Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 463:

Chương 463:Chương 463:
Ông chủ "..."
Lúc này, so với sự bàng hoàng của cư dân mạng thì tất cả người thân, bạn bè, đối tác xung quanh Lâm Nhàn còn sốc hơn cả họ.
"22???" Chúng tôi thậm chí còn không biết về thân phận này
Về chuyện này, chỉ những bạn học từng bắt tay thông đồng với nhau trên Internet mới bắt đầu run rẩy và cảm thấy sợ hãi.
Lúc thuê họ người kia nói là do mâu thuẫn trong giới giải trí, là đối thủ của Lâm Nhàn, chỉ muốn trả tiền cho họ để nói vài câu
Bọn khốn đó đã lừa dối họ.
Luôn có sự khác biệt lớn về thời gian giữa thế giới trong hệ thống và thế giới thực.
Kể từ khi hệ thống chính bị hack, nó đã không được hoạt động gần một trăm năm.
Hệ thống chính đã sử dụng nhiều phương pháp khác nhau và cuối cùng phát hiện ra rằng chỉ bằng cách thay đổi lõi của chính nó, nó mới có thể vượt qua nhiều rào cản do Lâm Nhàn thiết lập.
Cốt lõi của hệ thống chính là luôn thu hoạch mạng sống của nhiều con người khác nhau
Vì vậy, hệ thống chính phải mất nhiều năm nữa mới thiết lập được chế độ mới và bắt đầu vận hành.
Lâm Nhàn và Văn Sóc hiếm khi xuất hiện trước công chúng kể từ khi kết hôn, chưa từng có tin tức gì về việc Lâm Nhàn có mang thai và sinh con sau khi kết hôn hay không.
Lúc này mọi người bất lực phát hiện.
Giống như Lâm Nhàn, nếu không muốn có tin tức gì truyền ra ngoài, mọi người thật sự không có cách nào biết được.
Trên thực tế, Lâm Nhàn đã mang thai một đứa con trai tên Lâm Nhược Dương, nhũ danh là Dương Dương.
Cậu bé năm nay 7 tuổi, là một đứa trẻ có tính cách giống Văn Sóc hơn. Khi Lâm Nhược Dương được sinh ra, bà ngoại Lâm đã đặt cho cậu biệt danh Cún con từ khi còn rất nhỏ.
Theo bà ngoại Lâm, nếu Lâm Nhược Dương không dễ nuôi, bà có thể đặt cho cậu bé một cái tên rẻ tiền, điều đó sẽ giúp dễ dàng nuôi cậu bé lớn hơn.
Văn Sóc lúc ấy sắc mặt rất kỳ lạ, nhìn đứa con trai sắp được một tháng tuổi của mình, lẩm bẩm "Nên giới thiệu con trai trong tiệc đầy tháng như thế nào đây? Gọi Cún con à?”
Bà ngoại Lâm "Những người mà con rể quen biết đều là những người có thế lực và quyền lực. Cún con quả thực có chút không nổi bật, đây chính là một vấn đề."
Lâm Nhàn cười khẽ "Gọi thằng bé là Dương Dương đi " Một biệt danh rất phổ biến.
Lâm Nhàn lên tiếng, bà ngoại Lâm chỉ có thể chấp nhận biệt danh này.
So với biệt danh của cháu trai, bà càng buồn bực hơn vì con gái rất tuỳ ý trong việc ở cữ. Cô chỉ ở cữ nửa tháng, khiến tâm trạng bà lúc đó sầu đến mức muốn khóc.
Chỉ có người trong nhà không đủ điều kiện mới để mẹ bầu ở cữ nửa tháng. Bây giờ đất nước giàu có, nhiều gia đình thậm chí còn cho các bà mẹ ở cữ hai tháng.
Tuy nhiên, Lâm Nhàn không quan tâm, việc ở cữ quá hạn chế đối với hành động của cô, hệ thống của cô cái gì mà không có? Cũng đã từng chữa khỏi bệnh ung thư, vì vậy cô cần gì phải sợ mấy cái truyền thuyết sau sinh? Thật là một trò đùa.
Dương Dương lớn lên với một bảo mẫu cho đến khi cậu 3 tuổi, ngay cả Dương Dương người mà bảo mẫu nói là ngoan ngoãn và hiểu biết, cũng đã đến cái tuổi khiến người lớn e ngại.
Như vậy, bốn năm dạy dỗ của Lâm Nhàn chính thức bắt đầu. Mặc dù Lâm Nhàn rất khắt khe với Dương Dương nhưng cũng vì hình dáng cơ thể của Dương Dương khá tròn trịa.
Dương Dương mỗi ngày ngủ nằm mơ, cậu bé đều muốn mẹ mình bận rộn, để tâm trí non nớt của mình được thảnh thơi.
Niêm khao khát này mãnh liệt đến nỗi một ngày nọ, khi mở mắt ra, cậu bé thấy mình đang ở trong một căn phòng tối tăm.
"Ding dong, hệ thống 8094 sẵn sàng phục vụ bạn."
Dương Dương '...'
"... Á" Hệ thống tựa hồ huyên thuyên một hồi, một lúc sau mới miễn cưỡng hỏi "Cháu bao nhiêu tuổi?"
Dương Dương là một cậu bé lạnh lùng, nói một cách trấn định "7 tuổi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận