Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 407:

Chương 407:Chương 407:
Thu Nghị lập tức cười khẩy nói "Có cần tới hay không là do đạo diễn và biên kịch quyết định."
Triệu Tiểu Thư gật đầu "Đúng vậy, hôm nay giám đốc công ty tôi báo cho tôi tới."
Lịch Nhã Tình không biết gì về sự việc giữa các công ty và cô cũng không biết giám đốc của Triệu Tiểu Thư là ai.
Hôm nay Thu Nghị cũng nhận được kịch bản mới, anh cũng phần nào hiểu được tâm trạng lúc này của Triệu Tiểu Thư. Cô cũng hiểu rằng kịch bản ngày hôm nay có lẽ chính là lý do khiến sếp cô đến.
Nhưng Thu Nghị vẫn động viên Triệu Tiểu Thư và nói "Cô có kỹ năng diễn xuất rất tốt. Dù hôm nay sếp cô có đến nói chuyện và kết quả thế nào đi chăng nữa, đừng để sự bất công ngày hôm nay trở thành gánh nặng cho sự nghiệp diễn xuất sau này của cô. Bởi vì cô có năng lực."
Triệu Tiểu Thư nghe xong nở nụ cười rạng rỡ, khoảng thời gian u ám trước đây liên tan biến như mây, lộ ra ánh nắng chói chang phía sau
Cô chân thành nói với Thu Nghị "Cảm ơn anh." Hóa ra, cô vẫn cần một lời khẳng định. Lời khẳng định của Thu Nghị khiến trái tim đang hoảng loạn của cô chợt bình tĩnh lại một chút.
Thu Nghị mỉm cười với cô, Triệu Tiểu Thư cũng mỉm cười lại, cảnh tượng này khiến Lịch Nhã Tình phát điên. Về ngoại hình, cô hơn Triệu Tiểu Thư. Xét về lưu lượng, số lượng người hâm mộ của cô gấp hàng chục lần Triệu Tiểu Thư. Xét về thành tích, phim truyền hình, chương trình tạp kỹ mà cô tham gia, Triệu Tiểu Thư không thể so sánh được. Nhưng bây giờ, Thu Nghị nhìn thấy Triệu Tiểu Thư lại không thèm để ý tới cô.
Tại sao? Chỉ vì Triệu Tiểu Thư đáng thương?
"Cám ơn cái gì?" Lịch Nhã Tình nhịn không được đánh Triệu Tiểu Thư, loại bạch liên hoa này cần có người dạy dỗ cho một bài học mới nhận ra mình gây khó chịu cho người khác đến thế nào.
Lịch Nhã Tình cười nói "Tiền bối Thu chỉ nói vài câu khách khí, nhưng cô lại coi trọng, điều này sẽ khiến tiền bối khó xử."
Triệu Tiểu Thư sửng sốt một lát, sau đó đỏ mặt.
Thu Nghị cũng sửng sốt và mở to mắt nhìn Lịch Nhã Tình. Mẹ nó, cô cho mình là cái gì mà đi lý giải tâm tình của tôi?
Anh vừa định mở miệng nói với Triệu Tiểu Thư rằng lời mình nói là thành thật, nhưng khóe mắt lại nhìn thấy một người đang đi tới phía sau Triệu Tiểu Thư.
Một người phụ nữ hiên ngang mang khí chất anh hùng.
Người phụ nữ mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen. Cô đội một chiếc mũ ngư dân, không phù hợp với phong cách ăn mặc của bản thân. Tuy có vẻ lạc quẻ nhưng mọi người lại không thể không quan sát nó.
Cô đi tới phía sau Triệu Tiểu Thư một đoạn, sau đó cười hỏi Lịch Nhã Tình "Thật sự làm sao vậy?”
Triệu Tiểu Thư nghe được giọng nói của Lâm tổng từ phía sau truyền đến, cô sửng sốt một chút, sau đó kinh ngạc quay đầu nhìn Lâm Nhàn.
Quách Phàm Khải trước mặt Triệu Tiểu Thư hưng phấn hét lên "Lâm tổng Lâm Nhàn cười nhìn cô, đưa tay vỗ vỗ vai Triệu Tiểu Thư nói "Để cô chờ lâu, chuyện còn lại giao cho tôi ”
Triệu Tiểu Thư cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều khi nghe những lời của Lâm Nhàn.
Nhìn thấy hôm nay Lâm Nhàn đội một chiếc mũ khác, cô tò mò hỏi "Lâm tổng, tôi chưa bao giờ thấy cô đội mũ ngư dân này."
Lâm Nhàn ngước mắt nhìn mũ của mình, sau đó cởi mũ đưa cho Triệu Tiểu Thư, nói "Nếu cô thích thì tặng cho cô."
Triệu Tiểu Thư lập tức cầm lấy mũ, ngượng ngùng cười "Tôi thích."
Lâm Nhàn gật đầu và giải thích "Đây không phải là mũ của tôi, nửa đường có người tặng cho tôi."
", vậy à?" Triệu Tiểu Thư cởi mũ đưa cho Quách Phàm Khải, sau đó đi theo Lâm Nhàn hỏi “Ai tinh mắt như vậy?"
Lâm Nhàn cười lớn "Không tệ Cô đã tiến vào đoàn bao lâu? Mà đã nói chuyện giỏi như vậy rồi? Thật ra thì không có việc gì. Có lẽ tôi đã đắt tội với ai đó? Họ giả làm người bán mũ và tiếp cận tôi. Sau đó, ném hàng hóa sang một bên rồi cầm rất nhiều dao lao tới chém tôi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận