Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 155:

Chương 155:Chương 155:
Sau khi nhận điện thoại, Văn Sóc ở đối diện, lần đầu tiên cùng những cổ đông này nói chuyện "Vương Đông?”
Vương Đông cười lớn, dù sao hắn cũng là ông chủ, nên khách khí hơn một chút "Là tôi, xin chào. Tôi biết cậu đang chữa trị cái chân của mình, chuyện của công ty không cần lo lắng. Tôi sẽ sắp xếp thay cho cậu"
Văn Sóc lạnh lùng nói "Tôi không lo lắng, nhưng cũng không cần mấy người can thiệp vào chuyện của Lâm Nhàn."
Vương Đông cười lạnh, đồ lẳng lơ, hóa ra còn quyến rũ tổng giám đốc, nên mới có đãi ngộ như vậy?
Nhưng ngoài miệng vẫn nói "Chủ tịch, cậu không biết chuyện gì đã xảy ra với công ty. Cậu không hiểu đâu. Công ty bây giờ cần gì? Tôi quản lý nó quanh năm. Tôi hiểu rõ mọi thứ về nó."
Văn Sóc nghe vậy không có cảm xúc gì, giọng nói vẫn lạnh lùng "Tôi không cần nói rõ, tôi chỉ biết tôi ban hành mệnh lệnh và ông phải thực hiện nó.'
Vương Đông không khỏi cười lạnh "Văn tổng, nếu nói như cậu vậy mọi việc trong công ty đều không cần phải thông qua đại hội cổ đông, chỉ cần lời nói của chủ tịch là được. Nếu như vậy, công ty có thể đã phá sản từ lâu rồi." Văn Giai Dịch ở phương diện này là một kẻ ngu ngốc, Văn Sóc cũng không thể được nhượng bộ quá nhiều
Lần này, người bên kia cũng cười khẩy, nhẹ nhàng hỏi "Văn Gia Dịch ngu ngốc đó chưa từng quản lý công ty. Kể cả khi tôi vào công ty cũng không nhúng tay vào. Vậy tại sao năm nay công ty vẫn tiếp tục thua lỗ?" Vương Đông ...'
Điện thoại đang bật loa ngoài nên các cổ đông xung quanh đều dễ dàng nghe thấy cậu nói gì. Một đám tức khắc hổ thẹn, cho rằng người khác can thiệp vào công ty, sẽ khiến nó thua lỗ, nhưng rõ ràng không ai nhúng tay vào, thì công ty vẫn đang thua lỗ cho đến ngày hôm nay.
Trong lúc bọn họ không nói nên lời, anh nhanh chóng đẩy Vương Đông ra, yêu cầu ông phải nhanh chóng trả lời.
Vương Đông chỉ có thể nói tiếp "Sao tình hình công ty lại có thể nói vài câu đơn giản như vậy? Giai Dịch hoàn toàn không quan tâm đến công ty này. Nếu không có sự ủng hộ của một số ông già chúng tôi, công ty này đã đi đến điểm thất bại và phá sản."
Văn Sóc "Ông đang nghĩ cái gì vậy? Chủ tịch nghiêm túc xử lý không phải quá là tiện nghỉ sao? Vậy tôi thuê mấy ông làm gì? Mấy ông vô dụng sao? Cứ như vậy, ông vừa chiếm đoạt quyên lợi của công ty. khiến công ty không thể sử dụng nhân tài vào những vị trí quan trọng, chẳng phải đây là lý do khiến công ty không bao giờ có thể phát triển được sao?"
Vương Đông ...'
Vương Đông phát hiện thằng nhóc này còn có thể như vậy liền nói "Văn tổng hàm răng sắc nhọn, miệng lưỡi thật sắc bén nha."
Giọng Văn Sóc trở nên lạnh lùng hơn "Đừng có nói nhiều lời vô nghĩa với tôi, Vương Đông, đây là một lời cảnh báo. Từ lúc vào công ty, tôi đã biết rành mạch mọi thứ về 18 cổ đông. Tôi không chỉnh đốn công ty này thì cũng không đồng nghĩa là mấy người có thể cưỡi trên đầu tôi. Tôi cũng không ngại cùng mấy người chơi đùa. Tôi hy vọng có thể có cơ hội cùng đứa trẻ ngoài kia của ông chơi đùa." Vương Đông đột nhiên giật mình, nhìn điện thoại, hai mắt trợn to.
Giọng nói của Văn Sóc lúc này lạnh lùng như từ địa ngục truyền đến "Tôi biết bên cạn ông còn có những người khác, cho nên tôi sẽ giữ chuyện đó cho riêng mình. Chuyện của Lâm Nhàn là do tôi quản. Cho dù mấy người có vội muốn chết thì cũng quan hệ tới tôi. Nếu có người lại tiếp tục ra tay, tôi sẽ chặt đứt cái tay của người đó. Mấy người có thể thử, xem tôi dám không "
Nói xong, Văn Sóc cúp điện thoại.
Vương Đông sợ đến toát mồ hôi lạnh, đứa trẻ ngoài kia không ai khác chính là đứa con ngoài giá thú của ông.
Vợ chồng ông đã mâu thuẫn nhiều năm, vào khoảng 10 năm trước, ông đã có nhân tình ở ngoài và trở thành một gia đình với tình nhân đó.
Tính đến thời điểm hiện tại, đức con cũng đã được 8 tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận