Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 42T:

Chương 42T:Chương 42T:
Nói xong, bác sĩ và một số y tá đã đuổi những kẻ mất trí này ra ngoài.
Lão Trương '...'
Vụ tai nạn xe hơi thực sự khá bi thảm, ông nghe nói đối phương bị thương do va chạm mạnh, hiện đang được điều trị tại bệnh viện.
Chiếc xe do Lâm Nhàn và Văn Sóc điều khiển cũng bị va chạm đến hoàn toàn biến dạng, nghe nói bên trong không còn chỗ cho người.
Cứ thế mà chỉ bị trây xước da à?
"A' Lão trương ho khan "Đi kiểm tra đi, có nhìn nhầm người không?"
Kết quả là một số đồng nghiệp giận dữ bỏ đi.
Lão Trương lấy điện thoại di động ra và gọi cho Lâm Nhàn, đúng như dự đoán, cuộc gọi bên kia đã được kết nối.
Một lúc sau, bên kia có người gọi "Xin chào."
Là giọng nói của Lâm Nhàn, lão Trương hỏi "Cháu không phải nhập viện sao?"
Lâm Nhàn cúi đầu liếc nhìn khuỷu tay của mình, sau đó nói "Vết thương gân như đã lành rồi, cảnh sát đã hỏi thăm chuyện này, vì vậy cháu xuất viện trước."
Lão Trương "Nếu mọi chuyện vẫn ổn thì sao cháu không báo là mình vẫn an toàn "
Lâm Nhàn buồn cười "Cháu còn chưa có báo cho bác tai nạn xe cộ, làm sao có thể báo cho bác bình an? Hơn nữa, bác đến thăm cháu có mang theo rổ trái cây không?” Lão Trương tán gẫu "Chúng ta vội đi, còn nhớ rổ trái cây gì?"
Lâm Tiễn "Quên đi, dù sao cháu cũng bị tai nạn xe cộ, nên muốn xin nghỉ một tháng, bác có thể an bài người khác đi làm."
Nói xong cô cúp điện thoại.
Lão Trương sửng sốt nhìn màn hình điện thoại "Chỉ là một vết xước mà nghỉ ngơi tận một tháng??2?? Đây không lỗ là ngôi sao nha "
Lão Trương tức giận nói với cấp dưới "Mau mua mấy thông cáo cho cô ấy đi. Chỉ cần nói thăm ban bị trây da ở khủy tay. Phải chuyên nghiệp "
Mọi người ”...'
Lão Trương tuy không làm trong làng giải trí nhưng phương pháp chống anti fans của anh quả thực cũng ra hình ra dáng
Bên kia, Văn Sóc đã hiểu
Tuy rằng kết cục rất có hậu, nói là đại đoàn viên cũng không qua.
Nhưng điều đó không ảnh hưởng tới Lâm Nhàn đang tức giận lúc này, đúng vậy, cô đang cười rất vui vẻ.
Nhưng thực sự, nó không ảnh hưởng gì đến sự tức giận của cô cả.
Văn Sóc "...'
Lâm Nhàn ngồi ở ghế phụ, nhìn bầu trời bên ngoài và nói "Em sẽ đi thi bằng lái xe."
Văn Sóc cười nói “Anh đi cùng em “
Ánh mắt Lâm Nhàn chậm rãi di chuyển về phía Văn Sóc "Sao anh không cùng em đăng ký lớp học cờ vua?”
Văn Sóc "..." Quả thật, cô ấy đang rất tức giận. 2278 "Tôi cũng tức giận Nếu anh chia cho tôi 2 triệu điểm, thì tôi cũng không phải lưu lạc lâu như vậy "
Văn Sóc cười ngượng nghịu với Lâm Nhàn, sau đó tiếp tục nghiêm túc lái xe, trong lòng @2278 điên cuồng hỏi "Cô không phải là máy tính thông minh sao? Tra xem có cách nào dỗ dành một cô gái hay không."
2278 "... Ký chủ, anh không có trái tim." Một chút cũng không quan tâm tôi lưu lạc như thế nào.
Nhà hàng mà Lâm Nhàn chọn chuyên phục vụ các món ăn Tứ Xuyên có vị cay.
Thái độ phục vụ rất tốt, Lâm Nhàn gọi một nồi lẩu với rất nhiều hải sản.
Nhìn đồ vật được mang lên từng chút một, Văn Sóc mở miệng, đang suy nghĩ xem nên nói gì.
Nhưng anh lại không biết nên nói cái gì, trí nhớ Lâm Nhàn đột nhiên quay về, anh căn bản không có thời gian chuẩn bị. Lập tức, trực tiếp để cô nhớ lại thế giới "cờ vua.", cùng tình huống phi thường tàn nhẫn kia.
Bởi vì trong quá trình trị liệu, ký ức của Văn Sóc dần được khôi phục, cho dù anh được từ từ nhớ lại thì lấy lập trường của Văn Sóc còn đau lòng khó nhịn.
Lâm Nhàn sẽ cảm thấy thế nào khi đột nhiên nhận được một ký ức như vậy, ngay cả khi cô không thể hiểu được, nhưng có thể minh bạch nó.
Có lẽ, anh nên xin lỗi lần nữa?
Văn Sóc đang suy nghĩ nên nói thế nào, cho dù là xin lỗi.
Trước mắt anh đột nhiên xuất hiện một ly rượu vang đỏ, chiếc ly tròn trịa, mùi rượu êm dịu, càng mê hoặc hơn chính là bàn tay đang cầm ly rượu
Bạn cần đăng nhập để bình luận