Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 361:

Chương 361:Chương 361:
4637 " À, đó là do chúng ta đã đến quá nhiều thế giới nên không thể nhớ được tổng giá trị của mỗi thế giới. Đây là một hiện tượng hết sức bình thường."
Lâm Nhàn "Nhưng chúng ta mới chỉ tới 10 thế giới."
4637 "... Cũng đúng. Là trí tuệ nhân tạo làm việc, lẽ ra nó không thể nào quên điểm của 10 thế giới.
Lâm Nhàn lại hỏi "Thế giới thứ nhất có bao nhiêu điểm?"
4637 lập tức trả lời "Ký chủ là vì giúp đỡ người khác mà bị phản bội, cuối cùng nhờ vào may mắn mà vượt qua. Nói đến, hơn 100 điểm thật sự là một món quà."
Lâm Nhàn "Tôi chỉ có 100 điểm ở thế giới thứ nhất, nhưng đối với những người lần đầu tiên bước vào như chúng ta thì đó đã là một tài sản khổng lồ. Ở thế giới thứ hai, tuy tôi có được 10 triệu điểm, nhưng ở thế giới thứ ba tôi ở chung với vợ chồng già nên chưa kiếm được điểm nào, tính như thế này trải qua 3 thế giới tôi kiếm còn chưa được tới 100 triệu điểm."
4637 sửng sốt "Tại sao trước đây chúng ta chưa từng để ý qua?"
Lâm Nhàn "Có lẽ không phải là do chúng ta không chú ý, mà là trí nhớ đã bị phong tỏa. Trong nhiều thế giới như vậy mà chúng ta trải qua, còn có một chuyện khác mà chúng ta chưa để ý tới, đó chính là tất cả các người tham gia nhiệm vụ đều có thể cướp đoạt... điểm của người khác."
Vì vậy, đó là một thế giới đang giết chóc lẫn nhau và một thế giới không bao giờ có thể tin tưởng bất kỳ ai.
4637 "Đúng vậy.' Lâm Nhàn "Vậy trong số điểm của tôi có điểm của người khác không?”
4637 "Cái này..., dù có chắc kỳ quái đi? Nhưng nhiều người như vậy, cô muốn nghĩ tới ai?"
Lâm Nhàn suy nghĩ một lúc nhưng cuối cùng từ bỏ việc nhớ lại.
Đúng lúc này, Văn Sóc gọi điện thoại tới.
Lâm Nhàn đơn giản gạt mọi nghi ngờ đó qua một bên và nhấn trả lời điện thoại.
Đối diện là tiếng cười của Văn Sóc "Làm không tồi."
Làm không tồi.
Không biết hôm nay ký ức bất thường đột ngột hay là khởi đầu của sự nghi ngờ của bản thân, mà lời nói của Văn Sóc khiến trí nhớ của Lâm Nhàn buông lỏng."Làm không tồi" trong trí nhớ dường như đó là cách người nào đó thường khen cô.
Lâm Nhàn sửng sốt một lát, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại "Cảm ơn đã khích lệ, Văn tổng có chuyện gì không?”
Bên kia im lặng một lúc ”...'
Lâm Nhàn "22?"
Văn Sóc "Không có gì."
Lâm Nhàn "..."
Văn Sóc "Hay là cùng ăn tối nhé?"
Lâm Nhàn “..."
Trên thực tế gần đây Văn Sóc thường xuyên mời Lâm Nhàn đi ăn tối.
Lâm Nhàn không quá cự tuyệt, và nhà hàng họ đến cũng không phải là nơi cao cấp. Hầu hết đều ở những con phố ăn vặt nổi tiếng, hoặc trong những cửa hàng có tuổi đời hàng thế kỷ đã trở nên nổi tiếng.
Bản thân Lâm Nhàn không mấy hứng thú với đồ ăn cao cấp như của Pháp, theo Lâm Nhàn, thà ăn một bát cơm rang còn tốt hơn.
Tuy nhiên, đã lâu như vậy, cả hai vẫn luôn duy trì mối quan hệ đồng nghiệp dùng bữa.
Vì vậy, Lâm Nhàn có chút quen với lời mời của Văn Sóc.
Suy cho cùng, một người là CEO, một người là chủ tịch điều hành nên có thể coi nhau là đồng nghiệp. Đồng nghiệp công ty nào không ăn hai bữa để gắn kết với nhau?
Buổi tối, Văn Sóc ở bãi đậu xe chờ Lâm Nhàn.
Lúc Lâm Nhàn ra khỏi thang máy, cô nhìn thấy Văn Sóc đang hút thuốc ở cửa xe.
Lâm Nhàn nheo mắt nhìn cảnh tượng quen thuộc này hỏi "4637. nếu tôi thật sự có ký ức bị phong ấn, thì ký ức của người làm nhiệm vụ sẽ bị phong ấn trong hoàn cảnh nào?”
4637 "Nếu cô có ký ức bị phong ấn, tức là tôi cũng bị. Chỉ có một trường hợp duy nhất, ký ức của người thực hiện nhiệm vụ và ký ức của hệ thống sẽ bị xóa cùng một lúc.'
Lâm Nhàn "Là khởi động lại."
Giống như một chiếc máy tính sẽ bị đơ và cần phải khởi động lại. Khi người thực hiện nhiệm vụ từ bỏ tất cả thành tích của mình, thì có thể chọn bắt đầu lại từ đầu
Tuy nhiên, ai sẽ từ bỏ thành tích mà mình đã giành được?Trong thế giới nhiệm vụ, thành quả ngoài điểm tích lũy ra chỉ có một loại khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận