Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 112:

Chương 112:Chương 112:
Ánh mắt Lâm Nhàn dịu lại "Khi nền tảng đang gây quỹ, nó cho phép người gây quỹ giữ một căn nhà với số tiền đặt cọc tối thiểu. -
Trương Mỹ Mỹ cười nói "Tôi có nhà để chữa bệnh, sao phải lãng phí tiên của người có lòng hảo tâm? Khi xảy ra chuyện, tôi mới hiểu trên đời này có hàng ngàn người vội vàng cần dùng tiền. Tôi thiếu 70000 thì tôi xin 70000. Bán nhà xong tôi sẽ có tiền chữa bệnh. Hàng xóm sẵn sàng mua nhà nhưng tôi nghĩ số tiền đó cũng sẽ không dùng được lâu lắm”...
Trong một lúc, tôi không biết phải nói gì.
Cô ấy căn bản sẽ không đòi thêm tiên nữa.
Bỏng nặng, vì sao chỉ có 100000 tệ là đủ? Cô đã bán nhà và vay tiền, điều đó rõ ràng là rất khó khăn nhưng cô vẫn xoay sở và chỉ huy động được số tiền vừa phải.
Cô ấy không lợi dụng chúng ta.
Lâm Nhàn võ võ bả vai của cô ấy, cô biết người phụ nữ này thời điểm đó có bao nhiêu là bất lực.
Nhưng vụ kiện vẫn đang tiếp tục, Lâm Nhàn hỏi "Vậy cô có nhớ chính xác số tiền mà cô cùng Lâm Nhàn thực hiện quyên góp tiền lúc đó là 70000 không?”
Trương Mỹ Mỹ gật đầu "Tôi nhớ rõ."
Triệu Minh Đức ở góc phòng hét lớn "Cô ta nói dối.".
Thẩm phán cau mày gõ búa, nghiêm túc nói "Im lặng, đừng gây ồn ào."
Triệu Minh Đức bị kéo sang một bên, Lâm Nhàn nhìn thẩm phán, sau đó chậm rãi nói "Thưa tòa, nhân chứng là người thật, lời nói của cô ấy là bằng chứng xác thực. Bây giờ, cô ấy phủ nhận ý định quyên góp 100000 nhân dân tệ, hy vọng quý tòa có thể cân nhắc sử dụng lời khai của cô Trương Mỹ Mỹ. Tôi không có thêm câu hỏi nào."
Thẩm phán nhìn luật sư đối phương "Anh có câu hỏi nào không?"
Luật sư nghiến răng, đứng dậy và nói "Vâng."
Sau đó, anh ta đi đến chỗ Trương Mỹ Mỹ phía trước hỏi "Cô và chồng cũ, tức là ông Triệu Minh Đức, đã ly hôn phải không?"
Trương Mỹ Mỹ gật đầu "Đúng."
Luật sư "Tôi có thể hỏi, việc ly hôn vào thời điểm đó có phải là một vấn đề lớn không?”
Trương Mỹ Mỹ do dự một lúc và liếc nhìn Lâm Nhàn, người đã gật đầu với cô.
Trương Mỹ Mỹ nói "Nó rất lớn."
Luật sư nở một nụ cười ranh mãnh "Vậy, làm thế nào cô có thể chứng minh những gì mình nói là sự thật?”
Trương Mỹ Mỹ mở to mắt "Nói thật ... còn cần bằng chứng sao?"
Luật sư cười nói "Cô cùng Triệu Minh Đức có thù oán, ra làm chứng chống lại anh ta là chuyện bình thường. Cho nên, làm sao chúng tôi có thể tin lời cô nói là sự thật? ?"
Nói xong, anh ta quay lại nhìn thẩm phán "Tôi yêu cầu vô hiệu hóa lời khai của Trương Mỹ Mỹ. Lời khai của cô ấy mâu thuẫn với lời khai của nhân chứng của chúng tôi. Hai người có mối hận thù và không có bằng chứng nào để chứng minh lời khai của cô ấy là sự thật." Lâm Nhàn đứng dậy nói "Tôi phản đối. Đúng là nhân chứng, không thể chứng minh tính xác thực trong lời nói của mình, nhưng phía tôi có thể chứng minh điều đó."
Luật sư sửng sốt, hai người còn ký hợp đồng hả?
Ngồi sang một bên, Trương Mỹ Mỹ đột nhiên nói "Ba năm trước, tôi đã huy động được 70000 nhân dân tệ. Tuy nhiên, lúc đó tôi đã rút tổng cộng 75000 nhân dân tệ. 5000 nhân dân tệ còn lại là do cô Lâm Nhàn cho tôi mượn. Vì vậy, tôi có giấy vay nợ 5000 nhân dân tệ này. Ngày mượn tiền phù hợp với ngày chuyển tiên, hơn nữa còn có ghi chú nơi rút ra."
Luật sư ”..." Vì vậy, Triệu Minh Đức luôn nói rằng anh ta huy động được 100000 nhân dân tệ, nhưng thật chất chỉ huy động 70000 nhân dân tệ. Tuy nhiên thực tế, đây là hóa đơn 75000 nhân dân tệ phải không?
Trương Mỹ Mỹ đứng dậy và đưa giấy vay nợ cho thư ký.
Triệu Minh Đức "...' 5000 tệ, chết tiệt, vậy mà còn viết giấy vay nợ, cô điên rồi.
Lâm Nhàn cong môi mỉm cười, thở dài nhẹ nhàng “Gà trống gáy một tiếng, đất trời sáng tỏ'..........
Ý tứ cô ấy là... Lâm Nhàn... không những không ăn chặn mà còn cho mượn thêm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận