Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 329:

Chương 329:Chương 329:
Hai bên cũng cho nhau đủ mặt mũi, tuy bị cư dân mạng cười nhạo nhưng ít nhất sau này Bạch Ưu Minh cũng không bị bêu danh là người vô ơn.
Sau khi Giai Dịch Gia mất đi đại tướng Bạch Ưu Minh, các cổ đông của công ty lần lượt tìm Văn Sóc để cáo trạng.
Trước kia còn có một cái để kiếm ra tiền, nhưng bây giờ đều không có, có thể đừng khiến người ta sốt ruột như vậy được không?
Vương tổng lo lắng nhất "Văn tổng, anh nên xem xét tình hình này một chút Bạch Ưu Minh đã rời đi, anh nghĩ sao về tài chính công ty năm nay?”
Văn Sóc cười "Năm rồi thua lỗ, có kêu mấy người bù tiền vào không?”
Khi Vương tổng ngạc nhiên, Văn Sóc cúi đầu nói "Năm nay tôi cũng sẽ không kêu ai bù tiền, cứ làm việc phải làm đi."
Triệu tổng cũng lo lắng "Cho dù không bù lỗ thì cũng không thể cứ mất tiền như thế này được Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ phá sản, phải không?"
Vương tổng và Triệu tổng đều làm việc trong công ty nên đương nhiên không có nghề nghiệp ở lĩnh vực khác. Không giống như các cổ đông khác còn có công ty riêng để quản lý, căn bản sẽ không tiêu tốn quá nhiều sức lực cho công ty không sinh lời này.
Nhưng Vương tổng và Triệu tổng thì khác, họ dựa dẫm vào công ty và đã lén trộm rất nhiều tiền của công ty trong những năm qua.
Sau khi Văn Sóc can thiệp vào công ty, cuộc sống của Vương tổng bây giờ không hề dễ dàng. Ngoài ra ông còn có một tiểu tình nhân và một đứa con riêng, nên với số tiền ít ỏi hiện tại này, càng phải tiêu xài dè xẻng hơn nhiều. Hiện tại xác nhận hợp đồng với Bạch Ưu Minh đã chấm dứt, Lâm Nhàn mỗi tháng không kiếm được tiền, nhưng cô vẫn đầu tư rất nhiều. Điều này không phải khiến Vương tổng lo lắng muốn chết sao?
"Mặc kệ có lỗ hay không, Tiểu Lâm mỗi ngày làm gì? Tôi chỉ thấy tiền toàn bị chảy ra ngoài, chứ không thấy cô ấy kiếm lại."
Văn Sóc cười lạnh "Nhà ông tiền không cần đầu tư là có thể kiếm được? Hay là tiền nhà ông hôm nay đầu tư, ngày mai kiếm được?"
Vương tổng liền nghẹn ..."
Văn Sóc "Chuyện của cô ấy, tôi biết."
Vương tổng "Làm sao tôi biết anh có biết hay không? Chuyện của cô ấy trong mắt anh không quan trọng đâu."
Văn Sóc kinh ngạc "Ông đang nói cái gì vậy Trong mắt tôi chuyện gì của cô ấy mà không quan trọng?"
Vương tổng lại nói "..." Xem ra chúng ta đều có ý giống nhau "
Triệu tổng vô cùng lo lắng "Chuyện này có gì khó hiểu vậy? Tôi chỉ muốn biết, nếu Lâm Nhàn không quản lý được công ty này thì ai sẽ chịu trách nhiệm?”
Văn Sóc ngẩng đầu nhìn đối phương "Trương Thiệu Thừa quản lý thất bại, ông nhìn xem ai chịu trách nhiệm?”
Triệu tổng "..."
Triệu tổng cảm giác được Văn Sóc dùng ánh mắt nhìn mình như kiểu Vấn đề ngu xuẩn như thế này mà ông cũng hỏi ra?
Ông hít một hơi thật sâu để tránh bị CEO làm cho tức chết.
Văn Sóc "Nếu chỉ muốn đi lên nói vài lời này thì hiện tại hai người có thể về rồi."
Vương tổng chỉ có thể thấp giọng nói "Có đúng là tiền Bạch Ưu Minh bồi thường thiệt hại sẽ không tăng lên?”
Văn Sóc không nói nên lời nhìn ông "Ông tính chỉ dựa vào số tiền bồi thường của cô ấy để kiếm tiền thôi à?"
Vương tổng sửng sốt "Anh nói thế này là có ý gì? Cô bé Lâm Nhàn đó đã giảm giá hàng triệu cùng một lúc. Đó không phải là tiền sao? Hàng triệu "
Văn Sóc "Sao ông không nói tới việc cô ấy lấy hợp đồng kịch bản của Trịnh tổng, giá trị là 3 triệu."
Vương tổng "Lấy nó có ích gì? Kịch bản đó khó quay chụp, nếu không Trịnh tổng đã lấy từ lâu rồi."
Văn Sóc "Ông không cần lo lắng, cứ làm việc của mình đi, Bạch Ưu Minh lo lắng không muốn bị người ta chê là vô ơn, vậy mà ông vội vàng muốn bị bêu danh đuổi cùng giết tận người khác."
Vương tổng '..."
Vương tổng và Triệu tổng chỉ có thể tức giận rời khỏi văn phòng.
Sau này họ mới phát hiện sự kiên trì của Văn Sóc là đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận