Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 298:

Chương 298:Chương 298:
Cô chỉ vào Văn Sóc, rồi hỏi những cổ đông đó "Tại sao mọi người lại sợ anh ta? Có gì phải sợ? Anh ta đã làm được gì cho công ty trong một năm nhậm chức?”
Sau đó, cô chỉ vào Lâm Nhàn "Còn cô ấy thì sao? Năm nay phiền phức còn chưa đủ sao? Chỉ vì lời nói của chủ tịch mà mọi người đều nhắm mắt làm ngơ. Công ty năm nay phải đối mặt với rất nhiều sự nghi ngờ của giới truyền thông, có bao nhiêu chỉ trích, chịu không ít người trong và ngoài ngành phê phán? Nhưng tôi vẫn làm việc chăm chỉ trong công ty với sự lo sợ nơm nớp, vậy mà mọi người thậm chí không dám nói một lời vì tôi. Mọi người nghĩ rằng tôi không có nơi nào để đi sao? Có rất nhiều công ty tìm đến tôi để đàm phán hợp đồng, nhưng đây là công ty đầu tiên tôi gia nhập sau khi tốt nghiệp đại học "
Giọng nói của Bạch Ưu Minh nghẹn ngào và nức nở "Tôi luyến tiếc."
Nhiều cổ đông ở đây không tham gia vào phương diện quản lý, cũng có không ít người nắm giữ những vị trí chủ chốt trong công ty.
Nhưng mọi người quản lý, dù không ở trong công ty thì họ cũng vì cây rụng tiền của mình cảm thấy không đáng.
Bạch Ưu Minh run giọng nói "Tôi chỉ là không phục, tôi muốn một lời công đạo cho chính bản thân mình. Lâm Nhàn làm như vậy chính là ức hiếp tiền bối, càng không thể đoạt đi thành quả mà tiền bối đã dày công gieo trông mà không chịu bất kỳ trừng phạt nào."
Cô cúi đầu thật sâu "Chuyện của công ty tôi không quan tâm, nhưng chuyện của tôi... tôi cần một lời giải thích." Cho dù những gì Lâm Nhàn nói là đúng, thì Bạch Ưu Minh vẫn hoàn toàn không nghe lời Lâm Nhàn. Bởi vì cô là nhất tỷ của công ty, từ khi bắt đầu sự nghiệp đến nay chỉ có cô có thể cướp của người khác, chứ đừng hòng lấy đi bất kỳ cái gì của cô.
Tại sao ư? Ha, vì xã hội này là như thế, ai biểu Bạch Ưu Minh nổi tiếng hơn Lâm Nhàn? Cô có giá trị hơn Lâm Nhàn chứ.
Tuy hợp đồng của Phong Đằng là định sẵn, nhưng việc Lâm Nhàn ăn cắp thành quả của cô đã được loan truyền cho toàn công ty.
Cô, Bạch Ưu Minh, làm việc trong công ty nhiều năm như vậy, ăn mệt sao, cô tuyệt đối sẽ không ăn.
Thị phi đúng hay sai?
Xin lỗi, tự đi mà tìm chính nghĩa nói chuyện
Đúng vậy, nếu như nói Bạch Ưu Minh là ức hiếp thì sao? Cô đây hoàn toàn năng lực này.
"Các cổ đông, xin hãy biểu quyết một cách công bằng và chính đáng." Bạch Ưu Minh đứng dậy, nhìn mọi người nói từng chữ một.
Cô còn nói thêm một câu “Trong 8 năm qua, tôi đã làm việc vất vả, không có công lao cũng có khổ lao. Nếu ngay cả quyên lợi của chính nhân viên của mình cũng không bảo vệ được. Làm sao tôi có thể sẵn sàng tiếp tục nỗ lực hết mình cho công ty?"
Giai Dịch Gia không phải là một công ty lớn, hơn 40 cổ phiếu của Văn Sóc nếu đổi ra chỉ có tâm 8 triệu hơn tiên mặt.
Một công ty dựa vào Bạch Ưu Minh để kiếm tiền, nhưng tiền hoa hông mà có thể nhận được trong một năm thực tế không nhiều Cùng với các chi phí của công ty, đầu tư đào tạo nhân viên mới, ...,, hầu như năm nào cũng khó kiếm được tiên. Năm nay trực tiếp lỗ, cho nên nghe được lời này, các cổ đông vẫn nguyện ý cho Bạch Ưu Minh bộ mặt này.
Trương Thiệu Thừa lùi lại hỏi Văn Sóc "Văn tổng, tôi xin một lần nữa bỏ phiếu, anh không phiền chứ?"
Văn Sóc chỉ nghiêng đầu làm một động tác tay xin mời.
Trương Thiệu Thừa hít sâu một hơi, sau đó nói với mọi người "Bây giờ mời mọi người bỏ phiếu lại." Anh cảm thấy có chút bất an nên lại nói "Mong mọi người suy nghĩ kỹ càng, cơ hội như hôm nay có lẽ không có được trong tương lai.'
Mọi người đều có vẻ trầm ngâm, Trương Thiệu Thừa nói đúng.
Giống như hôm nay, cơ hội để tất cả cổ đông cùng hợp tác giải quyết Văn Sóc là rất ít.
Những người muốn kéo Văn Sóc xuống, coi như thuận thế lấy vấn đề của Bạch Ưu Minh ra làm lá chắn, có thể nói là đúng lúc, đúng địa điểm, đúng người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận