Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 318:

Chương 318:Chương 318:
Nhưng còn Triệu Tiểu Thư thì cơ hội thử kính mà bản thân nỗ lưc có được cũng bị tước đi. Nói vài lời liền bị công ty ướp lạnh.
Nghĩ tới những chuyện không công bằng này, Quách Phàm Khải muốn giống như Lâm Trân, đến gặp tổng giám đốc để nói mấy lời hay ý đẹp. Cho dù có phải cầu xin người đó, chỉ cần có thể cho Tiểu Thư một cơ hội để giang rộng đôi cánh thì dù có thất bại cũng không sao.
Là một người đại diện, điều này là đáng giá.
Người đó có thể cấp tài nguyên cho Khang Băng, thì Triệu Tiểu Thư chắc chắn cũng sẽ có được sự coi trọng của đối phương.
Trong lòng quay cuồng hàng ngàn lần, nhưng chỉ có anh mới biết chính mình khẩn trương, lo lắng đến mức nào.
Khi Quách Phàm Khải đi thang máy lên, anh đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng nếu bị từ chối.
Trên thực tế, anh chưa hề gặp vị CEO bí ẩn này.
Vừa bước tới cửa đã bị thư ký của tổng giám đốc chặn lại.
Thư ký là một cô gái, nhìn ngốc ngốc, vô hồn mà nói "Lâm tổng hiện tại không gặp ai cả."
Quách Phàm Khải mỉm cười, có chút cay đắng, lại có chút hy vọng.
"Cô có thể châm chước được không? Tôi thực sự có chuyện quan trọng cần nói."
Không ngờ người thư ký này lại khác với thư ký của Trương Thiệu Thừa ở chỗ cô ấy đặc biệt dễ nói chuyện. Khi nghe nói có chuyện quan trọng, vẻ mặt đờ đẫn của cô ấy đột nhiên trở nên căng thẳng.
"Ồ, thật vậy sao? Vậy tôi giúp anh báo lại một tiếng, anh trực tiếp đến gặp Lâm tổng đi Cô ấy đang ở đài truyền hình thành phố An Diên. Anh chắc chắn biết đường đúng không?"
Quách Phàm Khải "..." Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ đến mức anh không nói nên lời, nhưng điều khiếp sợ hơn nữa là "Ghi chương trình? Chương trình gì?"
Giản Mộc Hạnh "Âm nhạc hy vọng Hoa Quốc.", giám đốc gần nhất bị mắng, nên không muốn trở về đi làm, cô ấy nói có việc thì đến đài truyền hình nói chuyện. Cho nên khi nào anh đi, nhớ phải chú ý, tâm tình của cô ấy đại khái không tốt."
Quách Phàm Khải khóe miệng giật giật "... Cô không phải đang đùa tôi đúng không?”
Giản Mộc Hạnh "... Đùa chuyện này có ý nghĩa gì? Anh có đi hay không?”
Quách Phàm Khải rất nhanh lấy lại bình tĩnh, Giang Mộc Hạnh xuất hiện ở đây chứng tỏ xác xuất đùa giỡn quả thực không cao. Anh mỉm cười và nói với thư ký "Được rồi Tôi sẽ đi tìm Lâm tổng ngay."
Nói xong, anh lao ra ngoài.
Giản Mộc Hạnh "... Anh không hỏi số điện thoại, liệu có tìm được không?"
Sau khi nhận được tin tức lớn như vậy, Quách Phàm Khải hưng phấn vội vàng chạy về phòng làm việc, nhìn thấy Triệu Tiểu Thư vẫn đang ngồi trong phòng làm việc đợi mình.
Lòng anh chua xót, chỉ có Triệu Tiểu Thư rảnh rỗi như vậy mới có thể chờ đợi. Anh hy vọng lần này tìm được Lâm Nhàn, thật sự có thể tìm cho Triệu Tiểu Thư một cơ hội để xoay chuyển tình thế giống như Khang Băng.
"Tiểu Thư, chuẩn bị sẵn sàng đi, anh dẫn em đi gặp giám đốc mới."
Triệu Tiểu Thư sửng sốt, quay đầu nhìn Quách Phàm Khải ở ngoài cửa hỏi "Giám đốc có đồng ý gặp mặt không?”
Quách Phàm Khải cười nói "Em đừng quá kinh ngạc, trên lầu có trợ lý vừa nói cho anh biết, tổng giám đốc mới được bổ nhiệm chính là Lâm Nhàn."
Triệu Tiểu Thư ngẩn người một lát, sau đó chậm rãi nhíu mày, nghiêm túc nhìn Quách Phàm Khải. Cuối cùng cô thấp giọng hỏi "Anh chắc không bị ngốc đi? Lời này cũng tin được sao?"
Quách Phàm Khải sửng sốt "Sao lại không tin? Người ngồi trên đó vừa rồi chính là Giản Mộc Hạnh."
Triệu Tiểu Thư "Giản Mộc Hạnh là ai?"
"Cô ấy là trợ lý của Lâm Nhàn " Thấy Triệu Tiểu Thư vẫn không tin, Quách Phàm Khải kéo cô ra ngoài vừa đi vừa nói "Đừng lo lắng, lần này là chủ yếu anh là người nói chuyện với cô ấy, anh đưa em đi theo là để thể hiện thành ý. Đi thôi, đi thôi, Thời gian không chờ đợi ai. Lần này Khang Băng xuất hiện, chắc chắn có rất nhiều người đang để mắt tới những tài nguyên tiếp theo Chúng ta phải nhanh lên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận