Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 138
Cửa sổ giấy.
Cư dân mạng trong phòng livestream nhấm nháp từ này trong lòng, tự nhận đã đoán được hàm nghĩa của nó. Cho nên, khi bọn họ lại nhìn A Tửu, ánh mắt đều khác rồi.
Quả nhiên, bất cứ lúc nào, sự tự tin của Tang Tửu đều không ai có thể địch lại. Cô cũng không sợ có một ngày chia tay bị người ta lấy video ra hung hăng vả mặt!
[Chỉ số ra vẻ: 9271/9999]
A Tửu nhìn chỉ số ra vẻ tăng lên, thầm nhủ tâm lý khán giả quá khó đoán. Vừa rồi một câu “Một nhõng nhẽo hai làm ra vẻ ba hồ đồ” mà không lên điểm nào, thế mà bọn họ lại tăng chỉ số ra vẻ ở phía sau.
Khác với những người đang rối rắm ý nghĩa của cửa sổ giấy, Chúc Thanh Vi lại để ý đến nửa câu đầu của A Tửu. Thậm chí cô không nhịn được tự hỏi ở trong lòng, cô vẫn luôn không dám công bố bạn trai, rốt cuộc là sợ sau khi công bố chia tay hay là đang sợ sau khi chia tay bị các anti-fans chê cười.
Chúc Thanh Vi nhớ đến bạn trai ở chung hằng ngày hai năm qua, khóe môi cong lên. Rõ ràng cô có một bạn trai ưu tú cũng nên khoe khoang ra ngoài để những người khác thấy giống A Tửu nói.
Lòng tò mò của Đặng Ngải bị gợi lên, tiếp tục hỏi: “A Tửu, chị với người đại diện của chị…”
“Tiểu Ngải.” A Tửu ngắt lời Đặng Ngải, vẻ mặt vô tội lại nghiêm túc: “Không thể tham lam. Em chỉ có thể ăn một bữa cơm bá vương, muốn ăn nữa phải trả tiền.”
Đặng Ngải: ...
Cư dân mạng: ...
A Tửu xem Đặng Ngải vừa nghe thấy phải trả tiền thì trầm mặc, hơi mím môi. Trên mặt cô hiện lên vẻ cô đơn rõ ràng, tức chết người không đền mạng nói: “Haiz, mấy người đến một cơ hội khoe khoang đều không cho tôi. Keo kiệt!”
Những người khác: ???
Ai không cho cô cơ hội? Cô không thể khoe khoang miễn phí à? Cô rảnh không có việc gì marketing hình tượng yêu tiền làm gì?
Dương Hạ thầm thở dài ở trong lòng. Ở nửa tiếng trước, anh ta căn bản không thể tin được hai mùa livestream "Tủ lạnh nhà tôi", lần đầu tiên đào được bát quái nổ mạnh như vậy. Thế mà anh ta không hỏi được, quả thực nghẹn chết người.
[Tinh]
Một tiếng tiếng chuông thanh thúy đâm thủng bầu không khí bức bối trong phòng livestream.
“Chuông reo rồi!” Đặng Ngải dẫn đầu quay đầu nhìn về phía hai vị đầu bếp, dẫn đầu vỗ tay: “Oa, đồ hai người làm sắc hương vị đều đủ cả!”
Hai vị đầu bếp tổng cộng làm bốn đĩa thức ăn, sau khi mọi người nếm thử sẽ phát biểu cảm nhận. Trong đó, Chúc Thanh Vi làm chủ của tủ lạnh sẽ chọn ra ai thắng ai thua.
A Tửu vừa thấy thức ăn bưng lên, mắt hạnh lập tức sáng lấp lánh. Cô nóng lòng muốn thử nhìn Chúc Thanh Vi: “Thanh Vi, cô mau nếm thử xem.”
Chúc Thanh Vi nếm thử mỗi món một chút. Rồi sau đó, những người khác cũng lục tục hạ đũa.
Trong nhà một đám người, A Tửu ăn ngon lành nhất. Hai đầu bếp phụ trách nấu ăn nhìn A Tửu, trên mặt đều có vài phần kinh ngạc và nghi hoặc. Bọn họ không khỏi chủ động suy đoán chẳng lẽ tay nghề của mình đã vô tình được tăng lên rồi à?
So với sự kinh ngạc của đầu bếp, một vài cư dân mạng lại rất bình tĩnh. Bọn họ rất có dự kiến trước chuẩn bị đồ ăn vặt, đồ ăn, trái cây, cái gì cần có đều có trước khi xem chương trình giải trí phát sóng trực tiếp này rồi.
Những gameshow trước kia không liên quan đến đồ ăn, bọn họ đều có thể bị A Tửu làm cho thèm. Bây giờ gặp phải gameshow về đồ ăn, bọn họ có thể không làm chuẩn bị chắc?
Chờ sau khi Chúc Thanh Vi chọn ra đồ ăn ai làm tương đối hợp ý, quy trình cũng đi tới trên người A Tửu.
Dương Hạ quay nửa người trên về phía sau, nói giống trước đó không lâu: “Bây giờ chúng ta hãy cho mời tủ lạnh của A Tửu!”
Đặng Ngải khoa tay múa chân: “Năng lực Balala, mở cửa!”
Thấy thế, A Tửu cũng nhìn về phía tủ lạnh. Trong lòng cô tò mò ê-kíp chương trình sẽ chuyển cái tủ lạnh nào trong nhà đến.
Xôn xao…
Một cửa đôi được mở ra, tủ lạnh mang theo cánh cửa trong suốt xuất hiện ở trước mặt mọi người. Khoa trương hơn là trên cửa inox bên trái thế mà lại khảm không ít kim cương vụn.
Nó vừa xuất hiện thì có không ít người kinh ngạc ồ lên.
“Northland?” Đầu bếp Giáp nhìn về phía A Tửu như trưng cầu ý kiến: “Kim cương vụn ở phía trên là thiết kế sau này?” Anh ta nhìn tủ lạnh trước mắt rất giống một mẫu Northland được bán giá cao đến 80 ngàn đô la. Nhưng anh ta không nhớ rõ trên mẫu kia có kim cương vụn.
A Tửu mờ mịt chớp chớp mắt, giọng điệu rất không xác định: “Có lẽ thế?”
Dương Hạ khó hiểu, nhìn màn ảnh cười hỏi: “Ê-kíp chương trình dọn tủ lạnh nhà ai đến thế?” Tủ lạnh nhà mình có đôi khi có thương hiệu không biết cũng có thể hiểu được, về phần kim cương vụn ở tủ lạnh có hay là thiết kế sau này thì có thể phân rõ.
“Tủ lạnh nhà tôi.” A Tửu giúp ê-kíp chương trình trả lời: “Nhưng nó là tủ lạnh mà tứ sư tỷ tôi cho người đưa tới. Lúc tới, nó đã có kim cương vụn.”
Những người khác nghe A Tửu giải thích xong, cũng không cảm thấy có chỗ nào sai cả. Nhậm Tương đều có thể thiết kế riêng cho A Tửu mười mấy bộ lễ phục cao cấp thì có cho A Tửu một cái tủ lạnh cũng rất bình thường.
Không thể không nói, kim cương vụn trên cửa đều không phải là rối loạn. Cư dân mạng bởi vì Nhậm Tương mà soi kỹ, rất nhanh đã nhìn ra thiết kế của nó. Đó là một cái microphone được những ngôi sao vây quanh.
Dương Hạ chuẩn bị đứng dậy: “Như vậy, chúng ta hãy nhìn tủ lạnh của A Tửu…”
Anh ta còn chưa dứt lời, chỉ thấy nhân viên đẩy tủ lạnh kim cương vụn về phía trước, tiếp đó đột nhiên không kịp phòng ngừa đẩy ra cái tủ lạnh lớn thứ hai, trên cánh cửa tủ dán không ít ảnh chụp. Không đợi bọn họ nhìn rõ, cái tủ lạnh thứ ba cũng bị đẩy ra.
Những người khác: ???
Hiện tại bọn họ cũng rất muốn hỏi ê-kíp chương trình dọn tủ lạnh nhà ai đến.
"Tủ lạnh nhà tôi" livestream hai mùa, người dẫn chương trình, đầu bếp cùng với cư dân mạng trong phòng livestream vẫn là lần đầu tiên thấy có nghệ sĩ mang theo ba cái tủ lạnh đến.
“Tôi nhớ rõ...” Lúc Dương Hạ nói chuyện, giọng hơi phiêu: “Tháng trước, Tề Thịnh mang đến hai cái tủ lạnh một lớn một nhỏ. Lúc ấy tôi còn trêu chọc anh ta là không ai có thể phá vỡ kỷ lục của anh ta. Hiện tại…”
Dương Hạ quay đầu lại, vẻ mặt phức tạp nhìn A Tửu: “A Tửu, cô đã làm được.”
A Tửu cũng bị ba cái tủ lạnh làm cho cạn lời. Sau một lúc lâu, cô nhìn màn ảnh, rất nghiêm túc hỏi chương trình: “Mấy người keo như vậy, thế mà lại tiêu tiền mang hết ba cái tủ lạnh nhà tôi đến?”
Đạo diễn: ...
Tôi nói hai cái tủ lạnh sau là bị quản gia nhà cô cứng rắn nhét lên xe, cô tin không?
Đêm qua khi ê-kíp chương trình đến biệt thự dọn tủ lạnh, mấy người A Tửu đều ở công ty. Bọn họ hoặc là bận thu album hoặc là bận quay phim. Cho nên, trong nhà chỉ có quản gia và người giúp việc, quản gia vừa nghe nói gameshow A Tửu tham gia cần tủ lạnh thì vội để người đưa hết ba cái tủ lạnh ra, không quan tâm nhét lên xe.
Trong lúc đó, người ê-kíp chương trình có đi xuống muốn đẩy. Quản gia hù dọa bọn họ: Tôi nói với mấy người, tủ lạnh của nhà chúng tôi rất quý rất đắt. Mấy người đẩy hỏng là phải đền đấy!
Ê-kíp chương trình không có cách nào cả, tủi thân mang hết ba cái tủ lạnh đến.
Đặng Ngải đi đến trước ba cái tủ lạnh, xem tới xem lui ba cái tủ lạnh phong cách khác biệt. Một cái trên cửa khảm kim cương vụn, một cái dán mấy tấm ảnh chụp chung của A Tửu và sư huynh sư tỷ vào đêm giao thừa, một cái sạch sẽ không có gì cả.
Chờ nhìn một vòng, đánh giá dung tích ba cái tủ lạnh ở trong lòng xong, Đặng Ngải gãi gãi đầu: “A Tửu, ba cái tủ lạnh đều có thể dùng à?”
“Có thể sử dụng.” A Tửu trả lời rất sảng khoái: “Người trong nhà nhiều, ba cái tủ lạnh đều có thể dùng tới.”
Những người khác: ?!!
Một câu vô cùng đơn giản nhiều người lại làm phần lớn đều tự giác suy đoán chân tướng! Đó chính là A Tửu ở chung với người đại diện!!
Bọn họ suy đoán xong, một đám lại hận rèn sắt không thành thép nhìn A Tửu. Cô lấy cớ cho việc có ba cái tủ lạnh thì cũng thôi, cần gì lấy cớ để tự nhận ở chung ?!
Trong phòng đạo diễn, đạo diễn nhìn khu bình luận lại lần nữa nổ tung. Ông ta lắc đầu, nói thầm: “Nhà A Tửu chỉ riêng quản gia và người giúp việc đã có năm sáu người, đương nhiên nhiều người rồi.”
Thật ra, đạo diễn nghĩ sai rồi. Ba cái tủ lạnh lớn là để sáu người A Tửu và nhóm sư huynh sư tỷ dùng. Về phần đám người quản gia, đồ bọn họ đều dùng kho lạnh dưới tầng hầm.
Dương Hạ và Đặng Ngải liếc nhau, ăn ý không hỏi vì sao đông người. Dù sao mọi người đều đoán được.
“Chúng ta theo trình tự xem đồ vật trong tủ lạnh.”
Dương Hạ vừa nói vừa đi đến cái tủ lạnh đầu tiên. Từ phía cửa tủ trong suốt bên phải, bọn họ có thể thấy dường như bên trong có không ít đồ uống.
Chờ sau khi Dương Hạ kéo cửa tủ ra, những người khác mới kinh ngạc thấy rõ bên trong đều là rượu!
Cư dân mạng: !!!
Tang Tửu có thể uống rượu như vậy à?!
Cho dù đến hiện tại, ở trong mắt một vài người, phụ nữ hút thuốc uống rượu thường xuyên được liên hệ với người hư hỏng. Cho nên, sau khi bọn họ thấy một tủ lạnh rượu, lập tức cảm thấy trước giờ đã bị lừa gạt. Tang Tửu căn bản không vô hại giống cô biểu hiện ra ngoài!
[Chỉ số ra vẻ: 9272/9999]
A Tửu: ???
Mới vừa mở một cái tủ lạnh đã được chỉ số ra vẻ?
Đặng Ngải ở phía trước ô một tiếng: “A Tửu, cô cất cả rượu vang đỏ vào tủ lạnh à?”
A Tửu có ấn tượng với bình rượu vang đỏ kia: “Ngày hôm qua đổ một ly không uống hết nên đặt vào tủ lạnh.”
Nói đến thì một tủ lạnh này đều là rượu Nhậm Tương ngày thường uống. Bản thân A Tửu một giọt rượu cũng không thể dính, cho dù ở nhà nhìn Nhậm Tương đổi loại uống cũng không dám nếm thử. Cô sợ mình uống say phát điên.
Dương Hạ và Đặng Ngải không biết bọn họ đều cho rằng A Tửu uống nên đơn giản tránh đi đề tài rượu, đưa mọi người tiếp tục xem hai cái tủ lạnh còn lại.
Trên cửa tủ lạnh dán ảnh chụp, rau dưa và trái cây đều có thoạt nhìn rất bình thường. Cho đến khi Đặng Ngải mở ngăn đá ra, nhìn bên trong tràn đầy kem, không nhịn được cười: “A Tửu, ngày thường cô ăn mấy hộp một ngày?”
“Một… một hộp.” Lúc A Tửu trả lời cực kỳ chột dạ: “Nhưng tôi có tập thể dục, tuyệt đối không béo lên!”
Chúc Thanh Vi cười trêu chọc: “A Tửu, cô nói đoạn sau khác gì lạy ông tôi ở bụi này.”
A Tửu: ...
A Tửu vì chột dạ lại thẹn thùng, nhất thời không chú ý Dương Hạ và Đặng Ngải chuẩn bị mở cái tủ lạnh thứ ba.
Chờ đến lúc cô thấy, tay Dương Hạ đã đặt trên cửa tủ lạnh đang định kéo ra.
A Tửu kinh sợ, vội đứng dậy định ngăn lại: “Chờ đã.”
“Không đợi!” Dương Hạ đúng lý hợp tình: “Bảo tôi chờ, cô phải thêm tiền cho… tôi chứ?!!!!”
Dương Hạ quả thực như đụng phải vũ khí sinh hóa. Sau tiếng “Tôi chứ” bị đổi giọng, người đã lảo đảo lùi lại vài bước, trực tiếp đụng phải cái bàn. Anh ta thật vất vả dừng lại, cả người như đang hoài nghi cuộc đời, biểu tình đờ đẫn.
Lúc Dương Hạ đờ đẫn, cửa lớn tủ lạnh cũng mở ra cho mọi người thấy đồ ở bên trong.
Một hàng sầu riêng đã bóc chỉnh tề. Bởi vì đóng kín, cho nên khi cửa tủ lạnh đóng, Dương Hạ căn bản không ngửi được. Xuống chút nữa, còn có một cái bánh kem sầu riêng còn lại một nửa và hai cái sầu riêng ngàn lớp phủ bơ. Từ xa nhìn lại, một màu vàng chói lọi chứng minh sự tồn tại của chúng nó với toàn phòng livestream.
Những người khác: ...
Ai có thể nghĩ đến có người sẽ nhét không ít sầu riêng vào tủ lạnh chứ?
[Hình như cách màn hình tôi có thể ngửi thấy được mùi hương, vô cùng hấp dẫn.]
[Không được! Không được! Tôi không thể ngửi mùi sầu riêng, thương thầy Dương, quá quá quá thúi!]
[Thối cái gì mà thối! Tủ lạnh của A Tửu quả thực là sầu riêng điều khiển hạnh phúc!]
Hiện trường chương trình, A Tửu bước một bước xa xông lên gọn gàng dứt khoát đóng cửa lại. Cô sợ những người khác không ngửi được mùi sầu riêng bị ảnh hưởng.
Nhưng, chờ đến khi cô quay đầu nhìn về phía Dương Hạ, A Tửu vẫn phong cách “Làm ra vẻ”, thành khẩn kiến nghị: “Thầy Dương, anh làm người dẫn chương trình, hẳn là buồn vui không lộ.”
Dương Hạ: ...
Tôi tu luyện tám đời có lẽ cũng không làm được vui buồn không lộ khi đối diện với một gia tộc sầu riêng khổng lồ ở cự ly gần.
Nói đến, cũng do ê-kíp chương trình "Tủ lạnh nhà tôi" ở Bắc Kinh, cho nên cái tủ lạnh thứ ba nhà A Tửu bị kéo tới. Chế phẩm sầu riêng mọi người vừa thấy đều là giữa trưa ngày hôm qua mới bỏ vào tủ lạnh. Nếu chương trình đến lấy chậm một ngày, khán giả căn bản không có khả năng thấy chúng nó ở tủ lạnh vì đã sớm bị ba người A Tửu, Tịch Ngôn Vãn và Nhậm Tương giải quyết.
“Thầy Dương, anh không ngửi được mùi sầu riêng à?” Đặng Ngải đã dính ở phía trước tủ lạnh không dời đi nổi, trên mặt lóe lên ánh sáng hạnh phúc: “Thật thơm!”
Dương Hạ hoảng sợ: “Vậy mà cô nói thơm? Chẳng lẽ cô không cảm thấy mùi sầu riêng thối giống như mùi đậu phụ thối sao?
Đặng Ngải nhíu mày: “Nói bậy! Tôi đi siêu thị đến khu bán trái cây đều phải chạy đến chỗ sầu riêng ngửi, một chút cũng không thối.”
A Tửu thấy có người thích, tâm tình rất vui sướng: “Đúng! Đúng! Đúng! Tôi cũng cảm thấy rất thơm. Nhị sư tỷ và tứ sư tỷ cũng cảm thấy rất thơm, không thối chút nào. Nhưng mà, phản ứng của đại sư huynh giữa trưa ngày hôm qua giống như thầy Dương. Anh ấy còn nói nếu hôm nay không giải quyết xong sầu riêng trong tủ lạnh, buổi tối anh ấy sẽ không về.”
Tủ lạnh có sầu riêng, chủ yếu là vì Nhậm Tương lướt Weibo thấy được một tấm ảnh được gọi là sầu riêng điều khiển hạnh phúc. Buổi sáng hôm đó, cô ấy túm A Tửu và Tịch Ngôn Vãn đi mua hai quả sầu riêng, một cái bánh kem sầu riêng và hai cái bánh sầu riêng ngàn lớp về. Hơn nữa, Nhậm Tương chỉ vào hình ảnh và yêu cầu phải bóc hết sầu riêng ra rồi bỏ vào tủ lạnh.
Khuôn mặt luôn lạnh lùng của Quý Lâm Xuyên, trước tủ lạnh đầy mùi sầu riêng, biểu tình hoàn toàn nứt ra. Nghe nói, anh ở trên lầu đều cảm thấy có thể mơ hồ ngửi được mùi, không rõ là tác dụng tâm lý hay là mũi quá thính.
“Nào, đập tay!” Đặng Ngải nhảy nhót đi đến trước mặt A Tửu: “Bố tôi cũng không ngửi được, thường xuyên trốn ra ban công lúc tôi và mẹ ăn sầu riêng.”
A Tửu giơ tay đập một cái: “Ye!”
Hai người vô cùng vui vẻ mà ye, bốn phía lại cực kỳ tĩnh lặng. Khi Đặng Ngải phát hiện không thích hợp, nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?”
Tuy rằng từ khi bọn họ quay chương trình đến nay, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều sầu riêng như vậy ở tủ lạnh của nghệ sĩ, nhưng cũng không đến mức làm cho bọn họ phản ứng lớn như vậy chứ?
Dương Hạ nhìn A Tửu hoàn toàn không biết gì cả, đau tim muốn chết. A Tửu cũng quá thật thành rồi, trước chương trình cái gì cũng nói hết ra ngoài.
Lúc trước cô dùng lý do nhiều người để thoái thác về ba cái tủ lạnh, chỉ có thể làm cư dân mạng suy đoán cô và bạn trai có thể ở chung. Hiện tại thêm một câu buổi tối không về, chẳng phải chứng thực...
Khoan đã!
Dương Hạ mở to hai mắt: “A Tửu, cô nói ai buổi tối không về?”
A Tửu nghiêng đầu: “Đại sư huynh của tôi đấy, Quý Lâm Xuyên?”
Dương Hạ: ?
Những người khác: ??
Không phải Tang Tửu ở chung với người đại diện à? Quý Lâm Xuyên làm đại sư huynh sao cũng có thể dùng loại câu buổi tối không về giống như về nhà vậy chứ?
Dương Hạ nhớ về cái tủ lạnh rầm rộ thứ ba, hoài nghi những suy đoán đó của bọn họ đều sai rồi. Anh ta không khỏi hỏi thử: “A Tửu, trước đó cô nói nhiều người là trong nhà có những ai?”
A Tửu chớp chớp mắt, vốn dĩ muốn nói là người trong sư môn. Nhưng cô thấy Dương Hạ hỏi có những ai nên dứt khoát nói cụ thể thân phận từng người: “Đại sư huynh, nhị sư tỷ, tam sư huynh, tứ sư tỷ, ngũ sư huynh, năm người bọn họ có thời gian thì đều sẽ về nhà ở!”
Khi nói đến về nhà ở, A Tửu vui sướng nâng cao âm cuối, ai cũng có thể nhìn ra tâm tình A Tửu cực kỳ không tồi.
Đương nhiên, trừ Quý Kỳ Tây ở hậu đài xem livestream ra. Những người khác, như người ở hiện trường chương trình và cư dân mạng trong phòng livestream đều không có tâm tư quan sát biểu tình của A Tửu. Trong đầu bọn họ chỉ còn dư lại một câu: Năm người đều sẽ về nhà ở!
[Á á á á đây là tình cảm sư môn thần tiên! Ai nói quan hệ của Tang Tửu và Book xa cách? Người ta đều ở chung kìa!]
[Bình tĩnh! Cái đó gọi là ở tụ tập, không gọi ở chung. ]
[Hu hu hu, Tang Tửu có thể ở dưới một mái hiên với Xuyên Xuyên, Ngôn Vãn, hâm mộ siêu cấp vô địch!]
Nếu nói A Tửu công bố yêu đương, ai vui mừng nhất, các fans của Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt tuyệt đối cầm cờ đi trước. Tuy rằng hai người vẫn luôn nói coi A Tửu như em gái, nhưng rốt cuộc A Tửu không có quan hệ huyết thống với bọn họ, các fans cả ngày run sợ trong lòng. Kết quả...
A Tửu ở trước màn ảnh livestream gọi người đại diện là bạn trai!
Cho nên, hiện tại lại nghe A Tửu nói sáu người sư môn bọn họ ở với nhau, các fan cũng có thể hơi lý trí một chút, không làm ầm ĩ trên khu bình luận. Đương nhiên, nếu có nói bọn họ vẫn hy vọng hoặc là thần tượng ở một mình hoặc là bản thân mình ở cùng thần tượng.
“Ha ha ha ha, vậy bạn trai cô không ghen à? Cô ở cùng nhà với sư huynh sư tỷ. Mỗi lần anh ấy tìm cô có lẽ đều bị nhóm sư huynh sư tỷ thử thách chứ?” Dương Hạ không hổ là tay tám chuyện thiện nghệ, nháy mắt bắt lấy trọng điểm: “Đúng rồi, cư dân mạng cũng chưa từng thấy ngũ sư huynh của cô. A Tửu, khi nào có cơ hội có thể để chúng tôi nhìn vị ngũ sư huynh thần bí kia một lần không? Trên mạng có không ít suy đoán về thân phận của anh ta đâu.”
Từ đứng đầu nghiên cứu khoa học đến đứng đầu y học, thậm chí có người suy đoán vị ngũ sư huynh kia sở dĩ thần bí hoàn toàn là bởi vì anh là hoàng tử một nước cho nên chính vụ bận rộn.
A Tửu khó hiểu: “Anh ấy không ghen đâu. Mọi người đều ở với nhau mấy tháng rồi, làm gì mà ghen?”
Vừa nói xong, A Tửu bừng tỉnh, mi mắt cong cong nói: “Có chuyện, trước đó mọi người không hỏi nên tôi cũng chưa nói. Người đại diện chính là ngũ sư huynh của tôi đó. Hiện tại, anh ấy còn là bạn trai của tôi!”
Những người khác: ???
Những người khác: !!!
Mé! Chúng tôi lại là thằng hề!
Một câu của A Tửu, đối rất nhiều người mà nói như là một quả bom lớn thứ ba. Quả bom thứ nhất, A Tửu tuyên bố yêu đương. Quả bom thứ hai, A Tửu tuôn ra sư môn cùng ở. Quả bom thứ ba, người đại diện của A Tửu = ngũ sư huynh = bạn trai.
Cư dân mạng: Đã tê liệt.
Ở trên mạng điên cuồng suy đoán ngũ sư huynh, còn nói người đại diện tuyệt đối không thể là ngũ sư huynh. Tuyệt đối không phải tôi đoán, tuyệt đối không!
Có lẽ vì số lần cư dân mạng bị khiếp sợ quá nhiều, cho nên đến khi nhóm đầu bếp bắt đầu làm đồ ăn, bọn họ vẫn không thể hoàn hồn, sôi nổi thảo luận về A Tửu, quan hệ của người đại diện với những người khác trong sư môn ở khu bình luận. Phần lớn mọi người đều nói A Tửu như con gái ruột của ông trời, nếu không sao có thể được nhiều lão đại sủng như vậy?
Hơn nữa, bạn còn không thể nói không công bằng. Bạn vừa nói không công bằng, có người sẽ hỏi bạn là bạn có thể làm được xuất sắc như Tang Tửu không? Bạn có thể học cái gì cũng nhanh, làm gì cũng ưu tú không?!
... Không thể.
... Có thể biết mình không thể là được.
... QAQ.
A Tửu cũng không thèm để ý đến những lời bình trong phòng livestream, mà lo lắng nhìn chằm chằm hai vị đầu bếp đang bận việc ở phía trước, thậm chí không rảnh lo tám chuyện với đám người Dương Hạ.
“A Tửu?” Chúc Thanh Vi thấy A Tửu như không nghe thấy vấn đề của Dương Hạ, không khỏi gọi một tiếng. Cô nói đùa: “Cô đói à?”
A Tửu thu ánh mắt về, lắc đầu: “Cũng không phải nhưng tôi hơi lo lắng.”
Dương Hạ xem náo nhiệt không chê lớn chuyện: “Ui ui ui, A Tửu hơi lo lắng đã nói lên cô không tự tin với tay nghề của hai vị đầu bếp à?”
“Không phải mà...”
“Ai không tự tin thế?” Đầu bếp Bính bưng hai đĩa đồ ăn anh ta làm lên, ngắt lời A Tửu nói: “Trừ Giang Tuấn ra, tôi chưa từng thấy người nói tay nghề của tôi bình thường.”
Anh ta nói xong, đặt xương sườn hầm rượu vang đỏ và bánh sầu riêng phô mai ở trước mặt A Tửu, vẻ mặt cao ngạo đứng ở một bên: “Nếm thử xem.”
Vừa thấy bánh sầu riêng phô mai, Dương Hạ đã lẻn đến đầu kia bàn dài. Anh ta định chờ A Tửu nếm xong, bỏ đĩa xuống rồi mới về chỗ ngồi.
Đặng Ngải sợ A Tửu cảm thấy thái độ của đầu bếp Bính quá kém, hỗ trợ giải thích: “Ở số đầu tiên, thầy Giang làm khách mời. Anh ta làm một đĩa đậu phụ nhiều màu [1]. Thầy Giang ăn xong nói kém đậu phụ Văn Tư cô làm. Sau đó quyết định cho anh ta thua.”
[1] Đậu phụ nhiều màu: Là món ăn vặt truyền thống cổ điển, được chế biến bằng cách thêm nước màu tự nhiên và gia vị hương vị vào đậu phụ trắng truyền thống. không thay đổi, và hương vị. Ưu điểm độc đáo và đa dạng.
A Tửu nhìn xương sườn hầm rượu vang đỏ trước mặt, nhất thời không rảnh làm ra vẻ nữa. Cô khiêm tốn hiếm thấy trước màn ảnh: “Món ăn không giống nhau, không thể so sánh.”
Đầu bếp Bính hừ lạnh một câu: “Đồ ăn giống nhau tôi cũng chắc chắn nấu giỏi hơn cô. Lúc ấy không có điều kiện mà thôi, nếu không tôi cũng có thể làm ra đậu phụ Văn Tư.”
Bốn đầu bếp ở trong chương trình đều xây dựng hình tượng riêng của mình. Mà đầu bếp Bính xây dựng hình tượng là phóng đại vô hạn tính cách của anh ta, cực kỳ kiêu ngạo.
Ở trong mắt anh ta, nghệ sĩ có thể có bao nhiêu thời gian để học nấu ăn chứ? Bọn họ có thể so sánh được với đầu bếp chuyên nghiệp à? Cái gọi là mỹ vị không ngoài nghệ sĩ khen lẫn nhau thôi, anh ta căn bản chướng mắt.
“Đúng vậy, cậu làm đậu phụ Văn Tư không ai bằng được.” Đầu bếp Đinh xây dựng hình tượng thuộc về người hiền lành. Anh ta cười ha ha bưng tôm xào nấm Khẩu Bắc [2] tẩm rượu và gà rừng cuốn hoa hồng đã làm xong lên. Anh ta đặt ngang cánh tay trên bụng, làm ra tư thế mời lịch sự: “Khách hàng thân yêu, mời thưởng thức.”
[2] Nấm Khẩu Bắc: Nổi tiếng nhất ở vùng Trương Gia Khẩu Trung Quốc.
A Tửu nhìn đồ ăn đầu bếp Đinh làm, vẻ mặt đều đờ ra. Tôm xào nấm Khẩu Bắc tẩm rượu là cho thêm rượu nho, gà rừng cuốn hoa hồng thêm rượu hoa quả. Bọn họ thích rượu như vậy à?
Đặng Ngải sớm không chờ kịp muốn hạ đũa, thấy A Tửu chậm chạp không động, lòng mang nghi hoặc: “A Tửu, sao cô không nếm?”
A Tửu: “Tôi không thể uống rượu.”
Nói đúng ra, trước kia A Tửu không thể uống. Hiện tại thay đổi thân thể, A Tửu cũng không rõ lắm mình có thể uống không? Sau khi uống xong có thể làm ra chuyện gì không?
Lúc ấy, nhóm đầu bếp ở tủ lạnh chọn đồ ăn, A Tửu bị Dương Hạ lôi kéo hỏi chuyện. Chờ khi A Tửu lại nhìn về khu nguyên liệu, nhìn thấy hai người đang chuẩn bị vài chai rượu ở đó.
A Tửu: ...
Trời muốn diệt tôi.
Đầu bếp Bính thù dai. Anh ta vẫn luôn nhớ rõ lúc ấy Giang Tuấn nói đồ ăn của anh ta kém A Tửu. Bởi vậy, hôm nay vừa thấy A Tửu thì trong lòng đã có địch ý. Lúc thấy A Tửu không định nếm một chút, trong lòng anh ta càng tức giận, không khỏi nhíu mày: “Không thể uống rượu mà còn chuẩn bị một tủ lạnh rượu?”
Nghe vậy, Chúc Thanh Vi nhẹ giọng giải vây: “Có lẽ là tứ sư tỷ của A Tửu thích uống?” Dù sao tủ lạnh kia cũng là Nhậm Tương cho người chuyển từ nước ngoài về.
A Tửu gật đầu: “Đúng vậy! Mỗi ngày tứ sư tỷ đều sẽ uống, nghe nói là nơi phát ra linh cảm của chị ấy.”
“A Tửu, cô không cần lo.” Đầu bếp Đinh cười chỉ thức ăn trên bàn: “Rượu chỉ làm gia vị, hàm lượng không cao. Ngày thường rất ít có người uống một chén rượu vang đỏ mà say, huống chi chỉ ăn mấy miếng.”
A Tửu tin lời đầu bếp Đinh nói, đồng thời, cô cũng khá tin vào thể chất của mình bây giờ. Vì thế, dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, cô đưa đũa về bốn đĩa đồ ăn, lần lượt nếm thử.
Nếm xong...
Đã xảy ra chuyện.
Vẻ mặt A Tửu nhìn không ra chút nào khác thường nhưng tâm thái lại hoàn toàn thay đổi. Bảng đo độ tự tin mà người khác không nhìn thấy như phát sốt, đột nhiên vèo vèo vèo vọt lên trên. Ngay sau đó, trực tiếp vọt lên đỉnh!!!
Giờ này phút này, trong lòng A Tửu chỉ có một ý nghĩ: Tôi, A Tửu, một kẻ mạnh siêu cấp vũ trụ đã đạt đến đỉnh kim tự tháp! Trên đời, không ai có thể so sánh được với tôi!
A Tửu “bình tĩnh” buông chiếc đũa, “bình tĩnh” quay đầu lại, “bình tĩnh” hỏi đầu bếp Bính: “Vừa rồi anh bảo món ăn giống nhau thì chắc chắn anh giỏi hơn tôi à?”
Tuy rằng A Tửu biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng mấy người xung đều cảm thấy A Tửu là lạ chỗ nào đó. Nhưng bọn họ lại không nói ra được lạ chỗ nào, dù sao không giống uống say phát điên.
Đầu bếp Bính hất cằm: “Đúng vậy! Không phải vừa rồi cô mới nếm xương sườn hầm rượu vang đỏ à? Cô không cho rằng tôi giỏi hơn cô à?”
“Không.” A Tửu hoài nghi đầu bếp Bính đang khiêu khích địa vị đỉnh kim tự tháp của cô. Đây là chuyện tuyệt đối không thể được phép xảy ra, cô khinh miệt nói: “Đồ anh làm không chỉ kém tôi, mà còn kém xa.”
Đầu bếp Bính: !!!
Anh ta căn bản không nhịn nổi có người dám ở trước màn hình trào phúng đồ ăn anh ta làm. Anh ta lập tức bốc hỏa, lập tức duỗi tay chỉ vào bàn nguyên liệu: “Chúng ta tỷ thí!”
A Tửu nhẹ nhàng liếc anh ta: “Kẻ mạnh, khinh thường tỷ thí với kẻ yếu. Anh! Lui ra đi!”
Những người khác: ...
Đây là kịch bản người ngốc ảo tưởng sức mạnh lại thiếu đòn.
___
Tác giả có lời muốn nói:
A Tửu tỉnh táo: Tôi thật kém, không bằng ai, hu hu hu.
A Tửu uống say: Tôi là thiên tài tuyệt thế từ xưa đến nay không ai bằng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận