Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 205:

Chương 205:Chương 205:
Tôn Mạn Hoa cúi đầu cười nói "Mẹ còn chưa thử qua."
Lâm Nhàn mỉm cười nhìn mẹ, nói "Đúng lúc, con cũng chưa ăn qua."
Tôn Mạn Hoa sững sờ, cũng không còn cự tuyệt nữa, bà không phải là một người mẹ có tư cách, ba đứa con đi theo bà cũng chưa hưởng phúc ngày nào.
Bây giờ con của bà đã giàu rồi, bà sao có thể không biết xấu hổ cấm con bé tùy ý chứ?
Bởi vì lời nói của Lâm Nhàn, mọi người đều không từ chối, mà đi theo cô vào trong.
Rốt cuộc người nhiều, Lâm Nhàn gần đây cũng có chút danh tiếng, đến nơi này, cô vẫn ngoan ngoãn đeo khẩu trang lên. Trừ phi là fans, nếu không trên thực tế, người bình thường rất hiếm có thể nhận ra Lâm Nhàn chỉ bằng một đôi mắt.
Nhìn thấy chị gái mình đeo khẩu trang, Lâm Thanh và Lâm Phong nhận ra sự thật rằng chị mình đã là một ngôi sao.
Sau khi vào quảng trường, Lâm Nhàn dẫn ba người trực tiếp lên tâng ba, dừng lại trước một quán lẩu đông đúc. Ở một nơi có nhiều cửa hàng ẩm thực khác nhau, thì những quán có đông người ra ra vào vào sẽ thường có đồ ăn ngon nên Lâm Nhàn bước tới và hẹn trước.
Lâm Phong mở miệng, muốn nói quán lẩu này rất đắt, nhưng sau khi nghĩ đến vừa rồi chị gái mình thoải mái đến thế nào khi quẹt thẻ, cậu lại im lặng.
Sau khi lấy số, nhân viên phục vụ nhanh chóng bước tới dẫn bốn người vào sảnh chờ, để khách có thể thoải mái vui vẻ trong lúc chờ đợi. Cửa hàng này có một phòng chờ rộng rãi, ngoài ghế sofa, ghế massage và trà, một góc khác còn có khu vực làm móng tay miễn phí.
Tôn Mạn Hoa và những người khác vừa ngồi xuống, một người phục vụ đã đi tới nói với ba người "Trước khi vào trong, các bạn có thể ở đây làm móng và dưỡng da tay miễn phí. Các bạn có cần không?”
Lâm Nhàn lắc đầu, cô không thích người khác tùy ý chạm vào tay mình.
Nhưng Tôn Mạn Hoa và Lâm Thanh liền nhanh chóng gật đầu, trải qua đoạn thời gian trước, giờ đây họ vẫn luôn trân trọng những thứ miễn phí.
Nói xong, hai người nhanh chóng được dẫn đến quầy tiếp tân. Hai cô gái trẻ xinh đẹp với nụ cười dịu dàng nói "Mời ngồi."
Sau khi Tôn Mạn Hoa và Lâm Thanh tận hưởng massage tay, vừa vặn tới số của bọn họ, sau đó liền có một người phục vụ khác đến tiếp đãi cả gia đình.
Ngay khi có nhiều người bước vào nhà hàng, tất cả những người phục vụ đều đồng thanh hét lên "Chào mừng."
Sự đồng thanh và nhiệt tình đã khiến ba người lần đầu tiên đến đây bị sốc.
Người phục vụ dẫn bọn họ đến một chỗ trống, sau đó đưa cho họ hai chiếc iPad, ba người Tôn Mạn Hoa cúi đầu nhìn, nghiên cứu xem cái nào tốt, cái nào rẻ, cái nào tiết kiệm chỉ phí nhất.
Có những thói quen đã khắc sâu vào xương tủy bọn họ nhiều năm và không thể thay đổi trong một sớm một chiều được.
Lâm Nhàn thì khác, cô đã trải qua quá nhiều thế giới, chưa kể những thay đổi của thời gian, hay khoảnh khắc cận kề sinh tử khác, tất cả đã giúp cô thay đổi một số thói quen không tốt. Tất nhiên, sự kiêu ngạo của cô, chủ yếu cũng là do bản thân đã xuyên nhanh trong một thời gian dài...
Tôn Mạn Hoa và những người khác vẫn chưa chọn được thứ mình thích, họ chỉ nhìn thấy những con số không ngừng nhảy ra trong giỏ hàng ở góc dưới bên phải.
T
2
5
8...
Tôn Mạn Hoa "..."
Lâm Thanh "...
Lâm Phong '...'
Lâm Nhàn tùy ý gọi một đống, sau đó ngẩng đầu nhìn ba người đối diện hỏi "Mọi người còn muốn gọi gì không?”
Tôn Mạn Hoa "Con ăn hết được sao? Mục số 4,50 phần."
Lâm Nhàn đặt iPad sang một bên và nói "Con không chọn món chính, những thứ này, Tiểu Phong có thể xử lý hết. '
Lâm Phong kinh ngạc ”... một mình em sao?”
Lâm Nhàn sửng sốt một lúc, sau đó cau mày nhìn bọn họ nói "Cả nhà đang nghĩ gì vậy? Tất nhiên chúng ta là cùng nhau ăn ... Có vẻ như ba người vẫn chưa hoàn hồn về từ lúc đi mua nhà đến giờ đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận