Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Đỏng Đảnh

Chương 70


Sau một thời gian ngắn quay "Hành động ưng đen" trong rừng nhiệt đới, cả đoàn di chuyển đến địa điểm quay thứ hai - một thị trấn bản địa mang phong cách cổ kính, khi màn đêm buông xuống, những diễn viên đã quay xong tụm năm tụm ba trở về khách sạn.
Vì là thị trấn loại bốn loại năm trực thuộc thành phố nên chỉ có ba khách sạn, hơn nữa điều kiện và thiết kế cũng rất bình thường
Nếu là lúc bình thường, trước kia một vài diễn viên có thể không thích ở đây, nhưng sau khi ở thôn trại mấy ngày trời rồi lại phải ở lều tạm một thời gian trong rừng nhiệt đới, không ai còn ghét khách sạn nữa.
Buổi tối XX giờ, một cô gái tóc xoăn dài đến khách sạn. Chị ta gõ cửa phòng, cửa phòng vừa mới được mở từ bên trong, chị ta liền trực tiếp cầm túi xách trong tay phang mạnh tới.
Chị ta đẩy người vào phòng, trở tay đóng cửa lại, lạnh giọng khiển trách: "Cô có bị ngu không vậy hả?! Trước đây dẫn cô đi tiệc rượu thì cô từ chối ỏng eo, làm bộ thanh thuần đoan trang, bây giờ lại dám quyến rũ người khác một cách trắng trợn ngay dưới mí mắt đạo diễn Lâm hả?”
Trong đoàn làm phim căn bản là không có bí mật. Tất cả đều quy về vô tình hữu ý. Lúc đó không chỉ có A Tửu và Tịch Ngôn Vãn nhìn thấy mà trợ lý của Đường Nhiễm Nhiễm do người đại diện sắp xếp cũng bắt gặp. Tối hôm đó trợ lý đã ngay lập tức gọi điện cho người đại diện.
Nhưng Đường Nhiễm Nhiễm là một nghệ sĩ vô danh không nổi tiếng, vai diễn trong phim cũng không quan trọng. Người đại diện lại có nghệ sĩ khác trong tay, chẳng buồn quan tâm đến cô ta. Mãi đến khi giải quyết xong công việc của nghệ sĩ khác, vừa hỏi xong tường tận câu chuyện, người đại diện liền vội vã bay đến thành phố Vân ngay lập tức.
Kể từ sau hôm bị Quý Kỳ Tây lạnh mặt cảnh cáo, Đường Nhiễm Nhiễm vẫn luôn trong tâm trạng lo lắng hãi hùng, vẻ mặt trông vô cùng tiều tụy. Vừa rửa mặt xong, quầng thâm dưới mắt hoàn toàn không thể che giấu.
Cô ta không phục mà vặn lại: "Mấy gã đàn ông kia đều bụng bia đầu hói, ngoại hình còn xấu xí nữa, nhìn đã khiến người ta phát tởm."
Bên ngoài ai ai cũng tây trang giày da, nói lí ra toàn là đám súc sinh hèn hạ.
"Không nói đến việc người đại diện của Tang Tửu có giàu hay không, ít nhất thì anh ta cũng ưa nhìn!” Nói xong, Đường Nhiễm Nhiễm cáu kỉnh xoa xoa mặt, sau đó cười khẩy. "Anh ta cảnh cáo dữ dằn lắm, nói sẽ đi tố với đạo diễn Lâm, thậm chí Tang Tửu còn nắm ghi âm trong tay nữa, kết quả thì sao? Cái cái mẹ gì đâu! Chẳng phải tôi vẫn còn ở trong đoàn phim đến tận bây giờ à? Mấy ngày trước quay phim cũng chẳng thấy đạo diễn Lâm có thành kiến gì.”
Là một nghệ sĩ vô danh tiểu tốt, địa vị của cô ta trong đoàn phim không được coi là cao, dù chỉ có hai ba cảnh trong phim nhưng cũng phải chiếu theo thời gian của những diễn viên chính khác, âm thầm chịu đựng.
Người đại diện nhìn Đường Nhiễm Nhiễm như nhìn một kẻ ngốc: "Cuộc đời đạo diễn Lâm ghét nhất là người trong đoàn phim không yên phận. Cô thật sự nghĩ sau khi nghe xong chuyện của cô, ông ấy có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra à?”
Thấy Đường Nhiễm Nhiễm nhíu mày khó hiểu, người đại diện lắc đầu: "Có lẽ là Tang Tửu không hề đem chuyện kia nói cho đạo diễn Lâm biết, còn về phần người đại diện của Tang Tửu —"
Nói đến Quý Kỳ Tây, người đại diện hơi dừng lại: "Nếu không muốn bị công ty cấm tiệt, phong tỏa mọi hoạt động thì cô nên học cách nghe lời một chút đi, đừng có lắc lư trước mặt anh ta nữa. Dù gì vài ngày nữa cô cũng hết vai rồi, quay xong thì trở về ngay lập tức.”
Chị ta cũng là từ chỗ bạn bè nghe được chuyện có liên quan đến Quý Kỳ Tây nên mới lo lắng không yên đi tìm Đường Nhiễm Nhiễm. Chị ta rất sợ Đường Nhiễm Nhiễm kéo họa về thân thì chớ lại còn làm liên lụy đến công ty bọn họ.
Những lời Đường Nhiễm Nhiễm đã nói khi từ chối đi bồi rượu năm đó, người đại diện vẫn luôn ghi nhớ. Ai biết mới chỉ hai năm trôi qua, cô gái khi nói về ước mơ của mình có thể sáng bừng cả mắt kia - người có thể vì bất bình cho nghệ sĩ trẻ cùng khóa mà để mất vai diễn, vậy mà trong bất giác đã cúi mình trước hiện thực, đồng thời trở thành kiểu người mà mình ghét nhất.
Thấy Đường Nhiễm Nhiễm hãy còn bất bình không phục, người đại diện không nói tiếp nữa mà đưa điện thoại cho cô ta: "Hotsearch mới lên trong nước đây. Tang Tửu thật sự muốn đối phó với cô chẳng phải dễ dàng hơn đối phó với Quế Qua à?”
Nghe vậy, Đường Nhiễm Nhiễm liền đen mặt xem điện thoại, hot search đứng đầu trên Weibo chỉ có vài chữ rất đơn giản #Chân tướng chuyện Tang Tửu chèn ép Quế Qua#.
Đường Nhiễm Nhiễm căng thẳng trong lòng, tay bấm vào hotsearch trên Weibo, một bài tự bạch của "nạn nhân" nằm ở vị trí đầu tiên trên trang chủ, cả triệu lượt like, có thể thấy là rất được cư dân mạng chú ý.
Khoảng hai ba giờ trước, đúng mười sáu giờ cùng ngày, một người nào đó từng là nghệ sĩ sau chuyển sang làm người nổi tiếng trên mạng đã lên án trên Weibo về chuyện năm đó ở trong đoàn phim Quế Qua có ý định “quy tắc ngầm”.
Không chỉ bóc trần chuyện năm đó anh ta giở trò đồi bại, cô ấy còn tiết lộ: sau khi trở nên nổi tiếng, Quế Qua đã uy hiếp bắt cô ấy giúp vu khống hãm hại Tang Tửu.
Cùng với bài viết, một đoạn ghi âm cũng được đăng lên Weibo.
Mà hot search bên dưới hot search hàng đầu #Tang Tửu chèn ép Quế Qua# là tin tức từ tài khoản Weibo chính thức của Hành Động Ưng Đen.
"Hành động ưng đen" thỉnh thoảng sẽ đăng lên Weibo một vài mẩu tin và ảnh hoạt động không liên quan đến nội dung phim. Vừa khéo hôm nay là một ngày đặc biệt, weibo chính thức đăng tải "hành động vĩ đại" của A Tửu vài ngày trước khi cô ném đũa ghim con rết.
Chỉ trong vòng nửa tiếng ngắn ngủi, hai bài đăng Weibo - một bài được mấy triệu lượt like, bài còn lại được cả trăm nghìn lượt like, đồng thời cũng có các Dâu hàng ngày đi tạo số liệu nhân cơ hội đó sắp xếp lại vài tư liệu đen của Quế Qua mà bọn họ đào được rồi tung ra.
[Ôi đệt! Hồi đó nhìn thái độ của Tang Tửu với Quế Qua trong "Sinh tồn trong phòng kín" tui cáu lắm nha. Bình thường chẳng phải tốt xấu gì cũng nên biết xấu hổ một chút sao. Kết quả Tang Tửu chẳng những không xấu hổ mà còn công khai khiến Quế Qua phải bối rối. Làm một hồi, thật ra cái gọi là bắt nạt khi đó vậy mà lại là ra tay làm việc nghĩa à?]
[Quả nhiên là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, năm đó Quế Qua là một nghệ sĩ vô danh mà cũng dám động tay động chân trong ê-kíp, bây giờ có tiếng tăm rồi, không biết đã ức hiếp bao nhiêu người nữa đây. Lúc đó diễn xuất của anh ta ở “Sinh tồn trong phòng kín” thật là đỉnh quá, bây giờ mới phát hiện anh ta đúng là một tên giả tạo bỉ ổi, khiến người ta buồn nôn!]
[Hồi trước ai đưa ra thuyết âm mưu Tang Tửu bị Quế Qua giở trò đồi bại có thấy bị vả mặt không ạ? Ha ha ha ha, nói thật chứ, thấy Tang Tửu phóng đũa giết rết mà tay chân tôi nhưng nhức đây này.]
[Khoan nói có đau hay không đau, hành động phóng (đũa) của Tang Tửu con mẹ nó thật là đẹp trai quá. Gọn gàng, lưu loát, nhanh nhẹn uyển chuyển. Khoảnh khắc con rết bị đâm chết, hình như tui đã bị mũi tên tình ái bắn trúng rồi QAQ.]
[Nói chứ mọi người không cảm thấy Tang Tửu đã thay đổi rất nhiều sao? Hồi còn là thực tập sinh, Tang Tửu chẳng khác gì một cô công chúa chẳng thèm để ai vào mắt. Bây giờ bình thường tuy cũng hay ra vẻ, thậm chí còn giả vờ giả vịt, nhưng cái kiểu thái độ cao cao tại thương hình như không còn nữa rồi?]
[Hồi trước thì lợi hại rõ ràng, bây giờ thì âm thầm lợi hại. Có vấn đề gì không? Không có! Mị phải gào to một tiếng, cả hai Tang Tửu mị đều thích!!!]
[Hahahahahaha, Tang Tửu bây giờ có thể gọi là âm thầm lợi hại ấy à??? Không đồng ý với từ âm thầm đâu! Tui phải nói một câu Tang Tửu đã trưởng thành rồi ha ha ha ha.]
Nói chung, trong hotsearch về A Tửu, phần bình luận luôn là cuộc đại chiến giữa fans và anti-fans. Nhưng có lẽ là hành động của Quế Qua quá ư ghê tởm, hoặc cũng có thể là dáng vẻ phóng đũa giết rết quá ư hung hãn, các bình luận dưới hai hot search hiếm khi lại hài hòa một cách đáng kinh ngạc, mặc dù thỉnh thoảng cũng có một vài anti-fans thì cũng bị người qua đường mắng ngược lại trước khi các Dâu tới.
Chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi, Quế Qua đã mất một số lượng lớn người hâm mộ, bị mắng chửi trên hot search, thậm chí còn bị các phương tiện truyền thông chính thống chỉ trích nặng nề, trong khi người bị vướng những tin đồn thất thiệt là A Tửu thì đã lấy lại được danh tiếng.
“Sư tỷ, xem ra cục diện bị cả cõi mạng bôi đen của em đã “nhuộm trắng” lại một tí rồi nhỉ.” A Tửu và Tịch Ngôn Vãn vừa mới hoàn thành cảnh quay buổi tối, đang ngồi trong xe trở về khách sạn.
Tịch Ngôn Vãn mỉm cười: “Em vốn trong sạch mà.”
A Tửu ngồi bên cạnh Tịch Ngôn Vãn, cúi đầu lướt xem bình luận trên Weibo, vẻ mặt hãy còn đang ngơ ngẩn. Đặt ở lúc vừa mới xuyên đến đây, cô tuyệt đối không dám tin rằng mình có thể đảo ngược lời nói của một bộ phận người qua đường dưới tình huống phải tập trung giành được chỉ số ra vẻ như vậy.
Ba ngày trước, sau nhiều lần cam đoan hứa hẹn với Quý Kỳ Tây, bộ phận quan hệ công chúng đã bất đắc dĩ trả lại tài khoản Weibo cho A Tửu, đồng thời cũng để A Tửu có cơ hội được giao lưu thân mật với người hâm mộ một lần nữa.
A Tửu quả thật đã trưởng thành trong chuyện thu thập chỉ số ra vẻ, mặc dù cô không thể “âm thầm tỏ ra lợi hại” nhưng cô có thể lén lút thu thập chỉ số ra vẻ trong phần bình luận mà không để đội quan hệ công chúng tóm được đuôi.
"Ấy?" A Tửu hơi ngồi thẳng người dậy, đôi mắt hạnh nhìn chằm chằm điện thoại: "Sư tỷ, có những người khác đứng ra chỉ trích Quế Qua nữa kìa, tuy rằng không chỉ trích cùng một việc nhưng đều có vẻ rất nghiêm trọng đó.”
A Tửu xem sơ qua mấy lần rồi quay đầu nhìn Tịch Ngôn Vãn, vẻ mặt ngạc nhiên khó hiểu: "Sao trước đây bọn họ không nói ra nhỉ? Chưa kể ai cũng bảo là bạn cũ, hóa ra bọn họ có thể kết bạn với người có nhân phẩm kém như thế sao?”
"Giậu đổ bìm leo, cười trên nỗi đau của người khác, tường đổ mọi người đẩy thôi mà." Tịch Ngôn Vãn lấy lại điện thoại, không cho A Tửu đọc mấy thứ xấu trên Weibo nữa. Chị không lừa A Tửu mà rất nghiêm túc trả lời: "Bình thường trong cuộc sống cũng không hề thiếu chuyện giậu đổ bìm leo, huống chi là trong giới nghệ sĩ?”
Vẻ mặt Tịch Ngôn Vãn vô cùng hờ hững, không thể nhìn rõ ánh mắt chị dưới bóng đêm ngoài cửa sổ: "Trong mấy ngày em bị cả cõi mạng mắng chửi, chẳng phải trên mạng xuất hiện rất nhiều người tự xưng là bạn của em tung ra một vài tai tiếng có cũng như không có bằng chứng sao?”
Nghe vậy, A Tửu trầm mặc một hồi, nhẹ nhàng nắm chặt hai tay trên đầu gối. Sau đó cô lại ngước mắt lên đối diện với ánh mắt của Tịch Ngôn Vãn, rõ ràng là một đôi mắt lạnh lùng xinh đẹp, dưới góc nhìn của A Tửu lại thấy nó vừa ôn hòa lại bao dung.
"Sư tỷ, có phải là chị đang nói cho em biết lòng người khó đoán, bảo em đừng nên tin tưởng người khác quá đúng không?”
Trong xe hơi yên tĩnh, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng còi xe bên ngoài, Tịch Ngôn Vãn có chút kinh ngạc. Một A Tửu trước giờ luôn đơn thuần vậy mà lại có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của cô nhanh như thế: "Đúng vậy, sau này em vẫn phải tiếp tục làm việc trong cái giới này, sư tỷ không thể ở bên em mọi lúc được, em phải học cách phân biệt giữa lòng tốt và ác ý của một số người.”
Lúc đó ở công ty Thước Kiều, Tịch Ngôn Vãn và Quý Lâm Xuyên đã xem hết cả một mùa "Sinh tồn trong phòng kín". Theo chị thấy, biểu hiện của Thi Dung ở giai đoạn đầu không tính là giỏi giang tốt đẹp gì, một khi cư dân mạng chịu bỏ công ra thì cũng không phải là khó phát hiện. Nhưng từ đầu đến cuối hình như A Tửu không hề nhận ra.
A Tửu nghiêng đầu ngẫm nghĩ, ánh mắt toát ra vẻ sầu não: "Thật ra nghiêm túc nhớ lại, em thấy có rất nhiều người có thể là có tâm tư xấu xa. Em hoàn toàn không phân biệt được. Điều duy nhất em có thể xác định đó là cho dù tham gia chương trình giải trí hay quay một bộ phim, qua mấy lần em đã hỏi học được rất nhiều điều và thấy vô cùng vui vẻ.”
Vừa nói chuyện, A Tửu vừa đếm ngón tay: "Giống như đại sư huynh, sư tỷ, tam sư huynh, anh Kỳ Tây, Đồng Đồng, Tiểu Dập, Chúc Chúc, Hân Hân, còn có Thẩm Ngư, thầy Cao, thầy Tề. Em đều cảm thấy mọi người rất tốt.”
A Tửu nói xong, hơi mím môi: "Giang Tuấn và Chương Kiều thì ở mức bình thường, ai bảo trước kia bọn họ đối xử với em không tốt.”
Tịch Ngôn Vãn chăm chú lắng nghe A Tửu liệt kê từng cái tên, một lúc sau, chị đột nhiên ý thức được những người mà A Tửu nhắc đến đợt đầu tiên, theo ấn tượng của chị đều không phải là những người thích đâm bị thóc chọc bị gạo hay đâm sau lưng người khác.
"Thi Dung và Tần Yên đâu thì sao?”
“Thi Dung hả, không nói rõ được, chắc là như anh Kỳ Tây hay nói đó – không hợp gu? Em không thể nói rõ được là có thích hay không.” A Tửu không hề thấy khó chịu. Tịch Ngôn Vãn hỏi thì cô trả lời: “Còn về Tần Yên thì, hồi nãy em quên mất. Cô ấy cũng không tệ. Mặc dù có đôi lúc cô ấy cứ nhìn em với ánh mắt kỳ lạ, nhưng em vẫn khá thích cô ấy, hơn nữa cô ấy thật sự rất nhẹ luôn! Cõng không mệt chút nào!"
Tịch Ngôn Vãn: ...
Đồ ngốc, Tần Yên là đang quan sát em, muốn cướp vai diễn của em đó.
Sau khi A Tửu nói xong, Tịch Ngôn Vãn buồn cười xoa đầu A Tửu. Chị cảm thấy có lẽ là A Tửu có một loại năng lực nhận thức gần như là bản năng. Thể hiện rõ nhất là sư huynh sư tỷ ba người bọn họ đều có nhân cách tốt.
Nhìn dáng vẻ ngây thơ không biết gì của A Tửu, thoáng chốc Tịch Ngôn Vãn không muốn nói cho A Tửu biết thêm một chuyện khác.
Thật ra bộ phận quan hệ công chúng của công ty Thước Kiều không muốn tung tin ầm ĩ trên mạng khi A Tửu đang quay "Hành động ưng đen", nhưng nội bộ đã phát hiện ra ê-kíp của Bạch Dao đang thêu dệt chuyện, nói A Tửu mà không biết ngại.
Nội dung không có gì khác ngoài việc A Tửu và Bạch Dao cùng giành giật Lương Dư Hành hồi cấp ba, gõ cửa phòng Ngụy Khai Vũ vào buổi tối sau giờ làm việc, rồi lại có hành động mờ ám với người gọi là sư huynh – Quý Lâm Xuyên và Thẩm Thư Triệt, ngay đến chuyện với Quế Qua ở trong đoàn phim lúc đó có nội tình khó nói.
Ngoài những điều thêu dệt về A Tửu ra, sáng mai Bạch Dao và Lương Dư Hành cũng sẽ đẩy buổi lễ đính hôn sắp tới lên hot search. Rất rõ ràng, đối phương muốn đẩy cả hai hot search lên Weibo. Dù gì Bạch Dao cũng đã ra khỏi giới, chẳng quan tâm đến danh tiếng nữa, cô ta chỉ muốn hủy hoại thanh danh của A Tửu thôi.
"Sư tỷ, chị đang suy nghĩ chuyện quan trọng sao?"
"Ừ, chuyện rất quan trọng." Tịch Ngôn Vãn bất đắc dĩ cười cười, nhéo nhéo mặt A Tửu một cái không nhẹ không nặng. Không biết là chị đang nói với A Tửu hay là Tang Tửu trước đây: "Em nói xem, hồi đó em thích Lương Dư Hành và Ngụy Khai Vũ làm gì không biết. Cả hai chẳng có ai tốt đẹp cả, chẳng tên đàn ông nào có sự nghiệp thành công.”
A Tửu lắc đầu: "Không đúng."
Thấy vậy, Tịch Ngôn Vãn căng thẳng trong lòng, chị ngập ngừng hỏi: "Chỗ nào không đúng?"
Chẳng lẽ tiểu sư muội nhà chị đã thích ai rồi sao!? Thằng nhãi heo nhà nào không nhốt kỹ mà chạy ra ngoài thế kia?
Lúc nghĩ đến thằng nhãi heo, Tịch Ngôn Vãn gần như là tự hỏi tự trả lời một cách vô thức – thằng nhãi heo Quý Lâm Xuyên.
"... "
Chị sai rồi, chị không nên mắng chửi sau lưng người ta.
A Tửu cười híp mắt ôm lấy Tịch Ngôn Vãn, sau đó hôn lên má Tịch Ngôn Vãn, ngọt ngào đáp: "Sự nghiệp của có tốt đến đâu cũng không thể bằng sư tỷ được nha!”
"Em đó." Tịch Ngôn Vãn được khen thì rất vui, chị vươn tay đẩy trán A Tửu, trêu ghẹo: "Lúc trưa ở đoàn phim em ăn mật đấy à? Miệng ngọt thế?”
Bị Tịch Ngôn Vãn đẩy trán nhưng A Tửu không hề để ý, cô tiếp tục cười làm nũng: "Lời thật lòng luôn ngọt ngào!”
Ba người Quất Tử ngồi ở hàng sau, nhìn A Tửu và Tịch Ngôn Vãn tương tác với nhau suốt cả quá trình.
Miêu Miêu đang ôm mặt cười ngốc nghếch, nói bằng một giọng chỉ ba người có thể nghe thấy được: "Tự dưng em hiểu được từ ‘gay’ trong ‘gay go’ [1] rồi, thật là bổ mắt quá đi mà.”
[1] Gốc là 橘里橘气, cụm từ mạng chỉ cảm xúc hai nhân vật nữ tạo ra khi họ thân mật với nhau, ở đây mình đổi về ‘gay trong gay go’ để mọi người dễ hình dung.
Nghe vậy, Quất Tử và Tam Thủy đều nhất trí gật đầu, đồng thanh nói: "Thật là bổ mắt.”
A Tửu nhìn rất tự nhiên và đơn thuần, lúc dỗ dành người ta thế mà lại bày ra hết dáng vẻ này đến dáng vẻ khác. May mà Lương Dư Hành hay Ngụy Khai Vũ gì gì đó không mê cái dáng vẻ này của A Tửu, không thì có thể là bọn họ đã không có cơ hội làm trợ lý cho A Tửu rồi.
Nói xong, Miêu Miêu tiếp tục dùng tài khoản phụ chiến với đám anti trên Weibo.
Người chỉ cần có mắt là có thể thấy được Quế Qua vốn đã có tiếng xấu trong giới giờ đây hoàn toàn mất hết tất cả, hợp đồng đại diện bị hủy, vai diễn trong web drama cũng không còn, con đường phía trước nửa bước cũng khó đi.
Suốt cả một buổi tối, người vốn muốn hại A Tửu là Bạch Dao và Quế Qua – anh chàng vô danh dùng quy tắc ngầm, bị người ta uy hiếp đều cả đêm không ngủ. Chỉ có A Tửu là ngủ sớm dậy sớm.
Sau khi ôn tập lại hết kiến thức chơi dù lượn, A Tửu thở một hơi dài nhẹ nhõm, giọng điệu mang theo chút kiêu ngạo đặc trưng: "Em đã học thuộc lòng hết tất cả rồi, sau này không sợ bị anh Kỳ Tây kiểm tra nữa!”
Vào đêm trước khi đoàn phim "Hành động ưng đen" di chuyển lên trấn trên, Quý Kỳ Tây đã cầm máy ghi âm rời đi, đồng thời nói anh phải về thủ đô có việc. Vài ngày trước, ê-kíp của A Tửu thảo luận tham gia một chương trình giải trí, làm khách mời ngắn hạn, livestream hai ngày là xong.
Có chỉ số ra vẻ, A Tửu tất nhiên sẽ không từ chối.
Bắt đầu từ ngày mai, A Tửu tạm thời không có cảnh quay nữa, vậy nên cô có ba ngày nghỉ, mà thời gian ghi hình của chương trình giải trí là ngày mai, địa điểm là ngoại ô thủ đô.
Ê-kíp của A Tửu đặt vé máy bay tối nay, quay phim xong liền khởi hành bay về Bắc Kinh, ngày hôm sau đi quay chương trình giải trí kéo dài hai ngày.
Ngày thứ tư, A Tửu quyết định học chơi dù lượn tại căn cứ dù lượn gần đó ở Bắc Kinh, đợi luyện xong lại bay về quay nốt phần cảnh quay còn lại trong nửa tháng.
"Hoàn thành tốt cả công việc lẫn học tập, giỏi quá đi." Kể từ khi có được sự tự tin, thỉnh thoảng A Tửu lại rất thích khoe khoang một lần, nhờ đó ngăn việc độ tự tin trong lòng giảm xuống.
Bởi dậy quá sớm nên còn hai tiếng nữa mới đến giờ quay, A Tửu suy nghĩ một chút rồi quyết định ra ngoài dạo vài vòng quanh thị trấn. Một ngày không rèn luyện nhỡ đâu lại trở về làm “thức ăn tầng dưới cùng” thì phải làm thế nào?
Còn về chuyện sau đó của Quế Qua trên Weibo --
A Tửu hoàn toàn không nhớ rõ, dù sao có thể làm sáng tỏ chuyện khi đó cũng rất tốt rồi.
Mang tâm trạng vô cùng tuyệt vời, A Tửu sảng khoái rời khỏi phòng.
Khách sạn trong thị trấn tổng cộng có sáu tầng, chỉ có cầu thang bộ, A Tửu ở tầng ba, vừa đi tới cầu thang liền đụng phải Đường Nhiễm Nhiễm cũng đang đi xuống lầu.
"Đường Nhiễm Nhiễm? "
Đường Nhiễm Nhiễm nhìn dáng vẻ tươi cười rạng rỡ của A Tửu, lại nghĩ đến bản thân mình tiều tụy cả đêm không ngủ, cô ta mím chặt môi, trong lòng dâng lên cảm giác nhục nhã, bước nhanh hơn chuẩn bị xuống lầu.
Nhưng khi hai người đi ngang qua nhau, Đường Nhiễm Nhiễm đột nhiên dừng bước, hai tay buông thõng bên người nắm lại thành quyền, khàn giọng hỏi: "Cô không đưa đoạn ghi âm hôm đó cho đạo diễn Lâm sao?"
Nghe vậy, A Tửu rất khó hiểu: “Tôi đưa cái gì cho đạo diễn Lâm cơ?”
"Cô --" Đường Nhiễm Nhiễm quay đầu trừng mắt nhìn Tang Tửu, trong mắt hiện lên sự ghen tị cùng oán hận: "Chẳng phải lúc đó cô nói là mình rất để ý à? Hay là cô đang ở đây bố thí cái sự đồng cảm ghê tởm của cô?”
Đường Nhiễm Nhiễm nói xong, nhớ lại mấy lần gặp gỡ trước, ánh mắt A Tửu nhìn cô ta đầy lạ lẫm, cô ta biết là đối phương không nhớ rõ cô ta.
Đúng vậy, dù năm đó bọn họ học cùng trường cấp 3, nhưng một người là thiên kim tiểu thư gia đình giàu có, một người là con nhà nghèo vừa đi làm vừa học, làm sao có thể nhớ được?
"Bố thí ư?" A Tửu lắc đầu. "Người đại diện của tôi nói tạm thời sẽ không đưa ghi âm cho đạo diễn Lâm, nếu như trực tiếp đưa cho đạo diễn Lâm, một khi bị đuổi khỏi đoàn phim, cô sẽ không còn thấy nơm nớp sợ hãi nữa.”
Đường Nhiễm Nhiễm: ...
Sự oán giận và ghen tị trên khuôn mặt cô ta ngay lập tức biến mất, biểu cảm cứng đờ.
Đường Nhiễm Nhiễm hoàn toàn không ngờ được rằng A Tửu lại có thể nghiêm túc nói ra những suy nghĩ tính toán xấu xa ngay trước mặt cô ta như vậy!!!
[Chỉ số ra vẻ: 2454/9999]
Thấy chỉ số ra vẻ vốn đã đứng yên sau khi dạo hết phần bình luận tối qua thế mà lại tăng lên, A Tửu mỉm cười với Đường Nhiễm Nhiễm, tiếp tục nói ra lời trong lòng: “Ngày hôm đó ở trước mặt người đại diện của tôi, cô nói là tôi không sạch sẽ, thậm chí còn bôi nhọ thanh danh của tôi, tôi để cô nơm nớp lo sợ mấy ngày cũng không quá đáng chứ?”
“Dù gì những lời đó cũng là chính miệng cô nói ra kia mà. Vậy nên là chính tôi khiến bản thân mình phải lo lắng sợ hãi đó.” A Tửu hài lòng nói xong thì dừng một chút, sau đó chân thành hỏi: "Hôm nay cô có mang theo máy ghi âm không? Nếu những lời vừa rồi tôi nói bị cô ghi âm lại thì có tính là tìm đường chết không nhỉ?”
[Chỉ số ra vẻ: 2455/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2456/9999]
[Chỉ số ra vẻ: 2457/9999]
Ồ ye!
Ba điểm liền!
A Tửu quyết định không ngừng cố gắng, cô trực ngắt lời Đường Nhiễm Nhiễm định nói, tiếp tục bảo: "Hơn nữa, cô đố kị với tôi không phải là vì muốn người đại diện của tôi ký hợp đồng với cô sao? Tôi rất để ý chuyện cô nói xấu tôi, vậy nên tôi đã bảo người đại diện của tôi không được ký hợp đồng với cô. Thật ra tôi đã trả đũa cô rồi.”
[Chỉ số ra vẻ: 2458/9999]
A Tửu rất chi là thích Đường Nhiễm Nhiễm. Mới sáng sớm cô ta đã đến tặng chỉ số ra vẻ rồi. A Tửu vội vàng hào hứng nói ra hết tâm tư trong lòng: "Đúng rồi, mấy ngày trước cô có lo lắng sợ hãi không? Mặc kệ cô có hay không, tôi cũng không định đưa máy ghi âm cho đạo diễn Lâm đâu!”
"Tại sao?" Lúc đầu Đường Nhiễm Nhiễm đỏ mặt tía tai muốn cãi nhau với A Tửu, kết quả lại bị sự thẳng thắn của A Tửu đả kích không nói nên lời.
Cô ta đã từng gặp qua những người khẩu xà tâm phật, cũng đã từng gặp những người miệng nam mô, bụng bồ dao găm, nhưng cô ta chưa từng thấy một người nào dám nói hết mưu mô của mình như A Tửu vậy!
Giờ phút này đây, Đường Nhiễm Nhiễm không nhận ra rằng cô ta thế mà lại đang thầm mong đợi A Tửu sẽ nói ra hết những mưu mô đó.
A Tửu đưa tay phải ra, duỗi ra năm ngón tay: "Trong những cảnh quay với cô, tôi có hai cảnh, sư tỷ của tôi có hai cảnh, Tần Yên có một cảnh. Một khi đạo diễn Lâm tức giận đuổi cô ra khỏi đoàn phim, ba người bọn tôi, thậm chí là cả những diễn viên quần chúng khác nữa sẽ phải quay lại! Tôi lười lắm!”
[Chỉ số ra vẻ: 2459/9999]
Đường Nhiễm Nhiễm: ...
Biểu cảm của cô ta đã chết lặng.
Tới tới lui lui A Tửu kiếm được một đống chỉ số ra vẻ, tâm trạng cô rất tốt, lại nhìn Đường Nhiễm Nhiễm một lần nữa, cô tạm thời có thể quên đi những lời Đường Nhiễm Nhiễm từng nói: "Yên tâm, tôi sẽ không đưa máy ghi âm cho đạo diễn Lâm đâu. Chẳng qua sau này nếu cô còn nói xấu tôi mà bị tóm được, tôi sẽ không bỏ qua nữa đâu.”
Sư tỷ nói, không thể tỏ vẻ mình dễ bị bắt nạt được, phải hung dữ một chút!
A Tửu cảm thấy mình đã làm căng xong, cô nhấc chân muốn xuống lầu.
"Cô —" Tuy trong lòng Đường Nhiễm Nhiễm vẫn ghen tị đố kị với A Tửu, nhưng cũng không biết bản thân có phải một người thích bị ngược hay không mà sau khi bị A Tửu thẳng thừng chỉ trích như thế, cô ta lại mơ hồ trong thấy một bản thân mình “nghé mới sinh không sợ cọp” trước kia.
Khi đó, cô ta cho rằng dựa vào bản thân mình, cô ta có thể vượt qua khoảng cách giai cấp vô cùng chênh lệch ở trường cấp ba, nhưng cuối cùng lại bị hiện thực dội cho một gáo nước đá.
"Cô có thắc mắc tại sao mình lại bị ghét hồi cấp ba không!”
A Tửu đã đi xuống được hai tầng lầu, nghe thấy tiếng động, cô tự nhiên quay đầu lại. Đây là sự tôn trọng với người đang nói chuyện mà trong sách đã nói.
"Tôi bảo thắc mắc thì cô sẽ nói cho tôi biết à?”
Kỳ thật A Tửu không hề tò mò, những người cũng chẳng quan trọng, tại sao cô phải quan tâm những người không quan trọng có thích hay không?
Dù không tò mò, nhưng A Tửu biết, Tang Tửu vẫn luôn không hiểu tại sao lại vậy, thế nên cô đã hỏi.
Đường Nhiễm Nhiễm nhìn thẳng vào mắt A Tửu, gằn từng chữ nói: "Bởi vì Bạch Dao, tôi chính tai nghe Bạch Dao nói trước mặt các bạn học là cô ở nhà ——"
Có thể là vì ghen tị, Đường Nhiễm Nhiễm đang nói giữa chừng thì dừng lại, giống như thể muốn xem A Tửu có thể hồi tưởng đến đâu.
"Hóa ra chúng ta là bạn học chung cấp ba à?” Nhìn dáng vẻ mãi sau mới nhớ ra, bừng tỉnh đại ngộ của A Tửu, Đường Nhiễm Nhiễm lập tức nổi cáu. "Tôi đã đoán được nửa câu sau của cô rồi, có phải cũng giống như cô hôm đó không, nói xấu và vu khống tôi ấy?”
A Tửu đoán xong, thấy Đường Nhiễm Nhiễm không phản bác, cô lại cười nói: "Sư tỷ của tôi nói với tôi, những người bởi vì một vài lời đơm đặt mà không thích tôi, điều đó chứng tỏ là bọn họ vốn chẳng ưa thích gì tôi rồi. Cảm ơn cô đã nói cho tôi biết.”
Sau này gặp lại những người đó, bản thân cô nhất định sẽ làm lơ. Ai bảo bọn họ lòng dạ xấu xa kia chứ ! Tất cả đều là những người mà sư tỷ nói nhất định phải tránh xa!
Khi A Tửu đã đi xa rồi, rất lâu sau Đường Nhiễm Nhiễm vẫn không thể bình tĩnh lại, sức lực toàn thân dường như bị rút sạch.
Năm đó lúc nghe lén được, trên hết cô ta thực sự coi thường Bạch Dao vì đi nói xấu sau lưng người ta, nhưng bắt đầu từ khi nào mà cô ta lại trở thành người mà cô ta khinh thường nhất?
A Tửu hoàn toàn không biết Đường Nhiễm Nhiễm vậy mà lại nghĩ đến những vấn đề triết học như vậy, chỉ biết là sáng hôm đó khi họp mặt với đoàn làm phim, ánh mắt Đường Nhiễm Nhiễm nhìn cô với bình thản đến không ngờ.
"Hóa ra sau khi cho mình một đống chỉ số ra vẻ, tâm trạng cô ta có thể ổn định lại?”
Có thể là bởi vì loại nhận thức này đã để lại một mầm mống trong lòng A Tửu, cho nên vào ngày ghi hình chương trình giải trí, khi A Tửu được nhân viên dẫn đến cửa phòng học, nhìn thấy bốn đứa trẻ đang gào khóc ngồi dưới đất, cô chẳng những không bất lực và đau đầu như những khác mời khác mà ngược lại thấy phấn khích lạ thường!
Bọn trẻ khóc lóc và phát tiết nhiều như thế, chỉ số ra vẻ nhất định sẽ xuất hiện cả đống luôn!!!

Bạn cần đăng nhập để bình luận