Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh
Chương 130
Một câu nói bâng quơ của A Tửu lại làm vẻ mặt của mọi người ở đây trở nên ngơ ngác, bình thường nghệ sĩ đến đây đều cố gắng thể hiện mình để tăng nhiệt độ, ai mà ngờ A Tửu vừa đến ngày đầu tiên đã có thể thuận tiện tìm được một người quay phim chiếu mạng chứ?
Lý do nhận người cũng cực kỳ đơn giản: Nịnh bợ.
Khổng Nhạc Quân ngồi đối diện với A Tửu và Hoàng Quân Quân, anh ta lớn hơn A Tửu một tuổi, năm ngoái nhờ vào một web drama mà có chút fan, cho nên nói về nhiệt độ thì anh ta thậm chí không sánh bằng Hoàng Quân Quân.
Bây giờ, anh ta vừa nhìn thấy Hoàng Quân Quân được A Tửu chú ý mà tự hỏi xem cô ấy có tiện quay phim chiếu mạng hay không, nhịp tim lập tức đập loạn, nhưng mà Cố Vũ Khôn vẫn còn ngồi ở đây làm cho anh ta không dám biểu hiện quá rõ ràng.
[Ha ha ha ha ha ha ha ha, Tang Tửu quá hài hước rồi, ai nói Tang Tửu yếu ớt thích ra vẻ? Người ta rõ ràng là tổng tài bá đạo, tổng tài bá đạo Tang Tửu lên!]
[Trước đây, bias wrecker của tôi cũng bị chú Cố diss trên chương trình giải trí, lúc đó nhìn anh ấy cười làm lành cực kỳ đau lòng, ai bảo nền móng của anh ấy không tốt, fan cũng không nhiều, bây giờ thấy có người làm chú Cố ăn quả đắng, trong lòng tối cảm thấy rất thoải mái!]
[Fan của Tang Tửu có thể có chút tố chất được không? Đầu tư mấy bộ phim chiếu mạng cũng có thể đợi kết thúc chương trình rồi nói riêng ở hậu đài được mà, đâu cần phải nói trước mặt, một đàn em cứ nhất quyết không cho đàn anh mặt mũi, làm khó mấy người khoe khoang!]
[Fan của chú Cố đừng tiêu chuẩn kép như vậy, chỉ cho phép chú Cố nhà mấy người tính tình ngay thẳng, không cho phép Tang Tửu nhanh mồm nhanh miệng sao?]
[Có sao nói vậy, tôi hi vọng bias wrecker của tôi có thể gặp được người thẳng thắn như Tang Tửu vậy, trên chương trình giải trí còn có thể có cơ hội đi thử vai, quả thực là miếng bánh lớn từ trên trời rơi xuống!]
[Tang Tửu thật sự không tầm thường, vốn dĩ tôi đã lo lắng rằng dựa vào tính tình của Tang Tửu, khi chạm mặt với người cầm lệnh bài miễn tử mang tên nói lời ngay thẳng để nói người khác như Cố Vũ Khôn, thì cô ấy sẽ không nhịn được mà đâm chọt lại. Mặc dù tính tình Cố Vũ Khôn không tốt nhưng mà cũng là đàn anh, rất dễ để lại nhược điểm cho người khác nói, kết quả!!! Cho dù Tang Tửu không nói thẳng mặt đối phương những cũng có thể coi thường người ta ở phương diện khác!]
[Hay lắm hay lắm, cả người tôi đều cảm thấy sảng khoái toàn nhìn người khác bị Cố Vũ Khôn diss, lần đầu tiên có thể nhìn thấy người có thể thẳng thừng làm Cố Vũ Khôn xanh mặt, hay!]
Cộng đồng mạng nói không sai, sắc mặt Cố Vũ Khôn lại tái rồi, có thể là vì lâu rồi anh không đóng phim nữa, cũng có khả năng anh ta đã quen hoành hành ngang ngược trong show thực tế rồi, cho nên Cố Vũ Khôn chẳng buồn khống chế vẻ mặt của mình nữa, cho nên, đến khi anh ta nhìn lại A Tửu thì ánh mắt có chút hơi hung dữ.
[Chỉ số ra vẻ: 8028/ 9999]
Cao Trục sợ Cố Vũ Khôn sẽ nhắm vào A Tửu ngay trước màn hình nên anh ấy vội vàng cười nói: “A Tửu, trong tương lai cháu có nuôi suy nghĩ trở thành nhà sản xuất hay không?”
Ông ấy nói xong thì đưa tay vén lọn tóc trước trán, cố gắng làm ra vẻ có vài phần thong dong: “Cháu xem có nhân vật nào phù hợp với chú hay không? Ví dụ như các loại nhân vật như công tử nhà giàu thời dân quốc, thái tử, hoàng tử hay vương gia gì đó, thực không dám giấu, thời đại học có thời gian chú còn được gọi là hot boy trường đó!”
Nghe vậy, Tưởng Vi ngồi bên cạnh che miệng nở nụ cười: “Năm đó anh Cao thật sự có danh hiệu hot boy, có điều bây giờ ấy à...”
Cao Trục ho khan một tiếng: “Cho tôi chút mặt mũi!”
“Thầy Cao...” A Tửu cẩn thận nhìn vào ánh mắt đầy chờ mong của Cao Trục, cô rất thành thật nói: “Chú có phiền đóng vai ba của bọn họ không?”
Cao Trục: ???
“Ha ha ha ha!” Tưởng Vi vỗ xuống bàn, rất không nể mặt: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha, diễn vai người cha cũng rất thích hợp đó, dù sao cũng vẫn có tiền.”
Cao Trục giả bộ tức giận trừng mắt nhìn Tưởng Vi, rồi lại nhìn về phía A Tửu, u oán nói: “A Tửu, bộ phim chiếu mạng do cháu đầu tư mà cháu không định đoạt được sao?”
Thực ra, anh ấy hỏi A Tửu điều này trên phát sóng trực tiếp là vì muốn giúp cô, nếu như sau khi Hoàng Quân Quân thử vai thất bại không nhận được vai, cộng đồng mạng sẽ châm chọc A Tửu chỉ biết nói mà không biết giữ lời.
“Đương nhiên không thể rồi.” Hai tay A Tửu nâng cằm, cô mềm giọng nói: “Sư huynh của cháu bảo cháu đầu tư mấy bộ web drama để huấn luyện ánh mắt của cháu, anh ấy nói nếu như phim chiếu mạng của cháu có thể hoàn thành kế hoạch mục tiêu thì cháu có thể dán thêm một ngôi sao lên Kim Tự Tháp.”
Tương lai A Tửu cũng không muốn làm diễn viên mãi, thậm chí cô đã có kế hoạch làm một bộ phim phóng sự về series công nghệ truyền thống từ trước rồi.
Dó đó, Quý Kỳ Tây muốn để A Tửu chọn cái nào vừa ý thì chọn, tiền bị thâm hụt thì tính cho anh, nếu có lãi thì tính cho A Tửu. Nếu như có lãi, A Tửu có thể dán một ngôi sao nhỏ lên kim tự tháp, có thể nói là một công đôi việc.
Tổng cộng A Tửu đầu tư ba bộ web drama, phim trinh thám dân quốc, phim hài kịch cổ đại, và phim ngôn tình tiên hiệp.
Bởi vì có Quý Kỳ Tây đi cửa sau thương lượng từ trước, cho nên A Tửu có quyền lên tiếng rất lớn trong đoàn phim, có điều, vì để mình có thể thuận lợi dán sao lên kim tự tháp, ứng viên mà A Tửu chọn vẫn phải nghe theo ý kiến của đạo diễn và biên kịch.
A Tửu nói xong, cô nghiêng đầu nhìn Cao Trục, nghiêm túc hứa hẹn: “Thầy Cao, chờ cháu dán xong kim tự tháp, cháu sẽ tranh thủ làm một phim chủ đề công tử nhà giàu dân quốc hay thái tử hoàng tử, vương gia gì đó cho chú!”
Trước khi nói xong, A Tửu còn nhớ kỹ làm bộ, giống như một con công nhỏ lộng lẫy, kiêu căng, ngạo mạn: “Đương nhiên, thầy Cao, trước khi chú nhận vai, nhất định phải nịnh bợ cháu một chút.”
[Chỉ số ra vẻ: 8029/ 9999]
Còn chưa đợi Cao Trục lên tiếng, Cố Vũ Khôn đã mặt lạnh cười một tiếng: “Đóng phim truyền hình cũng phải chú ý mang thực lực ra để nói chuyện, Tang Tửu, cô cũng không thể đứng trước cộng đồng mạng trên sóng trực tiếp mà truyền tải tư tưởng không đúng đắn.”
“A? Hóa ra cho người nịnh bợ đóng phim truyền hình là có tư tưởng không đúng đắn sao?” A Tửu ngây ngóc, sau đó cô tỏ vẻ khó hiểu hỏi Cố Vũ Khôn: “Nhưng vừa rồi Quân Quân nói chuyện với tôi, không phải thầy Cố cũng nói Quân quân là vì đóng phim nên mới nịnh bợ tôi sao? Tôi cho rằng quy trình kia là điều bình thường ở trong giới chứ.”
Cố Vũ Khôn: ?!!
[Chỉ số ra vẻ: 8030/9999]
[Ha ha ha ha ha ha, Tang tửu hỏi ngược lại không hề sai một chút nào, cảm ơn Tang Tửu làm cho chú Cố biết được cái gì gọi là gậy ông đập lưng ông!]
[Trước đó, Tang Tửu cũng chỉ nói là cho Hoàng Quân Quân cơ hội thử vai, Cố Vũ Khôn cũng độc thật, một câu nói kia của anh ta đã khuếch đại lên phạm vi lớn hơn, sau này nếu Hoàng Quân Quân casting mà nhận được vai, chắc chắn có người âm mưu bàn tán Hoàng Quân Quân dựa vào nịnh hót Tang Tự mà nhận được vai diễn.]
[Làm ơn đi, Cố Vũ Khôn đang đề cập đến Cao Trục mà, OK?]
[Người chị em phía trên, mọi người đều là con cáo ngàn tuổi, nói cái gì kỳ lạ vậy? Tuổi tác và ngoại hình của thầy Cao như vậy, nếu như thật sự để anh ấy diễn công tử nhà giàu, hoàng tử hay vương gia gì đó, trừ khi là phim hài. Nếu mà đóng loại phim khác, không cần bạn nói, mọi người đều hiểu anh ấy dựa vào quan hệ ~]
Trong phòng quan sát, Cố Vũ Khôn tức điên người, đây là lần đầu tiên anh ta bị người khác không nể mặt trên chương trình thực tế như thế: “Tang Tửu, cô...”
Tang Tửu làm bộ không nghe thấy lời còn chưa nói xong của Cố Vũ Khôn, cô vội vàng quay sang nhìn Hoàng Quân Quân, điên cuồng nháy mắt với Hoàng Quân Quân: “Quân Quân, tôi thấy trước đó thầy Cố nói cô nịnh bợ tôi cũng không nghĩ nịnh bợ là tư tưởng không đúng đắn, vừa rồi cô chỉ là đơn thuần chào hỏi tôi mà thôi, không hề nịnh hót một chút nào có đúng không?”
Hoàng Quân Quân: "A... Đúng!"
"Ừ!" A Tửu vỗ tay một cái, mặt mày hớn hở lại nhìn về phía Cố Vũ Khôn lần nữa: “Thầy Cố, Quân Quân không hề nịnh bợ tôi, còn về thầy Cao, tôi và thầy Cao nói đùa thôi.”
Cố Vũ Khôn: ...
Anh ta nhìn dáng vẻ ngây thơ của A Tửu, khuôn mặt anh ta giống như bảng màu vậy, lúc xanh lúc đen, cực kỳ khó coi.
[Chỉ số ra vẻ: 8031/9999]
Cao Trục nhân lúc này lên tiếng, gật đầu liên tục: “Đúng đúng đúng, tôi quen biết A Tửu từ trước nên chỉ đùa một chút thôi.” Lúc đang nói chuyện anh ấy nhìn về phía màn hình trực tiếp: “Mọi người nhớ cạnh tranh công bằng trong mọi việc nhé, đừng đi cửa sau!”
Tưởng Vi cầm bảng hiệu trên bàn làm bộ đánh anh ấy: “Anh tự nói mình đi!”
Có Cao Trục và Tưởng Vi điều tiết bầu không khí, Cố Vũ Khôn cũng không còn mặt mũi nào tiếp tục chiến đấu với A Tửu nữa, chỉ có điều sắc mặt vẫn khó coi, rất giống như ai đó thiếu nợ anh ta tám triệu.
A Tửu thấy Cố Vũ Khôn không nói tiếp, cô cũng lặng lẽ thờ phào nhẹ nhõm, đồng thời dựng một ngón tay cái dưới gầm bàn cho bản thân mình.
Trước khi tham gia “Động lòng-ing”, Tịch Ngôn Vãn đã nói qua về thông tin cá nhân của một số khách mời ở đây, trong đó đặc biệt nhấn mạnh Cố Vũ Khôn,
Theo như lời của Tịch Ngôn Vãn, người này mọi việc đều không biết khách sáo, nói chuyện không biết suy nghĩ còn có thể nói là anh thẳng tính, nhưng chỉ sợ anh lại dựa vào việc mình nổi tiếng là người thẳng tính mà hạ thấp người khác, hạ nhục, vu khống, nói xấu người khác.
Tịch Ngôn Vãn có thể hiểu được vì sao bạn cô ấy lại mời Cố Vũ Khôn làm khách mời thường xuyên, dù sao, đôi khi anh ta diss khách mời, có khi lại diss người nghiệp dư, thật sự làm cho chương trình có không ít nhiệt độ. Nhưng mà, Tịch Ngôn Vãn lại hối hận giúp A Tửu tham gia chương trình này, cô ấy lo lắng A Tửu sẽ bị bắt nạt trong chương trình này.
“Nếu như anh ta không biết xấu hổ mà dùng lời thô tục mắng em, có thể A Tửu sẽ bị bắt nạt.” Lúc đó, Quý Kỳ Tây bắt chéo hai chân ngồi rung đùi trên ghế sofa rồi lại cười nói: “Nhưng anh ta không dám, anh ta chỉ dám đá xéo em thôi, nói đúng ra, tham gia mấy chương trình thực tế rồi, mọi người không nhìn ra được sao? Căn bản A Tửu không sợ người khác đá xéo, một khi anh ta nói chọc ngoáy A Tửu, nói không chừng chính bản thân anh ta lại thành người câm phải uống thuốc đắng trước, khổ đến mức nói không ra lời.”
Anh đứng dậy đi tới trước mặt A Tửu, nhìn A Tửu đang nghe bọn họ nói chuyện mà như rơi vào trong sương mù rồi cười: “Bé A Tửu, trong chương trình giải trí thực tế này em thích nói cái gì thì nói, thích làm cái gì thì làm, không cần phải lo lắng đắc tội người khác, cũng chẳng cần lo làm lớn chuyện trong chương trình, ê-kíp đã mời Cố Vũ Khôn làm khách mời đã nói lên rằng em làm loạn càng lớn họ càng vui vẻ.”
Những lời khác A Tửu không nhớ lắm, nhưng lại nhớ rất rõ câu muốn nói cái gì thì nói, muốn làm cái gì thì làm.
“A Tửu, quá tuyệt, mày làm được rồi!” Trong lòng A Tửu tự khen ngợi mình xong thì nhìn về phía màn ảnh, kiêu ngạo nở nụ cười, ê-kíp chắc chắn rất vui vẻ!
Tất cả khán giả xem trực tiếp: ...
Được rồi được rồi, chúng ta đã nhìn ra từ trước rằng cô cố ý đối phó Cố Vũ Khôn rồi, không cần nói rõ ràng cho chúng tôi như thế!
Chẳng máy chốc, bản biên tập của tập năm “Động lòng-ing” đã có rồi, khách mời trong phòng quan sát và cộng đồng mạng xem trực tiếp đều thu lại suy nghĩ của mình mà tập trung xem biểu hiện của tám người nghiệp dư trong phòng nhỏ Động lòng.
Trong tập năm, ê-kíp chương trình yêu cầu bốn vị nam khách mời phải mua cho mỗi một nữ khách mời một món quà riêng biệt, bốn món quà không được ký tên để trong hộp, nữ khách mời chọn quà của ai thì phải hẹn hò với người đó vào ngày hôm sau.
Bởi vì đã ở cùng với nhau trong bốn tập đầu, mọi người trong phòng nhỏ Động lòng đều hiểu khá rõ về nhau. Cho nên các nam khách mời khi mua quà đều có tính toán mục đích, mặc dù họ không ký tên nhưng nữ khách mời vừa nhìn cũng có thể nhận ra những món quà này chuẩn bị đưa cho ai.
Cố Vũ Khôn vừa nhìn xung quanh, lại tiếp tục đưa ra mấy lời nói thẳng: “Vị nữ khách mời số một vừa nhìn thấy khuyên tai đã sáng mắt lên, căn bản là cô ấy không thích phong cách đó, chắc là hài lòng về giá cả?”
“Nữ khách mời số bốn làm quá rồi, mới có mấy ngày đã thăm dò suy nghĩ của đối phương. Nam khách mời số hai cũng quá nuông chiều cô ấy, còn làm bữa sáng cho cô ấy nữa.”
Trong phòng trực tiếp, những người khác cũng sẽ bình luận một câu thích hợp, có điều cũng không có ai bình luận những lời sắc bén như Cố Vũ Khôn. Dù sao, thiết lập của Cố Vũ Khôn trong “Động lòng-ing” chính là thẳng nam chuyên giám định trà xanh và là người chống lại mấy người đạo đức giả.
Sau khi Cố Vũ Khôn nói mấy lời bình luận sắc bén xong thì nhìn về phía A Tửu: “Tang Tửu, khi cô yêu đương thì thích bản thân món quá hay là giá trị của món quà?”
Tưởng Vi quét mắt nhìn Cố Vũ Khôn rồi cười nói: “A Tửu mới hai mươi ba, vẫn còn độc thân nhỉ.”
“Độc thân sao.” Cố Vũ Khôn bừng tỉnh: “Lúc vừa bắt đầu tôi đã nói đến việc cô ấy đã từng yêu đương chưa, Tang Tửu cũng không trả lời trực tiếp, tôi cứ nghĩ rằng là người trẻ tuổi chột dạ nên không tiện thừa nhận đấy.”
Hoàng Quân Quân nói đỡ mấy câu: “Kim tự tháp của A Tửu còn chưa dán xong , chắc chắn là chưa bắt đầu yêu.”
A Tửu gật đầu: “Đúng, vẫn còn chưa dán xong.”
Trước đó, khi Cố Vũ Khôn dò hỏi, A Tửu vẫn còn hồi tưởng về những món quà của mấy nam khách mời trong căn nhà nhỏ Động lòng để phân tích. Sau khi phân tích xong, trong lúc nhất thời A Tửu cũng không xác định được ngũ sư huynh có thích con đại bàng bằng gốm mà cô làm hay không.
Cố Vũ Khôn thấy Tưởng Vi và Hoàng Quân Quân đều nói đỡ giúp A Tửu thì không thoải mái trong lòng, anh ta vẫn cứ cắn chặt cái đề tài này không tha: “Vậy cô cảm thấy hành vi thích cái khuyên tai có giá trị của nữ khách mời số một kia có thích hợp hay không?”
A Tửu chớp mắt mấy cái: “Thích hợp, tiền nào của nấy, cái khuyên tai kia đúng là rất đẹp.”
Cao Trục ngồi bên cạnh nghe A Tửu trả lời xong thì lông mày hơi nhíu. Rõ ràng Cố Vũ Khôn đã đào cạm bẫy cho A Tửu, anh ấy biết mối quan hệ của Hạ Lai và Cố Vũ Khôn, nhưng cũng không ngờ Cố Vũ Khôn lại dựa vào “Động lòng-ing” để tự nâng mình lên còn mang sự thành kiến đối với A Tửu.
Cao Trục muốn dãn đề tài này ra: “Đúng là tiền nào của nấy...”
“Đẹp thì có đẹp nhưng mà món quà đấy lại không thích hợp cho cô ấy, rõ ràng nam khách mời số hai muốn mua khuyên tai cho nữ khách mời số ba.” Cố Vũ Khôn cắt đứt ý định giải vây của Cao Trục, không hề nể mặt mà bình luận nói: “Mới còn trẻ mà đã ham mê tiền bạc như vậy, cũng không khỏi quá hám giàu.”
A Tửu nghiêng đầu: “Tôi còn tưởng rằng nam khách mời số hai muốn mua quà cho nữ khách mời số một chứ, thầy Cố, làm sao anh biết là cái khuyên tai đó được mua cho nữ khách mời số ba vậy? Không phải trong khâu “tâm thư tỏ tình” nam khách mời số hai đã đưa thư cho nữ khách mời số một sao?”
Cố Vũ Khôn cười hắt ra: “Anh ta đưa thư cho nữ khách mời số một, thế nhưng nữ khách mời số một lại đưa thư cho người khác. Rất rõ ràng, nữ khách mời số một và số bốn đã chọn đi theo con đường thăm dò, hai cô ấy chắc chắn sẽ lật xe.”
“Tôi cảm thấy nam khách mời số hai khá là yêu thích nữ khách mời số một, tôi rất tin tưởng và một buổi hẹn hò giữa hai người họ.” Rốt cuộc Cao Trục cũng tìm được cơ hội nói chen vào: “Nếu không thì chúng ta đánh cược, cược sau khi nam khách mời số hai nhìn thấy nữ khách mời số một thì có vui vẻ hay không, tôi cược là có.”
A Tửu vội vàng giơ cao tay, tràn đầy tự tin nói: “Tôi cũng đánh cược là có!”
Nói xong, A Tửu quay đầu nhìn về phía Hoàng Quân Quân bên cạnh: “Cô biểu quyết theo tôi đi, tôi đưa cô lên giành phần thắng!”
Hoàng Quân Quân cũng tiện đà nhấc tay lên: “Tôi cũng đánh cược là có.”
Tưởng Vi hùa theo tham gia trò vui: “Tôi một phiếu theo A Tửu.”
Vô hình trung, Cố Vũ Khôn có cảm giác anh ta bị những người khác cô lập.
Mặc dù từ trước đó anh ta cũng đã bị cô lập rồi nhưng mà không làm cho anh ta tức giận như bây giờ, dù sao, anh ta cực kỳ không vừa mắt A Tửu!
Sáu nghệ sĩ ngồi trong phòng, có bốn nghệ sẽ đã đánh cược nam khách mời số hai sẽ vui vẻ, chỉ có một mình anh ta cho rằng nam khách mời số hai vừa nhìn thấy nữ khách mời số một thì sẽ không vui vẻ. Điều quan trọng nhất là phong cách của cái khuyên tai kia hoàn toàn không phù hợp với nữ khách mời số một chút nào! Những người kia vì cô lập anh ta, thực sự không động não một chút nào!
Trong phòng quan sát chỉ còn một diễn viên trẻ tuổi là Khổng Nhạc Nhân chưa bỏ phiếu, anh ấy mở miệng, do dự nói: “Tôi đánh cược...”
“Tiểu Khổng, vẫn còn chưa có tin tức gì về bộ phim tiếp theo của cậu đúng không?” Cố Vũ Khôn nhìn giống như nói đùa: “Nếu như cậu không ủng hộ tôi, cậu có tin sau này sẽ không đóng phim được nữa không.”
Sắc mặt Khổng Nhạc Nhân lập tức trắng bệch.
Anh ấy không hề có chống lưng, anh ấy ở trong giới mò mẫm mấy năm khó khăn lắm mới ngoi đầu được, một khi đắc tội Cố Vũ Khôn, chỉ dựa vào mối quan hệ của Cố Vũ Khôn, nói không chừng anh ấy thật sự sẽ bị phong sát mềm.
Đối với một nghệ sĩ đã nổi danh từ sớm, muốn phong sát mềm thì không có ảnh hưởng gì quá to tát, nhưng đối với một người không có nhiều fans only, công ty chủ quản cũng chỉ có vài nghệ sĩ bình thường như anh ấy thì phong sát mềm chính là chặt đứt con đường làm diễn viên tương lai của anh ấy.
Cao Trục và Tưởng Vi liếc mắt nhìn nhau đều âm thầm lắc đầu, xem ra Cố Vũ Khôn đã bị tức giận đến mất lý trí rồi, thế mà lại uy hiếp đàn em trên sóng trực tiếp.
Sau khi Khổng Nhạc Nhân cứng người lại thì vội vàng cười nói: “Tôi đồng ý với lời nói của thầy, khuyên tai này không hợp với nữ khách mời số một, ngược lại rất phù hợp với nữ khách mời số ba, tôi đánh cược sẽ không vui vẻ.” Thực ra, anh ấy thật sự cho rằng quan điểm của Cố Vũ Khôn là đúng, vốn dĩ anh ấy cũng chuẩn bị đứng về phía Cố Vũ Khôn, nhưng thật không ngờ lại bị uy hiếp trước.
Thấy lời nói của Khổng Nhạc Nhân, trên mặt Cố Vũ Khôn lộ ra nụ cười thỏa mãn: “Cậu...”
“Anh đang nịnh bợ thầy Cố sao?” A Tửu nhìn Khổng Nhạc Nhân ở đối diện thì hỏi thẳng: “Vì nếu như anh không ủng hộ thầy Cố thì tương lai sẽ không thể đóng phim được nữa, cho nên anh mới đứng về phía thầy Cố sao?”
[Chỉ số ra vẻ: 8032/9999]
A Tửu vừa nhìn thấy chỉ số ra vẻ thì liền nhìn Cố Vũ Khôn, không ngừng cố gắng nói: “Thầy Cố, không phải anh đã nói nịnh bợ không phải là hành vi có tư tưởng đúng đắn sao? Sao anh có thể lấy cớ không thể đóng phim để làm cho người khác ủng hộ anh, nịnh bợ anh được?”
[Chỉ số ra vẻ: 8033/9999]
“Nói hươu nói vượn!” Lúc này, Cố Vũ Khôn hận không thể ném A Tửu ra khỏi phòng quan sát, anh ta đập mạnh lên bàn, dáng vẻ như bị oan uổng: “Tôi chỉ đùa giỡn mà thôi!”
Những người khác: ...
Ai tin anh đang đùa, bản thân anh tin được sao?
A Tửu tin.
Không những A Tửu tin còn có thể học một biết mười, chỉ thấy A Tửu nhìn Khổng Nhạc Nhân mà nghiêm túc nói: “Tiểu Khổng, anh còn chưa có tin gì về bộ phim tiếp theo đúng không? Anh mà ủng hộ tôi thì có tin sau này có phim đóng mãi không hết không?”
Khổng Nhạc Nhân đã điều tiết xong tâm trạng của mình, trong lòng anh ấy thầm cảm ơn A Tửu, rồi cười trả lời: “Thật sự là tôi thấy lý do của thầy Cố khá đầy đủ, tôi vẫn đánh cược sẽ không, cô hối lộ tôi cũng vô ích mà thôi.”
Nghe vậy, A Tửu gật đầu: “Được rồi! Tôi cũng đang nói đùa thôi!”
Những người khác: ...
Cố Vũ Khôn: ...
[Chỉ số ra vẻ: 8034/ 9999 ]
Ye!
Trong lòng A Tửu điên cuồng vỗ tay, bé A Tửu, mày đúng là quá tuyệt, càng ngày càng luyện thuần thục cách thu chỉ số ra vẻ rồi!
[Hu hu hu hu, cảm ơn A Tửu giúp Nhạc Nhân lên tiếng, vừa rồi sắc mặt Nhạc Nhân cũng bị dọa trắng, đau lòng chết mất!]
[Cố Vũ Khôn hơi quá rồi, lại còn uy hiếp người khác, không phải là anh ta sợ không ai bỏ phiếu giống anh ta thì sẽ mất mặt sao?]
[Nói lời uy hiếp có độc chắc? Không phải nói là đùa thôi rồi à? Lời nói của Cố Vũ Khôn mà tính là uy hiếp thì lời của Tang Tửu không gọi là uy hiếp chắc? Mấy người đừng có mà tiêu chuẩn kép!]
[Người chị em phía trước, nói một câu không dễ nghe thì tôi tình nguyện là Tang Tửu đang đe dọa mà không phải là nói đùa đấy, tôi uy hiếp anh thì anh nhất định phải ủng hộ tôi, sau đó thì anh lại có vai đóng mãi không hết, mẹ kiếp! Đây không phải là miếng bánh từ trên trời rơi xuống sao! Còn có lời uy hiếp nào hay hơn thế này không?!]
Những người hâm mộ Cố Vũ Khôn: ...
Anti-fans trên sóng trực tiếp: ...
[Chỉ số ra vẻ: 8035/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 8036/9999]
Ai? ? ?
A Tửu nhìn chỉ số ra vẻ đột nhiên tăng lên, mặc dù có chút không nhìn ra manh mối gì nhưng cũng không quá xoắn xuýt, ngược lại cô lại tập trung sự chú ý lên màn hình lớn.
Trình tự hẹn hò của bốn tổ khách mời được lấy từ trình tự nam khách mời là chính, nhóm đầu tiên hẹn hò chính là nam khách mời số một và nữ khách mời số hai.
Nam khách mời số một là người phụ trách của một phòng trưng bày tranh, là một người ôn hòa lãng mạn, nữ khách mời số hai làm nghề chạm khắc tượng gỗ, tao nhã lại điềm đạm, hai người cũng là một nhóm biểu hiện đều có cảm tình với đối phương khá rõ.
Tưởng Vi nhìn thấy nơi họ muốn đến thì "oa" một tiếng: “Bọn họ lại đi tới công viên trò chơi, nam khách mời số một cũng khá mưu mô đó.”
A Tửu mờ mịt: “Đi chơi ở công viên trò chơi không phải là một nơi chơi rất vui sao? Sao lại nói có mưu mô?”
Thời gian trước, A Tửu còn được ngũ sư huynh dẫn tới công viên trò chơi chơi cả một ngày, cái công viên trò chơi đó chính là sản nghiệp của gia đình Thẩm Thư Triệt, vì vậy, ngày đó chơi ở công viên trò chơi cũng chỉ có bọn họ, A Tửu đã chơi hết tháp rơi tự do và đu quay lộn đầu.
Hoàng Quân Quân giúp cô giải thích: “Có khả năng nam khách mời số một muốn dẫn người đi chơi nhà ma hoặc vòng quay.”
“Chắc chắn là có vòng quay còn nhà ma thì không chắc chắn.” Là người từng trải, Cao Trục suy đoán nói: “Không phải sau khi rời khỏi công viên trò chơi họ còn đi xem phim nữa sao? Tôi đoán là xem một bộ phim kinh dị.”
Khổng Nhạc Nhân cũng gật đầu: “Đúng đúng đúng, tôi cảm thấy khả năng xem phim kinh dị lớn hơn là đi nhà ma.”
A Tửu: ???
A Tửu nhìn những người khác thảo luận sôi nổi thì càng mờ mịt, trong đầu cô lại hoảng hốt như quay lại phần thi trả lời câu hỏi trong “Tốc độ cao lao về đích”, ngoại trừ cô ra, những người khác đều có hiểu ngầm với nhau.
Đợi nhóm thứ nhất ngồi lên vòng quay xong, sau đó họ thật sự đi xem phim kinh dị thì A Tửu kinh ngạc đến mức mắt cũng mở lớn, cô chạm vào Hoàng Quân Quân một cái, nhỏ giọng hỏi: “Sao mọi người biết bọn họ sẽ đi xem phim kinh dị?”
“Chỉ thiếu một bước chọc thủng tờ giấy là có thể vạch trần các đôi tình nhân, đó là đi xem phim kinh dị, như vậy, một người thì sợ sệt, một người khác có thể an ủi.” Hoàng Quân Quân nói xong còn buông một hơi thở dài: “Nhà ma cũng khá tốt, chỉ làm nam khách mời số một quá ngại ngùng, nếu không thì lúc ở trong nhà ma, tương tác giữa họ còn nhiều hơn là đi xem phim.”
A Tửu nửa hiểu nửa không mà gật đầu, sau đó, cô yên lặng nhớ trong lòng.
Sau khi nhóm thứ nhất hẹn hò thì đến nhóm thứ hai. Nhóm thứ hai chính là nam khách mời số hai và nữ khách mời số một, bởi vì có trận đánh cược, không chỉ có các nghệ sĩ trong phòng quan sát đặc biệt quan tâm mà cộng đồng mạng trên trực tiếp cũng dành sự chú ý đặc biệt.
Từ trong màn hình có thể nhìn ra nam khách mời số hai có vẻ khá sốt sắng, cũng có chút chờ mong, thỉnh thoảng nhìn xung quanh ngã tư một chút, chẳng mấy chốc, trong màn ảnh có sự xuất hiện của nữ khách mời số một.
[A a a a a a! Số hai nở nụ cười!! Mẹ kiếp! Anh ấy lại nở nụ cười! Biểu hiện cũng quá là hài lòng!]
[Vui vẻ! Chắc chắn là vui vẻ! Lúc anh ấy nhìn thấy khách mời số một, đôi mắt cũng sáng lên!]
Trên livestream, các nghệ sĩ đang tập trung tinh thần nhìn lên màn hình cũng nở nụ cười theo. Trong lúc đó, Cố Vũ Khôn thoáng nhìn vẻ mặt của A Tửu có vẻ đã đoán ra được từ sớm, nhất thời anh ta có chút tức giận: "Tang Tửu, trực giác của cô thật chuẩn, tôi cũng hoài nghi ê-kíp chương trình đã để cô xem bản biên tập từ trước."
Dưới ánh mắt của Cố Vũ Khôn, so với bằng chứng hợp lý của anh ta thì trực giác của A Tửu có vẻ mơ hồ.
“Trực giác?” A Tửu buồn bực: “Tôi cũng có phân tích mà.”
A Tửu nói xong lại nhìn về phía những người khác: “Lẽ nào không phải mọi người đã nhìn thấy cái dây chuyền của nữ khách mời số một trước khi đi ngủ là cùng một bộ với khuyên tai nên mới đánh cược nam khách mời số hai sẽ vui vẻ sao?”
Những người khác: ???
Chúng tôi chỉ dựa vào bức thư tỏ tình của nam khách mời số hai thôi!
Tưởng Vi mím môi nở nụ cười: “Nói mới nhớ, vừa nhìn thấy nữ khách mời số một đeo dây chuyền và khuyên tai thì sực nhớ ra chúng đều là mẫu kỉ niệm vương miện hoa hồng của nhà W năm 1921.”
Vừa dứt lời, cô ấy nhìn về phía A Tửu: “A Tửu đúng là giỏi, vừa nhìn đã thấy đó là mẫu kỉ niệm, như vậy nữ khách mời thích khuyên tai cũng là hợp lý, món quà này đã chạm vào trái tim.”
Cố Vũ Khôn cười lạnh: “Có cái gì giỏi với không giỏi, nhà cô ấy chắc chắn cũng có một bộ vương miện hoa hồng cho nên vừa nhìn đã nhận ra.”
Nghe vậy, A Tửu thoải mái thừa nhận: “Đúng rồi, quả thật nhà tôi có một bộ vương miện hoa hồng, cho nên vừa nhìn tôi đã nhận ra.”
Tưởng Vi: ???
Cô nói là bộ ba món trang sức thuộc seri vương miện hoa hồng được tách lẻ ra đấu giá ba lần, kết quả cả ba lần đều thành giao với giá cả trăm triệu vào hai năm trước đó sao?
--------------------
Tác giả có lời muốn nói:
A Tửu: Tại sao tôi lại biết được. Bởi vì nhà tôi có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận