Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 220:

Chương 220:Chương 220:
Nhà họ Mai coi như cũng một gia đình tri thức, nên sau khi nhìn thấy cảnh này, họ tự nhiên không dám nói nhiều nữa.
Vì con gái bị đánh, chồng cũng bị đánh, mẹ Tô đương nhiên tức giận, hằng giọng nói "Khó trách em gái cô dám đánh người. Có một người chị như vậy làm tấm gương nên nó mới có thể đồi bại . Chính cô sẽ hại chết em gái mình "
Lâm Nhàn lạnh lùng nhìn bà "Khó trách con gái của bà bị em gái của tôi đánh, đổi trắng thay đen, thị phi bất phân, tất cả đều là di truyền từ bà ra? Tôi đoán đối với bà mà nói, chuyện con gái mình động thủ trước cũng sẽ không để vào mắt. Này dì, nếu mọi chuyện không nghĩ phân rõ phải trái, cũng không phải là không thể."
Cô nhìn ba người nhà họ Tô, nói từng chữ "Cá lớn nuốt cá bé, trò chơi của người có sức mạnh, các người có khả năng chơi sao?”
Lâm Nhàn phớt lờ họ và bước ra khỏi phòng họp.
Thật hạnh phúc khi được sống trong một thế giới văn minh nhưng lại cứ muốn lấy vũ lực ra xử lý. Khi vũ lực không thể giải quyết được vấn đề, lại đòi nói chuyện văn minh.
Nực cười.
Vào ngày Lâm Nhàn rời đi, cô gọi ba người nhà mình tập họp lại, đưa cho mỗi người một tấm thẻ, sau đó nói "Đây là chi phí sinh hoạt tiếp theo của ba người, mỗi người một thẻ, tiền sẽ được chuyển vào mỗi tháng."
Tôn Mạn Hoa mỉm cười nhận lấy tấm thẻ nói, nói "Mẹ sẽ tiết kiệm giùm con"
Lâm Nhàn nhìn mẹ mình nói "Con không cần mẹ tiết kiệm. Số tiền con đang có đủ cho mẹ cả đời này ăn sung mặc sướng, mua sắm thỏa thích. Mọi thứ Tuy nhiên, để ngăn ngừa mẹ tham gia bán hàng đa cấp, cho nên, chi phí sinh hoạt hàng tháng của mẹ cũng sẽ do con tính toán rồi gửi vào."
Tôn Mạn Hoa bất mãn "... Con đang nói cái gì vậy Mẹ làm sao có thể tham gia?
Lâm Nhàn nói "Các chị em của mẹ đều tham gia. Trước kia, vì quá nghèo nên không thể tham gia. Bây giờ không phải đã có cơ hội tốt rồi à?"
Tôn Mạn Hoa '...'
Sau khi dặn dò Tôn Mạn Hoa, cô quay lại nhìn các em trai và em gái mình "Trường học mới sẽ tốt hơn."
Lâm Nhàn lúc này mới có tự tin nói ra lời này, hai đứa em còn đi học lộ ra nụ cười tươi xán lạn, cuối cùng bọn họ cũng có được sự ngây thơ mà trẻ con nên có, gật đầu "Được."
Họ sẽ làm việc chăm chỉ để trở thành người ưu tú và không làm chị của mình thất vọng
Lâm Nhàn đến buổi thử vai vào cuối ngày hôm đó, Tiền Tường Vân đang đợi ngoài cửa chờ đợi gần như sắp rụng hết tóc.
Từ xa, anh đã thấy Lâm Nhàn đi tới, liên nhiệt tình chào hỏi "Cô Lâm Cô đến rồi."
Lâm Nhàn cau mày nhìn anh "Tôi đi thử vai, sao anh lại tới đây?”
Tiền Tường Vân nói "Không phải là tới để giới thiệu cho cô người bạn sao? Tuy tôi không đầu tư vào bộ phim này, nhưng bạn tôi thì có.
Lâm Nhàn hừ một tiếng, Tiền Tường Vân lập tức giải thích "Nguyên nhân chính là lúc đó tôi thiếu tiền sao? Khi đó "Quỷ Mê" đang chiêu mộ nhà đầu tư, tôi cũng không có tiên mua cổ phần."
Lâm Nhàn "... Anh đã nghèo thành như vậy thì đừng nghĩ đến việc đầu tư cổ phần"
Lâm Nhàn bước vào, Tiên Tường Vân theo sau "Lâm tổng, tại sao cô không có trợ lý? Công ty không có cấp sao? Hay để tôi thuê cho cô một người?"
Lâm Nhàn "Không, tôi muốn biết tự mình làm mọi việc."
Tiền Tường Vân nói "Tôi nghĩ vẫn là tranh thủ tìm sớm, nếu gia nhập đoàn phim, thì cô không cần phải tham gia chương trình tạp kỹ. Có trợ lý thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn. Nếu không khi kết thúc cảnh quay, còn phải tự đi mua nước, nghĩ đến thôi đã thấy mệt rồi."
Lâm Nhàn sửng sốt một lúc, sau đó gật gật đầu "Nhìn không ra được nha Anh còn có thể nghĩ tới vấn đề này."
Tiên Tường Vân sờ sờ bụng mình "Cái này không phải nhờ quan sát nhiêu sao? Đến, văn phòng của bạn tôi ở nơi này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận