Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 73:

Chương 73:Chương 73:
Hề Nhã Phàm không khỏi cười nhạo Lâm Nhàn. Sau đó, với bộ dạng rộng lượng và không thèm để ý, cô quay đầu lại.
Lúc này Nguyễn Trạch Minh đã bốc thăm xong, cau mày nhìn tờ giấy trong tay, nghi ngờ hỏi "Đạo diễn Vương, anh còn chơi cả cung tên sao?"
Vương Thành Quân lắc đầu "Không có"
Nguyễn Trạch Minh tức khắc nghi hoặc "Vậy "Thần xạ thủ" là trò chơi gì?"
Thái Chí Phàm, người phụ trách phía sau Vương Thành Quân, đi tới với 10 quả bong bóng.
Vương Thành Quân mỉm cười, cúi người nhặt hộp tăm trên bàn cà phê và đưa cho anh. Sau khi Nguyễn Trạch Minh cầm lấy hộp tăm, đạo diễn cười nói "Trước hết, 10 quả bóng sẽ được buộc vào một người, người còn lại đứng cách xa 6 mét, ném tăm vào các quả bóng, làm chúng nổ hết, sẽ được tính là thắng cuộc. Sau 10 phút, nếu bóng còn y nguyên, sẽ bị trừ 50 tệ của hôm nay."
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Nguyên Trạch Minh hiện lên một nụ cười ôn hòa, anh nghiến răng nghiến lợi đưa hộp tăm lại cho Vương Thành Quân hỏi "Vương tổng, anh tới đây và làm thử trước xem có được không?" Anh đang đùa tôi hả? Anh thực sự nghĩ tôi là một tay thiện xạ à Đã vậy còn 6 mét Tại sao anh không đứng cách xa 60 mét luôn đi
Vương Thành Quân cười nói "Đừng sợ, bóng của tôi được bơm căng tràn đến mức chỉ cần một chọc liền vỡ"
Nguyễn Trạch Minh "...' Chỉ cần anh làm mẫu 3,4 cái, tôi đây liền tin tưởng lời anh nói. Độ khó của trò chơi này quả thực rất cao, không thể so sánh với những trò chơi trước. Mùa này xác thực có rất ít dấu vết của kịch bản, nhưng điều đó không có nghĩa là ê kíp không tham gia điều khiển.
Để tạo ra xung đột, tổ chương trình sẽ có nhiều cách sắp đặt khác nhau. Ví dụ, độ khó của trò chơi này được đặt ra ngay từ đầu nhằm khiến một cặp CP mất 50 nhân dân tệ, từ đó tạo ra sự kịch tính.
Đây là lý do vì sao họ có nhiều nhiệm vụ bất khả thi. Ngay cả phần giới thiệu của Vương Thành Quân cũng sẽ có hiệu ứng rất thú vị trên TV.
Cái gọi là tự do cũng không phải là hoàn toàn tự do. Trong nhiều chuyện, đạo diễn luôn suy xét đến thành phẩm cuối cùng.
Nguyễn Trạch Minh nhịn không được hỏi "... Có tác dụng không?”
Vương Thành Quân "Anh thử xem Đi thử nhanh nhanh À đúng rồi, tôi quên nhắc nhở người bị buộc bóng và người ném tăm một khi đã chọn sẽ không được thay đổi."
Nguyễn Trạch Minh "... Chèn ép người khác quá đáng”
Vương Thành Quân "^^"
Nguyễn Trạch Minh "..."
Lâm Nhàn "Anh vào bếp tìm một quả chanh"
Vương Thành Quân hiện tại rất cố ky với Lâm Nhàn, nhìn thấy cô nói chuyện, anh cau mày hỏi "Tìm chanh để làm gì?"
Chương bị trùng thành thật xin lỗi mọi mình chỉ để 1 vàng nhằm tránh bị ăn cắp chương. Các bạn chuyển chương tiếp theo để đọc truyện tiếp nha.
Hề Nhã Phàm không khỏi cười nhạo Lâm Nhàn. Sau đó, với bộ dạng rộng lượng và không thèm để ý, cô quay đầu lại. Lúc này Nguyễn Trạch Minh đã bốc thăm xong, cau mày nhìn tờ giấy trong tay, nghi ngờ hội "Đạo diễn Vương, anh còn chơi cả cung tên sao?"
Vương Thành Quân lắc đầu "Không có"
Nguyễn Trạch Minh tức khắc nghi hoặc "Vậy "Thần xạ thủ" là trò chơi gì?"
Thái Chí Phàm, người phụ trách phía sau Vương Thành Quân, đi tới với 10 quả bong bóng.
Vương Thành Quân mỉm cười, cúi người nhặt hộp tăm trên bàn cà phê và đưa cho anh. Sau khi Nguyễn Trạch Minh cầm lấy hộp tâm, ông ta cười nói "Trước hết, 10 quả bóng sẽ được buộc vào một người, người còn lại đứng cách xa 6 mét, ném tăm vào các quả bóng, làm chúng nổ hết, sẽ được tính là thắng cuộc. Sau 10 phút, nếu bóng còn y nguyên, sẽ bị trừ 50 tệ của hôm nay.'
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Nguyên Trạch Minh hiện lên một nụ cười ôn hòa, hắn nghiến răng nghiến lợi đưa hộp tăm lại cho Vương Thành Quân hỏi "Vương tổng, anh tới đây và làm thử nhé?" Anh đang đùa tôi hả? Anh thực sự nghĩ tôi là một tay thiện xạ à Đã vậy còn 6 mét Tại sao anh không đứng cách xa 60 mét luôn đi
Bạn cần đăng nhập để bình luận