Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 447:

Chương 447:Chương 447:
Hướng Quân cau mày nhìn cô "Chị có biết Văn tổng làm nghề gì không?”
Lâm Nhàn lắc đầu "Tôi không biết, tôi cũng không quan tâm."
Hướng Quân càng kinh ngạc "Việc này không được Văn tổng đã leo lên đỉnh kim tự tháp, mà chị còn đứng ở phía dưới, làm sao có thể như vậy được?"
Lâm Nhàn lập tức cười nói "Nếu anh ấy thật sự ở trên đỉnh kim tự tháp, tôi mới không đi lên."
Hướng Quân sửng sốt "Tại sao?"
Lâm Nhàn ghét bỏ nói "Đông đúc."
Hướng Quân '...'
Văn Sóc "... Anh không bao giờ muốn lên đỉnh kim tự tháp, chỉ có kẻ ngốc mới đi."
Hướng Quân '...'
Đám cưới được tổ chức như đã định, theo tiếng nhạc nổi lên, cô dâu được bố dẫn đi đến bên cổng hoa.
Hướng Quân đứng trước mặt linh mục, mỉm cười nhìn cô dâu và cha cô, như thể đây quả thực là một đám cưới hoàn hảo.
Kha Vi choàng tay bố Kha và bước về phía Hướng Quân trong lễ cưới...
Lâm Nhàn ngồi ở chỗ khán giả xem một màn này, không khỏi nhớ lại "Phó bản này em cũng từng đi qua."
Văn Sóc lập tức biết cô đang nói cái nào "... Phó bản cô dâu khác với cái này." Đó là một phó bản cấp độ khủng bố, nếu không phải hai người họ có kinh nghiệm phong phú thì chắc chắn sẽ bị dọa chết.
Lâm Nhàn cười lớn “Lúc đó, trước mặt anh có 38 cô dâu. Ngoại trừ em, mỗi người trong số họ đều là một Boss cấp độ ác ma. Nhớ không lầm thì anh đã lật 19 chiếc khăn trùm đầu đi?"
Hô hấp của Văn Sóc cứng lại, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ mà cười, trong bóng tối vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lâm Nhàn .
Anh nhìn đôi vợ chông mới cưới trong đám cưới trước mặt, nhẹ nhàng nói "Ừ, mỗi một lần anh đều rất nghiêm túc."
"Lúc đó, trong hoàn cảnh như vậy, anh thậm chí không biết liệu chúng ta có thể sống sót được hay không, nhưng anh luôn nghĩ, nếu đám cưới này là thật... thì sẽ tuyệt vời biết bao?"
Lâm Nhàn không khỏi sững sờ trước những lời nói ngọt ngào bất thình lình ập đến, cô quay đầu nhìn Văn Sóc.
Đúng lúc bắt gặp nụ cười và ánh mắt trìu mến của Văn Sóc, trong lòng anh có chút cô đang nhìn mình.
Anh đến gần tai Lâm Nhàn và thì thầm "Vì vậy, anh nhất định sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng cho em."
Lâm Nhàn sửng sốt một lát, sau đó quay đầu cười cười, nhẹ giọng nói "Em còn chưa đồng ý."
Văn Sóc "...' May mắn, đây không phải là hiện trường cầu hôn.
Lễ cưới nhanh chóng kết thúc trong lời chúc phúc của tất cả mọi người. Cô dâu chú rể cầm ly rượu trong tay, đến từng bàn nâng ly với từng vị khách một. Văn Sóc và Lâm Nhàn đang ngồi ở một chiếc bàn ăn dài, mỗi người bưng một đĩa bánh ngọt nhỏ trong tay
Lâm Nhàn hỏi anh có thích bánh ngọt không? Văn Sóc nói mình không thích, vì vậy Lâm Nhàn đưa cho anh thêm một miếng bánh khác.
Khi Hướng Quân đưa Kha Vi tới, Văn Sóc đang ăn phần bánh thừa.
"Văn tổng " Hướng Quân hưng phấn bước tới chào hỏi.
Kha Vi nhìn thấy Hướng Quân tích cực như vậy thì không thể chịu đựng được. Anh chàng này luôn tỏ ra xa cách ở bên ngoài và không để ai trong mắt mình.
Tại sao trước mặt Văn Sóc lại hành động như một con chó con, điều này làm cho bản thân khó coi đến mức nào?
Nhìn qua Văn Sóc, ánh mắt anh vẫn lạnh lùng như vậy, đây là lần đầu tiên Kha Vi gặp lại Văn Sóc sau nhiều năm.
Trước đây cô đã cảm thấy Văn Sóc rất đẹp. Mặc dù khi còn nhỏ anh không ăn mặc đẹp đế như những thành viên khác trong Văn gia nhưng tự bản thân anh đã toát lên khí chất thanh lãnh.
Khi hai người đính hôn, họ vẫn còn rất nhỏ. Khi đó Kha Vi vẫn còn ngây thơ, chỉ nghĩ rằng người anh trai này rất xinh đẹp.
Sau đó, lần gặp lại thứ hai với Văn Sóc, anh đã bị gãy chân. Ngồi bất lực trên xe lăn, ánh sáng trong mắt anh trở nên u ám.
Khí chất lạnh lẽo âm trầm phả ra dường như có thể xâm nhập vào tận xương tủy của con người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận