Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 57


Lúc A Tửu và Cố Ly Nguyệt bị nhốt trong phòng kín, hot search Weibo cũng bị "Sinh tồn trong phòng kín" chặt chẽ chiếm cứ.
Trong đó hastag ["Sinh tồn trong phòng kín" kiểm lại phiếu], [Hạng nhất bỏ xa người khác của Tang Tửu và Cố Ly Nguyệt] ở vị trí cao nhất. Tuy rằng khi vừa lên ở vị trí mười mấy nhưng rất nhanh đã được đám cư dân mạng, các fans, anti-fans đưa lên vị trí đầu hot search.
Nhóm Dâu Tằm nhìn đám cư dân mạng cười nhạo Quế Qua, cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều thoải mái. Bọn họ bị fans nhà Quế Qua chế giễu trào phúng lâu như vậy, rốt cuộc cũng được xoay người!
Về phần trên mạng nói Tửu Tửu ức hiếp Quế Qua? Đuổi Quế Qua ra khỏi đoàn phim?
Tửu Tửu nhà bọn họ không có khả năng vô duyên vô cớ nhằm vào Quế Qua! Làm fans, cần phải tin tưởng chính chủ vô điều kiện!
“Bọn họ đang khen em được hạng nhất!” A Tửu ngồi ở trong xe đi sân bay, cầm di động cười ngây ngốc: “Hạng nhất! Hoàn toàn dựa vào bản thân em lấy được hạng nhất!”
Quý Kỳ Tây quay đầu sang là có thể thấy đôi mắt A Tửu đều cười đến híp lại. Đáy mắt anh vẽ ra một chút bất đắc dĩ đồng thời cũng buồn bực: “Em ở 'Tốc độ cao lao về đích' cũng bằng năng lực bản thân lấy được hạng nhất mà?”
A Tửu một tay chống cằm, rất nghiêm túc lắc đầu: “Không giống nhau! Em có thể lấy hạng nhất ở 'Tốc độ cao lao về đích' bởi vì có những người khác phối hợp, 'Sinh tồn trong phòng kín' không ai phối hợp, ý nghĩa của hai hạng nhất không giống nhau.”
Hạng nhất trước cùng loại với sư huynh tỷ nhường nhịn như ở trong trò chơi, đương nhiên, những người khác thật sự phối hợp hay giả vờ phối hợp, hiện tại A Tửu cũng có chút dao động. Nhưng đại sư huynh nhất định là phối hợp, nếu không thì anh ấy không có khả năng bị bắt.
Về phần hạng nhất sau, giống như những gì cô thầm mong đợi trong lòng, đánh thắng những người ngoại đạo đến tông môn bằng một thanh kiếm.
Phối hợp?
Quý Kỳ Tây nhớ lại một chút. Thật sự nói phối hợp thì đại khái chỉ có mấy người đuổi bắt bị trói tới muốn trầm cảm kia, lúc tiếp tục bắt A Tửu đều không nghiêm túc phối hợp à?
A Tửu nói xong, đột nhiên nghĩ đến Quý Kỳ Tây bất ngờ xuất hiện hôm nay. Cô chớp chớp đôi mắt hạnh: “Không phải anh bảo hai ngày nay anh bận nên để Quất Tử và Tam Thủy mang em đến chương trình giải trí à?”
Quý Kỳ Tây mở nắp một lọ đồ uống đưa cho A Tửu, rất tán đồng gật đầu: “Để Quất Tử và Tam Thủy mang theo em tới chương trình giải trí, anh lại đưa em về Bắc Kinh. Hẳn không mâu thuẫn gì chứ?”
“Không mâu thuẫn.” A Tửu cực kỳ dễ dàng bị Quý Kỳ Tây thuyết phục. Nhưng cô vẫn tò mò giống con mèo con: “Vậy anh bận gì thế, đã xong cả rồi à?”
“Bận…”
Quý Kỳ Tây vừa chuẩn bị trả lời nhưng sau khi nhìn vào đôi mắt sáng long lanh của A Tửu, lời đến môi lại đổi thành: “Anh đi làm một chuyện rất kích thích. Em muốn xem không?”
“Chuyện rất kích thích?” A Tửu cầm cái chai ngả người về phía trước, rõ ràng có vài phần động tâm. Cô nhỏ giọng hỏi: “Anh làm xong rồi à? Em có thể xem không?”
Trước lúc A Tửu ngả về phía trước, Quý Kỳ Tây đột nhiên duỗi tay sờ mũi. Anh cảm thấy có lẽ vì hôm nay hơi nóng, thế cho nên anh như ngửi thấy được mùi ánh mặt trời ấm áp dễ chịu, hơn nữa mang theo một chút mùi hoa dành dành rất nhạt gần như không thể thấy.
Bởi vì ý nghĩ bất chợt này thoáng qua quá nhanh cho nên Quý Kỳ Tây cũng không để ý. Anh đưa di động trong tay cho A Tửu xem, cười lười biếng: “Anh cho người hỗ trợ quay phim nhưng chưa kịp cắt nối biên tập, bên trong cũng có vài đoạn do anh tự quay.”
Lúc Quý Kỳ Tây nói, sự chú ý của A Tửu đều bị video trong di động hấp dẫn.
Trong video, bầu trời xanh thẳm, mây trắng phiêu tán, chỉ có một người tung bay ở phía chân trời. Từ góc quay của anh, có thể thấy dãy núi xanh mướt, có thể thấy ao hồ ruộng bậc thang.
Lần đầu tiên A Tửu ngồi máy bay đã hỏi Quý Lâm Xuyên, hóa ra người ở thế giới tương lai không thể ngự kiếm phi hành thì đổi thành ngồi máy bay à? Tuy đều có thể bay nhưng không có gió mát như ngự kiếm phi hành.
Nhưng hiện tại, A Tửu nhìn diều lượn trên di động, đột nhiên ý thức được trong thế giới tương lai cũng không phải chỉ có một cách là đi máy bay. Diều lượn càng giống ngự kiếm phi hành hơn ván trượt.
A Tửu xem video di động xem vô cùng nghiêm túc, hoàn toàn không quan tâm gì cả. Bởi vì trên đường về Quý Kỳ Tây đã xem một lần cho nên hiện tại anh xem nữa cũng không còn gì mới lạ, ngược lại còn có chút nhàm chán.
Anh nhìn nhìn, ánh mắt không tự chủ dịch lên khuôn mặt A Tửu. Lông mi cô cụp xuống, vừa dài vừa dày, hơn nữa hơi cong vút. Hóa ra lông mi của A Tửu vừa cong vừa dài vậy ư?
Quý Kỳ Tây đang cân nhắc thì ánh mắt bất ngờ chạm vào A Tửu đang ngửa đầu nhìn lại. Trong nháy mắt chạm vào, trong lòng anh bỗng chốc sinh ra một loại chột dạ không rõ nguyên nhân.
Chột dạ?
Anh có thể có loại cảm giác chột dạ ư?
Ngay sau đó, Quý Kỳ Tây nhìn về phía video trên di động, tự giác lấy cớ cho mình.
Việc anh khoe khoang vừa rồi rất giống con công đực xòe đuôi bậy bạ, ấu trĩ muốn chết. Cho nên cái đó cũng không gọi là chột dạ, đơn thuần là hổ thẹn. Hổ thẹn một người trưởng thành mà lại ấu trĩ.
“Anh có thể dạy em chơi không?” A Tửu đầy mong chờ, trên mặt ngập khát khao, rất nghiêm túc nói: “Em cũng muốn chơi!”
Nếu như là lúc trước, có lẽ A Tửu không dám hỏi trực tiếp sợ làm không được lại làm mọi người thất vọng.
Nhưng sau ván trượt ở "Tốc độ cao lao về đích" và hạng nhất ở "Sinh tồn trong phòng kín" đều làm A Tửu hơi nhận rõ một chút thực lực của mình. Cô đã thoát khỏi phạm trù đồ cùi bắp dưới đáy, bay lên một đẳng cấp mới. Ở thế giới tương lai có một vài người còn kém cả cô!
Bé A Tửu không bao giờ còn đứng thứ nhất từ dưới đếm lên nữa!
Quý Kỳ Tây tự thấy anh đã khép cái đuôi công xòe ra khó hiểu của mình. Anh nhướng mày như đang xác nhận: “Em muốn học diều lượn?”
A Tửu gật đầu: “Đúng! Diều lượn!”
“Được.” Anh cũng không phân ra gì mà có thể học hay không thể học. Đời người cũng không dài. Nói không chừng đến lúc chết rồi cũng chưa học được: “Chờ em quay xong bộ phim này thì anh sẽ dạy. Trong lúc đó, anh sẽ nói cho em một vài kỹ năng cần phải nắm giữ. Em học lý thuyết cơ sở trước, phương diện thể lực cũng phải bảo đảm. Đến lúc đó có thể trực tiếp thực hành.”
A Tửu vừa chuẩn bị đồng ý. Cô đột nhiên dừng lại, thật cẩn thận liếc Quý Kỳ Tây: “Quay xong bộ phim này anh không làm người đại diện cho em nữa, cũng có thể dạy à?”
“Ai nói anh không làm người đại diện…”
Nói đến một nửa, Quý Kỳ Tây im bặt. Đúng vậy, hai người bọn họ có hợp đồng ba tháng. Móe, thằng nhóc Sầm Luật kia nói ba tháng cái gì chứ...
Anh bình tĩnh xoay chủ đề: “Dù sao việc đã đồng ý với em thì anh sẽ không đổi ý. Em chờ học là được.”
Nghe vậy, mặt mày A Tửu lập tức hớn hở, cả người đều tươi đẹp hơn cả ánh mặt trời ngoài cửa sổ xe: “Cảm ơn anh!”
Quý Kỳ Tây nhìn A Tửu cười. Anh đột nhiên cảm thấy hôm nay mình xung khắc với diều lượn, dù sao cả người cũng không dễ chịu: “Đúng rồi, chuyện em và Quế Qua có nội tình gì? Em kể xem, anh giúp em xả giận.”
Chuyện liên quan đến A Tửu và Quế Qua, anh có thể tìm người đi điều tra. Nhưng trước kia không quen biết thì cũng thôi, sau khi quen nhau, anh cho rằng nên hỏi thẳng A Tửu mà không phải âm thầm cho người điều tra đi làm gì.
“Chuyện kia á…” A Tửu lẩm bẩm sau đó nói ra đầu đuôi chuyện năm đó.
Thật ra, chuyện nguyên chủ và Quế Qua nói ra cũng đơn giản. Một buổi chiều ngày nọ nguyên chủ ở phòng hóa trang gặp được Quế Qua đang sờ soạng người đóng vai quần chúng, ỷ vào địa vị nghệ sĩ hơi nổi để bắt nạt người đóng vai quần chúng là nghệ sĩ kém nổi.
Nguyên chủ không nói hai lời ném người ra ngoài.
Lúc đó, phòng hóa trang chỉ có ba người bọn họ, nhưng trong suốt ba ngày tin đồn xuất hiện trên mạng, người tố giác lúc đó lại là người đóng vai quần chúng kia. Lúc ấy nguyên chủ vốn không còn muốn làm nghệ sĩ nữa. Cô nhìn người lúc trước được mình giúp lại đâm sau lưng mình, cũng lười đáp trả.
Ba người Quất Tử vẫn luôn ngồi ở ghế sau. Sau khi nghe được đầu đuôi câu chuyện năm đó từ trong miệng A Tửu, một đám vô cùng kinh ngạc. Cho dù đã ở chung một thời gian, biết được bản tính của A Tửu không xấu, các cô cũng không nghĩ tới A Tửu và Quế Qua lại liên quan đến loại chuyện này.
Quý Kỳ Tây trầm mặc vài giây. Sau đó anh lắc lắc màn hình di động đã khóa trong tay: “A Tửu, lần sau nếu lại làm chuyện tương tự thế này, nhớ phải lấy điện thoại ra.”
“Lấy di động?”
“Đúng vậy.” Anh trả lời ngắn gọn sau đó nở nụ cười: “Mở chế độ ghi âm của điện thoại ra. Trước khi làm bất cứ chuyện gì, mặc kệ là chuyện tốt hay là chuyện xấu, em đều phải bảo đảm không có nhược điểm rơi vào trên tay người khác.”
Anh nói xong, hất cằm về phía Miêu Miêu ngồi ghế sau: “Em cũng có thể học Miêu Miêu mang theo bút ghi âm.”
Lúc Miêu Miêu còn làm trợ lý cho Quý Lâm Xuyên, có thể nhớ mang bút ghi âm, cũng là vì Quý Kỳ Tây yêu cầu.
Thời gian dài, Miêu Miêu dưỡng thành thói quen. Sau đó, lúc A Tửu và Chương Kiều giằng co, không thể nghi ngờ đã có tác dụng.
Dứt lời, Quý Kỳ Tây nhìn những tòa cao ốc ngoài cửa sổ xe, duỗi tay xoa xoa đầu A Tửu. Khi anh lên tiếng lần nữa thì rõ ràng đã mang theo ý cười: “Dù sao vẫn còn đủ thời gian lên máy bay. Em lấy được hạng nhất 'Sinh tồn trong phòng kín', anh mời em ăn kem nhé?”
Anh phát hiện A Tửu khá thích ăn kem hơn là ăn kẹo.
Nhưng không đợi A Tửu đồng ý, Tam Thủy yên lặng giơ tay: “Đại diện Quý, A Tửu đang phải giữ cân.”
Nghe vậy, Quý Kỳ Tây như sực nhớ ra gật đầu. Rồi sau đó, anh nhìn khuôn mặt A Tửu viết đầy năm chữ to “Em muốn ăn kem lắm” lại nghiêng đầu nhìn Tam Thủy: “Lúc cô tính toán lượng calo, có tính đến lẩu tự sôi và phở ốc A Tửu ăn một giờ trước không?”
Khi nói đến phở ốc, vẻ mặt A Tửu có chút mất tự nhiên. Rốt cuộc sau khi ăn xong một lúc, cô đã chột dạ mà súc miệng mấy lần trong toilet, sợ một lúc nữa sẽ bị ám những mùi đó lên trên người.
Ôi! Đồ ăn làm người ta nhớ mãi không quên luôn có mùi vị độc đáo của nó.
Tam Thủy rất tự tin: “Có. Bảng hạng mục huấn luyện của A Tửu đều đã được điều chỉnh tương ứng.”
Quý Kỳ Tây thấy A Tửu mấp máy môi lúc lâu cũng không nói muốn ăn thì không khỏi bật cười: “A Tửu! Có hai phương án. Một là chúng ta không ăn kem, trực tiếp đến sân bay.”
Quả nhiên, lúc anh nói đến không ăn kem, ánh sáng trong mắt A Tửu đều ảm đạm xuống đáng thương như thỏ con bị bắt nạt.
Anh ho nhẹ một tiếng: “Hai là, em cứ ăn kem, nhưng bảng hạng mục huấn luyện có thể gấp bội. Rất mệt! Em…”
A Tửu vội nhấc tay, lo lắng nàng hành động chậm sẽ bị chọn phương án một: “Em chọn phương án hai! Thật ra mấy cái huấn luyện kia em đều có thể làm xong, không mệt!”
Mới vừa nói xong, người rốt cuộc cũng nhận ra bản thân không phải là đồ cùi bắp hạng bét - A Tửu - đột nhiên quay đầu nhìn về phía ba người Quất Tử, hơi lo lắng hỏi: “Ba người làm xong hạng mục huấn luyện thì mệt lắm à?”
Quất Tử lời ít mà ý nhiều: “Mệt!”
“Cực kỳ mệt!” Lúc Tam Thủy nói thì nhìn về phía A Tửu ánh mắt đều mang theo bội phục rõ ràng: “Lần trước thấy A Tửu nhẹ nhàng làm xong, ba người bọn chị cũng luyện một chút, thiếu chút nằm rạp trên mặt đất rồi.”
Miêu Miêu cũng phụ họa: “Chị có thể tập giảm cân đốt mỡ cùng Pamela [1]. Nhưng hạng mục huấn luyện của em, chị cũng chỉ có thể làm xong hai phần ba. A Tửu, thể lực của em hơn người thường nhiều.”
[1] Giảm cân đốt mỡ cùng Pamela: Pamela Reif là một ngôi sao truyền thông xã hội/ sức khỏe, thể hình và thời trang 23 tuổi người Đức. Bài tập của cô nàng nổi tiếng với cường độ luyện tập cao, đảm bảo có thể “ngược lên ngược xuống” bất kì ai tham gia, đến mức cư dân mạng đặt cho cô biệt danh là “Ác quỷ Pamela”.
Lo lắng trong lòng A Tửu bị ba người liếc mắt một cái, mỗi người một lời nói làm cho không còn. Trên mặt cô tràn ra một nụ cười xán lạn, hóa ra trên mặt thể lực thật sự còn có người cùi bắp hơn cô!
Sư huynh sư tỷ ở tầng cao nhất, có thể cô ở trung tầng, như vậy mấy người Miêu Miêu ở tầng chót à?
Sau khi A Tửu sắp xếp xong cấp bậc, thước đo sự tự tin mà những người khác không nhìn được trong lòng cô bùm bùm bùm tăng một khoảng lớn. Mặt mày cô hớn hở, thần thái tươi tỉnh.
Cô có thể gặp được hệ thống lúc thiếu chút nữa bị ma vật giết, lại đến một thế giới hoàn toàn mới quả thực quá hạnh phúc!
Quý Kỳ Tây thu di động, anh vừa liếc mắt chạm đến nụ cười trên mặt A Tửu. Cái đuôi công vừa khép lại đột nhiên không kịp phòng ngừa mà lại xòe ra: “Khụ! A Tửu, em về có rảnh thì có thể xem video về diều lượn trên Miêu Đóa TV.”
“Xem video của anh không được à?” A Tửu chỉ vào di động của, trên mặt hãy còn mang theo nụ cười nhẹ nhàng thanh thoát.
Quý Kỳ Tây căn bản không phát hiện khóe môi anh đang bất giác cong lên. Anh như không có việc gì bổ sung: “Đương nhiên cũng có thể. Nhưng có lẽ có người khác giỏi hơn anh đó.”
Nghe vậy, A Tửu như suy tư gì đó. Cũng đúng, cô xem video của người khác cũng có thể mượn cơ hội so sánh thể lực với những người khác ở thế giới tương lai.
A Tửu nghĩ vậy nên rất nghiêm túc đồng ý: “Chờ về nhà em sẽ lập tức đi xem video diều lượn của những người khác.” Tranh thủ sớm một chút xem có bao nhiêu người cùi bắp hơn mình!
Quý Kỳ Tây: ...
Anh nhìn A Tửu nghiêm trang trả lời, lại nhìn A Tửu nghiêm trang ghi chú lại vào di động. Khóe môi mới cong lên của anh lại mím lại, tim như nghẹn lại, hơn nữa còn không thể nói nguyên do.
Lúc hai người nói chuyện, ba người ở ghế sau cũng không ngừng nghỉ. Miêu Miêu ở trong nhóm WeChat của ba người hỏi:
[Mấy người có phát hiện không? Sau khi A Tửu tham gia "Sinh tồn trong phòng kín" xong thì cả người đều khác trước. Tuy không thể nói rõ nhưng dù sao có vẻ rất không tồi đó.]
[Tam Thủy: Thoạt nhìn như có tự tin. Ngày thường chúng ta tâng bốc có nhiều hơn có lẽ cũng đều kém trải nghiệm thực tế. Biểu hiện của A Tửu ở "Sinh tồn trong phòng kín" quá tuyệt vời. Tri thức, thể lực, sức chịu đựng đều rất giỏi.]
Nửa giờ sau, đoàn người A Tửu ăn kem xong thì đi tới sân bay. Đợi khoảng hơn mười phút, họ bước lên máy bay đi Bắc Kinh.
A Tửu và Quý Kỳ Tây ngồi ở khoang hạng nhất, ba người Quất Tử ngồi ở khoang phổ thông.
Lúc ngồi xuống, vẻ mặt Quý Kỳ Tây không quá tự nhiên, không gian trong máy bay cũng không chật hẹp như ở xe nhưng anh vẫn cảm thấy có thể ngửi được mùi hoa dành dành. Từ không đáng kể đến không thể bỏ qua: “A Tửu, em xịt…”
“Chíu Chiu!”
Anh mới hỏi đến một nửa, đột nhiên bị một người ngồi hàng trước ngắt lời.
Quý Kỳ Tây theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một cô gái có khuôn mặt trẻ con với mái tóc xoăn màu hồng anh đào đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn A Tửu.
Dường như cô ta sợ mình nói lớn quá làm A Tửu bị vây xem. Cô ta vội hạ giọng nhưng cũng khó kìm được hưng phấn: “Chíu Chiu, chị chơi ván trượt ở 'Tốc độ cao lao về đích' thật tốt! Buổi sáng em vừa xem phát sóng trực tiếp 'Sinh tồn trong phòng kín' xong. Em bình chọn tất cả phiếu bầu cho chị đó. Chị… chị có thể ký tên cho em được không?”
“Em có thể nhận ra chị à?” A Tửu chỉ vào mũ và khẩu trang, đôi mắt ngập nước lộ ra mờ mịt: “Hơn nữa em cảm thấy chị giỏi trong 'Tốc độ cao lao về đích' à?” [2]
Quý Kỳ Tây nhẹ nhàng quay mặt đi nhìn ra bên ngoài cửa sổ, đồng thời duỗi tay nhẹ nhàng chạm vào khóe môi dưới, để anh có thể cười mà không quá lộ liễu.
Anh phát hiện A Tửu luôn luôn ăn nói nhẹ nhàng bị câu nói đầu tiên của người ta đưa đi chệch hướng.
Vốn dĩ lúc người trước mặt nói, anh không để ý lắm, nhưng nghe được từ trong miệng A Tửu, thế mà anh lại cảm thấy có chút đáng yêu. [2]
[2]: Nguyên văn 老好了 là tiếng Quan Thoại nghĩa là rất tốt, rất giỏi. Thường tiếng Quan Thoại nghe thô và hơi buồn cười nên khi Quý Kỳ Tây nghe câu này qua giọng của A Tửu mới cảm thấy buồn cười.
“Cực giỏi! Cực giỏi! Siêu cấp vô địch đỉnh nhất!”
“Cảm ơn em!” A Tửu đầy ý cười: “Em có mang bút không?”
“Có chứ ạ!” Cô gái có khuôn mặt trẻ con nói xong, vội ngẩng đầu duỗi tay lấy bút ký tên, vở và hai tấm poster từ trong ba lô hành lý ra đều hết đưa cho A Tửu. Cô ta thấy ánh mắt kinh ngạc của A Tửu, dày mặt giải thích: “Bạn cùng phòng của em cũng rất thích chị.”
Tính tình A Tửu vốn luôn mềm lòng, huống chi ký tên cũng không lãng phí thời gian. Vì thế cô rất nhanh ký lên hai chữ [Tang Tửu] lên vở và poster.
Trong lúc đó, Quý Kỳ Tây cúi đầu liếc nhìn, hơi khựng lại. Sau đó anh nghiêng đầu sang bên khác nhướng mày. Dường như đây là lần đầu tiên anh nghiêm túc thưởng thức chữ ký của A Tửu. Thế mà lại là nét chữ nước chảy mây trôi, ngây thơ tự nhiên theo lối viết hành thư.
“Chíu Chiu, chị đổi cách ký rồi à?”
Tay A Tửu khựng lại. Cô không để sự chột dạ hiện lên trên mặt: “À, đổi cách ký khác thôi. Trước kia em có chữ ký của chị rồi à?”
Cô gái mặt trẻ con xua tay: “Cái đó thì không có. Em xem 'Tốc độ cao lao về đích' mới thành fan của chị. Nhưng trước đó trên nền tảng đấu giá second-hand có mấy ảnh chụp đấu giá chữ ký của chị.”
Nghe vậy, A Tửu trả lại quyển vở đã ký tên. Cô đầy chờ mong, nhẹ giọng hỏi: “Em cảm thấy chị ở 'Tốc độ cao lao về đích' và 'Sinh tồn trong phòng kín' có giỏi không? Có thể xếp hạng mấy?”
“Cực kỳ giỏi đó!” Cô gái mặt trẻ con vừa bị tiếp viên hàng không vỗ vai bảo cô ta ngồi về chỗ. Trước khi về chỗ, cô ta nhanh chóng nhấn mạnh từng chữ nói với A Tửu: “Hạng nhất! Hạng nhất thỏa đáng! Em thấy mọi người đều kém chị. Một đám người sợ tới mức hu hu gọi bậy, không ra gì cả.”
Không hề nghi ngờ, đánh giá của cô gái có khuôn mặt trẻ con tuyệt đối mang theo sắc thái chủ quan. Rất giống một vài người làm bố mẹ, trong lòng cảm thấy con nhà mình là giỏi nhất, con nhà khác đều kém con nhà mình.
A Tửu mặc kệ chủ quan hay không chủ quan, dù sao sau khi nghe thấy mấy chữ “Bọn họ không ra gì cả”, lòng tự tin trong lòng lại lần nữa bùm bùm bùm tăng một khoảng lớn.
Đánh giá bằng trực quan đã từ -10 tăng lên 60, vừa hay ở ngưỡng tiêu chuẩn!!!
Chờ đến khi fan ngồi trở lại chỗ mình, máy bay cất cánh, nụ cười trên môi A Tửu vẫn chưa mất đi. Trong chốc lát cô đếm số kỹ năng cô có thể sánh với người trên đầu ngón tay, trong chốc lát lại chống cằm nằm mơ có một ngày trong tương lai cô có thể đánh khắp thiên hạ không có đối thủ giống sư huynh sư tỷ.
Cũng… cũng quá đẹp rồi!
Quý Kỳ Tây một tay chống cằm, rất có hứng thú nhìn A Tửu cười một cái, đắc ý một chút, cười hai cái, đắc ý hai chút giống thỏ con rơi vào đống cà rốt. Từ đầu đến chân đều đắc ý đến ứa ra bong bóng mà còn là bong bóng màu cà rốt.
“Bé A Tửu, chuyện gì mà vui thế?”
A Tửu đang đắc ý. Cho dù là ai sau khi tự ti mười mấy năm, bị thua không biết bao nhiêu lần, đội sổ không biết bao nhiêu lần, đột nhiên ở một thế giới mới phát hiện mình có thể từ đội sổ lẻn đến tầng trung, có lẽ đều sẽ không kìm lòng được mà nhảy nhót.
“Em nhận ra một chuyện. Một chuyện lớn của đời người.”
“Chuyện lớn... đời người?”
A Tửu không chú ý tới sự chần chờ của Quý Kỳ Tây lúc hỏi, đôi mắt cô sáng lấp lánh gật đầu, nhỏ giọng lại hưng phấn nói ra lời trong lòng: “Hóa ra, có một ngày em cũng có thể bất khả chiến bại đánh khắp thiên hạ giống sư huynh sư tỷ!”
Á á á á á á!
Bây giờ, bé A Tửu cảm thấy giống như đang nằm mơ!
Hơn nữa, cô cực kỳ muốn đến một gameshow để nghiệm chứng!
“Bất khả chiến bại?” Quý Kỳ Tây nghĩ đến Quý Lâm Xuyên mấy hôm trước đột nhiên đi học đủ các loại lớp, thậm chí học bổ túc còn nhiều hơn làm việc, không tỏ ý kiến. Nhưng chờ đến khi anh chạm đến đáy mắt chờ mong của A Tửu thì rất nghiêm túc trả lời một câu: “Ừm, em tuyệt đối có thể làm được. Mọi việc chỉ cần trong lòng em tin tưởng, trả giá vì hành động này thì em có thể làm được.”
A Tửu cảm thấy có thể vì vẻ mặt Quý Kỳ Tây lúc nói chuyện quá nghiêm túc làm người ta không thể phản bác, cho nên làm cô buột miệng thốt ra một câu hỏi: “Một khi có một chuyện, anh luyện tập mười mấy năm, học ngày học đêm, ngày ngày lặp lại mà cũng không thể làm được thì sao?”
Điều đó có nghĩa là em không có thiên phú, hết hy vọng đi.
Quý Kỳ Tây thầm nhủ nếu mấy người bạn ở trước mặt anh hỏi câu này, anh bảo đảm có thể vứt ra câu phía trên, có khi còn có thể bảo đối phương mua mấy cân quả óc chó ăn cho bổ não.
“Vậy nói lên quy tắc thế giới này sai lầm.” Quý Kỳ Tây nghe thấy anh bình tĩnh trả lời sau đó lại tiếp tục bổ sung: “Một người luyện mười mấy năm cũng không thể làm được một chuyện, tuyệt đối là thế giới sai rồi.”
A Tửu khiếp sợ nhìn Quý Kỳ Tây chằm chằm. Sau một lúc lâu, cô cực kỳ mờ mịt khẽ à một tiếng, thật cẩn thận hỏi lại: “Thế giới… sai rồi à?”
Thế giới cô sinh ra, cô ở hai mươi hai năm, sai rồi ư?
“Sai rồi.” Quý Kỳ Tây cảm thấy hôm nay anh có chút không quản được cái miệng của mình.
A Tửu tựa như bị Quý Kỳ Tây nói cho lay động rồi.
Bởi vì thế giới trước kia sai rồi, cho nên dù cô luyện tập bao nhiêu năm đều có thể bị những người khác đánh bại trong một chiêu.
Bởi vì thế giới hiện tại đúng rồi, cho nên cô nghiêm túc luyện tập là có thể có được thành tích, giống "Đoán đi đoán đi đoán đi" cô đã thắng Chương Kiều đấy thôi?
Quý Kỳ Tây thấy A Tửu tập trung cân nhắc, sợ A Tửu cân nhắc rõ rồi nói anh ngốc, anh miễn cường đổi chủ đề: “Đúng rồi, anh vẫn luôn muốn hỏi, em với cháu trai lớn quen nhau ở trong trò chơi nào thế?”
Anh hỏi xong, nửa người trên cũng nghiêng về phía A Tửu, nhỏ giọng khoe khoang: “Anh chơi game cũng không tồi, năm anh học đại học năm thứ nhất đã cùng bạn phát triển game mobile. Có cơ hội chúng ta cùng nhau tổ đội?”
A Tửu: ...
Một câu trò chơi nào làm A Tửu bí luôn.
Tuy A Tửu đã một trước một sau nhận đại sư huynh, nhị sư tỷ nhưng cô vẫn không biết làm thế nào mà bọn họ đến được thế giới kia.
A Tửu nghiêng đầu nhìn Quý Kỳ Tây, lại nghĩ đến khoảng thời gian trước Quý Kỳ Tây hỗ trợ, trong lòng cực kỳ áy náy: “Thật xin lỗi! Em không thể nói.”
“Không thể nói?” Quý Kỳ Tây kinh ngạc nhìn A Tửu. Một trò chơi mà thôi, có gì mà cần giữ bí mật à? Chẳng lẽ cháu trai lớn đã sớm dặn dò A Tửu, không cho A Tửu nói cho anh?
A Tửu tiếp tục áy náy gật đầu: “Không thể nói.”
Thật ra, A Tửu không thể nói ra bất kỳ tên trò chơi nào, đi vào thế giới tương lai, cô căn bản chưa từng chơi game, muốn bịa cũng không bịa ra được.
Quý Kỳ Tây ngồi thẳng, làm bộ không thèm để ý: “Được, không thể nói thì không nói nữa.”
Thấy Quý Kỳ Tây không hỏi nữa, A Tửu thầm thở phào một cái ở trong lòng.
"Sinh tồn trong phòng kín" lấy được hạng nhất, trên máy bay gặp được fan, từng chuyện đều làm A Tửu cực kỳ hưng phấn và vui mừng. Sau khi về chung cư ở Bắc Kinh, cô vội mở bản biên tập cắt ghép "Kỳ nghỉ thân yêu" và "Tốc độ cao lao về đích", chuẩn bị xem từng cái một. Nhưng không đợi A Tửu kịp xem, cô lại thấy một hot search nhảy lên trên Weibo.
Sau khi kết thúc livestream "Sinh tồn trong phòng kín", vào buổi tối, bản cắt nối biên tập được chiếu. Khi tất cả đều đều mãnh liệt thảo luận chuyện Quế Qua gian lận phiếu ở trên mạng thì hot search [Tang Tửu giả bộ] nhảy lên Weibo, trực tiếp treo ở vị trí đứng đầu.
Trong lúc nhất thời A Tửu không thể hiểu ý của mấy chữ [Tang Tửu giả bộ], vì thế thuận tay mở hot search ra. Chờ sau khi thấy rõ bình luận đứng đầu trong đó, A Tửu lập tức ngốc, cả người cũng choáng váng.
Bình luận đều nói, dưới tình huống cô có thể làm được tất cả, để tương phản với quảng cáo làm hành động dễ thương với tính cách ban đầu nên cố ý nói không được, cố ý hu hu hu, cố ý nâng những người khác lên. Quả thực giả bộ muốn chết, giả bộ muốn mạng!
A Tửu ngơ ngác chớp chớp mắt. Đầy đầu cô đều bị spam mấy từ giả bộ, bị spam lão đại giả vờ cùi bắp, bị spam Tang Tửu rất mạnh.
Sau một lúc lâu, ánh mắt cô mờ mịt nhìn trần nhà, lẩm bẩm với giọng không thể tin nổi: “Hóa ra... mình lại giỏi như vậy à?”
___
Tác giả có lời muốn nói:
Nhóm Dâu Tằm: Hot search bôi nhọ A Tửu xuất hiện! Chính diện đánh trả, xông lên!
A Tửu: Trời ạ, nguyên khu bình luận đều đang khen tôi mạnh [Che mặt].

Bạn cần đăng nhập để bình luận