Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 339:

Chương 339:Chương 339:
Hai người đàn ông trung niên còn chưa kịp ăn cơm đã vội chạy đến đợi Lâm Nhàn ở trước cửa công ty.
Kết quả là Lâm Nhàn nhàn nhã gọi một chiếc xe hơi sang trọng rồi trở về.
Ông Vương "... Bà cô của tôi ơi Cuối cùng cô cũng về rồi. Cô có biết mình đã làm gì không?”
Lâm Nhàn mỉm cười xua tay "Không cần khen ngợi tôi, bảo vệ nhân viên công ty chúng ta là việc tôi nên làm.
Ông Vương "..."
Ông Triệu "..."
Nhìn thấy Lâm Nhàn kiên quyết đi vào công ty, hai người cũng đi theo cô nói "Chúng tôi không tới để khen cô."
Lâm Nhàn lắc đầu "Đúng là thói đời mà "
Ông Vương "..."
Ông Triệu "..."
Lâm Nhàn "Quên đi, tôi đi tìm Văn tổng."
Ông Vương "..."
Ông Triệu "... Không phải, Lâm tổng, bây giờ cô đã đắc tội cả Thuần Hạo và Khải Lúa, chúng ta nên làm gì?"
Lâm Nhàn cau mày "Sao anh không nói bọn họ đắc tội tôi?
Ông Vương "Vậy cô còn có thể đắc tội sao?" Lâm Nhàn mỉm cười với Vương tổng, dùng giọng điệu ôn hòa nhất nói ra những lời uy hiếp nhất "Ông cho rằng chuyện xấu của mình chỉ có Văn tổng biết thôi sao?"
Ông Vương lúc đó sửng sốt "... Văn tổng là không tuân thủ lời hứa, anh ấy nói cho cô sao?”
Lâm Nhàn mỉm cười đến gần ông Vương và thì thầm "Không, tôi có thể tự tra được. Ông có tin hay không, tôi có thể khiến hai đứa con trai của ông trở thành bạn bè?”
Ông Vương "...'" Cô muốn làm sao thì làm
Ông Vương quay người bỏ đi một cách khó nhọc
Triệu tổng cau mày nhìn Vương tổng, sau đó lại nhìn Lâm Nhàn hỏi "Cô cùng hắn nói cái gì?"
Lâm Nhàn lắc đầu "Không có gì."
Ông Triệu đi theo phía sau Lâm Nhàn, ông ổn định hơn ông Vương nên đương nhiên đặt biệt để trong lòng.
"Lâm tổng, tôi phải nói trước, chuyện này rất nghiêm trọng. Cô có biết Thuần Hạo và Khải Lúa không?”
Lâm Nhàn lắc đầu, Triệu tổng thở dài giải thích "Thuần Hạo là một công ty truyền thông, có thể nói là một công ty đứng đầu trong giới giải trí. Họ có những người đại diện giỏi nhất trong ngành này, cũng như những ca sĩ và diễn viên xuất sắc nhất trong giới giải trí. Bao gôm cả những kịch bản và đội ngũ chuyên nghiệp nhất cũng thuộc công ty họ. Nói thế này nhé, nếu công ty chúng ta muốn phát triển thì sau này không thể bất hòa với Thuần Hạo được. Cô đổi Bạch Ưu Minh để lấy kịch bản, nhưng muốn làm ra hiệu quả tốt thì phải suy xét đến Thuần Hạo." Lâm Nhàn "... Chậc”
Thấy cô thả lỏng hơn, Triệu tổng thở phào nhẹ nhõm, nói tiếp "Về phần Khải Lúa, họ càng dữ”
Lâm Nhàn "Càng dữ, là nói so với Thuần Hạo thì Khải Lúa còn lớn mạnh hơn? Hay có thể nói người tôi đắc tội càng dữ tợn hơn?"
Triệu tổng ừm một tiếng "Nói một cách đơn giản, nếu đắc tội Thuần Hạo, cô sẽ khó lăn lộn trong giới giải trí. Nhưng nếu đắc tội Khải Lúc, cô sẽ không thể kiếm ăn trong bất cứ ngành nghề nào."
Lâm Nhàn nhướng mày "Thật không thể tưởng tượng nổi Hắn ta làm sao vậy? Ngay cả tên lửa trên bầu trời cũng do hắn quản sao?"
Triệu tổng giật giật khóe miệng "... Cũng không hẳn."
Lâm Nhàn võ võ ngực, thở phào nhẹ nhõm nói "Vậy thì tốt."
Ông Triệu "..." Tôi cảm thấy mình như một kẻ ngốc.
Khi bọn họ đang nói thì thang máy đã lên đến tầng trên cùng. Lâm Nhàn đưa ông Triệu đến văn phòng của Văn Sóc, chú Kỷ ở cửa mỉm cười mở cửa khi nhìn thấy hai người đi tới.
Triệu tổng "...' Mọi người thật thiếu nghiêm túc, làm tôi cảm thấy như hai công ty này chỉ là hai cái xưởng nhỏ.
Vừa bước vào văn phòng đã thấy Văn Sóc cúp điện thoại.
Ông Triệu giật mình, vội hỏi "Văn tổng, số điện thoại của ai vậy?"
Văn Sóc có chút không kiên nhẫn nhìn ông, cau mày nói "Hắn nói hắn họ Phí."
Triệu tổng nói rõ ràng "Đó là ngài Phí Ông chủ của Thuần Hạo " Văn Sóc”... à'
Ông Triệu ngạc nhiên "Vậy tại sao anh lại tắt máy?"
Văn Sóc mang theo vài điểm ủy khuất nói "Hắn vẫn luôn mắng tôi." Ông Triệu "..." Nói như vậy, tôi cũng cảm thấy sự lựa chọn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận