Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 134:

Chương 134:Chương 134:
Tô Kỳ sửng sốt, cau mày nhìn Văn Sóc, kỳ quái hỏi "Sao anh ta có nhiều tiền như vậy để đầu tư?" Trong ấn tượng của cô, Văn Sóc nghèo đến mức chỉ có mỗi quần cộc.
Vương Thành Quân cười nói "Chuyện đó tôi không biết, tôi đều đã nói chuyện mình biết cho cô rồi."
Tô Kỳ nhíu mày càng thêm mệt mỏi, chậm rãi quay đầu nhìn vê phía Văn Sóc "Văn Sóc, anh có chút tiền dơ bẩn mà đã kiêu ngạo như vậy, không sợ đắc tội Hoa Xá sao?"
Lâm Nhàn ngơ ngác "Trời ơi, sao cô lại nói thế này? Tiên dơ bẩn? Đúng là chó chê mèo lắm lông."
Tô Kỳ "...
Văn Sóc cũng cười khẽ nói "Đắc tội Hoa Xá? Sao lại sợ? Ai cho cô mặt mũi to như vậy?"
Tô Kỳ "....
Tô Kỳ tức giận với người đàn ông và người phụ nữ này đến nỗi cô không nhận ra hôm nay sẽ không có ai ủng hộ mình.
Nhưng khi nghĩ đến việc bị Lâm Nhàn đánh ở nhà vệ sinh, cô lại không cam lòng. Vì vậy, muốn lý luận để phân rõ phải trái.
"Được rồi, anh là ông chủ phải không? Được, vậy ông chủ có thể để nhân viên của mình vô đạo đức như vậy không?”
Lâm Nhàn ngây thơ chớp chớp mắt, Văn Sóc liếc nhìn Lâm Nhàn, sau đó quay lại bình tĩnh hỏi Tô Kỳ "Cô nói điều này là có ý tứ gì? Mỗi nhân viên của tôi ở Giai Dịch Gia đều tuân thủ luật pháp."
Giai Dịch Gia? Những người khác quay lại nhìn Văn Sóc, mọi người chỉ nghe nói rằng ông chủ đã thay đổi, nhưng bây giờ bọn họ mới phát hiện ra rằng anh ta hóa ra lại là ông chủ mới.
Tô Kỳ hít một hơi thật sâu, sau đó làm ra vẻ quý phái. Chuyện này lý lẽ nghiêng về cô, cho dù Lâm Nhàn có khởi kiện thì cũng sẽ không chiến thắng.
Vì vậy, cô cũng không vội.
Tô Kỳ duỗi tóc, kéo váy lên rồi ngồi xuống ghế sô pha, quay đầu lại, cười lạnh nói "Vừa rồi Lâm Nhàn đã tấn công tôi trong phòng tắm, tôi tin rằng vừa rôi anh đã nghe thấy tiếng cãi vã, phải không?”
Văn Sóc mặt không biểu cảm nhìn cô "Không có nghe thấy."
Tô Kỳ "...
Nhà vệ sinh ở cuối hành lang, tuy cách rất xa nhưng vừa rồi ồn ào như vậy, sao có thể nghe thấy?
Lâm Nhàn không thể chạy trốn khỏi vấn đề này. Tô Kỳ khẳng định, nhưng cô phát hiện không chỉ mỗi Văn Sóc không nghe thấy, mà những người khác cũng đều vẻ mặt ngơ ngác nhìn cô.
Tô Kỳ tức khắc sửng sốt, phản ứng đầu tiên của cô là "Anh và cả đoàn muốn bao che cho Lâm Nhàn sao?"
Nguyễn Trạch Minh nhịn không được nói 'Vừa rồi Lâm Nhàn ở trong bếp."
Văn Sóc gật đầu "Lúc cô ra khỏi phòng tắm, cô ấy cũng vừa từ phòng bếp đi ra."
Tô Kỳ không tin, nhưng những người khác đều gật đầu, cô liền cười lạnh "Điều này không có khả năng, là chính mắt tôi nhìn thấy cô ấy đi vào phòng tắm. Phải chăng tôi đây mắt bị mù?"
Lâm Nhàn “Cô đã nói như vậy, còn không thừa nhận mình mù.
Tô Kỳ "...
Mắt phải của cô ấy vẫn còn đau, lưng dưới của cô ấy thậm chí còn tê cứng khi chạm vào.
Những nơi này đau đớn không thể giả vờ được, nếu Lâm Nhàn không tấn công cô, chẳng lẽ là chính mình sao?
Nói giỡn.
Tô Kỳ lạnh lùng nhìn Nguyễn Trạch Minh cùng Văn Sóc, sau đó cười lạnh nói "Hôm nay, tôi sẽ cho tất cả nhìn rõ bộ mặt thật của người phụ nữ này."
Vừa nói cô vừa quay người đòi xem lại camera giám sát ở cửa nơi cô vừa đứng.
Vì sự nài nỉ của Tô Kỳ nên Vương Thành Quân đã nhờ trợ lý của mình mở lại băng ghi hình.
Ngay sau đó, mọi người tập trung trước máy tính để xem.
Lúc đầu trên màn hình chỉ là một bức ảnh tĩnh, một lúc sau, Tô Kỳ xuất hiện.
Cô bước vào phòng tắm, rồi, một phút trôi qua, hai phút trôi qua, ba phút trôi qua...
Cho đến khi thấy mình mở cửa đi ra, lảo đảo đi vào phòng khách, cô vẫn chưa thấy thêm người nào khác xuất hiện trong hành lang.
Và hành lang này là lối duy nhất dẫn vào phòng tắm, có nghĩa là... từ đầu đến cuối, chỉ có Tô Kỳ ở trong phòng tắm, nên chuyện gì xảy ra bên trong cũng chỉ có thể do chính cô gây ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận