Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 111


Nhuộm hương phong là một kỹ thuật in nhuộm thủ công, lưu truyền đến nay đã có mấy trăm năm lịch sử, được khen là “Sứ Thanh Hoa vẽ trên vải”.


Đoàn người của A Tửu đi tới thôn thỏ, hiện tại chỉ có khoảng hai ba người còn biết kỹ thuật nhuộm hương phong, trong đó có bà cụ Long do ê-kíp chương trình tìm tới cũng là bà Ba của người dẫn đường.


Nghề nhuộm hương phong của Long gia truyền thừa mấy đời, đương nhiên cũng có “hương phổ” độc nhất vô nhị, tức là hoa văn vẽ trên vải trắng, nhưng rất đáng tiếc là vào năm mươi, sáu mươi năm trước, bởi vì một sự việc ngoài ý muốn, “hương phổ” của Long gia đã bị thiêu hủy hơn một nửa, rất nhiều hoa ăn đều đã bị tàn phá không được đầy đủ.


“Năm đó, nhuộm hương phong vẫn giữ tập tục truyền cho nam không truyền cho nữ, bà làm con gái của Long gia, không có tư cách học đâu.” Bà cụ Long nói đến chuyện năm đó, trong đôi mắt đục ngầu mang theo chút hồi ức: “Khi ấy bà đã thấy ông nội của bà bưng lấy hương phổ bị cháy hỏng ở đó lặng lẽ rơi lệ, ông nội tiếc nuối, bà cũng tiếc, dù sao một lần ta cũng chưa nhìn thấy, vốn dĩ ngày đó dự định vụng trộm lấy ra xem một chút, ai có thể nghĩ tới bà còn chưa kịp làm gì thì nó đã xảy ra chuyện rồi.”


[A… nói đến, rất nhiều kỹ thuật truyền thống dần dần tan biến trong dòng sông thời gian cũng liên quan đến việc truyền cho nam không truyền cho nữ, truyền cho nội bộ không truyền ra bên ngoài nhỉ?]


[Tập tục xấu! Thật ra bây giờ có rất nhiều thứ cũng coi trọng việc truyền cho nam không truyền cho nữ, chờ đến khi không có ai kế thừa thì bọn họ phải sốt ruột thôi.]


[Ngoại trừ nguyên nhân đó, cũng có một lý do là giá cả và thời gian làm không tương xứng, đồ thủ công bình thường rất đắt, thời gian làm lại dài, bây giờ máy móc thịnh hành, vải vóc sản xuất số lượng lớn rẻ bèo, thời gian sản xuất cũng nhanh, nhuộm hương phong dựa vào thủ công vẽ từng chút một đương nhiên sẽ bị đào thải.]


[Chỉ có một mình tôi tò mò nguyên nhân Tang Tửu được bà cụ Long gọi là cô giáo nhỏ sao?]


[Người chị em phía trên, tôi cũng tò mò, vì sao bà cụ Long nói hương phổ có thể phục hồi được hay không là dựa vào Tang Tửu chứ? Chẳng lẽ Tang Tửu có thể dựa vào xem bói mà phục hồi hương phổ bị thiêu hủy lại như cũ sao?]


[Ha ha ha ha ha ha, nếu như Tang Tửu có thể dựa vào xem bói mà phục hồi đồ đã bị thiêu hủy lại như cũ, đoán chừng cô ấy đã sớm được nhà nước xem như quốc bảo mà cúng bái rồi ha ha ha ha, suy nghĩ nhiều quá rồi.]


Người dẫn đường và đám dân mạng trong phòng livestream đều buồn bực: “Bà ba, hương phổ của nhà chúng ta đều đã bị đốt rồi, khách mời có thể giúp được gì ạ?”


Anh ta không tin có người có thể phục hồi lại hương phổ như cũ.


Nói xong, người dẫn đường trừng mắt nhìn A Tửu, trực giác nói cho anh ta biết, nghệ sĩ mà ê-kíp chương trình mời tới đang lừa dối bà Ba của anh ta!


[Chỉ số ra vẻ: 5371/9999]


A Tửu đối diện với ánh mắt của người dẫn đường thì xê dịch đến bên cạnh bà cụ Long, biểu cảm sợ hãi, đồng thời khẽ vỗ vị trí trái tim, ra vẻ yếu ớt mà cáo trạng: “Bà Long, anh ta trừng cháu, cháu sợ muốn chết hu hu hu!”


Xoẹt!


Một ánh mắt như dao của bà cụ Long bay về phía người dẫn đường đang trừng mắt nhìn A Tửu, không đợi người dẫn đường phản ứng lại, bà ấy đã đánh một cái: “Cút đi xem ông ba của cháu mua đồ ăn xong chưa!”


“Áu!” Người dẫn đường bỗng nhiên vọt ra ngoài từ trên ghế, nhe răng trợn mắt che cánh tay bị đánh: “Bà ba, bà đánh nữa là sẽ gãy mất đấy!”


Bà cụ Long cũng mặc kệ anh ta, vừa quay đầu lại là đã thấy A Tửu rồi, khuôn mặt nghiêm túc cũng một lần nữa nở nụ cười, trước và sau tương phản quá lớn, khiến cư dân mạng xem livestream đều không chịu được mà đau lòng cho người dẫn đường.


Mấu chốt là, A Tửu còn có thể ở sau lưng người ta lén lút làm mặt quỷ với người dẫn đường, động tác tay đó, cái nhướng mày đó, quả thật giống như đúc cái mặt quỷ của nhân viên công tác trước khi xuất phát! Chọc người ta tức giận cực kỳ!


Người dẫn đường: …


Cư dân mạng: …


Nhân viên công tác: …


[Chỉ số ra vẻ: 5373/9999]


A!


A Tửu ở trong lòng điên cuồng vỗ tay!


Thấy thế, Tịch Ngôn Vãn mím môi cười, đưa tay đẩy một chén trà nóng trên bàn đến trước mặt A Tửu, mà A Tửu cũng ngoan ngoãn nhận lấy trà, giống như hưởng thị mà uống mấy ngụm.


Bà cụ Long tựa như không nhìn thấy, giọng nói ôn hòa, tiếp tục hồi ức: “Sau đó nữa, kỹ thuật nhuộm hương phong xuống dốc, bố của bà lo lắng còn không tìm được người kế thừa nữa thì nghề nhuộm hương phong này sẽ không có ai biết nữa, thế là để cho bà theo học, sau đó nữa, bà cũng mở lớp ở trên trấn, nhưng mười sáu, mười bảy năm trôi qua những người đến rồi đi chỉ có ba đến năm người có thể chân chính ổn định tâm tình học tập, có điều rất bình thường, bây giờ người mua vải nhuộm hương phong thì ít, thời gian làm lại dài, không kiếm được tiền, đương nhiên mọi người không học nữa.


Người dẫn đường vốn mang dáng vẻ hung dữ, phút chốc yên tĩnh lại, anh ta cũng đã từng học một khoảng thời gian trong cửa hàng của bà cụ Long, nhưng tính tình anh ta hấp tấp, hoàn toàn không không làm được việc một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày ở trong căn phòng nhỏ hẹp, ngày qua ngày làm nhuộm hương phong không có mấy ai mua.


Cho nên, khi anh ta trông thấy lời chiêu mộ liên quan đến các kỹ thuật lâu năm của “Xin nhờ! Đại sư” thì trước tiên đã nghĩ đến nghề nhuộm hương phong trong thôn xóm của bọn họ, sau khi báo kỹ thuật lâu năm lên, anh ta cả ngày lo nghĩ chờ tin tức được tiếp nhận.


Một tuần sau, anh ta nhận được bức thư do ê-kíp chương trình gửi, bảo anh ta phối hợp với bọn họ dẫn dắt nhóm khách mời hoàn thành từng khâu một, cũng để cho cư dân mạng trong lúc đó có thể nhận thức được nghề nhuộm hương phong.


Nói một lúc, trong mắt bà cụ Long tỏa ra sự vui mừng: “Bình thường mà nói, phần lớn hoa văn của nhuộm hương phong lấy hoa chim cá sâu trong thiên nhiên rộng lớn làm cơ sở, cộng thêm sự tưởng tượng và điểm tô cho đẹp mà vẽ ra, hương phổ nà bà hơn một nửa cũng căn cứ vào hoa chim cá sâu, chế tác hai lần mà ra, nhưng trong đó có một phần nhỏ mà bà luôn suy nghĩ không rõ, hoa văn trên đó không khớp với bất cứ loài động vật, thực vật nào, cho tới hôm nay vừa bị cháu nói, bà đột nhiên phát hiện hóa ra những bức vẽ đó hóa ra đến từ sự thay đổi phương hướng của sao trời.”


Phương hướng của sao trời?


Người dẫn đường không thể tin được mà nhìn về phía A Tửu, anh ta hiểu rất rõ sự chấp nhận của bà Ba đối với hương phổ, rõ ràng bà Ba đã có năng lực chế tạo ra hương phổ mới, nhưng bà ấy vẫn luyến tiếc quyển hương phổ bị thiêu hủy kia, lúc nào cũng suy nghĩ đến việc hồi phục lại hoa văn lúc trước.


Anh ta không thể tin được quyển hương phổ đã quấy nhiễu bà Ba của anh ta mấy chục năm, lại được Tang Tửu nhìn ra???


A Tửu luôn ghi nhớ tiêu chuẩn ra vẻ, cho nên được bà cụ Long khen, cô cũng không từ chối cũng không khiêm tốn, mím môi cười, đưa tay chỉ người dẫn đường, kiêu ngạo gật đầu: “Bình thường thôi ạ, cháu cũng chỉ lợi hại hơn anh ta một chút thôi!”


Hừ!


Cô luôn nhớ rõ căn nhà rách mà người dẫn đường đưa cô và sư tỷ đi xem, chắc chắn anh ta đã kiếm được giá chênh lệch từ ê-kíp chương trình!


Bà cụ Long mang khuôn mặt hớn hở phụ họa: “Cháu không chỉ lợi hại hơn nó một chút đâu, nó không giỏi, ngoại từ miệng lưỡi lưu loát một chút thì học mấy cái khác cũng chậm như con bò già.”


Người dẫn đường: …


Lần trước khi anh ta nói với với bà Ba có ê-kíp chương trình tới quay, có thể để cho nghề nhuộm hương phong được người ngoài nhận biết, bà Ba còn mở miệng nói anh ta một tiếng có triển vọng đấy.


Bây giờ mới được mấy ngày mà bà Ba đã có mới nới cũ rồi?


[???? Phương hướng của sao trời? Tang Tửu cũng nghiên cứu sao trời à?]


[Nghe nói, bởi vì Tang Tửu xem bói mai rùa, bói tinh tượng không chuẩn lắm cho nên đã học Tarot.]


[Cái không chuẩn lắm mà Tang Tửu nói, tôi vẫn giữ thái độ hoài nghi…]


[Hmmmm người chị em bên trên, cô đã nhắc nhở tôi rồi.]


Nửa tiếng sau, ông cụ Tam mua thịt về, về phần rau xanh thì trong sân trồng bảy tám loại rau, khi nào muốn ăn thì thích loại nào đi hái là được.


Bà cụ Long mang theo A Tửu và Tịch Ngôn Vãn hái được hai rổ rau xanh ở trong vườn rau ngoài sân, sau đó nhét rổ cho ông cụ Tam: “Ông già, làm cẩn thận một chút, ông đừng có sơ ý quên bỏ muối đó.”


“Cháu cũng hỗ trợ nhé.” Tịch Ngôn Vãn không thể để cho hai người nhà chăm sóc được: “Vốn dĩ ở lại nhà ông bà mười lăm ngày là đã phiền lắm rồi.”


Bà cụ Long vội xua tay: “Không cần không cần, hai đứa làm khách, sao có thể để các cháu động tay vào chứ?!”


Mặc dù sau khi bà cụ Long lớn tuổi, tính tình quả thật không tốt, có chút nóng nảy, nhưng bà đã đồng ý cho người khác ở trong nhà thì không thể nào để người ta làm những chuyện vụn vặt đó được. Huống chi, đối với bà cụ Long mà nói hương phổ mấy đời của Long gia bọn họ có thể sửa chữa được không thì phải xem A Tửu, bà nhất định phải để A Tửu ở trong nhà một cách vui vẻ và thoải mái.


A Tửu thấy ông cụ Long còng lưng xuống, mặt gầy giống như củi thì cũng không yên tâm để một mình ông ấy làm đồ ăn cho mọi người.


“Bà Long —”


“Không cần!” Bà cụ Long vừa từ chối Tịch Ngôn Vãn xong, nghe thấy A Tửu gọi bà thì không chút nghĩ ngợi mà từ chối thẳng: “Cháu đừng thấy ông ấy lớn tuổi, tay chân ông ấy nhanh nhẹn lắm, chờ đến mai mốt ông ấy còn có thể đưa các cháu lên núi thu thập nhựa cây hương phong, hai đứa còn nói giúp làm cơm nữa là bà tức giận đấy!”


A Tửu chỉ vào đồ ăn trong giỏ, vẻ mặt khó xử: “Bà, cháu cũng không muốn giúp ông nội làm đồ ăn, dù sao cháu cũng lười như thế mà.”


Vừa thấy A Tửu nói như vậy, một vài cư dân mạng trong phòng livestream bùng nổ, nhao nhao nói A Tửu dựa vào việc có thể giúp đỡ sửa hương phổ mà mặt dày mày dạn làm khách, Tịch Ngôn Vãn ở trước mặt cũng đã bày tỏ rồi, Tang Tửu lại không học tập một chút!


[Chỉ số ra vẻ: 5374/9999]


Bà cụ Long cũng bị câu trả lời của A Tửu làm cho mờ mịt, bà ấy ngơ ngác gật đầu: “Được, được, bà đưa hai đứa đi xem phòng ở ban đêm, để ông nội cháu nấu cơm đi.”


A Tửu bất động, ánh mắt tiếp tục đặt trên rổ, hồi lâu ánh mắt mang theo chút ghét bỏ: “Nhưng vị giác của cháu vô cùng kén chọn, đồ ăn của người khác làm rất khó vào miệng, đồ ăn không thể vào miệng là cháu sẽ không ăn được, không ăn cơm thì đầu óc của cháu sẽ không dùng được.”


Cư dân mạng: …


[Tang Tửu, cô không nhớ dáng vẻ bản thân mình ăn cơm trong chương trình giải trí và đoàn làm phim sao? Không nói đến đồ ăn có ngon hay không, có vài thứ cháy rồi mà tôi thấy cô cũng ăn ngon lành…]


[Không nói đến những người khác, Bạch Dao và Tang Tửu luôn không hợp nhau, đồ ăn cô ấy làm mà Tang Tửu cũng có thể ăn hai ba chén, tôi không tin Tang Tửu sẽ chê bai đồ ăn do những người khác làm.]


Mặc dù cư dân mạng đã xem vô số chương trình giải trí, trong lòng biết rõ từng việc trước kia của A Tửu nhưng không có nghĩa là người khác cũng biết, giống như hai ông bà cụ trong nhà, bọn họ thật sự xem lời A Tửu nói là thật.


“Hả —” Bà cụ Long nhất thời nghẹn lời, bà quay đầu nhìn về phía ông già nhà mình, mở miệng hồi lâu cũng không nói ra được là ông già nấu cơm không tệ, dù sao thì mấy chục năm qua, bà đã từ ghét bỏ tiến hóa thành qua loa cho xong chuyện rồi.


Ông ba cũng thẹn đến mức sắc mặt đỏ lên, cẩn thận bưng cái rổ.


Tịch Ngôn Vãn ở trong lòng yên lặng giơ ngón cái cho A Tửu, tự nhủ, cũng chỉ có A Tửu có cách có thể thuyết phục hai ông bà, mặt mày chị ấy hơi cong: “Để cháu và A Tửu làm đồ ăn đi, cũng đừng để ông bận rộn cả buổi trưa rồi A Tửu ăn không vô thì lại lãng phí.”


A Tửu cướp lấy giỏ rau từ trong tay ông cụ Tam, phụ họa gật đầu: “Ông ba, ông cũng không hy vọng đồ ăn mà ông cực khổ làm ra mà cháu không động vào một món nào đúng không?”


Chờ sau khi Tịch Ngôn Vãn và A Tửu hỏi vị trí phòng bếp rồi cùng nhau rời đi, hai ông bà liếc nhìn nhau, đáy mắt đầu có chút mờ mịt, hồi lâu sau, bà cụ Long bỗng nhiên vô đùi: “Ôi chao! Bị hai con nhóc lừa rồi! Nhanh nhanh nhanh, nhanh đi nhìn hai đứa xem, dù sao cũng đừng bị dao cắt trúng đấy!”


“Bị lừa thì bị lừa thôi, bà tự vỗ chân mình làm gì chứ!” Ông cụ Tam vội nhìn chân bà cụ Long, vừa đỡ bà cụ Long đi về phía phòng bếp vừa nói liên miên lải nhải: “Bà muốn vỗ thì vỗ chân tôi chứ, lỡ như tự vỗ mình đau thì làm sao bây giờ?”


Cư dân mạng trong phòng livestream: …


Bọn họ xem một chương trình giải trí nói về kỹ thuật truyền thống mà cũng có thể bị nhét cơm chó đầy miệng à???


Phòng bếp của nhà bà cụ Long thì ở lầu một, tổng thể sạch sẽ, rộng thoáng, các loại dầu muối tương dấm không được tính là đầy đủ, nhưng các gia vị cơ bản đều có, trên vách tường treo mấy cái tượng gỗ tinh xảo, nhìn qua giống như từ bà cụ điêu khắc.


Sau khi A Tửu đẩy hai ông bà cụ ra ngoài thì nhanh chóng rửa sạch rau quả trong giỏ, quay đầu lại hỏi Tịch Ngôn Vãn: “Sư tỷ, chị làm đồ ăn sao?”


Tịch Ngôn Vãn vừa rửa thịt qua nước sạch một lần, nghe thấy vậy thì động tác đáng ngờ mà dừng lại, chốc lát, chị ấy gật đầu: “Được, chị làm đồ ăn, A Tửu, em giúp chị thái thịt đi.”


“Vâng!” Mặt mày A Tửu hớn hở, rõ ràng rất chờ mong mà cũng rất hân hoan: “Sư tỷ, tay nghề của chị còn tốt hơn đại sư huynh, chúng ta có lộc ăn rồi!”


Cư dân mạng: ?


Cô lấy Quý Lâm Xuyên đến cá còn không dám giết ra làm tiêu chuẩn, vậy thì tay nghề của Tịch Ngôn Vãn không đáng tin lắm đâu.


Tịch Ngôn Vãn: …


Hy vọng mấy tháng học bổ túc có thể để chị ấy không đến mức quá mất mặt trước mặt A Tửu.


Sau khi học khóa nấu nướng một khoảng thời gian, Tịch Ngôn Vãn cũng ở nhà học nấu cơm để tự mình nhận xét, mặc dù chị ấy dám nói trình độ nấu ăn bây giờ của mình tiến bộ hơn mấy bậc so với trước khi đi học, nhưng rõ ràng trình độ đó chắc chắn kém hơn mùi vị của [Đồ ăn tinh phẩm] trong game, tiêu chuẩn cụ thể thì có thể nhìn đồ ăn mà A Tửu làm.


Tịch Ngôn Vãn ở trong lòng yếu ớt thở dài, đồng thời cũng bày tỏ sự đồng tình với Nhậm Tương, dù sao thì tài nấu nướng trong game của Nhậm Tương được đánh giá là [Đồ ăn tuyệt phẩm], so với đồ ăn tinh phẩm của chị ấy thì còn cao hơn một bậc.


Việc thái thịt của A Tửu luôn lưu loát như nước chảy mây trôi, luân chuyển đẹp mắt, có cư dân mạng nhìn một lúc thì không nhịn được mà cắt thành một tấm hình, mà ông cụ Tam ở ngoài của với thần sắc trong đáy mắt cũng từ lo lắng biến thành kinh ngạc, trong miệng nói thì thào không ngừng: Người trẻ tuổi bây giờ quả thật là khó lường!


Chưa đến mười phút, A Tửu đã thái xong rau quả, thịt thà mà các món ăn cần rồi xếp lên bàn, nghiêng đầu thì đã thấy Tịch Ngôn Vãn đang xào rau, có thể ngửi thấy mùi thơm cực nhẹ trong cái nồi đang lật xào.


Lúc A Tửu đang nhìn Tịch Ngôn Vãn xào rau thì cư dân mạng cũng đang quan sát Tịch Ngôn Vãn xào rau, bọn họ so sánh xong thì phát hiện ra, trình độ nấu ăn của Tịch Ngôn Vãn quả thật tốt hơn Quý Lâm Xuyên, ồ, cũng nói không chừng, ai bảo sau này Quý Lâm Xuyên đăng hình lên Weibo chứ, trình độ sau này của anh ấy cũng tăng lên.


Người xem nhiều thì sẽ có người trêu chọc, rất nhanh, trong phòng livestream đã có những tiếng nói khác thường.


[Mấy người có cảm thấy Tịch Ngôn Vãn làm đồ ăn hơi lâu không? Hoàn toàn không cần xào lâu như vậy, hơn nữa thịt ấy, hầm nát luôn rồi đúng không?]


[Đúng vậy, thịt trên xương đều hầm rớt hết rồi, chờ một chút nữa ra khỏi nồi sẽ thật sự là cốt nhục chia xa, ông bà cụ cũng chỉ mua tổng cộng nửa dĩa xương sườn nhỉ? Toàn bộ bị lãng phí rồi.]


“Bốp bốp bốp.”


Khi lời nói chất vấn vừa mới xuất hiện thì một loạt tiếng vỗ tay thanh thúy truyền đến, đám người nhìn theo âm thanh, quả nhiên, nhà tâng bốc chuyên nghiệp, A Tửu, lóe sáng online rồi.


Ánh mắt A Tửu long lanh nhìn Tịch Ngôn Vãn, đáy mắt mang theo sự bội phục nồng đậm: “Sư tỷ, chị cẩn thận quá đi, lại nghĩ đến răng lợi của bà Long và ông nội không tốt, cố ý làm đồ ăn, hầm thịt nhừ một chút, tuyệt thật đó.”


Nói xong, trên nét mặt của A Tửu còn mang theo mấy phần may mắn: “May mà để sư tỷ làm đồ ăn, nếu như để em làm thì mấy cái răng còn lại của bà Long có thể cắn thịt không nổi mất.”


Tịch Ngôn Vãn: …


Tịch Ngôn Vãn cười không nói.


Nó đến, chị ấy quả thật có cân nhắc đến răng lợi của hai ông bà cụ, chuẩn bị hầm nhừ đồ ăn một chút, nhưng —


Tịch Ngôn Vãn nhìn thịt và đồ ăn trong nồi, yên lặng đưa tay tắt lửa, nhưng chị ấy cũng không nghĩ tới có thể hầm nhừ như vậy, quá là nhừ.


Cư dân mạng không nghe thấy tiếng lòng của Tịch Ngôn Vãn, mãi đến khi hình ảnh livestream cắt đến hai nhóm khác, bọn họ vẫn thảo luận trong phòng livestream, bình thường ở những trường hợp công khai Tịch Ngôn Vãn trông cao quý đẹp lạnh lùng, thậm chí trả lời câu hỏi trong phòng nhỏ vào nửa tiếng trước của chương trình giải trí cũng không nhường nhịn chút nào, nhưng mà chẳng ai ngờ hóa ra Tịch Ngôn Vãn cũng có một mặt cẩn thận ấm áp.


Phần livestream bị cắt đi, nhiệm vụ nấu cơm của A Tửu và Tịch Ngôn Vãn cũng sắp kết thúc, nửa tiếng sau, bốn món mặn một món canh được bưng lên bàn, bà cụ Long nhìn đồ ăn trong đĩa kích cỡ dài ngắn đều được cắt giống nhau, không khỏi chép miệng một cái, chẳng trách miệng ăn kén chọn, ai bảo người ta có kỹ năng thật sự chứ.


Khi dùng cơm, bà cụ Long hỏi A Tửu mấy vấn đề có liên quan đến hình vẽ của hương phổ, A Tửu đều trả lời từng câu một.


Từ sau khi A Tửu biết đến phương diện tinh tượng này, bà cụ Long kém hơn cô, cô bèn xem bà cụ Long là cải thảo giống như Tiểu Nguyệt Lượng và Kim Bảo, từ vị trí chòm sao, diễn biến cho đến hoa văn, cô đều giảng giải cực kỳ kỹ càng.


Cho nên, chờ qua nửa tiếng đồng hồ, khi hình ảnh phát livestream quay trở lại đoạn của A Tửu và Tịch Ngôn Vãn, cư dân mạng kinh ngạc phát hiện ra, bà cụ Long cực kỳ yêu thích A Tửu, so sánh với trước khi ăn cơm, hiện tại bà cụ Long quả thật hận không thể luôn luôn kéo lấy A Tửu, đi ngủ cũng không buông ra.


Cư dân mạng: ?


Có lẽ chúng ta rời đi không chỉ mới nửa tiếng, hẳn là đã qua nửa thế kỷ rồi.


Tiếp tục xem, bọn họ xót xa ý thức được, bọn họ rời đi không chỉ nửa thế kỷ, đoán chừng cũng một thế kỷ rồi.


Bà cụ Long mang theo A Tửu và Tịch Ngôn Vãn tham quan phòng ngủ ban đêm, toàn bộ hành trình đều nồng nhiệt: “Hai đứa ở bên cạnh bà và ông già, trước đó không lâu đệm chăn đều được phơi khô sạch sẽ rồi, có thể ngửi thấy chút mùi ấm áp dễ chịu của mặt trời, vô cùng thoải mái, cửa sổ và nóc nhà vừa được sửa mấy ngày trước, ban đêm trời mưa gió thổi cũng không sợ, những thứ khác, hai đứa xem thiếu thứ gì thì nói với bà, bà lấy cho hai đứa.”


Cư dân mạng nhìn phòng ngủ chỉnh tề ấm áp, lại nhớ tới hai nhóm kia ở trong căn nhà vá mái, cửa sổ dán giấy, yên lặng giúp bọn họ dâng lên nước mắt chua xót.


Rõ ràng bọn họ có phí sinh hoạt nhiều nhất nhưng lại không bằng A Tửu và Tịch Ngôn Vãn từ trên xuống dưới chỉ có 700 tệ.


Quan trọng là, loại chất lượng sinh hoạt thượng đẳng khiến hai nhóm khác cũng có thể hâm mộ này lại còn có người không hài lòng!


A Tửu nhìn quanh một vòng, quay đầu lại hỏi bà cụ Long: “Bà, trong nhà không có TV sao? Bây giờ cũng chỉ mới sáu giờ, trời cũng còn sáng đây, bình thường ông bà ăn cơm nước xong thì làm gì giết thời gian vậy?”


“À —” Bà cụ Long bị A Tửu hỏi mà không được tự nhiên, bàn tay khô gầy níu lấy áo: “Trong, trong thôn cũng có người lắp TV, cháu muốn xem thì bà dẫn cháu đi xem.”


Đứa con duy nhất của bà cụ Long đã sinh bệnh qua đời vào mười năm trước, mấy năm qua, bà và người bạn già sống nương tựa lẫn nhau, ban ngày bạn già trồng trọt, bà ở trong nhà vẽ vời, nhuộm vải.


Mặc dù lúc trước bà cụ Long có mở lớp dạy ở trên trấn nhưng bà một lòng tìm đồ đệ có thể truyền thừa tay nghề, cho nên luôn dạy miễn phí, đối với bà cụ Long, dạy miễn phí mà còn không giữ được mấy người, nếu như thật sự lấy tiền thì chỉ sợ một người cũng không ở lại.


Có thể nói, cuộc sống của bà cụ Long cực kỳ đơn giản, cũng chỉ có thể duy trì những thứ cần thiết thường ngày cơ bản, lần trước mua thịt trong nhà là vào nửa tháng trước, hôm nay khi bà cụ Long bảo ông cụ Tam mua thịt, ông cụ Tam một mực không động đậy, thật ra cũng bởi vì ông có hơi tiếc tiền, nhưng ông thấy bà cụ Long cao hứng, trong lòng cũng xoắn xuýt, cuối cùng cũng ra khỏi phòng, sau đó thì được Tịch Ngôn Vãn đuổi theo đưa tiền.


A Tửu lắc đầu: “Cháu không thích chỗ xa lạ, xem ở nhà người khác không bằng xem ở nhà mình.”


Nghe vậy, bà cụ Long càng áy náy.


Trông thấy biểu cảm của bà cụ Long, cư dân mạng trong phòng livestream lập tức hiểu ra, trong nhà bà cụ Long không có TV rất có thể là vì hoàn toàn không có tiền!


[Chỉ số ra vẻ: 5375/9999]


[Chỉ số ra vẻ: 5380/9999]


[Chỉ số ra vẻ: 5390/9999]


[Mẹ nó mẹ nó mẹ nó! Tang Tửu có được hay không vậy! Không thể xem TV thì không xem thôi! Không nhìn ra bà cụ khó chịu à? Vì sao cứ nói rồi nói vậy!]


[Tang Tửu, bình thường cô yếu ớt cũng không sao, nhưng vào lúc then chốt cô có thể có chút ánh mắt không? Vừa nhìn là biết cuộc sống của bà cụ không tốt lắm, có một chỗ ở là không tệ rồi, hơn nữa còn để cô ăn không ở không, kết quả cô còn một lòng chê bai.]


[Mặc dù thế nhưng… Trước khi mua thịt thì Tang Tửu và Tịch Ngôn Vãn đã đưa hết 700 tệ cho ông bà cụ rồi, hơn nữa buổi tối ăn cơm, hai bọn họ cũng gắp rau quả nhiều hơn chứ không hay động vào thịt.]


[Fan của Tang Tửu cút đi! Cô không nhìn thấy chính chủ nhà cô đòi TV à? Trong núi, bà ấy lấy đâu ra TV?!]


A Tửu hoàn toàn không nhìn thấy phần bình luận màn hình trong phòng livestream, vừa mở hành lý ra vừa hỏi: “Bà, bình thường bà thích xem TV không?”


“Thích.” Bà cụ Long cười cười: “Có đôi khi cũng sang nhà khác xem phim, xem thời sự, bây giờ bà đi đứng không vững nữa, không thể chạy lên núi mãi được, xem phong cảnh, tranh vẽ trong TV, thứ mình vẽ ra cũng phong phú sinh động.”


Nghe vậy, A Tửu lập tức thở phào nhẹ nhõm, lấy ra một cái hộp nhỏ từ trong hành lý: “Bà, bà thích xem TV là được, một khi bà không thích xem TV, mười lăm ngày tới có thể cháu không ở trong nhà bà được đâu, cháu ấy, chú trọng nhiều thứ lắm! Một việc được coi trọng trong đó chính là trước khi ngủ cháu nhất định phải xem TV, nếu không sẽ không ngủ được!”


Người yếu ớt, đều chú trọng nhiều thứ!


A Tửu nói xong thì lấy đồ trong đó ra, mặt mày cong cong: “Một cái máy chiếu cỡ nhỏ, màn chiếu cháu cũng mang đến rồi, nếu chúng ta xem thì nhất định phải xem thật thoải mái!”


Cư dân mạng: ???


Máy chiếu?


Lần đầu tiên bà cụ Long nhìn thấy máy chiếu, trong lòng có chút ngạc nhiên, muốn đưa tay sờ một cái nhưng lại sợ làm hỏng nên không dám sờ, mà Tịch Ngôn Vãn trước đó đã bảo ông cụ Tam hỗ trợ dựng màn hình chiếu trong nhà chính.


Rất nhanh, trên màn chiếu đã xuất hiện hình ảnh, A Tửu chọn một bộ phim liên quan đến kỹ thuật lâu năm, chủ yếu kể về nghệ sĩ kèn xô-na dẫn dắt đồ đệ không ngừng kiên trì với sự yêu quý vô tận của bọn họ đối với kèn xô-na.


Bà cụ xong nhìn tinh thần kiên định của nhân vật chính trong phim đối với kèn xô-na, đáy lòng không khỏi sinh ra sự đồng cảm, hốc mắt cũng có chút ướt át.


A Tửu thấy bà cụ Long thích, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một cái thật dài, trước khi cô đến chương trình vẫn luôn lo lắng gặp phải người thầy có tính khí nóng nảy, cho nên, sau khi tham khảo ý kiến của một đống sư môn và người hâm mộ, cô đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, nếu không thì cũng không thể nào kéo đến hai cái vali hành lý to tướng được.


Người dẫn đường vừa đi vào nhà là đã bị màn hình chiếu trong nhà chính làm kinh sợ, anh ta đứng tại chỗ nhìn hồi lâu, lại nhìn hai ông bà cụ đã xem đến nhập tâm, trong lòng hơi dừng lại.


Anh ta đi bước nhỏ đến trước mặt A Tửu, nhỏ giọng hỏi: “Bạn ở nhà bà Ba của tôi có vui không?” A Tửu vừa đến, chất lượng sinh hoạt của bà Ba nhà anh ta cũng lập tức tăng lên, quan trọng là còn không cần mình dùng tiền! Để A Tửu ở lại mười lăm ngày, thật là đáng giá!


“Sao có thể vui được chứ?” A Tửu than thở: “Cũng chỉ là quay hình chương trình thôi, bằng không nếu là bình thường, không lấy tiền bảo các anh trải phẳng đường trong thôn trước, lại mua cả TV, tủ lạnh, tôi cũng không chịu tới đâu.”


Cư dân mạng: ???


Người dẫn đường: ???


Ê-kíp chương trình làm thôn chúng tôi lỗ cả trăm triệu rồi!





Tác giả có lời muốn nói:


Ê-kíp chương trình: Nồi của tôi à???
Bạn cần đăng nhập để bình luận