Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 133
Hoạt động thương hiệu của A Tửu ở cửa hàng W dùng hình thức livestream, cho nên khi phóng viên hỏi A Tửu, không chỉ các phóng viên ở hiện trường, những người hâm mộ tập trung tinh thần, đám cư dân mạng canh giữ ở livestream cũng tập trung tinh thần.
Ngay sau đó, bọn họ thấy A Tửu cười kiêu ngạo, thanh thúy nói: “Cảm ơn bọn họ đã khen tôi.”
Các phóng viên: ?
Nhóm paparazzi: ??
Đám cư dân mạng: ???
[Tôi nghe nhầm à? Paparazzi khen không phải là Bạch Vô Thường à? Sao Tang Tửu lại nói cảm ơn bọn họ khen?]
[Người anh em, thực không dám giấu giếm, tôi có một suy đoán to gan...]
[Không, đây là chuyện mà con người làm được à? Ai nói Tang Tửu lén lút cùng vị ngũ sư huynh thần bí kia hẹn nhau ở khu vui chơi thế? Nội dung trong bài như chính mắt thấy được ấy, có người hẹn nhau chạy đi nhà ma diễn Bạch Vô Thường, tay trong tay làm NPC quỷ à?]
[Then chốt là Bạch Vô Thường kia khiến KPI khu vui chơi tăng mạnh! Mức tiêu thụ vé vào cửa cũng vèo vèo vèo tăng vọt!]
[Mấy người không cảm thấy rất buồn cười à? Ha ha ha ha, một khi câu nói kia của Tang Tửu là thật thì cô ấy chính là Bạch Vô Thường trong nhà ma. Nhóm paparazzi và người tải video ké fame chắc chắn bực chết đi mất? Bọn họ tìm nửa ngày không tìm được Tang Tửu còn bị Tang Tửu dọa gần chết, đáng thương nhất là đi ra đánh giá chân thực thì cô ấy lại trắng trợn tuyên truyền mình thật sự là Bạch Vô Thường ở trên mạng...]
[Trời ạ, ngẫm lại thật hung ác.]
Suy đoán trong lòng các phóng viên cũng y hệt suy đoán của đám cư dân mạng. Từng người nhìn nhau, đáy mắt cất giấu khiếp sợ và không thể tin nổi.
Bọn họ một lòng đào bẫy cho A Tửu, vậy hiện tại rốt cuộc là ai rơi vào trong bẫy rồi hả?
Không trách bọn họ kinh ngạc, bởi vì A Tửu có độ nổi tiếng cao, cho nên mấy ngày hôm trước quy mô “Hoạt động tìm Tang Tửu” cực kỳ đồ sộ. Trừ Paparazzi và người đăng video, một ít fans cũng xông về khu vui chơi Trường Khê. Nhưng hết lần này tới lần khác không ai có thể tìm được A Tửu!
Lúc có người nghi vấn A Tửu căn bản không có ở khu vui chơi Trường Khê, thì trong livestream của paparazzi nào đó xuất hiện một Bạch Vô Thường ở cửa để lộ tin tức. Bạch Vô Thường chính miệng nói rằng A Tửu ở ngay trong nhà ma.
Có thể nói, bọn họ thành cũng Bạch Vô Thường, bại cũng Bạch Vô Thường. Đoàn người đến nhà ma tìm A Tửu, hầu như đều bị Bạch Vô Thường hù đến tè ra quần, điên cuồng chạy tán loạn. Về sau, còn có người lớn gan suy đoán Bạch Vô Thường ở nhân gian làm nghề phụ: Trình diễn NPC quỷ thật trong nhà ma.
Phóng viên mặt tròn trước đó hỏi A Tửu, nuốt một ngụm nước bọt, bàn tay mập mạp nâng mic về phía trước: “Tang Tửu, cô nói cảm ơn bọn họ khen cô? Ý của cô là Bạch Vô Thường trong nhà ma…”
Đôi mắt hạnh của A Tửu hơi cong lên, sảng khoái đồng ý: “Tôi đóng Bạch Vô Thường đó!”
Những người khác: !!!
[Chỉ số ra vẻ: 8770/9999]
Thấy chỉ số ra vẻ tăng lên một chút, A Tửu không ngừng cố gắng, vội giả vờ ghét bỏ: “Lá gan bọn họ thật nhỏ mà! Tôi mới giả ma một chút, bọn họ đã gào khóc kêu xông ra ngoài, thật làm cho người ta thất vọng!”
Nhóm paparazzi: ...
[Chỉ số ra vẻ: 8781/9999]
A Tửu nói một câu này, quả thực làm nhóm paparazzi ngày đó ở khu vui chơi đầy oán niệm, thế cho nên bọn họ thành đội quân chủ lực làm tăng chỉ số ra vẻ.
Chỉ ông trời mới biết được, ngày đó bọn họ bị Bạch Vô Thường trong nhà ma để lại ám ảnh trong lòng lớn đến bao nhiêu! Bọn họ về nhà đêm đó gặp luôn ác mộng. Trong mơ, bọn họ bị Bạch Vô Thường chọc vào cổ dùng hết sức kéo về địa phủ luôn mồm bảo cho bọn họ xuống chảo dầu!
Hiện tại, bọn họ đột nhiên biết đầu sỏ gây chuyện để cho bọn họ ngủ cũng không yên thế mà lại là Tang Tửu???
Đệch!
Phóng viên mặt tròn cười khổ: “Có người nói, có rất nhiều bạn của họ đều bị Bạch Vô Thường của cô làm cho sợ đến đêm cũng không ngủ được đó.”
“Không ngủ được?” Mặt A Tửu đầy vẻ khó hiểu. Cô rất thành khẩn hỏi: “Không phải là có câu không làm chuyện xấu thì không sợ quỷ gõ cửa à? Bình thường bọn họ làm chuyện trái với lương tâm à?”
Các phóng viên: ...
Đám cư dân mạng: !!!
Những paparazzi đó bình thường có thể làm nhiều chuyện trái với lương tâm lắm! Xem ảnh đọc thoại là chỉ bọn họ đó!
Chuyện A Tửu sắm vai Bạch Vô Thường trong nhà ma có thể nói là một quả bom nặng ký, khiến một ít phóng viên định hỏi A Tửu đi khu vui chơi với ai thì hiếm khi quên lời.
Ngay sau đó, A Tửu vô tội chân thành đặt một câu hỏi đúng lương tâm, để cho bọn họ lần thứ hai ngậm miệng. Ngày thường bọn họ cũng sợ quỷ gõ cửa.
Đương nhiên, các phóng viên nghĩ cũng có thể là vì Bạch Vô Thường chính chủ đang ở trước mắt, cho nên để cho bọn họ có một bộ lọc không dám làm càn ngắn ngủi với A Tửu.
A Tửu thấy các phóng viên không nói lời nào, bừng tỉnh ra: “Xem ra bình thường bọn họ hay làm chuyện trái với lương tâm à? Thảo nào ở trong nhà ma kêu to như vậy.”
Vừa dứt lời, A Tửu nhìn về phía màn ảnh, cười nhẹ: “Đúng rồi. Mấy ngày hôm trước ở nhà ma có người nói anh ta giấu quỹ đen ở phía sau quyển sách 'Đỏ và Đen' ở trong thư phòng. Anh ta nói sợ mình gặp chuyện không may, bà xã không tìm được, nhờ người nào nghe được báo tin giúp. Tôi dựa vào livestream miễn phí báo tin cho anh ta!”
Các phóng viên: ...
Đám cư dân mạng: ...
[Các anh em, tôi dự cảm có nhà sẽ gà bay chó sủa. Người có thể bị Bạch Vô Thường dọa đến nói ra chỗ giấu quỹ đen cũng là rất OK.]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha, có lần tôi chơi nhảy bungee, trong lòng suy nghĩ ghi hết toàn bộ tiền tiết kiệm, mật khẩu tiền trong WeChat, mật mã chi phiếu vào sổ. Nhỡ ngày nào đó tôi gặp chuyện không may, tốt xấu gì bố mẹ tôi cũng có thể kế thừa gia sản của con gái bọn họ [đầu chó].]
[Tôi cũng ghi mật mã vào sổ, nhưng chỉ đơn thuần là để bản thân tôi xem. Dù sao bạn cùng phòng đại học của tôi đều nói tôi không phải là đang suy nghĩ mật mã mà đang coi trọng mật mã. Cười xỉu…]
Đám cư dân mạng đang vui tươi hớn hở nói chuyện mật mã trên livestream, đột nhiên một bình luận rất thu hút sự chú ý xuất hiện.
[Errrr, chồng tôi làm paparazzi, nhà của tôi cũng có thư phòng. Tôi đi lục xem sao.]
[????]
[Má ơi? Không thể nào chứ?! Có cần đúng lúc như vậy không??? Miệng Tang Tửu có phép à? Chẳng lẽ Tang Tửu thật sự có quan hệ thân thích với Bạch Vô Thường?]
Rất nhanh, người nói đi lục thư phòng đã trở về, hơn nữa còn báo cáo thành quả trong livestream: [Tìm được một sổ tiết kiệm, bên trong không được sáu con số [Mỉm cười].]
Những người khác: ...
Bọn họ nhìn A Tửu mặt mày cong cong giữa màn ảnh, từng người vô thức lo lắng. Từ nay về sau ai còn có gan tính toán A Tửu nữa chứ?!
Dưới tình huống trong lòng chột dạ, lúc các phóng viên đối mặt với A Tửu, trên mặt cười chân thành tha thiết đến cực điểm, nói chuyện đều dễ chịu nhẹ nhàng, rất sợ để A Tửu đã có thể bói toán lại có thể giả quỷ, vừa há miệng đã vạch trần ra chỗ bí mật của bọn họ.
“A Tửu, có người nói cô và nhà W hợp tác cực kỳ vui vẻ.”
“A Tửu, làm người phát ngôn của nhà W đứng đầu khu vực châu Á Thái Bình Dương, cô…”
Các phóng viên rất có ăn ý, anh hỏi xong, tôi lại hỏi, đảm bảo câu hỏi chính thức, tuyệt đối không làm Tang Tửu khó xử!
Hôm nay là thứ Bảy, Quý Kỳ Tây không cần lên lớp. Anh cùng A Tửu đi tham gia hoạt động thương hiệu với tư cách là người đại diện.
Không chỉ anh đến, Quý Lâm Xuyên cũng tới. Hai người ngồi lầu hai của quán cà phê đối diện nhà W, dọc theo cửa sổ nhìn xuống là có thể thấy toàn cảnh trong cửa hàng nhà W.
Bốn phía ngoài cửa hàng có người đi đường, fans, phóng viên. Bọn họ vây chặt ba tầng bên ngoài ba tầng bên trong, trung tâm thương mại phái bảy, tám bảo vệ duy trì trật tự, lo lắng xuất hiện sự cố.
Quý Lâm Xuyên nhấp một ngụm cà phê, hơi nhíu mày: “Lần trước chú và A Tửu đi khu vui chơi đã xảy ra chuyện gì à? Cháu phát hiện... sau khi về, chú không bình thường.”
“Không bình thường?” Mặc dù Quý Kỳ Tây đang trả lời Quý Lâm Xuyên, nhưng ánh mắt vẫn luôn đặt trên người A Tửu, chưa từng rời đi: “Chú ở trong mắt cháu lại có lúc bình thường? Làm trưởng bối, chú rất vui mừng.”
Quý Lâm Xuyên: ...
Anh đè suy nghĩ muốn khinh bỉ xuống, lạnh lùng nói: “Trước kia chú cũng rất quan tâm A Tửu, thế nhưng ngày đó sau khi từ khu vui chơi trở về, đôi mắt chú nhìn A Tửu như kiểu A Tửu rời khỏi tầm mắt chú một phút, chú đều phải tìm ngay.”
Quý Kỳ Tây hơi cụp mi: “Trong khu vui chơi có một tấm áp phích tuyên truyền game mobile [Tiên Duyên].”
Một câu nói vô cùng đơn giản làm bàn tay đang để trên bàn của Quý Lâm Xuyên lập tức nắm chặt lại. Anh nhìn Quý Kỳ Tây, vẻ mặt khó phân biệt ngồi đối diện, kiên trì chờ đợi Quý Kỳ Tây nói tiếp.
“A Tửu... nhìn thấy.”
“Nhìn thấy?”
Quý Lâm Xuyên hỏi xong, ánh mắt đã lướt xuống chuẩn xác tìm được A Tửu đang chụp ảnh chung với những người khác ở nhà W. Anh nhỏ giọng: “A Tửu không có việc gì chứ?”
“Đương nhiên.” Quý Kỳ Tây lười biếng nở nụ cười, sắc mặt cũng không thoải mái: “A Tửu nói hình vẽ tông môn trên đó rất giống Kiếm Thương tông. Cô ấy tự mình suy đoán có thể là sư huynh sư tỷ nào ở thế giới này tự mình vẽ.”
Thật ra, lúc đó anh hoàn toàn có thể nói dối tìm cái cớ thỏa đáng để A Tửu tin tưởng tông môn trên áp phích chỉ trùng hợp giống Kiếm Thương Tông. Nhưng... anh nói không nên lời, anh rất khó nói dối trong ánh mắt đầy tin tưởng của A Tửu.
Quý Kỳ Tây như nói cho Quý Lâm Xuyên nghe cũng như nói cho chính anh nghe: “Trên đường về biệt thự, chú không dám thử nói [Tiên Duyên] giống như trước.”
Trước kia, bọn họ ở trước mặt A Tửu không thể nói được lời nào liên quan đến chuyện [Tiên Duyên]. Hiện tại, Quý Kỳ Tây lo lắng, không, phải nói là sợ. Anh sợ một khi A Tửu phát hiện sự thật về hai thế giới thì sẽ rời thế giới bây giờ trở lại trong thế giới ảo.
Tâm tình Quý Lâm Xuyên cũng có chút áp lực. Từ trong đáy lòng anh không hi vọng A Tửu ra ngoài rồi lại trở về. So sánh thời gian ở trong thế giới ảo, A Tửu đi đến thế giới thật rốt cuộc cũng có cơ hội tỏa sáng, không bao giờ... bị giới hạn cấp độ nữa.
Quý Kỳ Tây thoáng nhìn gương mặt làm người cảm thấy lạnh lẽo của Quý Lâm Xuyên, bật cười: “Cháu cũng không cần căng thẳng như vậy. Cứ thoải mái đi. Đỡ cho lát nữa nhìn thấy A Tửu lại lòi đuôi ra.”
Nghe vậy, Quý Lâm Xuyên tức giận cãi lại: “Chú không căng thẳng chắc?”
“Vốn rất căng thẳng.” Quý Kỳ Tây một tay chống cằm, tiếp tục xem A Tửu nói chuyện với người trong cửa hàng, đôi mắt hiện lên dịu dàng mỉm cười: “Nhưng mấy ngày kế tiếp chú có xem một loạt chuyện xảy ra sau khi A Tửu từ trong game mobile đi ra. Trước kia A Tửu rất khó thấy chuyện có liên quan đến [Tiên Duyên], vì sao hết lần này tới lần khác ngày đó lại nhìn thấy?”
“Cháu trai lớn, chắc chắn cháu đã nhận ra A Tửu cư xử cực kỳ khác nhau trên màn ảnh và lúc không có ai. Từ tự bôi đen trên mạng, đến nhõng nhẽo trong chương trình giải trí, A Tửu rất hi vọng đám cư dân mạng nói cô ấy làm ra vẻ.”
Quý Lâm Xuyên cười nhạt: “Cháu đương nhiên đã nhận ra. Cháu còn nhận thấy được chú ngoài sáng ngầm giúp A Tửu. Lần trước kết thúc buổi biểu diễn, không phải hai người còn đang thảo luận chuyện tự bôi đen trên mạng có làm ra vẻ hay chưa à?”
Trừ Quý Kỳ Tây, bốn người Quý Lâm Xuyên cũng đang phối hợp với A Tửu. Hơn nữa, ở trong mắt bọn họ, A Tửu làm ra vẻ hay không cũng rất đáng yêu. Tuy rằng nghệ sĩ nhõng nhẽo trong giới cũng có, nhưng anh nghĩ bất kỳ kẻ nào cũng không thể đáng yêu bằng A Tửu, thật sự nhõng nhẽo.
Chờ chút…
Quý Lâm Xuyên đột nhiên rùng mình. Anh không ngốc, xâu chuỗi những lời Quý Kỳ Tây nói, anh cũng đoán được vài phần bên trong: “Chú muốn nói bởi vì A Tửu ở trong thế giới thật làm ra vẻ tích lũy đến một mức độ nhất định, cho nên em ấy mới có thể thấy áp phích liên quan đến [Tiên Duyên], có thể được biết về sự thật hai thế giới à?”
Quý Kỳ Tây cong ngón tay xoa huyệt thái dương một cái, miễn cưỡng nói: “Trò chơi tư duy lúc học đại học.”
Anh thu ánh mắt vẫn luôn đặt trên người A Tửu về, nhìn thẳng vào Quý Lâm Xuyên: “Trước đó khi cháu nói chuyện phiếm với A Tửu, cho đến lúc nói về chuyện Tang Tửu, tuy rằng A Tửu không nói rõ, nhưng lời trong lời ngoài cũng không nói cho hai người một chút nào à?”
Quý Lâm Xuyên không phản bác.
Bọn họ từ trong lời A Tửu nói đạt được hai tin tức. Một là Tang Tửu ban đầu đã ở một thế giới khác, cho nên là A Tửu chỉ có thể là Tang Tửu, cũng phải là Tang Tửu.
Anh vốn cho là bọn họ coi A Tửu như Tang Tửu, công nhận A Tửu là được. Cho tới bây giờ, anh mới nhận ra nếu nói phải là Tang Tửu thì có thể là chỉ ấn tượng Tang Tửu để lại cho đám cư dân mạng.
Quý Lâm Xuyên: ...
Chẳng lẽ là trước đó anh không quá chú ý người cùng ngành à? Tang Tửu ban đầu cũng làm ra vẻ đáng yêu như vậy?
Lúc Quý Kỳ Tây và Quý Lâm Xuyên sắp trò chuyện xong, hoạt động thương hiệu của A Tửu ở trong cửa hàng W cũng đã đến phần cuối rồi. Nhân viên trong cửa hàng bê lên một cái hòm bốc thăm trúng thưởng rất to.
MC cao giọng giới thiệu: “Trước khi hoạt động mở màn, rất nhiều người đều lấy được một tấm thẻ có dãy số riêng của mình ở cửa. Thật ra, thẻ số đó dùng làm đồ để rút thăm trúng thưởng.”
“Một người giải ba, một phiếu mua hàng trị giá 500 đô ở nhà W. Một người giải nhì, một khuyên tai giới hạn ngày hè của nhà W. Một người giải nhất, một chuyến du lịch Nam Cực xa hoa, bảy ngày sáu đêm!”
Những người khác: !!!
Nhà tài trợ quả nhiên bỏ ra số tiền lớn!
Bị giải nhì và giải nhất kích thích, sự ầm ĩ ở hiện trường tăng lên không ít. Bao gồm cả nhóm phóng viên, mọi người đều tự lật xem thẻ số của mình, đồng thời ở trong lòng cầu khẩn có thể được rút trúng.
Bất kể là giải nhì hay là giải nhất, chỉ cần được rút trúng, bọn họ có bán cũng có thể bán được không ít tiền!
[Ôi mẹ ơi! Hối hận không đi hoạt động hiện trường rồi! Khuyên tai giới hạn ngày mùa hè của nhà W, giá tổng cộng là 32.000 bán giảm giá cũng có thể kiếm không ít!]
[Tôi trông mà thèm chuyến du lịch xa hoa Nam Cực hu hu hu. Lần trước nhà W lấy ra chính là du lịch châu Âu ba ngày hai đêm. Tác phong nhà họ từ trước đến nay là bao hết chi phí, Nam Cực xa hoa tính sơ cũng không ít hơn 100.000.]
[Tang Tửu không chỉ có thể đưa công ty đại diện và tiền bối cùng kiêu ngạo, cũng có thể làm nhà tài trợ hào sảng bỏ ra một khoản lớn!]
Lúc mọi người đang nhiệt liệt thảo luận trên livestream, hòm bốc thăm đã được mang đến trước mặt A Tửu, phía trên logo đặc biệt của nhà W và một chữ “Lấy ra” thật to.
MC ra hiệu cho A Tửu: “Hiện tại, chúng ta hãy mời A Tửu bốc thăm giải ba!”
A Tửu thò tay rút một tấm thẻ ra, cúi đầu liếc nhìn dãy số: “Số 111.”
“Phì.” Trong đám người có vài người phì cười, nghe như chúc Tang Tửu một đời độc thân vậy.
Rất nhanh, một cô gái buộc tóc đuôi ngựa chạy lên, gương mặt hồng hồng đi đến trước mặt A Tửu: “Em là số 111.”
A Tửu tiếp tục thò tay tiếp tục rút một tấm thẻ ra. Chờ sau khi nhìn rõ dãy số, vẻ mặt cô trở nên có chút cổ quái. Phát hiện thay đổi trên mặt A Tửu, MC không khỏi ló đầu sang nhìn dãy số trong tay cô. MC vừa nhìn đã không nhịn được bật cười. Cô ta vừa cười vừa cao giọng tuyên bố người nhận được phần thưởng: “Số 11!”
A Tửu: ...
Những người khác: ...
Chỉ chốc lát sau, toàn trường ầm ầm tràn ra tiếng cười như núi kêu biển gầm [1]. Có người cười thầm, có người lá gan cũng lớn, trực tiếp hô: “Tang Tửu, cô có duyên với số 1 à?!”
[1] Núi kêu biển gầm: Đây là một thành ngữ Trung Quốc, nó mô tả sự hùng vĩ.
“Ai nói Tang Tửu có người yêu? Thấy không, ông trời nhìn không nổi nữa, tự mình lên sân khấu bác bỏ tin đồn đấy!”
A Tửu: ...
Cửa sổ giấy còn chưa đâm, mấy người đã nguyền rủa tôi!
[Ha ha ha ha, vận may của Tang Tửu quả nhiên danh bất hư truyền. Có ai còn nhớ rõ vận may của cô ấy trong "Nhật ký quan sát cuộc sống độc thân" không?]
[Vận may không tốt đều tại chân gà ngâm xả ớt hết [đầu chó].]
[Hỏi: Hôm nay Tang Tửu ăn chân gà ngâm xả ớt rồi hả?]
Trong lúc mọi người cùng cười vang trong livestream, một chàng trai trẻ tuổi cầm số 11 đi lên. Cậu ta ngượng ngùng vò đầu, đưa thẻ cho nhân viên: “Tôi là số 11.”
A Tửu hít sâu một hơi. Sau đó, cô rất trịnh trọng xoa tay. Trước khi cô với tay vào hòm, dựa vào microphone của phóng viên, cô son sắt nói dọa: “Tiếp theo, tôi sẽ không liên quan gì đến số 1 hết!”
Nghe vậy, hiện trường có vài người không chịu, rối rít hô.
“Đừng mà. Tôi là số 13, tiếp tục liên quan đi!”
“Tôi là số 1! Tôi đang một lòng chờ cô lấy ra đó! Cố gắng lên!”
“Tôi là số 61! A Tửu, tiếp tục liên quan đi!”
A Tửu mím môi, lòng nói bọn họ rất xấu rồi. Cô thăm dò từng thẻ số trong hòm, rất sợ gặp mặt phải một số 1, từ nay về sau không có cơ hội chọc thủng cửa sổ giấy.
Sau hơn mười lần cầu thần khấn Phật trong lòng, cuối cùng A Tửu quyết định rút một thẻ ra. Vừa thấy số bên trên, đôi mắt hạnh của cô vụt sáng, giơ cao thẻ số điên cuồng vẫy mọi người, giọng vừa giòn vừa ngọt, mang theo vui sướng rõ ràng: “Số 268! Tôi rút được số 268! Không có số 1 nào!”
MC bị phản ứng đáng yêu của A Tửu chọc cười. Cô ta ôm bụng cười không ngừng, cười xong, cô ta không nhịn được giục người trúng thưởng: “Ai có số 268? Mau lên đây, mau để A Tửu nhìn bạn một cái!”
Một giây qua đi, không ai đi ra.
Mười giây qua đi, không ai đi ra.
Một phút qua đi, vẫn không có người đi ra.
A Tửu: ?
Những người khác: ??
Không chỉ A Tửu buồn bực, những người khác cũng buồn bực. Bọn họ rối rít nhìn xung quanh: “Ai cầm thẻ số 268 thế? Không phải là lấy thẻ xong thì đi dạo chỗ khác rồi chứ?”
Bên trong, sau khi Quất Tử nhìn hết thẻ số của cô, Miêu Miêu, Tam Thủy, trong lòng đang tiếc nuối, kết quả mới vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy trên cổ tay A Tửu đeo một thẻ số. Tuân theo nguyên tắc ai cũng không thể bỏ qua, cô bước lên kéo cánh tay A Tửu nhìn số phía trên.
“268...”
“Ai?” A Tửu nghe tiếng thì quay đầu lại. Thấy Quất Tử, trong nháy mắt cô vui mừng: “Quất Tử, chị được giải nhất à?!”
Quất Tử một lời khó nói hết mà chỉ chỉ cánh tay A Tửu: “A Tửu, trên tay em, là giải nhất.”
A Tửu cúi đầu, nhìn 268 trên cánh tay mình, rất là cạn lời. Một lát sau, cô nhìn MC, không ôm hi vọng hỏi: “Giải nhất là chuyến du lịch mấy người?”
“Là, là…” MC căn bản không nín được cười, để cho cô ta nói cũng lắp bắp. Cô ta thực sự không nghĩ tới chỉ là một hoạt động thương hiệu trực tuyến đơn giản mà thôi, bởi vì có A Tửu ở đây mà lại có thể xuất hiện nhiều chuyện cười như vậy.
MC không nói nổi, những người khác ở hiện trường có thể nói. Hơn nữa, bọn họ trả lời cực kỳ chỉnh tề: “Một người du lịch! Một người du lịch! Một người du lịch! Chuyện quan trọng phải nói ba lần!!!”
A Tửu: ...
Cô rất muốn đập hộp rút thưởng trước mắt thành thịt nát.
Làm nghệ sĩ, rút ra giải nhất tóm lại sẽ cho người ta hoài nghi có mờ ám, vì vậy, A Tửu một lần nữa rút lại, số 69.
Tuy rằng không có số 1 nào thế nhưng A Tửu không hề vui vẻ, cả người đều rất bình tĩnh. Cô bình tĩnh đưa thẻ số cho người chủ trì, bình tĩnh cùng ba người trúng thưởng chụp ảnh chung, bình tĩnh ngồi trên xe bảo mẫu về biệt thự.
Nhưng nhìn thấy hot search #Tang Tửu bị Âu Hoàng nhập# và #Tang Tửu liên quan đến số 1#, A Tửu lập tức không giữ được bình tĩnh nữa. Cô tủi thân oán giận: “Em không tin! Sao em lại liên quan đến số 1 chứ! Không phải là rút được 11 và 111 à? Hơn nữa Âu Hoàng liên quan gì đến số 1?”
Quý Kỳ Tây cũng đã thấy màn A Tửu rút thưởng buồn cười ở trung tâm thương mại. Nghe A Tửu oán giận, anh cười nói: “Em rút ngẫu nhiên được giải nhất còn không gọi là Âu Hoàng? Hơn nữa, 11 và 111 không phải số mà ai cũng có thể rút ngẫu nhiên được.”
“A Tửu, hôm nay em rất may mắn đấy, cái loại may mắn mà tuyệt đối có thể đi mua xổ số ấy.” Quý Lâm Xuyên liếc nhìn hot search trên Weibo, trên khuôn mặt băng sơn đều nở nụ cười nhẹ: “Rất nhiều dân mạng hỏi thăm em dưới hot search, hy vọng có thể dính chút vận may của em đó.”
A Tửu buồn bực nghiêng đầu tựa ở trên cửa sổ xe, nghe Quý Kỳ Tây và Quý Lâm Xuyên trêu ghẹo, như một cái con cá muối mất đi mơ ước.
“Hở?” A Tửu nhìn ngoài cửa sổ, đột nhiên tinh thần tỉnh táo, quay đầu lại hỏi Quý Lâm Xuyên: “Đại sư huynh, anh vừa nói xổ số là loại xổ số từ thiện mua ở trạm bên đường à?”
Quý Lâm Xuyên cũng mới buột miệng nói ra. Nghe A Tửu hỏi, anh liếc nhìn trạm từ thiện ở bên đường: “Em muốn mua vé xổ số? Cờ bạc ít quên tình, cờ bạc nhiều hại thân.”
Quý Kỳ Tây bảo tài xế dừng lại: “Để A Tửu mua xổ số cào vui vẻ đi, có thể cào ngay tại chỗ.” Điều quan trọng nhất là xổ số cào vui vẻ có đảm bảo, 600 đồng một túi, một tờ mười đồng, một túi 60 tờ trong đó thế nào cũng có thể được 200 đồng.
“Mua xổ số cào vui vẻ!” A Tửu mở cửa xuống xe, tràn đầy tự tin nói: “Không thể lãng phí vậy may của em!”
Ba người rất nhanh dừng lại trước trạm xổ số từ thiện. Quý Kỳ Tây trực tiếp mua mười túi xổ số vui vẻ: “A Tửu, em cào một túi trước chơi. Cào không xong thì mang về nhà.”
A Tửu nhìn một cả túi xổ số cào vui vẻ, lắc đầu: “Ngũ sư huynh, em không cào một cả túi. Em từng chơi rút thẻ trong game rồi, rút mười thẻ chắc chắn ra thẻ R. Xổ số cào chắc chắn cũng có đạo lý như vậy, cả một túi chắc chắn sẽ trúng thưởng, như vậy thì không thể tiêu xài vận may của em.”
Nói xong, A Tửu từ mười túi xổ số cào vui vẻ lấy ra hai mươi vé xổ số, ngồi ở trước bàn cắm đầu bắt đầu cào.
Quý Kỳ Tây và Quý Lâm Xuyên: ...
Xong, hiện tại A Tửu đều có thể suy một ra ba rồi.
A Tửu cầm xổ số cào vui vẻ, bên trái có hai chữ số, đại biểu số trúng thưởng, phía bên phải có hai hàng, từng hàng được phủ bạc. Hàng thứ nhất đại biểu chữ số, hàng thứ hai đại biểu số tiền trúng thưởng, lúc số ở hàng thứ nhất bên phải và số bên trái giống nhau là có thể thu được số tiền trúng thưởng ở hàng bên dưới.
Lúc mới cầm xổ số cào vui vẻ, A Tửu đầy lòng tin. Nửa tiếng sau, A Tửu uể oải mất sức.
Không chỉ có hai người Quý Kỳ Tây, Quý Lâm Xuyên nhìn, mà đến chủ hàng bán vé xổ số cũng không nhìn nổi. Ông ta vội rót một chén nước đưa cho A Tửu, để A Tửu thuận khí, ông ta sợ vận may cả đời của quán sẽ A Tửu bị đập mất.
Trên bàn trước mặt A Tửu bày ra một đống xổ số cào vui vẻ đã được cào. Tuy A Tửu cào rất nghiêm túc rất sạch sẽ, thế nhưng kết quả không khả quan lắm.
Tờ thứ nhất, số tiền trúng thưởng 0;
Mười tờ đầu, số tiền trúng thưởng 0;
Một trăm tờ đầu, số tiền trúng thưởng 5, chữ số trúng thưởng 0 1.
A Tửu: QAQ.
Vòng tới vòng lui, Âu Hoàng nhập người là giả, liên quan đến số 1 mới là thật.
Xế chiều hôm đó, đám cư dân mạng đang lướt net thấy A Tửu đăng một bài Weibo mới, giữa những hàng chữ đều nói rõ nước mắt của tôi nhiều như nước Tây Hồ.
Tang Tửu V: #Tang Tửu bị Âu Hoàng nhập# chơi xổ số cào vui vẻ. Tôi chính là chó con! [Khóc lớn][Khóc lớn][Khóc lớn].
Bạn cần đăng nhập để bình luận