Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 260:

Chương 260:Chương 260:
Đồng hành cùng Lâm Nhàn suốt chặng đường, quả thực Lâm Nhàn mang lại cho cô cảm giác vẫn y như vậy.
Cô ấy tùy ý, tự tại, không hề cố ky, thậm chí... quá tốt bụng.
Vì vậy, Giản Mộc Hạnh dần dần trở nên dài dòng khác với lúc đầu ít nói, thậm chí còn tự cảm thấy rằng nhiều quyết định của Lâm Nhàn là không đáng tin cậy.
Giản Mộc Hạnh không có ý xấu, nhưng cô vẫn còn quá trẻ.
Tuy nhiên, Lâm Nhàn lại rất dễ hòa đồng, thậm chí còn mạnh mẽ hơn Giản Mộc Hạnh nghĩ.
Vì vậy, trong vài tháng qua, thay vì nói rằng cô ấy đang trông chừng Lâm Nhàn, tốt hơn là nên nói rằng cô đã học được rất nhiều điều từ Lâm Nhàn.
Giản Mộc Hạnh không có giờ làm việc cố định, mặc dù cô ấy ở bên Lâm Nhàn mỗi sáng và tối. Nhưng Lâm Nhàn nói rằng cô ấy chỉ cần giúp mua trà sữa trong giờ nghỉ.
Giản Mộc Hạnh vẫn cố gắng làm những việc khác ngoài việc mua trà sữa, lúc đó Lâm Nhàn sẽ trêu chọc cô "Mộc Hạnh, nếu em cổ hủ như vậy, những người chủ khác sẽ không thích em."
Giản Mộc Hạnh vẫn còn nhớ lúc đó trong lòng mình rất mất mát. Cô gật đầu, thành thật nói với Lâm Nhàn "Đúng vậy, em bị ông chủ cũ đuổi ra khỏi công ty.'
Lâm Nhàn ngạc nhiên, nhìn Giản Mộc Hạnh và hỏi "Tại sao?"
Giản Mộc Hạnh mím môi "Bởi vì, em đã quá nhiệt tình." Lâm Nhàn mỉm cười "Em dễ dàng thân cận với người khác như vậy sao?"
Giản Mộc Hạnh lúc đó sửng sốt, Lâm Nhàn mỉm cười nói "Chị không cổ vũ em làm điều này, nhưng nếu mối quan hệ của chúng ta đủ tốt đến mức độ nào đó, Mộc Hạnh, chị sẽ cho phép em vượt qua nha ˆ
Chẳng lẽ hai người họ sẽ có mối quan hệ tốt đến mức đó sao? Giản Mộc Hạnh cũng không biết.
Nhưng nhìn thấy Lâm Nhàn bị lừa tiên, Giản Mộc Hạnh còn cảm thấy khó chịu hơn Lâm Nhàn.
Cô đã vượt quá giới hạn và khuyên Lâm Nhàn "Tại sao chị lại để cho người ta lừa tiền mình? Tiền đó không phải chị vất vả mới làm ra được sao?" Lâm Nhàn luôn nói 'Làm việc chăm chỉ còn khó khăn hơn là kiếm tiền."
Giản Mộc Hạnh nghe xong tự nhiên cảm thấy có lỗi với cô nên muốn giúp Lâm Nhàn tránh những sai lầm không đáng có.
Hôm nay, cô gái tên Bạch Đồng đến, lời nói giữa cô ấy và Lâm Nhàn khiến Giản Mộc Hạnh bị sốc. Những lời của Viên Ni lại hiện lên trong đầu một lần nữa, cô ấy nói đúng, Lâm Nhàn là một người rất sáng tạo và có năng lực.
Cô ấy chỉ làm mọi việc hơi khác người một chút và không quan tâm đến ý kiến của người khác.
Tuy nhiên, Lâm Nhàn thực sự rất giỏi, về mọi mặt.
Sau đó Giản Mộc Hạnh mới nhận ra rằng tháng này cô đã vượt qua giới hạn. Cô không đủ tư cách đi quản chuyện Lâm Nhàn có bị lừa hay không...
"Em đang nghĩ gì vậy?" Lâm Nhàn hỏi khi đi ngang qua Giản Mộc Hạnh trong bữa tiệc.
Giản Mộc Hạnh sửng sốt, nhanh chóng đứng dậy "Sao chị lại đến đây? Chị có cần gì không? Em đi mua."
Lâm Nhàn nhìn cô một lúc, sau đó cười nói "Không cần gì cả."
Cô võ võ vai Giản Mộc Hạnh "Mấy tháng nay em mệt mỏi rồi, ăn ngon rồi về ngủ một giấc đi"
Giản Mộc Hạnh "Vâng."
Thấy Lâm Nhàn chuẩn bị rời đi, cô lại gọi lại Lâm Nhàn "Bà chủ, em xin lỗi, về chuyện Bạch Đồng, và ... việc em nhờ anh Chiếu thuyết phục riêng chị."
Lâm Nhàn ngẩng đầu suy nghĩ một chút "Chứng minh là em rất thích chị phải không?”
Giản Mộc Hạnh sửng sốt "Còn có thể nghĩ như vậy sao?"
Lâm Nhàn mỉm cười "Có thể, nếu nghĩ theo hướng đó, chị cũng khá thích em.
Giản Mộc Hạnh lại sửng sốt "Thật sao?"
Lâm Nhàn "Mộc Hạnh, nếu chị không thích em, chị đã đuổi việc em khi em nói cho diễn viên Chiếu chuyện riêng của chị."
Nói tới đây, Giản Mộc Hạnh đỏ mặt "Không, không còn lần sau nữa "
Lâm Nhàn mỉm cười võ võ cô "Thật ngoan."
Sau đó, cô quay người bỏ đi.
Vừa quay người lại, Lâm Nhàn sắc mặt lạnh lùng, cô gọi 4637 "Có người đang giám sát tôi.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận