Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 141


Tâm tình fans của Quý Lâm Xuyên thật phức tạp, vô cùng phức tạp. Các cô vẫn luôn lo lắng A Tửu và Quý Lâm Xuyên cọ ra tia sét tình yêu. Mãi đến khi A Tửu tuyên bố yêu đương, bọn họ mới thoáng thả lỏng. Ai ngờ, vừa thả xuống, một quả bom lớn lại đến.


Một khi Tang Tửu và Quý Kỳ Tây tu thành chính quả, Xuyên Xuyên nhà các cô sẽ có một thím nhỏ! Vậy quan hệ khác với tiểu sư muội rồi!


Ở trong lòng các fans, tiểu sư muội có thân mật hơn nữa, các cô cũng rất khó coi A Tửu như người nhà của Quý Lâm Xuyên, nhưng thím nhỏ thì lại khác.


Không thể không nói, quan hệ của Quý Kỳ Tây và Quý Lâm Xuyên làm các fans quá kinh sợ rồi. Làm cho bọn họ đều không kịp đi kinh ngạc gia thế của Quý Lâm Xuyên thế mà hơn gấp một trăm lần so với trong tưởng tượng của bọn họ!


Các fans khiếp sợ, cư dân mạng cũng khiếp sợ.


Phim "Đọ sức trên không" do A Tửu đóng vai chính xác định ra mắt vào ngày 20 tháng 6. Trước đó một tuần, lục tục có poster và trailer được tung ra. Bối cảnh thực, máy bay chiến đấu kiểu mới, Weibo official ngành hàng không đề cử. Từ ba phương diện này, độ hot của "Đọ sức trên không" ở trên mạng cực kỳ cao. Hơn nữa, bởi vì trong nước tương đối ít phim làm về nữ chủ, cho nên rất nhiều người cũng tương đối chú ý "Đọ sức trên không".


Trừ mong chờ "Đọ sức trên không" vả mặt antifans ra, trong lòng rất nhiều người qua đường là nữ giới đều hy vọng "Đọ sức trên không" có thể có thành tích không tồi, cũng hy vọng có thể mượn phim ảnh để khích lệ những bạn nữ giới khác học ở lĩnh vực bất đồng cố gắng cho... ích lợi của từng người.


Tuy rằng được không ít người ký thác hy vọng, nhưng "Đọ sức trên không" ở trên mạng có độ hot lớn đi nữa thì cũng không ai có thể đoán được bọn họ có thể nhìn thấy cái tên "Đọ sức trên không" trong một bài phỏng vẩn từ một quyển tạp chí kinh tế tài chính. Có thể từ trong miệng một vị chủ tịch nghe được Tang Tửu liên quan đến mấy chữ em dâu tương lai.


Trong lúc nhất thời, toàn mạng sôi trào!


[Người đại diện của Tang Tửu... Hóa ra là cậu ấm nhà giàu siêu cấp xuống dưới trải nghiệm cuộc sống à?! Hơn nữa, Quý Lâm Xuyên cũng là cậu ấm đời ba siêu cấp???]


[Người chị em phía trên xem ra không chịu hóng hết tin nóng rồi. Người đại diện của Tang Tửu tên Quý Kỳ Tây, là ông chủ chính thức của công ty Thước Kiều. Khó trách công ty Thước Kiều chiều Tang Tửu như công chúa nhỏ. Bọn họ là đang chiều bà chủ tương lai!]


[Thất Tịch, Thước Kiều (cầu Ô Thước)? Nhà họ Quý thật sự chiều đứa con trai có lúc tuổi già này, mở riêng cho anh một công ty để luyện tập.]


[Ha ha ha ha, nói đến tên, tôi vốn chỉ cảm thấy tên thuận miệng, lòng nói không hổ là gia tộc có nội tình. Vừa nói xong, lại vừa nhìn bất ngờ thấy con gái đang dán bảng ghép vần lên tường.]


[Những chị em phía trên chỉ thấy nhà giàu! Mấy người không chú ý quan hệ của Quý Kỳ Tây và Quý Lâm Xuyên à?!]


[Chú ý! Tôi mới hỏi Tang Tửu ở Weibo là ngày thường Quý Lâm Xuyên có gọi cô ấy là thím nhỏ không? [Đầu chó]]


“Có người ấy mà! Tâm cơ!” Tịch Ngôn Vãn dựa nghiêng trên sô pha, cười như không cười nhìn Quý Kỳ Tây: “Anh đã nói với anh cả anh về chuyện phim trước rồi à?”


A Tửu ở phòng làm việc tầng ba sáng tác, mà Quý Kỳ Tây vừa làm việc xong về nhà đã bị bốn người Tịch Ngôn Vãn chặn ở trong phòng khách.


Mấy người Tịch Ngôn Vãn ảo não. Lần trước A Tửu đóng "Hành động ưng đen", bọn họ thua bởi Quý Kỳ Tây trên việc bao hết vé. Hiện tại, A Tửu là diễn viên chính "Đọ sức trên không", bọn họ vẫn thua bởi Quý Kỳ Tây trên việc tuyên truyền.


Ở đối diện Tịch Ngôn Vãn, Quý Lâm Xuyên mệt lòng duỗi tay che mặt lại. Anh căn bản không duy trì được vẻ lạnh lùng luôn hiện ra trước màn ảnh: “Ngôn Vãn, mời gọi bố tôi là Tổng Giám đốc Quý. Trước mắt, tôi không hy vọng lại từ trong miệng người khác nghe được tiếng anh trai.”


Quý Kỳ Tây lười biếng vắt chéo chân, liếc Quý Lâm Xuyên: “Hai mươi mấy năm, từ vườn trẻ gọi đến bây giờ. Cháu trai lớn, cháu trưởng thành chút đi, nhận rõ hiện thực.”


“Cháu không nhận rõ!” Quý Lâm Xuyên đưa giao diện Weibo trên điện thoại cho Quý Kỳ Tây xem, xụ mặt nói: “Ở trên là một loạt tin nhắn riêng, vô số người đều tag gọi cháu là cháu trai lớn. Chú có hiểu tâm tình cháu không?”


Quý Kỳ Tây nghiêm trang đồng ý: “Hiểu.”


Anh nói xong, một tay chống cằm, cười lười biếng: “Cho cháu nhớ lại hiện trường xấu hổ khi bị một đám trẻ con ở nhà trẻ vây quanh gọi cháu trai lớn.”


Quý Lâm Xuyên: ...


Các fans đều nói Quý Lâm Xuyên có khuôn mặt lạnh lùng, các anti-fans đều nói Quý Lâm Xuyên kiêu căng không coi ai ra gì. Thật ra, khi còn nhỏ Quý Lâm Xuyên rất mềm mại đáng yêu, gặp người là cười.


Nhưng anh và Quý Kỳ Tây cùng đi nhà trẻ. Quý Kỳ Tây bốn năm tuổi mặc quần yếm, đeo cặp nhỏ, mỗi ngày đều gọi Quý Lâm Xuyên là cháu trai lớn. Không đến mấy ngày, các bạn nhỏ toàn nhà trẻ đều không nhớ rõ tên của Quý Lâm Xuyên, bọn họ đều gọi Quý Lâm Xuyên là cháu trai lớn.


Ba người Tịch Ngôn Vãn, Nhậm Tương, Thẩm Thư Triệt liếc nhau, lập tức ngậm miệng lại, ánh mắt sáng quắc xem diễn.


Quý Kỳ Tây thấy Quý Lâm Xuyên không nói lời nào, lắc đầu thở dài: “Lúc trước bọn họ vô cùng có tự giác của người bề trên với cháu. Đặc biệt Sầm Luật, thường xuyên cho cháu sữa bò, kẹo, đồ ăn vặt. Có hôm nào cháu tan học về nhà mà cặp sách nhỏ không đầy căng không?”


Quý Lâm Xuyên lạnh mặt: “Chờ vừa lên xe là đều vào trong bụng chú.”


“Phì.” Nhậm Tương bị thời thơ ấu của hai chú cháu chọc cười. Cô tượng trưng hơi che miệng: “Quý Kỳ Tây, anh đừng tránh đi vấn đề của Ngôn Vãn. Anh đã dặn dò trước anh trai... bố của Lâm Xuyên tuyên truyền cho phim của A Tửu à?”


Quý Lâm Xuyên: ...


Cảm ơn cô đã nuốt cái chữ “Anh” kia về.


Quý Kỳ Tây duỗi người, hất sợi tóc rũ xuống: “Tôi không nói.”


Hắn cầm áo khoác treo trên sô pha, đứng dậy chuẩn bị lên lầu. Trước rời đi, anh quay đầu lại nhìn về phía bốn người Quý Lâm Xuyên, nói một cách thèm đánh: “Tôi cũng chỉ khiến anh ấy nhận phỏng vấn của tạp chí kinh tế và tài chính thôi.”


Nói xong, anh lại cười: “Nếu mấy người có thể độc thân từ trong bụng mẹ đến hai mươi mấy năm. Vào lúc cả nhà đều sợ hãi mấy người sẽ cô độc sống quãng đời còn lại thậm chí một mình chạy đi đâu đó tìm chết. Cuối cùng mấy người lại chịu nói chuyện yêu đương, như vậy, có lẽ bọn họ cũng sẽ mỗi ngày treo đối phương bên miệng.”


Những người khác: ...


Độc thân từ trong bụng mẹ hai mươi mấy năm đều đáng giá kiêu ngạo à? Errr, từ tình huống hiện tại thì đúng là đáng để kiêu ngạo.


Ban ngày, A Tửu ở trong đoàn làm phim nào đó mà mình đầu tư để theo dõi việc sản xuất, buổi chiều sau khi trở về thì ở phòng làm việc tiếp tục học tập. Bốn phía xung quanh cô có một loạt sản phẩm gốm và tượng điêu khắc gỗ, hơn nữa phòng làm việc cách âm cực tốt. Bởi vậy, A Tửu hoàn toàn không biết gì cả về “hội nghị” dưới lầu.


Mà A Tửu vốn dĩ đang dồn hết tâm sức làm tượng gốm. Nghe thấy tiếng di động nhắc nhở cô mới dừng lại, chờ sau khi thấy tin nhắn trên Weibo thì khẽ nhíu mày.


Mấy ngày hôm trước, Trần Thiên nhờ vào thân phận nhân viên VLLU nhắn tin hỏi A Tửu ở Weibo có từng sắm vai NPC game mobile [Tiên Duyên] không.


Lúc ấy cả người A Tửu đều ở vào cảm xúc ngượng và xấu hổ, hơn nữa Quý Kỳ Tây ở ngoài cửa nên cũng không trả lời. Sau khi lại lần nữa thắng Thẩm Thư Triệt ở bói toán, A Tửu vui vẻ hận không thể chạy một trăm vòng lớn quanh biệt thự. Tin nhắn Weibo của Trần Thiên cũng bị A Tửu ném ra sau đầu.


Sau khi bị người ta đè đánh mười năm, sau khi không tự tin mười năm, đột nhiên có ngày thành người mạnh nhất toàn sư môn, tâm tình khi đó của A Tửu có lẽ rất nhiều người đều không thể hiểu nổi.


Tương tự như như một người sau khi sinh vẫn luôn xui xẻo rất nghèo, kết quả một ngày nào đó đột nhiên trời giáng xuống giải thưởng lớn một trăm tỷ.


May mắn những năm đó A Tửu ở trong thôn và trong tông môn bị đè đánh, đã sớm rèn luyện được tâm trí. Cho nên, cô cũng chỉ vô cùng đơn giản vui vẻ ba ngày ba đêm.


A Tửu nhớ lại sự vui vẻ của mấy ngày nay, khóe môi cong lên, mắt hạnh cũng cong thành trăng non.


Trước kia, các sư huynh sư tỷ bảo vệ cô. Hiện tại, cô cũng có năng lực che chở các sư huynh sư tỷ đó!


[Tang Tửu: Không có.]


Sau khi A Tửu trả lời tin nhắn của nhân viên VLLU trên Weibo xong, vốn định tiếp tục làm tượng gốm. Nhưng cô nhìn hai chữ [Tiên Duyên] trong tin nhắn, đột nhiên sinh ra chút tò mò.


Một hai phút sau, A Tửu cúi đầu nhìn icon game mobile [Tiên Duyên] vừa download xong trên màn hình di động của mình. Cô hơi mím môi, duỗi tay ấn vào icon.


“A Tửu.” Quý Kỳ Tây nửa dựa vào trước cửa, duỗi tay gõ gõ cửa. Anh vừa thấy A Tửu, trên mặt đầy ý cưới: “Làm tượng gốm à?”


Ngón tay A Tửu ngừng ở trên màn hình di động. Cô theo tiếng nhìn lại, sau khi thấy Quý Kỳ Tây, trên mặt tràn ra nụ cười xán lạn: “Anh đi làm về rồi.”


Quý Kỳ Tây treo áo khoác của anh lên giá áo trước cửa, vừa xắn tay áo vừa giải thích: “Về từ sớm rồi, bị mấy người cháu trai lớn giữ lại hỏi chuyện.”


“Hỏi chuyện?” A Tửu chớp chớp mắt. Cô nhìn Quý Kỳ Tây đã ngồi xuống ghế đối diện, khó hiểu nói: “Hỏi cái gì?”


“Hỏi...”


Quý Kỳ Tây trả lời đến một nửa, bỗng hơi dừng lại. Anh một lần nữa đứng dậy, cách bàn nặn gốm ở giữa, khom lưng sang bên A Tửu. Đôi mắt đen nhánh cong cong, anh dụ dỗ nói: “Bọn họ hỏi sao sáng nay anh không có được nụ hôn ngọt ngào của bạn gái.”


Mặt A Tửu nóng bừng, nhỏ giọng nói thầm: “Anh lừa người.”


“Đúng vậy, anh lừa người.” Quý Kỳ Tây theo A Tửu nói, thừa nhận sai lầm: “Vậy bạn gái đáng yêu, em có thể giả vờ tin tưởng một chút không?”


A Tửu: ...


Từ sau khi đâm thủng cửa sổ giấy, da mặt ngũ sư huynh đều dày hơn trước!


A Tửu lẩm bẩm trong lòng xong, hạ quyết tâm. Cô đỏ mặt, nhắm mắt lại hôn chút một cái trên má Quý Kỳ Tây, rồi dời ánh mắt đi: “Hôn rồi!”


Quý Kỳ Tây xem A Tửu thẹn thùng như vậy, cũng không đành lòng trêu cô nữa. Khi anh ngồi trở lại ghế, ám chỉ nói: “A Tửu, sau này em có hôn nên bá đạo một chút.”


Ví dụ như, lần trước nhào lên kiss bá đạo có thể nhiều thêm vài lần.


A Tửu: ...


Quý Kỳ Tây sợ A Tửu thẹn thùng mà tàn nhẫn không quan tâm anh, vội khụ hai tiếng: “Đúng rồi, A Tửu! Lần trước tượng gốm đại bàng lần trước em làm khi quay 'Xin nhờ! Đại sư' ở thành phố Tiêu đâu? Chẳng lẽ em có ngũ sư huynh thứ hai à?”


Khi anh nghe được A Tửu nói chuẩn bị đại bàng làm quà sinh nhật cho mình trên livestream, nằm mơ đều mơ thấy ngày sinh nhật đó. Kết quả chờ tới chờ đi, sinh nhật qua gần một tháng, anh cũng từ ngũ sư huynh chính thức chuyển thành bạn trai, cũng không chờ đến con đại bàng kia.


“Đại bàng?” A Tửu bị Quý Kỳ Tây hỏi, lập tức rời ra khỏi cảm xúc thẹn thùng, do dự nói: “Quà sinh nhật không cần kinh ngạc vui mừng à? Anh đã nhìn thấy nó, lại tặng anh thì không tính là kinh ngạc vui mừng.”


Quý Kỳ Tây cười: “Hai chúng ta đi sân trượt băng không phải cũng là kế hoạch sớm à?”


“Không giống.” A Tửu lắc đầu: “Em ở trong sân trượt băng chọc thủng cửa sổ giấy với anh. Điều này cũng coi như kinh ngạc vui mừng.”


Quý Kỳ Tây: ...


Thế mà anh cũng có ngày bị A Tửu vượt qua.


Tuy A Tửu nói như vậy nhưng cô vẫn đứng dậy lấy tượng gốm đại bàng cô đặt ở trong ngăn tủ ra.


Một con đại bàng rất sống động, đang muốn giương cánh bay lượn cứ như vậy ngoan ngoãn được đặt trong lòng bàn tay A Tửu, đột ngột lại hài hòa.


Chờ A Tửu đi đến gần, Quý Kỳ Tây mới thấy rõ ở chân trước đại bàng buộc một dây tơ hồng rất nhỏ, các nút kết thành nút lớn cỡ hạt đậu nành.


Sau lần trước Quý Kỳ Tây nhận được nút bình an A Tửu làm, đêm đó anh khoe khoang với bạn bè trong nhóm WeChat xong thì lên mạng tra các nút tết khác. Anh vừa thấy nút thắt trên chân đại bàng thì lập tức nhận ra. Trong lòng anh hơi nghẹn lại đồng thời nghiêm túc hỏi A Tửu từng chữ từng chữ như xác nhận: “Đồng tâm kết?”


“Ừm ừm.” A Tửu trả lời xong. Cô ôm tượng gốm đại bàng đưa cho Quý Kỳ Tây, mi mắt cong cong: “Tuy rằng đại bàng không thể coi là kinh ngạc vui mừng, nhưng đồng tâm kết ở trên có thể coi là kinh ngạc vui mừng đó.”


Quý Kỳ Tây thật cẩn thận cầm lấy đại bàng, sợ không cẩn thận làm vỡ nó. Rõ ràng sáng sớm anh đã thấy toàn bộ quá trình A Tửu chế tạo đại bàng ở trong video, nhưng khi tận tay chạm vào, tận mắt nhìn thấy đồng tâm kết buộc vào nó, trong lòng anh vẫn có kích động khó có thể nói nên lời.


Anh nhìn về phía A Tửu, trịnh trọng hứa hẹn: “Anh chắc chắn sẽ giữ thật kỹ.” Giống như nuôi một đứa con vậy.


A Tửu cười xán lạn: “Em tin tưởng bạn trai!”


Mười hai giờ đêm, A Tửu không ngủ được từ trong ổ chăn bò ra. Cô mở to mắt ở trong phòng tối om, do dự mãi rồi lấy di động đặt ở tủ đầu giường. Cô cúi đầu nhìn app [Tiên Duyên] mới download mấy tiếng trước trên màn hình di động, mím môi.


Một khi chuyện nửa đêm không ngủ được chơi game bị mấy người đại sư huynh biết, sáng mai, chắc chắn cô sẽ bị dạy dỗ nhỉ? Nhưng mà không chơi thì cô vẫn không ngủ được.


A Tửu nhăn đôi mày nhỏ rối rắm bốn năm giây, thuận theo ý muốn của bản thân mở app [Tiên Duyên].


Phong cách [Tiên Duyên] hoàn mỹ tuyệt đẹp. Đúng theo quy trình, phía trước có một đoạn video bối cảnh cốt truyện. A Tửu sợ quá muộn bị những người khác nhận thấy nên cũng không thèm xem mà nhấn vào [Bỏ qua cốt truyện] ở góc trên bên phải. Ngay sau đó, giao diện trò chơi đổi mới.


Bên trái có bốn loại hình thể, nam trưởng thành, nữ trưởng thành, thiếu nam, thiếu nữ. Mà phía bên phải thì có một loạt chỉ số để nặn mặt từ tạo hình mặt đến mắt mũi ngũ quan vân vân...


Trái tim A Tửu đập thình thịch. Cô căn bản không dám lãng phí thời gian, vội chọn hình thể thiếu nữ, dùng một gương mặt hệ thống và một nickname hệ thống chọn sẵn đi vào trong trò chơi.


Hình ảnh mở màn, toàn bộ người chơi mới đều xuất hiện ở điểm truyền tống Tân Thủ thôn. Sau khi người chơi làm nhiệm vụ ở Tân Thủ thôn lên đến cấp mười lăm là có thể rời khỏi Tân Thủ thôn, đi đến tông môn mình thích bái sư.


A Tửu cũng không xa lạ gì với thiết kế của Tân Thủ thôn. Dù sao, cô đã từng hợp tác quay MV cốt truyện trò chơi [Tranh Lưu] với Thẩm Thư Triệt. Buổi tối cũng tổ đội phát sóng trực tiếp một lúc.


Trước khi quay MV [Tranh Lưu], A Tửu có ở nhà chơi [Tranh Lưu] mấy ngày để hiểu biết sản phẩm của nhà tài trợ. Nếu không sớm làm chuẩn bị, lúc phát sóng trực tiếp, A Tửu cũng không có thể vừa làm ra vẻ vừa không lãng phí một tý lượng trị liệu nào.


Nhiệm vụ Tân Thủ thôn của [Tiên Duyên] không khó, cũng không quá yêu cầu người chơi dùng kỹ thuật. Người chơi biết chạy biết nhảy biết ấn kỹ năng là có thể thuận lợi lên tới cấp mười lăm.


A Tửu thao tác thành lập nhân vật, từng bước một làm nhiệm vụ NPC tuyên bố, tu vi cũng vèo vèo vèo tăng lên. Khi A Tửu chạy xong nhiệm vụ ở Tân Thủ thôn, trong màn hình nở rộ ra năm chữ ánh vàng lấp lánh: [Tăng đến cấp mười lăm].


Đồng thời, nhảy ra một hàng nhắc nhở: [Có đến tông môn bạn thích cầu học không? Có / Có]


A Tửu nhìn hai chữ cuối trong bảng nhắc nhỏ “Có / Có”. Cô chớp chớp mắt, sau một lúc lâu, cô dụi dụi mắt lại xem, vẫn như cũ chỉ nhìn thấy “Có / Có”.


A Tửu: ...


Nhà sản xuất trò chơi [Tranh Lưu] tốt xấu gì còn cho chọn “Có / Không”. Bạn chọn “Không” thì sẽ được truyền tống đến thành trấn, qua một loạt nhiệm vụ rồi lại lần nữa hỏi liên quan đến tông môn. [Tiên Duyên] thì ngược lại, nhìn như hai lựa chọn thật ra chỉ có một.


“Vậy thì hỏi làm gì nhỉ?” A Tửu khó hiểu nói thầm. Ngay sau đó, mắt hạnh cô vụt sáng ngời: “Hình như mình đã hiểu cái gì gọi là tinh hoa của làm ra vẻ!”


Giờ này phút này, A Tửu cảm thấy nhà sản xuất trò chơi [Tiên Duyên] cực kỳ càn quấy!


A Tửu duỗi tay nhấn vào “Có”. Rất nhanh, hình ảnh trước mắt lại lần nữa thay đổi. Biểu tượng của sáu môn phái hiệu ra, mà phía dưới mỗi biểu tượng đều có hai hàng chữ nhỏ giới thiệu hệ thống môn phái này và loại hình công kích.


[Kiếm Thương tông].


Hệ thống: Hệ thống Kiếm tu.


Loại hình công kích: Một kiếm định càn khôn, hai kiếm trảm bốn bể, ba kiếm trấn non sông!


A Tửu: ???


A Tửu nhìn ba chữ Kiếm Thương tông, đầu nhỏ của cô đột nhiên đầy hồ nhão, có chút không hiểu rõ. Chờ cô chuyển ánh mắt sang biểu tượng của năm môn phái khác thì cả người đều ngốc.


Sáu môn phái trên màn hình là toàn bộ các môn phái mà A Tửu nghe nói đến ở trong thế giới trước. Thậm chí, biểu tượng môn phái cũng giống nhau như đúc.


A Tửu vốn ghé vào trên giường chơi. Cô nhìn nhìn, không kiềm được cầm di động bò dậy, nhỏ giọng suy đoán: “Chẳng lẽ là ai trong số lục sư huynh, thất sư huynh, bát sư tỷ, cửu sư tỷ mà mình còn chưa nhận được cũng ở thế giới tương lai. Hơn nữa lấy thế giới trước làm cơ sở thiết kế sản xuất [Tiên Duyên]?”


Ôm lòng tràn đầy mờ mịt, A Tửu thử mở vào biểu tượng [Kiếm Thương tông] xếp ở vị trí đầu tiên. Lại nháy mắt, nhân vật A Tửu điều khiển đã đứng ở trong sương trắng vờn quanh, dưới chân là núi xanh ráng chiều đầu trời, trước mắt có một loạt thềm đá trắng nhìn không đến cuối.


A Tửu nhìn cầu thang không đếm được trong màn hình, trong đầu nháy mắt toát ra một con số, 999.


Trong thế giới trước, A Tửu nhớ rõ theo quy củ Kiếm Thương tông, người bái nhập tông môn phải ở 999 bậc thang tìm được một tín vật. Mà tín vật bọn họ tìm được là bằng chứng để bọn họ bái nhập vào vị phong chủ nào trong tông môn.


Có một lần A Tửu về tông, tận mắt nhìn thấy một vài người tìm được tín vật rồi lại ném tín vật xuống, cúi đầu một lần nữa tìm kiếm tín vật khác, mượn hi vọng này có thể bái nhập vào môn hạ của phong chủ mình thích.


“Ngọc bội.” A Tửu điều khiển nhân vật nhảy lên núi. Chỉ sau chốc lát, cô ở bậc thang nào đó tìm được rồi một miếng ngọc bội màu trắng ánh xanh.


Có ngọc bội làm chứng minh, người trông cửa Kiếm Thương tông đến đưa A Tửu đi tìm chưởng môn.


Game mobile [Tiên Duyên] không phải là game thực tế ảo, cho nên từ ánh mắt đầu tiên A Tửu cũng không nhận ra người trông cửa. Nhưng càng nhìn, cô đột nhiên phát hiện, người trông cửa này trước kia cô có biết. Nếu lấy ảnh chụp của anh ta đặt ở trên phần mềm chuyển đổi sang manga ở di động thì hình như diện mạo giống người trước mắt này.


A Tửu lại nhìn từng ngọn cây từng cọng cỏ trong tông môn, sắp xếp bố cục. Cho dù đã sớm nói với bản thân, [Tiên Duyên] do một vị sư huynh sư tỷ nào đó thiết kế thì trong lòng cô vẫn nhảy ra chút kỳ dị cổ quái.


Trước khi thấy chưởng môn, A Tửu thoáng nhìn thấy phía trước có hai người chạy đến. A Tửu dừng bước chân. Ngay sau đó, cô thấy một người trên đầu có tên [Lục sư huynh - Sơn Đại Vương] dẫn một thiếu nữ tên A Tửu đến trước mặt sư phụ chưởng môn giao nhiệm vụ.


Ở trong thiết lập của [Tiên Duyên], người chơi có thể lên làm tiểu sư muội, sư huynh, sư tỷ của tông môn đều sẽ đạt được một danh hiệu phía trước. Người chơi về đến tông môn, danh hiệu sẽ tự hiện ra.


A Tửu hoàn toàn không biết gì về thiết lập kia cả, nhưng cô có thể thấy tin tức của hai người trước mặt.


Lục sư huynh, thân phận biểu hiện: Người chơi.


A Tửu, thân phận biểu hiện: NPC tiểu sư muội của tông môn.


A Tửu ngơ ngẩn click vào vị lục sư huynh kia, mở khung chat ra: “Lục sư huynh, [Tiên Duyên] là anh thiết kế à?”


Trần Thiên thấy một người chơi xa lạ gọi anh là lục sư huynh, cũng không thấy kỳ lạ. Dù sao không ít người chơi trong tông môn đều thích gọi như vậy. Cậu ta cũng thích được gọi là lục sư huynh.


Buổi tối, cậu ta nhận được tin nhắn của A Tửu, không chỉ có không thở phào một hơi ngược lại rất buồn bực. Chân tướng trong suy đoán của cậu ta, A Tửu rất có thể từ trong miệng những người khác của VLLU nhận ra cậu ta, cho nên lười thừa nhận đã từng sắm vai NPC.


Hiện tại, lại vừa thấy A Tửu hỏi nội dung là thiết kế trò chơi, Trần Thiên vừa nghẹn khuất lại tức tối: “Mới hai ba giờ sáng, bạn đã choáng váng à? Tôi không thiết kế ra nổi trò chơi! Trò chơi này là bạn trai Tang Tửu thiết kế! Anh ấy chính là đồ lừa gạt, cướp thứ bậc trong sư môn của người khác ****!”


A Tửu: ???


Từ thô tục phía sau bị hệ thống tự động mã hóa, A Tửu không nhìn thấy. Nhưng đoạn trước đã làm A Tửu bị chấn động không nói nên lời.


Dựa theo trục thời gian, trước đêm giao thừa mấy ngày ngũ sư huynh mới nhận được tin của sư phụ. Chẳng lẽ mấy tháng là anh có thể phát triển ra một tựa game mobile à?


A Tửu không còn tâm tư tiếp tục chơi trò chơi. Cô trực tiếp ấn vào đường link website Official [Tiên Duyên] ở phía bên phải. Chờ sau khi thấy giới thiệu ở website Official, bàn tay đang chuẩn bị ấn tắt giao diện của A Tửu dừng lại.


[Vì chúc mừng [Tiên Duyên] tròn bảy năm, đặc biệt ra hoạt động...]


Mấy chữ khác, hoàn toàn bị A Tửu làm lơ. Trong ánh mắt cô chỉ nhìn thấy ba chữ tròn bảy năm ở phía trước. Ôm chút tâm tư không rõ, A Tửu nhấn mở phần tư liệu về NPC [Kiếm Thương tông].


A Tửu là tiểu sư muội tông môn, bất ngờ cũng ở trong đó. Tư liệu từ nơi sinh ra, lại đến cấp bậc thuộc tính đều có hết.


Cô nhi thôn Thanh Hà, trời xui đất khiến được chưởng môn Kiếm Thương tông thu làm đồ đệ. Cấp bậc 60, thuộc tính...


A Tửu nhìn những kỹ năng nắm giữ phía sau thuộc tính, cực chậm chớp mắt. Chút kỳ dị cổ quái trong lòng trước đó không lâu dường như đã tìm ra ngọn nguồn rồi.


Trước mắt, A Tửu cảm thấy cô như đang xem lại nhật ký một phần cuộc đời của mình. Một ít việc lớn từ khi sinh ra đến lớn lên đều có thể đối ứng chính xác trên tư liệu.


Nhưng...


Có một số việc, ngũ sư huynh không nên biết được chứ!


Sau khi tự tin tăng lên, A Tửu đã rất ít khi cho rằng mình ngốc nghếch. Nhưng hiện tại, A Tửu thật lòng muốn nói mình ngốc. Một chuyện vô cùng đơn giản, dù cô có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra nổi.


Tuy muốn cho một người tin tưởng trước đó mình vẫn luôn sống trong thế giới game mobile là rất khó, nhưng có xuyên sách ở phía trước, một ít suy đoán nhìn như vớ vẩn vẫn hiện lên ở trong đầu A Tửu.


A Tửu hiếm khi mất ngủ.


Hôm sau, mưa dầm dề. Sáng sớm sau khi tỉnh, Quý Kỳ Tây nhìn mưa phùn kéo dài ngoài cửa sổ, trong lòng tiếc nuối ông trời không chiều lòng người. Anh không thể gọi A Tửu chạy vòng quanh núi tập thể dục buổi sáng.


Chưa đến bảy giờ, anh rửa mặt xong xuống lầu, vừa phê công văn của công ty trong máy tính vừa chờ A Tửu ăn bữa sáng.


Bảy giờ rưỡi, Quý Lâm Xuyên xuống lầu. Bảy giờ bốn mươi phút, Nhậm Tương xuống lầu. Tám giờ, Tịch Ngôn Vãn và Thẩm Thư Triệt cũng xuống lầu.


Trong nhà ăn, năm người hai mặt nhìn nhau, trăm miệng một lời: “A Tửu đâu?”


Một mảnh lặng im.


Ngày thường, ở chung dưới một mái hiên đã lâu, mọi người đều hiểu đồng hồ sinh học của nhau. Trong đó, A Tửu và Quý Kỳ Tây xuống lầu sớm nhất.


Quý Kỳ Tây buông máy tính: “Tôi lên lầu...”


Anh còn chưa dứt lời, A Tửu đã lê dép từ trên lầu xuống. Khuôn mặt luôn luôn tươi cười không còn, phía dưới hai mắt thế mà có quầng thâm, cả người uể oải ỉu xìu.


Mấy người giật mình, Quý Kỳ Tây bước đến trước mặt A Tửu sớm hơn những người khác. Anh duỗi tay thử nhiệt độ trên trán A Tửu, quan tâm hỏi: “Có chỗ nào không thoải mái à?”


A Tửu dừng một chút. Ngay sau đó, cô ngẩng đầu, vành mắt hồng hồng nhìn về phía mọi người. Cô tủi thân mang theo nức nở nói: “Làm sao bây giờ? Em không phải con người.”


Những người khác: ?


Sao mới sáng sớm A Tửu đã tự mắng mình rồi? Khó chịu ở đâu, trực tiếp mắng bọn họ đi!!!


___


Tác giả có lời muốn nói:


A Tửu: Làm sao bây giờ? Có lẽ em không phải con người. Em và các sư huynh sư tỷ có cách biệt giống loài QAQ.


Bạn cần đăng nhập để bình luận