Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 131
Năm ngoái vào sinh nhật của A Tửu, phần quà đầu tiên của Quý Kỳ Tây chính là bộ trang sức vương miện kim cương thuộc seri vương miện hoa hồng, ở chính giữa vương miện có khảm một viên sapphire hình hoa hồng tinh tế. Sau đó, A Tửu lại tiếp tục nhận được món quà thứ hai của Quý Kỳ Tây là kim tự tháp và món quà thứ ba là bánh đường.
Thực ra, A Tửu đã có chuẩn bị đối với những trường hợp có liên quan tới việc đội vương miện kim cương.
Cô đã chuẩn bị chờ đợi một ngày nào đó trong tương lai mình có thể nhận được giải thưởng trong lĩnh vực điện ảnh, vào buổi lễ trao giải, cô đội vương miện kim cương đứng trên sân khấu lấp lánh sáng lạn, kiêu căng phách lối mà nhìn về những người khác nói ngông, chắc chắn sẽ thu hoạch được vô số chỉ số ra vẻ.
Kết quả...
Không đợi cô nhận được giải thưởng điện ảnh, chỉ số ra vẻ đã vượt qua 8000 rồi.
Tưởng Vi yên lặng nhìn A Tửu, nhưng khi nói đến bộ trang sức vương miện hoa hồng ở nhà thì cô ấy không nhịn được mà lên tiếng hỏi: “A Tửu, thật sự trong nhà cô có một bộ sao? Ba cái à?”
Như bọn họ biết, trong seri trang sức hoa hồng có tổng cộng ba món, bao gồm vương miện kim cương, dây chuyền kim cương và khuyên tai kim cương, được chia thành ba lần bán đấu giá. Trong đó, vương miện kim cương được đưa ra đấu giá muộn nhất, vào tháng chín năm ngoái đã giao dịch xong, bị Quý Kỳ Tây lấy được, còn dây chuyền kim cường và khuyên tai kim cương cũng được Tịch Ngôn Vãn đấu giá thành công vào hai năm trước.
“Có cả ba cái luôn.” A Tửu ngượng ngùng vuốt mũi: “Nhưng chỉ có vương miện hoa hồng là do ngũ sư huynh tặng tôi làm quà sinh nhật, sau khi nhị sư tỷ nhìn thấy liền mang hai món còn lại đến, nói là giúp tôi ghép thành một bộ.”
Tưởng Vi: ...
Trước đây, những người trong giới thường có suy đoán rằng hai người Tịch Ngôn Vãn và A Tửu đã quen biết nhau trong trò chơi nào đó nên mới có quan hệ tốt như vậy. Lúc đó, Tưởng Vi chỉ lắc đầu rồi cười.
Dưới cái nhìn của Tưởng Vi, duyên vừa mắt là một từ rất mơ hồ, có người có thể hỏi han nhau vài câu hỏi trong một app nào đó mà tìm được đối tượng cho mình, thế mà Tịch Ngôn Vãn lại có thể tìm được một sư muội rất vừa mắt ở trong game.
Nhưng bây giờ, cô ấy cũng có chút tò mò về cảnh tượng hai người quen biết nhau, rốt cuộc họ đã trải qua những chuyện gì mà có thể khiến Tịch Ngôn Vãn thoải mái đưa hai món trang sức có giá trị chín con số cho A Tửu sưu tập đủ bộ một cách đơn thuần.
Càng nghĩ Tưởng Vi càng không thể giải thích được, cộng đồng mạng trên livestream cũng không thể hiểu nổi.
[Trước kia có ai đó đã phổ cập giáo dục nói rằng bộ ba của vương miện hoa hồng có giá trị chín con số đúng không? Thật sự là chín con số, Tịch Ngôn Vãn lại có thể đưa hai món trang sức tặng hết cho Tang Tửu sao?]
[Đã xem rất nhiều các video biên tập về những cử chỉ hành động của Tang Tửu và Tịch Ngôn Vãn trên trạm B, CP Bát Tửu có đột ngọt vượt quá tiêu chuẩn, nói Tịch Ngôn Vãn tặng cho Tang Tửu hai món trang sức, tôi tin.]
[Từ lúc Tịch Ngôn Vãn gia nhập giới giải trí vẫn luôn dùng tiền để mua sự vui vẻ! Không phải có lần cô ấy ra nước ngoài còn tiện tay mua một cái lâu đài hay sao? Mặc dù cái lâu đài đó cũng chỉ hơn một trăm triệu một chút nhưng những chi phí phát sinh sau đó chắc chắn rất khủng, nhưng dù thế thì sau này Tịch Ngôn Vãn vẫn không bán!]
[Người chị em phía trước, bây giờ bạn nói đến trăm triệu mà lại dùng từ “cũng chỉ” sao? Có phải bạn là fan của Tịch Ngôn Vãn và Tang Tửu không, bạn bị hai người đó ảnh hưởng đến mức cho rằng tiền chỉ là một con số lạnh lẽo hay sao?]
[Ờm... ngũ sư huynh của Tang Tửu không có cảm giác tồn tại vậy sao? Tịch Ngôn Vãn có những sản nghiệp của thể kiếm ra tiền đã không phải là bí mật trong giới nữa, điều quan trọng là vị ngũ sư huynh kia cũng có tiền, không thể không có ai biết được!]
[Tôi cũng muốn nói, dựa theo dòng thời gian mà Tang Tửu đưa ra, vị ngũ sư huynh này gần như online cùng một lúc với Nhậm Tương, cho nên rốt cuộc ngũ sư huynh này là ai?! Trước cuộc dự đoán quy mô lớn này, có ai đoán trúng không?!]
Trong mấy người ở phòng quan sát, chỉ có Tưởng Vi có gia thế khá tốt thì mới nghe được đến buổi đấu giá trang sức được thiết kế năm 1921, còn những nghệ sĩ khác đã nhìn quen mắt đối với những món trang sức đắt đỏ xa hoa theo mùa có thể mượn được, cho nên khi nghe thấy vương miện hoa hồng thì biểu hiện đều rất tự nhiên, chỉ có Khổng Nhạc Nhân thấy mới mẻ mà hỏi: “Nam khách mời số hai mua đôi khuyên tai kia giá trị khoảng bao nhiêu vậy?”
Tưởng Vi hoàn hồn rồi cười trả lời một câu: “Chỉ riêng đối với hàng kỷ niệm, những vị khách hàng tiềm năng của nhà họ đều có tư cách mua, giá cả cũng không đắt, giá cả khoảng năm hoặc sáu con số.”
“Năm, sáu con số?” Cao Trục kinh ngạc mà chớp mắt, rõ ràng đã bị giá trị này là kinh ngạc: “Còn chưa kết thúc chương trình, nam khách mời đã mua món quà có giá trị năm, sáu con số?”
Cố Vũ Khôn vừa bị A Tửu làm mất mặt thì sắc mặt cũng khó coi, vừa nghe vậy thì biểu hiện ngạo mạn: “Năm, sáu con số mà thôi, giá cả không cao lắm.” Có thể nói, anh ta thật sự bị A Tửu làm tức giận, nếu không thì cũng không công khai nói vậy với Cao Trục.
A Tửu chớp mắt mấy cái, rất chăm chú hỏi anh ta: “Thầy Cố, anh cảm thấy giá trị năm, sáu con số là không cao lắm, vậy mà trước đó còn nói nữ khách mời số một hám giàu là sao?”
[Chỉ số ra vẻ: 8037/9999]
“Tôi...” Cố Vũ Khôn trừng mắt lên, trên trán lập tức xuất hiện gân xanh, không biết lựa lời mà nói: “Tôi nói cái giá đó không gọi là đắt đối với nam khách mời, còn nữ khách mời... Mấy cô gái không phải cũng rất thích tiêu sạch tiền để mua túi xách sao? Ai biết có phải cô ấy cũng tiêu sạch tiền của mình để mua dây chuyền hay không.”
Tưởng Vi nghe xong lời của Cố Vũ Khôn thì khẽ cau mày, livestream mấy tập trước, cô ấy đã nhận ra khi Cố Vũ Khôn bình luận thì thường có tiêu chuẩn kép.
Cùng một chuyện, nếu nữ khách mời nghiệp dư được gọi là người giả tạo, nhưng nam khách mời nghiệp dư thì lại được gọi là việc rất bình thường. Bây giờ, trang sức cũng giống như vậy, nữ khách mời nghiệp dư mua thì bị xỉa xỏi rằng đã tiêu hết tiền cả tháng để mua, còn nam khách mời nghiệp dư thì lại được nói là giá cả như vậy không cao rất bình thường, sự phiến diện cũng không khỏi quá rõ ràng.
Tưởng Vi sờ cổ mình, cô ấy cười tao nhã: “Vũ Khôn, có chuyện anh không để ý chắc là không biết, ở hãng W, anh nhất định phải có tích lũy tiêu phí bảy con số mới có thể nhận được thẻ hội viên tiềm năng, nói đơn giản thì một món đồ kỷ niệm này đối với nữ khách mời thì không đến nỗi tiêu hết sạch lương tháng.”
Cố Vũ Khôn: ...
Sắc mặt của anh ta từ xanh biến thành đen.
[Chỉ số ra vẻ: 8038/9999]
[A a a a a a! Vi Vi tuyệt với! Tôi đã muốn nói từ sớm rằng Cố Vũ Khôn tiêu chuẩn kép! Cực kỳ buồn nôn!]
[Đúng đúng đúng! Sau khi Tang Tửu đến, sức chiến đấu khi còn trẻ của Vi Vi trở về một lần nữa! Tang Tửu không hổ là người có thể kéo công ty Thước Kiều sang phong cách phách lối!]
A Tửu nhìn chỉ số ra vẻ tăng lên thì hơi cong môi, ý cười tràn ra trong mắt, chương trình giải trí “Động lòng-ing” này thật tuyệt với, không những có thể học tập được còn có thể nhận được chỉ số ra vẻ liên tục!
Chẳng mấy chốc, cuộc hẹn của nhóm thứ ba và nhóm thứ tư cũng bắt đầu, sáu người trong phòng quan sát cũng không hẹn mà ngẩng đầu tiếp tục xem.
Có thể là bị đả kích một hai lần, cho nên ở nửa sau của chương trình, mấy bình luận sắc bén của Cố Vũ Khôn cũng giảm đi một chút, không khí trong phòng quan sát cũng hài hòa bình lặng hơn rất nhiều.
Sau khi buổi hẹn hò của nhóm thứ tư kết thúc, tám người nghiệp dư trở lại căn nhà nhỏ Động lòng.
Hoàng Quân Quân nhìn thấy nam khách mời số ba hẹn nữ khách mới số ba phụ trách nấu cơm tối cùng nhau thì "ôi" một tiếng: “Nam khách mời số ba ghen rồi, anh ấy vừa nhìn thấy nam khách mời số một và nữ khách mời số ba đi về cùng nhau thì ánh mắt cũng khác hẳn, đến khi nam khách mời số một vừa lên lầu thì đã vội vã hẹn nữ khách mời số ba cùng làm cơm.”
Nghe vậy, A Tửu nửa hiểu nửa không: “Tại sao ghen thì lại hẹn nấu cơm cùng với nhau?”
Cao Trục cười: “Tôi cho rằng A Tửu muốn hỏi sao nam khách mời số ba tại sao lại ghen.”
"Cái này thì em biết.” A Tửu ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng vẻ tôi rất thông minh: “Nếu như người em yêu đi ra ngoài một mình với người khác đến tận trưa thì em cũng sẽ không vui vẻ, a, nói đúng hơn phải gọi là ghen?”
Vừa nói xong, A Tửu ngây người, sau khi xem xong bản biên tập, cô mới nhận ra được đáp án cô có tình cảm với ngũ sư huynh hay không.
Nhưng mà, đến tận vừa rồi khi thốt lên câu trả lời thì mới làm cho A Tửu nhận ra rõ ràng một chuyện, hóa ra, sự yêu thích của cô đối với ngũ sư huỳnh và những sư huynh khác là hoàn toàn không giống nhau.
A Tửu lấy ví dụ một chút, nếu như một ngày nào đó đại sư huynh, tam sư huynh và những người khác ra ngoài chơi cả ngày, mặc dù cô sẽ cảm thấy tẻ nhạt nhưng cũng không đến nỗi không vui, hơn nữa còn hi vọng hai sư huynh sẽ chơi vui vẻ. Còn ngược lại, nếu như ngũ sư huynh đi chơi với những người khác, nghĩ đến việc họ sẽ cùng nhau đi công viên trò chơi, cùng nhau tới rạp chiếu phim, chỉ nghĩ thôi cô đã thấy không vui vẻ, tâm trạng trở nên xúc động.
Tưởng Vi đăm chiêu mà liếc nhìn A Tửu, là người từng trải, cô nghi ngờ mình vừa phát hiện ra một bí mật.
“A Tửu vừa hỏi tại sao nam khách mời số ba ghen mà lại muốn hẹn nữ khách mời số ba cùng nấu cơm tối sao?” Tưởng Vi ra vẻ thản nhiên kéo đề tài trở về.
A Tửu: “Đúng rồi ạ!”
Tưởng Vi mỉm cười: “A Tửu từng nấu cơm cùng với người khác sao?”
“Từng làm rồi ạ, hồi tham gia 'Kì nghỉ thân yêu' thì có làm cơm cùng với đại sư huynh, Đồng Đồng và Tiểu Dập.” A Tửu nhớ lại ký ức một chút: “Lúc Giao thừa cũng gói sủi cảo cùng với các sư huynh sư tỷ, đúng rồi, lúc quay “Xin nhờ, đại sư” cũng làm cơm cùng với sư tỷ.”
Khi A Tửu nhớ lại thì cộng đồng mạng trên livestream cũng không tự chủ được mà nhớ lại, sau đó, bọn họ lập tức nghĩ đến những năm trước đều gọi thức ăn ngoài với cái bụng mỡ ngày càng lòi ra.
Trong lòng chua xót.
Hoàng Quân Quân nói thêm một câu: “Bây giờ tôi vẫn còn nhớ kỹ năng dùng dao điêu luyện của A Tửu khi làm món cá nấu và đậu hũ Tứ Xuyên, thầy Quý và những người khác đều kinh ngạc.”
“Chẳng trách A Tửu không hiểu nổi cách làm của nam khách mời số ba.” Tưởng Vi thấy A Tửu tỉnh tỉnh mê mê thì cười: “A Tửu, cô nhìn cử chỉ của hai người họ mà xem, nữ khách mời số ba thái rau và xào rau đều thường thường, nhưng nam khách mời số ba lại nói để anh ta làm vừa thể hiện rằng anh ấy rất có năng lực của bạn trai, vừa thể hiện kỹ năng của anh ấy, lại khiến cho người khác cảm thấy có thể dựa vào.”
Khổng Nhạc Nhân tiếp lời: “Hơn nữa, lúc hai người bọn họ nấu cơm, nam khách mời giúp nữ khác mời thắt tạp dề, cái hành động anh tới em đi cùng với nhau này chính là điểm mấu chốt.”
A Tửu nghe hai người lần lượt giải thích thì cũng nghiêm túc gật đầu rồi lại quay ra xem hai người cùng làm cơm, và nhớ ở trong lòng việc giúp thắt tạp dề.
[Sau khi chú Cố không nói chen vào để diss người khác thì rốt cuộc tôi phát hiện ra mình đang xem một show tình yêu chân chính, cười xỉu.]
[Ha ha ha ha ha ha, tôi thấy đây không phải là show tình yêu chân chính mà là buổi dạy học cho người mới Tang Tửu.]
[Có sao nói vậy, fan Tang Tửu cảnh giác một chút, tôi thấy hình như Tang Tửu nhà mấy người giống như đến chương trình này để lấy kinh nghiệm đó!]
Dâu Tằm: ...
Không thể nào! Kim tự tháp vẫn còn một phần tư đó!!!
Phần cuối chương trình, các nghệ sĩ trong phòng quan sát cần suy đoán tám người nghiệp dư sẽ viết thư tỏ tình cho ai.
“Tôi đoán được rồi!” A Tửu lật bảng lên, quả nhiên đã vẽ bốn dòng liên kết lên đó.
Cố Vũ Khôn liếc mắt nhìn bảng trắng của A Tửu, không hề khách khí chút nào mà nói: “Cô không hiểu gì mà có thể suy đoán ra được đáp án chính xác sao? Đợi lát nữa cô thiểu số tuân theo đa số đi.”
A Tửu khịt mũi một tiếng cũng không phản bác, rất thoải mái lật bảng trắng trở lại.
[Với tính cách của Tang Tửu mà không phản bác Cố Vũ Khôn?]
[Lúc Tang Tửu vừa tham gia chương trình đúng là đã đồng ý thiểu số phục tùng đa số, hơn nữa Tang Tửu chính là một người mới học, xem đáp án người khác là được.]
Sau khi A Tửu lật bảng trắng trở lại thì lẳng lặng nghe người khác phân tích, đôi mắt cô lấp lánh, biểu hiện rất nghiêm túc, có lúc còn vỗ tay cổ vũ với những tràng cười khuấy động bầu không khí mà Cao Trục tạo nên trong phòng quan sát.
Đến khi mọi người thống nhất đáp án rồi cùng nhau chờ đợi công bố đáp án, Tưởng Vi đùa cợt nói: “A Tửu chỉ đến làm khách mời một tập này thôi sao? Có muốn tham gia thêm mấy tập nữa không? Chúng ta...”
“Khụ khụ khụ!!!” Một tràng tiếng ho khan long trời lở đất vang lên, trong nháy mắt cắt ngang Tưởng Vi. Một tay Cố Vũ Khôn lấy bình nước khoáng đặt trên bàn một tay anh ta cầm khăn lau miệng: “Độ nổi tiếng của Tang Tửu cao như vậy, chắc chắn có rất nhiều tài nguyên trong mảng phim truyền hình, bình thường cũng bận rộn công việc nên chắc không rảnh tiếp tục tham gia làm khách quý theo kỳ của chương trình đâu.”
Những người khác trừng mắt nhìn Cố Vũ Khôn bằng ánh mắt kỳ quái, chẳng ai nghĩ tới lúc đầu Cố Vũ Khôn còn nói móc mỉa A Tửu, bây giờ thì lại thổi phồng A Tửu lên.
A Tửu mím mím môi: “Bây giờ còn chưa đàm phán dự án phim truyền hình nào cả, nếu như có thời gian rảnh...”
“Cô hi vọng diễn loại hình phim truyền hình gì?” Cố Vũ Không gượng cười: “Tôi biết mấy đạo diễn, có cơ hội tôi giới thiệu cho cô đi thử vai?” Cầu xin cô tuyệt đối đừng trở lại “Động lòng-ing”, cô ở trong chương trình này nhiều hơn một chút thì tôi cũng sống thiếu một giờ!
A Tửu nghi hoặc mà nhìn về phía Cố Vũ Khôn, cô chậm rãi bổ sung nốt câu còn lại: “Nếu như rảnh rỗi, tôi muốn đầu tư làm giám đốc sản xuất phim chiếu mạng đã.”
Cố Vũ Khôn: ...
Những người khác: Phụt!
Cộng đồng mạng: Ha ha ha ha ha ha ha ha!
Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Cố Vũ Khôn đứng trước màn ảnh mà nâng đỡ một đàn em vừa bị anh ta nói móc, kết quả, muốn nâng cũng nâng không đúng chỗ.
A Tửu không nhận ra bầu không khí quái lạ bên trong phòng quan sát: “A, đúng rồi...”
“Làm giám đốc sản xuất web drama thì nhất định phải tập trung.” Cố Vũ Khôn sợ A Tửu đổi ý, vội vàng ngăn A Tửu lại: “Những hoạt động khác, đặc biệt là những công việc đại loại như ghi hình chương trình thực tế thì đừng tham dự, phân tâm.”
A Tửu giương mắt lên, hỏi ê-kíp chương trình đang đứng cách một đoạn: “Đạo diễn, có thể giúp tôi lấy được phương thức liên lạc của nữ khách mời số ba được không? Xem xong chương trình này tôi phát hiện ra cô ấy điêu khắc gỗ rất giỏi, hi vọng có cơ hội để nhận làm cô giáo.”
Trong phòng thu: ...
Cố Vũ Khôn: ...
[Chỉ số ra vẻ: 8039/9999]
Đạo diễn sợ Cố Vũ Khôn sẽ lại phát tác thì vội vàng nói với sáu nghệ sẽ trong phòng quan sát: “Công bố đáp án, mời xem thông tin trên tám bức thư tỏ tình.”
Nghe vậy, sáu người A Tửu và cộng đồng mạng cùng tập trung nhìn lên màn hình lớn.
Chỉ chốc lát sau, kết quả về thư tỏ tình của bốn nhóm người nghiệp dư được công cố, Cao Trục nhìn kết quả trên màn hình lớn, anh ấy giả vờ ảo não: “Thiếu chút nữa là chúng ta đúng toàn bộ rồi! Vừa rồi mọi người nên tin tôi!”
“Dù sao cũng đúng được ba phần tư, nếu như chỉ nghe theo suy đoán của một người, nói không chừng xác suất chính xác còn không được một nửa, Cao Trục, không phải là anh cũng chỉ đoán trúng một nửa sao?” Sự quái gở của Cố Vũ Không giống như khắc sâu vào trong tế bào DNA của anh ta vậy, anh ta đi chậm lại gần rồi lại cua sang A Tửu: “Tang Tửu, vừa rồi cô không tham gia thảo luận, không phải là trách tôi bảo cô thiểu số phải phục tùng đa số chứ?”
A Tửu nghiêng đầu sang một bên: “Tôi không tham gia là vì tôi suy đoán dựa vào trực giác, cho nên không phân tích ra được.”
Nói xong, A Tửu lại lật bảng trắng lên một lần nữa, không hề biết cái gì gọi là khách sáo, cô khẽ nâng cằm, khá lớn lối mà nói: “Nhưng quả thật tôi có trách thầy Cố một xíu á, dù sao..., suy đoán dựa vào trực giác của tôi thế mà lại đúng hoàn toàn đó!”
Những người khác: ...
Cố Vũ Khôn: ... Đệt!
[Chỉ số ra vẻ: 8040/9999]
Không thể không nói, nửa sau của chương trình “Động lòng-ing” A Tửu đì Cố Vũ Khôn đến gắt gao, các cư dân mạng đang xem trực tiếp cũng cười ngả cười nghiêng.
Bọn họ thường xuyên nhìn thấy Cố Vũ Khôn nói móc mỉa người khác, đây là lần đầu tiên thấy hình ảnh Cố Vũ Khôn ăn khổ mà không nói ra được, mấu chốt là A Tửu còn không thèm xỉa xói anh ta, chỉ thật thà nói trắng ra, ai bảo anh ta bày kế vặt,nếu không cắt ngang lời người ta thì cũng là khi kết thúc cũng muốn cua vào người ta!
Chương trình “Động lòng-ing” được livestream sẽ kết thúc vào mười hai giờ trưa, hai ngày sau, khi phiên bản chỉnh sửa trong phòng quan sát trực tiếp được tung ra, tiêu đề #Tang Tửu trị trẻ hư xong lại trị người lớn hư# được ê-kíp mua lên hot search, có lưu lượng của A Tửu hỗ trợ, hot search từ top hai mươi nhanh chóng lội lên trên.
Từ lúc phát sóng “Động lòng-ing” tới nay, ê-kíp chương trình thường xuyên mua hot search cho khách mời. Những tin liên quan tới Cố Vũ Khôn thẳng tính, sống thật cũng có người tin, thậm chí có người còn nói Cố Vũ Khôn là dòng nước sạch khó gặp trong giới.
Đến tận khi...
Dòng nước sạch trong miệng bọn họ va phải sạt lở đất.
Va vào vụ sạt lở đất tên Tang Tửu.
[Ha ha ha ha ha ha ha ha, Tang Tửu, chuyên dùng hư trị hư!]
[Nói Tang Tửu là sạt lở đất rất chuẩn đó, cả quá trình nói cho Cố Vũ Khôn không nói được một câu nào, đặc biệt là lúc Tang Tửu và Tưởng Vi hợp tác đáp trả lại cái ý kiến hám giàu của Cố Vũ Khôn, quả thật rất thoải mái!]
[Thoải mái +1, cái gì mà nữ khách mời số một vừa nhìn thấy khuyên tai thì đôi mắt cũng sáng lên, người ta có tiêu phí ở nhà W bảy con số, chẳng nhẽ không mua nổi một đôi khuyên tai giá 68888?]
[Không chừng đoàn đội của Cố Vũ Khôn có thể mượn cơ hội này sửa lại chiến lược, thay thế tính tình thật thà bia đỡ đạn đổi thành “Hư”!]
Nếu nghiêm túc nghĩ lại, ê-kíp chương trình cũng coi như là đã cho Cố Vũ Khôn mặt mũi rồi, cố gắng sửa lời bình luận tiêu chuẩn kép giới tính của anh ta, từ một đoạn ngắn miệng độc thành thiết lập người lớn hư thường thấy, nếu không thì những người mắng anh ta trên mạng kia có thể sẽ nhiều gấp đôi.
Còn bản chỉnh sửa không chỉ giúp A Tửu tuyên truyền kĩ thuật trị “hư” mà còn giúp cho A Tửu gia tăng chỉ số ra vẻ, sau khi bản chỉnh sửa được tung ra đến ngày thứ ba, chỉ số ra vẻ của A tửu đã cao tới 8450, cách mục tiêu chỉ còn 1549.
A Tửu ngồi trong xe, đang lướt hot search trên Weibo: “Hóa ra anh ta như vậy thì gọi là hư sao.”
Nói xong, cô bóc kẹo que ra bỏ vào trong miệng, mơ hồ nói: “Nhưng mà tôi cảm thấy hư như anh ta không đáng yêu như sự hư của Kim Bảo.”
“Anh cảm thấy Kim Bảo không đáng yêu bằng em.” Quý Kỳ Tây chuyển tay lái, lười biếng cười: “Bé A Tửu đáng yêu, có thể giúp anh lấy một cây kẹo que không?”
A Tửu chọn một cây kẹo que hương dâu rồi bóc ra: “Ngũ sư huynh, không phải anh không thích ăn đồ ngọt sao? Bình thường lúc ăn cơm ở nhà e nhìn ra được đó.”
Quý Kỳ Tây ngẩn ra, trong chốc lát anh cong môi, đuôi lông mày và khóe mắt đều tràn đầy ý cười.
Chẳng trách hai tháng qua, A Tửu luôn ăn kẹo que mà không chia cho anh, hóa ra A Tửu đoán ra anh không thích ăn đồ ngọt từ thói quen ăn uống thường ngày của anh sao?”
“Những đồ ngọt khác thì không thích lắm.” Quý Kỳ Tây lái xe băng một tay, một tay khác nhận lấy kẹo que vị dâu: “Nhưng kẹo que là ngoại lệ.”
“Ồ.”
A Tửu khẽ đáp lời, tránh khỏi tay Quý Kỳ Tây, học theo các cử chỉ động tác trong chương trình “Động lòng-ing”, giơ kẹo que lên trước môi anh, dứt khoát nói: “Em đút cho anh ăn!”
Quý Kỳ Tây: ...
Quý Kỳ Tây: ???
Trước khi đầu óc anh kịp phản ứng, anh đã máy móc há miệng ra, ngậm kẹo que vào trong miệng, vị ô mai ngọt ngào nháy mắt bao phủ đầu lưỡi, đồng thời, tai và làn da dưới cổ anh cũng lặng lẽ mà ửng đỏ lên.
“Em...” Lúc này, tài ăn nói mà Quý Kỳ Tây lấy làm kiêu ngạo lại mất đi tác dụng, nói em một hồi lâu cũng không nói ra được nội dung cụ thể, lát sau, anh nở nụ cười như cam chịu: “Cảm ơn.”
A Tửu ăn kẹo que xong, cũng thẹn thùng như vậy, đầu nhỏ cúi gằm xuống, đôi tay trên người cũng không biết nên đặt ở đâu, nhìn ra ngoài cửa sổ ở đằng trước cũng không dám nhìn người ngồi bên trái, cho nên, không nhìn thấy khuôn mặt Quý Kỳ Tây có thay đổi.
Đương nhiên, trên mặt A Tửu ngại ngùng nhưng trong lòng rất vui vẻ.
Đạt được cho ăn lần đầu!
Chọc thủng giấy bọc cửa 20%!
Nếu Hoàng Quân Quân nghe thấy tiếng lòng của A Tửu, tất nhiên sẽ bất lực đỡ trán, còn chưa có giai đoạn thăm dò, làm sao có thể xác nhận giữa hai người có một lớp cửa sổ giấy đây? Cửa sổ giấy chỉ có trong lúc hai người đang mập mờ thôi!
A Tửu không hiểu, dưới cái nhìn của cô, chỉ cần cô làm hết mọi việc cần làm, Cửa sổ giấy có thể được chọc thùng 100%!
Nửa tiếng sau, hai người đứng ở bãi đậu xe trong công viên trò chơi, dọc theo cửa sổ và cửa lớn ở gara, có thể làm cho người ta loáng thoáng nghe thấy tiếng cười đùa bên ngoài.
Quý Kỳ Tây xuống xe, giúp A Tửu mở cửa xe: “Sao đột nhiên muốn chơi nhà ma vậy? Xem khách mời trong 'Động lòng-ing' nên bản thân nhìn thấy cũng thèm sao?”
Tối hôm qua, A Tửu hỏi Quý Kỳ Tây hôm nay có rảnh không để đến công viên trò chơi chơi nhà ma, hơn nữa còn đặc biệt nhấn mạnh chỉ có hai người bọn họ.
Quý Kỳ Tây nhìn từ “hai người” này thì thức trắng đêm tới bốn giờ sáng xử lý toàn bộ công việc của công ty cả ngày hôm nay.
Hôm nay cộng với một ngày sinh nhật cuối tháng nữa, anh và A Tửu tính toán đâu ra đấy thời gian hai người đi ra ngoài chơi riêng cùng với nhau, bốn bỏ năm lên thì bọn họ đã hẹn hò được hai ngày.
“Đúng, có chút nhìn mà thèm.” A Tửu phát hiện mình quả nhiên có tố chất làm diễn viên, bây giờ có thể đứng trước mặt ngũ sư huynh nói dối mà mặt không đổi sắc!
A Tửu tự nhận đã học tập được không ít từ “Động lòng-ing”, nếu nhà ma có tác dụng chọc thủng cửa sổ giấy, thì cô sẽ làm bộ sợ sệt trong nhà ma để chọc thủng cửa sổ giấy!
Quý Kỳ Tây cũng không nghi ngờ gì, anh đưa tay giúp A Tửu chỉnh lại cái mũ quỷ nhỏ bị đội lệch, sau đó, anh lại không nhịn được sờ cái mũ thiên sứ nhỏ trên đầu mình.
Xuống xe, A Tửu đeo khẩu trang xong đang chuẩn bị đi vào nhà ma cùng Quý Kỳ Tây, kết quả vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy tấm poster tuyên truyền cho game mobile, lập tức cô dừng bước lại.
Quý Kỳ Tây cũng dừng lại theo: “A Tửu, sao lại...” anh nói được nửa câu, đột nhiên khựng lại, kinh ngạc nhìn vào tấm poster [Tiên duyên] ở giữa các tấm poster.
Nhắc tới cũng khá thần kỳ, mỗi lần Quý Kỳ Tây muốn bạc bạc một vài nội dung liên quan tới [Tiên duyên] thì sẽ luôn bị một vài tình huống bất ngờ làm gián đoạn, bao gồm cả việc xem lại phiên bản chỉnh sửa của “Sinh tồn trong phòng kín”. Khi A Tửu sắp xếp trình tự các chiêu thức trong chương trình thì cũng gợi cho cộng đồng mạng bàn tán về game mobile [Tiên duyên] A Tửu cũng sẽ bị một vài việc nhỏ mà làm phân tâm, do đó làm xáo trộn cuộc thảo luận về [Tiên duyên].
Quý Kỳ Tây và đám người Tịch Ngôn Vãn đã thảo luận từ trước, trong mấy suy đoán của bọn họ, một suy đoán nguy hiểm nhất chính là một ngày nào đó A Tửu ý thức được thế giới cô sống trước đó là thế giới trò chơi thì rất có thể sẽ trở lại vào trong thế giới ban đầu.
"Ngũ sư huynh?" A Tửu cúi đầu nhìn cổ tay của cô bị nắm lấy, biểu hiện không hiểu nhìn về phía Quý Kỳ Tây đột nhiên nghiêm túc: “Sao vậy?”
Quý Kỳ Tây nắm lấy cổ tay của A Tửu theo bản năng, mãi đến tận khi sự ấm áp từ bàn tay cô lan ra thì anh mới hoàn hồn lại từ trong suy nghĩ đáng sợ của mình, anh nhìn vào ánh mắt mờ mịt không biết gì cả của A Tửu, miễn cưỡng cười: “Không có gì, chúng ta đi nhà ma chứ?”
“Vâng.” A Tửu nhìn chằm chằm cổ tay bị nắm, bởi vì căng thẳng mà hơi mím môi. Mặc dù tâm trí cô chỉ tập trung vào việc chọc thủng cửa sổ giấy 40%, nhưng cũng chưa quên chuyện khác: “Ngũ sư huynh, anh có thấy cái cửa lớn của tông môn trên poster giống như tông môn của chúng ta không?”
Quý Kỳ Tây: "... Giống."
A Tửu rất khó hiểu: "Chẳng lẽ đây là do các sư huynh sư tỷ khác vẽ?”
Quý Kỳ Tây: ...
Anh có thể ném cái nồi này cho anti-fan không?
Bởi vì Quý Kỳ Tây im lặng, sự nghi ngờ của A Tửu chung quy không được giải thích, chẳng bao lâu sau, họ đi tới khu nhà ma, có điều Quý Kỳ Tây không trực tiếp mua vé, trái lại lại dẫn A Tửu tới căn phòng nhỏ sát vách.
Trời vừa sáng nhân viên đã đợi ở trong phòng, bọn họ nhìn thấy Quý Kỳ Tây và A Tửu thì vội vàng tươi cười chào đón: “Trang phục và đạo cụ đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi, quỷ lưỡi dài, quỷ treo cổ, chúng tôi còn có thể đóng giả Hắc Bạch Vô Thường nữa!”
A Tửu: ???
Khuôn mặt A Tửu ngơ ngác nhìn người và các loại quần áo trong phòng, không phải bọn họ đến nhà mà để chơi sao?!
“Ừm, nếu em thích thì tự mình chọn đi.” Quý Kỳ Tẩy chỉ vào những đồ hóa trang trên bàn trang điểm: “Thực ra nhà ma rất tẻ nhạt, anh cũng không sợ nói gì là em, trong 'Sinh tồn trong phòng kín' em còn dọa cho ma nữ áo đỏ phát sợ. A Tửu, nếu không thì anh dẫn em tới nhà ma hóa trang thành quỷ dọa người khác được không? Một khi dọa thành công, em có thể dán một ngôi sao lên kim tự tháp.”
A Tửu nghe thấy kiến nghị của Quý Kỳ Tây thì động lòng, nhưng lại có thứ âm thanh khác điên cuồng vang lên trong đầu.
Chọc thủng cửa sổ giấy 40%! 20% 0%!
Về không! Về không!! Về không!!!
A Tửu: QAQ.
--------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Một bước quay lại trước ngày giải phóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận