Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 52


Ban đầu, khi họ nghe thấy thông báo khóa cửa đã được mở khóa, rồi đến lúc nghe thấy câu đã hết 1 giờ 12 phút, trong phòng livestream của A Tửu và Cố Ly Nguyệt, hai loại cảm xúc huyên náo và sôi nổi tất cả đều chuyển thành [ A a a a a ] trong phần bình luận chạy ngang màn hình. Đám cư dân mạng đúng là vui vẻ phấn khích gấp trăm lần, nghìn lần, vạn lần so với đương sự!!!
[A a a a a a!!! Không uổng công tui đợi xem livestream cho đến cuối mà! Tận mắt nhìn thấy hai người họ lật tung gian nhà lên, gian nan đoán ra mật mã, tui lại thấy xúc động như mẹ già rơi lệ!!! ]
[Khó khăn quá đi mất. Nhìn Tang Tửu bỏ qua câu trả lời đúng hết lần này đến lần khác, mị thật sự muốn lắc vai ẻm mà điên cuồng rống lên: Nhìn mấy cuộn tranh sách kia kìa!!!]
[Mặc dù tôi đã cá trong bảng cá cược rằng hai người bọn họ sẽ bị mắc kẹt lâu nhất, nhưng thấy thời gian hai người họ ra khỏi mật thất vậy mà lại xếp thứ hai, tôi chẳng thèm quan tâm việc mình táng gia bại sản nữa! Thậm chí còn phấn khích nhảy khỏi ghế đây này!]
[Tuy rằng mị cũng rất chi là kích động nhưng vẫn phải đính chính một chút. Mấy cô đâu phải đoán được mật mã đâu. Mọi người ai có thể lập tức đưa ra tên sách tương ứng thậm chí là số chương chính xác ngay khi đọc một câu văn nào? Ai vừa thấy một kế sách là có thể đưa ra thứ tự đúng trong 36 kế chứ?]
[Tang Tửu trâu bò chứ sao!]
[Vậy Cố Ly Nguyệt cũng trâu bò! Câu ‘thập bộ sát nhất nhân’ kia của Lý Bạch cũng cực kỳ đỉnh luôn!]
Trên phần bình luận chạy, cư dân mạng điên cuồng tâng bốc hai người cứ như thể đang khoe con của mình vậy, còn chưa tâng bốc đã, bọn họ liền trơ mắt nhìn A Tửu giữ cửa, giả vờ lạnh lùng xinh đẹp nói một câu với Cố Ly Nguyệt: “Đừng mê đắm chị, chị chỉ là một huyền thoại thôi!”
Cư dân mạng: …
Cô có nhất thiết phải dội gáo nước lạnh cho chúng tôi vào lúc này không vậy hả? Bộ cô không thể xây dựng hình tượng một người dễ thương chút sao?!!
Sau khi đã xem qua kha khá chương trình giải trí, một vài cư dân mạng đã quá quen với việc lâu lâu A Tửu lại nói ra “mấy lời đỉnh cao” đặc trưng rồi. Bọn họ phải thừa nhận rằng, A Tửu nói mấy lời như thế khiến cho bọn họ vừa yêu vừa hận.
Tất nhiên cũng có một số cư dân mạng chưa từng xem qua các chương trình giải trí trước đây của A Tửu, thậm chí còn cảm thấy hành động rời bỏ nhà họ Tang của A Tửu là rất bất hiếu. Dưới góc nhìn của bọn họ, dù bố Tang và Lâm Tình có sai đến đâu đi chăng nữa thì hai người cũng đã nuôi lớn A Tửu. Phận làm con cái, cách A Tửu làm lớn chuyện gia đình và không cho người lớn mặt mũi là rất không nên!
Đây cũng là lý do tại sao A Tửu vẫn có thể thường xuyên nhận được chỉ số ra vẻ sau khi tuyên bố không còn quan hệ với bố Tang.
Huống hồ, bản thân A Tửu có rất nhiều anti-fans, bất kỳ chuyện gì khác thường gì xảy ra với A Tửu đều có thể bị phóng đại lên vô số lần bởi những người cố ý và có thành kiến.
[Tang Tửu buồn cười quá vậy? Cô ta thật sự nghĩ toàn bộ công lao giúp thoát khỏi mật thất là của mình đấy à? Lại còn có mặt mũi nói với Cố Ly Nguyệt một câu như vậy nữa. Cười ói.]
[Tạo drama thu hút sự chú ý thôi, tạo nét cho bản thân mọi nơi mọi lúc, làm trời làm đất làm tứ tung, cũng chỉ có mấy đứa ngu mới đi tin cái kịch bản giả tạo đấy thôi.]
[Anti câm mồm đi! Dù có làm trò hay ra vẻ thì cũng đã thoát được khỏi phòng rồi, OK? Xuất sắc hơn thần tượng của một vài người cả trăm lần ấy. Nhận vai trò giúp đỡ từ bên ngoài mà cuối cùng toàn nhờ người khác gánh cho, đến giờ vẫn còn đang mắc kẹt trong căn phòng đầu tiên, mặt mũi cũng mất hết rồi!]
A Tửu đang ở trong phòng bí mật nên tất nhiên không thể nhìn thấy trận đại chiến của cư dân mạng trong phòng livestream, cô chỉ đơn thuần thấy chỉ số ra vẻ lục tục nhảy lên hai đơn vị.
[Chỉ số ra vẻ: 1427/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 1428/9999]
A Tửu: "... Hả?"
Chỉ số thứ hai từ đâu ra vậy?
— Các Dâu: Bọn em chửi lộn giúp chị có chỉ số ra vẻ á.
Trong lúc phòng livestream đang nhiệt tình thảo luận, bình luận chạy liền ào ào chạy ra một lần nữa.
[Đệt đệt đệt! Mị nghĩ ra rồi! “Kiếm Thương Kiếm Pháp” là tâm pháp của một vài NPC Kiếm Thương tông đời đầu trong game mobile [Tiên Duyên]! Lúc mị làm nhiệm vụ có nghiêm túc xem cốt truyện, đó là một cuộn tranh thư, bên trong có tổng cộng chín chiêu thức!]
[[Tiên Duyên]? ? ? A, lời bồ vừa nói thật sự có khả năng đó. Daddy kim chủ lớn nhất của “Sinh tồn trong phòng kín” chẳng phải là tập đoàn Trường Dực à. Nghe nói tập đoàn Trường Dực đang phát triển game mobile [Tiên Duyên]. Quảng cáo suốt ngày, bây giờ lại quảng cáo đến trong chương trình giải trí rồi cơ à? ]
[Bộ mọi người không thắc mắc tại sao Tang Tửu có thể nhận ra được à? ]
[Có khi nào Tang Tửu cũng chơi Kiếm Thương Tông? Vãi, mọi người còn nhớ Tang Tửu, Quý Lâm Xuyên và Tịch Ngôn Vãn nói rằng bọn họ quen nhau khi chơi game không? Tui có một suy đoán to gan nè!!!]
[Tui cũng có! Tui đã tải [Tiên Duyên] về rồi! Tranh thủ có thể tình cờ gặp Xuyên Xuyên!!!]
Cư dân mạng lần lượt kêu gọi bạn bè nhao nhao tải [Tiên Duyên ] về máy, hoàn toàn không biết rằng mình vừa bỏ lỡ một suy đoán còn to gan hơn nữa.
A Tửu không hề hay biết gì về việc thân phận của mình suýt nữa bị bại lộ, sau khi lấy manh mối tìm được, cô cùng Cố Ly Nguyệt vui vẻ rời khỏi phòng. Vừa đi được vài bước, A Tửu lại quành về lấy quyển album trước máy tính ôm vào ngực. Nhiều đồ đạc sẽ làm bọn họ trông có vẻ nỗ lực!
Nói đoạn, trong lòng A Tửu và Cố Ly Nguyệt trong lòng đều có cùng một suy nghĩ. Sau khi rời khỏi mật thất đầu tiên, nếu có thể gặp được ba nhóm khác, bọn họ sẽ được gánh không biết chừng!
Sự thật đã chứng minh là hai người mơ đẹp quá.
Vừa bước ra khỏi phòng, toàn bộ tầng bảy lập tức bị bao phủ bởi một màu đen. Cố Ly Nguyệt ngây người tại chỗ, lưng dựa sát vào cánh cửa mật thất đầu tiên, cô ấy vốn định chạy trở về nhưng cửa mật thất đã đóng lại một lần nữa.
Cố Ly Nguyệt đưa tay nắm lấy tay A Tửu, không muốn để lộ sự sợ hãi quá rõ ràng, nhưng giọng nói thì đã run run: "A Tửu, chẳng phải đang là buổi sáng sao, mật thất vừa rồi cũng có ánh sáng, sao vừa ra khỏi phòng đã tối thui không thấy rõ được năm ngón tay rồi?”
"Khoan đã, A Tửu, cậu xem, đừng bảo là có ma xuất hiện đấy nhé?”
Cố Ly Nguyệt phát hiện hình như A Tửu im lặng hơi lâu. Tay hơi siết chặt lại, cô ấy lấy hết dũng khí tiến lên nửa bước ngáng trước A Tửu, hỏi: “A Tửu, cậu sợ à?”
"Sợ.” A Tửu nắm ngược lại tay Cố Ly Nguyệt, đồng thời đưa tay đẩy cây lau nhà đang buông thõng xuống từ trên đỉnh đầu ra, tránh để nó làm bẩn quần áo của Cố Ly Nguyệt: “Tôi thật sự, thật sự rất sợ.”
Có lẽ không phải là thật lòng sợ hãi nên A Tửu không hề kêu lên theo bản năng, thậm chí còn lơ đãng suy đoán có phải ê-kíp chương trình đã sắp xếp một bài kiểm tra sợ bóng tối ở bên ngoài mật thất hay không?
Đi đến thế giới tương lai, linh hồn của A Tửu đã tích lũy và dung hợp với thân thể của nguyên chủ, cho đến nay tuy tu hành không đủ nhưng đã lấy lại được năng lực nhìn thấy mọi vật vào ban đêm.
Vì vậy, trong hoàn cảnh mà Cố Ly Nguyệt giơ tay không thấy được năm ngón, A Tửu lại có thể dễ dàng nhìn thấy rõ ràng bảy tám phần, hoàn toàn không bị bóng tối gây ảnh hưởng. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao A Tửu lại trầm mặc sau khi nghe Cố Ly Nguyệt nói mình đưa tay không thấy được năm ngón lúc nãy.
A Tửu nghiêng đầu, thầm nghĩ mình đã đoán được nguyên nhân Cố Ly Nguyệt kêu sợ. Cũng đúng, nếu như hai người bọn họ không nói sợ, ở cửa ải kế tiếp rất có thể ê-kíp chương trình sẽ bố trí một thử thách khó khăn hơn. Bây giờ thể hiện mình sợ một chút, chắc chắn có thể hạ độ khó của mật thất xuống rất nhiều!
Oa!
Nguyệt Nguyệt thật thông minh!!
Trong lòng, A Tửu điên cuồng tán thưởng Cố Ly Nguyệt thông minh cơ trí, ngoài miệng thì phối hợp với Cố Ly Nguyệt: "Nguyệt Nguyệt, chỗ này quá tối tăm đáng sợ, cậu phải bảo vệ tôi đó nha.”
Cố Ly Nguyệt khóc không ra nước mắt, cô ấy cũng sợ mà!
Nhưng cổ tay bị giữ chặt cùng với dáng vẻ run rẩy nói chuyện của A Tửu khiến Cố Ly Nguyệt không thể từ bỏ được: "Tôi, tôi sẽ bảo vệ cậu! Cửa của mật thất đầu tiên đã đóng rồi, bọn mình cứ lần theo ánh sáng mờ đến đầu cầu thang, không biết chừng có thể phát hiện được gì ở chỗ đó.”
"Có Nguyệt Nguyệt ở đây, tôi sẽ không sợ! " A Tửu nói xong, trong lòng cũng phải tán thưởng cho sự thông minh lanh trí của mình.
Một sự phối hợp hoàn hảo, ê-kíp chương trình tuyệt đối không thể nhận ra cô và Nguyệt Nguyệt đang giả vờ sợ hãi!
Cố Ly Nguyệt không thể nhìn rõ xung quanh, cô ấy chỉ có thể mơ hồ xác định phương hướng dựa vào ánh sáng màu xanh lá của chiếc đèn thợ mỏ trên tường.
Một tay Cố Ly Nguyệt nắm lấy tay A Tửu, một tay men theo tường run rẩy đi về phía trước.
Nhưng vừa mới tiến lên một bước, Cố Ly Nguyệt đột nhiên cảm thấy nơi trán có chút ngứa, lành lạnh. Sau khi ngẫm lại, cô ấy suýt chút nữa bỏ chạy vì sợ hãi.
"A, A Tửu. . . " Cố Ly Nguyệt nức nở. "Hình như, hình như trên đầu tôi --" có cái gì đó.
A Tửu giơ tay đỡ lấy rồi đẩy ra: "Một cái cây lau nhà thả thõng xuống ấy mà, vừa rồi lúc đi ra ngoài cũng có một cái.”
Nhưng tại sao cây lau nhà lại ở phía trên?
A Tửu thắc mắc, đồng thời tiện tay kéo một cái, chuẩn bị kéo cây lau nhà xuống.
Lần đầu tiên, không kéo xuống được.
Lần thứ hai, nói hơi lỏng ra một chút những vẫn không kéo xuống được.
A Tửu và Cố Ly Nguyệt đồng thời ngẩng đầu lên, một người phụ nữ mặc váy đỏ bất ngờ lao tới trước mặt họ.
Cô ta nhìn bọn họ trong tư thế treo ngược, mái tóc đen dày mềm mại xõa xuống.
Sau đó, tất cả đều bị A Tửu túm trong tay.
Xung quanh tối om, chỉ có nơi khuôn mặt của người phụ nữ là có ánh sáng, để người ta nhìn thấy rõ khuôn mặt trắng bệch kia, chiếc cằm gầy, đôi môi đỏ như máu và một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào A Tửu với vẻ đau khổ và căm phẫn tột cùng.
Tim Cố Ly Nguyệt ngừng đập ngay lập tức, thậm chí cô ấy còn quên mất rằng mình đang ghi hình cho chương trình, quên mất vai NPC ma quỷ là do nhân viên công tác đóng.
Bị ma nữ nhìn trong tư thế đó, cô ấy chỉ cảm thấy máu toàn thân lạnh ngắt, cả người cứng đờ, lập tức dùng hết sức lực hét lên: "A!!!! Quỷ ----! "
A Tửu: !!!
Té ra là phải hét lên!!!
"A!!! Quỷ kìa ----!" A Tửu sao chép một cách hoàn hảo tiếng kêu la của Cố Ly Nguyệt, thậm chí còn học một biết mười, nhanh chóng kéo Cố Ly Nguyệt cắm đầu chạy như bay về phía trước, vừa chạy vừa la hét: "Có ma quỷ! Đáng sợ quá đi!!!!”
NPC ma nữ tê cả da đầu: . . .
Suốt cả đường đi A Tửu ra sức diễn xuất, điên cuồng la hét sợ hãi, kỳ thật trong lòng lại than thở ê-kíp chương trình quá ư xuề xòa và thiếu kinh phí. Thật sự có con ma nào trông dáng vẻ xinh đẹp như thế đâu, ê-kíp chương trình cũng chẳng chịu bỏ tiền ra hóa trang cho đám ma quỷ nữa.
Nếu gặp phải ma quỷ thật, A Tửu nhất định sẽ sợ hãi, nhưng khi đụng độ ma quỷ giả - một con quỷ đến hóa trang cũng lười làm, A Tửu chẳng còn sợ nữa.
Mấy người đuổi bắt đi bắt người ta vào nhà giam mà cô còn có thể hiền lành phối hợp, nói gì đến đám NPC ma quỷ không hề bắt người ta vào nhà giam này.
Nếu chỉ đơn thuần chứng kiến trực tiếp hiện trường mà thôi, không thể nghi ngờ gì là nó rất kích thích và mạo hiểm.
Hiển nhiên A Tửu và Cố Ly Nguyệt đã gặp phải một sự kiện thần bí vô cùng đáng sợ, mà cư dân mạng trong phòng livestream, ngay cả khi bọn họ có thể nhìn rõ cảnh tượng qua màn hình, không giống như hai người – giơ tay ra cũng chẳng thấy được năm ngón, thì bọn họ cũng bị thứ quỷ quái vừa xuất hiện dọa sợ, đồng thời vô cùng lo lắng, khẩn trương, sợ hãi.
Nhưng ngay lúc này.
Vẻ mặt của cư dân mạng trong phòng livestream vô cùng phức tạp.
Bọn họ nhìn thấy A Tửu né tránh chướng ngại vật một cách chính xác rồi cắm đầu chạy về phía đầu cầu thang trong hoàn cảnh tối thui tối mò.
Một tay cô nắm tay Cố Ly Nguyệt, tay còn lại thỉnh thoảng lại đẩy cây lau nhà, à không phải, NPC ma quỷ ra.
Né một cái, đẩy một cái.
Né hai cái, đẩy hai cái.
Một đường né, một đường đẩy.
Có thể nói, A Tửu không chỉ né tránh được các chướng ngại vật trong hành lang một cách vô cùng chính xác mà còn hạ gục được một số NPC đang cố tình dọa người để tạo bầu không khí khủng bố kinh hoàng một cách chính xác vô cùng.
Lúc hai người họ đi đến cầu thang, toàn bộ những NPC ma quỷ được ê-kíp chương trình chuẩn bị đều đã tự kỷ hết con mẹ nó rồi.
Mà boss lớn nhất - NPC ma nữ áo đỏ, cũng chính là "cây lau nhà" bị A Tửu đẩy ra đến hai lần kia, lúc này đang ngồi xổm trong góc vò đầu bứt tóc.
Cô ấy gào khóc trong lòng: Con mẹ nó lực tay của Tang Tửu thật là mạnh quá đi! Da đầu suýt chút nữa đã bị túm rách một mảng rồi!!!
--
Trong lúc A Tửu và Cố Ly Nguyệt đang điên cuồng bỏ chạy, trong lúc những cư dân mạng khác sững sờ trước cú né chính xác của A Tửu thì lại có hai người đang ở trước màn hình với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Trong phòng họp của công ty truyền thông giải trí Thước Kiều, trước chiếc bàn dài và to như thế chỉ có đúng hai người.
Tịch Ngôn Vãn cau mày xem phần bình luận chạy trong phòng livestream, sau khi thấy [Tiên Duyên ] xuất hiện với tần suất càng lúc càng nhiều, chị không nhịn được nghiêng đầu nhìn Quý Lâm Xuyên, vẻ mặt không giấu được sự lo lắng: “ [Tiên Duyên ] thế mà lại làm quảng cáo trong "Sinh tồn trong phòng kín". Nếu còn tiếp tục như thế, e rằng những người khác cũng từng nuôi tiểu sư muội trong game sẽ nhận ra A Tửu. "
Trong hai tuần qua, quảng cáo tải xuống trò chơi [Tiên Duyên ] được phủ sóng rất rộng. Không riêng gì phòng bí mật của A Tửu và Cố Ly Nguyệt, trong phòng bí mật của những người khác cũng có quảng cáo liên quan đến [Tiên Duyên ]. Điểm giống nhau duy nhất là các manh mối liên quan đến trò chơi [Tiên Duyên ] đều không quá quan trọng. Nếu tìm thấy được thì xem như là easter eggs, tìm không được thì cũng không ảnh hưởng gì đến cửa ải tiếp theo.
"Không đến nỗi đó đâu." Quý Lâm Xuyên cong ngón tay gõ nhẹ lên bàn: "[Tiên Duyên ] là game mobile chứ không phải gam thực tế ảo. Ngoại trừ những người chơi thường xuyên giao lưu với A Tửu ra, những người khác đều rất ít khi để ý đến ngoại hình của một NPC, chưa kể nhân vật hai chiều và nhân vật ba chiều dù gì cũng có sự khác biệt."
Tịch Ngôn Vãn không đồng ý: "Nhưng chẳng phải chúng ta vừa nhìn một cái đã nhận ra A Tửu sao?"
Quý Lâm Xuyên liếc Tịch Ngôn Vãn, sau đó nhìn sang chỗ khác với vẻ chột dạ. Thật lòng mà nói, trong [ Kỳ Nghỉ Thân Yêu ], anh là nhìn đến lần thứ N mới nhận ra A Tửu.
Anh mất tự nhiên gợi chuyện: "Lúc đó thời gian người chơi thực hiện nhiệm vụ giao lưu hỗ trợ cùng tiểu sư muội của tông môn chỉ có nửa tháng, sau đó chỉ có tám người bao gồm tôi và cô tương tác với tiểu sư muội, số còn lại vừa chạm mức thấp nhất trong độ hảo cảm đã không thấy tăm hơi đâu nữa rồi.”
Sư môn của bọn họ căn bản không hề tạo nhóm cũng như kết bạn với nhau. Chỉ có ở trong game, nhờ nhiệm vụ tập thể và sự tồn tại của A Tửu mới có thể tán gẫu một chút.
Hai người có thể có thứ tự là Đại sư huynh và Nhị sư tỷ cũng là bởi vì khi họ tương tác với NPC A Tửu trong game, A Tửu có lấy ra một danh sách của sư môn, trong đó ghi chú bối phận của bọn họ và độ hảo cảm của A Tửu.
Trong số đó, Tịch Ngôn Vãn đứng đầu về độ ưa thích. Thứ nhì là lão Tứ, còn độ hảo cảm với Quý Lâm Xuyên thì đứng thứ ba.
Quý Lâm Xuyên có thể đạt được danh hiệu Đại sư huynh là nhờ vào việc anh là người đầu tiên gặp A Tửu, hơn nữa còn giữ tương tác trong một thời gian dài.
"Nói đến chuyện tám người." Tịch Ngôn Vãn mở nắp chai uống vài hớp nước. “Vài ngày trước, A Tửu nói nhớ lão Tam lão Tứ, tôi đã cố gắng liên lạc với họ qua game…”
Quý Lâm Xuyên tiếp lời: "Không liên lạc được với lão Tứ?”
Tịch Ngôn Vãn đặt chai nước trở lại trên bàn, không ngạc nhiên khi Quý Lâm Xuyên có thể đoán được. Chị thản nhiên gật đầu: "Đúng vậy, theo như tôi thấy, lần cuối cùng lão Tứ đăng nhập đã là hai tháng trước, ghi chú cũng đổi thành ‘bế quan tìm linh cảm’. Còn về phần lão Tam, hai tháng gần đây cậu ta vẫn còn đang bị lệch múi giờ, chưa kể hình như cậu ta cũng không quá quan tâm đến giới giải trí. Cậu ta nói đã cho người đi tìm nhóm làm [Tiên Duyên ] của Trường Dực bốn năm lần rồi, dự định sau khi về nước sẽ đích thân đi hỏi thăm.”
Lúc nói chuyện với lão Tứ, Tịch Ngôn Vãn cũng hơi do dự không biết có nên nói chuyện A Tửu ra hay không, nhưng sau khi nghĩ lại, tốt hơn là đợi người trở về nước, xem thái độ của A Tửu rồi mới đưa ra quyết định.
Mặc dù tính cả thảy sư môn có tám người, nhưng cũng dễ hiểu khi A Tửu chỉ muốn gặp lão Tam và lão Tứ. Dù sao trong bảng xếp hạng độ hảo cảm, bốn người họ cũng bỏ xa bốn người phía dưới.
Trong số các tiểu sư muội của bảy môn phái [Tiên Duyên ], chỉ có độ hảo cảm của A Tửu là tăng giảm bất thường nhất, thế nên có rất ít người có thể kiên trì mãi.
Danh sách sư môn của những tông môn khác – một trăm người.
Danh sách sư môn của tông môn bọn họ - tám người.
Hơn nữa, Tịch Ngôn Vãn và Quý Lâm Xuyên đã âm thầm nghiên cứu qua, khi độ hảo cảm của bọn họ vượt qua một giá trị nhất định, giọng nói của A Tửu mới trở nên chân thật – có tính người hơn, sự tương tác hỗ trợ cũng mạnh mẽ hơn.
Lúc đó khi chơi game, bọn họ tưởng rằng đó là easer eggs của trò chơi, nhưng bây giờ nghĩ lại, rất có thể là khi đó A Tửu đã có suy nghĩ của riêng mình chứ không chỉ là một đống dữ liệu nữa.
Quý Lâm Xuyên mở hộp thư ra, cho Tịch Ngôn Vãn xem nội dung thư: "Mặc dù dữ liệu liên quan đến A Tửu đã không còn nữa, nhưng dù gì nhóm làm [Tiên Duyên ] cũng có kinh nghiệm, bọn họ đã phát triển lại một NPC tên là A Tửu, vừa mới thử nghiệm nội bộ xong, sẽ chính thức có trong máy chủ từ thứ hai tới. Còn về việc A Tửu biến mất, bọn họ xem như là bị virus xâm nhập. Nhưng điều kỳ lạ là một số người trong bọn họ rõ ràng đã thấy A Tửu trong chương trình giải trí, thế nhưng lại không hề liên tưởng em ấy với A Tửu bên trong trò chơi.”
Đôi khi anh tự hỏi liệu điều đó có liên quan gì đến độ hảo cảm hay không, Tịch Ngôn Vãn là người có độ hảo cảm cao nhất, thế nên cô liếc mắt một cái đã nhận ra A Tửu.
"Một NPC tên là A Tửu?" Đây là lần đầu tiên Tịch Ngôn Vãn nghe nói đến chuyện này, ngay sau đó, cô lại kinh ngạc nhìn Quý Lâm Xuyên: “Nhà anh có hợp tác với tập đoàn Trường Dực à? Tôi cảm thấy lần nào anh cũng nắm được tin tức nhanh hơn tôi tận bốn năm ngày lận.”
Vả lại…
Nếu có một NPC A Tửu khác trực tuyến, vậy thì khả năng tiểu sư muội A Tửu đã ra mắt bị người khác nghi ngờ giảm đi rất nhiều. Nhưng nhìn dáng vẻ của Quý Lâm Xuyên, Tịch Ngôn Vãn thấy không hề giống yên tâm một chút nào cả.
"Tôi không rõ lắm là nhà tôi có hợp tác với Trường Dực hay không, nhưng mà…" Quý Lâm Xuyên xoa xoa huyệt thái dương. "Quý Kỳ Tây có cổ phần ở Trường Dực. Hồi đó tôi chơi [Tiên Duyên ] là vì cả nhà tôi đều tải [Tiên Duyên ] để ủng hộ trò chơi đầu tiên mà chú ấy tham gia. Tuy rằng thiết lập NPC tiểu sư muội trong tông môn sau này mới có, chú ấy không biết điều đó, nhưng dù sao tôi vẫn lo rằng một lúc nào đó rảnh quá không có việc gì làm chú ấy lại đến Trường Dực hỏi đủ thứ.”
Quý Lâm Xuyên tự nhận rằng mình tương đối hiểu Quý Kỳ Tây – điển hình làm gì cũng chỉ nhiệt tình được ba phút. [Tiên Duyên ] hồi đó Quý Kỳ Tây cũng chỉ chơi hai tuần rồi thôi. Vậy nên khi thấy Quý Kỳ Tây đã làm người đại diện cho A Tửu được gần hai tháng, Quý Lâm Xuyên vừa ngạc nhiên vừa lo lắng.
Tịch Ngôn Vãn tương đối vô tư, chị vỗ vai trấn an Quý Lâm Xuyên: "Bị anh ta đoán ra còn tốt hơn là bị một đám người chơi đoán ra. Bọn mình thì không nói, những người khác ai có thể đảm bảo bọn họ nhất định sẽ giữ bí mật chứ? Một nhân vật 2D kỳ lạ đột nhiên hiện ra, nhiều người có lẽ sẽ sợ hãi những gì mình không hiểu biết.”
Nghe vậy, Quý Lâm Xuyên lại nhìn vào màn hình, đồng thời bình tĩnh trả lời: "Cô nói đúng.” Một khi thật sự bị nghi ngờ, A Tửu có bị mang đi nghiên cứu hay không còn chưa thể nói chắc chắn được.
--
Hồng hộc.
A Tửu và Cố Ly Nguyệt một đường chạy về phía trước, từ tầng bảy trực tiếp vọt xuống tầng năm, lúc bọn họ đang định tiếp tục xông xuống thì bị khóa mật mã ở góc cầu thang tầng năm chặn lại.
Bởi vì có một Cố Ly Nguyệt ở bên cạnh, đồng thời cũng bởi vì A Tửu không còn sợ hãi như lúc ở “Tốc độ cao lao về đích” nữa, vậy nên lúc này trong mắt trong lòng A Tửu đều cảm thấy mình đang phối hợp cùng ê-kíp chương trình, đề phòng ê-kíp chương trình thấy không dọa được người nên trực tiếp tăng độ khó.
Vì vậy, khi A Tửu bất ngờ đụng phải cửa mật mã, cô đã chọn phanh lại như bình thường thay vì vô thức nhảy lên không trung khi bộ não bị dọa đến trống rỗng.
Toàn bộ tầng năm đều rất sáng sủa, không tối om như hai tầng trên.
Cố Ly Nguyệt quanh năm ở nhà và phim trường, thể chất cực kỳ kém, gần như là bị A Tửu lôi về phía trước. Vừa dừng lại, cô ấy thậm chí còn không để tâm đến nỗi sợ nữa là lập tức vội vàng cúi người hai tay chống đầu gối, nặng nhọc thở dốc hồng hộc: “Không được, thật sự không được.”
"Vừa rồi thật đáng sợ quá đi!" Thấy Cố Ly Nguyệt thể hiện sự kiệt sức một cách chuyên nghiệp, A Tửu cũng bắt chước bộ dáng Cố Ly Nguyệt bộ dáng, khom người chống đầu gối, giả vờ sợ hãi: “Tôi cũng không được.”
Cư dân mạng: . . .
Cô giả vờ chuyên nghiệp tí được không vậy? Bộ cô đang chế giễu Cố Ly Nguyệt đó à???
[Chỉ số ra vẻ: 1429/9999]
A Tửu hãy còn đang chống đầu gối, đột nhiên nhìn thấy chỉ số ra vẻ tăng lên, cô khổ não cau mày, bây giờ cô không hề nói ra suy nghĩ trong lòng mình, lừa gạt ê-kíp chương trình cũng có thể lấy được chỉ số ra vẻ sao?
Không đợi A Tửu tiếp tục cất lời để lấy chỉ số ra vẻ, căn phòng phía sau lưng bọn họ đột nhiên kêu két một tiếng, Cố Ly Nguyệt mặc dù sợ hãi nhưng thân thể nhanh hơn não, tiến lên một bước ngăn cản A Tửu, cảnh giác nhìn về phía trước.
Rất nhanh, một cái đầu từ trong cửa thò ra, với mái tóc ngắn hơi xoăn, vẻ mặt có vài phần khí khái. Sau khi nhìn thấy A Tửu cùng Cố Ly Nguyệt, hai mắt cô ấy sáng lên, vội vàng vẫy tay, thấp giọng gọi: "A Tửu, Nguyệt Nguyệt, mau lại đây.”
"Chúc Chúc?" A Tửu nhìn thấy Lộ Chúc Chúc, đột nhiên nhớ ra Lộ Chúc Chúc cũng là thành viên cố định của "Sinh tồn trong phòng kín".
Trước chương trình "Tốc độ cao lao về đích", sở dĩ Lộ Chúc Chúc có thể quen biết rồi trở thành bạn bè với Diệp Doãn Đồng là vì Diệp Doãn Đồng có làm khách mời trong mùa thứ ba của "Sinh tồn trong phòng kín".
A Tửu gọi xong thì vội vàng kéo Cố Ly Nguyệt chạy về phía Lộ Chúc Chúc, mặt mày tươi cười hớn hở, thể hiện sự vui mừng rất rõ ràng, có thể xem như là có đùi để ôm rồi!!!
Trong phòng, Lộ Chúc Chúc thấy A Tửu tươi cười vui vẻ, không hề có vẻ gì là sợ hãi. Cô ấy khó hiểu thấp giọng hỏi: “Hai người có đụng phải thứ gì ở trên không?”
"Có ma!" Cố Ly Nguyệt không nói hai lời đóng cửa lại, rất sợ ma quỷ phía trên có thể xuống lầu, cô ấy sợ hãi nói với Lộ Chúc Chúc: "Có một ma nữ mặc đồ đỏ, trông đáng sợ vô cùng!”
A Tửu cũng gật đầu theo: “Rất chi là đáng sợ!”
Lộ Chúc Chúc nghe vậy thì liếc nhìn Cố Ly Nguyệt. Cô thu hồi ánh mắt, sau đó lại nhìn về phía A Tửu, nói, vẻ mặt chân thành: "Vừa rồi chị thấy em mặt mày hớn hở còn tưởng em vừa mới từ công viên giải trí xuống ấy.”
A Tửu: ". . . "
Nếu đem đi so sánh, kỹ năng diễn xuất của bé A Tửu liền trở nên tệ hại chẳng thể nhìn nổi sao?
Trong lúc ba người đang nói chuyện, cộng sự của Lộ Chúc Chúc là Tề Thịnh từ trong phòng đi ra, anh ta chỉ vào một căn phòng nhỏ bên cạnh: "Bên trong có một cánh cửa bị khóa, cả tầng năm chỉ có cửa phòng ngoài nơi bọn tôi đang đứng là mở. Tôi và Chúc Chúc đoán mật khẩu của khóa mật mã ở cầu thang nằm trong căn phòng nhỏ bên trong.”
Tề Thịnh mặc áo sơ mi trắng, quần jean và đeo một chiếc kính không gọng, trong giống như một giáo viên đại học. Trông thấy anh ta, A Tửu và Cố Ly Nguyệt một lần nữa cảm thấy mình được gánh rồi.
Ngược lại cũng không thể nói rằng bọn họ thích vẻ ngoài của Tề Thịnh được mà là bọn họ nhìn trúng năng lực của bản thân Tề Thịnh - một người đường đường chính chính tốt nghiệp khoa Toán của Đại học Bắc Kinh.
Trong những tập trước của "Sinh tồn trong phòng kín", một khi đụng đến những mật mã liên quan đến các con số, anh liền có thể tìm ra quy luật rất nhanh. Thế nên trong tập cuối cùng của mùa này, đội của anh ta và Lộ Chúc Chúc đứng đầu danh sách dự đoán sẽ giành vị trí thứ nhất.
Vừa dứt lời, thấy A Tửu và Cố Ly Nguyệt đang nhìn chằm chằm mình với ánh mắt sáng rỡ, Tề Thịnh bất giác lui về phía sau. Sau một chốc, anh ta đưa tay đỡ kính, lúc nói tiếp, giọng điệu lại có chút buồn rầu: "Hai người vào xem thử đồ đạc trong phòng đi.”
Khi A Tửu và Cố Ly Nguyệt đi vào gian phòng nhỏ nằm bên trong căn phòng, trông thấy mười mấy bức tượng đất sét và bảy tám chiếc gương bên trong, cả hai đều trợn tròn mắt.
Tề Thịnh khoanh tay: "Tài năng nghệ thuật của tôi gần như bằng không, vừa rồi mấy cái gương trong phòng loáng lên làm tôi suýt nữa có bóng ma tâm lý rồi đây này.” Huống hồ, cho dù anh ta có thiên phú nghệ thuật đi chăng nữa thì cũng chưa chắc có thể nhìn ra được gì từ đống tượng đất sét và gương.
"A, ở trên lầu bọn em có tìm được hai tờ báo cùng một chiếc điện thoại di động." Cố Ly Nguyệt vừa nói vừa lấy đồ ra. "Máy tính cũng được bật, bên trong có một đoạn video quay một nam một nữ.”
Thấy Cố Ly Nguyệt lấy báo, Lộ Chúc Chúc cũng lấy ra hai tờ báo mà bọn họ tìm được trong mật thất đầu tiên ra: "Bọn chị cũng tìm được báo, còn có một cái két sắt nữa, bọn chị mãi không tìm được mật khẩu nên dứt khoát bỏ qua luôn.”
"Cả bốn tờ báo đều nói về sự kiện nhảy lầu.” A Tửu thò đầu xem thử, tích cực phát huy tác dụng, không để cho mình trông có vẻ quá “tạ”: “Hơn nữa người nhảy lầu không phải là cùng một người.”
Tề Thịnh ngẫm nghĩ rồi nói: "Có lẽ nội dung trên báo có liên quan đến mật thất, trước khi đám ma quỷ đến, chúng ta mỗi người nghiên cứu một tờ đi.”
Lộ Chúc Chúc và Cố Ly Nguyệt đều vô cùng tin tưởng Tề Thịnh, hơn nữa so với mấy cái gương và tượng đất sét trước mặt, quả thực đọc báo sẽ có khả năng thu hoạch được gì đó hơn. Chỉ có mỗi mình A Tửu là mím môi, lặng lẽ nắm chặt vạt áo.
Mỗi người một tờ, chẳng phải sự “cùi bắp” của cô sẽ bị lộ hết à???
Thấy Tề Thịnh chuẩn bị đưa tờ báo cho mình, A Tửu vội vàng né tránh, trên mặt có chút kiêu ngạo, ngạo nghễ nói: "Tôi không nghĩ trên tờ báo lại có mật mã của mật thất thứ hai đâu.”
Nói xong, A Tửu chỉ vào một trong số những cái gương: "Tôi đi kiểm tra cái gương đây!”
Cư dân mạng: Vãi lều! Tang Tửu quá lười biếng và tự phụ! Cô nghĩ mình là ai hả!!!
[Chỉ số ra vẻ: 1430/9999 ]
Ô ye!
Chẳng những không bại lộ chuyện mình “cùi bắp” mà còn lấy được chỉ số ra vẻ nữa!
Lúc A Tửu đang định ra vẻ tiếp, cô đột nhiên nhìn thấy Tề Thịnh xông về phía chiếc gương mà cô chỉ vào. Sau đó anh ta nhìn tới nhìn lui giữa bức tượng đất sét và chiếc gương. Một lúc lâu sau, Tề Thịnh tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, mừng rỡ nhìn A Tửu: “Tang Tửu, cô thông minh quá! Tượng đất sét và gương quả nhiên không hề vô dụng!”
Nói xong, không đợi những người khác kịp phản ứng, anh ta bước ba bước thành hai bước đi tới ngăn tủ trước mặt, giơ tay ấn một cái, bên trong quả nhiên có một cái cơ quan nhỏ. Ngăn tủ nhỏ bị mở ra, bốn cuộn tranh thư liền xuất hiện trước ống kính.
Tề Thịnh lấy cuộn tranh thư ra, vẫn như cũ ghi nhớ công lao cho A Tửu: "Trước đó tôi cứ xem xét riêng lẻ tượng đất sét và gương, mãi đến khi Tang Tửu chỉ vào chiếc gương vừa rồi, tôi mới phát hiện ra những bức tượng đất sét vốn chỉ về những hướng khác nhau, vậy mà ở trong gương lại cùng chỉ vào một phương hướng!”
Dứt lời, Tề Thịnh nhìn A Tửu, một lần nữa thốt lên những lời cảm thán từ trong tâm: "Tang Tửu, đã đánh giá thấp cô rồi! Có cô ở đây, chúng tôi gặp mật thất thứ hai cũng sẽ ổn thỏa hết mà thôi! Tôi tin tưởng cô!!”
A Tửu: . . .
Đây không phải là những lời tôi đã nói với sư huynh, sư tỷ của mình sao QAQ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận