Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 80
Ngay khi hot search #Tang Tửu không kính nghiệp# vừa leo lên vị trí số một, một số đối thủ của A Tửu đều cho rằng lần này ăn chắc rồi.
Theo họ, trong lúc quay phim A Tửu vẫn ra ngoài quay quảng cáo và các chương trình giải trí là thật. Còn về chuyện bạn có kính nghiệp trong đoàn phim hay không, trừ khi phim ra mắt vào ngay ngày hôm sau, nếu không dù bạn nói đến rách cả miệng thì cũng không ai tin tưởng bạn. Vì vậy, đợi sau vài tháng hoặc thậm chí là một năm sau khi bộ phim được công chiếu thì cái danh không kính nghiệp đã bị gán lên người bạn từ lâu rồi, không thể nào gỡ bỏ nổi!
Nhắc đến ra vẻ, A Tửu vừa ra vẻ trong chương trình “Bé ơi đến đây nào!” xong. Vả lại, với bằng chứng rõ mồn một, đoạn video cut cảnh điệu đà của A Tửu trong các chương trình giải trí cũng được lan truyền trên internet. Bạn có thể nói mình ra vẻ trong chương trình giải trí để giáo dục trẻ em, hoặc để mang lại hiệu quả cho chương trình livestream, nhưng bạn phải giải thích thế nào về việc mình ra vẻ khi đang ở trong đoàn phim đây?
Bên cạnh đó, “Hành động ưng đen” được quay ở rừng mưa nhiệt đới. Vì vậy, khi các đối thủ đặt mình vào vị trí đó mà nghĩ, họ đều không chịu nổi hoàn cảnh của rừng mưa, huống chi là A Tửu điệu đà nhõng nhẽo chứ!
Các đối thủ vô cùng tự tin rằng họ đã nghĩ ra một vụ tai tiếng trông quá thật và khó bề giải thích. Vậy mà, sự tẩy chay mà họ mong chờ lại chẳng hề xuất hiện.
Những chương trình giải trí A Tửu tham gia không tính là vô nghĩa. Trong chương trình giải trí, A Tửu thế nào? Điệu sao? Cư dân mạng rất có trách nhiệm mà nói rằng những nghệ sĩ khác làm ra vẻ kém xa A Tửu và điệu đà cũng không bằng A Tửu!
Nhưng A Tửu làm duyên làm dáng thế nào cũng không hề làm liên lụy đến đoàn đội, chẳng những thế còn đưa đoàn đội bay cao bay xa. Xin hỏi, ai không mong trong đoàn đội mình có một A Tửu chứ?
Hơn nữa, trong chương trình “Bé ơi đến đây nào!”A Tửu trong ra vẻ có dịu dàng, trong dịu dàng có ra vẻ. Đã vậy những việc đó còn có thể hướng mấy em nhỏ phá phách trở nên ưu tú hơn. Hành trình hai ngày một đêm trông rất ngắn, nhưng đã giúp A Tửu có thêm nhiều fan hơn.
Vậy nên, khi hot search bôi nhọ bị lên bảng thì các đối thủ lập tức thấy trận quyết đấu giữa anti-fan, kẻ điều hướng dư luận, dân mạng bị lung lay và dân mạng vẫn luôn vững tin với những người hâm mộ.
[Tang Tửu trong sáng cái nết chả thay đổi gì cả nhỉ. Năm đó, cô ta còn chèn ép Quế Qua trong đoàn phim chẳng qua là được tẩy trắng nhờ vụ sàm sỡ đấy thôi. Nhưng mấy người đừng quên năm ấy Tang Tửu ngoài chèn ép người ta ra, cô ta còn có scandal ghét bỏ hoàn cảnh trong đoàn phim. Bây giờ xem lại, Tang Tửu đúng là mắc bệnh công chúa, quay cái gì cũng ghét. Nói thật, cô ghét cũng đừng chiếm hố được không vậy? Cô để cho người khác lên đi, cô đi hát thôi không được à?]
[Đang quay phim giữa chừng xin nghỉ ra ngoài quay quảng cáo, quay chương trình để lượm tiền, kiếm tiền xong làm gì vậy? Đầu tư vào đoàn phim à? Sau đó bắt đạo diễn Lâm chịu đựng cô hở? Hèn gì mối quan hệ giữa cô ta với các diễn viên trong đoàn phim chỉ thường thường, có một ảnh hậu khủng ở đó thì người ta cần gì thèm ngó ngàng đến ai nữa?]
[Ít ra mấy tay săn ảnh có thể nhìn hình bịa chuyện, còn mấy người chỉ đọc một bài viết nhỏ mà đã tin sái cổ rồi à? Đến tận bây giờ, tôi nhớ chưa có một nghệ sĩ nào đứng ra bảo Tang Tửu chê bai hoàn cảnh ở đoàn phim cả, có nhân chứng nào khác chứng minh không vậy?]
[Hiện nay bầu không khí trên mạng độc hại thật đấy. Hồi xưa Tang Tửu bị bôi nhọ, người ta có thể lấy video và ảnh ra. Bây giờ không có video, cũng chẳng có ảnh nốt mà đã dám trực tiếp ám chỉ Tang Tửu chướng mắt môi trường cũng như nghệ sĩ ở đoàn phim rồi? Nếu thật vậy thì chẳng lẽ những người Tang Tửu quen biết trong mấy chương trình giải trí rảnh rỗi quá nên ra call giúp album cho Tang Tửu hay sao?]
[Mấy người nói A Tửu lượm tiền nghe buồn cười thật đấy. A Tửu chỉ có năm sáu cảnh trong phim, trong lúc quay phim cô ấy theo đoàn suốt, giữa lúc rảnh rỗi, đạo diễn Lâm cũng cho nghỉ, chuyện đó phải nhờ mấy người tới lo kính nghiệp hay không nữa hả? Huống nữa, nếu đạo diễn Lâm thật sự coi trọng tiền tài thì nam ngôi sao đi quá giới hạn năm đó liệu có bị đuổi ra khỏi đoàn phim không?]
Trước khi A Tửu đến công ty, hai phe trên mạng mắng nhau không ai nhường ai. Chẳng bao lâu sau, bộ phận quan hệ công chúng của Thước Kiều đã vào cuộc. Trước tiên là giải thích rõ, kẻo để lâu thì hầu hết những người không phải fan sẽ chỉ nhớ rõ sự thiếu kính nghiệp của A Tửu, nếu thế thì việc làm rõ sẽ không còn hiệu quả nữa.
Tiếp theo, nếu bên kia đã dùng lời lẽ để tung tin bậy bạ thì họ cũng có thể lấy hình ảnh ra chơi lại bên kia. Cùng ngụp lặn trong giới này cả, ai mà không nắm giữ vài tấm hình chứ? Nếu anh đã dám ném mấy chuyện chưa rõ thật giả ấy vào A Tửu thì cũng nên chuẩn bị tinh thần sẽ bị đánh trả đi.
“Trước đó, chỉ trong vòng hai tiếng em đã thuộc làu làu một quyển kịch bản tận 140 trang, rồi còn phân tích với chị về vấn đề kính nghiệp nữa.” Miêu Miêu lặp lại lần thứ N, cười nghiêng ngả trên ghế: “Khi chị đọc được mấy câu đó, trong đầu đã tự tưởng tượng ra cảnh đạo diễn Lâm đang vừa cầm hộp cơm vừa phân tích rồi.”
Đạo diễn Lâm chẳng những lên Weibo tiết lộ ngày đầu tiên A Tửu vào đoàn phim đã học thuộc hết toàn bộ lời thoại, mà còn cho biết ông ấy vô cùng hài lòng với cách diễn giải của A Tửu về vai diễn, đảm bảo khi phim ra mắt sẽ không làm khán giả thất vọng.
Về phần nhận xét A Tửu không thích môi trường trong đoàn phim, nói chính xác thì rõ là ngoài miệng A Tửu chê bai nhưng cơ thể lại rất thành thật. Từ lúc quay phim đến giờ, cô cũng sinh hoạt trong lều và ăn uống như mọi người trong đoàn phim, không ai được ưu đãi hơn ai cả.
Như để đáp lại lời đạo diễn Lâm, blog chính thức “Hành động ưng đen” đã đăng một vài bức ảnh ngoài lề về cuộc sống của họ ở rừng mưa nhiệt đới và cảnh A Tửu lăn lê bò trườn dưới bùn lầy để quay phim.
Có dân mạng giúp đếm thử, tổng cộng mười hai cảnh, không phải bị NG, mà ở những góc độ khác nhau. Để trông như té thật, A Tửu đã té tận mười hai lần, có lần một nhánh cây dưới đất suýt nữa đâm vào mắt A Tửu, phần da bên ngoài bị bùn đất cạ đỏ lên, hốc mắt cô cũng bị ướt nhòe vì bụi bặm.
Các Dâu Tằm xem xong thì cực kỳ đau lòng. Trong phút chốc, lực chiến của họ trên mạng tiếp tục bùng nổ như tàu con thoi đột ngột đáp xuống, khiến đám anti-fan hoàn toàn không mắng lại Dâu Tằm.
Đạo diễn Lâm cũng nói về chuyện ngày nghỉ, ngoài hai diễn viên chính ra thì những diễn viên khác đều có ngày nghỉ, bao gồm cả vị tung tin kia. Điều khác biệt là có người tận dụng thời gian nghỉ ngơi để ngủ trong khách sạn, du lịch tại chỗ, có người sử dụng thời gian nghỉ để làm việc. Ông ấy không cho rằng chỉ một ngày nghỉ là có thể xóa bỏ sự chuyên nghiệp của một nghệ sĩ trong quá trình quay phim.
So với bài viết của đối thủ, câu trả lời đính kèm hình ảnh và video làm chứng của đạo diễn Lâm hiển nhiên có sức thuyết phục hơn nhiều. Với lại, câu ngoài miệng thì chê bai môi trường đoàn phim nhưng cơ thể lại vô cùng thành thật của đạo diễn Lâm quả thực khiến người ta phải ôm bụng cười.
Trong những chương trình giải trí họ xem, chẳng phải A Tửu luôn miệng chê ỏng chê eo nhưng rồi lại tự mình làm hết mọi thứ sao?! Người ta làm ra vẻ cũng chỉ làm cho có vậy thôi nhưng vẫn làm tròn việc của mình, thậm chí đến bây giờ luôn không cho ê-kíp đối xử đặc biệt với mình!
Ngay khi nghệ sĩ đã tung tin bị phanh phui vụ bê bối từng đâm dao vào bạn mình thì hướng gió trên mạng đã hoàn toàn thay đổi, từ vụ tai tiếng trên Weibo rồi đến giải thích, vỏn vẹn chỉ tốn ba tiếng mà thôi.
Ngoài đạo diễn Lâm ra, những người trong đoàn phim cũng bày tỏ quan điểm của họ trên mạng. Đường Nhiễm Nhiễm từng mâu thuẫn với A Tửu trước đây lại là nghệ sĩ đứng sau tung tin đồn cô NG hai mươi mấy lần, suýt nữa đã bị đạo diễn Lâm mắng đuổi khỏi đoàn phim.
Diễn viên chính trong đoàn phim, Tịch Ngôn Vãn nhấn thích bài của đạo diễn Lâm nhằm tỏ rõ thái độ. Một diễn viên chính khác nói thẳng việc học thuộc thoại của A Tửu đã dẫn đến xu hướng học lời thoại trong toàn bộ đoàn phim.
Đêm ấy họ như được trở lại thời học sinh trước kỳ thi đại học. Đồng thời, chị cho biết mình rất vui khi thấy thái độ tận tâm của các bạn trẻ hiện nay.
Hiệu quả của việc học thoại rõ ràng quá hiển nhiên. Trong một đoạn thoại lớn có liên kết trước và sau với nhau, rất có lợi cho các diễn viên hiểu được cảm xúc, dẫn đến nhiều lần mọi người được ăn trưa sớm nửa tiếng.
Phải nói, dư luận có thể thay đổi nhanh như vậy nhờ có sự ủng hộ của đoàn phim “Hành động ưng đen”. Họ đã bước vào những cảnh quay cuối nên rảnh rỗi phát sợ, vừa thấy có người dám chĩa mũi nhọn vào linh vật giờ trưa của mình thì lập tức nổi bão. Dầu gì cũng nhàn rỗi, họ nhất định phải đóng góp một chút sức mới được!
Điều duy nhất mà dân mạng không hiểu là tại sao mọi người trong đoàn phim lại thích gọi A Tửu là linh vật giờ trưa. Thậm chí, nhiều người còn phỏng đoán phải chăng A Tửu thích đọc bản tin trưa cho mọi người.
Dĩ nhiên, ngoài sự ủng hộ của đoàn phim “Hành động ưng đen” và công sức của đội ngũ quan hệ công chúng ra, danh tiếng ngày càng lên cao của A Tửu trên mạng cũng giúp ích rất nhiều.
Trong thời đại chương trình giải trí hiện nay, chương trình livestream chiếm đa số và dần ít qua cắt nối biên tập hơn, dẫn đến biểu hiện của các nghệ sĩ trong chương trình càng chân thực, và người có tính cách hút fan sẽ được thêm nhiều lượng fan hơn, chẳng hạn như A Tửu.
“Em cũng không ngờ đạo diễn Lâm sẽ ra mặt.” A Tửu nằm nhoài ra bàn, vừa cặm cụi viết trên máy tính bảng để sắp xếp lại lịch trình làm việc rồi lặng lẽ ghi nhớ, vừa nói chuyện với những người khác: “Dù lần nào cũng về đoàn phim sớm nửa ngày hay thậm chí là một ngày, nhưng em cũng hơi chột dạ, lo sẽ kéo chậm tiến độ của mọi người.”
Miêu Miêu không tán thành: “Thầy Lam đã nói rồi mà, vì em đã học thuộc hết lời thoại khiến vài diễn viên trong đoàn vốn chỉ thích học thoại vào ngày quay, nay cũng đã học thoại vào đêm hôm trước ngày quay rồi, hiệu suất cao hơn nhiều lắm đó.”
Thầy Lam tên thật là Lam Thiên, nam chính trong “Hành động ưng đen”. Anh ấy thường đóng chính trong các bộ phim hành động, và rất nổi tiếng trong giới. Sáng nay, anh ấy ra mặt nói đỡ, hơn nữa giữa những hàng chữ còn thể hiện sự thân quen với A Tửu khiến dân mạng cũng rất đỗi kinh ngạc.
Nghe vậy, Tam Thủy cũng phụ họa: “Với lại, dù A Tửu không làm việc, chắc cũng ngủ ở khách sạn hoặc vào đoàn quan sát. Huống hồ, em quay cảnh đầu tiên không bị NG và cảm xúc cũng đúng chỗ. Đương nhiên, nếu sau này em đóng vai chính, đoán chừng sẽ không rảnh ra ngoài nữa đâu.”
“Ừm, sư tỷ quay phim cũng rất căng thẳng.” Trong lúc nói chuyện, A Tửu cầm bút khoanh đỏ trên màn hình. Khoanh tròn vài ngày, cô nói tiếp: “Lần sau em sẽ tranh thủ để không làm phiền người trong đoàn phim nữa ạ.”
Vốn dĩ A Tửu không quan tâm đến mấy vụ tai tiếng đó. Thậm chí, cô cảm thấy mấy vụ bôi nhọ này có thể giúp cô tích lũy điểm ra vẻ cũng không tồi. Tuy nhiên, khi chứng kiến từng người quen biết đứng ra giải thích giúp cô trên mạng, cô lại không khỏi thầm mắng mình không biết điều, làm người khác lo lắng.
“Mới tí tuổi đầu mà đã lo nhiều quá nhỉ.” Quý Kỳ Tây cuộn cuốn vở lại, gõ nhẹ lên đầu dưa của A Tửu, kéo theo giọng điệu lười biếng cười khì: “Bé A Tửu, đoàn phim sau của em chưa biết là ở đâu đâu, bình thường ít lo nghĩ lại đi.”
A Tửu khẽ vuốt đầu, lí nhí phản bác: “ Hai mươi hai đã không còn nhỏ rồi!”
Nghe vậy, Quý Kỳ Tây chau mày: “Em hai mươi hai đã không nhỏ, vậy anh hai mươi bảy chẳng phải bị coi là già rồi sao? Em đang ám thị anh già đấy à?”
“Em…” A Tửu bỗng nghẹn lời, dù là mười sáu tuổi cập kê ở thế giới cũ hay mười tám tuổi trưởng thành ở thế giới hiện tại, cô đều không còn nhỏ nữa. Kết quả nghe Quý Kỳ Tây so sánh, A Tửu hơi sững người.
Quý Kỳ Tây lắc đầu mỉm cười. Anh thuận tay kéo ghế ngồi bên cạnh A Tửu, ngón tay chỉ xuống máy tính bảng: “Không chọc em nữa, xem hết công việc chưa?”
A Tửu gật đầu: “Xem rồi ạ, hai chương trình giải trí, một tuần lễ thời trang, hai chương trình âm nhạc, còn làm khách mời ở concert của đại sư huynh nữa.”
Lúc A Tửu nhắc đến tuần lễ thời trang, Quất Tử, Miêu Miêu và Tam Thủy lặng lẽ liếc mắt trao đổi. Thú thực, đến bây giờ, cả ba vẫn ngạc nhiên rằng Amber – thương hiệu xa xỉ hàng đầu thế giới – lại đích thân mời A Tửu đi xem buổi diễn.
Amber đã phục vụ cho hoàng gia, các ngôi sao đẳng cấp thế giới và những người nổi tiếng phải có đến trăm năm lịch sử, thế nên không quá khoa trương khi họ được những người nổi tiếng trên khắp thế giới ưa chuộng.
Năm ngoái, chỉ có một nghệ sĩ châu Á – đại sứ toàn cầu của Amber – được chính nhãn hàng này đích thân mời đến xem buổi diễn. Họ không biết có bao nhiêu nghệ sĩ được mời trong năm nay, nhưng họ nghĩ không có gì ngạc nhiên, nếu nói riêng trong nước thì Amber chỉ có thể mời mỗi A Tửu.
Tất nhiên, ngay cả khi thương hiệu chỉ mời A Tửu cũng không thể nói rõ tình hình ở hội trường hôm đó. Suy cho cùng, các phương tiện truyền thông và tạp chí làm việc với thương hiệu cũng có thể mời các nghệ sĩ, giống như A Tửu cũng nhận được vé tham gia Amber từ một tạp chí vậy.
Sáng nay A Tửu vừa tới công ty, Miêu Miêu đã vội hỏi A Tửu. Thế nhưng, A Tửu cũng rất mù mờ, thậm chí còn nghĩ cô được hưởng ké ánh sáng từ sư huynh và sư tỷ.
Tam Thủy cong ngón tay nâng cặp kính không độ trên sống mũi, thì thầm: “Hãy chứng kiến thời khắc kỳ diệu sắp đến nào, chờ A Tửu xem xong buổi diễn thời trang của Amber và được nhãn hàng chứng thực trên mạng, tài nguyên của A Tửu mới thật sự nở rộ.”
Quất Tử và Miêu Miêu nhìn A Tửu – đang không mảy may để ý – trước mặt, rất ăn ý gật đầu.
Bên kia, A Tửu bàn xong công việc với Quý Kỳ Tây, chợt nhớ tới chuyện thứ hai: “Đúng rồi, trong thời gian rảnh và những thì giờ còn lại, em muốn vào Học viện Hàng không học ạ, tranh thủ có thể lấy được vai diễn trong bộ phim mới của đạo diễn Đàm Mễ ạ.”
“Làm xong cho em rồi.” Quý Kỳ Tây đưa cuốn vở mà anh cuộn qua loa lại cho A Tửu, ra hiệu cho A Tửu mở nó ra đọc thử, đồng thời từ tốn giải thích: “Trong này liệt kê chi tiết các điều kiện và quy tắc đánh giá. Nếu em chỉ vào quan sát với tư cách nghệ sĩ thì không cần đọc đâu. Còn nếu em muốn được huấn luyện và sờ vào các thiết bị như sinh viên, thì nhất định phải đạt được thành tích hợp lệ trong kỳ kiểm tra giống họ.”
Nói rồi, anh lại trỏ lên trần nhà và cong môi cười: “Đương nhiên, trời em còn lên rồi, chỉ một bài kiểm tra hợp lệ thôi rất đơn giản mà, khác là em có thể giành được hạng nhất hay không thôi.”
A Tửu: ???
A Tửu vốn đang nhìn một hàng yêu cầu trong danh sách, lòng sầu lo lắm, lo cô không thể đạt tiêu chuẩn khiến mọi người thất vọng. Thế mà, Quý Kỳ Tây lại thốt lên một câu bài kiểm tra tiêu chuẩn rất đơn giản, điểm khác biệt là liệu cô có thể đứng hạng nhất hay không, đã trực tiếp đập tan chút lo lắng ít ỏi của A Tửu rồi.
“Có thể bay bằng cánh tam giác là có thể đậu bài kiểm tra tiêu chuẩn ạ?”
“Tất nhiên.” Quý Kỳ Tây nghiêm túc bịa đặt: “Em chỉ cần chăm chỉ rèn luyện, đến lúc đó là có thể đạt hạng nhất rồi, họ toàn cùi mía không à.”
Xin lỗi, các sinh viên, tôi tin tưởng mọi người không gà. Quý Kỳ Tây nhủ thầm.
Tuy nói vậy nhưng hôm qua anh vừa nhờ bạn xin cho vào học viện thăm quan một vòng. Anh nghĩ dù những học viên nọ không tồi nhưng thể lực và năng lực phản ứng hơi kém A Tửu, chỉ có kiến thức lý thuyết là có thể vượt xa A Tửu.
A Tửu nhận được cam kết, bèn thở phào nhẹ nhõm. Mặt mày tức khắc hớn hở, cô cất giọng vừa giòn vừa ngọt: “Em hiểu rồi! Em chắc chắn sẽ rèn luyện nghiêm túc, bảo đảm sẽ giành được hạng nhất.”
Nếu người cạnh tranh cực kỳ cùi bắp, cô không giành được hạng nhất, chẳng phải chứng minh mình không nghiêm túc trong giai đoạn huấn luyện sao? Bé A Tửu nhất quyết không cho phép!
Bắt gặp nụ cười rực rỡ và trong sáng trên gương mặt A Tửu, Quý Kỳ Tây cũng bất giác cười theo. Thế nhưng, không đợi anh cười xong, A Tửu đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, hợp đồng giữa chúng ta đến hạn rồi phải không ạ? Công ty sẽ cử người đại diện khác tới sao? Lúc các anh bàn giao việc, em có cần làm gì không ạ?”
“...”
Hồi lâu, Quý Kỳ Tây bình tĩnh hỏi A Tửu: “Em có ý kiến với cách làm việc của anh à?”
“Không có ạ.” A Tửu trố mắt, đôi mắt hạnh long lanh tỏ ra hoang mang: “Chẳng phải ngày đầu tiên em và anh ký hợp đồng, anh đã cho em đọc kỹ hợp đồng sao. Vả lại, trước đây anh luôn ra ngoài làm chuyện mình thích mà, bây giờ phải làm người đại diện tận ba tháng chẳng phải sẽ mất tự do sao?”
Lúc A Tửu chơi cánh tam giác cũng thầm nói trong lòng rằng khi tham gia chương trình giải trí và duy trì hình tượng ra vẻ chẳng hề tự do tự tại như khi được bay trên trời. Bởi vậy, cô nghĩ nên để Quý Kỳ Tây đi làm chuyện mà anh thật sự thích, chứ không phải tiếp tục ép anh làm người đại diện sau khi hợp đồng kết thúc.
Mất tự do?
Quý Kỳ Tây thầm nghiền ngẫm ba từ này. Lúc ấy anh đồng ý với Sầm Luật sẽ làm người đại diện cho A Tửu, quả thật anh đã nói đùa rằng ba tháng tới sẽ rất nhàm chán. Kết quả ba tháng trôi qua trong chớp nhoáng, nhanh đến mức anh không phản ứng kịp.
“Được rồi, để em không lo lắng nữa.” Quý Kỳ Tây khẽ kéo cà vạt đứng lên, hất hàm với nhóm Quất Tử: “Em hỏi họ liệu có mong muốn đổi người đại diện không?”
Nhóm Quất Tử trăm miệng một lời: “Không mong muốn ạ!”
Một khi đã đổi người đại diện mới thì đống tiền lì xì sẽ biến mất đó! Tiền lẻ sẽ bay mất tiêu cho coi!
Quan trọng nhất là người đại diện mới có thể nói dối để giúp A Tửu thêm tự tin không?
Không đời nào!
A Tửu ngồi trên ghế, ngẩng đầu nhìn Quý Kỳ Tây, rất nghiêm túc lắc đầu: “Nhất định phải xem anh có thích không. Anh không thể làm chuyện mình không thích chỉ vì người khác được.”
“Dĩ nhiên anh cũng…” Quý Kỳ Tây nói giữa chừng thì dừng lại. Anh cụp mắt nhìn lại A Tửu, có lẽ do ánh nắng từ cửa sổ làm hình ảnh trở nên mờ ảo, trong phút chốc, anh cảm thấy cảnh tượng và lời nói trước mắt như từng quen biết.
“Em vừa nói gì?”
Nghe vậy, A Tửu không giận, kiên nhẫn lặp lại: “Anh không thể làm chuyện mình không thích chỉ vì người khác được, nhất định phải làm chuyện mình thật sự thích mới được nha.”
Dù năm đó sau khi tiểu sư thúc đưa cô về tông môn rồi biến mất, nhưng trước khi đi tiểu sư thúc đã nói hai câu, một câu trong đó là hữu duyên ắt sẽ gặp lại. A Tửu luôn vững tin vào điều đó.
Sự thật đã chứng minh tiểu sư thúc nói không sai, dẫu sao trong thế giới tương lai này cô đã quen biết được sư huynh và sư tỷ. Còn câu thứ hai chính là câu A Tửu vừa nói.
Lúc trên đường về tông môn, A Tửu kể rất nhiều chuyện trong thôn với tiểu sư thúc. Vì để thôn dân không ghét cô, A Tửu thường chạy đông chạy tây, rồi chạy tây chạy đông giúp đỡ họ. Tuy vậy, thôn dân vẫn không ưa cô, thậm chí rất ghét cô, mắng cô là đồ sao chổi hoặc sao Tang môn.
A Tửu nhớ mình vừa lải nhải xong, tiểu sư thúc im lặng nhét thẳng miếng bánh ngọt cuối vào miệng, rồi bảo cô đừng để ý đến những người không quan trọng đó và đừng đoái hoài đến lời họ. Sau này cô thích gì thì hãy làm nấy, đừng làm chuyện mình không thích vì người khác nữa.
Có lẽ trong mười năm qua, A Tửu luôn khắc ghi câu nói ấy trong lòng. Vì vậy, khi cô đến thế giới tương lai, đọc được những câu chửi rủa trên Weibo lại không cảm thấy buồn. Họ chỉ là người lạ mà thôi, cần gì phải để bụng chứ.
Quý Kỳ Tây cười “à” lên, chất giọng vừa lười biếng vừa chứa đựng chút tùy ý: “Ui, xem ra quan điểm của hai chúng ta hợp cạ lắm nha. Bé A Tửu, anh nói em biết này, năm đó người lớn trong nhà không đồng ý cho anh chơi thể thao mạo hiểm đâu, thế là anh dùng câu vừa nãy đáp lại họ đó.”
Dứt lời, anh thấy A Tửu mấp máy cánh môi định tiếp lời, bèn vội lên tiếng cắt ngang: “Được rồi, anh thích. Anh thích làm người đại diện của em, không hề chán chút nào. Chúng ta cứ gia hạn hợp đồng tiếp nhé, khi nào em có ý kiến thì hãy bảo công ty từ chối anh.” Đương nhiên, là sếp lớn, anh chắc chắn sẽ không phê bình gì cả. Huống hồ, anh không tin có người đại diện nào chuyên nghiệp hơn anh.
“Thật sao?!” Trong mắt A Tửu đong đầy niềm vui. Cô nhảy dựng khỏi ghế, nhìn Quý Kỳ Tây bằng đôi mắt sáng trong: “Hợp đồng của anh em mình vẫn có thể tiếp tục sao ạ?!”
Quý Kỳ Tây thấy thế thì đâm ra vui vẻ: “Anh thấy ban nãy em nghiêm túc giảng đạo lý lắm nên anh nghĩ em đang bất mãn với anh, mới lựa lời cho anh rời đi chứ. Bây giờ xem ra em cũng vui lắm nha.”
A Tửu tươi cười: “Dĩ nhiên là em vui rồi.” Trong lòng A Tửu, thế giới tương lai này ngoài sư huynh tỷ, chỉ có Quý Kỳ Tây và ba người Quất Tử làm bạn với cô lâu nhất. Ai đi cô cũng không nỡ.
Thấy A Tửu cười tủm tỉm, Quý Kỳ Tây nảy sinh suy đoán qua những việc quen thuộc vừa rồi. Thú thật, đôi lúc một chuyện vốn đã mọc rễ nảy mầm, khi nhớ lại, thông thường nhờ một số chi tiết nhỏ không đáng kể lại dễ dàng khơi gợi ra.
Quý Kỳ Tây vốn định hỏi gì đó, nhưng cuối cùng cảm thấy suy đoán đó quá khó tin nên anh không hỏi ra được. Vài câu hỏi thăm đến môi rồi lại rẽ ngoặt trôi xuống: “Chiều nay anh có việc bận, nếu em có việc gì khác thì gọi điện thoại cho anh. Ngày mai anh sẽ tìm giáo viên phụ đạo kiến thức lý thuyết hàng không cho em. Hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi, ngủ cho đã đi.”
“Dạ!”
Sau khi Quý Kỳ Tây đi, nụ cười trên khuôn mặt A Tửu vẫn chưa phai, hệt như chú thỏ nhỏ thành công bảo vệ được kho cà rốt. Hồi lâu, cô quay lại hào hứng đề nghị với nhóm Quất Tử: “Chúng ta đi ăn mừng đi!”
“Ăn mừng?” Miêu Miêu nhìn A Tửu với vẻ trông mong: “Chúng ta đi đâu ăn mừng thế?”
Nếu những người khác ăn mừng, có thể sẽ đến KTV và quán bar. Thế nhưng, dù A Tửu đã hai mươi hai, nhưng lạ là Miêu Miêu thật sự không thể liên kết KTV và quán bar với A Tửu được.
A Tửu đưa ngón trỏ lên môi, thấp giọng: “Giữ bí mật, không được cho những người khác nghe thấy.”
Ba người Miêu Miêu nhìn nhau, ôm bụng tò mò cùng A Tửu ra khỏi tòa nhà công ty Thước Kiều. Sau đó, họ đi tới một tiệm nước giải khát trên phố.
Lát sau, ba người tận mắt thấy A Tửu vung tay, nói với người bán hàng một cách vô cùng hào sảng: “Mang hết kem trong quán lên đây, mỗi loại một phần ạ!”
“...”
Gần mười phút sau, bốn người ngồi quây quần bên chiếc bàn tròn đang bày hai mươi mấy loại kem, kem dâu, bánh su đào, cốc vani, trà hoa quả ba viên... Hết ly này đến ly khác, cả bàn gần như chật kín.
A Tửu chốc nhìn trái chốc nhìn phải, nuốt nước bọt liên tục: “Lúc quay em vô cùng thèm kem, nhưng sợ ăn ở công ty sẽ bị nói, chỉ có thể lặng lẽ ra ngoài thả ga chút xíu ạ.”
Nói rồi, A Tửu nhìn các cô bằng đôi mắt sáng rực: “Các chị cứ ăn nhiệt tình đi, em đãi ăn mừng ạ!”
Ba trợ lý: ... Ăn mừng chất phác thật đấy.
Miêu Miêu đang định ăn thì đột nhiên thoáng thấy bài đăng vừa được đẩy mới trên Weibo, bèn bật cười: “A Tửu, em mau xem Weibo kìa. Tần Yên đang chứng minh hai người khá thân trên Weibo đấy.”
Thật ra, lúc toàn mạng nói A Tửu điệu đà không kính nghiệp, Tần Yên có bấm thích bài Weibo của đạo diễn Lâm, cũng coi như đang giúp đáp trả. Ai ngờ xế chiều hôm đó, Tần Yên lại đích thân lên bài Weibo.
Hóa ra trạm tỷ của A Tửu đã đăng tải bức ảnh chụp được cảnh A Tửu rời khỏi sân bay, một trong số đó cho thấy bên cạnh A Tửu có một cô gái đeo khẩu trang và mắt kính, khí chất không giống trợ lý, đã vậy còn giúp A Tửu cầm hộp nhựa đựng thỏ.
Có vài Dâu Tằm đoán rằng biết đâu đấy là người đại diện mới của A Tửu. Nhắc mới nhớ, ba tháng trước A Tửu ký hợp đồng với công ty Thước Kiều, tuy họ đã nhìn thấy Weibo của người đại diện nhưng chưa từng gặp người đại diện. Chỉ nhớ lúc A Tửu hợp tác với người đại diện ấy, hai người từng kẻ tung người hứng trên Weibo khiến người đại diện cũ á khẩu không trả lời được.
Kết quả, trong khi các Dâu Tằm đang đoán già đoán non, Tần Yên thình lình đăng bài Weibo với vài từ đơn giản: Bồi thường, kết lương đi.
Tam Thủy xem qua, rồi múc một viên kem vừa ăn vừa nói: “Đúng rồi, đoán chừng người tung tin về A Tửu vò đã mẻ lại sứt, một mực cắn người ta bên dưới Weibo bằng cách nói A Tửu bất hòa với Tần Yên, rằng lúc quay phim Tần Yên thường hay cau có với A Tửu, hòng mong lái các Dâu Tằm đi oanh tạc Tần Yên đấy.”
Có lẽ đối phương không ngờ Tần Yên chẳng những về cùng chuyến bay với A Tửu, thậm chí còn giúp A Tửu cầm quà tặng của fan.
“Các Dâu Tằm không ngốc đâu.” A Tửu dứt lời, cũng lo Dâu Tằm bị khích bác ly gián, bèn cầm điện thoại di động chụp cái bàn có chừng hai mươi loại kem, rồi đăng dưới phần bình luận bài đăng Weibo của Tần Yên: “Mời cô ăn, khi nào cô đến, tôi sẽ ướp lạnh lại cho cô!”
Vừa thấy A Tửu tự ra mặt, một vài Dâu Tằm – bị khích bác định vào phần bình luận của Tần Yên mắng Tần Yên ké fame – lẹ làng xóa bình luận của mình, sợ bị A Tửu thấy.
Kết quả vừa xóa xong, các Dâu Tằm thấy Tần Yên đáp lại càng khiến họ chột dạ.
Tần Yên V: Muốn quyết đấu thì cô cứ nói thẳng đi! Vì cô mà tôi mập lên tận hai ký rưỡi ở đoàn phim, đồ đáng ghét này! // Tang Tửu V: Mời cô ăn, khi nào cô đến tôi sẽ ướp lạnh lại cho cô! [Hình ảnh]
Cùng lúc đó, rốt cuộc dân mạng hóng hớt đã hiểu rõ tại sao mỗi khi người trong đoàn phim đứng ra đỡ lời lại thích gọi A Tửu là linh vật giờ trưa... Họ đoán những người đó dựa vào xem cảnh phát sóng ăn uống của A Tửu để ăn cơm rồi.
--------------------
Lời tác giả:
A Tửu: Không quản được miệng nhưng rất có thể sải rộng chân nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận