Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 443:

Chương 443:Chương 443:
Hướng Quân búng ngón tay, càng thêm đắc ý "Anh ấy còn đồng ý."
Cha Hướng lập tức càng thêm bối rối "... Không, tại sao đối phương lại còn đồng ý đến dự đám cưới của vị hôn thê cũ? Đây không phải là tìm phiên phức sao?
Bên kia Văn Thục Ni vì tin tức lớn này chạy nhà họ Văn, cô bất mãn báo cho anh cả biết tin tức này.
Văn Vĩnh Minh nghe được tin tức, liền hoàn toàn ngốc"
"Em nói cái gì? Văn Sóc có cổ phần ở Tân Ích?"
Văn Thục Ni lúc này trong lòng còn chấn động, ánh mắt vẫn có chút đờ đẫn. Thật sự không thể tưởng tượng được rằng một kẻ như Văn Sóc cuối cùng lại trở thành một người mà cả Văn gia đều theo không kịp.
Bởi vì thật sự không thể tưởng tượng nổi, Văn Vĩnh Minh nghe xong liền cười lạnh "Làm sao có thể?"
Nó dựa vào hình thức nào để đầu tư, khi được đưa ra nước ngoài, nó thậm chí còn không được cấp nhiều tiền.
Ăn uống sinh hoạt thì không thành vấn đề nhưng nói đến việc đầu tư khởi nghiệp thì hoàn toàn là chuyện cười.
"Em có chắc là mình nghe đúng không?"
Văn Thục Ni khẳng định gật đầu "Cho dù em nghe nhầm, chẳng lẽ mẹ cũng nghe nhầm sao? Văn Sóc quả thực phát triển hơn, hơn hẳn chúng ta."
Văn Vĩnh Minh cuối cùng trong lòng cũng tin tưởng, nhưng sau khi tin tưởng, sự thật này lại càng khó tiếp nhận. Thật sự không phải là một điều dễ chịu khi người mà bạn coi thường nhất lại vượt qua bạn. Hơn nữa, việc vượt qua này khoảng cách không hề nhỏ chút nào.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, Văn gia lại gặp phải chuyện như vậy.
Văn Vĩnh Minh đột nhiên nghĩ đến một điểm khác, nếu Văn Sóc thật sự là cổ đông lớn của Tân Ích. Không nói tiền bạc, quyền chắc chắn cũng không hề nhỏ.
Nếu Văn Sóc chịu giúp đỡ một chút, có lẽ Văn gia... còn có cơ hội.
Văn Sóc dù sao cũng là Văn gia nuôi dưỡng, một chút việc nhỏ như vậy báo đáp Văn gia cũng không phải là quá đáng phải không?
Sau khi cú sốc qua đi, Văn Vĩnh Minh quyết định tối đa hóa lợi nhuận của mình.
Người có tư cách nhất để tìm Văn Sóc chính là cha mẹ ruột của Văn Sóc, Văn Vĩnh Trạch.
Văn Vĩnh Trạch hiện đang sống cùng vợ trong một căn hộ ở trung tâm thành phố, khi Văn Vĩnh Minh đến đó, hai vợ chồng đang làm đồ ăn nhẹ. Văn Vĩnh Trạch không có việc làm, quanh năm dựa vào tập đoàn Văn gia hỗ trợ, có thể nói là thanh nhàn.
Nhìn thấy em trai mình như vậy, Văn Vĩnh Minh không khỏi thắc mắc, bản thân cố gắng như vậy để làm gì? Giống như làm công cho em trai mình vậy?
Văn Vĩnh Trạch nhìn thấy anh cả tới, liền kinh ngạc nói "Gió thổi từ đâu đến lại thật sự có thể mang anh tới chỗ này sao, anh cả?"
Từ khi hai bên xé rách mặt, rời khỏi nhà cũ Văn gia, cũng chưa từng liên lạc lại với nhau Cuối cùng, một bên con trai chết, bên con lại thì con trai vào tù. Thật đáng buồn khi hai anh em vì tranh đoạt tài sản nhà họ Văn mà nháo đến mức này.
"Nếu không có chuyện gì nghiêm trọng, anh sẽ không tới." Văn Vĩnh Minh chỉ có thể kìm nén cơn giận giải thích.
Văn Vĩnh Trạch quay lại nhìn thấy vợ mình đang bận rộn trong bếp, sau đó đẩy Văn Vĩnh Minh đến hành lang nơi có cửa thoát hiểm.
"Anh à, tốt nhất anh đừng vào, vợ em gân đây mới bình tĩnh lại một chút, nếu có chuyện gì thì đứng ở đây nói nhé
Văn Vĩnh Minh nhìn thoáng qua vị trí lối thoát hiểm, nơi này bình thường ít người qua lại nên nói chuyện cũng thuận tiện.
"Lần này đến thăm chủ yếu là về Văn Sóc. Hôm qua mẹ và em gái đã đi tìm nó.'
Văn Vĩnh Trạch cười, biết rằng nhất định là vì sự việc của Văn Giai Dịch mà anh mới thuyết phục được mẹ mình. Văn lão phu nhân quanh năm không quan tâm đến chuyện gì, nếu không phải chuyện quan trọng gì thì bà cũng sẽ không ra mặt.
"Chuyện gì đã xảy ra với Văn Giai Dịch? Em đã nghe nói về điều đó. Việc Văn Sóc làm hoàn toàn nể mặt mũi ai. Tuy nhiên, em và nó cũng đã cắt đứt quan hệ quá lâu rồi. Anh có nói cho em biết, em cũng không thể trút giận giùm con bé được "
Bạn cần đăng nhập để bình luận