Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 95



Trong phòng ký túc xá bốn người của Học viện Hàng không, nữ sinh để tóc ngắn cầm điện thoại ở giường trên thò đầu xuống, lớn tiếng hỏi: “Lớp trưởng, tớ có thể dùng acc chính nhấn like cậu không? Cậu vậy mà có thể nhảy ‘Joker’, nếu như huấn luyện viên Đới nhìn thấy, đoán chừng sẽ kinh ngạc rớt tròng mắt mất ha ha ha ha.”


Sáng sớm, không đợi mặt trời ló dạng, A Tửu đã về ký túc xá của Học viện Hàng không, làm thủ tục trả phép xong, cô chuẩn bị chờ đến giờ rồi lại cùng đám bạn cùng phòng cùng nhau đi huấn luyện.


Lớp dự bị bình thường khai giảng vào tháng sáu đến tháng bảy, mà lớp dự bị năm nay của Học viện Hàng không bọn họ thì bắt đầu vào tháng mười hai, sớm hơn các trường khác gần nửa năm, học sinh trong lớp nhất định phải làm lý luận và hạng mục huấn luyện đạt được tiêu chuẩn trong vòng nửa năm, sau đó tham dự vào cuộc bình chọn của căn cứ huấn luyện, nếu như có thể có biểu hiện nổi trội trong huấn luyện cơ bản, vậy thì có khả năng một lần nữa tiến tới bộ đội huấn luyện.


Nói cách khác, bọn họ chia ra làm huấn luyện sơ cấp, trung cấp, cao cấp, trước mắt, lớp dự bị tương đương với giai đoạn huấn luyện sơ cấp.


Trong số cơ trưởng, lượng cơ trưởng nữ vốn ít hơn cơ trưởng nam, huống chi, lớp mà A Tửu theo bồi dưỡng nhân tài máy bay chiến đấu, trong lớp dự bị, bao gồm A Tửu thì cũng chỉ có bốn bạn nữ, bọn họ bình thường ở trong một phòng ký túc xá, quan hệ rất hòa hợp, nghe vậy, hai người cùng phòng còn lại cũng che miệng cười trộm.


Cười trộm xong, một nữ sinh trong đó kéo chăn xuống, quang minh chính đại trêu chọc: “Tròng mắt lão Đới có rớt hay không thì không chắc, nhưng mặt chắc chắn sẽ đau, lúc đó ông ấy lạnh mặt nói A Tửu giống như cục bột nhão, trông không sắc bén, cảnh tượng nhìn ai cũng có thể ra tay bắt nạt quả thật rõ mồn một trước mắt.”


A Tửu vừa trở về là đã bị bạn cùng phòng trêu chọc, mặc dù cô mặc đồ rằn ri nhưng nhìn một cái thì khí chất quả thật mềm mại, lúc nói chuyện cũng phù hợp với sự dịu dàng của vùng sông nước Giang Nam, ngoại trừ số ít người từng xem chương trình giải trí trong lớp thì những người khác đều cảm thấy tính tình A Tửu mềm mại.


Ban đầu, bọn họ không phục A Tửu có thể làm lớp trưởng, mãi đến sau khi huấn luyện mang vác nặng, huấn luyện lặn xuống nước và huấn luyện mô phỏng, A Tửu đều chiếm cứ vị trí No.1, từng người một không thể không chịu phục.


Có thể là tướng mạo và giọng nói của A Tửu quá có tính lừa gạt, đến mức cho dù khi huấn luyện A Tửu thường có chút hung dữ nhưng người trong lớp cũng rất khó thoát khỏi ấn tượng sẵn có đối với A Tửu.


Không nói đến những người khác, chỉ nói đến ba người ở cùng phòng ký túc xá với A Tửu, nhìn thấy biểu hiện của A Tửu ở concert tối hôm qua thì đều kinh ngạc há miệng thành chữ O.


A Tửu nửa quỳ trên giường, một lần nữa sửa lại góc chăn mền bị sụp xuống cho vuông vức, bất đắc dĩ cười với ba người trêu chọc mình: “Khi ấy tớ đều căng thẳng sắp chết rồi, luôn cho lắng màn khoe khoang được một nửa thì sụp đổ.”


Ba người khác: …


Cậu đang khoe khoang thật đó hả.


Một khắc sau, nữ sinh ngủ ở đối diện A Tửu kinh ngạc ngơ ngác mà trừng mắt nhìn điện thoại: “Mẹ nó! Các cậu xem trong nhóm! Năm phút trước lão Đới ở trong nhóm nói hôm nay huấn luyện mang vật nặng sớm hơn nửa tiếng, chạy không xong thì không cho ăn cơm trưa và bổ sung 200 lần động tác đứng lên ngồi xuống.


“Mẹ nó! Lão Đới không làm người!”


“Nhanh nhanh nhanh! Không kịp nữa rồi!”


“Aaa, ai đi nhầm giày của tớ rồi!”


Sau một hồi rối loạn, bốn người trong ký túc xá có thể xem như là hoàn chỉnh mua xong bữa sáng, một đường vừa chạy vừa ăn đi tới địa điểm tập hợp một phút trước thời gian quy định.


Huấn luyện viên Đới là một người cao lớn, tướng mạo thanh liêm nhưng đuôi mắt có vết sẹo, khiến ông ấy trông rất hung dữ, hơn nữa, có thể là buổi sáng bị chuyện gì đó làm ảnh hưởng tới tâm tình, khuôn mặt ông ấy tối sầm, lông mày nhíu chặt.


Bốn người A Tửu cẩn thận vào chỗ, đồng thời thấy may mắn mà vỗ ngực, nhìn dáng vẻ của huấn luyện viên, chỉ cần muộn một giây cũng có thể bị kéo ra răn dạy máu chó đầy đầu.


Mặc dù các học sinh của lớp dự bị huấn luyện một tuần lễ rồi, nhưng trong kỷ luật và việc chấp hành thì vẫn hơi kém một chút, cho nên, thật sự có hai nam sinh đã đến nơi tập hợp muộn hơn ba, năm giây.


Huấn luyện viên Đới lạnh mắt đảo qua, hai nam sinh sợ hãi: “Đứng lên ngồi xuống ba trăm cái cái, huấn luyện xong thì tự thêm phạt!”


Nghe vậy, những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, A Tửu cũng không ngoại lệ, thật ra, ba trăm cái thụt xì dầu đối với A Tửu mà nói thì không khó, quan trọng là cô cảm thấy động tác hơi ngốc, đương nhiên có thể không làm thì không làm.


Sau khi chỉnh đốn hai nam sinh xong, huấn luyện viên Đới giống như thường ngày, bố trí hạng mục huấn luyện và phương pháp thêm phạt nếu không hoàn thành nhiệm vụ cho học sinh trong lớp, thời gian càng dài, số lần càng nhiều, người trong lớp cũng không lãng phí thời gian oán trách nữa, dù sao, phàn nàn xong không giảm trọng lượng ngược lại còn tăng thêm, ai có thể chịu được chứ.


Huấn luyện viên Đới nói xong thì mang khuôn mặt không thay đổi mà nhìn người trong lớp một vòng, lạnh lùng cứng rắn tuyên bố: “Sau ngày mười lăm tháng một, ngoại trừ Tang Tửu, việc mang vật nặng của những người khác đều huấn luyện dã ngoại ở bên ngoài.”


Một câu nói nhất thời khiến ánh mắt của người khác ào ào đặt trên người A Tửu, có kinh ngạc, có khó hiểu, có suy đoan.


A Tửu cũng mờ mịt: “Hả?”


“Em cũng hả?” Huấn luyện viên Đới trừng mắt nhìn A Tửu một cái, mặc dù nói năng thô lỗ nhưng cũng giải thích: “Giữa tháng một, có một đoàn làm phim lấy cảnh quay trong học viện, thiết bị và sân bãi đều chia qua bên đó, các em trực tiếp đi ra ngoài huấn luyện dã ngoại.”


A Tửu vẫn chỉ vào mình: “Phim ‘Phi công’ sao? Nhưng em vẫn chưa nhận được tin nhắn —”


“Tin nhắn em cũng chưa nhận được, ai bảo em quay lại?!” Huấn luyện viên Đới cắt ngang lời nói còn lại của A Tửu: “Tang Tửu, ra khỏi hàng!”


“Có!”


“Đọc lời tuyên thệ của em trước khi xin nghỉ phép!”


A Tửu: …


Ngoại trừ huấn luyện viên Đới và A Tửu, những người khác trong lớp hoàn toàn không biết gì về lời tuyên thệ cả, giờ phút này, bọn họ nghe thấy lời nói của huấn luyện viên Đới, lại nhìn biểu cảm uất ức của A Tửu, cả đám đều thấy hào hứng, nhao nhao cười nhạo: “Lớp trưởng, nói nghe xem, nhanh nói đi.”


“Ôi, lớp trưởng của chúng ta tuyệt đối có thể thử vai thành công, bọn họ không nhận cậu thì chỉ có một khả năng, có người tìm quan hệ rồi!”


Lúc mới quen biết, mọi người đều cảm thấy A Tửu làm nghệ sĩ có khoảng cách với bọn họ, huống chi, cái mác trên mạng của A Tửu cũng liên quan đến yếu ớt và ra vẻ.


Nhưng rất nhanh, A Tửu đã chứng minh được, bản thân mình yếu ớt thì yếu ớt, nhưng luôn luôn làm xong rồi mới yếu ớt, ngày thứ hai bọn họ chịu phục A Tửu làm lớp trưởng, quan hệ của cả lớp cũng được kéo gần lại, ai mà nói A Tửu yếu ớt nữa, bọn họ nhất định phải ở trên mạng cùng đối phương mắng nhau mấy trăm hiệp!


A Tửu nghe thấy sự tín nhiệm đến từ mọi người, trong lòng cực kỳ vui mừng, may mà lúc trước có ba người Quất Tử thỉnh thoảng tâng bốc, nếu không cô thực sự bị bọn họ thổi phồng đến mức đỏ bừng mặt rồi, một khắc sau, giọng nói A Tửu to rõ: “Không lấy được vai diễn thì sẽ không bước vào cửa học viện!”


Xung quanh lập tức tĩnh lặng.


Những người khác trong lớp đưa mắt nhìn nhau, má ơi, lúc đó lớp trưởng thề lớn như vậy sao? Một khi thật sự có người đi cửa sau thì làm sao đây?


Huấn luyện viên Đới thấy A Tửu có thể nhớ kỹ dùng giọng nói to rõ trả lời, không mềm mại nhẹ nhàng giống như lúc trước, sắc mặt ông ấy có chút nguôi giận: “Bây giờ em đứng trong hàng ngũ, chứng tỏ điều gì?!”


A Tửu đè nén sự chột dạ, lớn tiếng trả lời: “Chứng tỏ em có thể lấy được vai diễn!” Hu hu hu, nói mạnh miệng thật sự sẽ bị báo ứng nhiều lần Q^Q!


Cho tới bây giờ mới có người bỗng chốc giật mình: “Trời ạ, tớ sắp không nhớ rõ lớp trưởng đang tham gia học tạm thời nữa rồi, hai ngày trước còn suy nghĩ sau này có thể có cơ hội tuyên chiến đấu máy bay với lớp trưởng đấy.”


Bị cậu ta nhắc nhở, những người khác cũng không nhịn được mà biểu lộ vẻ luyến tiếc, bọn họ vẫn cảm thấy có thể huấn luyện cơ bản tiến về phía trước nguyên cả một lớp không sót ai, nhưng sự thật trước mắt quả thật nói cho bọn họ biết, nửa tháng nữa là lớp trưởng của bọn họ sẽ không ở trong lớp nữa, về phần hạng mục huấn luyện và kiểm tra lần lượt sau đó, có thể cũng đào thải người thứ hai, người thứ ba, người thứ tư.


Huấn luyện viên Đới để A Tửu quay về hàng, cười lạnh đả kích: “Hai mươi người trong lớp các cô cậu, có thể có một người được sắp xếp vào bộ đội huấn luyện hay không cũng khó nói.”


Ba phút sau, cả lớp hai mươi người đều mang vật nặng huấn luyện trên bãi tập, mặt trời nóng bỏng treo trên cao, sáng ngời chiếu xuống, sau hai tiếng đồng hồ, ngoại trừ A Tửu có thể chất không giống người bình thường thì những người khác đều chảy mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển phì phò.


Vật nặng trên người bọn họ dường như nặng hơn gấp hai, gấp ba lần, hoặc là nhiều hơn, tựa như một ngọn núi lớn đè xuống nặng nề, so với ngón núi đè Tôn Ngộ Không thì còn nặng hơn, khiến bọn họ di chuyển bước chân cũng vô cùng gian nan, nhưng cho dù là như thế, đội ngũ cũng chỉnh tề, chưa từng có một chút lỏng lẻo.


A Tửu làm lớp trưởng, dẫn đầu toàn bộ đội ngũ, tần số bước chân từ đầu tới cuối đều giữ vững sự đồng đều, vật nặng trên người người khác thì giống như núi, A Tửu lại tựa như không cảm nhận được, dáng vẻ nhẹ nhõm tự do khiến các bạn học phía sau khóc không ra nước mắt.


Huấn luyện viên Đới ở bên cạnh nghiêm mặt nhìn các bạn học sinh huấn luyện, khi ánh mắt ông ấy đặt trên người A Tửu, trong lòng tuôn ra một chút đáng tiếc, một người kế thừa tuyệt hảo, làm nghệ sĩ làm gì chứ!


Lúc lớp dự bị huấn luyện, trên mạng vừa xảy ra sóng gió không lớn không nhỏ, một đêm trước, cư dân mạng chĩa mũi nhọn vào việc A Tửu khoe khoang là đúng hay không, đàn không hầu có lừa gạt người trong ngành hay không, cùng với việc phát ngôn bừa bãi khi thử vai, tranh luận không ngớt.


Ai có thể ngờ tới, sáng ngày hôm sau, giáo sư trường đại học, quản lý Hiệp hội đàn hạc quốc tế tại Trung Quốc, bậc thầy đàn không hầu nổi tiếng trong nước, Lan Bình Thu thế mà lại nhấn like đoạn video A Tửu đánh đàn không hầu của cư dân mạng nào đó trên Weibo.


Giáo sư Lan nhấn like xong thì rất thảnh thơi mà đăng một bài văn bình luận lên Weibo, có ưu điểm cũng có khuyết điểm, đúng quy tắc rất chính trực, nhưng đọc kỹ lại, đám dân mạng có thể đọc lên được sự yêu thích và quý nhân tài của giáo sư Lan chảy xuôi trong câu chữ.


Ở cuối bài văn, giáo sư Lan còn nói hy vọng tương lai có cơ hội có thể cùng A Tửu nghiên cứu và thảo luận những thứ liên quan tới đàn không hầu, đây quả thật là rất thẳng thắn mà nói cho mọi người biết, bạn nói là đàn không hầu của A Tửu chỉ có thể lừa gạt người ngoài ngành? Xin lỗi, một người trong ngành như tôi không chỉ cảm thấy A Tửu đàn tấu đàn không hầu không tồi, thậm chí hy vọng có thể giao lưu với A Tửu một phen.


Tính chuyên nghiệp của một bậc thầy âm nhạc tự mình chứng thực thì tuyệt đối có thể tin tưởng hơn những lời bàn ăn nói vô nghĩa trên mạng.


Giáo sư Lan xem tới xem lui bài văn mấy lần, quay đầu lại hỏi con gái: “Khi nào thì con bảo Tang Tửu tới nhà ăn cơm.”


Người được hỏi đang luyện múa trước gương tường, nghe thấy lời của giáo sư Lan, động tác của cô ấy cũng không ngừng lại: “A Tửu đang đi học ở Học viện Hàng không đấy, chờ có thời gian rảnh con sẽ gọi A Tửu tới nhà ăn cơm, thuận tiện bảo Ngôn Vãn tới luôn, hai người bọn họ cũng có một khoảng thời gian không gặp rồi nhỉ.”


Nghe vậy, giáo sư Lan cười đến híp cả mắt: “Được rồi, người trẻ tuổi bây giờ ngày càng ưu tú, kiến thức cơ bản của cô nhóc Tang Tửu kia nhất định là đã bỏ công sức ra.”


Người tập múa phụ họa gật đầu: “A Tửu có nghị lực lại khắc khổ, học cái gì cũng nghiêm túc, lúc trước đoán chừng là bị nhà họ Tang không làm người làm chậm trễ, bây giờ thoát khỏi nhà họ Tang rồi thì cũng trở về bản tính.”


Nếu như người đã xem “Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân” ở đây thì có thể liếc mắt nhận ra người đang luyện múa, chính là thầy vũ đạo của A Tửu.


Trước đó không lâu cô ấy còn dạy A Tửu nhảy ở nhà của A Tửu, khiến trong mắt A Tửu có sự hấp dẫn, một giây trước đã nói là vì tiền nên sáng sớm đến dạy cho A Tửu, một giây sau đã lái Ferrari nghênh ngang rời đi.


Thầy vũ đạo tên là Lương Phong, quen biết với Tịch Ngôn Vãn từ tiểu học, đêm qua, A Tửu nhìn sự xông pha chiến đấu của các fan mà rất chột dạ, đêm hôm khuya khoắt gọi điện thoại cho Lương Phong, hy vọng có thể để mẹ của Lương Phong giúp đỡ bình luận khúc nhạc đàn không hầu mà mình diễn tấu.


A Tửu không dám nói có thể được điểm cao cỡ nào, nhưng cũng khá tự tin vào bản thân, dù sao không tính tới mức lừa gạt người ngoài ngành.


Trong mắt A Tửu, có thể rửa sạch cái mác lừa gạt người ngoài ngành là coi như thành công rồi.


Cư dân mạng không hề hiểu rõ mạng lưới quan hệ trong đó, trong mắt cũng chỉ thấy đại sư đàn không hầu tự mình ra giúp A Tửu thôi!


[Ha ha ha ha ha ha, anti-fan nói đàn không hầu của A Tửu lừa gạt người ngoài ngành nói thêm một đợt nữa đi, có biết đọc chữ không, xem lời bình của giáo sư Lan đi, chính chủ nhà mấy người có làm được không?]


[Có người ấy, bản thân không biết thì nói người ta học nghệ không tinh, có gan thì bà với giáo sư Lan tỷ thí đi? Nếu như bà thắng, Hiệp hội đàn hạc quốc tế lại có thêm một người quản lý ở Trung Quốc, bà có thể làm vẻ vang đất nước đó!]


[Thật sự đừng nói, ở trong chương trình giải trí xem nghệ sĩ diễn tấu đàn nhị và kèn mấy lần, đột nhiên nhìn thấy đàn không hầu thì có chút mới lạ ha ha ha ha.]


Nhóm anti-fan nhìn cục diện cả cõi mạng khen ngợi A Tửu thì giận không có chỗ trút, một giáo sư âm nhạc đã có tuổi lên mạng làm gì, tạo sóng làm gì!


Nhưng không sao, bọn họ có video quay lén Tang Tửu phát ngôn bừa bãi trước khi thử vai, chờ bọn họ lấy video ra, đập chết Tang Tửu đang hy vọng có thể dựa vào vốn liếng mà cướp tài nguyên, mặc kệ sau này vai chính của phim có rơi trúng đầu Tang Tửu hay không thì danh tiếng xấu mượn vốn liếng đè người của Tang Tửu cũng không rửa sạch được!


Nhưng bọn họ chưa kịp tung video ra, trong tiêu đề #Tang Tửu khoe khoang# xuất hiện một bài Weibo mới, nội dung của nó nhanh chóng kiến các Dâu Tằm chú ý tới.


Trời Xanh Xanh Xanh Xanh V: #Tang Tửu khoe khoang# lớp trưởng @Tang Tửu 66666! Điên cuồng cổ vũ cho cậu, nếu bọn họ đã nói cậu khoe khoang, tớ cũng khoe khoang một chút đi, tôi và A Tửu ở cùng một phòng ký túc xá nha! [Video “Joker”].


Có fan thấy mấy chữ ký túc xá thì buồn bực trong phút chốc, dù sao chính chủ nhà mình cũng tốt nghiệp rồi, lấy đâu ra ký túc xá? Bọn họ ôm cảm xúc mới lạ, ấn mở trang chủ của Trời Xanh Xanh Xanh Xanh, sau đó liếc mắt nhìn thấy hàng giới thiệu vắn tắt ở trang chính “Học sinh lớp dự bị Học viện Hàng không, phi công máy bay chiến đấu tương lai.”


Các Dâu Tằm: !!!


Cư dân mạng: !!!


Nhóm anti-fan: o(╥﹏╥)o


Buổi sáng hôm đó, A Tửu khoe khoang hay không, đàn không hầu của A Tửu có lừa gạt người ngoài ngành hay không, đám dân mạng đã không chú ý đến nữa, bọn họ chỉ chú ý một việc —


Một học sinh lớp dự vị Học viện Hàng không, quân dự bị máy bay chiến đấu, vì sao lại gọi Tang Tửu là lớp trưởng?!


Bọn họ nhớ tới A Tửu đã học lớp lý thuyết hàng không trong thời gian ghi hình “Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân”, đột nhiên có một suy đoán cực kỳ to gan, nhưng to gan quá, đến mức ai cũng không dám nói ra, đồng thời cũng có một bộ phận người rất lớn không tin.


Dù sao —


Ai lại rảnh rỗi không có việc gì mà treo thân phận học sinh lớp dự bị lên phần giới thiệu vắn tắt của Weibo chứ!


Thế như, cho dù vài người trong lòng không tin nhưng giờ phút này cũng không dám quá nghi ngờ, sợ một khắc sau sẽ bị vả mặt.


Nickname Trời Xanh Xanh Xanh Xanh, tên thật là Bành Quân Nghi, khó khăn hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện sau đó giống như con bò già, sợ không chỉ có buổi trưa không có cơm để ăn mà thậm chí còn phải làm một trăm cái thụt xì dầu, bởi vậy, cô ấy hoàn toàn không nhìn thấy bài Weibo của cô ấy ở trên mạng đã tạo ra độ hot lớn thế nào, đương nhiên cũng không thể trả lời tin nhắn riêng giống như những bông tuyết kia.


Huấn luyện viên Đới thấy mấy học sinh trì hoãn thì vỗ vỗ tay, mặt đen lại thúc giục: “Nhanh lên nhanh lên, buổi sáng chưa ăn cơm à?! Nhất là mấy chàng trai các cậu, nhìn thấy Tang Tửu xông lên phía trước có thấy xấu hổ không vậy!”


Nghe vậy, nam sinh trong lớp không nhường nhịn nữa, hô to: “Huấn luyện viên, thầy không thể kỳ thị giới tính được!” Dựa vào cái gì mà bọn họ vì nữ sinh đi phía trước mà thấy ngượng chứ, bọn họ lại không kỳ thị giới tính!


Huấn luyện viên Đới tức giận cười: “Có sức để bật à? Được, giới hạn trong 10 phút, ai làm không xong thì tự mình vác nặng nhảy cóc!”


Hai chữ nhảy cóc vừa dứt, tốc độ leo lên chướng ngại vật của A Tửu cũng không khỏi nhanh hơn một chút, hu hu hu, nhảy cóc còn khó coi hơn thụt xì dầu, làm một chúa ra vẻ đủ tiêu chuẩn, tuyệt đối không thể làm hình phạt khó coi nơi công cộng được!!!


Học sinh phía sau vừa thấy A Tửu lại nhanh hơn thì cũng tăng nhanh tốc độ, ai cũng không chịu thua, ai cũng không hy vọng làm người đầu tiên từ bỏ.


Bên kia, một đoàn người cũng từ bên ngoài đi vào tham quan: "Lúc quay phim, sẽ phân cho mọi người thao trường phía Tây, đến lúc đó sẽ dựng bảng cảnh báo, không cho học sinh trong trường quấy rầy mọi người."


Người phụ trách của học viện đi đầu dẫn một đoàn người: “Chúng tôi cũng có sắp xếp một vài thiết bị và nhân viên hướng dẫn, chờ đến khi ăn cơm trưa, chúng ta lại thảo luận.”


Đàm Mễ khẽ gật đầu: “Làm phiền các anh rồi.”


“Không phiền.” Người phụ trách cười nh nhã: “Chúng ta cũng coi như là tương trợ được lợi ích, để đông đảo quần chúng có thể hiểu được phi công, cũng hy vọng có thêm người thanh thiếu niên có ước mơ vùi đầu vào sự nghiệp hàng không.”


Anh ta nói xong thì đưa tay chỉ về phía thao trường trước mặt: “Lớp dự bị đang ở đó huấn luyện, nói đến thì mục tiêu huấn luyện của bọn họ cũng giống đại khái với nhân vật chính trong phim của các bạn.”


Trong lĩnh vực hàng không, cơ trưởng nữ ít, phi công nữ máy bay chiến đấu càng ít, mà phim của đạo diễn Đàm Mễ chính là kể về một nhân vật nữ lên làm phi công máy bay chiến đấu.”


Ánh mắt Đàm Mễ sáng rực lên: “Sẽ không làm trễ nải bọn họ huấn luyện chứ?”


Người phụ trách xua tay: “Đứng chỗ đằng trước xem mấy phút, các học sinh từng người một vác vật nặng đều mệt chết rồi, cũng không thể nhìn về phía chúng ta được.”


Mấy phút sau, một đoàn người đi tới sân huấn luyện, tận mắt nhìn thấy việc huấn luyện mà một quân dự bị phi công trong nhất định phải trải qua trong trường.


Một nhân viên công tác lắc đầu với biên độ nhỏ: “Tôi vốn cảm thấy điều kiện khi quay của chúng ta đã đủ hà khắc rồi, kết quả so sánh với sự chính quy của người ta thì kém hơn mấy trăm lần.”


Nghe vậy, một người trong đó bổ sung: “Sợ là điều kiện kém hơn mấy trăm lần thì các diễn viên cũng không chịu được.”


Người chịu trách nhiệm trong học viện nghe lời nói của hai người xong thì cười cười: “Bọn họ đều tham dự một loạt kiểm tra đánh giá mới được xếp tới lớp tinh anh Trời Xanh trong khối lớp dự bị, không nói đến nghệ sĩ bình thường, những học sinh khác trong học viện cũng kém hơn bọn họ.”


Mấy người đang trò chuyện, nhân viên công tác trước đó nói điều kiện hà khắc đột nhiên híp mắt lại, kinh ngạc ồ lên một tiếng: “Đạo diễn Mễ, chị xem người dẫn đầu đoàn huấn luyện kia có giống Tang Tửu không?”


Đàm Mễ vừa đến sân huấn luyện, trong đầu đã tự động mô phỏng vị trí của ánh đèn, diễn viên vân vân lúc quay hình trong tương lai, bị nhân viên công tác gọi, bà ấy nhất thời không thể nghe rõ: “Em nói gì?”


“Tang Tửu, Tang Tửu đó!” Nhân viên công tác đã híp mắt thấy rõ rồi, kích động kéo cánh tay Đàm Mễ: “Đạo diễn Đàm chị mau xem, Tang Tửu dẫn đội huấn luyện ở phía trước đấy!”


Đàm Mễ giật mình, vội vàng đỡ mắt kính nhìn kỹ, vừa nhìn thì khỏi phải bàn, bà ấy thật sự nhìn thấy A Tửu vừa kết thúc thử vai vào sáng hôm qua đang dẫn đầu đoàn người huấn luyện của lớp tinh anh mà người phụ trách nói, trông A Tửu còn thoải mái hơn học sinh phía sau.


Đàm Mễ chìm nổi trong giới mấy năm, có thể xưng một tiếng kẻ già đời cũng không nhịn được bị cảnh tượng trước mắt làm mờ mịt, gần như là khi nhìn thấy A Tửu, Đàm Mễ nhớ lại lúc thử vai, bài nói chậm rãi về bốn đời máy bay chiến đấu và sự nghiêm cẩn chặt chẽ chuyên nghiệp khi diễn không có vật thể của A Tửu.


Người phụ trách bình thường không chú ý tới tin tức của minh tinh, thấy biểu cảm của mấy người thì trong lòng có suy đoán, đồng thời cũng nghĩ đến một vài việc: “Các bạn quen biết Tang Tửu à? Có người giúp Tang Tửu tìm cách đến học viện kiểm tra, Tang Tửu kiểm tra thuận lợi rồi đăng ký học tạm thời trong lớp dự bị.”


“Lúc ấy tìm đến tôi, tôi tưởng là trẻ con nhỏ tuổi đùa giỡn, kết quả Tang Tửu dựa vào thành tích đứng nhất thao tác mô phỏng, thứ ba lý luận để vào lớp dự bị.” Anh ta có thể nhớ rõ về Tang Tửu, nguyên nhân rất lớn nằm ở thành tích chói sáng của Tang Tửu.


Lời giải thích của người phụ trách khiến người khác đều kinh ngạc không thôi, không nhịn được mà nhỏ giọng nói chuyện, vấn đề này ekip của Tang Tửu đều có thể kìm nén không quảng bá, cũng có thể kìm nén được!


Mà Đàm Mễ kinh ngạc xong thì lại lần nữa nhìn về phía sân huấn luyện, bà ấy nhìn A Tửu cẩn thận huấn luyện trong đội ngũ, nhìn A Tửu hoàn thành nhanh hơn chuẩn hơn người phía sau, trong lúc nhất thời, trong lòng đã tuôn ra cảm xúc mãnh liệt mênh mông vô hạn.


Đàm Mễ cảm thấy dường như không cần thử vai nữa, hình tượng nhân vật chính mơ hồ trong đầu bà ấy, lúc này đã vô cùng rõ ràng!


Người phụ trách nhìn biểu cảm của Đàm Mễ, nhướng mày: “Đoán chừng bọn họ phải huấn luyện đến trưa, tôi đưa các bạn đi xem thiết bị?”


“Làm phiền anh rồi.” Đàm Mễ vui vẻ đồng ý, nhưng khi tiến về phía khu vực thiết bị, bà ấy không nhịn được mà lên tiếng hỏi thăm: “Anh có thể nói một chút về biểu hiện của Tang Tửu trong học viện không?”


Người phụ trách vui tươi hớn hở cười một tiếng: “Đương nhiên, huấn luyện viên lớp bọn họ có mấy lần tiếc nuối nói Tang Tửu làm nghệ sĩ là đã bỏ lỡ việc làm phi công đấy, các bạn cũng đừng thấy lạ, ông ấy cũng là sốt ruột nhân tài.”


Liên quan tới chuyện thử vai, khi A Tửu xin nghỉ phép, người phụ trách đã có nghe nói, anh ta không biết nghệ sĩ trong giới, nếu có điều kiện thì đương nhiên phải giúp người quen, trong một đám nghệ sĩ thử vai, anh ta chỉ quen biết một mình A Tửu.


Mười hai giờ trưa, ngoại trừ hai người đến trễ trước đó thì mười tám người còn lại đều đã hoàn thành nhiệm vụ, từng người một đỡ nhau đi đến nhà ăn.


Trong nhà ăn sắp xếp từng dãy bàn dài, người trong lớp lấy cơm xong thì tự động chiếm hai đầu bàn dài, vừa mới ngồi xuống là lập tức có người phàn nàn với A Tửu: “Lớp trưởng, vừa rồi cậu làm gì mà chạy về phía trước giống như điên cuồng không muốn sống vậy, lần trước tớ chưa nói sao, trong tình huống thời gian cho phép thì điều chỉnh tốc độ một chút.”


Bành Quân Nghi cầm đũa giả vờ đánh nam sinh nói chuyện: “Nói cứ như người chạy thứ hai không phải cậu vậy, chẳng phải cậu có kế hoạch chạy theo sát phía sau A Tửu, gần kết thúc thì vọt tới trước lấy hạng nhất à.”


“Hì hì.” Nam sinh né tránh đũa, cười ha hả nhún vai: “Tớ từ nhỏ đến lớn luôn chiếm hạng nhất, ai có thể ngờ tới bị lớp trưởng đè xuống thứ hai chứ.”


A Tửu khẽ buông tiếng thở dài, hiếm thấy có tâm tình nặng nề trước mặt đồ ăn: “Trễ nhất là tuần sau, cậu có thể đứng hạng nhất rồi.”


“Hả?”


Những người khác cũng nhìn về phía A Tửu: “Lớp trưởng, không phải đến giữa tháng một cậu mới quay phim sao? Tính toán đâu ra đấy thì còn hơn nửa tháng nữa lận.”


A Tửu lắc đầu: “Nhưng cuối tuần có kết quả thử vai rồi, mặc dù người cùng tổ nói xác suất thành công của tớ cao nhưng tớ không có niềm tin tuyệt đối, đương nhiên phải nhân dịp trước khi đi, nắm bắt thời gian liều mạng huấn luyện rồi.”


Một khi có kết quả thử vai, mình có khả năng sẽ bị huấn luyện viên đạp ra ngoài ngay tại chỗ.


“Vậy A Tửu cậu có mấy phần chắc chắn?”


Không đợi A Tửu trả lời, phía sau có người trả lời giúp A Tửu, vô cùng khí khái, tự tin hơn gấp trăm lần: “Phần trăm bạn học Tang Tửu được tuyển chắc chắn là 100%.”


A Tửu và người của lớp học vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy huấn luyện viên Đới cùng một lãnh đạo học viện bọn họ đứng sóng vai ở phía sau, sau khi lãnh đạo học viện kia nói xong chữ 100% thì đưa tay vỗ lên vai A Tửu: “Bạn học Tang Tửu, chúng tôi chờ năm sau trông thấy bóng dáng của em trên màn ảnh!”


A Tửu: …


Tôi đã ngoan ngoãn không khoe khoang nữa rồi, mấy người cứ không ngừng khen tôi làm gì QAQ.





Tác giả có lời muốn nói:


Các sư huynh sư tỷ: Cảm giác được người ta tâng bốc này có chút quen thuộc nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận