Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 257:

Chương 257:Chương 257:
Nhưng Lâm Nhàn vẫn là đưa tay giúp đỡ mình, chuyện này có bao nhiêu khó? Bạch Đồng nước mắt giống như hạt ngọc trai, từng giọt, từng giọt lặng lễ rơi.
Bạch Đồng "Cảm ơn chị."
Lâm Nhàn "Không có việc gì, chị chỉ là thông qua em nhìn thấy chính mình mà thôi."
Bạch Đồng biết mọi thứ vê Lâm Nhàn, bao gồm cả việc cô gia nhập làng giải trí với tư cách là một thần tượng, người mẹ bị bệnh nặng và những trải nghiệm của cô ấy tương tự như mình.
Lâm Nhàn nhìn thấy quá khứ chính mình thông qua Bạch Đồng, vậy tại sao Bạch Đồng không nhìn thấy tương lai bản thân thông qua Lâm Nhàn? Cô luôn tin rằng một ngày nào đó, dù cho có từ bỏ việc học, cô cũng đạt được một cuộc đời tốt đẹp như Lâm Nhàn.
Nhưng trên thế giới có hàng ngàn người như Bạch Đồng, nhưng để đạt được như Lâm Nhàn thì có bao nhiêu người? Bạch Đồng biết con đường của mình đi... không hề dễ dàng.
"Chị rất vui khi thấy sự lựa chọn của em." Giọng nói của Lâm Nhàn phảng phất tràn đầy ma lực.
Bạch Đồng lùi lại một bước, cúi đầu thật sâu Tuy bản thân biết muốn được như Lâm Nhàn rất khó, nhưng chỉ có thể chăm chỉ nỗ lực mới làm được.
Nhưng nếu bạn không phải bước qua chông gai và vực thẳm, nếu bạn có thể sống dưới ánh nắng như bao người khác. Loại xa hoa này không hạnh phúc hơn là nghiến răng sống sao?
Và hạnh phúc này chính là người phụ nữ đối diện, bắt đầu từ tờ 500 tệ được đưa cho vào ngày đầu tiên cô ấy xuất hiện trước mặt cô.
Ngày hôm đó, mẹ cô lâm bệnh nặng, cuối cùng cô phải khom lưng ngồi dưới đèn giao thông, ăn xin ở nơi đông người nhất. Những người có kinh nghiệm nói với cô rằng vị trí đó có thể kiếm được nhiều tiền nhất. Bởi vì nơi đó sẽ có rất nhiều người giàu có đi qua nên Bạch Đồng mới viết câu này.
"Trường học sắp khai giảng, tôi đang quyên tiên đóng học phí."
Quả nhiên, cô gặp một người giàu có ném cho cô 500 nhân dân tệ và nói "Cho tới khi tôi rời khỏi, chắc là lúc đó sẽ đủ rồi nhỉ?"
Từ đó trở đi, mỗi ngày 500 tệ và một tháng tổng là 15000 tệ, sớm đã đủ rồi...
Bạch Đồng và Lâm Nhàn tuy không quen biết nhau lắm, nhưng vào lúc này, bọn họ tựa như đã là bạn bè thân thiết nhiều năm.
Bạch Đồng hài lòng, cô đã gặp được những con người tuyệt vời và những điều tuyệt vời trong thế giới không mấy hoàn hảo này, đây là một điều rất hạnh phúc.
Nhưng dù vậy, cô vẫn nên rời đi. Trên đời bữa tiệc nào cũng phải kết thúc, nếu muốn đuổi kịp Lâm Nhàn, theo kịp cô ấy, chính mình còn phải đi một chặng đường dài.
Trước khi quay người trở về, Lâm Nhàn đột nhiên mỉm cười nói với cô "Chị biết nếu cho em số tiền này, khả năng em dùng nó để đóng học phí là rất thấp."
Bạch Đồng sửng sốt, muốn hỏi vậy tại sao cô ấy còn đưa? Lâm Nhàn dường như biết được sự nghi ngờ của cô "Tuy nhiên, chị nghĩ nếu lòng tốt có thể lay chuyển được con người. Liệu ánh sáng trong bóng tối có thể giúp em soi sáng được con đường phía trước không?"
Bạch Đồng hiểu ra "Chị... biết hoàn cảnh gia đình em phải không?”
Lâm Nhàn nghĩ tới hai người lần đầu tiên gặp mặt, nói "Lần đầu tiên gặp em, chị cũng không biết, nhưng lại nhìn thấy em cong lưng không tình nguyện, cho nên chị nghĩ em có lẽ còn giấu chuyện trong lòng."
Nói xong, Bạch Đồng hai mắt đỏ lên, khàn giọng hỏi "Chỉ vì điêu này mà chị muốn cho em tiên sao?"
Mặc dù Chiếu Phàm và Lý Văn Cường đi cách xa nhau nhưng hai người họ đã hợp tác hơn một lần, dễ dàng liên tưởng đến nhân vật nam chính của "Quỷ mê", chính là Chiếu Phàm.
Những người phóng viên kỳ cựu gần như nhanh chóng và đầy kinh nghiệm viết một bài hay trên điện thoại di động rồi gửi qua.
Ngay khi các công ty truyền thông khác nhau nhận được nó, họ đã lập tức phát tán tin tức rất nhanh.
Tin tức này nhanh chóng xuất hiện trên hot search Chiếu Phàm Quỷ mê
Các fan lần lượt nhấn vào, với tư cách là người hâm mộ của Chiếu Phàm, đương nhiên sẽ vội vàng khống chế bình luận. Fan của Chiếu Phàm tương đối trưởng thành, cũng không nhanh nhảu nói lời chúc mừng Chiếu Phàm mà chờ thông báo chính thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận