Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 83



Khi Nhậm Tương chìa tay về phía A Tửu, Bạch Dao ngồi dưới sân khấu rõ là kinh ngạc và bối rối. Vất vả lắm mới bình tĩnh lại, cô ta thầm thấy may mắn đã không đánh mất lý trí đề cập đến vị trí ngồi với A Tửu ngay trước toàn bộ máy quay chỉ bởi không thích A Tửu.


Giây lát sau, Bạch Dao hơi nghiêng đầu liếc nhìn Ngụy Khai Vũ đang ngồi ở bên kia. Quả nhiên, sắc mặt Ngụy Khai Vũ cực kỳ xấu.


Chậc.


Có vài người, ngoại hình và trí thông minh quả là tỉ lệ nghịch với nhau.


Trong khi Bạch Dao vừa sửng sốt vừa thầm thấy may mắn, cùng lúc đó livestream trong nước “uỳnh” nổ tung.


Đám anti-fan và điều hướng dư luận từng kẻ trợn tròn mắt. Rất nhanh, họ gấp rút điều chỉnh sách lược, khẩn cấp áp dụng plan B, trắng trợn bình luận A Tửu sắp sửa công khai chuyện đồng tính, những mong sao mượn cơ hội này cấm sóng A Tửu hoàn toàn ở thị trường trong nước.


Kết quả là…


Đến khi Nhậm Tương dứt lời, tất cả những bình luận giả của đám anti-fan và điều hướng dư luận đã bị dân mạng nhắn đè lên bằng chi chít những câu #Chúc mừng Tang Tửu lại song xN lần hỉ kiếm được một sư tỷ nữa#.


[A a a a a a chuyện gì thế này! Chuyện gì vậy trời! Tang Tửu và Nhậm Tương cũng là sư tỷ muội?! Rốt cuộc họ ở trong sư môn thần tiên nào thế này?!!!]


[Hu hu hu sư môn thần tiên +1. Kiếp trước Tang Tửu cứu vớt Thái Dương Hệ hả? Thiên vương ca hát, ảnh hậu, game thủ Esport No.1, giáo chủ thời trang, a a a a a! Nước mắt vị chanh không ngừng chảy xuống!]


[Tang Tửu năm bờ quăn!!! Mấy nghệ sĩ khác toàn tranh giành title người phát ngôn hay đại sứ toàn cầu cao cấp xa xỉ, còn Tang Tửu lại có thể âm thầm trở thành nàng thơ độc nhất vô nhị! Hơn nữa, bộ lễ phục đó của Tang Tửu đẹp quá chừng luôn! Đấy là sắc đẹp loài người có thể sở hữu sao!]


[Ha ha ha ha ha Tang Tửu cũng coi như đang làm vẻ vang cho nghệ sĩ châu Á nhỉ? Nhìn vị trí Amber xếp cho Tang Tửu kìa, ai không khen trâu bò cho được? Bạch Dao và Ngụy Khai Vũ dám không xấu hổ đi?!!!]


[Mị không quan tâm nó có hoành tráng hay không, mị chỉ muốn hỏi một câu: Tang Tửu, chị có thiếu công nhân dọn vệ sinh phòng giữ quần áo không? Chị có cần người chăm chút cho 36 bộ lễ phục đó không? Em sẽ trả tiền cho chị QAQ.]


[A a a a a! Đúng vậy!!! Tổng cộng 36 cái đờ mờ! Một bộ của Amber tận bảy con số lận á! Tại sao mấy anh chị cưng chiều sư muội cái là không coi tiền bạc ra gì thế chứ!]


[Trước hôm nay tui đã ship CP Chén Rượu [1], bắt đầu từ bây giờ tui sẽ ship CP Hương Rượu [2] nha, thơm ơi là thơm, người không biết chuyện sẽ cho rằng hai người đang come out ấy.]


[1] [2] Nguyên văn 酒香 (chén rượu) CP: 香 từ này đồng âm với 晚 /wǎn/ - Vãn; 酒香 (Hương Rượu) CP 香 từ này đồng âm với 香 /xiāng/ - Tương.


So sánh với sự khiếp sợ của dân mạng trong phòng livestream, sau khi ngạc nhiên, các fan của Nhậm Tương đã xem lại các chia sẻ của Nhậm Tương trên nền tảng xã hội và đã phát hiện ra một số dấu vết.


Vào một ngày năm ngoái, Nhậm Tương nói với mọi người rằng nàng thơ của cô ấy đã xuất hiện, sau này thỉnh thoảng mình sẽ đóng cửa thiết kế. Thế là các fan cứ chờ đợi, chờ thấy được những thiết kế tuyệt vời, đồng thời cũng chờ nàng thơ mà họ chỉ nghe danh chứ chưa thấy mặt.


Thảo nào mọi người mới kinh ngạc, bởi Nhậm Tương không giống với nhóm Quý Lâm Xuyên.


Mối quan hệ giữa nghề nghiệp và kinh doanh của gia đình ba người Quý Lâm Xuyên không quá thiết với nhau. Tuy nhiên, gia tộc của Nhậm Tương lại là gia tộc thời trang lâu đời uy tín trăm năm, Nhậm Tương có thể công khai như vậy tại buổi trình diễn thời trang, chắc chắn đã nói rõ trước mặt gia đình rồi.


Vì vậy, ai cũng thầm hiểu rằng A Tửu có một gia tộc thời trang khổng lồ che chở và bảo vệ. Những tài nguyên thời trang cao cấp xa xỉ mà rất nhiều nghệ sĩ tranh đoạt mẻ đầu sứt trán, nay toàn bộ chúng đã chất đống trước mặt A Tửu, mặc A Tửu chọn lựa.


Ai không hâm mộ? Ai không ghen tỵ chứ?!


“Tôi đã nói đừng mua hot search đen rồi mà! Cô không chịu nghe, đây là lần thứ mấy cô PR giúp Tang Tửu rồi!” Trong căn hộ, một nghệ sĩ gào lên với người đại diện: “Lần trước cũng vậy, trước đó nữa cũng vậy! Tang Tửu quỷ quái vậy cô không nhìn ra sao! Nhanh lên, mau gỡ sạch hết mấy hot search đen đi, đắc tội Tang Tửu thì sau này chẳng biết lúc nào tôi mới có được tài nguyên mới đâu!”


Đồng thời, những nghệ sĩ hoặc người đại diện khác cũng đang luống cuống tay chân. Họ đều hiểu một khi nghệ sĩ bị giới thời trang cấm sóng thì giá trị kinh doanh mai sau nhất định sẽ giảm mạnh. Giá trị kinh doanh không còn thì tài nguyên truyền hình, điện ảnh, chương trình giải trí cũng sẽ khan hiếm.


Có nghệ sĩ ngẩng đầu nhìn mặt trời, hai tay tạo thành hình chữ thập, thành tâm cầu nguyện: “Ông trời ơi, cầu chơi Vương Giả có thể thành cao thủ, ăn gà có thể ra át chủ bài, chơi trò gì cũng nhừ như cháo, xin ngài hãy ban cho tôi một tông môn thần tiên đi! Án Ma Ni Bát Mê Hồng!”


“Bốp!” Người đại diện vỗ mạnh vào lưng nghệ sĩ, thô lỗ giáo dục: “Ban ngày ban mặt mà còn nằm mơ à? Mau cút đi luyện tập đi!”


Trong lúc trên mạng đang xôn xao, A Tửu vừa gặp hết một lượt người nhà của Nhậm Tương. Hiện nay trong nhà có bảy người, nhưng nghe Nhậm Tương nói gia đình cô ấy còn có hơn chục người đang làm việc ở những nơi khác, cả năm không về nhà lần nào.


A Tửu phải chật vật lắm mới thoát ra khỏi sự chào đón vô cùng nồng nhiệt, lại một lần nữa được trải nghiệm tính dạn dĩ của người nước ngoài.


Sau đó, cô ngồi xếp bằng trên thảm ở phòng ngủ của Nhậm Tương, vừa ăn trái cây, vừa vuốt lông của con lông vàng to bự mà Nhậm Tương nuôi: “Tứ sư tỷ, chị nhận ra em khi nào vậy ạ?”


Hỏi thăm, A Tửu lén quan sát cách trang trí xung quanh. Giấy dán tường hoa văn màu, đèn chùm điêu khắc, máy phát nhạc cổ điển đang chơi bản giao hưởng đôi khi nhẹ nhàng đôi khi sôi động. Từ tĩnh đến động, từ hình ảnh đến âm thanh, tất cả đều mang phong cách nghệ thuật lộng lẫy. Chỉ có thể nói, mọi nơi trước mắt rất khó cho A Tửu đánh đồng Nhậm Tương với tứ sư tỷ – người đã biến viện nhỏ của môn phái thành ngôi nhà lá khốn khổ.


“Khi em và Book lập team livestream đó.” Nhậm Tương đưa bánh táo mà dì giúp việc trong nhà đã nướng cho A Tửu: “Lúc ấy chị vừa sửa đổi xong bộ thiết kế cuối cùng, vừa lên mạng đã thấy em và anh ta lên hot search. Ôm mấy phần suy đoán, chị đi xem livestream, em vừa cất giọng là chị nhận ra ngay.”


Khoe khoang xong, Nhậm Tương huýt sáo và tự tin bật cười: “Sao nào, chị thông minh hơn sư huynh của em đúng không?”


“Dạ!” A Tửu gật đầu như gà mổ thóc: “Chị và nhị sư tỷ nhận ra em mau hơn các sư huynh đấy ạ.”


Nhậm Tương xem ly rượu đỏ trong tay như nước sôi để nguội, uống một hơi cạn sạch, lông mày lộ ra vẻ ghét bỏ Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt: “Hai người đó quá ngốc nghếch.”


“Lúc ấy, sau khi nhận ra em, chị đã hỏi Ngôn Vãn qua điện thoại, vốn dĩ chị định lập tức bay về nước tìm em, sau đó suy nghĩ lại thì chị cho rằng nên chờ em đến xem trình diễn rồi lại làm quen cũng không tồi!” Nhậm Tương đưa tay sờ mái tóc ngắn mới vừa cắt, nhìn A Tửu với vẻ tràn trề hăng hái: “Em có thích những bộ lễ phục chị thiết kế cho em không? Không thích cũng không sao, sau này em thích kiểu gì thì chị sẽ thiết kế trang phục kiểu đó cho em nhé, bảo đảm một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày em không thiếu đồ mặc.”


A Tửu nhanh nhảu gật đầu: “Thích! Thật ra nhị sư tỷ cũng thường mua quần áo cho em nữa ạ!”


Tuy A Tửu hơi buồn bực tại sao đổi sang thế giới khác thì tứ sư tỷ cũng thích làm quần áo cho cô, ai ghét đồ đẹp chứ A Tửu thì không.


“Đúng rồi, mấy bộ lễ phục trong show thời trang thật sự vô cùng đẹp luôn ạ. Ba bộ sư tỷ tặng em cũng rất thích, với lại hôm nay bộ em mặc đi xem show á, mặc vào là không nỡ cởi ra luôn.”


Một tay Nhậm Tương chống cằm, nhìn chăm chăm A Tửu như mãi vẫn không đủ: “Sư muội thích là tốt rồi, nhưng đừng không nỡ cởi ra nha, sau này một ngày chúng ta thay ba bộ, mỗi bộ mặc một kiểu.”


Ở trong trò chơi, cô không mua quần áo cho A Tửu, đơn giản vì cô nhiễm bệnh nghề nghiệp nên không ưa nổi những bộ đồ trong cửa hàng thương nhân kia.


Nhậm Tương định chờ sau khi buổi diễn kết thúc, sẽ đề nghị hợp tác với tập đoàn Trường Dực, và sau này cô sẽ đích thân làm nhà cung cấp trang phục dài hạn cho tiểu sư muội A Tửu của mình. Nhưng khi cô hoàn thành hơn phân nửa các bộ váy cho buổi trình diễn, lúc lên mạng lần nữa cô lại nhận ra tiểu sư muội có gì đó không đúng.


Tạo hình vẫn như trước, giọng nói cũng giống như năm đó lần đầu gặp tiểu sư muội, nhưng NPC kia lại cho Nhậm Tương cảm giác hoàn toàn khác hẳn. Đến khi Nhậm Tương tra được trên diễn đàn game rằng mấy tháng trước NPC A Tửu biến mất một quãng thời gian, không lâu sau đó cô bé lại xuất hiện trong trò chơi.


Nhậm Tương kiểm tra xong phát hiện ngoài cô ra, những người chơi khác dường như không cảm thấy khi tiểu sư muội A Tửu xuất hiện lại thì có chỗ nào không ổn. Không, không riêng cô, sau khi Nhậm Tương chầu chực trong trò chơi mấy ngày, đã phát hiện ra lão đại, lão nhị, lão tam hay tranh giành tiểu sư muội với cô đã biến đâu mất rồi!


Cùng lúc đó, trên mạng lan tin Tang Tửu tìm được người sư huynh thứ ba, Thẩm Thư Triệt.


Nhậm Tương: ...


Cô lập tức quyết định tìm kiếm về Tang Tửu!!!


Nhớ lại, Nhậm Tương lại nhìn về phía A Tửu đang ngoan ngoãn ăn bánh táo, trong lòng mềm như bông: “A Tửu, em tới nước ngoài phát triển không? Chị quen thân với mấy đạo diễn và ngôi sao nước ngoài lắm, dù chị không quen thì anh em trong gia tộc chị cũng quen, chắc chắn sẽ không để em bị ức hiếp đâu.”


So với ba người Quý Lâm Xuyên, sự nghiệp của Nhậm Tương chủ yếu ở nước ngoài. Lần cuối cô đến Trung Quốc là vào ba năm trước. Cho nên, Nhậm Tương cực kỳ hi vọng A Tửu sẽ ở lại nước ngoài, sư môn chỉ có hai người họ chắc chắn sẽ vui vẻ như thần tiên hơn khi có năm người!


“Em hơi sợ ạ.” A Tửu nhỏ giọng nói ra lo lắng trong lòng, sau khi nuốt miếng bánh táo xuống, cô lại đắn đo bổ sung: “Hơn nữa, em phát hiện người nước ngoài không giống với người ở thế giới cũ, có vài người trông chẳng lương thiện gì cả.”


Nói rồi, A Tửu sợ Nhậm Tương hiểu lầm, bèn cuống quýt giải thích: “Dĩ nhiên, không bao gồm sư tỷ và gia đình sư tỷ đâu ạ. Dù cho sư tỷ biến thành hình dáng nào, em cũng thích chị hết! Lúc xem buổi diễn, mới đầu khi không nhận ra sư tỷ, em thấy sư tỷ rất đẹp trai và bảnh bao ạ, thật sự rất giống vầng trăng sáng trên bầu trời, khiến người ta không rời mắt nổi.”


“Ù ui, tiểu sư muội, em mới làm nghệ sĩ mấy tháng mà cái miệng nhỏ nhắn này ngọt quá nha?” Nhậm Tương đưa tay nhẹ nhàng chọc vào đôi môi A Tửu, gật đầu ra vẻ rất nghiêm trọng: “Ờm, xem ra bánh táo quá ngọt, dính mật ong vào rồi này.”


Gương mặt A Tửu ửng hồng, cô vẫn cất giọng giòn tan giải thích: “Em nói thật lòng đấy ạ! Không liên quan gì đến mật ong đâu.”


Có lẽ vì lái sang chuyện khác, A Tửu bèn nhắc đến một chuyện: “Sư tỷ, em kể với chị chuyện này nè, hóa ra tài nấu ăn của em trong thế giới tương lai không bị coi là dở đâu ạ. Lần trước tham gia chương trình thực tế, họ đều nói em làm bánh bích quy và bánh kem ngon đó ạ!”


Nghe đến tài nấu ăn, trong lòng Nhậm Tương đột nhiên nảy sinh một tia không ổn.


Mắt sáng ngời, A Tửu vừa dứt lời, rồi nhìn Nhậm Tương bằng vẻ mặt trông mong: “Sư tỷ, chị có thể tiếp tục hướng dẫn em nấu ăn không? Em vốn định thuyết phục đại sư huynh chỉ em làm cá luộc, nhưng đại sư huynh nói chị chuyên nghiệp hơn, em cũng cảm thấy tài nấu ăn của chị lợi hại hơn đại sư huynh! Trong nhà có nhà bếp nè, tối nay chúng ta học đi chị, không thể lãng phí thời gian được!”


Nhậm Tương: ...


“Gâu gâu gâu!”


Hầu như A Tửu vừa dứt lời, lông vàng đang ngoan ngoãn nằm dưới đất đột nhiên sủa gâu gâu gâu. Sau đó lao ra, nó không chạy đi, mà tựa sát đầu vào tường, ra vẻ không muốn nhìn ai nữa.


Cả người bị bao phủ bởi bầu không khí vừa kinh hãi vừa tang thương.


A Tửu nhìn lông vàng rồi nhìn sang tứ sư tỷ đang im lặng, ngơ ngác hỏi: “Sư tỷ, Nguyên Soái bị sao vậy ạ?”


“Nó…” Nhậm Tương khó khăn bật lên một từ nó, sau đó không thốt ra nổi những lời còn lại. Cô cũng không thể nói lần trước Nguyên Soái nấu ăn với cô trong bếp, bị khói dày đặc hun đến mức nhảy mũi liên tục. Lần trước nữa nó cũng nấu ăn với cô ở bếp và bị đốt trụi gần nửa một bên lông. Và lần trước trước nữa, lần trước trước trước nữa.


Có lẽ tần suất lần trước quá cao nên sau khi Nguyên Soái nghe được từ liên quan đến bếp, dù cho là ngôn ngữ nào thì nó cũng có thể theo phản xạ có điều kiện lập tức chạy đi.


Thấy Nguyên Soái cụp đuôi ủ rũ mất đi màu vàng sáng chói, Nhậm Tương cực kỳ áy náy. Cô đã làm khổ Nguyên Soái rồi, chẳng lẽ lại muốn gieo họa cho tiểu sư muội nữa sao?!


Sau đó.


Cô đã khó qua vậy rồi, làm thế nào mà Tịch Ngôn Vãn toàn năng có thể qua mắt tiểu sư muội vậy? Ngày mai cô học hỏi kinh nghiệm còn kịp không nhỉ???


Một hồi lâu, Nhậm Tương giấu nghi ngờ và chột dạ vào trong lòng: “A Tửu, em ở đây chơi hai ngày sẽ phải về nước rồi, đừng lãng phí thời gian học nấu ăn nữa, chờ khi nào rảnh chị sẽ đến nhà em dạy em nha. Hai ngày tới chị sẽ dẫn em đi đây đi đó, thuận tiện dẫn em làm quen với mấy người bạn trong giới thời trang, em làm nghệ sĩ thì giao thiệp quan trọng hơn nấu ăn nhiều đấy.”


Tuy A Tửu cảm thấy tăng kỹ năng không tính là lãng phí thời gian nhưng câu giao thiệp quan trọng hơn nấu ăn nhiều của Nhậm Tương cũng khá đúng. Nghe vậy, cô vừa cầm quả táo đưa cho Nhậm Tương vừa ngọt ngào đáp: “Được ạ!”


Nhậm Tương nói được làm được, thật sự chuẩn bị giới thiệu toàn bộ những mối giao thiệp tốt nhất cho A Tửu. Huống hồ, hình tượng và khí chất của A Tửu đều ở mức đỉnh cao.


Vào ngày Amber trình diễn thời trang, A Tửu còn đẹp hơn cả quần áo. Những bức ảnh tĩnh và động lập tức gây sốt trong giới, không chỉ riêng ở quốc nội mà còn dậy sóng trên mạng ngoại quốc.


Chẳng mấy chốc, dân mạng trong nước nhận ra chỉ với một lần xuất ngoại A Tửu đã lấy được những gì. A Tửu không chỉ có được một tứ sư tỷ có quyền lực trong giới thời trang, mà còn bắt đầu thường xuyên xuất hiện trên những trang mạng xã hội của các nhà thiết kế, siêu sao, người mẫu đứng đầu khác. Thậm chí, người ta còn có thể nhâm nhi trà chiều với công chúa hoàng thất nữa kìa.


Dân mạng lưu hết ảnh lại, một lần nữa phải nuốt kha khá những giọt nước mắt vị chanh.


Vậy mà, họ lại không biết, trong lúc A Tửu nhâm nhi trà chiều với công chúa hoàng thất, nữ ma đầu được đánh giá là nóng tính trong nghề – Nhậm Tương – đang run ngón tay cầm điện thoại di động.


Trong điện thoại di động của cô đột nhiên hiện lên thư mục do nhóm Quý Lâm Xuyên gửi tới gồm giới thiệu các lớp học thêm cùng với “Tham bí sử Miêu Cương”, “Toàn tập về các loại thảo mộc Trung Quốc”, “Cơ bản về dược phẩm hóa học”… tổng cộng một trăm lẻ tám cuốn sách tài liệu.


Nhậm Tương: ...


Thông tin này không khỏi quá dày nặng rồi.


--------------------


Lời tác giả:


Nhiệt liệt chúc mừng lớp học thêm có thêm một học viên nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận