Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 89:

Chương 89:Chương 89:
Hắn hít sâu một hơi, sau đó đi tới Lâm Nhàn nói "Cô có biết hôm qua mình đã làm gì không "
Lâm Nhàn mỉm cười và đặt cà phê lên bàn "Tôi biết, số tiền bồi thường của tôi đã được chuyển vào chưa?"
Y Lợi Minh "Tôi biết cô còn có tiền bồi thường thiệt hại. Chắc là sẽ sớm được chuyển tới phải không? Cô vẫn như cũ, nhìn thấy tiền thì không thể rời mắt được. Tất nhiên, tôi đã nói với cô ngay từ đầu rằng những người nổi tiếng rất cấm ky điều này."
Lâm Nhàn không khỏi nói "Cấm ky... tiền? Hahahahaha, Y Lợi Minh, Y Lợi Minh, trên thế giới này vẫn còn có người kiêng ky tiền bạc? Anh có phải cũng là người như thế không? Nếu thật là vậy anh có thể đưa nó cho tôi."
Y Lợi Minh "...
Lâm Nhàn "Vì tôi sẽ làm thủ tục ngay nên tôi sẽ rời đi trước. Ngày mốt tôi phải đáp chuyến bay đến sân bay."
Y Lợi Minh "Ồ... cô có đang nghe tôi nói rõ không?"
Lâm Nhàn vén mái tóc dài lên và đơn giản cố định nó bằng dây cao su màu đen, thản nhiên trả lời 'Không”
Y Lợi Minh "... Vậy thì hãy nghe kỹ nhé”
Lâm Nhàn “Không thích."
Y Lợi Minh "..." Chết tiệt, hắn thực sự muốn đánh người.
Y Lợi Minh tức giận và nói lớn "Cô có biết tại sao mà bản thân bị như ngày hôm nay không? Đó là vì tính cách của cô không phù hợp với giới giải trí." Lâm Nhàn dừng tay và cười khẩy, quay lại nhìn Y Lợi Minh "Tôi nên ngoan một chút à, anh thật sự cho rằng tôi là thỏ sao? Anh nói tính cách này đã gây ra tình huống hiện tại, tôi cũng sẽ không có lời gì để nói. Nhưng trước đây, tôi không ngoan sao? Chuyện gì đã đến với tôi? Yếu đuối cũng không được, mạnh mẽ cũng không xong. Muốn vào làng giải trí còn cần mạnh yếu vừa phải hả?"
Y Lợi Minh nghẹn ngào "... Chính là trong quá khứ cô đã quá nhu nhược, nhưng nếu hiện tại với tính tình này của cô, sẽ chỉ đắc tội với mọi người."
Cô sải bước đến gần Y Lợi Minh và nắm lấy cổ áo của hắn. Vào lúc đó, Y Lợi Minh kinh hãi phát hiện chân mình đã rời khỏi mặt đất.
Y Lợi Minh "..." Phụ nữ nông thôn mạnh mẽ đến vậy sao? ?
Sức mạnh của Lâm Nhàn vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Lâm Nhàn lúc này lạnh lùng cười nhạt "Tôi dám làm, trong vòng này tuyệt đối không thể làm cái gì mà người hiền lành. Kết cục gì, tôi cũng nhận. Đắc tội với người khác? Đùa gìỡn, đám ngu xuẩn các người đã sớm coi tôi là kẻ xấu hãm hại mình."
Lâm Nhàn buông tay, Y Lợi Minh hai chân mềm nhũn, ngồi trên mặt đất.
Hắn ta giống như một con búp bê giẻ rách bị bỏ rơi, nhìn Lâm Nhàn bằng ánh mắt ủy khuất và hét lên bằng giọng khàn khàn "Cô sẽ sớm biết rằng trong ngành này, những người không có năng lực phải rụt cổ lại và cư xử như một con người. Đó chính là đạo lý "
Lâm Nhàn khinh thường nhìn hắn, lạnh lùng nói "Tôi không phải con rùa."
Y Lâm Minh “...
"Tôi sẽ chống mắt lên xem, cho dù tôi không trở thành con rùa, ai dám khi dễ tôi." "Ding", điện thoại di động của Lâm Nhàn reo đúng lúc, cô cầm lên và xem. Khoản bồi thường thiệt hại cho quảng cáo đã đến, tổng cộng là 156000 nhân dân tệ.
Lâm Nhàn chế nhạo "Nhìn xem, không làm con rùa đen, liền có người đưa tiền cho tôi?"
Y Lợi Minh ".. Đó là tiền bồi thường được thanh toán " Và nó đã được thương lượng
Lâm Nhàn phớt lờ hắn, liếc nhìn đồng hồ rồi nói "Đã đến giờ ăn trưa rồi, còn về chuyện gian lận quyên góp. Chỉ có vài người mới có thể xem chỉ tiết ngân hàng tôi."
Cô liếc xéo nhìn Y Lợi Minh "Anh sẽ không cho rằng tôi sẽ khờ đến mức nghĩ là người ngoài làm chứ?”
Y Lợi Minh "...
Lâm Nhàn đứng dậy và nhặt chiếc mũ lưỡi trai trên bàn lên đội vào, rồi cuối cùng nhấp thêm một ngụm cà phê. Sau đó, trước ánh mắt sợ hãi của Y Lợi Minh, cô nói "Tại sao anh lại chọn thời điểm này để nói với tôi vê việc lừa tiền quyên góp? Ai đã chạm vào đồ đạc trong phòng của tôi?" Cô nhìn Y Lợi Minh với một nụ cười lại nói Không quan trọng, tôi không quan tâm. Nhưng anh cần biết, tôi sẽ không vì bất cứ ai mà rời khỏi thế giới này. Nhóm nhạc Seven Days Girls ngày đó tôi tự mình gia nhập, cho dù hôm nay có rời bỏ, thì tôi cũng kéo theo mấy người cùng đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận