Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 267:

Chương 267:Chương 267:
Anh ta nhìn Lâm Nhàn với ánh mắt phức tạp và nói với Vương Mạo bên cạn "Với sự nghị lực này, không có gì đáng ngạc nhiên khi cô ấy có thể hạ gục từng người gây khó dễ và không có thiện chí.
Vương Mạo cười 'Không nhắc đến nghị lực, không biết anh có để ý hay không. Những cảnh võ công của cô ấy đặc biệt dứt khoát và lưu loát, và giáo viên thường chỉ dạy một lần là học được. Tôi đã xem, còn những cảnh võ thuật của cô ấy đặc biệt xuất sắc."
Lý Văn Cường có chút đáng tiếc nói "Này là phim huyền huyễn võ hiệp không cần nhiều cảnh quay võ thuật mà đặt trọng tâm vào hậu kỳ, nếu hậu kỳ không tốt, coi như phế đi."
Nói xong, anh ta hét lên với người phía trước "Qua, cảnh tiếp theo."
Mọi người bắt đầu sắp xếp vị trí chuyển động của đồ vật, cảnh Lâm Nhàn nhảy khỏi vách đá vẫn chưa kết thúc, cô còn phải quay cận khoảnh khắc Khổng Linh rơi xuống vách đá.
Lý Văn Cường tìm thấy một vách đá thấp trên ngọn núi này, rất thích hợp để quay góc cận. Nơi này cũng không xa lắm, nên mọi người chậm rãi di chuyển tới.
Lâm Nhàn đến nơi và nhìn xem, nó cao khoảng 1,6 mét và có một hồ nước nhỏ ở phía dưới.
Lý Văn Cường nói với Lâm Nhàn "Chúng tôi sẽ thực hiện tốt các biện pháp an toàn. Khi cô nhảy từ trên xuống, camera cũng sẽ theo sau, cùng đi xuống với cô. Vì vậy, phải chú ý đến việc kiểm soát nét mặt. Lão sư sẽ cho cô biết một số những việc nên chú ý. Hãy cẩn thận để không bị thương khi nhảy xuống”
Lâm Nhàn nhìn vào độ cao của vách đá và gật đầu, rất bình tĩnh.
Đứng trên bờ, nhìn cảm giác lơ lửng dưới chân mình, Lâm Nhàn hiếm khi mỉm cười nói với 4637 "Đây cũng phải là lân đầu tiên ta nhảy xuống, đúng không?”
4637 hợp tác nói "Hồi ở mạt thế, ký chủ thường xuyên nhảy từ trên tâng cao xuống dưới." Nó dừng lại lời nói, nhắc nhở cô "Lại có người tới theo dỗi cô.
Lâm Nhàn mỉm cười "Bình thường."
Nói xong, Lâm Nhàn liền gọn gàng nhảy xuống. Cảm giác không trọng lượng khiến cô nhớ lại những ngày chiến đấu đó.
Sau một thời gian dài sống ổn định, khó tránh khỏi việc lộ chân tướng, để người ta bắt được.
Một chiếc camera đi theo Lâm Nhàn, nó theo Lâm Nhàn đi xuống, ghi lại vẻ mặt bình tĩnh của cô.
Cho đến khi Lâm Nhàn rơi xuống nước, mặt nước cũng không hề gợn sóng. Một lúc sau, Lâm Nhàn nổi lên.
Cô lau nước trên mặt, chưa kịp nói chuyện đã nghe thấy Lý Văn Cường ở trên bờ hỏi "Biểu tình trên mặt cô, có phải hay không quá mức bình tĩnh?"
Lâm Nhàn nổi trên mặt nước ”...'
Cảnh nhảy từ vách đá và cảnh quay dưới nước này phải mất tới 3 tiếng đồng hồ mới hoàn thành. Sau đó bọn họ đợi đến tối để quay thêm hai cảnh, thấy đêm khuya trên núi không an toàn nên từ từ ngừng làm việc và quay về nghỉ ngơi. Sống như thế mỗi ngày trong đoàn thật nhàm chán và vất vả, một ngày lại một ngày...
Thu đi đông tới, thời gian trôi qua, Lâm Nhàn cùng đoàn phim chạy tới rất nhiều nơi.
Cuối cùng, vào cuối tháng 12, quá trình quay phim cũng sắp kết thúc.
Cuộc đời của Khổng Linh, do Lâm Nhàn thủ vai, từ một tiểu sư muội cả đời tùy ý sống trong môn phái, đến khi trở thành người sống sót cuối cùng trong cảnh kẻ thù đồ sát, diệt toàn bộ tộc. Cuối cùng, ngay sau khi báo thù xong, cô lại vì dân chúng thiên hạ mà dâng lên sinh mệnh cả đời của chính mình.
Trong cả đời này, cô đã từng trải qua hạnh phúc lẫn đau khổ. Vì dân chúng thiên hạ, đem người mình yêu đẩy vào ma vực. Nhưng cuối cùng, chính những người được cô bảo hộ lại xoay người, giết chết cả tộc cô. Ngược lại, nam nhân bị phản bội kia, lại chính là người cứu cô.
Đây quả thực là một sự trào phúng nhưng nó vẫn không hủy diệt được sơ tâm ban đầu của cô.
Khi thế gian một lần nữa phải đối mặt với vận mệnh diệt vong, cô như cũ không chút do dự mà dâng ra sinh mệnh.
Mặc dù kịch bản này có chủ đề huyền huyễn nhưng toàn bộ câu chuyện đều đề cao tinh thân bảo vệ quê hương, tổ quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận