Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 400:

Chương 400:Chương 400:
Đứa trẻ này cần người thân mới.
Chú Kỷ luôn nghĩ như vậy.
"Bọn họ đi rôi?" Văn Sóc bình tĩnh hỏi, không quay đầu lại, cúi đầu nhìn xuống chân mình.
Chú Kỷ "Đi rồi"
"Cứ đi đi. Từ nay về sau chúng ta không cần nhắc đến Văn gia nữa." Văn Sóc thở dài.
Chú Kỷ có chút đau lòng "Thiếu gia, với bản lĩnh của cậu, lẽ ra cậu phải biết hung thủ là ai. Tại sao, cậu chưa bao giờ điều tra? Nếu sớm phát hiện ra,.... Thì đã không bị đám người kia vây công, bị đưa ra nước ngoài, bị ghét bỏ.
"Đúng vậy " Văn Sóc hơi ngẩng đầu nhìn ánh sáng trên bầu trời, ánh nắng chói chang vào giữa trưa, nói "Trước khi chân tôi hồi phục, sâu thẳm trong lòng tôi không chịu tìm hiểu chân tướng."
Chú Kỷ bối rối "... Tại sao? Nếu chuyện này sớm phát hiện, Văn gia cũng không cần phải tức giận như vậy.
"Thật ra thì dù sự thật thế nào thì họ cũng không phải là họ hàng của tôi. Bởi vì cho dù họ có nhìn ra sự thật thì người làm cha mẹ thật sự cũng sẽ không đối xử với con mình như vậy. Cuối cùng, tôi không có tình cảm gì với họ, không chỉ với tôi mà còn cả với họ nữa. Đối với họ. Tôi cũng cảm thấy như vậy về họ..."
Nhưng chú Kỷ biết rằng chỉ cần anh còn là một đứa trẻ thì không có ai là không khao khát cha mẹ. Văn Sóc tuy bướng bỉnh nhưng thực sự là một cậu bé ngoan.
"Tôi luôn có thái độ thích tin vào trực giác của mình hơn là tin vào thái độ." Vì vậy, khi trực giác mách bảo anh nên đến gân Lâm Nhàn, anh đã làm theo.
"Cho nên trực giác mách bảo không cần tra, thì cũng sẽ không tra." Văn Sóc cười lớn, giọng điệu tự giêu "Nhưng tôi cũng rất ngạc nhiên, tại sao tôi lại không tra? Thời gian phục hồi được đôi chân của mình ở Mễ Quốc, tôi liền biết là vì cái gì. Bởi vì chân tướng họ nhìn thấy không phải là... chân tướng."
Chú Kỷ càng thêm bối rối "Thiếu gia, chân tướng là thế nào?
Văn Sóc thanh âm lạnh lùng "Có lẽ Văn Dực không cần phải chết trong vụ tai nạn xe cộ đó, chú có thể ra ngoài Tôi cần sự im lặng."
Chú Kỷ chỉ nghĩ rằng Văn Sóc đang tự trách về vụ tai nạn xe hơi nên quay người ra ngoài.
Văn Sóc thì không ngừng nhìn xuống chân mình, bên ngoài cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn là vực thắm như vách đá. Nếu ngã xuống, có phải sẽ chết không?
"Văn Sóc, xin hãy giúp tôi."
Giống như anh đã nhìn thấy khung cảnh đó lần nữa...
Hai tay Văn Dực nắm chặt mép quần dưới chân Văn Sóc, phía dưới cơ thể Văn Dực là một bục treo cao hàng trăm mét.
Vách đá, dưới vách đá là một con Tyrannosaurus rex đang chờ ăn.
Tyrannosaurus rex cao gân 20 mét, miệng rộng như máu và tiếng gâm chói tai.
Trên thực tế thì không ai dám tới gân. Không ai muốn trở thành thức ăn của nó.
Văn Dực liều mạng bám vào mép vực để tránh bị ngã, anh sợ hãi biết rằng Văn Sóc sẽ không bao giờ cứu mình.
Anh ta ngẩng đầu và hét lên "Tôi là anh trai của cậu "
Vào lúc này, dường như huyết thống và mối quan hệ gia đình là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của anh.
Văn Sóc dừng bước lùi lại, cụp mi xuống, khuôn mặt trầm tĩnh không có chút cảm xúc. Anh nhìn Văn Dực, hỏi từng chữ "Vậy tại sao anh lại muốn giết tôi?"
Văn Dực nước mắt giàn giụa "Xin lỗi, xin lỗi, tôi sai rồi "
Văn Sóc ngơ ngác nhìn anh, hỏi "Tôi tới cứu anh, anh có thể đừng giết tôi được không?"
Văn Dực mỉm cười, chật vật nhưng cũng cảm kích vì mình có một người em trai mêm lòng.
Anh ta tham lam hét lên "Tất nhiên, tôi có thể, tôi hứa."
Văn Sóc ngồi xổm ở rìa vách đá, đưa tay ra...
Khi tuyên bố cắt đứt quan hệ của Văn Sóc và Văn gia vẫn còn trên hot search thì tin đồn về nhà họ Văn vẫn đang thu hút sự chú ý của cư dân mạng.
Mẹ ruột của Văn Sóc, Sâm Duyệt Cầm, đã thuê người bẻ gấy tay Văn Thiên Tinh, con trai cả của người nắm quyền tập đoàn Văn gia, rồi quay video đăng lên mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận