Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 147: Ngoại truyện
“Chúc mừng Tang Tửu dựa vào ca khúc đơn 'The love of two worlds' nhận được giải top 10 Golden Melody Awards của Kim Nhạc Phù!”
“Chúc mừng Tang Tửu dựa vào vào vai diễn Kiều Kiều trong bộ phim điện ảnh 'Đọ sức trên không' nhận được giải nữ chính xuất sắc nhất của Kim Lan!”
“Chúc mừng Tang Tửu dựa vào vào bộ phim truyền hình 'Kiếm Sơn' nhận được giải top 10 nhà sản xuất phim của Kim Đường!”
Trên sân khấu ánh đèn rực rỡ, một đoạn video tập hợp những giải thưởng chất lượng cũng như giải cao quý Tam Kim mà A Tửu vinh quang đạt được năm qua trong nước đang được máy chiếu chiếu lên màn hình lớn.
Trong hình, A Tửu mặc lễ phục rườm rà thêu hoa lá, trong ánh mắt vô số người, trong tiếng hét chói tai của những người hâm mộ, chầm chậm lên sân khấu. Trong tay cô là cúp vàng điêu khắc hình hoa lan, xinh đẹp sáng chói mắt, phía trên khắc sự nỗ lực của cô cũng khắc thành tựu của cô.
Ngay sau đó, sân khấu đèn phút chốc sáng ngời, đồng thời hình ảnh máy chiếu trên màn hình lớn cũng không có dấu hiệu nào bị chuyển cảnh.
Từ hiện trường giải Kim Lan cắt tới sân bay, đoàn phim, quảng bá ngoài trời, cảnh trong chương trình giải trí, những cảnh này khác với tuyển tập giải thưởng trước đó. Trong những cảnh sau này, tuy đều có A Tửu xuất hiện, nhưng nhân vật chính lại cũng không phải là A Tửu.
“A Tửu! Ma ma yêu cưng!”
“Tửu Tửu, đừng khóc, tin bôi nhọ trên mạng, chúng tôi không tin!”
“Cục cưng, sinh nhật vui vẻ!”
“A Tửu, em sẽ về trường ngoan ngoan đi học, mỗi ngày hướng về phía trước. Chị nhớ phải kí tên cho em, không được đuổi em ra khỏi fandom đâu đấy!”
Từng tiếng, từng câu, những người hâm mộ đầy yêu thương và ủng hộ, tràn ngập trong máy chiếu, cũng vang dội toàn bộ sân vận động rộng lớn và trong cả livestream.
Rất nhanh, hình ảnh lần thứ hai nhoáng lên, có ảnh chụp màn hình fans nhắn tin riêng nói chuyện vặt cuộc sống với A Tửu trên Weibo, có fans ở quảng trường Weibo khoe ra giấy trúng tuyển đại học các loại.
Nhìn từng hình ảnh nhoáng lên trong máy chiếu, cho dù là fans ở hiện trường concert hay là fans canh giữ ở livestream cũng không thể tin nổi che miệng lại, trong đó có không ít fans được máy chiếu đưa hình ảnh của quá khứ lên, viền mắt đã rưng rưng rồi.
Chẳng ai nghĩ tới kiên trì, nỗ lực của bọn họ vậy mà đều được A Tửu nhìn ở trong mắt, ghi tạc trong lòng, cũng được A Tửu ghi lại trong máy chiếu.
Chính chủ và fans, ở một ý nghĩa nào đó đang cùng một khuôn hình.
[Con mẹ nó ! Khóc lớn! Móa! Tôi khóc thật lớn tiếng!].
[A Tửu rất xấu rồi hu hu hu, ngay trước đó vừa hát một bài mười sáu loại giọng buồn cười, làm chúng tôi đều cười ha ha đau bụng. Ngay sau đó, không nói tiếng nào làm chúng tôi lệ rơi như mưa!].
[Tôi nhìn thấy mình đi đón sân bay. Khi đó chuyến bay trễ giờ, hai giờ sáng mới hạ cánh, A Tửu kiên trì đưa khoảng hơn mười fans đi đón từng người an toàn về nhà. Sau đó, chúng tôi thuê xe buýt [đầu chó], chị ấy nhìn những người hâm mộ vào cửa mới để cho tài xế lái xe. Đêm đó, tôi đã thề phải làm fans của A Tửu cả đời!].
Trong lúc toàn bộ livestream điên cuồng hiện bình luận, toàn bộ hiện trường điên cuồng hò hét chói tai, A Tửu một lần nữa thay một bộ quần áo, xuất hiện ở trung tâm sân khấu.
Không giống với váy áo hoa lệ hay giỏi giang khi hát những ca khúc trước, giờ này phút này, A Tửu tết tóc lệch, lông mi dài cong vút tô điểm lấm tấm như bụi phấn, lóe lên lóe lên, trên người cô mặc một bộ áo sơ mi trắng và chân váy bút chì màu đen, thoạt nhìn, thanh xuân hoạt bát như một lần nữa trở về thời cấp ba.
Những người hâm mộ vừa thấy A Tửu, tiếng thét chói tai hưng phấn lập tức tăng gấp mấy lần, tầng tầng lớp lớp, cuồn cuộn mà đến, suýt nữa lật ngược mái vòm sân vận động.
A Tửu nghe âm thanh không ngừng vang bên tai, đôi mắt hạnh hơi cong. Sau đó, cô một tay cầm lấy microphone, một tay để ngón tay ở trước môi, nháy mắt một cái, nhẹ nhàng suỵt một tiếng.
Phút chốc, âm thanh chợt dừng lại.
Ánh mắt mọi người toàn trường sáng quắc nhìn A Tửu.
Đồng thời, những người hâm mộ ở hàng giữa và hàng sau cũng từ hình ảnh cận cảnh trong màn hình lớn nhìn thấy trên ngón tay A Tửu đeo một chiếc nhẫn kim cương màu xanh da trời.
[Ha ha ha!].
[Trước đó tôi đã nói A Tửu đeo nhẫn mà mấy người không tin! Mấy người mở mắt ra nhìn mà xem!].
[Nhẫn kia vừa nhìn đã thấy đầy mùi tiền rồi.].
[Nông cạn! Mấy người quá nông cạn rồi! Thế mà chỉ nhìn thấy tiền! A Tửu sắp bị West lừa về nhà rồi!].
[A Tửu đeo nhẫn lên ngón áp út! Hai người bọn họ đăng ký kết hôn rồi à?! Ma ma không cho phép!].
“Mọi người đều nhìn máy chiếu rồi chứ.”
A Tửu liếc xuống dưới, vì trước đó không lâu cô mới hát không ít bài nên giọng trong veo của cô cũng mang theo chút khàn nhỏ: “Các bạn đoán máy chiếu đang làm gì thế?”
Tất cả mọi người: “Á á á á á!”
Nó có nghĩa là bạn đã thấy sự nỗ lực của những người hâm mộ!
Mặt mày A Tửu hơi cong, cực kỳ thành thực trả lời: “Đúng, phần trước là tuyển tập nhận được giải thưởng, đương nhiên là đang khoe khoang rồi! Về phần phía sau nha…”
Nói đến một nửa, A Tửu thoáng dừng lại, trong giây lát, cô nghịch ngợm cười: “Thay quần áo quá chậm, nhân viên mới bảo kéo dài đoạn video kia ra.”
Những người hâm mộ: ...
Tin cái đồ quỷ yêu nhà cô chắc!
Hàng ghế VIP, Nhậm Tương che miệng cười, nghiêng đầu hỏi Quý Kỳ Tây: “A Tửu không nói thì không sao, cần gì lại lừa những người hâm mộ?”
Quý Kỳ Tây đỡ dây tiếp ứng quấn trên đầu anh, dọc theo sáng hơi yếu, có thể thấy trên ngón áp út của anh cũng đeo một chiếc nhẫn.
Ánh mắt của anh chuẩn xác rơi vào trên người A Tửu, nghe vậy, nhẹ nhàng cười: “Chắc vừa yêu vừa hận.”
Bình thường, A Tửu thích những người hâm mộ như thích trẻ con nhưng hết lần này tới lần khác trong trường hợp chính thức cũng không nói lời dỗ dành.
Quý Lâm Xuyên ngồi ở bên kia Quý Kỳ Tây, nghe vậy, không lạnh không nhạt hỏi: “Chú và A Tửu vừa yêu vừa hận à?”
Vừa nghe thấy Quý Lâm Xuyên hỏi, ba người sát vách lập tức giận. Ai có thể ngờ tháng trước hai người mới vừa đăng ký kết hôn xong, Quý Kỳ Tây đã lừa A Tửu chạy mất chứ!
Đồ đàn ông chó má tâm cơ thâm trầm!
“Chú và A Tửu.”
Quý Kỳ Tây cúi đầu, chậm rãi vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay anh, mắt hiện vẻ dịu dàng, lười biếng cười nói: “Chú hạnh phúc hơn những người hâm mộ nhiều, dù sao, chú và A Tửu có thể dỗ nhau, dỗ từ sớm dỗ đến muộn.”
“Bốp!”
Quý Kỳ Tây giơ tay lên cản cây quạt phía bên phải đánh tới. Anh cầm lấy cây quạt, thoáng nhìn sang phải, thoáng nhìn Quý Lâm Xuyên vừa ngồi về chỗ.
Anh cầm cây quạt tiếp ứng vẽ A Tửu bản anime vào trong lòng, không nhẹ không nặng đâm Quý Lâm Xuyên một câu: “Trẻ con.”
Quý Lâm Xuyên hừ lạnh: “Khoe khoang.”
Ba người Tịch Ngôn Vãn, Nhậm Tương, Thẩm Thư Triệt, nhìn hai chú cháu đấu tranh cùng nhún vai. Bọn họ đã sớm nói từ trước kiên quyết không thể hỏi chuyện có liên quan đến Quý Kỳ Tây và A Tửu, đỡ để anh khoe khoang! Nhìn thấy chưa, linh chưa?!
Trong khu đối diện ở chếch với bọn họ, Trần Thiên ngồi cùng hai bạn cùng phòng. Trần Thiên nhìn A Tửu trên sân khấu, ảo não lại xấu hổ, lòng nói cũng không biết ấn tượng của cậu ta lúc nào mới thay đổi ở trong lòng của A Tửu, thuận vị lên làm lục sư huynh chân chính.
Sát bên, Hoa Tín và Lục Dư Thanh nhìn cậu ta, âm thầm trao đổi ánh mắt, trong lòng âm thầm suy đoán, chẳng lẽ lão Trần vì hận mà sinh yêu với Tang Tửu? Trước có bỏ anti thành fans, sau có concert, quá khác thường.
A Tửu hoàn toàn không biết gì về sóng gió dưới sân khấu, cô và những người hâm mộ vừa yêu vừa hận, cũng bị mình tự chọc cười mình. Tuy hệ thống chúa ra vẻ đã mở trói buộc, nhưng cô rất hoài nghi mình dưỡng thành thói quen thỉnh thoảng muốn làm ra vẻ một cái.
“Từ chương trình thực tập sinh đến bộ phim mạng đầu tiên, từ bộ phim điện ảnh đầu tiên đến concert cá nhân đầu tiên.”
A Tửu khom lưng cúi đầu với những người hâm mộ một cái: “Tôi vẫn luôn làm ra vẻ, luôn hồ đồ. Nhưng phía sau vẫn luôn có mọi người ở đó, có mọi người làm bạn. Cảm ơn.”
Lúc A Tửu nói cảm ơn, trong máy chiếu lần thứ hai xuất hiện hình ảnh, bên trong có fans nhắn tin riêng cổ vũ A Tửu, cũng có fans gửi thư qua bưu điện đến công ty quản lý.
Thấy thế, những người hâm mộ lòng chua xót lau nước mắt, cô nhóc xấu, mới mới là dáng vẻ vừa yêu vừa hận đã lật sang tình cảm. Quả thực rất xấu rồi!
A Tửu cầm microphone, liếc nhìn hàng ghế VIP, trong đôi mắt hạnh như có ánh sáng, “Hai năm trước, là giai đoạn rất quan trọng trong cuộc đời tôi.”
Cô tìm được sư huynh, sư tỷ, tiểu sư thúc, lần nữa nhặt về sự tự tin, cũng học được rất nhiều kỹ năng, cuộc sống mỗi ngày đều muôn màu muôn vẻ.
Mặt mày A Tửu cong cong: “Cảm ơn hai năm qua đã luôn ủng hộ em, đại sư huynh, nhị sư tỷ, tam sư huynh, tứ sư tỷ, cùng với…”
“Chồng của em.”
Toàn trường bùng lên tiếng xôn xao!
Những người hâm mộ không thể tin được, A Tửu luôn luôn khoe khoang, vậy mà âm thầm kết hôn rồi!
Trong nháy mắt A Tửu dứt lời, một ánh đèn vừa vặn hay chiếu xuống dưới sân khấu, ngay sau đó, trung tâm màn hình lớn xuất hiện hình ảnh Quý Kỳ Tây.
Người đàn ông trong màn hình, mặc áo sơ mi trắng quần tây đen giống với A Tửu, so sánh với y phục của anh, ánh mắt những người hâm mộ đa phần dừng ở những vị trí khác, như dây tiếp ứng quấn trên đầu anh, cây quạt tiếp ứng đang phe phẩy trên tay, còn có gậy phát sáng màu tím và bảng led.
Những người hâm mộ: ...
Móa! Đồ tiếp ứng của anh còn đầy đủ hơn cả bọn họ!
Quý Kỳ Tây cũng không nhìn màn ảnh, anh chống lại ánh mắt A Tửu, đưa đồ trong tay tạm thời “gửi lạ.”
vào trong lòng Quý Lâm Xuyên. Sau đó, anh hướng về phía A Tửu, hai tay làm hình trái tim.
[Động tác này được gọi là thuần thục, được gọi là chuẩn xác, vừa nhìn đã biết bình thường thường xuyên làm hình trái tim!].
[Người anh em phía trên quá xấu rồi! Đã trong rừng chanh, cậu còn tiếp tục đào cây chanh từ bên trong!].
Trên sân khấu, A Tửu thấy động tác của Quý Kỳ Tây, phút chốc nở nụ cười. Chờ cười xong, cô trông mèo vẽ hổ làm một hình trái tim về với Quý Kỳ Tây.
Hai người cách một sân khấu thật dài, cách ánh đèn chiếu chằng chịt, ánh mắt chạm nhau, cùng nở nụ cười.
Những người hâm mộ vốn bị hình ảnh trên máy chiếu và lời cảm ơn chân tình của A Tửu VCR làm chảy nước mắt, lúc này nhìn tương tác của A Tửu và Quý Kỳ Tây, có vài fans không nhịn được gào khóc thành tiếng, hai tay bắc thành loa, lớn tiếng hô: “Ma ma không cho phép hu hu hu!”
“Cục cưng, chị nhất định phải hạnh phúc! Nếu anh ấy dám bắt nạt chị, em sẽ vác dao giết đến cửa!”
“A Tửu, đồng ý với chúng tôi sau này vẫn hát và đóng phim chứ?!”
Cả sân vận động, hơn vạn tiếng nói cùng tụ vào, đặc biệt như một hiện trường gả con gái quy mô lớn.
A Tửu thấy những người hâm mộ lo lắng như vậy, chóp mũi phút chốc chua xót. Cô sờ sờ mũi, khàn giọng cười nói: “Mọi người cũng không cần quá lo lắng nữa, thật ra trên giá trị vũ lực giá trị, tôi khá giỏi.”
Nghe vậy, Quý Kỳ Tây vẫn xuất hiện ở trung tâm màn hình lớn, dùng vẻ mặt thản nhiên giơ ngón tay cái với A Tửu trong màn ảnh, tỏ vẻ anh cực kỳ tán thành lời A Tửu nói.
Những người hâm mộ: ...
Được rồi, xem ra có thể tiết kiệm dao rồi.
A Tửu đạt được sự tán thành của Quý Kỳ Tây, đáy mắt đầy ý cười, rất nhanh, tiếng nhạc truyền đến, cô thu lại tâm tình nâng microphone lên, nhẹ giọng nở nụ cười: “Ca khúc cuối cùng 'The love of two worlds' tặng cho mọi người trên tất cả nẻo đường, cảm ơn đã đồng hành.”
Vượt qua hai thế giới gặp nhau,
Thương anh, yêu sư môn, yêu fans, cũng yêu bản thân mình.
Hết truyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận