Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 121


“A Tửu.”


A Tửu nghe thấy có người gọi mình thì dời ánh mắt khỏi máy tính bảng. Cô quay đầu lại thấy Thẩm Thư Triệt vẻ mặt khó lường từ phòng khách ra. Anh một tay cầm di động một tay xoa eo: “A Tửu, sư huynh có thể hỏi em một việc không?”


Nghe vậy, A Tửu chớp chớp mắt, ánh mắt khó hiểu hơi dừng lại chỗ eo Thẩm Thư Triệt, đồng thời ngoài miệng trả lời: “Có thể ạ.”


Thẩm Thư Triệt cảm thấy trên đỉnh đầu anh có một đám mây đen sấm sét ầm ầm, mưa to giàn giụa ào ào đập vào mặt anh. Anh làm tam sư huynh của A Tửu, làm tam sư huynh được A Tửu chính miệng thừa nhận, vậy mà phần hỏi đáp lại kém một chủ nhóm anti-fans!


Vũ nhục!


Vũ nhục cực lớn!


Thẩm Thư Triệt xoa eo bị đập vào bàn của mình, trong lòng sụp đổ, trên mặt nửa khóc nửa cười: “A Tửu, nói cho sư huynh biết rốt cuộc ở 'Kỳ nghỉ thân yêu' em bẻ bao nhiêu bắp ngô?”


A Tửu: ?


Quý Kỳ Tây: ...


Sau khi xác nhận bằng ánh mắt, bọn họ đen đủi đụng phải phần hỏi đáp giống nhau.


Anh lặng lẽ tắt video trong máy tính bảng đi, rất rộng lượng nhắc nhở: “Cậu làm mới một chút. Bằng vào hiểu biết của cậu về A Tửu, đoán mò hỏi đáp lấy được tỷ lệ bảy mươi phần trăm không khó.” Một trăm câu hỏi chỉ có ba câu điền vào chỗ trống. Làm mới vài lần, trừ khi cực kỳ đen, nếu không rất khó lại đụng vào câu điền vào chỗ trống.


A Tửu: ??


Giây lát, A Tửu lấy lại tinh thần, khiếp sợ nhìn về phía Thẩm Thư Triệt. Dường như cô không thể tin được tam sư huynh nhiều lần có thể đứng đầu bảng thi văn một tháng một lần ở tông môn thế mà lại bị một phần hỏi đáp làm khó!


Phải biết rằng trước đến giờ dù có ôn tập hay không thì tam sư huynh đều có thể làm hết được bài thi!


Thẩm Thư Triệt mới bị antifans đả kích, hoàn toàn không rảnh lo giữ gìn hình tượng ở trước mặt A Tửu. Anh gần như sụp đổ ghé vào trên bàn: “VLLU có thù oán với anh! Phần hỏi đáp nhằm vào anh! Mỗi lần anh làm mới đều có thể đụng phải câu đó! Cả đời này anh không muốn lại nhìn thấy hai chữ bắp ngô nữa!”


A Tửu: ?!!


Tam sư huynh trong thế giới tương lai, xảy ra chuyện gì à? Nguyên một bài thi trong tông môn đều là điền vào chỗ trống, anh còn làm được đó!


Có thể nói, buổi sáng ngày Một tháng Năm, tuyệt đối không chỉ có mình Thẩm Thư Triệt sụp đổ. Các fans và bọn phe vé điên cuồng dũng mãnh vào hỏi đáp đều sụp đổ.


Bọn họ nhìn hỏi đáp âm phủ trên giao diện, một đám hận không thể đâm đầu vào tường, hô to: “Để chúng tôi tiêu tiền! Cầu xin hãy để chúng tôi lập tức tiêu tiền á á á á á!”


Ở trong sự sững sờ của bọn họ, trong sự hò hét của bọn họ, một tiếng sau khi tạp chí VLLU mở bán, hotsearch [Doanh số của Tang Tửu thảm không nỡ nhìn] bị hai hotsearch [Tang Tửu có 100 câu hỏi yêu] và [Fans thật sự của Tang Tửu] thay thế. Cư dân mạng rối rít tập trung soạn ra 10 câu hỏi mà từng người gặp phải. Trong ngắn ngủn một tiếng, bọn họ đã tập hợp được 50 câu hỏi không trùng nhau. Rồi sau đó, bọn họ ở trong đó lấy ra ba câu hỏi khó khăn level max. Dù sao, trong một đống lựa chọn cũng chỉ có ba câu điền vào chỗ trống không giống người thường.


Đụng tới lựa chọn, tốt xấu gì cư dân mạng có thể có 1/4 cơ hội đoán mò. Ba câu này thì ngược lại, gọn gàng dứt khoát điền vào chỗ trống. Cho tới bây giờ cũng không ai đưa ra được đáp án chính xác.


No.3: A Tửu đã bẻ bao nhiêu bắp ngô ở [Kỳ nghỉ thân yêu]?


No.2: A Tửu ở [Tốc độ cao lao về đích] dùng tốc độ bao nhiêu để cắt đuôi máy bay không người lái?


No.1: A Tửu ở [Sinh tồn trong phòng kín] dùng sức lực lớn thế nào để bẻ gẫy tay nắm cửa?


[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha, tôi hỏi nhân viên nội bộ, nghe nói xác suất gặp phải điền vào chỗ trống chỉ có 0.000001%. Thật ra dù mọi người gặp phải điền vào chỗ trống cũng không sao, chính xác 70% là có thể mua sắm. Sai một câu điền vào chỗ trống không ảnh hưởng gì.]


Nếu Thẩm Thư Triệt thấy cư dân mạng nói xác suất, có khi khóc chết mất. Người ở trong trò chơi luôn luôn được gọi cực kỳ may mắn là anh, thế nhưng đến phần hỏi đáp đột nhiên bị thức tỉnh huyết thống đen đủi!


100 câu hỏi, tổng cộng ba câu điền vào chỗ trống, thế mà đều bị anh gặp phải ở cùng một giao diện hỏi đáp! Anh tuyệt đối gặp phải lỗi!


[Người anh em phía trên, hy vọng bạn có thể mở to mắt nhìn độ khó của các câu hỏi khác. Tôi đã làm Dâu Tằm hai năm, làm mới sáu lần giao diện hỏi đáp cũng không lấy được tỷ lệ chính xác 70%. Đương nhiên, cũng có thể là tôi đen. Làm mới sáu lần mà hai lần nhìn thấy câu hỏi lặp lại [Khóc lớn].]


[Quá khó khăn! Quả thực quá khó khăn! Lần đầu tiên tôi nhận ra được tiêu tiền khó như vậy!]


[Ha ha ha ha tôi đã nhìn ra, Tang Tửu thực sự không hy vọng các fans tiêu tiền cho cô!!!]


[Một tiếng qua đi, doanh số trước mắt hơn 4500 quyển. Tạm thời không nói đến những người không thấy được đáp án ở trên mạng. Hai mươi người đầu tiên chắc chắn không kịp nhìn được đáp án, bên trong có Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt, trước bỏ qua một bên không nói chuyện. Bên trong có tổ số liệu big fans của A Tửu, chúng ta cũng bỏ qua một bên không nói chuyện. Nhưng bên trong có antifans cũ và antifans hiện tại của A Tửu, chúng ta không thể bỏ qua một bên không nói chuyện chứ?]


[Ha ha ha ha ha cơ hội kiểm tra bạn làm antifans của Tang Tửu có chuyên nghiệp hay không đến rồi! Chỉ cần bạn có một quyển VLLU giới hạn số lượng của Tang Tửu, chúng tôi sẽ thừa nhận bạn là antifans của Tang Tửu!]


[Anti đến chỗ sâu tự nhiên thành fan. Những lời này trước kia tôi không tin, thậm chí cảm thấy là gây rối. Hiện tại tôi tin [Đầu chó].]


Từ khi phần hỏi đáp ra, trên mạng không còn có người chê cười doanh số của A Tửu khó coi. Theo độ khó của phần hỏi đáp và tần suất thay mới, mười phút có thể có doanh số hơn 10, một giờ có thể có doanh số hơn 4500, đặt ở trên các nghệ sĩ khác có lẽ đều sẽ kém A Tửu.


So sánh với bọn phe vé, các fans tận sức với mua tạp chí đều có nhóm fans riêng. Bọn họ người nhiều lực lượng lớn, rất nhanh, không ngừng thử lỗi không ngừng đổi mới. Nhân số lấy được tỷ lệ chính xác 70% nhanh chóng tăng lên. Khoảng 10 giờ sáng, 9999 quyển VLLU số lượng giới hạn đã được bán hết.


Ngắn ngủn một tiếng rưỡi bán tạp chí, lại ở trên mạng làm ra độ hot không ai bằng. Cư dân toàn cõi mạng đều bị phổ cập kiến thức một đống chuyện liên quan đến A Tửu trong lúc ăn dưa. Dù sao, có vài câu hỏi trong 100 câu hỏi yêu quá buồn cười!


Bọn họ thấy một câu hỏi thì muốn thấy được đáp án. Sau khi có đáp án, chờ bọn họ thấy câu hỏi thứ hai, lại lần nữa muốn có đáp án. Cứ như vậy, bất kỳ một cư dân mạng nào vây xem toàn bộ quá trình đều có thể nói ra một hai câu về chương trình giải trí có A Tửu tham dự.


Mà [Hành động ưng đen] lần đầu chiếu vào 11 giờ sáng ngày 1 tháng 5 theo kế hoạch, cũng bởi vì chuyện A Tửu mà thêm độ hot.


Cư dân mạng: Nghiêm túc xem [Hành động ưng đen], phòng ngừa ngày nào đó bị hỏi A Tửu dính bao nhiêu vết bùn trên người ở [Hành động ưng đen].


Những người khác: Bạn điên rồi!


Phần hỏi đáp của A Tửu tuyệt đối là độc nhất trong giới. Ai nhìn giao diện hỏi đáp không gọi A Tửu một tiếng bậc thầy tỉ mỉ?


Đồng thời, các fan có thể sớm lấy được tỷ lệ chính xác 70% cũng cảm thấy mình vô cùng có mặt mũi. Fans thật fans giả không phải nói ngoài miệng mà thôi. Đám fans thật bọn họ đã dùng thực tế hành động và huân chương (quyền mua sắm tạp chí) để kiểm tra thuộc tính fans!


Về phần anti-fans.


Các fans cũng tìm được kịch bản mới đối phó với antifans: “Mấy người không lấy được tỷ lệ chính xác 70% đã nói lên mấy người không hiểu về A Tửu. Dưới tình huống mấy người không hiểu A Tửu còn tạt nước bẩn cho A Tửu cả ngày. Không có bằng chứng, không thể tin!”


Các antifans khác: ...


Má! Đều trách trong bọn họ có phản đồ!


Lúc các antifans phỉ nhổ phản đồ, bản thân phản đồ cũng bị bạn cùng phòng thăm hỏi ở Wechat.


[Thuận Theo Hoa: Mẹ kiếp? Cậu mua tạp chí của Tang Tửu? Hơn nữa tỷ lệ chính xác của cậu lên tận 80%?! Weibo của cậu bị hack à??? @Hoa Nở Bên Cầu.]


[Chỉ Một Màu: Cậu ngốc à, anh trai cậu ta hiện tại là cổ đông của VLLU. Cậu ta tuyệt đối đã sớm xem nội dung hỏi đáp. Có khi lúc trả lời, đỉnh đầu cậu ta có một quyển đáp án đấy.]


Nhà Hoa Tín và Lục Dư Thanh đều không ở thành phố Bắc Kinh. Kỳ nghỉ ngày Một tháng Năm, hai người đã sớm về nhà. Kết quả, ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, bọn họ ngủ một giấc tỉnh lại đã nhìn thấy Trần Thiên bị mang lên hotsearch.


[Hoa Nở Bên Cầu: Cậu đừng vũ nhục tôi! Tôi chỉ thuận tiện nhìn qua hai câu hỏi đáp trên trang bìa tạp chí của Tang Tửu thôi, còn lại cũng không thấy gì cả. Hơn nữa, lúc trước vì soi mói Tang Tửu không chuyên nghiệp, một gameshow tôi có thể xem vài lần ở tốc độc 0.5, mấy người làm được à?! @Chỉ Một Màu.]


[Chỉ Một Màu: Chúng tôi không làm được. Đừng nói chúng tôi không làm được, rất nhiều fans của Tang Tửu cũng không làm được. Tôi có chút lo lắng cậu bị Tang Tửu đổi thành fan mà không tự biết.]


Trần Thiên nhìn nội dung Lục Dư Thanh gửi trong nhóm Wechat. Cậu ta đang muốn cãi lại, nhưng ngay sau đó, cậu ta thấy ảnh giới thiệu phim “Hành động ưng đen” trong tay, lập tức nhụt chí.


[Hoa Nở Bên Cầu: Từ trước đến giờ tôi chưa từng nói một câu với Tang Tửu, chỉ đơn thuần xem Tang Tửu trên màn ảnh. Mấy ngày hôm trước sau khi thấy cô ấy, tôi có một loại cảm giác kỳ quái. Hai người không cảm thấy Tang Tửu có chút giống tiểu sư muội A Tửu à? @Chỉ Một Màu @Thuận Theo Hoa.]


[Chỉ Một Màu: Không phải trước kia tôi đã nói một lần trong nhóm là tướng mạo Tang Tửu giống A Tửu à? Nhưng cũng chỉ có tướng mạo thôi, những mặt khác đều không giống. Hơn nữa mấy ngày hôm trước tôi nhìn lại thì đột nhiên phát hiện tướng mạo Tang Tửu cũng không quá giống A Tửu. ]


[Thuận Theo Hoa: +1.]


Mấy ngày hôm trước, chỉ số ra vẻ của A Tửu vượt mốc 6000, liên hệ của cô với thế giới tương lai cũng chặt chẽ hơn nữa. Cho nên, những người chơi có độ thiện cảm với A Tửu bình thường rất khó thấy A Tửu giống với NPC A Tửu trong game mobile.


Nếu lần đầu tiên Tịch Ngôn Vãn gặp phải A Tửu vào lúc này, với 6000 chỉ số ra vẻ thêm vào. Chỉ sợ chị ấy cũng không thể liếc mắt một cái đã nhận ra A Tửu, Tịch Ngôn Vãn có độ thiện cảm đứng gần đầu đều không được, huống chi Hoa Tín và Lục Dư Thanh.


Trần Thiên gãi gãi đầu, trên khuôn mặt phong độ trí thức hiện lên chút bực bội. Cậu ta cũng không cảm thấy tướng mạo Tang Tửu giống tiểu sư muội, nhưng cảm giác khi ở chung rất quen thuộc. Nhưng hiện tại cậu ta nói cũng không ai tin!


Lúc Trần Thiên hãy còn rối rắm, A Tửu đã ngồi xe đến địa điểm tổ chức quảng bá ngoài trời phim “Hành động ưng đen”.


Mười một giờ, “Hành động ưng đen” chiếu lần đầu. Vào buổi chiếu đầu tiên, ê kíp sản xuất tổ chức ba buổi quảng bá ngoài trời ở ba trung tâm thương mại lớn. Đạo diễn Lâm, Tịch Ngôn Vãn cùng với A Tửu làm một tổ quảng bá ngoài trời ở trung tâm thương mại Tinh Quang ở. Khán giả xem xong phim ở rạp chiếu phim Tinh Quang, tiện đường lại đến tầng 1 xem quảng bá ngoài trời.


Trên đường, A Tửu nghe Quý Kỳ Tây nói chuyện có liên quan đến bọn phe vé, lén lút cân nhắc một chút. Cô đã đăng một bài Weibo nhằm vào bọn phe vé, đơn giản khái quát chỉ có một chuyện. A Tửu nói cô đã sớm chuẩn bị 200 quyển tạp chí VLLU, có thời gian sẽ tổ chức rút thăm trúng thưởng trên Weibo, để các fans không mua được cứ bình tĩnh, ngàn vạn lần đừng mua trong tay bọn phe vé.


Có fans không mua được thấy Weibo, lập tức gào khóc hu hu hu ở khu bình luận: “A Tửu, em đã nói trong lòng chị có bọn em mà! Bọn họ đều nói chị có thù oán với chúng em, làm chúng em không bỏ tiền nổi! Em muốn để cho bọn họ nhìn xem, vì không cho chúng em mua bản số lượng giới hạn của bọn phe vé mà chị đã sớm chuẩn bị hai trăm quyển chờ chia cho chúng em làm phần thưởng đó!”


“Có vài bọn phe vé hoàn toàn không thể ngăn chặn.” Quý Lâm Xuyên cũng ở trên xe. Anh làm ca sĩ, thường xuyên tổ chức buổi biểu diễn. Lúc đầu mấy lượt vé vào cửa ở trong tay bọn phe vé có thể nâng lên giá trên trời. Sau đó, anh dùng phương thức một chứng minh thư mua một vé: “Em không cho fans mua của bọn phe vé cũng khá tốt, giúp các fans tiết kiệm tiền. Hơn nữa…”


Kết quả, anh mới nói được một nửa lời còn lại mạnh mẽ bị nghẹn trong lòng.


Quý Lâm Xuyên nhìn A Tửu vừa viết lời bình luận mới, không khỏi duỗi tay gõ vào trán A Tửu, cười bất đắc dĩ: “A Tửu, thật sự nên để phòng quan hệ công chúng tiếp tục tịch thu quyền đăng nhập Weibo của em.”


Tang Tửu V: Các em mua từ trong tay bọn phe vé, chị cũng kiếm không được tiền nha. //Chén Rượu Nhỏ Nhà Tửu Tửu V: A Tửu, em đã nói trong lòng chị có bọn em mà! Bọn họ đều nói chị có thù oán với chúng em…


Đối mặt với ánh mắt không đồng ý của Quý Lâm Xuyên, A Tửu chột dạ cười. Chờ sau khi thấy chỉ số ra vẻ tăng lên, cô thở phào nhẹ nhõm.


[Chỉ số ra vẻ: 6511/9999]


Từ sau khi chụp ảnh bìa, VLLU tuyên bố giới hạn số lượng tạp chí với bên ngoài, A Tửu sẽ thỉnh thoảng nhận được chỉ số ra vẻ. Đương nhiên, số lượng không nhiều, cũng chỉ từng bước từng bước đi lên.


Tám giờ rưỡi sáng, VLLU mở bán, chỉ số ra vẻ của A Tửu tăng lên một tầm cao mới, trực tiếp nhảy lên trên hơn 100. Sau đó, trước khi tạp chí bán xong, chỉ số ra vẻ vẫn liên tục không ngừng dâng lên, mãi đến 6511 mới dừng.


Gánh nặng trong lòng A Tửu rơi xuống đất. Cô một lần nữa nhìn về phía Thẩm Thư Triệt đi lên xe chung, lộ vẻ khó hiểu: “Tam sư huynh, sao trước đó anh không điền vào chỗ trống được?”


Thẩm Thư Triệt: ...


Nên tới thì cuối cùng vẫn tới.


“A Tửu...” Thẩm Thư Triệt nhìn thẳng vào A Tửu, thành khẩn nhận sai: “Năm đó nội dung thi văn đều có thể tìm được đáp án. Anh thấy từng đáp án một, tất nhiên sẽ... đứng đầu bảng.”


A Tửu: ???


“Tìm được đáp án?”


“Đúng vậy.”


Quý Lâm Xuyên nhìn hai người một hỏi một đáp. Sau khi cân nhắc trong lòng, anh cũng nhấc tay nhận sai: “A Tửu, anh cũng sớm được nhìn đáp án.”


A Tửu: ?!!


Thế giới quan của A Tửu như được đập đi xây lại từ trong ra ngoài. Sau một lúc lâu, cô hoảng hốt hỏi: “Vậy từ trước các anh nháy mắt là có thể học thuộc cả chồng sách thì sao?”


Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt: Một cú nhấp chuột.


Quý Lâm Xuyên xụ mặt, nghiêm trang nói bừa: “Giả vờ học thuộc mà thôi.” Thẩm Thư Triệt phụ họa: “Đúng thế, một hàng chữ cũng không thuộc.”


A Tửu: !!!


Từ nhỏ đến lớn, A Tửu vẫn luôn rất không tự tin với ký ức của mình. Dù sao, sư huynh, sư tỷ nháy mắt có thể học thuộc lòng, cô phải chong đèn đọc mấy ngày mấy đêm. Kết quả…


Đại sư huynh và tam sư huynh đều giả vờ học thuộc?


Thấy thế, Quý Kỳ Tây tận dụng mọi cơ hội tâng bốc A Tửu: “A Tửu, thật ra trí nhớ của em ưu tú gấp mấy trăm lần hai sư huynh. Hai người bọn họ không gian lận đều không thể thắng em.”


Anh nói xong, nhướng mày nhìn về phía Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt: “Đúng không?”


Quý Lâm Xuyên, Thẩm Thư Triệt quyết đoán tán đồng trước mặt A Tửu: “Đúng!”


“A Tửu, ngôi sao dán trên kim tự tháp của em sắp được một nửa rồi nhỉ?” Quý Kỳ Tây nghiêng đầu hỏi xong, cười cười: “Chờ em dán đầy kim tự tháp, các kỹ năng khác của em cũng có thể ưu tú ngang đại sư huynh, tam sư huynh.”


A Tửu gian nan tiêu hóa xong chuyện hai sư huynh ngang nhiên gian lận. Cô nghe vậy, vội lắc đầu: “Không giống nhau. Ba kỹ năng kiếm thuật, tài nấu nướng và bói toán đều không thể gian lận, cũng không thể giả vờ. Hơn nữa em đã tận mắt nhìn thấy đại sư huynh và tam sư huynh rất giỏi.”


Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt: ...


Bọn họ trở về phải nâng giờ học lớp bổ túc lên mười lần.


Ba kỹ năng A Tửu nói phía sau, bọn họ cố gắng học tập cũng có thể làm ra thành tích. Về phần trí nhớ, hai người bọn họ thật sự không giả vờ được giống trong game online. Ai có thể nháy mắt học thuộc một đống sách chứ? Einstein cũng không được!


Thấy A Tửu không tự tin, Quý Kỳ Tây cong ngón tay gõ lên đầu cô, lười biếng nói: “Em nghe nói em mất cả đêm để học thuộc một quyển sách?”


“Ba quyển.” A Tửu tính toán rất chi li trên số lượng làm việc. Cô kiên quyết không cho những người khác công nhận việc mình làm thiếu cân thiếu lạng.


Quý Kỳ Tây gật đầu, thầm nhủ anh có thể kéo năng lực về: “Vậy trí nhớ của em đã cực kỳ tốt rồi. Hai người bọn họ gian lận không tính. Lúc anh học cấp ba không gian lận thì phải mất hai ngày mới thuộc một quyển sách. Tốc độ như vậy ở trong khối của anh được tính là nhanh rồi. Nếu đổi thành em thì sẽ là đứng đầu khối của anh đó.”


“Đứng đầu?” A Tửu hơi trợn tròn mắt hạnh: “Trí nhớ của em có thể lấy được hạng nhất? Nhưng không phải buổi sáng anh bảo anh không thể động não à?”


Mặt Quý Kỳ Tây không đổi sắc: “Học bằng cách nhớ có thể tính là động não à? Loại chuyện này đứa ngốc cũng biết làm.”


Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt: ...


Hình như hai người họ bị nói móc.


A Tửu không kiềm được nghiêng đầu về phía Quý Kỳ Tây, ánh mắt sáng lấp lánh, chờ mong thấp thỏm hỏi: “Cho nên trong thế giới tương lai trí nhớ của em rất đỉnh?”


Quý Kỳ Tây giúp A Tửu vén tóc ra sau tai, nói giọng khẳng định: “Cực kỳ cực kỳ đỉnh. Nói đơn giản ra, em chính lão đại đứng ở đỉnh kim tự tháp.”


Lão… lão đại?!


Á á á á á á á!!!


Bản sao nhỏ trong lòng A Tửu điên cuồng thét chói tai. Vậy mà cô cũng có thể có kỹ năng hạng nhất được gọi là lão đại đứng ở đỉnh kim tự tháp à?!


Sự vui sướng và hưng phấn của A Tửu bộc lộ ra ngoài, ba người còn lại đều thấy. Bọn họ vừa vui mừng lại chua xót, đặc biệt là Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt. Thậm chí hai người còn suy xét là có nên hừa nhận mấy kỹ năng còn lại bọn họ cũng giả vờ không.


Nhưng như A Tửu nói, những kỹ năng đó, bọn họ đều từng biểu diễn ở trước mặt A Tửu. Không giả vờ được!


[Tinh…]


Quý Lâm Xuyên thấy Quý Kỳ Tây ra hiệu bằng mắt cho mình thì cúi đầu đi xem tin nhắn Wechat. Bên trong chỉ có bốn chữ vô cùng đơn giản: “Tiến hành từng bước.”


“Hở?!”


Một tiếng kinh ngạc của A Tửu đưa sự chú ý của ba người còn lại: “Làm sao vậy?”


Làm nhân vật chính được quan tâm, A Tửu nhìn chỉ số ra vẻ đột nhiên tăng lên, trong lòng sóng to gió lớn. Thậm chí cô không nhớ phải trả lời bọn họ.


[Chỉ số ra vẻ: 6611/9999]


[Chỉ số ra vẻ: 6811/9999]


[Chỉ số ra vẻ: 7511/9999]


A Tửu gần như không thể tin được vào hai mắt của mình. Sau khi phát sóng trực tiếp cánh tam giác, cô lại lần nữa lấy được 1000 chỉ số ra vẻ!


Theo quy tắc tính toán của hệ thống chỉ số ra vẻ, nếu không phải hạn mức cao nhất ở các mốc dừng ở 1000 thì hiện tại, chỉ số ra vẻ chắc chắn sẽ còn tiếp tục tăng lên!!!


A Tửu như nghe thấy tiếng tim đập bịch bịch bịch trong ngực mình. Một mục tiêu xa xôi thật xa xôi, sắp được thực hiện xong. Thấp thỏm, kích động, bất an đan chéo vào nhau, cô như không nhớ rõ mình đang ở chỗ nào nữa.


Sau một lúc lâu, chờ A Tửu hoàn hồn. Cô lập tức thấy ánh mắt quan tâm lo lắng đến từ ba cái sư huynh, cuống quít nói: “Em không có việc gì! Vừa rồi em chỉ đột nhiên nghĩ đến hình như suất chiếu đầu 'Hành động ưng đen' đã bắt đầu rồi.”


Hơn mười giờ bốn mươi phút bọn họ mới rời khỏi biệt thự. Theo lộ trình, khoảng mười hai giờ sẽ đến quảng trường Tinh Quang. Nhưng vì thời gian buổi quảng bá ngoài trời vào một giờ rưỡi chiều, cho nên bọn họ đến quảng trường Tinh Quang rồi sẽ đi ăn cơm trưa trước.


Trước mắt, mười một giờ mười lăm phút, suất chiếu đầu "Hành động ưng đen" đã chiếu mười lăm phút.


A Tửu có tham gia buổi chiếu thử. Cô hơi nhớ lại đã nghĩ đến cốt truyện hiện tại vừa tiến triển đến người đội nghiên cứu khoa học ở rừng mưa nhiệt đới tránh né kẻ địch. Mà nhân vật cô đóng vai bởi vì quá nhõng nhẽo ăn không ít khổ, cho nên giai đoạn trước, một đường đều ở không ngừng oán giận cùng với lúc kinh sợ lúc hò hét. Kết quả đánh động kẻ địch, thiếu chút nữa hại chết một người trong đội.


Đám người Quý Kỳ Tây không ngốc. Bọn họ có thể nhìn ra A Tửu vừa thất thần mười mấy giây tuyệt đối không phải đơn giản chỉ suy nghĩ đến suất chiếu đầu. Nhưng A Tửu không nói, bọn họ cũng không hỏi.


“Đúng vậy, suất chiếu đầu đã bắt đầu rồi.” Thẩm Thư Triệt mở app mua vé ra, cho A Tửu xem mấy rạp chiếu phim của Bắc Kinh: “Phim điện ảnh thể loại này của đạo diễn Lâm chưa từng thất bại. Cư dân mạng chờ mong rất cao, dự bán phòng bán vé đã vượt con số trăm triệu. Em xem vé ngày hôm nay, mặc kệ thời gian nào đều rất khó mua được.”


A Tửu nghe được dự thu phòng bán vé, mi mắt cong cong: “Em có nhìn được các sư huynh sư tỷ tuyên truyền rồi! Còn có Đồng Đồng, Nguyệt Nguyệt, Tiểu Dập tất cả đều đặt bao hết hỗ trợ tuyên truyền. Đúng rồi, Mỹ Mỹ, Tiểu Nguyệt Lượng, Kim Bảo, Thang Viên cũng nói muốn để bố mẹ dẫn bọn nó đi xem!”


Lúc nói chuyện, A Tửu cũng suy nghĩ cẩn thận nguyên nhân chỉ số ra vẻ tăng lên số lượng lớn. Đầu tiên, nhân vật cô đóng liên lụy cả đội, tìm đường chết. Tiếp theo, người xem phim rất nhiều.


A Tửu nghiêng đầu nhìn về phía Quý Kỳ Tây, cười khanh khách: “Ngũ sư huynh cũng thật là! Anh Sầm Luật nói anh đặt bao hết vé cho nhân viên coi như phúc lợi của công ty. Cảm ơn anh!”


“Khụ khụ!” Quý Kỳ Tây vừa uống nước, bất ngờ bị một câu của A Tửu làm sặc: “Em gặp Sầm Luật lúc nào?”


Trước đó A Tửu quay "Đọ sức trên không", Sầm Luật đi theo Quý Kỳ Tây đi thăm trường quay một lần. Bởi vậy, Quý Kỳ Tây không thấy lạ khi hai người biết nhau nhưng anh không ngờ Sầm Luật không giữ được miệng.


Trước khi "Hành động ưng đen" chiếu, Quý Kỳ Tây ở trong nhóm WeChat nói một câu: Phòng mình không cho nhân viên chút phúc lợi điện ảnh à? Không nói người ta có xem không, kỳ nghỉ Quốc tế lao động, bản lĩnh tỏ vẻ của phòng mình là phải đúng chỗ.


Quý Kỳ Tây nghĩ anh lại không nói cụ thể xem phim nào, bọn họ nhất trí đặt bao hết "Hành động ưng đen", anh cũng không có cách nào, không phải à?


A Tửu lắc đầu: “Không gặp mặt. Nhưng lần trước gặp nhau em có thêm WeChat.”


Quý Kỳ Tây: ...


Anh sớm muộn gì cũng bị cái loa Sầm Luật kia bán đứng.


Một bên kia, Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt nghe hai người đối thoại, song song bừng tỉnh. Hai người bọn họ có tuyên truyền cũng chỉ là tự mình đặt bao hết vé. Thật ra, bọn họ hoàn toàn có thể phát động người nhà bạn bè cũng đặt bao hết vé!


Quý Kỳ Tây liếc mắt một cái đã nhìn ra hai người bọn họ nghĩ gì. Anh không mặn không nhạt cắm dao nhỏ: “Đừng nghĩ nữa! Bọn Sầm Luật đặt bao hết vé đều xác định trong danh sách nhân viên công ty muốn đi trước khi nghỉ lễ, sau đó mới theo danh sách mua vé. Hiện tại hai người đặt bao hết vé, là muốn cho người khác thấy "Hành động ưng đen" toàn ma xem à?” Một người cũng không đi thì còn không phải là ma xem à?


Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt: ...


Bọn họ ngốc là ngốc ở ra tay chậm, tâm cơ kém Quý Kỳ Tây.


Có lẽ do quá ảo não, thế cho nên lúc ăn trưa, hai người anh một đũa tôi một đũa gắp đồ ăn cho A Tửu, hoàn toàn ngăn cách Quý Kỳ Tây ra ngoài.


Quý Kỳ Tây nhìn hai người kết làm đồng minh, nhướn mày. Anh kéo dài giọng điệu hỏi A Tửu: “A Tửu, phía sau quảng trường có một phố ăn vặt, bên trong có rất nhiều đồ ăn vặt. Em có muốn để bụng để ăn vặt không? Chúng ta có thể vừa chờ quảng bá ngoài trời vừa ăn vặt giết thời gian.”


“Được đó!” A Tửu lập tức hứng thú: “Mấy ngày hôm trước em đã muốn ăn Takoyaki rồi!”


Quý Kỳ Tây được câu trả lời của A Tửu, một lần nữa biếng nhác dựa vào ghế. Anh đưa mắt nhận lấy ánh mắt như phi đao của Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt, nhếch môi cười, thiếu đòn gần chết.


Đầu giờ chiều, trước cửa tầng một khu thương mại Tinh Quang đã sớm có phóng viên tụ tập.


Bọn họ đều được mời tới truyền thông cho quảng bá ngoài trời. Nếu là trước kia, lực chú ý của bọn họ chắc chắn phần lớn đặt trên người nhà sản xuất. Nhưng sau sóng gió hỏi đáp buổi sáng, bọn họ cực kỳ muốn phỏng vấn A Tửu một chút. Dựa vào độ hot buổi sáng gửi một bản thảo đi trước kiếm độ nổi tiếng. Chờ buổi chiều mở màn quảng bá ngoài trời lại gửi bản thảo thứ hai.


“Kìa kìa! Kia là xe của Tang Tửu! Tôi nhận ra được!”


Trong tiếng ồn ào, không biết là ai nói câu đó. Trong lúc nhất thời, vô số phóng viên nhào về phía xe bảo mẫu.


Rất nhanh, cửa xe mở ra.


Một đôi giày bóng rổ xuất hiện ở trước mắt mọi người. Ngay sau đó, Quý Lâm Xuyên mặc đồ thể thao lạnh mặt xuống xe.


Thoạt nhìn làm người ta cảm thấy lạnh lẽo.


Nhưng mà…


Các phóng viên nhìn trong tay anh bưng một hộp mỳ lạnh nướng [1], vẫn cảm thấy phong cách sai sai ở đâu đó.


[1] Mỳ lạnh nướng: Là một món ăn nhẹ đặc sản địa phương của tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc. Nó là một món ăn kèm, thường được bán ở chợ đêm hoặc các quán ven đường hơn là trong các nhà hàng.


Không đợi bọn họ cân nhắc rõ, người thứ hai đã xuống xe. Vẫn không phải Tang Tửu, mà là Thẩm Thư Triệt mặc áo hoodie, trong tay anh bưng một cốc xúc xích nướng.


Các phóng viên: ???


Tuy bọn họ không chỉ thấy Quý Lâm Xuyên còn thấy được Thẩm Thư Triệt, có thể chụp thì tuyệt đối là kiếm được. Nhưng vì sao tâm tình bọn họ có một tí xíu vi diệu nhỉ?


Chỉ chốc lát sau, tiếp tục có hai người xuống xe. Người đi ở phía trước, mặc sơ mi trắng quần đen, thoải mái thanh tân sạch sẽ. Một tay anh cầm hộp Takoyaki, một tay dùng xiên tre cắm một viên nhỏ, tự nhiên đút cho ai đó.


Rất nhanh, A Tửu cứ như vậy cắn Takoyaki mà Quý Kỳ Tây đưa tới, đồng thời xách theo một túi vừa nhìn đã thấy rất nhiều bánh cuộn chiên [2], trong ánh mắt sáng quắc của mười mấy phóng viên, xuống xe.


[2] Bánh cuộn chiên: Là món ăn đường phố phổ biến của Trung Quốc có nguồn gốc ở Thiên Tân, và được ca ngợi là “Một trong những bữa sáng đường phố được yêu thích nhất Trung Quốc”, đặc biệt là ở Thiên Tân và các tỉnh lân cận Hà Bắc.


A Tửu: ???


Chẳng lẽ quảng bá ngoài trời đã bắt đầu rồi à?


Có lẽ vì ánh mắt phóng viên nhìn sang quá nóng rực, ánh mắt lại quá phức tạp, làm A Tửu nhìn mà không hiểu. Cho nên, cô do dự đưa bánh cuộn chiên bụ bẫm trong tay ra ngoài rồi nhỏ giọng hỏi: “Mọi người muốn ăn à? Cả túi, ba mươi ba tệ.”


Các phóng viên: ...


Kịch bản bé cưng của nhóm này thật bình dân.


___


Tác giả có lời muốn nói:


A Tửu: Ánh mắt bạn lại nóng rực, tôi cũng không thể cho bạn miễn phí! Dù sao là trứng gà, thịt lợn quay, hotdog, thịt xông khói, chà bông, que gà, nấm kim châm, gân bò,… mọi thứ đều là bức ảnh gia đình của bánh cuộn chiên!


Bạn cần đăng nhập để bình luận