Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 217:

Chương 217:Chương 217:
Triệu Lâm Đức có lẽ là một người như vậy, bà ấy coi thường hành động của Lâm Nhàn, vì vậy cũng coi thường Lâm Thanh.
Tôi không phải xem thường cô, chính là tự cô xem thường mình." Triệu Lâm Đức đương nhiên sẽ không thừa nhận thành kiến của mình, còn nói lời sâu sắc như thể chính mình đau lòng thay Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn nhìn Triệu Lâm Đức một lúc lâu, rồi hỏi "Cô giáo, có phải đã đánh giá bản thân cao quá rồi không?"
Triệu Lâm Đức vẻ mặt nghiêm túc một chút, hỏi "Sao cô lại nói như vậy?”
Lâm Nhàn liếc nhìn bà, rồi nhìn hai cặp phụ huynh phía sau cô, rồi cười khẩy "Ai cho các người can đảm gọi em gái tôi đến đây, để cho bản thân tùy ý thẩm vấn?"
Triệu Lâm Đức cau mày "Cũng không phải là thẩm vấn."
Lâm Nhàn đứng gân bà, ánh mắt sáng ngời "Nếu nói như vậy, thì cô cho rằng mình là thẩm phán sao? Không cần thẩm vấn, trực tiếp định tội?"
Triệu Lâm Đức "Tôi đã tận mắt chứng kiến em ấy đánh người khác "
Lâm Nhàn “Vậy sao? Cô còn nhớ mình là giáo viên à?”
Triệu Lâm Đức hình như cuối cùng đã bị Lâm Nhàn khiêu khích đến mức không thể chịu nổi, giọng nói của bà ấy trở nên to hơn "Tôi cần cô dạy dỗ hả?"
Lâm Nhàn "Tôi không biết dạy học, tôi ích kỷ nên đời vĩ đại như vậy. Nếu không thể vứt bỏ thành kiến thì cũng đừng xúc phạm nghề này."
"Tôi thành kiến? Tôi đã rất công bằng công chính rồi. Huống chỉ, nếu tôi thực sự không làm được thì sao? Cô là con người còn tôi thì không phải?"
Lâm Nhàn cười lạnh nói "Ở đất nước này, có một số ngành nghề được sinh ra theo tín ngưỡng của quốc gia này, trong đó giáo viên là một trong số đó. Nếu cô muốn dùng ai đó để phát tiết hết cảm xúc tiêu cực ra ngoài thì xin đừng làm điều đó với tư cách là người giáo viên. Rất nhiều thời điểm bác sĩ không có cách nào chọn được bệnh nhân, thây cô đương nhiên cũng không thể chọn học sinh của mình, bác sĩ không thể chọn cứu bệnh nhân dựa trên sở thích của mình, tất nhiên, giáo viên cũng không thể chọn dạy hay không dạy một học sinh nào đó."
"Cô dựa vào đâu mà nói tôi phát tiết cảm xúc?" Triệu Lâm Đức cực kì tức giận. Bản thân và luôn coi chính mình như là ánh lửa rực rỡ, xé tan bóng tối, chiếu sáng những con đom đóm xung quanh.
Lâm Nhàn tiến lên một bước, cười nói "Bà có thể không biết tôi có thuật đọc tâm, tôi biết bà đang nghĩ gì về tôi "
Trong lòng 4637 vui vẻ nhận lấy 25 điểm "Cám ơn quý khách đã sử dụng dịch vụ. Thuật đọc tâm dùng một lần đã về tới, ký chủ nhớ kiểm tra nhé "
Với một tiếng "đinh" trong đầu, kỹ năng đọc suy nghĩ của Lâm Nhàn phát huy tác dụng và cô dễ dàng cảm nhận được suy nghĩ của Triệu Lâm Đức đối diện với mình.
Kỹ năng đọc suy nghĩ 25 điểm rất rẻ nên chỉ sử dụng với một đối tượng trong một lần.
Nhưng hiệu quả sử dụng rất tốt, dưới sự kích thích của Lâm Nhàn, tâm trí của Triệu Lâm Đức giờ đây tràn ngập về Lâm Nhàn, cô dễ dàng nắm được quan điểm của bà ấy về mình.
Đọc được suy nghĩ của bà, Lâm Nhàn cảm thấy thật buồn cười, cũng thật bi ai.
"Trong suy nghĩ của giáo viên đây, hóa ra giới giải trí là một thùng nhuộm lớn, hay có thể nói là kỹ viện cao cấp?"
Khi Triệu Lâm Đức nghe thấy điều này, vẻ mặt của bà ấy lập tức thay đổi và mím chặt miệng lại.
Lâm Nhàn thở dài "Xem ra cô giáo tràn đầy thành kiến đối với phụ nữ trên thế giới này Hóa ra trong lòng cô, phụ nữ chỉ nên ở nhà, ăn mặc kín đáo, ai đi ngược lại quan điểm này đều là sai lầm... Nếu những người phụ nữ đó được nhiều đàn ông liếc nhìn, thì tất cả không biết giữ phụ đạo. Còn ai ăn mặc hở hang, lộ liễu một chút thì được gọi là hồ ly tinh?"
Lâm Nhàn không ngờ rằng suy nghĩ của Triệu Lâm Đức lại lỗi thời như vậy.
Triệu Lâm Đức sau khi nghe những lời của Lâm Nhàn sắc mặc cũng trở nên khó coi. Bà nghĩ gì không quan trọng, nhưng bất kể suy nghĩ của ai bị nói ra, đều sẽ khiến người đó cảm thấy không thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận