Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 390:

Chương 390:Chương 390:
Văn Sóc bắt chéo chân, cười hỏi "Bà, nếu bà đã là người khổng lồ rồi, sao bà lại quan tâm đến con kiến? Bà có quan tâm đến con kiến dưới chân mình không?”
Văn lão phu nhân sửng sốt, sự tự tin mạnh mẽ của người trước mặt đến từ đâu?
Văn Vĩnh Minh cũng bị Văn Sóc gia tụi tao thì có. Tập đoàn Văn thị chúng tao còn cần thể diện."
Văn Sóc cúi đầu duỗi thẳng chân, thản nhiên hỏi "Liên quan gì đến tôi?"
Văn Vĩnh Minh ”...'
Sâm Duyệt Cầm cười lạnh "Mày họ Văn."
Văn Sóc bác bỏ "Chỉ là một cái họ mà thôi, ngày mai tôi có thể đổi họ mình thành họ Lâm ngay lập tức.'
Sâm Duyệt Cầm "..."
Lâm Nhàn "...' Họ Lâm? Tại sao lại là họ Lâm?
Lời nói bất cần và không chút sợ hãi của Văn Sóc vẫn khiến mọi người trong Văn gia cảm thấy ớn lạnh và bất mãn.
Sâm Duyệt Cầm cười lạnh "Dù mày có nói thế nào cũng không thay đổi được huyết thống đang chảy trong người mày."
Đúng vậy, đổi họ thì thế nào? Rốt cuộc vẫn là hậu duệ Văn gia, vẫn là từ trong bụng bà, Sâm Duyệt Cầm, sinh ra.
Sâm Duyệt Cầm thậm chí còn không biết việc tranh giành những thứ này có mục đích gì, tuy nhiên, nếu Văn Sóc muốn bỏ lại tất cả, Sâm Duyệt Câm sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra.
Văn Sóc gật đầu "Huyết thống quả thực khó thay đổi, dù sao tôi cũng không thể lóc xương trả cha, lóc thịt trả mẹ được."
Lời này vừa nói ra, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh, mặc dù có người ở đây không thích Văn Sóc, cũng có người thờ ơ với anh.
Kể cả trong các dịp lễ tết, mọi người cũng chưa bao giờ nghĩ đến Văn Sóc trong những buổi họp mặt gia đình.
Ngay cả sau khi Văn lão qua đời, một vấn đề lớn như phân chia tài sản cũng được gia đình bàn bạc xong xuôi mới gọi cho Văn Sóc ở nước ngoài.
Tất nhiên, không có bất kỳ mối quan hệ kinh doanh nào với Văn Sóc. Nói một cách đơn giản, đó là thông báo.
Văn Sóc nghe nói mình chỉ nhận được một công ty nhỏ, sắp phá sản, chỉ nói "Tôi hiểu rồi, tháng sau tôi sẽ về phụ trách công ty."
Khi đó Văn Giai Dịch và các anh chị em họ đều cười nhạo anh, tại sao vậy?
Bởi vì anh quá hèn mọn.
Có lẽ là bởi vì Văn Sóc ở quá xa Văn gia, không hiểu Văn gia khổng lồ là cái gì, cho nên mới nhận một công ty nhỏ trên bờ vực phá sản, gân như không có lợi nhuận.
Khi đó, mọi người của Văn gia.
Nhưng bây giờ nghe Văn Sóc nói, hắn muốn lóc thịt trả mẹ, lóc xương trả cha. Mọi người đều cảm thấy không vui, đặc biệt là Sâm Duyệt Cầm, người ghét Văn Sóc nhất.
Văn lão phu nhân thấy Văn Sóc nói ra những lời như vậy, trên mặt vẫn không có chút cảm xúc nào, trong lòng bà biết Văn Sóc không hề có chút tình cảm nào với Văn gia.
Nhưng cũng không cần đi đến mức này, bà lão thở dài "Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?”
Sau đó Văn Sóc cười nhìn vê phía Văn lão phu nhân "Cháu tuy rằng từ trong bụng mẹ ra, nhưng chưa bao giờ được bà ấy chiếu cố. Cháu và bà ấy không có quan hệ gì, tuy huyết mạch tương liên, nhưng bà ấy muốn cắt đứt và cháu cũng muốn vậy nhưng vẫn không đi tới bước này. Tương tự như vậy, mặc dù cháu cũng muốn cắt đứt quan hệ với Văn gia, nhưng cháu thực sự lớn lên trong Văn gia, Văn gia muốn cắt đứt quan hệ, cháu cũng muốn, nhưng nó không phải là thứ có thể dễ dàng nói chặt đứt là được."
Văn Sóc nghiêm túc suy nghĩ "Cho nên, cháu thường xuyên suy nghĩ, Văn Sóc cùng Văn gia quan hệ đã đến mức này. Tại sao cần phải tiếp tục níu kéo như vậy, người xem, cháu muốn yêu đương, nhưng Văn gia lại cho rằng cháu yêu đương là làm mất mặt Văn gia? Haha, chuyện này có đạo lý gì? Nếu không thể bao dung được cho nhau thì tốt nhất là nên sớm đoạn tuyệt."
Văn Sóc là người rất trâm lặng, lúc này anh lại nói nhiều như thế nhưng tóm tắt lại, rost cuộc cũng chỉ là một câu, nếu không hợp thì liền giải tán
Bạn cần đăng nhập để bình luận