợ hãi một khi A Tửu biết được sẽ rời khỏi thế giới chân thật trở lại thế giới giả thuyết.


A Tửu ở trả lời xong Quý Kỳ Tây sau, lặng lẽ nhìn thoáng qua chỉ số ra vẻ.


Mấy ngày hôm trước, sau khi A Tửu được Quý Kỳ Duệ gọi là em dâu tương lai, trên mạng có antifans cho rằng A Tửu đang mượn cơ hội lăng xê. Cho nên, chỉ số ra vẻ của A Tửu dưới sự “hỗ trợ” của anti-fans đã tăng lên một ít đến 9300 chỉ số ra vẻ. So sánh ngưỡng chỉ số ra vẻ mà hệ thống đưa ra trước đó thì đã thừa ra hẳn 1300 chỉ số ra vẻ..


A Tửu nghĩ vòng vòng trong đầu, thầm suy đoán trước kia cô vẫn luôn không nhìn thấy bất kỳ vật gì có liên quan đến [Tiên Duyên]. Đám người đại sư huynh cũng nói trước đó bọn họ không thể nói được. Hiện tại đột nhiên thấy, có khi do liên quan đến chỉ số ra vẻ.


Khi chỉ số ra vẻ tích lũy đến một giá trị nào đó, mối liên hệ của cô và thế giới trước mắt cũng giống như hệ thống nói: Chặt chẽ không ít, không hề bị thế giới bài xích.


“Đúng rồi.” Sau khi A Tửu cân nhắc xong chỉ số ra vẻ, đột nhiên nghĩ đến một chuyện. Ánh mắt cô sáng quắc nhìn Quý Kỳ Tây: “Ngũ sư huynh! Anh cũng có tham dự sản xuất game mobile [Tiên Duyên] à? Ngày hôm qua, em hỏi lục sư huynh ở trong trò chơi, cậu ta nói là bạn trai Tang Tửu sản xuất [Tiên Duyên]. Bạn trai em còn không phải là anh à?”


Quý Kỳ Tây đối mặt với đôi mắt hạnh sáng lấp lánh của A Tửu, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một chút không ổn. Mấu chốt là trong lòng có không ổn, cũng không ảnh hưởng anh thành thật trả lời: “Đúng vậy, anh phụ trách một bộ phận sản xuất.”


Quý Kỳ Tây: ...


Xem ra cái miệng anh lại lần nữa không chịu nghe lời ở trước mặt A Tửu.


A Tửu nghe thấy câu trả lời, tinh thần lập tức tỉnh táo: “Bạn trai, anh có thể giúp em tìm tiểu sư thúc không? Lúc ấy là anh ấy đưa em đến tông môn đó. Nhưng thời gian bên ngoài và thời gian trong game mobile không giống nhau. Em cũng không rõ ràng lắm anh ấy chơi [Tiên Duyên] vào lúc nào.”


... Anh biết.


... Anh còn biết anh không chỉ mang em đến tông môn, hơn nữa cầm bánh đường chọc cho em khóc đúng không?


Quý Kỳ Tây yên lặng bổ sung hai câu ở trong lòng.


Anh nhìn dáng vẻ đầy chờ mong của A Tửu, dù lý trí cũng không nói được lời từ chối: “Được, anh giúp em tìm.”


A Tửu ôm chặt cổ Quý Kỳ Tây, ở trên mặt hôn chụt anh một cái vang dội: “Muah!”


Giờ này phút này, trong lòng Quý Kỳ Tây thấy vạn phần may mắn. Đoạn thời gian đêm Giao thừa kia anh chưa từng nói cho bốn người cháu trai lớn việc có liên quan thân phận tiểu sư thúc. Một khi nói cho bọn họ, vừa rồi khi A Tửu dò hỏi, cháu trai lớn có thể không chút do dự bán anh luôn.


Trong lúc Quý Kỳ Tây sầu lo, A Tửu đã ngồi trở lại giải thích chuyện tiểu sư thúc với ba người Nhậm Tương, Tịch Ngôn Vãn, Quý Lâm Xuyên. Chỉ có Thẩm Thư Triệt, đã được nghe chuyện tiểu sư thúc lúc quay MV, lại liếc Quý Kỳ Tây như suy tư gì đó.


Thẩm Thư Triệt suy đoán người có thể có cơ hội và quyền hạn đưa A Tửu từ trong thôn đưa tới tông môn, trong nội bộ hẳn không nhiều lắm. Thật sự là Quý Kỳ Tây không biết, nhất định phải đợi sau này tốn thời gian tìm sao?


Nếu anh biết, vậy nguyên nhân là gì lại không nói cho A Tửu?


Quý Kỳ Tây nhìn A Tửu nói nói cười cười trước mặt, gập ngón tay xoa xoa mắt. Anh không thể lừa A Tửu. Nhưng qua vài lần nói chuyện phiếm, anh nhận thấy A Tửu đối với tiểu sư thúc rất giống một vị trưởng bối.


Lại nói, hai người cũng chỉ gặp nhau một lần như vậy. A Tửu lại cố tình thật sự coi tiểu sư thúc thành trưởng bối. Quý Kỳ Tây sợ có ngày rơi xuống cái mặt nạ tiểu sư thúc, quan hệ người yêu của anh và A Tửu cũng bị ảnh hưởng.


Ôi.


Anh phải thừa nhận cái mặt nạ “tiểu sư thúc” với A Tửu vào lúc nào đây?


Lúc Quý Kỳ Tây rối rắm, A Tửu giải thích chuyện tiểu sư thúc, Quý Lâm Xuyên vẫn luôn yên lặng ngồi nghe đột nhiên nghĩ đến một chuyện: “A Tửu, vừa rồi em nói em vào game mobile gặp phải lục sư huynh à?”


Anh mới nói xong ở trong lòng chậc một tiếng. Vị lục sư huynh kia nói chuyện với A Tửu trong game mobile thế mà còn không có nhận ra A Tửu. Khó trách độ hảo cảm của cậu ta và A Tửu vẫn luôn không cao được. Điển hình của không để tâm!


“Đúng rồi.” A Tửu chỉ chỉ trên đầu, giọng nói vừa ngọt vừa giòn: “Trên đầu cậu ta có mấy chữ lục sư huynh, Sơn Đại Vương. Hóa ra lục sư huynh ở trong trò chơi gọi là Sơn Đại Vương nha!”


Những người khác: ...


Quý Lâm Xuyên nuốt nước bọt: “A Tửu, lục sư huynh, thất sư huynh, bát sư tỷ, cửu sư tỷ cũng là người chơi. Em muốn gặp bọn họ không?”


Nghe thấy vấn đề của Quý Lâm Xuyên, A Tửu im lặng một chút. Trong giây lát, cô nhỏ giọng trả lời: “Thật ra, có thể gặp ở trong trò chơi là được, không nhất định phải gặp ở hiện thực.”


Quý Kỳ Tây hơi kinh ngạc nhìn A Tửu. Anh vốn dĩ đã chuẩn bị nói cho A Tửu biết thân phận vị lục sư huynh kia là em trai của ông chủ VLLU, là chủ nhóm anti-fans. Dù sao trên chuyện hố người khác, anh cũng không khách khí.


Không chỉ Quý Kỳ Tây buồn bực, đám người Quý Lâm Xuyên cũng buồn bực. Cho nên, Nhậm Tương theo Quý Lâm Xuyên tiếp tục hỏi: “Trước kia không phải em nói có cơ hội nói thì sẽ gặp bọn họ à? Em có thể để Quý Kỳ Tây tìm bọn họ giống tìm tiểu sư thúc.”


“Khụ...” Quý Kỳ Tây khụ một tiếng. Anh đã hơi hiểu ra vì sao lúc đi mẫu giáo Quý Lâm Xuyên bài xích ba chữ cháu trai lớn như vậy.


A Tửu mím môi: “Tình huống không giống nhau mà.”


“Trước khi nhìn thấy [Tiên Duyên], em vẫn luôn cho rằng có hai thế giới tồn tại. Hiện tại phát hiện, trước đó em vẫn làm NPC trong game, khác với người bình thường. Em sợ quá nhiều người biết thì có khi sẽ xảy ra chuyện khác.” A Tửu nói xong, thẹn thùng gãi gãi đầu: “Hơn nữa, đại sư huynh, nhị sư tỷ, tam sư huynh, tứ sư tỷ, chúng ta nhận nhau cũng là mấy anh chị nhận ra em trước mà.”


Tịch Ngôn Vãn vỗ đùi: “Nói rất đúng! A Tửu, em nói chuyện với cậu ta ở game mobile, cậu ta cũng không nhận nổi ra em. Hiện tại, em cũng không thể chủ động nhận cậu ta. Nếu không mấy người bọn chị đều sẽ ghen.”


Hơn nữa nhận ít đi mấy người, cũng bớt đi một phần nguy hiểm A Tửu bị người có tâm chú ý đến. Một NPC số liệu ra ngoài đời thực, nếu bị rất nhiều người biết thì có thể không sinh ra hoảng loạn phạm vi nhỏ à?


A Tửu cười cười: “Ừm! Về phần tiểu sư thúc, tìm được ấy rồi cho em nhìn một cái là được, không cần nhận nhau đâu. Dù sao năm đó không có tiểu sư thúc, có lẽ em sẽ chết ở trong thôn. Hơn nữa, có lẽ tiểu sư thúc cũng không nhớ rõ em.”


“Anh ta nhớ rõ.”


Mấy chữ vô cùng đơn giản nháy mắt làm Quý Kỳ Tây trở thành trung tâm chú ý duy nhất trong phòng khách. Đặc biệt là Thẩm Thư Triệt đã sớm có hoài nghi. Khi anh lại nhìn Quý Kỳ Tây, ánh mắt có biến hóa rõ ràng.


Quý Kỳ Tây làm lơ ánh mắt tìm tòi của bọn họ, nghiêm trang giải thích: “A Tửu, từ nhỏ em cũng rất đáng yêu. Ai gặp đều có thể nhớ kỹ.”


Bởi vì website Official [Tiên Duyên] có tư liệu NPC từ nhỏ của cô, cho nên A Tửu cũng không kinh ngạc Quý Kỳ Tây khen cô từ nhỏ đã đáng yêu. Cô cong cong mi mắt phụ họa: “Em cũng cảm thấy vậy!”


A Tửu có trái tim lớn và lạc quan, hoàn toàn bỏ qua chuyện game mobile. Đám người Quý Lâm Xuyên ngoài dự đoán đồng thời cũng âm thầm hạ quyết tâm phải đối xử tốt với A Tửu.


Vào ngày thứ ba A Tửu nhận rõ hiện thực mình là NPC, từ khi được Quý Kỳ Duệ chính miệng nhắc đến ở tạp chí kinh tế tài chính, "Đọ sức trên không" lập tức được lôi lên hot search Weibo. Trong sự chờ mong và chú ý của vô số cư dân mạng, các fans, các anti-fans, bộ phim lần đầu công chiếu!


Lịch chiếu "Đọ sức trên không" không quá tốt cũng không quá kém. Ngày Hai mươi tháng Sáu, có học sinh đã nghỉ, có học sinh đang ở cuối kỳ. Cho nên, so sánh với kỳ nghỉ hè chân chính là tháng bảy, tám, thời gian "Đọ sức trên không" lần đầu chiếu miễn cưỡng có thể xưng một câu là khúc nhạc dạo của kỳ nghỉ hè.


Rạp chiếu phim Trường Phong, Bắc Kinh.


Rạp chiếu phim nằm ở tầng năm trung tâm thương mại của tập đoàn Trường Phong, chiếm hơn nửa diện tích. Bên trong phòng chiếu có màn hình cực lớn và công nghệ âm thanh vòm [1] cùng với các loại phòng chủ đề, chỉnh thể thiết kế xa hoa cổ điển nhã nhặn. Có đầy đủ các loại đồ uống, hoa quả tươi, đồ ăn vặt.


[1] Công nghệ âm thanh vòm: là công nghệ âm thanh vòm được phát triển bởi Dolby vào năm 2012. Hiệu ứng âm thanh của hệ thống được thiết kế để trở nên đắm chìm hơn nhiều so với hệ thống âm thanh nổi thông thường, thậm chí hơn cả thiết lập âm thanh vòm 5.1 và 7.1 nhờ vào việc tăng thêm chiều sâu, chiều rộng và độ cao cho âm trường.


Vừa chín giờ sáng, khu chờ ở rạp chiếu phim đã là dòng người chen chúc, trước máy bán vé tự động và quầy phục vụ bán vé đều có không ít người xếp hàng.


Mà trên bức tường đối diện máy bán vé tự động treo một poster cực lớn, bốn chữ "Đọ sức trên không" cực dễ thấy. Hơn nữa hình tượng diễn viên chính và thiết kế trang trí thêm vào trên poster làm người nhìn mà nhiệt huyết sôi trào. Một vài khách đi vào rạp chiếu phim tạm thời chưa biết nên xem phim gì, cũng dưới sự ảnh hưởng của poster mà chọn trúng suất chiếu buổi chiều của "Đọ sức trên không" để xem. Về phần suất chiếu buổi sáng, đương nhiên đã hết chỗ.


“"Đọ sức trên không" nhét cho rạp chiếu phim Trường Phong bao nhiêu tiền vậy? Cậu xem poster "Đọ sức trên không" trên diện rộng, lại xem poster các phim khác. Quả thực giống Tôn Ngộ Không với khỉ con khỉ cháu của nó vậy.” Một em gái đến xem phim của thần tượng nhà mình, trông thấy poster của đối thủ idol nhà mình to như vậy, trong lòng rất không cam lòng oán giận với bạn thân.


Cô bạn thân lấy vé từ máy bán vé tự động ra: “Rạp chiếu phim Trường Phong trực thuộc tập đoàn Trường Phong. Chủ tịch - Quý Kỳ Duệ, chủ tịch tương lai - Quý Kỳ Tây, cậu nói "Đọ sức trên không" cần dùng đến tiền làm poster lớn à?”


Em gái: ...


Vốn dĩ, cô ta còn không phục, chuẩn bị tiếp tục nói nữa. Kết quả vừa cúi đầu đã thấy trong tay bạn thân cầm bốn vé, bên trong có hai vé phim idol của cô ta đóng, cũng có hai vé phim "Đọ sức trên không".


“Cậu thế mà mua vé thêm doanh thu cho đối thủ?!”


Cô bạn thân lắc lắc hai tấm vé xem phim: “Tôi với thần tượng nhà cậu là người qua đường, với Tang Tửu là fans qua đường. Sao lại không thêm doanh số phòng bán vé? Mình đã đi cùng cậu đến xem phim của thần tượng nhà cậu, chẳng lẽ lúc nữa cậu không đi xem phim của Tang Tửu với mình? Hơn nữa mình không thể lên trời, xem Tang Tửu lên trời đã ghiền một chút không được à?”


Em gái: ?!!


Buổi tối hôm trước ở ký túc xá, mình bảo cậu trốn trong ổ chăn xem "Tủ lạnh nhà tôi" của Tang Tửu. Lúc ấy cậu còn không thừa nhận!


Quý Kỳ Tây vừa ở trước quầy chọn bắp rang, trái cây, đồ uống để nhân viên đưa tới phòng VIP tình nhân xong. Anh nhỏ giọng cười bên tai A Tửu: “A Tửu, fans qua đường của em rất thú vị.”


A Tửu đã nghe từ đầu tới đuôi đối thoại của hai người. Cô nghe vậy, khóe miệng hơi cong, vẻ mặt kiêu ngạo: “Ai bảo em đáng yêu chứ! Fans qua đường chắc chắn cũng đáng yêu.”


“Đúng! Đúng! Đúng! Em đáng yêu nhất thế giới.” Quý Kỳ Tây xoa xoa đầu A Tửu, giọng điệu cưng chiều đồng thời cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.


Hai ngày trước, tuy sau khi A Tửu biết được chân tướng game mobile, biểu hiện và nói chuyện với mọi người lúc ở nhà vẫn bình thường, nhưng anh vẫn hơi lo lắng tình trạng của A Tửu. Chờ quan sát hai ngày, Quý Kỳ Tây phát hiện A Tửu càng có tự tin hơn trước kia, trong lòng cũng chỉ thấy may mắn.


Không đến mười phút, phòng VIP tình nhân bắt đầu chiếu phim, Quý Kỳ Tây nắm tay A Tửu đi vào phòng tình nhân. Trên đường, anh nhỏ giọng giải thích: “Sảnh lớn phòng tình nhân có mười ghế đôi. Anh chọn chỗ ở hàng đầu tiên, chờ chút nữa xem phim, chúng ta có thể bỏ khẩu trang xuống.”


“Dạ.” A Tửu trả lời xong, nhìn đôi tình nhân trước mặt, lại cúi đầu nhìn nhìn mình và Quý Kỳ Tây nắm tay. Cô đỏ lỗ tai động ngón tay một chút, rất nhanh, tay A Tửu từ bị nắm lại đến mười ngón tay đan vào nhau với Quý Kỳ Tây.


A Tửu thấy Quý Kỳ Tây nhìn qua, không được tự nhiên mà rời tầm mắt, có lý có cớ nói: “Em thấy bọn họ đều mười ngón tay đan vào nhau. Hai chúng ta là người mới, cần thời khắc học tập người có kinh nghiệm.”


Nghe vậy, mặt mày Quý Kỳ Tây đầy ý cười. Anh hơi dùng sức, làm ngón tay hai người càng chặt chẽ hơn: “Em nói rất đúng. Cho dù làm chuyện gì đều phải giữ tấm lòng khắc khổ nghiên cứu, sau này chúng ta tiếp tục cố lên.”


“Đúng!”


Đôi tình nhân ở sau nghe thấy A Tửu và Quý Kỳ Tây nói, mờ mịt liếc nhau. Hai người phía trước đang nói chuyện tình yêu à? Vì sao nghe vào lại giống đang thảo luận một thí nghiệm khoa học rất quan trọng vậy?


Sảnh lớn phòng VIP tình nhân của rạp chiếu phim Trường Phong đặt năm hàng ghế sofa da thật cho hai người. Mỗi hàng có hai sofa, mà trước sofa đều đặt một cái bàn tròn không quá cao. Trên bàn đã sớm được nhân viên đặt hoa quả, đồ uống mà khách gọi.


A Tửu đến phòng tình nhân mới phát hiện, Quý Kỳ Tây nói mua hàng đầu tiên hóa ra là anh mua hết dãy đầu. Chờ đến khi phim bắt đầu chiếu, ánh sáng cả phòng tối lại, A Tửu có tháo khẩu trang thì không ai thấy rõ mặt A Tửu được.


Không thể không nói, rạp chiếu phim Trường Phong rất có tính toán trên mặt thiết kế khoảng cách, khoảng cách hàng trên cùng xem phim cực kỳ thoải mái.


Rất nhanh, sáu đôi tình nhân ngồi xuống. Có một đôi tình nhân ngồi ở hàng thứ hai, vừa hay ngồi ở sau A Tửu và Quý Kỳ Tây. Trước khi ánh đèn tắt, cô gái đánh giá A Tửu ngồi ở hàng phía trước, sờ sờ cằm, nhắn tin với chị em trên WeChat: [Mình ở rạp chiếu phim nhìn thấy một cô gái có màu tóc giống A Tửu. Chờ xem xong phim mình cũng đi nhuộm màu này!]


A Tửu không biết có người đang chú ý màu tóc của cô, toàn bộ quá trình cô xem phim rất nghiêm túc. Trong lúc đó, cô thỉnh thoảng ăn miếng trái cây Quý Kỳ Tây đút cho, lại thường thường nghe Quý Kỳ Tây nói có sách mách có chứng khen kỹ thuật diễn của cô trong phim.


Trải nghiệm xem phim...


Nice!


Trong vòng 24h trong ngày công chiếu đầu tiên ra mắt "Đọ sức trên không", doanh thu phòng vé nhẹ nhàng vượt sáu trăm triệu. Vững vàng chiếm vị trí đầu trong các phim chiếu cùng thời điểm. Số lượng siêu topic đăng #Phim điện ảnh "Đọ sức trên không"#, #Tang Tửu# cũng tăng lên gấp bội.


Một vài người qua đường ở trên mạng tìm xem cảm nhận của người khác xong do dự ngày kia có đi xem hay không. Về phần vì sao không do dự ngày mai thì rất bình thường, có vài rạp chiếu phim thành phố, hiện tại đã không mua được vé của các suất chiếu ngày mai rồi, chỉ còn lại một ít chỗ ngồi ở góc xó xỉnh.


Bọn họ lướt bình luận phim, lướt lướt lập tức thấy một siêu topic vừa được đăng trên Weibo. Bởi vì nháy mắt lượt like và bình luận tăng lớn, do đó rất nhanh mà xuất hiện ở ngay đầu trang.


Trời Nắng Có Tuyết V: #Phim điện ảnh "Đọ sức trên không"#, #Tang Tửu# Buổi sáng cùng bạn trai xem "Đọ sức trên không" ở phòng tình nhân. Hàng phía trước có một đôi tình nhân, trong lúc chiếu phim điên cuồng rắc thức ăn chó. Người ta đặc biệt săn sóc bạn gái! Làm mấy đôi tình nhân đều ăn chanh! Điểm duy nhất không tốt là bạn nam thích khen A Tửu đẹp, đáng yêu, kỹ thuật diễn tốt, v.v… Tâng bốc không lặp lại câu nào, giọng anh không cao, cũng không quấy rầy người khác. Nhưng mà tôi vừa vui vẻ vừa sợ cô bạn gái tức giận.


Cư dân mạng lại xem tiếp, đờ đẫn phát hiện A Tửu thế mà chia sẻ Weibo kia.


Tang Tửu V: Không tức giận, anh ấy nghiêm túc khen tôi như vậy. Tôi vui lắm~// Trời Nắng Có Tuyết V: ...


Ngắn ngủn một câu, nó gọi là sung sướng, nó gọi là khoe khoang.


Đám cư dân mạng: ...


Hai ngươi cả ngày bán sỉ chanh à?!


___


Tác giả có lời muốn nói:


A Tửu: Vừa ăn trái cây bạn trai tự tay đút, vừa nghe bạn trai đa dạng tâng bốc. Tôi vui lắm ~
Bạn cần đăng nhập để bình luận