Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 98:

Chương 98:Chương 98:
Tại sao một người phụ nữ như vậy lại xuất hiện ở đây?
Tô Kỳ lộ ra nụ cười bá đạo, giơ ngón tay chỉ vào Nguyễn Trạch Minh nói "Tôi là fan của ảnh đế Nguyễn. Tôi đã xem bộ phim "Không hóa băng" năm ngoái anh ấy quay, còn coi đi coi lại hơn 10 lần. Tôi rất thích nhân vật Triệu mà anh ấy đóng, diễn rất cảm động.
Nguyễn Trạch Minh sửng sốt, nhìn Tô Kỳ, ngượng ngùng cười "Cám ơn."
Tô Kỳ đưa tay vuốt tóc của mình, ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhàn đầy vẻ khinh thường rồi quay đầu nhìn hướng Nguyễn Trạch Minh nói "Tôi đến đây vì anh”
"La " Mọi người xung quanh bắt đầu reo hò và nhìn hai người đầy ẩn ý.
Nguyễn Trạch Minh đột nhiên cảm thấy xấu hổ, anh ngước mắt lên nhìn Lâm Nhàn, chỉ thấy cô đang cúi đầu chơi điện thoại, như thể cô không quan tâm.
Chắc cô ấy đang chơi Tetris.
Nguyễn Trạch Minh cười khổ, trong vòng một tuần bảy ngày, anh thậm chí đã có chút hiểu biết vê cô.
Hít một hơi thật sâu, Nguyễn Trạch Minh đang định nói không thì tiếng mở cửa lại vang lên từ lối vào.
Vương Thành Quân cười nói "Vị khách mời cuối cùng của chúng ta đã tới."
Đột nhiên mọi người quay lại nhìn. Vì ở đây đã có khách mời nữ nên lần này chắc chắn là khách mời nam.
Đang nghĩ tới đây, họ liên nhìn thấy một ông lão tóc bạc bưng vali đi vào, đặt vali xuống đất rồi quay người nhìn phòng khách.
Mọi người "??2" Hả? Tổ chương trình đã tốn rất nhiều công sức để mời một
Vương Thành Quân cũng không rõ "22?"
Lâm Nhàn "..."
Ông lão không ai khác chính là chú Kỷ, quản gia của Văn Sóc.
Ông nở nụ cười lịch sự, ân cần nói với mọi người "Mọi người, tôi gửi thiếu gia của tôi đến đây. Sau này hãy chăm sóc nhau thật tốt nhé."
Thiếu gia? Wow Vậy đây hẳn cũng là một người giàu có
Trong lòng mỗi người tất yếu đều có suy nghĩ như vậy.
Sau đó, bọn họ lại nhìn thấy ông lão đi ra ngoài cửa, một lúc sau mới đẩy một người đàn ông đi vào.
Nói gì đây? Người đàn ông lớn lên rất đẹp, cảm giác như đang ngắm ánh trăng vào một đêm mùa đông. Rõ ràng đó là ánh sáng duy nhất trong đêm tối nhưng không khí xung quanh lại lạnh băng.
Cách anh ấy nhìn mọi người có vẻ lạnh lùng và thờ ơ, những người như thế không nên quan tâm đến loại chương trình này.
Bởi vì dáng vẻ của Văn Sóc, nên khi nhìn tới chân của Văn Sóc, họ mới phát hiện ra anh đang ngồi trên xe lăn. Trong chốc lát, mọi người lại lần nữa rơi vào im lặng.
Bọn họ không hiểu tại sao những người như vậy lại đến đây? Một nơi không liên quan đến giá trị tài sản ròng hay tình hình hiện tại của bọn họ.
Với gia tài khổng lồ, tại sao bọn họ lại sẵn sàng thể hiện một bản thân không hoàn hảo trước mặt công chúng? Văn Sóc ngồi trên xe lăn ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng không có chút ấm áp. Nhưng bất chấp điều này, mọi người vẫn đột nhiên ngồi thẳng dậy.
Văn Sóc “Mọi người, tôi tên là Văn Sóc.”
Tô Kỳ kinh ngạc liếc nhìn anh, sau đó mỉm cười.
Văn Sóc chỉ lạnh lùng liếc nhìn Tô Kỳ một cái, sau đó lại lạnh lùng nhìn Nguyễn Trạch Minh.
Lâm Nhàn mở to mắt, đôi mắt hóng chuyện không ngừng đảo qua đảo lại.
Văn Sóc "..." Cô mới chính là nguồn gốc của bát quái, cô đang nhìn cái gì vậy
Vương Thành Quân cười giới thiệu "Tôi giới thiệu với mọi người, đây là Văn Sóc, cháu trai của tập đoàn Văn thị. Ba anh ấy là con trai thứ hai của chủ tịch tập đoàn này."
Tất cả đều giật mình, người đến hôm nay không phải là công chúa thì cũng là hoàng tử nha Tập đoàn Văn thị có thể coi là một đế chế khổng lồ.
Một lúc sau, ánh mắt của mấy nữ minh tinh chậm rãi di chuyển về phía Văn Sóc, nhưng khi nhìn vào chân anh, họ lại có chút lưỡng lự.
Văn Sóc, xe lăn của Văn Sóc có chế độ tự điều khiển, không cần chú Kỷ đẩy.
Chú Kỷ nhanh chóng đặt hành lý vào phòng ở tâng một rồi rời đi.
Vương Thành Quân sau đó mỉm cười vỗ tay nói "Được rồi, bây giờ mọi người đều đã đến đông đủ. Vậy chúng ta bắt đầu chọn bạn đồng hành tốt nhất cho mùa này "
Bạn cần đăng nhập để bình luận