Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 444:

Chương 444:Chương 444:
Văn Vĩnh Minh nghe được em trai mình nói như vậy, trong lòng nhất thời ngừng đập. Sau đó đem chuyện Văn Thục Ni ngày hôm qua cùng lão phu nhân đi tìm Văn Sóc kể chỉ tiết mọi thứ từ đầu đến cuối.
Biểu cảm trên khuôn mặt của Văn Vĩnh Trạch dần dần cứng lại sau lời nói của Văn Vĩnh Minh.
Cuối cùng, ông chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi hỏi "Anh đang nói về người giàu nhất năm ngoái thuộc tập đoàn Tân Ích phải không?"
Văn Vĩnh Minh nghiêm túc gật đầu, Văn Vĩnh Trạch lại xác nhận "Văn Sóc có đầu tư?"
Văn Vĩnh Minh tiếp tục gật đầu, trầm ngâm nói "Em hẳn là biết tình huống của Văn gia bây giờ phải không? Nếu cứ tiếp tục như vậy, Văn gia sẽ dân dần từ một đế quốc trở thành một công ty nhỏ. Khi đó, em còn có thể sống những ngày tháng như thế này được sao?"
Văn Vĩnh Trạch cau mày "Ý của anh là?"
Văn Vĩnh Minh cười lạnh "Văn Sóc đã có năng lực như thế này, phải để nó báo đáp ân đức nuôi nấng của em bao năm qua."
Văn Vĩnh Trạch sửng sốt một lát mới giải thích "Thật ra, Văn Sóc đã chuyển khoản cho em số tiên chúng em chỉ trả cho nó trong những năm qua. Hàng chục triệu, ít nhất gấp mấy lần số tiền hai vợ chồng em thực tế bỏ ra cho nó."
Đây là lần đầu tiên Văn Vĩnh Minh nghe được lời này, vừa sợ vừa tức giận "Em nhận tiên? Chuyện quan trọng như vậy sao không nói gì?"
Văn Vĩnh Trạch sửng sốt, đây rốt cuộc là chuyện quan trọng gì, Văn Vĩnh Minh từ trước đến nay không quan tâm Văn Sóc có tốt hay không.
Nhưng cứ như vậy mà bị mắng, Văn Vĩnh Trạch tự nhiên tức giận "Con trai là do em nuôi, trả lại tiền cho em, em cần gì phải nói với anh?"
Văn Vĩnh Minh nghẹn lại, hai người chỉ có thể trợn to hai mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không nói nên lời, tức giận.
Rốt cuộc bọn họ đều bị Văn Sóc tính kế.
Ngay khi thằng nhóc này trở nên giàu có, liên cùng Văn gia đoạn tuyệt quan hệ. Chuyện như vậy, sao có thể dễ dàng bỏ qua?
Thời điểm Văn lão phu nhân nghe được chuyện này, hai anh em kia đã cùng nhau chạy đi tìm Văn Sóc .
Văn lão phu nhân cau mày mắng một câu “Bọn họ thật sự cho rằng đối phương là cục bột sao?”
Quả thực, khi hai anh em đến công ty, họ phát hiện ra rằng công ty tuy nhỏ nhưng được canh gác rất nghiêm ngặt. Không hề dễ dàng để hai anh em có thể vào được công ty nhỏ mà họ từng phớt lờ.
Nhưng cả hai đều có lòng kiên trì nên đơn giản là ngồi trong quán cà phê trước cửa công ty.
Văn Sóc dù gì cũng cần phải tan làm đúng không?
Đúng vậy, chạng vạng tối, Văn Sóc quả nhiên ra khỏi công ty.
Văn Vĩnh Trạch và Văn Vĩnh Minh hấp tấp đến mức ném cà phê lên bàn rồi lao ra ngoài.
Khi hai người ngăn được anh lại, cả hai anh em họ đều thở dốc.
"Ngươi trốn cái gì?" Văn Vĩnh Minh tức giận, từ khi kế thừa công ty hắn đã lâu không phải chờ đợi một người đến 5,6 tiếng như vậy. Văn Sóc buồn cười " Tôi không phải trốn mấy người, chỉ là không muốn nhìn thấy."
Văn Vĩnh Minh lập tức hỏi "Số tiền đầu tư vào Tân Ích của ngươi đến từ đâu?"
Văn Sóc nghe xong có chút buồn cười, liếc mắt nhìn Văn Vĩnh Minh hỏi "Ông có biết bắt đầu từ hai bàn tay trắng nghĩa là gì không?"
Văn Vĩnh Minh lập tức cười nói "Chỉ mất hai năm để ngươi có thể khởi nghiệp bằng hai bàn tay trắng? Khởi nghiệp như thế nào?" Đây là nói đùa.
công ty của cha như ngươi thật sự không thể hiểu nổi, trên đời này còn có nghề mua này bán kia."
Văn Sóc chỉ vào đầu mình "Trên thế giới này có một nhóm người quanh năm không làm gì chỉ đầu tư. Chúng ta gọi những người như vậy là nhà đầu tư thiên thần. Nhưng không phải ai cũng có tâm nhìn để đưa ra lựa chọn cổ phiếu ban đầu tốt. Họ không làm được nhưng tôi làm được, không có vốn thì tôi lại bán đi. Thu vào 2 điểm, bán ra 10 điểm đều do tôi quyết định, hai năm là đủ để tôi trở thành nhà đầu tư."
Bạn cần đăng nhập để bình luận